Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18
Chương 18: Không được đụng vào em ấy
“Vâng, bà chủ!” Chị Hoa vâng lời, lập tức đi tới túm lấy Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ vừa nghe Đinh Uyển Du muốn đưa cô vào tầng hầm thì sắc mặt lập tức thay đổi. Những ký ức ngày xưa bị nhốt dưới tầng hầm tràn về khiến cô hít thở không thông.
“Không…” Cô cố gắng hất tay chị Hoa ra: “Tôi không đi xuống tầng hầm!”
Nguyễn Tử Hành ở bên cạnh nghe Đinh Uyển Du muốn kéo Nguyễn Tri Hạ vào tầng hầm thì bò dậy, ôm lấy eo Nguyễn Tri Hạ: “Không được! Không được đánh chị của tôi!”
Đinh Uyển Du thấy Nguyễn Tử Hành kéo Nguyễn Tri Hạ lại khiến chị Hoa không kéo cô đi được, bèn tiến tới túm lấy tóc Nguyễn Tử Hành ra: “Cái đồ ngu ngốc, buông ra cho tao!”
Nguyễn Tử Hành bị túm tóc nhưng vẫn không buông Nguyễn Tri Hạ ra.
Nguyễn Tri Hạ thấy Đinh Uyển Du kéo tóc em mình thì hốc mắt đỏ lên.
Cô tức giận trừng mắt nhìn Đinh Uyển Du, duỗi tay cứu lấy tóc của Nguyễn Tử Hành.
Nguyễn Tri Hạ vừa hất phăng tay của Đinh Uyển Du vừa nói: “Bây giờ tôi là vợ của Tư Mộ Hàn, bà dám động vào tôi thì anh ấy sẽ không tha cho bà đâu!”
Cô không biết rốt cuộc Tư Mộ Hàn có ra mặt thay cô không, nhưng cô biết hiện giờ Tư Mộ Hàn chính là cọng rơm cứu mạng mình!
Mu bàn tay bị Nguyễn Tri Hạ nắm chặt đến mức phát đau, Đinh Uyển Du hung hăng nhéo vào tay cô. Nguyễn Tri Hạ bị đau lập tức thả lỏng ra.
“Vợ của Tư Mộ Hàn?”
Đinh Uyển Du như nghe được chuyện cười gì đặc sắc lắm khiến ba ta cười không ngừng: “Nguyễn Tri Hạ, mày cho rằng mày là ai? Mày chỉ là dùng thứ mà Tử Nhu nhà tao không cần, có gì ghê gớm hả? Tao cũng không tin Tư Mộ Hàn vì một đứa con gái đáng chết như mày mà đối phó với nhà họ Nguyễn, đối phó tao!”
“Nhưng mày cũng đã nhắc nhở tao. Bây giờ tốt xấu gì mày cũng là vợ của Tư Mộ Hàn. Tuy là tàn phế, không có gì đáng sợ nhưng vẫn là cậu chủ nhà họ Tư, vậy thì dù sao tao cũng phải nể mặt nhà họ Tư. Như vậy nhé, những gì mày làm với Nguyễn Tử Nhu thì tao sẽ trả lại hết trên người em trai mày!” Đinh Uyển Du đắc ý cười.
Đúng là ngây thơ!
Cô cho rằng mình gả cho Tư Mộ Hàn rồi thì bà ta không dám động vào cô nữa sao. Bà ta không động tới cô nhưng vẫn có cách khiến cô đau đớn.
Ví dụ như Nguyễn Tử Hành.
Chẳng phải cô luôn để ý tới tên nhóc đó sao?
Vậy thì để cậu thay cô đi.
“Chị Hoa, kéo Nguyễn Tử Hành vào tầng hầm. Để mợ chủ của chúng ta nhìn xem em trai của nó gánh chịu thay nó như thế nào!”
Chị Hoa nghe vậy thì lập tức buông Nguyễn Tri Hạ ra, túm lấy Nguyễn Tử Hành.
“Cút ngay! Không được đụng vào em ấy!”
Nguyễn Tri Hạ đột nhiên đẩy chị Hoa ra, ôm chặt lấy Nguyễn Tử Hành.
Đinh Uyển Du làm gì với cô, cô đều có thể chịu đựng.
Nhưng Tử Hành thì không được.
Cô không thể để em trai của mình phải chịu tổn thương.
Tuyệt đối không thể!
Chị Hoa bị Nguyễn Tri Hạ đẩy đến nỗi lảo đảo, suýt thì té trên mặt đất, nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ bảo vệ Nguyễn Tử Hành như gà mẹ bảo vệ con của mình thì bà ta lập tức trừng mắt, tiến lên nắm lấy đầu tóc của Nguyễn Tri Hạ, kéo cô ra.
Nguyễn Tri Hạ đau đớn dùng một tay nhéo chị Hoa, nhờ vậy mà Đinh Uyển Du mới có thể túm được Nguyễn Tử Hành.
Nguyễn Tử Hành bị Đinh Uyển Du kéo đi như một con cún nhỏ, cơ thể đau đớn mà khóc lớn.
“Chị ơi… em đau quá…” Cậu thống khổ kêu lên.
Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Nguyễn Tử Hành thì không biết lấy đâu ra sức mà đẩy ngã chị Hoa, kéo tóc mình ra khỏi tay bà ta rồi vọt thẳng đến chỗ Đinh Uyển Du.
“Vâng, bà chủ!” Chị Hoa vâng lời, lập tức đi tới túm lấy Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ vừa nghe Đinh Uyển Du muốn đưa cô vào tầng hầm thì sắc mặt lập tức thay đổi. Những ký ức ngày xưa bị nhốt dưới tầng hầm tràn về khiến cô hít thở không thông.
“Không…” Cô cố gắng hất tay chị Hoa ra: “Tôi không đi xuống tầng hầm!”
Nguyễn Tử Hành ở bên cạnh nghe Đinh Uyển Du muốn kéo Nguyễn Tri Hạ vào tầng hầm thì bò dậy, ôm lấy eo Nguyễn Tri Hạ: “Không được! Không được đánh chị của tôi!”
Đinh Uyển Du thấy Nguyễn Tử Hành kéo Nguyễn Tri Hạ lại khiến chị Hoa không kéo cô đi được, bèn tiến tới túm lấy tóc Nguyễn Tử Hành ra: “Cái đồ ngu ngốc, buông ra cho tao!”
Nguyễn Tử Hành bị túm tóc nhưng vẫn không buông Nguyễn Tri Hạ ra.
Nguyễn Tri Hạ thấy Đinh Uyển Du kéo tóc em mình thì hốc mắt đỏ lên.
Cô tức giận trừng mắt nhìn Đinh Uyển Du, duỗi tay cứu lấy tóc của Nguyễn Tử Hành.
Nguyễn Tri Hạ vừa hất phăng tay của Đinh Uyển Du vừa nói: “Bây giờ tôi là vợ của Tư Mộ Hàn, bà dám động vào tôi thì anh ấy sẽ không tha cho bà đâu!”
Cô không biết rốt cuộc Tư Mộ Hàn có ra mặt thay cô không, nhưng cô biết hiện giờ Tư Mộ Hàn chính là cọng rơm cứu mạng mình!
Mu bàn tay bị Nguyễn Tri Hạ nắm chặt đến mức phát đau, Đinh Uyển Du hung hăng nhéo vào tay cô. Nguyễn Tri Hạ bị đau lập tức thả lỏng ra.
“Vợ của Tư Mộ Hàn?”
Đinh Uyển Du như nghe được chuyện cười gì đặc sắc lắm khiến ba ta cười không ngừng: “Nguyễn Tri Hạ, mày cho rằng mày là ai? Mày chỉ là dùng thứ mà Tử Nhu nhà tao không cần, có gì ghê gớm hả? Tao cũng không tin Tư Mộ Hàn vì một đứa con gái đáng chết như mày mà đối phó với nhà họ Nguyễn, đối phó tao!”
“Nhưng mày cũng đã nhắc nhở tao. Bây giờ tốt xấu gì mày cũng là vợ của Tư Mộ Hàn. Tuy là tàn phế, không có gì đáng sợ nhưng vẫn là cậu chủ nhà họ Tư, vậy thì dù sao tao cũng phải nể mặt nhà họ Tư. Như vậy nhé, những gì mày làm với Nguyễn Tử Nhu thì tao sẽ trả lại hết trên người em trai mày!” Đinh Uyển Du đắc ý cười.
Đúng là ngây thơ!
Cô cho rằng mình gả cho Tư Mộ Hàn rồi thì bà ta không dám động vào cô nữa sao. Bà ta không động tới cô nhưng vẫn có cách khiến cô đau đớn.
Ví dụ như Nguyễn Tử Hành.
Chẳng phải cô luôn để ý tới tên nhóc đó sao?
Vậy thì để cậu thay cô đi.
“Chị Hoa, kéo Nguyễn Tử Hành vào tầng hầm. Để mợ chủ của chúng ta nhìn xem em trai của nó gánh chịu thay nó như thế nào!”
Chị Hoa nghe vậy thì lập tức buông Nguyễn Tri Hạ ra, túm lấy Nguyễn Tử Hành.
“Cút ngay! Không được đụng vào em ấy!”
Nguyễn Tri Hạ đột nhiên đẩy chị Hoa ra, ôm chặt lấy Nguyễn Tử Hành.
Đinh Uyển Du làm gì với cô, cô đều có thể chịu đựng.
Nhưng Tử Hành thì không được.
Cô không thể để em trai của mình phải chịu tổn thương.
Tuyệt đối không thể!
Chị Hoa bị Nguyễn Tri Hạ đẩy đến nỗi lảo đảo, suýt thì té trên mặt đất, nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ bảo vệ Nguyễn Tử Hành như gà mẹ bảo vệ con của mình thì bà ta lập tức trừng mắt, tiến lên nắm lấy đầu tóc của Nguyễn Tri Hạ, kéo cô ra.
Nguyễn Tri Hạ đau đớn dùng một tay nhéo chị Hoa, nhờ vậy mà Đinh Uyển Du mới có thể túm được Nguyễn Tử Hành.
Nguyễn Tử Hành bị Đinh Uyển Du kéo đi như một con cún nhỏ, cơ thể đau đớn mà khóc lớn.
“Chị ơi… em đau quá…” Cậu thống khổ kêu lên.
Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Nguyễn Tử Hành thì không biết lấy đâu ra sức mà đẩy ngã chị Hoa, kéo tóc mình ra khỏi tay bà ta rồi vọt thẳng đến chỗ Đinh Uyển Du.
Bình luận facebook