• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! (3 Viewers)

  • Chương 496 "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"

Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn









Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.




Quyền Đế Sâm thấy Mặc Sơ thò đầu ra, trên một bên má cô bị Mặc Hàm vẽ một con heo hồng nhỏ, rất là đáng yêu.


Anh cong môi: "Rất xinh!"


"Em cũng sẽ cho anh một cái!" Mặc Sơ trừng anh một cái, rõ ràng là bệnh con gái mà!


"Được!" Quyền Đế Sâm đi tới trước mặt cô, anh ngưng mắt nhìn cô: "Anh đi vào, em vẽ cho anh!"


Mặc Sơ nhìn phòng tắm: "Không có bút!"


Quyền Đế Sâm mỉm cười: "Dùng tay vẽ!"


Mặc Sơ: "..."



vietwriter.vn



Quyền Đế Sâm nói bên vành tai trắng nõn của cô: "Bình thường anh cũng sẽ dùng ngón tay, chỉ điểm giang sơn trên người em..."


"Anh thật xấu!" Mặc Sơ đỏ mặt, cô nhìn dáng người cao to của anh đi vào.


Anh còn đóng cửa phòng tắm lại.


Đây đúng là lòng Tư Mã Chiêu, cô còn không hiểu thì đúng là không còn gì để nói.


Vừa nãy hai người đang ôm nhau nồng nhiệt thì bị hai đứa trẻ nấp trong tủ quần áo làm gián đoạn!


Bây giờ, hai đứa trẻ đều đi ngủ rồi.


cũng đã đến giờ bọn họ ân ái nhau rồi.



vietwriter.vn



Mặc Sơ đứng trước gương, Quyền Đế Sâm đứng sau lưng cô.


Hai người đều cởi trần, chiều cao của cô chỉ đến dưới tại anh, anh cao hơn cô 20 cm.


Mặc Sơ có 168 cm, Quyền Đế Sâm ít nhất cũng phải 188 cm, trong gương, trai tài gái sắc, cô là cô gái cao gầy, anh cũng là người chồng tài ba.


Bàn tay anh đặt lên nửa bên má cô.


"Anh rửa sạch cho em!" Anh thấp giọng cười.


Mặc Hàm tinh ranh, trêu mẹ, bất kể là Mặc Sơ, hay là Mặc Hàm, thì đều là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh anh.


Mặc Sơ để anh rửa mặt cho cô, hai người nhìn nhau cười một cái, không tiếng động tuyền lại tình cảm không cần nói cũng hiểu.


Sau khi nước rửa mặt nhỏ xuống áo, chiếu lên đường cong lung linh của cô, bầu không khí cũng xảy ra biến chuyển.


Quyền Đế Sâm cúi đầu hôn lên môi cô, anh ôm cô lên bệ lưu ly...


Từ phòng tắm chiến đấu liên tục đến phòng ngủ, tiếng ân ái liên tục, không dứt bên tại.


Quyền Đế Sâm chiều cố hết sức trong khả năng, cho cô cảm nhận tuyệt vời nhất trong thời gian này.


Mặc Sơ cũng dịu dàng mà kiều mị đáp lại anh, giữa vợ chồng, một người ra chiêu, một người đáp lại, mới có thể trở thành hai bên tốt nhất.


Anh hiểu thế nào là hô, cô biết thế nào là ứng.


Giữa một hộ một ứng, là anh và cô tốt nhất.


Mặc Sơ run rẩy không dứt trong lòng anh, giống như tận tình cảm nhận kích tình của xa qua núi gào thét, ở trên đám mây nhìn xuống mặt đất, dùng hết sức đi reo hò, dùng hết sức đi yêu một người.


"Sơ Nhi.." Quyền Đế Sâm thấy cô nhắm chặt hai mắt: "Ngoan, mở mắt ra nhìn


anh..."


Mặc Sơ mở mắt ra, nhìn anh, diện mạo tuấn tú của anh, ánh mắt tràn ngập cưng chiều đó, khiến cô kìm lòng không đậu liền gọi: "Ông xã.."


Anh ôm cô thật chặt, để cô đi theo tiết tấu của anh, bay lên đỉnh cao nhất.


Biệt thự ở cạnh biển.


Cố Trạch Dã về khá muộn, anh ta đứng cạnh Thanh Ba Câu lâu nhất.


Sau khi anh ta về, trên khuôn mặt mang theo nụ cười.


Cố Vãn Vãn xem ti vi ở trong phòng khách, cô ấy thấy anh ta đã về: "Anh, muộn thế này..."


"Ở chỗ chú Thân, có một số việc nên nán lại, sao em còn chưa ngủ?" Cố Trạch Dã ngồi xuống cạnh cô ấy: "Đừng thức khuya, không tốt cho cục cưng!"


"Anh uống rượu à?" Cố Vãn Vãn khịt mũi: "Anh, có phải anh sắp lên chức không?"


Cố Trạch Dã xoa đầu cô ấy: "Văn kiện còn chưa xuống đâu!"


"Vậy là đã có thông tin nội bộ rồi!" Cố Vãn Vãn vui vẻ nói: "Chúc mừng anh!"


"Đứa bé có ngoan không?" Cố Trạch Dã nhìn chiếc bụng đã nhô cao của cô ấy, anh ta phải tìm một người tin được, tới chăm sóc Vãn Vãn, bởi vì Cố Vấn Vãn có thể sinh em bé bất cứ lúc nào.


Cố Vãn Vãn bẹp miệng: "Cả tôi chưa có động đậy, có thể là bởi cậu chưa về nhà đó!"


Cố Trạch Dã mỉm cười: "Sau này, anh sẽ cố gắng về sớm."


"Em nói đùa thôi!" Cố Vãn Vãn nói: "Sự nghiệp của anh quan trọng hơn!"


Cố Trạch Dã ngưng mắt nhìn cô ấy: "Vãn Vãn, bất kể anh có làm gì, trong lòng anh em là mãi là người quan trọng nhất!"


"Biết rồi!" Cố Vãn Vãn gật đầu: "Anh của em, cũng là người thân nhất của em! Tất nhiên, bây giờ còn phải thêm một cục cưng nhỏ nữa! Phải rồi, anh, sau khi anh rảnh, anh nghĩ cho cục cưng một cái tên nhé!"


"Được!" Cố Trạch Dã dịu dàng nhìn cô ấy: "Em mau đi ngủ đi!"


"Anh, ngủ ngon!" Cố Vãn Vãn vui vẻ cười nói.
vietwriter.vn vietwriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom