Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 22 Người đàn ông này thật là đáng sợ!
Đinh Uyển Du nghe vậy, toàn thân lập tức run lên, vô thức giấu tay của mình ở sau lưng.
Quan Diêm nhìn thấy cử động giấu tay của bà ta, khinh miệt cười lạnh.
Cậu ta tiến lên túm lấy bàn tay của Đinh Uyển Du đang giấu ở phía sau, một cú đá vào bắp chân của bà ta, khiến cho bà ta quỳ xuống.
Cậu ta đè hai tay của bà ta xuống đất, lộ ra toàn bộ mu bàn tay.
Tư Mộ Hàn nhìn thấy mười ngón tay tinh tế trên mặt đất, nụ cười càng sâu, nhìn kỹ thì dường như đang cất giấu sự khát máu và tàn nhẫn.
"Bà ta dùng tay đánh cô, vậy tôi lấy một đôi tay của bà ta nhận lỗi với cô, có được không?"
Ánh mắt của anh nhìn gương mặt đang sưng đỏ lên của người phụ nữ, nở nụ cười tàn nhẫn.
"Cái gì?"
Nguyễn Tri Hạ mơ mơ màng màng, không nghe rõ anh đang nói cái gì.
Đột nhiên bên tai vang lên tiếng hét thê lương thảm thiết của Đinh Uyển Du.
"A..."
Đinh Uyển Du trơ mắt nhìn đôi tay của mình bị Tư Mộ Hàn dùng xe lăn đề qua.
"Tay của tôi!" Đinh Uyển Du đau đến lăn lộn trên mặt đất!
"Mę!"
Nguyễn Tử Nhu kinh hồn táng đảm nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng đã sợ hãi tới cực hạn.
Quả thật như lời đồn, Tư Mộ Hàn máu lạnh tàn bạo!
Chỉ bởi vì mẹ của cô ta đánh Nguyễn Tri Hạ mấy cái mà thôi, vậy mà người đàn ông này lại nghiền nát tay của mẹ cô ta!
Người đàn ông này thật là đáng sợ!
Tiếng hét thảm thiết của Đinh Uyển Du khiến cho Nguyễn Tri Hạ thanh tỉnh lại không ít.
Nhìn khóe môi của người đàn ông nhếch lên thành một nụ cười tàn nhẫn, trong lòng Nguyễn Tri Hạ rung động.
Lại đưa mắt nhìn Đinh Uyển Du đang đau đớn đến mức lăn lộn trên mặt đất, tâm trạng của Nguyễn Tri Hạ lại phức tạp khó tả.
Cô không ngờ rằng Tư Mộ Hàn lại ra tay ác như vậy, vậy mà phế đi đôi tay của Đinh Uyển Du.
Nhưng mà cô lại không có chút đồng tình nào với bà ta!
Bà ta là gieo gió gặt bão, trừng phạt đúng tội!
Nhìn khuôn hàm lạnh lẽo cứng rắn của người đàn ông kia, trong lòng cô lại đột nhiên yên tâm đến lạ thường.
"Tư Mộ Hàn...".
Quan Diêm nhìn thấy cử động giấu tay của bà ta, khinh miệt cười lạnh.
Cậu ta tiến lên túm lấy bàn tay của Đinh Uyển Du đang giấu ở phía sau, một cú đá vào bắp chân của bà ta, khiến cho bà ta quỳ xuống.
Cậu ta đè hai tay của bà ta xuống đất, lộ ra toàn bộ mu bàn tay.
Tư Mộ Hàn nhìn thấy mười ngón tay tinh tế trên mặt đất, nụ cười càng sâu, nhìn kỹ thì dường như đang cất giấu sự khát máu và tàn nhẫn.
"Bà ta dùng tay đánh cô, vậy tôi lấy một đôi tay của bà ta nhận lỗi với cô, có được không?"
Ánh mắt của anh nhìn gương mặt đang sưng đỏ lên của người phụ nữ, nở nụ cười tàn nhẫn.
"Cái gì?"
Nguyễn Tri Hạ mơ mơ màng màng, không nghe rõ anh đang nói cái gì.
Đột nhiên bên tai vang lên tiếng hét thê lương thảm thiết của Đinh Uyển Du.
"A..."
Đinh Uyển Du trơ mắt nhìn đôi tay của mình bị Tư Mộ Hàn dùng xe lăn đề qua.
"Tay của tôi!" Đinh Uyển Du đau đến lăn lộn trên mặt đất!
"Mę!"
Nguyễn Tử Nhu kinh hồn táng đảm nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng đã sợ hãi tới cực hạn.
Quả thật như lời đồn, Tư Mộ Hàn máu lạnh tàn bạo!
Chỉ bởi vì mẹ của cô ta đánh Nguyễn Tri Hạ mấy cái mà thôi, vậy mà người đàn ông này lại nghiền nát tay của mẹ cô ta!
Người đàn ông này thật là đáng sợ!
Tiếng hét thảm thiết của Đinh Uyển Du khiến cho Nguyễn Tri Hạ thanh tỉnh lại không ít.
Nhìn khóe môi của người đàn ông nhếch lên thành một nụ cười tàn nhẫn, trong lòng Nguyễn Tri Hạ rung động.
Lại đưa mắt nhìn Đinh Uyển Du đang đau đớn đến mức lăn lộn trên mặt đất, tâm trạng của Nguyễn Tri Hạ lại phức tạp khó tả.
Cô không ngờ rằng Tư Mộ Hàn lại ra tay ác như vậy, vậy mà phế đi đôi tay của Đinh Uyển Du.
Nhưng mà cô lại không có chút đồng tình nào với bà ta!
Bà ta là gieo gió gặt bão, trừng phạt đúng tội!
Nhìn khuôn hàm lạnh lẽo cứng rắn của người đàn ông kia, trong lòng cô lại đột nhiên yên tâm đến lạ thường.
"Tư Mộ Hàn...".
Bình luận facebook