Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1
#2
Hoàng hôn buông xuống nhuộm lên những bức tường thành một màu ảm đạm, tiếng sáo khẽ ngân lên khúc ca thật buồn. Cây sáo này đã lâu rồi y không dùng tới, giờ nhìn lại cảm thấy trong lồng ngực dồn lên những cảm xúc thật đau thương.
Lão thái giám đứng đằng sau chỉ biết ngậm ngùi im lặng, lão đi theo hoàng thượng từ khi người còn rất nhỏ. Lão hiểu tính cách của y, hiểu cách y hành xử, và hơn thế nữa, lão còn biết được y giờ đang cảm thấy như thế nào.
Cây sáo kia chính là kỉ vật mà hoàng hậu tặng cho y, y trân trọng nó tới mức không dám lấy ra sử dụng, chỉ đành cất nó thật cẩn thận trong hộp riêng.
Nếu như trong hậu cung có hàng ngàn người tướng mạo tuyệt trần thì trong mắt y chỉ có nàng là người đẹp nhất, là nữ nhân mà y yêu nhất.
Nàng tuy là con gái của thừa tướng nhưng cũng là đứa con của một nô tỳ. Địa vị thấp kém, người đời chê cười, dù là vậy nhưng đối với y, tất cả đều không là gì cả. Y có thể cho nàng địa vị - một vị thế mà bất cứ nữ nhân nào cũng mơ ước, y có thể cho nàng bất cứ điều gì mà nàng muốn bởi vì nàng xứng đáng.
Nàng vì y không quản khó khăn giúp đỡ, cùng y ra sa trường, cùng y cái quản triều chính. Nàng luôn là người y cần nhất, khi y bế tắc, nàng luôn đưa ra những góp ý có ích mà chàng không thể chối bỏ. Làm thế nào để có thể khiến y ngừng yêu nàng đây?
Mọi việc tưởng như suôn sẻ nhưng ngờ đâu, nó lại rắc rối hơn y tưởng. Từ khi đăng cơ, có không ít phe phái nhắm đến ngai vàng, chúng chia bè chia phái, kết giao với bè đảng bên ngoài. Đất nước dưới thời thân vương của y lắm bề rối ren, nội bộ triều chính lục đục, quan quân tham ô, bạo loạn nổi lên khắp nơi, âm mưu lật đổ của thừa tướng dần dần được lộ ra.
Những chuyện này y muốn giấu nàng, y không muốn nàng lấn sâu hơn nữa, tất cả chuyện này chỉ mình y gánh vác là đủ. Không muốn liên luỵ đến nàng, y đưa nàng vào lãnh cung tráng tai mắt của thừa tướng. Biết được ý đồ của ông ta khi đưa đứa con gái thứ hai vào cung nhằm chiếm lấy ngôi vị hoàng hậu, y cho gọi nàng ta vào thị tẩm, cùng nhau hoan ái với nàng ta. Y biết chuyện này y làm là điều không thể tha thứ đối với nàng, thế nhưng Cẩm Huyền à, y cố cắn răng chịu đựng, chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, y sẽ trả lại cho nàng cả đời này về sau được không?
Tin tức được thừa tướng lan truyền khắp nơi: việc nàng ta vào thị tẩm cho hoàng thượng cuối cùng cũng được truyền đến tai nàng. Y biết nàng đau khổ đến mức nào, y cũng đau lắm chứ nhưng vì nàng, vì việc lớn, y đành cắn rứt lương tâm bỏ mặc nàng trong hậu cung
- Đợi ta, đợi ta một thời gian, ta sẽ đưa nàng ra ngoài, nàng sẽ không phải chịu khổ nữa đâu
Vẫm khung cảnh ấy, vẫn là nơi mà nàng hay tới thưởng trà, vẫn là vườn mai mà nàng yêu thích nhất. Vậy mà nàng nay đâu rồi.
- Mọi chuyện giờ đã xong xuôi, thừa tướng đã bị phế truất, ả ta đã tự vẫn theo, bạo loạn đã được dẹp bỏ, vậy mà nàng đâu rồi, nàng đừng ngủ nữa, hãy mở mắt ra nhìn ta một lần thôi!
Y nói trong nước mắt, chưa bao giờ lão thái giám thấy hoàng thượng khóc như thế này, chưa bao giờ thấy y yếu đuối đến như vậy!
Ngày hôm đó nghe tin mật thám báo, hoàng hậu có hành động kỳ lạ, y lập tức chạy đến ngự hoa viên. Lão cùng y xông vào lãnh cung, khuôn mặt y hiện lên nét lo sợ, sắc mặt tái nhợt hẳn đi, vội vã mở tung cánh cửa ra. Trước mặt y là cảnh tượng đầy máu, trong tay nữ nhân y yêu chính là con dao cứa lên cổ nàng, vết thương thật sâu, thật đau đớn, bạch y nhuộm đỏ cứa một vết vào trái tim y, đánh một cú thật đau vào nhận thức của y rằng một thứ gì đó quan trọng sắp rời khỏi.
- Thái y! Mau truyền thái y!
Y gào lên, chạy tới ôm lấy nàng. Nàng hấp hối, hơi thở đang yếu dần, ánh mắt nặng trĩu cố mở ra, đôi môi như đang muốn nói gì đó, bàn tay ghì chặt lấy cánh tay của y. Y vội vàng cúi xuống, lắng nghe từng câu từng chữ của nàng.
- Ta không... hận... chàng... chỉ trách... là... ta đã... yêu chàng... quá nh...
Nàng nặng nhọc nói ra từng chữ, bàn tay nàng buông xuống, y cố hét to tên nàng trong tuyệt vọng, tất cả... tất cả phải chăng đối với y đã quá muộn màng rồi ư?
- Cẩm Huyền! Nàng mau mở mắt ra cho ta! Ta không cho phép nàng nhắm mắt! Không được ngủ, đừng mà!
Y hối hận, y muốn quay lại thời điểm y đưa nàng vào lãnh cung. Giá như y biết đến kết cục này, y sẽ chọn lấy cách khác để bảo vệ nàng. Cái chết của nữ nhân đang nằm trong lòng y có phải là cái giá mà y phải trả cho việc lơ là. Giá như y để tâm hơn thì không xảy ra việc con tiện tỳ đó nặc danh y đưa cho nàng thứ thuốc kia. Giá như y để tâm hơn đã không để nàng bị hủy dung, để nàng chết tâm như vậy. Nhưng có lẽ... tất cả cũng chỉ là giá như...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
Hoàng hôn buông xuống nhuộm lên những bức tường thành một màu ảm đạm, tiếng sáo khẽ ngân lên khúc ca thật buồn. Cây sáo này đã lâu rồi y không dùng tới, giờ nhìn lại cảm thấy trong lồng ngực dồn lên những cảm xúc thật đau thương.
Lão thái giám đứng đằng sau chỉ biết ngậm ngùi im lặng, lão đi theo hoàng thượng từ khi người còn rất nhỏ. Lão hiểu tính cách của y, hiểu cách y hành xử, và hơn thế nữa, lão còn biết được y giờ đang cảm thấy như thế nào.
Cây sáo kia chính là kỉ vật mà hoàng hậu tặng cho y, y trân trọng nó tới mức không dám lấy ra sử dụng, chỉ đành cất nó thật cẩn thận trong hộp riêng.
Nếu như trong hậu cung có hàng ngàn người tướng mạo tuyệt trần thì trong mắt y chỉ có nàng là người đẹp nhất, là nữ nhân mà y yêu nhất.
Nàng tuy là con gái của thừa tướng nhưng cũng là đứa con của một nô tỳ. Địa vị thấp kém, người đời chê cười, dù là vậy nhưng đối với y, tất cả đều không là gì cả. Y có thể cho nàng địa vị - một vị thế mà bất cứ nữ nhân nào cũng mơ ước, y có thể cho nàng bất cứ điều gì mà nàng muốn bởi vì nàng xứng đáng.
Nàng vì y không quản khó khăn giúp đỡ, cùng y ra sa trường, cùng y cái quản triều chính. Nàng luôn là người y cần nhất, khi y bế tắc, nàng luôn đưa ra những góp ý có ích mà chàng không thể chối bỏ. Làm thế nào để có thể khiến y ngừng yêu nàng đây?
Mọi việc tưởng như suôn sẻ nhưng ngờ đâu, nó lại rắc rối hơn y tưởng. Từ khi đăng cơ, có không ít phe phái nhắm đến ngai vàng, chúng chia bè chia phái, kết giao với bè đảng bên ngoài. Đất nước dưới thời thân vương của y lắm bề rối ren, nội bộ triều chính lục đục, quan quân tham ô, bạo loạn nổi lên khắp nơi, âm mưu lật đổ của thừa tướng dần dần được lộ ra.
Những chuyện này y muốn giấu nàng, y không muốn nàng lấn sâu hơn nữa, tất cả chuyện này chỉ mình y gánh vác là đủ. Không muốn liên luỵ đến nàng, y đưa nàng vào lãnh cung tráng tai mắt của thừa tướng. Biết được ý đồ của ông ta khi đưa đứa con gái thứ hai vào cung nhằm chiếm lấy ngôi vị hoàng hậu, y cho gọi nàng ta vào thị tẩm, cùng nhau hoan ái với nàng ta. Y biết chuyện này y làm là điều không thể tha thứ đối với nàng, thế nhưng Cẩm Huyền à, y cố cắn răng chịu đựng, chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, y sẽ trả lại cho nàng cả đời này về sau được không?
Tin tức được thừa tướng lan truyền khắp nơi: việc nàng ta vào thị tẩm cho hoàng thượng cuối cùng cũng được truyền đến tai nàng. Y biết nàng đau khổ đến mức nào, y cũng đau lắm chứ nhưng vì nàng, vì việc lớn, y đành cắn rứt lương tâm bỏ mặc nàng trong hậu cung
- Đợi ta, đợi ta một thời gian, ta sẽ đưa nàng ra ngoài, nàng sẽ không phải chịu khổ nữa đâu
Vẫm khung cảnh ấy, vẫn là nơi mà nàng hay tới thưởng trà, vẫn là vườn mai mà nàng yêu thích nhất. Vậy mà nàng nay đâu rồi.
- Mọi chuyện giờ đã xong xuôi, thừa tướng đã bị phế truất, ả ta đã tự vẫn theo, bạo loạn đã được dẹp bỏ, vậy mà nàng đâu rồi, nàng đừng ngủ nữa, hãy mở mắt ra nhìn ta một lần thôi!
Y nói trong nước mắt, chưa bao giờ lão thái giám thấy hoàng thượng khóc như thế này, chưa bao giờ thấy y yếu đuối đến như vậy!
Ngày hôm đó nghe tin mật thám báo, hoàng hậu có hành động kỳ lạ, y lập tức chạy đến ngự hoa viên. Lão cùng y xông vào lãnh cung, khuôn mặt y hiện lên nét lo sợ, sắc mặt tái nhợt hẳn đi, vội vã mở tung cánh cửa ra. Trước mặt y là cảnh tượng đầy máu, trong tay nữ nhân y yêu chính là con dao cứa lên cổ nàng, vết thương thật sâu, thật đau đớn, bạch y nhuộm đỏ cứa một vết vào trái tim y, đánh một cú thật đau vào nhận thức của y rằng một thứ gì đó quan trọng sắp rời khỏi.
- Thái y! Mau truyền thái y!
Y gào lên, chạy tới ôm lấy nàng. Nàng hấp hối, hơi thở đang yếu dần, ánh mắt nặng trĩu cố mở ra, đôi môi như đang muốn nói gì đó, bàn tay ghì chặt lấy cánh tay của y. Y vội vàng cúi xuống, lắng nghe từng câu từng chữ của nàng.
- Ta không... hận... chàng... chỉ trách... là... ta đã... yêu chàng... quá nh...
Nàng nặng nhọc nói ra từng chữ, bàn tay nàng buông xuống, y cố hét to tên nàng trong tuyệt vọng, tất cả... tất cả phải chăng đối với y đã quá muộn màng rồi ư?
- Cẩm Huyền! Nàng mau mở mắt ra cho ta! Ta không cho phép nàng nhắm mắt! Không được ngủ, đừng mà!
Y hối hận, y muốn quay lại thời điểm y đưa nàng vào lãnh cung. Giá như y biết đến kết cục này, y sẽ chọn lấy cách khác để bảo vệ nàng. Cái chết của nữ nhân đang nằm trong lòng y có phải là cái giá mà y phải trả cho việc lơ là. Giá như y để tâm hơn thì không xảy ra việc con tiện tỳ đó nặc danh y đưa cho nàng thứ thuốc kia. Giá như y để tâm hơn đã không để nàng bị hủy dung, để nàng chết tâm như vậy. Nhưng có lẽ... tất cả cũng chỉ là giá như...
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn