-
Chương 1396-1400
Chương 1396 Uy hiếp lớn!
"Cũng may Thần Viên dị tượng này mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, phần thắng của hắn vẫn tương đối lớn!"
Bọn người Tang Hiên Vũ nghe đám yêu thú bàn tán như thế, ánh mắt không khỏi lấp lóe mấy phần hi vọng. Vừa rồi Kỳ Bá Thiên lấy Cửu Cung Long Quyển Trận bức lui thiên hỏa địa hải Đông Hoàng Tử U dẫn tới, mấy người Tang Hiên Vũ cũng biết Kỳ Bá Thiên chính là một cao thủ trận pháp. Nếu như Kỳ Bá Thiên có thể dựa vào Thần Viên dị tượng giết Đông Hoàng Tử U, nói không chừng có thể trợ giúp bọn họ phá Thiên Ma Yểm Thể Trận.
Nghĩ như vậy, bọn người Tang Hiên Vũ đều mừng rỡ, ngay cả cảm giác đau đớn khi bị Thiên Ma Yểm Thể Trận rút tinh huyết cũng giảm đi nhiều.
Tang Hiên Vũ nhịn không được hô một tiếng: "Kỳ tướng quân, giết Huyền Băng Nữ Đế! Mau giết nàng!"
Kỳ Bá Thiên nghe vậy bất động thanh sắc, Thần Viên dị tượng già thiên trên người hắn gào thét một tiếng, duỗi chân trước ra hung hăng đạp tới Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U hơi nhíu mày lại, nhìn chằm chằm móng vuốt lớn của Thần Viên dị tượng từ không trung cực tốc rơi xuống.
Trong khoảnh khắc khi Thần Viên dị tượng xuất hiện, nàng cảm nhận được cường độ thần niệm của Thần Viên dị tượng là Cổ Thần Cảnh đỉnh phong, mà bây giờ thần niệm của nàng chỉ dừng lại ở Cổ Thần Cảnh sơ kỳ, cách Cổ Thần Cảnh trung kỳ còn xa chớ nói chi là Cổ Thần Cảnh đỉnh phong.
Có thể nói Kỳ Bá Thiên kích hoạt Thần Viên dị tượng tạo thành uy hiếp rất lớn với Đông Hoàng Tử U. Phải biết, thần niệm công kích vô cùng có sức sát thương, so với vận dụng tu vi sử dụng công pháp thì rất khác, một khi bị công kích thì thường đều rất trí mạng.
Hơn nữa thần niệm mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu, dưới tình huống không có bảo vật đặc thù phụ trợ, thần niệm đẳng cấp cao có thể nghiền ép thần niệm đẳng cấp thấp.
Mặc dù Đông Hoàng Tử U Tiên Ma đồng tu, có rất nhiều huyền công thần thông bàng thân nhưng ở phương diện thần niệm thì không có tuyệt thế bảo vật, cũng không có thần thông hoặc là huyền công bí pháp tăng cường thần niệm. Cho dù có thì đối mặt Thần Viên dị tượng cao hơn bản thân hai cảnh giới thì cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, hoàn toàn không chống lại được.
Cho nên Thần Viên dị tượng xuất hiện chính là uy hiếp lớn nhất với Đông Hoàng Tử U từ trước tới nay!
Nhìn thấy Đông Hoàng Tử U đối mặt Thần Viên dị tượng mà không có động tác gì, bọn người Tang Hiên Vũ và tất cả yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều chấn động, nhao nhao lộ ra vẻ kinh hỉ.
"Đến giờ phút này mà Huyền Băng Nữ Đế cũng không phản kháng, xem ra nàng bó tay hết cách với Thần Viên dị tượng!"
"Ha ha ha, xem ra lần này tướng quân có thể giết chết Huyền Băng Nữ Đế!"
"Kỳ tướng quân, nhanh giết Huyền Băng Nữ Đế cứu chúng ta ra ngoài a!"
...
Hô ~
Ngay lúc đám người huyên náo, một ánh lửa chiếu sáng toàn bộ bồn địa, khiến cho tất cả người và yêu thú đang có mặt ở đây lóe mắt.
Sau đó Đông Hoàng Tử U xoay tròn cực nhanh ở trên không, lắc mình biến thành một con Hỏa Phượng Hoàng, trên người có thần hỏa bao phủ phóng tới móng vuốt của Thần Viên dị tượng.
"Nàng lại cứng đối cứng!"
Một màn này khiến cho bọn người Tang Hiên Vũ đều sợ ngây người.
Bành! ! !
Bọn họ nhìn thấy rõ ràng móng vuốt của Thần Viên dị tượng hung ác chộp vào trên người Hỏa Phượng Hoàng, sau đó một đạo kim quang sáng chói từ trên người Hỏa Phượng Hoàng nổ bắn ra, quấn quanh móng vuốt của Thần Viên dị tượng cùng nổ tung, hóa thành một đạo thần niệm gợn sóng cực kỳ cường hoành, tạo thành gợn sóng kim sắc trên không trung.
"Ngao!"
Thần Viên dị tượng ngửa đầu rít gào, tiếng rít cực thê lương phẫn nộ. Hình như nó hoàn toàn không ngờ được là Hỏa Phượng Hoàng lại cứng đối cứng với nó, sau đó dùng tự bạo để phá hủy thân thể dị tượng của nó.
Cúi đầu nhìn lại, trong lần bạo tạc này, Hỏa Phượng Hoàng cũng triệt để vỡ vụn, hóa thành một tia lửa phất phới trong không khí.
"Ha ha ha!"
Dưới sự điều khiển của Kỳ Bá Thiên, Thần Viên dị tượng phát ra tiếng cười cực kì đắc ý: "Huyền Băng Nữ Đế, ngươi dám cứng đối cứng với ta, đúng là lấy trứng chọi đá a!"
Hắn phát hiện sau khi Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng thì cường độ thần niệm đề cao rất nhiều, vừa rồi cưỡng chế lấy thần niệm chống lại Thần Viên dị tượng, không chỉ nổ nát chân trước của Thần Viên dị tượng mà còn khiến cho hắn cảm thấy có chút sợ hãi.
Nhưng cũng chỉ thế thôi!
Đông Hoàng Tử U dốc sức đánh ra một kích chỉ tổn thương Thần Viên dị tượng một chút, khiến cho nó tổn thất một phần niệm lực mà thôi. Mà Đông Hoàng Tử U thì tan thành mây khói, hóa thành tinh hỏa đầy trời sau đó biến mất, như vậy chứng tỏ là nàng đã chết!
Bọn người Tang Hiên Vũ cũng có ý nghĩ giống như Kỳ Bá Thiên, đều hưng phấn kích động quát: "Kỳ tướng quân, Huyền Băng Nữ Đế đã chết, nhanh giúp chúng ta phá giải trận này đi!"
Keng!
Ngay khi bọn họ vừa nói dứt câu, một tiếng phượng gáy vang vọng cửu tiêu, khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây cả kinh con ngươi co rụt lại.
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hoả tinh vốn đã hóa thành một điểm sáng lại bành một tiếng nổ tung, trong nháy mắt bao phủ phạm vi mười dặm, biến thành một con Hỏa Phượng Hoàng!
Hỏa Phượng Hoàng ánh lửa ngập trời, mỗi một lần đập cánh đều có thể nhấc lên mười vạn dặm sóng lửa, khí thế tăng mạnh hơn vừa rồi nhiều.
Mắt thấy nửa phiến thiên không bị hỏa diễm của nó làm cho đỏ bừng, dưới đáy, bọn người Tang Hiên Vũ và tất cả đám yêu thú của Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều sợ ngây người.
"Trời ơi, Huyền Băng Nữ Đế không chết!"
"Quá không thể tưởng tượng nổi!"
Bọn họ vừa mới thấy rõ ràng Đông Hoàng Tử U và móng vuốt của Thần Viên dị tượng cùng bạo liệt, hóa thành vô số ánh lửa biến mất. Nào biết được một cái hoả tinh còn sót lại lại lấy liệu nguyên chi thế vỡ ra, hóa thành một con Hỏa Phượng Hoàng mạnh hơn. Một màn này nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ sẽ không tin!
Chương 1397 Ngươi bỏ ý định đó đi!
Tang Hiên Vũ và Trường Huyễn với một đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, vừa chịu đựng thống khổ khi bị Thiên Ma Yểm Thể Trận rút tinh huyết vừa nhanh chóng suy nghĩ, muốn tìm ra nguyên nhân tại sao Đông Hoàng Tử U khởi tử hoàn sinh.
Rất nhanh, Tang Hiên Vũ ánh mắt run lên, linh tê nhất điểm, hắn đột nhiên nghĩ ra nguyên nhân.
"Huyền Băng Nữ Đế chính là Cửu Chuyển Thần Phượng Thể, mà Thần Phượng có năng lực niết bàn trùng sinh, cho nên vừa rồi nàng không có chết, chẳng qua là tiến hành Niết Bàn một lần thôi!"
Nghe Tang Hiên Vũ phân tích, mấy người Trường Huyễn đều rất tán thành. Mọi người tiếp tục nghĩ, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. Kết hợp với niết bàn thần thông của Đông Hoàng Tử U, bọn họ nhanh chóng phát hiện mục đích thực sự khi Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Thần Phượng.
"Cửu Chuyển Thần Phượng Thể tục truyền có thể niết bàn chín lần, mỗi một lần trùng sinh đều có thể trở nên mạnh hơn!"
"Huyền Băng Nữ Đế lấy phương thức như vậy cứng đối cứng với Thần Viên dị tượng, mục đích của nàng chính là lợi dụng Niết Bàn tiêu hao niệm lực của Thần Viên dị tượng, cho đến khi lấy được thắng lợi!"
Tang Hiên Vũ nói chuyện không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, chỉ cảm thấy yết hầu có chút phát khô, trong cơ thể có một đạo nhiệt lưu đang cuộn trào, khiến cho thân thể của hắn càng khô nóng và phiền muộn.
Về phần mấy người Trường Huyễn cũng giống như Tang Hiên Vũ, từng người đều không còn giữ nổi vẻ vui thích, thay vào đó là rung động và sợ hãi nồng đậm.
Bọn họ không khỏi liếc nhau, nhịn không được đồng thời cảm khái một câu: "Huyền Băng Nữ Đế thật là đáng sợ!"
Không trung, Đông Hoàng Tử U hóa thành Hỏa Phượng Hoàng hung ác phóng tới Thần Viên dị tượng. Giống như phán đoán của đám người Tang Hiên Vũ, sở dĩ Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng chính là muốn tăng thực lực của mình lên tới đỉnh phong, sau đó tiến hành cứng đối cứng đọ sức với Thần Viên dị tượng.
Đọ sức đồng thời lợi dụng thần thông niết bàn trùng sinh, lấy phương thức tự bạo hao tổn niệm lực của Thần Viên dị tượng, tiếp tục như vậy, nàng cảm thấy chắc chắn có thể triệt để tiêu diệt Thần Viên dị tượng.
Bành! ! ! !
Khi nàng hóa thân Hỏa Phượng Hoàng va chạm với một cự trảo khác của Thần Viên dị tượng, lập lại chiêu cũ lần nữa, lấy phương thức tự bạo khiến cho thần niệm lực công kích phát huy đến cực hạn.
Mà lần này nàng chẳng những nổ nát một trảo khác của Thần Viên dị tượng mà còn nổ nát vụn toàn bộ cánh tay trái của nó, khiến cho Thần Viên dị tượng cả kinh ngao ngao trực khiếu, Kỳ Bá Thiên sợ đến điên cuồng run rẩy, hiển nhiên hắn hoàn toàn không thể làm gì chiêu này của Đông Hoàng Tử U.
Cứ như vậy, một vòng tiếp lấy một vòng, đến vòng thứ năm, Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng che trời phóng tới Thần Viên dị tượng, sau đó nổ tung trước ngực của nó, chấn toàn bộ thân thể nó nổ vỡ nát.
"A ~ "
Thần Viên dị tượng hủy diệt mang tới phản chấn cực lớn cho Kỳ Bá Thiên, chấn động đến Kỳ Bá Thiên kêu thảm một tiếng, điên cuồng phun ra một ngụm bản mệnh tinh huyết.
Vừa rồi hắn kích hoạt Thần Viên dị tượng, còn dư lại ba thành bản mệnh tinh huyết và thần niệm, bây giờ trong nháy mắt bạo giảm hai tầng, đau đến mắt hắn tối sầm lại, giống như thấy được Tử Thần giáng lâm.
"Huyền Băng Nữ Đế, ta xin ngươi dừng tay!"
Kỳ Bá Thiên liên tiếp lui về phía sau, vừa thổ huyết vừa gầm thét với Đông Hoàng Tử U: "Thân đệ đệ ta mặc dù xâm phạm thành trì của ngươi nhưng hắn đã bị ngươi giết, mà trừ cái đó ra, chúng ta cũng không có thù hận gì!"
"Dưới mắt ngươi đã giết rất nhiều tộc nhân Ô Kim Cuồng Viên tộc chúng ta, chỉ cần ngươi tha ta một mạng, ta không những sẽ không trả thù mà còn sẽ giao tất cả đồ tốt cướp đoạt được từ Cửu Thiên Tiên Vực cho ngươi, thậm chí dẫn theo toàn quân gia nhập dưới trướng ngươi!"
Nghe nói như vậy, lần đầu tiên trên gương mặt thanh lãnh như băng của Đông Hoàng Tử U lộ ra nụ cười.
Nhưng mà đó lại là nụ cười khinh miệt!
Nàng nhìn xuống Kỳ Bá Thiên, gằn từng chữ: "Từ xưa nhân yêu bất lưỡng lập, huống chi vực ngoại Yêu tộc các ngươi!"
"Bản Nữ Đế chỉ lấy thiên hạ thương sinh làm chủ, tuyệt không làm bạn với ruồi chó, ngươi bỏ ý nghĩ đó đi!"
Ngọc thủ vung lên, Băng Phượng Kiếm thả ra một tiếng phượng gáy, kích thích sóng kiếm kinh khủng dài mười vạn dặm ở trên không, trực tiếp quét qua thân thể Kỳ Bá Thiên.
Bành! ! !
Thân thể Kỳ Bá Thiên bị xé rách trong khoảnh khắc, hóa thành vô số bột mịn phiêu đãng trong kiếm khí, rất nhanh đã bị thổi tan, biến mất giữa thiên địa.
Xoạt!
Toàn bộ Ô Kim Cuồng Viên tộc trên bồn địa đều kinh hãi, phát ra tiếng kinh hô tê tâm liệt phế.
"Tướng quân chết!"
"Trời ạ, Huyền Băng Nữ Đế lấy sức một người nghiền ép quân tiên phong và tướng quân tộc ta, quá hung hãn!"
"Nguy rồi! Chúng ta như rắn mất đầu, bây giờ hoàn toàn không phải là đối thủ của Huyền Băng Nữ Đế a!"
...
Mặc dù còn có hơn hai trăm vạn yêu thú còn sống nhưng mắt thấy Đông Hoàng Tử U phách tuyệt như thế, liên tục giết Chiêm Hàn Tinh và Kỳ Bá Thiên, tất cả yêu thú đang có mặt ở đây đều cực kỳ sợ hãi. Dù nhân số có nhiều nhưng bọn họ cũng không dám nhìn thẳng Đông Hoàng Tử U, lại không dám giơ vũ khí lên ra tay với Đông Hoàng Tử U. Loại tâm tính này giống như là một bầy kiến hôi đối mặt với một con Hồng Hoang Bạo Long không cách nào rung chuyển, chuyện duy nhất có thể làm chính là sợ hãi!
Sợ hãi thật sâu!
Về phần bọn người Tang Hiên Vũ trong Thiên Ma Yểm Thể Trận thì vô cùng tuyệt vọng, kêu thảm một tiếng, thân thể bị rút khô, trước khi chết vẫn không cam lòng nhìn về phía Đông Hoàng Tử U.
"Huyền Băng Nữ Đế... cứu... cứu..."
Đông Hoàng Tử U lãnh khốc khinh miệt nhìn bọn họ, cho đến bọn họ triệt để hóa thành thây khô mới triệt tiêu Thiên Ma Yểm Thể Trận.
Chương 1398 Ngươi bỏ ý định đó đi! (2)
Sau đó truyền lệnh triệu hoán Nhược Ảnh, sai nàng phái người tra ra tông môn của mấy người Tang Hiên Vũ, đồng thời đem thi thể của bọn họ ném về tông môn, dùng nó để cảnh cáo Vân Huyễn Cung và tu sĩ thiên hạ, không được làm bạn với yêu thú, nếu không hậu quả sẽ giống như bọn người Tang Hiên Vũ!
Thấy được nàng lôi lệ phong hành, quả cảm quyết đoán như thế, tất cả Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều cảm khái một câu: "Nữ Đế đúng là nhất đại kỳ nữ nhân tộc!"
Đối mặt khí thế bá tuyệt thiên hạ của Đông Hoàng Tử U, tất cả bọn họ không nhịn được nữa, nhao nhao cúi người, mặt mũi tràn đầy vẻ cầu khẩn hô: "Nữ Đế bệ hạ, xin ngươi tha cho chúng ta!"
"Chúng ta thề sau khi trở về sẽ không còn xâm phạm Cửu Thiên Tiên Vực, xin ngươi tha cho chúng ta một mạng đi!"
Đông Hoàng Tử U vẻ mặt lãnh khốc ắc, nghiêm nghị quát hỏi: "Lúc các ngươi cướp bóc đốt giết, có buông tha cho những người vô tội cầu xin các ngươi tha thứ không?"
Lũ yêu thú: "..."
Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng: "Đến mà không trả lễ thì không hay, các ngươi táng thân nơi này đi!"
Nói xong, tay trái bóp ra một đạo thần hỏa ấn quyết huyền diệu, dẫn động núi lửa ngoài mấy trăm ngàn dặm phun trào ra hỏa diễm che trời. Tay phải vung vẩy Băng Phượng Kiếm, triệu hoán vô tận nước biển trong tây bộ hải dương đến, trong nháy mắt khiến cho bồn địa bị thiên hỏa địa hải bao bọc lần nữa!
Trong lúc nhất thời, vô số yêu thú bi thảm kêu rên, sống không bằng chết!
Tịch Nhiên Thiên, Vân Huyễn Cung.
Tông này ở đỉnh Vân Huyễn Sơn, cách mặt đất trăm vạn dặm, quanh mình mây trắng bao phủ, linh vụ như suối, hoàn cảnh mịt mờ khiến cho tông môn này như là tiên cảnh, rất có vài phần Đạo Môn chính thống chi vị.
Mặc dù nhìn khắp toàn bộ Tịch Nhiên Thiên, Vân Huyễn Cung quy mô cũng không tính lớn, danh khí cũng vô cùng bình thường nhưng quy mô kiến trúc và phong cách lại rất không tầm thường, chủ yếu là ỷ vào Tịch Nhiên Thiên Vũ An Hầu ban tặng.
Bởi vì muội muội Tang Hiên Vũ gả cho Vũ An Hầu, cho nên một người đắc đạo, Vân Huyễn Cung cũng dính không ít vinh hoa phú quý.
Tông môn kiến trúc tổng cộng chia làm ba tầng trên ba tầng dưới, dựa vào núi trong Vân Huyễn Sơn sắp xếp theo thứ tự từ trên xuống dưới, phía trên nhất là rộng lớn tráng lệ nhất, có linh vụ cực kỳ nồng đậm quấn quanh, chính là tông môn đại điện nơi Vân Huyễn Cung tổ chức thịnh hội, hội nghị và cũng là nơi mà Cung chủ Tang Hiên Vũ ở.
Xuống chút nữa là nơi bình thường các trưởng lão đệ tử nội môn và ngoại môn tu luyện và ăn ở, tổng thể kiến trúc cũng có chút khí thế.
Mà chỉ có một con đường từ chân Vân Huyễn Sơn thông đến Vân Huyễn Cung. Lúc này trên con đường này đang có năm con yêu thú Hắc Giác Tê Mã uy mãnh, mỗi con kéo một chiếc xe gỗ nhanh chóng chạy lên núi.
Rất nhanh, đội xe đến trước cổng tông môn, nơi này có hai vị trưởng lão ngoại môn và mười tên đệ tử trông coi.
Thấy đội xe tới gần, một trưởng lão ngoại môn tên là Ngô Tuấn Hoa vội vàng tiến lên, chắp tay với một lão giả áo xanh chừng năm mươi tuổi ngồi ở trước đội xe: "Triệu trưởng lão, vất vả!"
Lão giả áo xanh chừng năm mươi tuổi chính là trưởng lão nội vụ Vân Huyễn Cung Triệu Nguy, là nội vụ trưởng lão, chức trách của Triệu Nguy là phụ trách các hạng nội vụ thường ngày của Vân Huyễn Cung, bao gồm sinh hoạt hàng ngày của tất cả trưởng lão đệ tử và tông môn chi tiêu, trù tính chung, điều hành vân vân.
So với Ngô Tuấn Hoa, hiển nhiên thân phận Triệu Nguy tôn quý hơn rất nhiều.
Thấy Ngô Tuấn Hoa lễ đãi như thế, Triệu Nguy chỉ khẽ vuốt cằm, tùy ý ừ một tiếng, thái độ rất ngạo mạn.
Ngô Tuấn Hoa cũng không giận, Triệu Nguy chưởng quản quyền lực trong tông môn, địa vị khá cao, người như vậy có chút ngạo mạn cũng đúng. Nhìn thoáng qua đội xe sau lưng Triệu Nguy, Ngô Tuấn Hoa tiếp tục lấy lòng nói: "Không ngờ được là Nhật Nguyệt Tông lại có nhiều bảo bối tốt như vậy, Triệu trưởng lão đúng là có dự kiến trước a!"
Nhật Nguyệt Tông chính là tông môn quy mô không kém Vân Huyễn Cung bao nhiêu ở Tịch Nhiên Thiên, mấy trăm năm trước hai tông bởi vì cướp đoạt một vị thiên kiêu nào đó mà phát sinh tranh chấp, từ đó về sau nhìn nhau ngứa mắt.
Hôm qua mấy người Ngô Tuấn Hoa nghe nói Cung chủ Tang Hiên Vũ thiết kế để đám yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tộc diệt Nhật Nguyệt Tông, vốn cho rằng những yêu thú đó đã cướp sạch Nhật Nguyệt Tông nhưng hôm nay Triệu Nguy đi đến Nhật Nguyệt Tông, nói đi xem một chút xem còn có một chút tài vật lưu lại hay không.
Bây giờ hắn dẫn theo đội xe gồm năm xe gỗ tràn đầy trở về, hiển nhiên là khai quật được không ít bảo bối tốt ở Nhật Nguyệt Tông.
Ngô Tuấn Hoa như vậy, một tên trưởng lão ngoại môn khác sau lưng và các đệ tử đều gật đầu hùa theo.
"Đúng vậy, Triệu trưởng lão vừa xuất mã thì mang nhiều đồ như vậy trở về, quả là lợi hại!"
"Cung chủ nhìn thấy Triệu trưởng lão tìm được nhiều tài vật như vậy, chắc chắn sẽ cực kỳ cao hứng!"
"Triệu trưởng lão vì tông môn mà cúc cung tận tụy, đúng là khiến cho người ta kính nể!"
...
Nghe bọn họ lấy lòng ca ngợi như thế, gương mặt Triệu Nguy giống như khối băng bị mặt trời nóng bóng chiếu vào, triệt để nở rộ ra, hắn có chút đắc ý cười nói: "Suy cho cùng Nhật Nguyệt Tông có ba trăm vạn năm đạo thống, để uẩn không cạn, chỉ bằng vào một đám vực ngoại Yêu tộc thì không thể nào cướp sạch trong vòng một ngày!"
"Bản trưởng lão cũng cân nhắc đến điểm này cho nên mới tự thân xuất mã tiến về Nhật Nguyệt Tông, tìm kiếm một chút đồ tốt mang về, cũng tạo phúc cho mọi người trong bản tông!"
Bọn người Ngô Tuấn Hoa nghe vậy chắp tay hành lễ lần nữa, liên tục vỗ mông ngựa: "Triệu trưởng lão vì tông ta mà tận tâm tận lực, đúng là phúc của tất cả mọi người trong tông!"
Nịnh nọt xong, mọi người ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, chỉ thấy mặt trời ngã về tây, đã là giờ Thân.
Chương 1399 Vân Huyễn Cung chấn động!
Ngô Tuấn Hoa: "Cung chủ đến doanh địa Ô Kim Cuồng Viên tộc dự tiệc đã được nửa ngày, hẳn cũng sắp trở về rồi!"
Triệu Nguy đưa tay vuốt vuốt chòm râu dê của mình, cười nói: "Nghe nói lần này tướng quân Ô Kim Cuồng Viên tộc định tặng thù lao cho Cung chủ, có những thù lao này, tài nguyên và tài phú tông ta sẽ càng phong phú, mọi người cũng sẽ phát triển mạnh hơn!"
Mấy người Ngô Tuấn Hoa nghe vậy đều nhịn không được vỗ tay mà cười: "Đúng là quá tốt!"
Trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ kích động, Tang Hiên Vũ hợp tác với Ô Kim Cuồng Viên tộc, trợ giúp bọn họ cướp đoạt nhiều bảo vật tài nguyên ở Tịch Nhiên Thiên. Ô Kim Cuồng Viên tộc chủ động cho ra thù lao, chắc chắn giá trị cực kỳ khả quan.
Mà muội muội của Cung chủ Tang Hiên Vũ mặc dù gả cho Vũ An Hầu, hai năm này cũng lấy được không ít chỗ tốt từ Vũ An Hầu nhưng Tang Hiên Vũ là người tâm cao khí ngạo, cũng không muốn mỗi lần đều đưa tay cầu tài nguyên từ Vũ An Hầu.
Còn nữa, Vân Huyễn Cung có thể nói là vắng vẻ vô danh trong giới võ đạo Tịch Nhiên Thiên, muội muội Tang Hiên Vũ gả cho Vũ An Hầu cũng coi là trèo cao, Vũ An Hầu vốn có phần kiêu căng vô lễ với Tang Hiên Vũ, điều này cũng làm cho Tang Hiên Vũ không muốn nhờ tài nguyên của Vũ An Hầu phát triển tông môn.
Bây giờ Tang Hiên Vũ mở ra lối riêng, kết minh với vực ngoại Yêu tộc, chẳng những trợ giúp Vân Huyễn Cung trừ bỏ không ít túc địch cừu gia, cũng là theo sau vớt không ít chỗ tốt, chuyện này theo như mấy người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa nghĩ thì là con đường tiền đồ vô lượng.
Mà Triệu Nguy lấy được đồ từ Nhật Nguyệt Tông với thù lao Tang Hiên Vũ sắp lấy được từ Ô Kim Cuồng Viên tộc chính là bằng chứng tốt nhất chứng minh con đường này đi được!
Hô ~
Trong lúc mọi người đang có mặt ở đây đàm tiếu, trên linh vụ nồng đậm bỗng nhiên có khí tức dao động, xuyên thấu qua linh vụ truyền tới.
Triệu Nguy, Ngô Tuấn Hoa vội vàng ngẩng đầu nhìn lại: "Hẳn là mấy người Cung chủ về đến rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của bọn họ, vô số bóng người phá vỡ linh vụ phi tốc rơi xuống, rất nhanh giống như là sao chổi rơi vào sơn đạo, bành bành bành bành ~ bụi đất tung tóe.
"Cái này. . ."
Bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa vội vàng ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy hết thảy mười ba người nằm trên mặt đất.
Không!
Không nên nói là người mà là thây khô mới đúng!
Bởi vì tất cả bọn họ đều như cây gỗ khô, không chỉ không nhìn ra một chút huyết khí mà toàn thân cũng cứng ngắc, làn da mỏng dán chặt vào xương cốt, chính là từng thi thể bị hút khô.
Càng đáng sợ hơn là tất cả bọn họ đều mở to mắt và miệng, cho dù chết cũng có thể nhìn ra trước khi chết bọn họ tuyệt vọng và thống khổ cỡ nào. Mà từ phục sức của bọn họ thì có thể phán đoán bọn họ chính là đám người Cung chủ Tang Hiên Vũ và Trường Huyễn trưởng lão đã đến doanh địa Kim Ô Cuồng Viên tộc lúc sáng!
"Chuyện này chuyện này chuyện này. . . mấy người Cung chủ lại bị giết!"
"Tê! Toàn bộ đều bị rút thành thây khô, thủ đoạn thật ác độc a!"
"Tại sao lại như vậy được? Rốt cuộc là ai giết bọn họ?"
Cảm nhận được khí tức trên không trung đang áp sát, bọn họ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy ba người mặc quần áo màu đen từ trong linh vụ đi ra.
Người áo đen khí chất rất quỷ quyệt, bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa thông qua cảm giác phát hiện tu vi của đối phương cũng không mạnh, chỉ có Thần Phách Cảnh, so với bọn họ thì còn thấp hơn một bậc.
Nhưng mặc dù như thế nhưng đối mặt ba hắc y nhân này, bọn người Triệu Nguy vẫn cảm thấy bị uy hiếp, thậm chí tâm phát lạnh, có chút run rẩy. Bọn họ biết rõ dựa vào tu vi ba hắc y nhân thì không thể nào giết chết được mấy người Tang Hiên Vũ, cho nên chắc chắn sau lưng ba hắc y nhân có tồn tại mạnh hơn.
Mà có thể lấy phương thức như thế này giết chết mấy người Tang Hiên Vũ, vị tồn tại sau lưng bọn người áo đen này chắc chắn mấy người Triệu Nguy không thể đối phó!
Chỉ là...
"Các ngươi là ai? Tại sao giết Cung chủ trưởng lão tông ta?"
Triệu Nguy lấy dũng khí quát một tiếng để che dấu dòng suy nghĩ của mình.
Đối mặt uy áp Tôn Giả của hắn, ba hắc y nhân bất vi sở động, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, một lát sau, một trong số đó mới chậm rãi mở miệng: "Cung chủ Vân Huyễn Cung cấu kết vực ngoại Yêu tộc hại tông môn nhân tộc để giành lấy chỗ tốt, đúng là lòng dạ rắn rết, nghịch phản nhân tính!"
"Nữ Đế bệ hạ tâm hệ thương sinh, cho nên tru sát Yêu tộc và bọn người Cung chủ Vân Huyễn Cung, lại lệnh cho bọn ta đem thi thể đưa về Vân Huyễn Cung, coi như cảnh cáo!"
Lạch cạch!
Người áo đen vừa dứt lời, Triệu Nguy đang cưỡi trên lưng Hắc Giác Tê Mã thân hình run lên, từ trên lưng yêu thú ngã xuống, mặt đập mạnh xuống đất.
Bọn người Ngô Tuấn Hoa con ngươi co rụt lại, đôi chân run rẩy, đồng thời co quắp ngồi xuống đất, tất cả đều mở to mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.
"Nữ Đế! Lại là Huyền Băng Nữ Đế giết mấy người Cung chủ!"
"Ta nghe nói lần này Ô Kim Cuồng Viên tộc có tổng cộng hơn ba trăm vạn quân đến Cửu Thiên Tiên Vực, xem ra đều đã bị Nữ Đế tiêu diệt, chuyện này quá đáng sợ!"
"Trời ạ! Đúng là đáng sợ! Quá kinh khủng!"
...
Chẳng những bọn họ, những đệ tử Vân Huyễn Cung nghe được động tĩnh đến đây cũng đều nhao nhao cúi người thở hổn hển, không ai dám ngửa mặt nhìn lên người áo đen trên bầu trời.
Cũng không phải là người áo đen quá kinh khủng mà là Huyền Băng Nữ Đế phía sau bọn họ quá kinh khủng! Lúc đầu bọn họ ỷ vào Cung chủ cấu kết với Ô Kim Cuồng Viên tộc, tiêu diệt mấy tông môn đối địch, vớt không ít chỗ tốt, bọn họ đều cảm thấy từ nay bản tông sẽ phát triển mạnh. Nào biết được đảo mắt một cái, chẳng những vực ngoại Yêu tộc bị tiêu diệt, ngay cả người cầm lái bản tông đều bị rút thành thây khô ném tới tông môn, chuyển biến lớn như thế đúng là làm cho bọn họ nhất thời lòng như tro nguội, bị đả kích như gặp ngũ lôi oanh đỉnh.
Chương 1400 Quyết định sáng suốt!
Cho dù Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa đều là lão thủ tu đạo, đạo tâm vững chắc nhưng giờ phút này cũng không nhịn được sợ đến tâm thần sụp đổ, có chút giật mình, đầu não choáng váng.
Sau khi hít sâu một hơi, bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa với tất cả trưởng lão, đệ tử đang có mặt ở đây vội vàng quỳ xuống, vẻ mặt run sợ hành lễ với ba hắc y nhân trên trời: "Xin ba vị minh giám, chuyện cấu kết vực ngoại Yêu tộc lừa giết tông môn nhân tộc đều là Cung chủ và mười hai trưởng lão nội môn bản tông gây ra, chúng ta cũng không trực tiếp tham dự!"
"Xin ba vị báo lại cho Nữ Đế bệ hạ, chúng ta nguyện dâng lên tất cả tài vật đoạt được... thậm chí tất cả tài vật của bản tông, chỉ mong được Nữ Đế bệ hạ tha thứ!"
"Từ nay về sau, chúng ta không dám dính líu tới bất cứ Yêu tộc nào nữa, nếu không ắt gặp ngũ lôi oanh đỉnh, chết không toàn thây!"
Mặc dù Đông Hoàng Tử U không ở đây nhưng ba hắc y nhân này đại biểu cho nàng. Trong lòng bọn người Triệu Nguy biết rõ, Vân Huyễn Cung bị Nữ Đế theo dõi, tất cả bọn họ đều nằm dưới sự giám thị của Nữ Đế, nếu có bất kỳ hành vi nào trái ý nàng thì chắc chắn không chạy khỏi Hỏa Nhãn Kim Tinh của Nữ Đế.
Tuy nói Vân Huyễn Cung có Vũ An Hầu bảo bọc nhưng với năng lực của Nữ Đế, muốn đối phó Vân Huyễn Cung cũng dễ như trở bàn tay. Huống chi bây giờ Tang Hiên Vũ đã chết, chắc chắn Vũ An Hầu sẽ không quan tâm Vân Huyễn Cung, đám người còn sống tạm của Vân Huyễn Cung như bọn họ chỉ là một bầy kiến hôi dưới chân Nữ Đế mà thôi!
Ôm ý nghĩ như vậy, bọn người Triệu Nguy chẳng những dùng tất cả tài nguyên bảo vật để xin tha tội, khẩn cầu Nữ Đế tha thứ mà còn đồng thời muốn rời khỏi Vân Huyễn Cung. Bọn họ cảm thấy ở lại chỗ này sống dưới sự giám thị của Nữ Đế chẳng bằng tản ra, hảo hảo cầu sinh.
Nghe được bọn người Triệu Nguy nói như vậy, ba hắc y nhân liếc nhau. Bọn họ nhận được mệnh lệnh của thống lĩnh Nhược Ảnh, đem theo thi thể của đám người Tang Hiên Vũ đến đây cảnh cáo người của Vân Huyễn Cung.
Bây giờ nếu như bọn người Triệu Nguy chủ động nhận lầm đồng thời bồi thường, hơn nữa thoạt nhìn đều có ý muốn rời khỏi Vân Huyễn Cung, như vậy có thể thuận nước đẩy thuyền khiến cho tất cả mọi người của Vân Huyễn Cung giải tán, để tông môn thượng lương bất chính này triệt để biến mất khỏi Cửu Thiên Tiên Vực.
Người áo đen đứng giữa nói: "Cung chủ Vân Huyễn Cung thân là một tông chi chủ lại nghịch phản nhân tính, cấu kết Yêu tộc mưu hại nhân tộc, đúng là thiên địa nhân thần bất dung!"
"Ta thấy tông môn các ngươi cũng không cần tồn tại nữa, muốn đi thì đi đi!"
"Về phần tài vật, chúng ta sẽ cấp cho bách tính nghèo khổ trong thành trì xung quanh!"
Hai người áo đen khác nghe vậy đều yên lặng gật đầu, hiển nhiên cực kỳ đồng ý với an bài như vậy. Bọn họ chính là nhân viên tình báo cấp thấp nhất dưới trướng Nhược Ảnh, bình thường không có cơ hội tiếp xúc Đông Hoàng Tử U, nhưng lại lĩnh ngộ được cách Đông Hoàng Tử U quản lý thiên hạ.
Theo như bọn họ nghĩ, mặc dù Hoàng tộc Tịch Nhiên Thiên đối địch với Bắc Huyền Thiên nhưng dân chúng trong phương thiên địa này là vô tội. Lợi dụng tài nguyên và tài phú của Vân Huyễn Cung trợ giúp dân chúng nơi này, vừa phù hợp tính cách thương xót thiên hạ thương sinh của Đông Hoàng Tử U mà cũng có thể tuyên dương Đông Hoàng Tử U thương yêu bách tính như con.
Mà đây cũng là một thủ đoạn mềm, như một cái đinh đâm vào trong lòng Tịch Nhiên Đế Cung Vô Tà, có thể nói là kế sách hay một công ba việc.
"Rõ!"
Bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa như được đại xá, vội vàng bỏ qua đội xe, theo một đám đệ tử tông môn hoảng hốt rời khỏi Vân Huyễn Sơn.
Sau đó, ba hắc y nhân thu thập kỳ trân dị bảo, các loại tài phú tài nguyên trong Vân Huyễn Cung, thần không biết quỷ không hay chui vào thành trì phụ cận, chia đều cho tất cả người nghèo trong đó.
...
Vũ An Hầu phủ nằm ở Bích Diệp Thành, khu vực Đông Nam Tịch Nhiên Thiên.
Làm phủ đệ của chư hầu một phương, kiến trúc Vũ An Hầu phủ có thể nói là tráng lệ, rộng lớn cực hạn.
Đập vào mắt là lưu ly kim ngói, tường cao sơn hồng, ba tầng trong ba tầng ngoài, tựa như cung điện.
Bởi vì phủ đệ này ở trung ương Bích Diệp Thành, địa thế khá cao, cho dù là ở tầng ngoài và trong viện đều có thể quan sát cảnh sắc toàn thành, chớ nói chi là tầng trong nhất, chính điện, nơi ở của Vũ An Hầu.
Chính điện ở trung tâm Vũ An Hầu phủ chính là nơi bình thường Vũ An Hầu Nguyễn Tinh Đức ăn ở sinh sống, ánh nắng chiều màu vàng óng chiếu vào bậc thang trước cửa chính điện, rơi xuống bóng người cao lớn uy mãnh của Nguyễn Tinh Đức.
Không đợi hắn đi vào cửa chính điện, phía trước có một bóng người mềm mại vội vàng tiến lên đón.
Một giọng nói nũng nịu khiến cho Nguyễn Tinh Đức nghe được mà thân thể có chút mềm nhũn: "Hầu gia, rốt cục ngài cũng về rồi!"
Nguyễn Tinh Đức mắt hổ rơi vào trên người cô gái trước mặt, hơi lộ ra mấy phần cưng chiều. Nữ tử thoạt nhìn đang ở tuổi đôi tám xuân xanh, dáng dấp như hoa như ngọc, trên gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp là một đôi mày liễu, một đôi mắt trong như nước thu, thủy quang long lanh, tràn ngập nhu tình khiến cho người ta nhìn một cái là nhịn không được tâm động.
Ánh mắt dời xuống, ánh mắt Nguyễn Tinh Đức dừng lại trước ngực nữ tử mấy hơi, lại nhìn xuống vòng eo thon của nàng, rồi lại nhìn vòng mông tròn như trăng của nàng, không khỏi nhếch môi cười nói: "Mấy ngày không gặp, Nhu Nhi lại lớn!"
"Ngực, eo, mông này đúng là càng ngày càng có hương vị a!"
Nữ tử chính là Tang Nhu Nhu được Nguyễn Tinh Đức cưới vào cửa từ hai năm trước, bởi vì gần đây biên giới mấy tòa thành trì Nguyễn Tinh Đức quản hạt xuất hiện bóng dáng vực ngoại Yêu tộc cho nên hắn tự thân xuất mã dẫn binh tiêu diệt yêu thú.
"Cũng may Thần Viên dị tượng này mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, phần thắng của hắn vẫn tương đối lớn!"
Bọn người Tang Hiên Vũ nghe đám yêu thú bàn tán như thế, ánh mắt không khỏi lấp lóe mấy phần hi vọng. Vừa rồi Kỳ Bá Thiên lấy Cửu Cung Long Quyển Trận bức lui thiên hỏa địa hải Đông Hoàng Tử U dẫn tới, mấy người Tang Hiên Vũ cũng biết Kỳ Bá Thiên chính là một cao thủ trận pháp. Nếu như Kỳ Bá Thiên có thể dựa vào Thần Viên dị tượng giết Đông Hoàng Tử U, nói không chừng có thể trợ giúp bọn họ phá Thiên Ma Yểm Thể Trận.
Nghĩ như vậy, bọn người Tang Hiên Vũ đều mừng rỡ, ngay cả cảm giác đau đớn khi bị Thiên Ma Yểm Thể Trận rút tinh huyết cũng giảm đi nhiều.
Tang Hiên Vũ nhịn không được hô một tiếng: "Kỳ tướng quân, giết Huyền Băng Nữ Đế! Mau giết nàng!"
Kỳ Bá Thiên nghe vậy bất động thanh sắc, Thần Viên dị tượng già thiên trên người hắn gào thét một tiếng, duỗi chân trước ra hung hăng đạp tới Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U hơi nhíu mày lại, nhìn chằm chằm móng vuốt lớn của Thần Viên dị tượng từ không trung cực tốc rơi xuống.
Trong khoảnh khắc khi Thần Viên dị tượng xuất hiện, nàng cảm nhận được cường độ thần niệm của Thần Viên dị tượng là Cổ Thần Cảnh đỉnh phong, mà bây giờ thần niệm của nàng chỉ dừng lại ở Cổ Thần Cảnh sơ kỳ, cách Cổ Thần Cảnh trung kỳ còn xa chớ nói chi là Cổ Thần Cảnh đỉnh phong.
Có thể nói Kỳ Bá Thiên kích hoạt Thần Viên dị tượng tạo thành uy hiếp rất lớn với Đông Hoàng Tử U. Phải biết, thần niệm công kích vô cùng có sức sát thương, so với vận dụng tu vi sử dụng công pháp thì rất khác, một khi bị công kích thì thường đều rất trí mạng.
Hơn nữa thần niệm mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu, dưới tình huống không có bảo vật đặc thù phụ trợ, thần niệm đẳng cấp cao có thể nghiền ép thần niệm đẳng cấp thấp.
Mặc dù Đông Hoàng Tử U Tiên Ma đồng tu, có rất nhiều huyền công thần thông bàng thân nhưng ở phương diện thần niệm thì không có tuyệt thế bảo vật, cũng không có thần thông hoặc là huyền công bí pháp tăng cường thần niệm. Cho dù có thì đối mặt Thần Viên dị tượng cao hơn bản thân hai cảnh giới thì cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, hoàn toàn không chống lại được.
Cho nên Thần Viên dị tượng xuất hiện chính là uy hiếp lớn nhất với Đông Hoàng Tử U từ trước tới nay!
Nhìn thấy Đông Hoàng Tử U đối mặt Thần Viên dị tượng mà không có động tác gì, bọn người Tang Hiên Vũ và tất cả yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều chấn động, nhao nhao lộ ra vẻ kinh hỉ.
"Đến giờ phút này mà Huyền Băng Nữ Đế cũng không phản kháng, xem ra nàng bó tay hết cách với Thần Viên dị tượng!"
"Ha ha ha, xem ra lần này tướng quân có thể giết chết Huyền Băng Nữ Đế!"
"Kỳ tướng quân, nhanh giết Huyền Băng Nữ Đế cứu chúng ta ra ngoài a!"
...
Hô ~
Ngay lúc đám người huyên náo, một ánh lửa chiếu sáng toàn bộ bồn địa, khiến cho tất cả người và yêu thú đang có mặt ở đây lóe mắt.
Sau đó Đông Hoàng Tử U xoay tròn cực nhanh ở trên không, lắc mình biến thành một con Hỏa Phượng Hoàng, trên người có thần hỏa bao phủ phóng tới móng vuốt của Thần Viên dị tượng.
"Nàng lại cứng đối cứng!"
Một màn này khiến cho bọn người Tang Hiên Vũ đều sợ ngây người.
Bành! ! !
Bọn họ nhìn thấy rõ ràng móng vuốt của Thần Viên dị tượng hung ác chộp vào trên người Hỏa Phượng Hoàng, sau đó một đạo kim quang sáng chói từ trên người Hỏa Phượng Hoàng nổ bắn ra, quấn quanh móng vuốt của Thần Viên dị tượng cùng nổ tung, hóa thành một đạo thần niệm gợn sóng cực kỳ cường hoành, tạo thành gợn sóng kim sắc trên không trung.
"Ngao!"
Thần Viên dị tượng ngửa đầu rít gào, tiếng rít cực thê lương phẫn nộ. Hình như nó hoàn toàn không ngờ được là Hỏa Phượng Hoàng lại cứng đối cứng với nó, sau đó dùng tự bạo để phá hủy thân thể dị tượng của nó.
Cúi đầu nhìn lại, trong lần bạo tạc này, Hỏa Phượng Hoàng cũng triệt để vỡ vụn, hóa thành một tia lửa phất phới trong không khí.
"Ha ha ha!"
Dưới sự điều khiển của Kỳ Bá Thiên, Thần Viên dị tượng phát ra tiếng cười cực kì đắc ý: "Huyền Băng Nữ Đế, ngươi dám cứng đối cứng với ta, đúng là lấy trứng chọi đá a!"
Hắn phát hiện sau khi Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng thì cường độ thần niệm đề cao rất nhiều, vừa rồi cưỡng chế lấy thần niệm chống lại Thần Viên dị tượng, không chỉ nổ nát chân trước của Thần Viên dị tượng mà còn khiến cho hắn cảm thấy có chút sợ hãi.
Nhưng cũng chỉ thế thôi!
Đông Hoàng Tử U dốc sức đánh ra một kích chỉ tổn thương Thần Viên dị tượng một chút, khiến cho nó tổn thất một phần niệm lực mà thôi. Mà Đông Hoàng Tử U thì tan thành mây khói, hóa thành tinh hỏa đầy trời sau đó biến mất, như vậy chứng tỏ là nàng đã chết!
Bọn người Tang Hiên Vũ cũng có ý nghĩ giống như Kỳ Bá Thiên, đều hưng phấn kích động quát: "Kỳ tướng quân, Huyền Băng Nữ Đế đã chết, nhanh giúp chúng ta phá giải trận này đi!"
Keng!
Ngay khi bọn họ vừa nói dứt câu, một tiếng phượng gáy vang vọng cửu tiêu, khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây cả kinh con ngươi co rụt lại.
Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hoả tinh vốn đã hóa thành một điểm sáng lại bành một tiếng nổ tung, trong nháy mắt bao phủ phạm vi mười dặm, biến thành một con Hỏa Phượng Hoàng!
Hỏa Phượng Hoàng ánh lửa ngập trời, mỗi một lần đập cánh đều có thể nhấc lên mười vạn dặm sóng lửa, khí thế tăng mạnh hơn vừa rồi nhiều.
Mắt thấy nửa phiến thiên không bị hỏa diễm của nó làm cho đỏ bừng, dưới đáy, bọn người Tang Hiên Vũ và tất cả đám yêu thú của Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều sợ ngây người.
"Trời ơi, Huyền Băng Nữ Đế không chết!"
"Quá không thể tưởng tượng nổi!"
Bọn họ vừa mới thấy rõ ràng Đông Hoàng Tử U và móng vuốt của Thần Viên dị tượng cùng bạo liệt, hóa thành vô số ánh lửa biến mất. Nào biết được một cái hoả tinh còn sót lại lại lấy liệu nguyên chi thế vỡ ra, hóa thành một con Hỏa Phượng Hoàng mạnh hơn. Một màn này nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì bọn họ sẽ không tin!
Chương 1397 Ngươi bỏ ý định đó đi!
Tang Hiên Vũ và Trường Huyễn với một đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, vừa chịu đựng thống khổ khi bị Thiên Ma Yểm Thể Trận rút tinh huyết vừa nhanh chóng suy nghĩ, muốn tìm ra nguyên nhân tại sao Đông Hoàng Tử U khởi tử hoàn sinh.
Rất nhanh, Tang Hiên Vũ ánh mắt run lên, linh tê nhất điểm, hắn đột nhiên nghĩ ra nguyên nhân.
"Huyền Băng Nữ Đế chính là Cửu Chuyển Thần Phượng Thể, mà Thần Phượng có năng lực niết bàn trùng sinh, cho nên vừa rồi nàng không có chết, chẳng qua là tiến hành Niết Bàn một lần thôi!"
Nghe Tang Hiên Vũ phân tích, mấy người Trường Huyễn đều rất tán thành. Mọi người tiếp tục nghĩ, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch. Kết hợp với niết bàn thần thông của Đông Hoàng Tử U, bọn họ nhanh chóng phát hiện mục đích thực sự khi Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Thần Phượng.
"Cửu Chuyển Thần Phượng Thể tục truyền có thể niết bàn chín lần, mỗi một lần trùng sinh đều có thể trở nên mạnh hơn!"
"Huyền Băng Nữ Đế lấy phương thức như vậy cứng đối cứng với Thần Viên dị tượng, mục đích của nàng chính là lợi dụng Niết Bàn tiêu hao niệm lực của Thần Viên dị tượng, cho đến khi lấy được thắng lợi!"
Tang Hiên Vũ nói chuyện không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, chỉ cảm thấy yết hầu có chút phát khô, trong cơ thể có một đạo nhiệt lưu đang cuộn trào, khiến cho thân thể của hắn càng khô nóng và phiền muộn.
Về phần mấy người Trường Huyễn cũng giống như Tang Hiên Vũ, từng người đều không còn giữ nổi vẻ vui thích, thay vào đó là rung động và sợ hãi nồng đậm.
Bọn họ không khỏi liếc nhau, nhịn không được đồng thời cảm khái một câu: "Huyền Băng Nữ Đế thật là đáng sợ!"
Không trung, Đông Hoàng Tử U hóa thành Hỏa Phượng Hoàng hung ác phóng tới Thần Viên dị tượng. Giống như phán đoán của đám người Tang Hiên Vũ, sở dĩ Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng chính là muốn tăng thực lực của mình lên tới đỉnh phong, sau đó tiến hành cứng đối cứng đọ sức với Thần Viên dị tượng.
Đọ sức đồng thời lợi dụng thần thông niết bàn trùng sinh, lấy phương thức tự bạo hao tổn niệm lực của Thần Viên dị tượng, tiếp tục như vậy, nàng cảm thấy chắc chắn có thể triệt để tiêu diệt Thần Viên dị tượng.
Bành! ! ! !
Khi nàng hóa thân Hỏa Phượng Hoàng va chạm với một cự trảo khác của Thần Viên dị tượng, lập lại chiêu cũ lần nữa, lấy phương thức tự bạo khiến cho thần niệm lực công kích phát huy đến cực hạn.
Mà lần này nàng chẳng những nổ nát một trảo khác của Thần Viên dị tượng mà còn nổ nát vụn toàn bộ cánh tay trái của nó, khiến cho Thần Viên dị tượng cả kinh ngao ngao trực khiếu, Kỳ Bá Thiên sợ đến điên cuồng run rẩy, hiển nhiên hắn hoàn toàn không thể làm gì chiêu này của Đông Hoàng Tử U.
Cứ như vậy, một vòng tiếp lấy một vòng, đến vòng thứ năm, Đông Hoàng Tử U hóa thân thành Hỏa Phượng Hoàng che trời phóng tới Thần Viên dị tượng, sau đó nổ tung trước ngực của nó, chấn toàn bộ thân thể nó nổ vỡ nát.
"A ~ "
Thần Viên dị tượng hủy diệt mang tới phản chấn cực lớn cho Kỳ Bá Thiên, chấn động đến Kỳ Bá Thiên kêu thảm một tiếng, điên cuồng phun ra một ngụm bản mệnh tinh huyết.
Vừa rồi hắn kích hoạt Thần Viên dị tượng, còn dư lại ba thành bản mệnh tinh huyết và thần niệm, bây giờ trong nháy mắt bạo giảm hai tầng, đau đến mắt hắn tối sầm lại, giống như thấy được Tử Thần giáng lâm.
"Huyền Băng Nữ Đế, ta xin ngươi dừng tay!"
Kỳ Bá Thiên liên tiếp lui về phía sau, vừa thổ huyết vừa gầm thét với Đông Hoàng Tử U: "Thân đệ đệ ta mặc dù xâm phạm thành trì của ngươi nhưng hắn đã bị ngươi giết, mà trừ cái đó ra, chúng ta cũng không có thù hận gì!"
"Dưới mắt ngươi đã giết rất nhiều tộc nhân Ô Kim Cuồng Viên tộc chúng ta, chỉ cần ngươi tha ta một mạng, ta không những sẽ không trả thù mà còn sẽ giao tất cả đồ tốt cướp đoạt được từ Cửu Thiên Tiên Vực cho ngươi, thậm chí dẫn theo toàn quân gia nhập dưới trướng ngươi!"
Nghe nói như vậy, lần đầu tiên trên gương mặt thanh lãnh như băng của Đông Hoàng Tử U lộ ra nụ cười.
Nhưng mà đó lại là nụ cười khinh miệt!
Nàng nhìn xuống Kỳ Bá Thiên, gằn từng chữ: "Từ xưa nhân yêu bất lưỡng lập, huống chi vực ngoại Yêu tộc các ngươi!"
"Bản Nữ Đế chỉ lấy thiên hạ thương sinh làm chủ, tuyệt không làm bạn với ruồi chó, ngươi bỏ ý nghĩ đó đi!"
Ngọc thủ vung lên, Băng Phượng Kiếm thả ra một tiếng phượng gáy, kích thích sóng kiếm kinh khủng dài mười vạn dặm ở trên không, trực tiếp quét qua thân thể Kỳ Bá Thiên.
Bành! ! !
Thân thể Kỳ Bá Thiên bị xé rách trong khoảnh khắc, hóa thành vô số bột mịn phiêu đãng trong kiếm khí, rất nhanh đã bị thổi tan, biến mất giữa thiên địa.
Xoạt!
Toàn bộ Ô Kim Cuồng Viên tộc trên bồn địa đều kinh hãi, phát ra tiếng kinh hô tê tâm liệt phế.
"Tướng quân chết!"
"Trời ạ, Huyền Băng Nữ Đế lấy sức một người nghiền ép quân tiên phong và tướng quân tộc ta, quá hung hãn!"
"Nguy rồi! Chúng ta như rắn mất đầu, bây giờ hoàn toàn không phải là đối thủ của Huyền Băng Nữ Đế a!"
...
Mặc dù còn có hơn hai trăm vạn yêu thú còn sống nhưng mắt thấy Đông Hoàng Tử U phách tuyệt như thế, liên tục giết Chiêm Hàn Tinh và Kỳ Bá Thiên, tất cả yêu thú đang có mặt ở đây đều cực kỳ sợ hãi. Dù nhân số có nhiều nhưng bọn họ cũng không dám nhìn thẳng Đông Hoàng Tử U, lại không dám giơ vũ khí lên ra tay với Đông Hoàng Tử U. Loại tâm tính này giống như là một bầy kiến hôi đối mặt với một con Hồng Hoang Bạo Long không cách nào rung chuyển, chuyện duy nhất có thể làm chính là sợ hãi!
Sợ hãi thật sâu!
Về phần bọn người Tang Hiên Vũ trong Thiên Ma Yểm Thể Trận thì vô cùng tuyệt vọng, kêu thảm một tiếng, thân thể bị rút khô, trước khi chết vẫn không cam lòng nhìn về phía Đông Hoàng Tử U.
"Huyền Băng Nữ Đế... cứu... cứu..."
Đông Hoàng Tử U lãnh khốc khinh miệt nhìn bọn họ, cho đến bọn họ triệt để hóa thành thây khô mới triệt tiêu Thiên Ma Yểm Thể Trận.
Chương 1398 Ngươi bỏ ý định đó đi! (2)
Sau đó truyền lệnh triệu hoán Nhược Ảnh, sai nàng phái người tra ra tông môn của mấy người Tang Hiên Vũ, đồng thời đem thi thể của bọn họ ném về tông môn, dùng nó để cảnh cáo Vân Huyễn Cung và tu sĩ thiên hạ, không được làm bạn với yêu thú, nếu không hậu quả sẽ giống như bọn người Tang Hiên Vũ!
Thấy được nàng lôi lệ phong hành, quả cảm quyết đoán như thế, tất cả Ô Kim Cuồng Viên tộc đang có mặt ở đây đều cảm khái một câu: "Nữ Đế đúng là nhất đại kỳ nữ nhân tộc!"
Đối mặt khí thế bá tuyệt thiên hạ của Đông Hoàng Tử U, tất cả bọn họ không nhịn được nữa, nhao nhao cúi người, mặt mũi tràn đầy vẻ cầu khẩn hô: "Nữ Đế bệ hạ, xin ngươi tha cho chúng ta!"
"Chúng ta thề sau khi trở về sẽ không còn xâm phạm Cửu Thiên Tiên Vực, xin ngươi tha cho chúng ta một mạng đi!"
Đông Hoàng Tử U vẻ mặt lãnh khốc ắc, nghiêm nghị quát hỏi: "Lúc các ngươi cướp bóc đốt giết, có buông tha cho những người vô tội cầu xin các ngươi tha thứ không?"
Lũ yêu thú: "..."
Đông Hoàng Tử U cười lạnh một tiếng: "Đến mà không trả lễ thì không hay, các ngươi táng thân nơi này đi!"
Nói xong, tay trái bóp ra một đạo thần hỏa ấn quyết huyền diệu, dẫn động núi lửa ngoài mấy trăm ngàn dặm phun trào ra hỏa diễm che trời. Tay phải vung vẩy Băng Phượng Kiếm, triệu hoán vô tận nước biển trong tây bộ hải dương đến, trong nháy mắt khiến cho bồn địa bị thiên hỏa địa hải bao bọc lần nữa!
Trong lúc nhất thời, vô số yêu thú bi thảm kêu rên, sống không bằng chết!
Tịch Nhiên Thiên, Vân Huyễn Cung.
Tông này ở đỉnh Vân Huyễn Sơn, cách mặt đất trăm vạn dặm, quanh mình mây trắng bao phủ, linh vụ như suối, hoàn cảnh mịt mờ khiến cho tông môn này như là tiên cảnh, rất có vài phần Đạo Môn chính thống chi vị.
Mặc dù nhìn khắp toàn bộ Tịch Nhiên Thiên, Vân Huyễn Cung quy mô cũng không tính lớn, danh khí cũng vô cùng bình thường nhưng quy mô kiến trúc và phong cách lại rất không tầm thường, chủ yếu là ỷ vào Tịch Nhiên Thiên Vũ An Hầu ban tặng.
Bởi vì muội muội Tang Hiên Vũ gả cho Vũ An Hầu, cho nên một người đắc đạo, Vân Huyễn Cung cũng dính không ít vinh hoa phú quý.
Tông môn kiến trúc tổng cộng chia làm ba tầng trên ba tầng dưới, dựa vào núi trong Vân Huyễn Sơn sắp xếp theo thứ tự từ trên xuống dưới, phía trên nhất là rộng lớn tráng lệ nhất, có linh vụ cực kỳ nồng đậm quấn quanh, chính là tông môn đại điện nơi Vân Huyễn Cung tổ chức thịnh hội, hội nghị và cũng là nơi mà Cung chủ Tang Hiên Vũ ở.
Xuống chút nữa là nơi bình thường các trưởng lão đệ tử nội môn và ngoại môn tu luyện và ăn ở, tổng thể kiến trúc cũng có chút khí thế.
Mà chỉ có một con đường từ chân Vân Huyễn Sơn thông đến Vân Huyễn Cung. Lúc này trên con đường này đang có năm con yêu thú Hắc Giác Tê Mã uy mãnh, mỗi con kéo một chiếc xe gỗ nhanh chóng chạy lên núi.
Rất nhanh, đội xe đến trước cổng tông môn, nơi này có hai vị trưởng lão ngoại môn và mười tên đệ tử trông coi.
Thấy đội xe tới gần, một trưởng lão ngoại môn tên là Ngô Tuấn Hoa vội vàng tiến lên, chắp tay với một lão giả áo xanh chừng năm mươi tuổi ngồi ở trước đội xe: "Triệu trưởng lão, vất vả!"
Lão giả áo xanh chừng năm mươi tuổi chính là trưởng lão nội vụ Vân Huyễn Cung Triệu Nguy, là nội vụ trưởng lão, chức trách của Triệu Nguy là phụ trách các hạng nội vụ thường ngày của Vân Huyễn Cung, bao gồm sinh hoạt hàng ngày của tất cả trưởng lão đệ tử và tông môn chi tiêu, trù tính chung, điều hành vân vân.
So với Ngô Tuấn Hoa, hiển nhiên thân phận Triệu Nguy tôn quý hơn rất nhiều.
Thấy Ngô Tuấn Hoa lễ đãi như thế, Triệu Nguy chỉ khẽ vuốt cằm, tùy ý ừ một tiếng, thái độ rất ngạo mạn.
Ngô Tuấn Hoa cũng không giận, Triệu Nguy chưởng quản quyền lực trong tông môn, địa vị khá cao, người như vậy có chút ngạo mạn cũng đúng. Nhìn thoáng qua đội xe sau lưng Triệu Nguy, Ngô Tuấn Hoa tiếp tục lấy lòng nói: "Không ngờ được là Nhật Nguyệt Tông lại có nhiều bảo bối tốt như vậy, Triệu trưởng lão đúng là có dự kiến trước a!"
Nhật Nguyệt Tông chính là tông môn quy mô không kém Vân Huyễn Cung bao nhiêu ở Tịch Nhiên Thiên, mấy trăm năm trước hai tông bởi vì cướp đoạt một vị thiên kiêu nào đó mà phát sinh tranh chấp, từ đó về sau nhìn nhau ngứa mắt.
Hôm qua mấy người Ngô Tuấn Hoa nghe nói Cung chủ Tang Hiên Vũ thiết kế để đám yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tộc diệt Nhật Nguyệt Tông, vốn cho rằng những yêu thú đó đã cướp sạch Nhật Nguyệt Tông nhưng hôm nay Triệu Nguy đi đến Nhật Nguyệt Tông, nói đi xem một chút xem còn có một chút tài vật lưu lại hay không.
Bây giờ hắn dẫn theo đội xe gồm năm xe gỗ tràn đầy trở về, hiển nhiên là khai quật được không ít bảo bối tốt ở Nhật Nguyệt Tông.
Ngô Tuấn Hoa như vậy, một tên trưởng lão ngoại môn khác sau lưng và các đệ tử đều gật đầu hùa theo.
"Đúng vậy, Triệu trưởng lão vừa xuất mã thì mang nhiều đồ như vậy trở về, quả là lợi hại!"
"Cung chủ nhìn thấy Triệu trưởng lão tìm được nhiều tài vật như vậy, chắc chắn sẽ cực kỳ cao hứng!"
"Triệu trưởng lão vì tông môn mà cúc cung tận tụy, đúng là khiến cho người ta kính nể!"
...
Nghe bọn họ lấy lòng ca ngợi như thế, gương mặt Triệu Nguy giống như khối băng bị mặt trời nóng bóng chiếu vào, triệt để nở rộ ra, hắn có chút đắc ý cười nói: "Suy cho cùng Nhật Nguyệt Tông có ba trăm vạn năm đạo thống, để uẩn không cạn, chỉ bằng vào một đám vực ngoại Yêu tộc thì không thể nào cướp sạch trong vòng một ngày!"
"Bản trưởng lão cũng cân nhắc đến điểm này cho nên mới tự thân xuất mã tiến về Nhật Nguyệt Tông, tìm kiếm một chút đồ tốt mang về, cũng tạo phúc cho mọi người trong bản tông!"
Bọn người Ngô Tuấn Hoa nghe vậy chắp tay hành lễ lần nữa, liên tục vỗ mông ngựa: "Triệu trưởng lão vì tông ta mà tận tâm tận lực, đúng là phúc của tất cả mọi người trong tông!"
Nịnh nọt xong, mọi người ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút, chỉ thấy mặt trời ngã về tây, đã là giờ Thân.
Chương 1399 Vân Huyễn Cung chấn động!
Ngô Tuấn Hoa: "Cung chủ đến doanh địa Ô Kim Cuồng Viên tộc dự tiệc đã được nửa ngày, hẳn cũng sắp trở về rồi!"
Triệu Nguy đưa tay vuốt vuốt chòm râu dê của mình, cười nói: "Nghe nói lần này tướng quân Ô Kim Cuồng Viên tộc định tặng thù lao cho Cung chủ, có những thù lao này, tài nguyên và tài phú tông ta sẽ càng phong phú, mọi người cũng sẽ phát triển mạnh hơn!"
Mấy người Ngô Tuấn Hoa nghe vậy đều nhịn không được vỗ tay mà cười: "Đúng là quá tốt!"
Trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ kích động, Tang Hiên Vũ hợp tác với Ô Kim Cuồng Viên tộc, trợ giúp bọn họ cướp đoạt nhiều bảo vật tài nguyên ở Tịch Nhiên Thiên. Ô Kim Cuồng Viên tộc chủ động cho ra thù lao, chắc chắn giá trị cực kỳ khả quan.
Mà muội muội của Cung chủ Tang Hiên Vũ mặc dù gả cho Vũ An Hầu, hai năm này cũng lấy được không ít chỗ tốt từ Vũ An Hầu nhưng Tang Hiên Vũ là người tâm cao khí ngạo, cũng không muốn mỗi lần đều đưa tay cầu tài nguyên từ Vũ An Hầu.
Còn nữa, Vân Huyễn Cung có thể nói là vắng vẻ vô danh trong giới võ đạo Tịch Nhiên Thiên, muội muội Tang Hiên Vũ gả cho Vũ An Hầu cũng coi là trèo cao, Vũ An Hầu vốn có phần kiêu căng vô lễ với Tang Hiên Vũ, điều này cũng làm cho Tang Hiên Vũ không muốn nhờ tài nguyên của Vũ An Hầu phát triển tông môn.
Bây giờ Tang Hiên Vũ mở ra lối riêng, kết minh với vực ngoại Yêu tộc, chẳng những trợ giúp Vân Huyễn Cung trừ bỏ không ít túc địch cừu gia, cũng là theo sau vớt không ít chỗ tốt, chuyện này theo như mấy người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa nghĩ thì là con đường tiền đồ vô lượng.
Mà Triệu Nguy lấy được đồ từ Nhật Nguyệt Tông với thù lao Tang Hiên Vũ sắp lấy được từ Ô Kim Cuồng Viên tộc chính là bằng chứng tốt nhất chứng minh con đường này đi được!
Hô ~
Trong lúc mọi người đang có mặt ở đây đàm tiếu, trên linh vụ nồng đậm bỗng nhiên có khí tức dao động, xuyên thấu qua linh vụ truyền tới.
Triệu Nguy, Ngô Tuấn Hoa vội vàng ngẩng đầu nhìn lại: "Hẳn là mấy người Cung chủ về đến rồi!"
Dưới ánh nhìn chăm chú của bọn họ, vô số bóng người phá vỡ linh vụ phi tốc rơi xuống, rất nhanh giống như là sao chổi rơi vào sơn đạo, bành bành bành bành ~ bụi đất tung tóe.
"Cái này. . ."
Bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa vội vàng ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy hết thảy mười ba người nằm trên mặt đất.
Không!
Không nên nói là người mà là thây khô mới đúng!
Bởi vì tất cả bọn họ đều như cây gỗ khô, không chỉ không nhìn ra một chút huyết khí mà toàn thân cũng cứng ngắc, làn da mỏng dán chặt vào xương cốt, chính là từng thi thể bị hút khô.
Càng đáng sợ hơn là tất cả bọn họ đều mở to mắt và miệng, cho dù chết cũng có thể nhìn ra trước khi chết bọn họ tuyệt vọng và thống khổ cỡ nào. Mà từ phục sức của bọn họ thì có thể phán đoán bọn họ chính là đám người Cung chủ Tang Hiên Vũ và Trường Huyễn trưởng lão đã đến doanh địa Kim Ô Cuồng Viên tộc lúc sáng!
"Chuyện này chuyện này chuyện này. . . mấy người Cung chủ lại bị giết!"
"Tê! Toàn bộ đều bị rút thành thây khô, thủ đoạn thật ác độc a!"
"Tại sao lại như vậy được? Rốt cuộc là ai giết bọn họ?"
Cảm nhận được khí tức trên không trung đang áp sát, bọn họ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy ba người mặc quần áo màu đen từ trong linh vụ đi ra.
Người áo đen khí chất rất quỷ quyệt, bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa thông qua cảm giác phát hiện tu vi của đối phương cũng không mạnh, chỉ có Thần Phách Cảnh, so với bọn họ thì còn thấp hơn một bậc.
Nhưng mặc dù như thế nhưng đối mặt ba hắc y nhân này, bọn người Triệu Nguy vẫn cảm thấy bị uy hiếp, thậm chí tâm phát lạnh, có chút run rẩy. Bọn họ biết rõ dựa vào tu vi ba hắc y nhân thì không thể nào giết chết được mấy người Tang Hiên Vũ, cho nên chắc chắn sau lưng ba hắc y nhân có tồn tại mạnh hơn.
Mà có thể lấy phương thức như thế này giết chết mấy người Tang Hiên Vũ, vị tồn tại sau lưng bọn người áo đen này chắc chắn mấy người Triệu Nguy không thể đối phó!
Chỉ là...
"Các ngươi là ai? Tại sao giết Cung chủ trưởng lão tông ta?"
Triệu Nguy lấy dũng khí quát một tiếng để che dấu dòng suy nghĩ của mình.
Đối mặt uy áp Tôn Giả của hắn, ba hắc y nhân bất vi sở động, chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ, một lát sau, một trong số đó mới chậm rãi mở miệng: "Cung chủ Vân Huyễn Cung cấu kết vực ngoại Yêu tộc hại tông môn nhân tộc để giành lấy chỗ tốt, đúng là lòng dạ rắn rết, nghịch phản nhân tính!"
"Nữ Đế bệ hạ tâm hệ thương sinh, cho nên tru sát Yêu tộc và bọn người Cung chủ Vân Huyễn Cung, lại lệnh cho bọn ta đem thi thể đưa về Vân Huyễn Cung, coi như cảnh cáo!"
Lạch cạch!
Người áo đen vừa dứt lời, Triệu Nguy đang cưỡi trên lưng Hắc Giác Tê Mã thân hình run lên, từ trên lưng yêu thú ngã xuống, mặt đập mạnh xuống đất.
Bọn người Ngô Tuấn Hoa con ngươi co rụt lại, đôi chân run rẩy, đồng thời co quắp ngồi xuống đất, tất cả đều mở to mắt, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.
"Nữ Đế! Lại là Huyền Băng Nữ Đế giết mấy người Cung chủ!"
"Ta nghe nói lần này Ô Kim Cuồng Viên tộc có tổng cộng hơn ba trăm vạn quân đến Cửu Thiên Tiên Vực, xem ra đều đã bị Nữ Đế tiêu diệt, chuyện này quá đáng sợ!"
"Trời ạ! Đúng là đáng sợ! Quá kinh khủng!"
...
Chẳng những bọn họ, những đệ tử Vân Huyễn Cung nghe được động tĩnh đến đây cũng đều nhao nhao cúi người thở hổn hển, không ai dám ngửa mặt nhìn lên người áo đen trên bầu trời.
Cũng không phải là người áo đen quá kinh khủng mà là Huyền Băng Nữ Đế phía sau bọn họ quá kinh khủng! Lúc đầu bọn họ ỷ vào Cung chủ cấu kết với Ô Kim Cuồng Viên tộc, tiêu diệt mấy tông môn đối địch, vớt không ít chỗ tốt, bọn họ đều cảm thấy từ nay bản tông sẽ phát triển mạnh. Nào biết được đảo mắt một cái, chẳng những vực ngoại Yêu tộc bị tiêu diệt, ngay cả người cầm lái bản tông đều bị rút thành thây khô ném tới tông môn, chuyển biến lớn như thế đúng là làm cho bọn họ nhất thời lòng như tro nguội, bị đả kích như gặp ngũ lôi oanh đỉnh.
Chương 1400 Quyết định sáng suốt!
Cho dù Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa đều là lão thủ tu đạo, đạo tâm vững chắc nhưng giờ phút này cũng không nhịn được sợ đến tâm thần sụp đổ, có chút giật mình, đầu não choáng váng.
Sau khi hít sâu một hơi, bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa với tất cả trưởng lão, đệ tử đang có mặt ở đây vội vàng quỳ xuống, vẻ mặt run sợ hành lễ với ba hắc y nhân trên trời: "Xin ba vị minh giám, chuyện cấu kết vực ngoại Yêu tộc lừa giết tông môn nhân tộc đều là Cung chủ và mười hai trưởng lão nội môn bản tông gây ra, chúng ta cũng không trực tiếp tham dự!"
"Xin ba vị báo lại cho Nữ Đế bệ hạ, chúng ta nguyện dâng lên tất cả tài vật đoạt được... thậm chí tất cả tài vật của bản tông, chỉ mong được Nữ Đế bệ hạ tha thứ!"
"Từ nay về sau, chúng ta không dám dính líu tới bất cứ Yêu tộc nào nữa, nếu không ắt gặp ngũ lôi oanh đỉnh, chết không toàn thây!"
Mặc dù Đông Hoàng Tử U không ở đây nhưng ba hắc y nhân này đại biểu cho nàng. Trong lòng bọn người Triệu Nguy biết rõ, Vân Huyễn Cung bị Nữ Đế theo dõi, tất cả bọn họ đều nằm dưới sự giám thị của Nữ Đế, nếu có bất kỳ hành vi nào trái ý nàng thì chắc chắn không chạy khỏi Hỏa Nhãn Kim Tinh của Nữ Đế.
Tuy nói Vân Huyễn Cung có Vũ An Hầu bảo bọc nhưng với năng lực của Nữ Đế, muốn đối phó Vân Huyễn Cung cũng dễ như trở bàn tay. Huống chi bây giờ Tang Hiên Vũ đã chết, chắc chắn Vũ An Hầu sẽ không quan tâm Vân Huyễn Cung, đám người còn sống tạm của Vân Huyễn Cung như bọn họ chỉ là một bầy kiến hôi dưới chân Nữ Đế mà thôi!
Ôm ý nghĩ như vậy, bọn người Triệu Nguy chẳng những dùng tất cả tài nguyên bảo vật để xin tha tội, khẩn cầu Nữ Đế tha thứ mà còn đồng thời muốn rời khỏi Vân Huyễn Cung. Bọn họ cảm thấy ở lại chỗ này sống dưới sự giám thị của Nữ Đế chẳng bằng tản ra, hảo hảo cầu sinh.
Nghe được bọn người Triệu Nguy nói như vậy, ba hắc y nhân liếc nhau. Bọn họ nhận được mệnh lệnh của thống lĩnh Nhược Ảnh, đem theo thi thể của đám người Tang Hiên Vũ đến đây cảnh cáo người của Vân Huyễn Cung.
Bây giờ nếu như bọn người Triệu Nguy chủ động nhận lầm đồng thời bồi thường, hơn nữa thoạt nhìn đều có ý muốn rời khỏi Vân Huyễn Cung, như vậy có thể thuận nước đẩy thuyền khiến cho tất cả mọi người của Vân Huyễn Cung giải tán, để tông môn thượng lương bất chính này triệt để biến mất khỏi Cửu Thiên Tiên Vực.
Người áo đen đứng giữa nói: "Cung chủ Vân Huyễn Cung thân là một tông chi chủ lại nghịch phản nhân tính, cấu kết Yêu tộc mưu hại nhân tộc, đúng là thiên địa nhân thần bất dung!"
"Ta thấy tông môn các ngươi cũng không cần tồn tại nữa, muốn đi thì đi đi!"
"Về phần tài vật, chúng ta sẽ cấp cho bách tính nghèo khổ trong thành trì xung quanh!"
Hai người áo đen khác nghe vậy đều yên lặng gật đầu, hiển nhiên cực kỳ đồng ý với an bài như vậy. Bọn họ chính là nhân viên tình báo cấp thấp nhất dưới trướng Nhược Ảnh, bình thường không có cơ hội tiếp xúc Đông Hoàng Tử U, nhưng lại lĩnh ngộ được cách Đông Hoàng Tử U quản lý thiên hạ.
Theo như bọn họ nghĩ, mặc dù Hoàng tộc Tịch Nhiên Thiên đối địch với Bắc Huyền Thiên nhưng dân chúng trong phương thiên địa này là vô tội. Lợi dụng tài nguyên và tài phú của Vân Huyễn Cung trợ giúp dân chúng nơi này, vừa phù hợp tính cách thương xót thiên hạ thương sinh của Đông Hoàng Tử U mà cũng có thể tuyên dương Đông Hoàng Tử U thương yêu bách tính như con.
Mà đây cũng là một thủ đoạn mềm, như một cái đinh đâm vào trong lòng Tịch Nhiên Đế Cung Vô Tà, có thể nói là kế sách hay một công ba việc.
"Rõ!"
Bọn người Triệu Nguy và Ngô Tuấn Hoa như được đại xá, vội vàng bỏ qua đội xe, theo một đám đệ tử tông môn hoảng hốt rời khỏi Vân Huyễn Sơn.
Sau đó, ba hắc y nhân thu thập kỳ trân dị bảo, các loại tài phú tài nguyên trong Vân Huyễn Cung, thần không biết quỷ không hay chui vào thành trì phụ cận, chia đều cho tất cả người nghèo trong đó.
...
Vũ An Hầu phủ nằm ở Bích Diệp Thành, khu vực Đông Nam Tịch Nhiên Thiên.
Làm phủ đệ của chư hầu một phương, kiến trúc Vũ An Hầu phủ có thể nói là tráng lệ, rộng lớn cực hạn.
Đập vào mắt là lưu ly kim ngói, tường cao sơn hồng, ba tầng trong ba tầng ngoài, tựa như cung điện.
Bởi vì phủ đệ này ở trung ương Bích Diệp Thành, địa thế khá cao, cho dù là ở tầng ngoài và trong viện đều có thể quan sát cảnh sắc toàn thành, chớ nói chi là tầng trong nhất, chính điện, nơi ở của Vũ An Hầu.
Chính điện ở trung tâm Vũ An Hầu phủ chính là nơi bình thường Vũ An Hầu Nguyễn Tinh Đức ăn ở sinh sống, ánh nắng chiều màu vàng óng chiếu vào bậc thang trước cửa chính điện, rơi xuống bóng người cao lớn uy mãnh của Nguyễn Tinh Đức.
Không đợi hắn đi vào cửa chính điện, phía trước có một bóng người mềm mại vội vàng tiến lên đón.
Một giọng nói nũng nịu khiến cho Nguyễn Tinh Đức nghe được mà thân thể có chút mềm nhũn: "Hầu gia, rốt cục ngài cũng về rồi!"
Nguyễn Tinh Đức mắt hổ rơi vào trên người cô gái trước mặt, hơi lộ ra mấy phần cưng chiều. Nữ tử thoạt nhìn đang ở tuổi đôi tám xuân xanh, dáng dấp như hoa như ngọc, trên gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp là một đôi mày liễu, một đôi mắt trong như nước thu, thủy quang long lanh, tràn ngập nhu tình khiến cho người ta nhìn một cái là nhịn không được tâm động.
Ánh mắt dời xuống, ánh mắt Nguyễn Tinh Đức dừng lại trước ngực nữ tử mấy hơi, lại nhìn xuống vòng eo thon của nàng, rồi lại nhìn vòng mông tròn như trăng của nàng, không khỏi nhếch môi cười nói: "Mấy ngày không gặp, Nhu Nhi lại lớn!"
"Ngực, eo, mông này đúng là càng ngày càng có hương vị a!"
Nữ tử chính là Tang Nhu Nhu được Nguyễn Tinh Đức cưới vào cửa từ hai năm trước, bởi vì gần đây biên giới mấy tòa thành trì Nguyễn Tinh Đức quản hạt xuất hiện bóng dáng vực ngoại Yêu tộc cho nên hắn tự thân xuất mã dẫn binh tiêu diệt yêu thú.
Bình luận facebook