• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1 (2 Viewers)

  • Chương 71-73

Chương 71 Mẹ vợ khiếp sợ

Lúc trước《 Gió Nổi Lên Rồi 》 giúp Dương Lỗi kiếm được 1 triệu, nếu về sau Dương Lỗi không viết ra được ca khúc nào, vậy thì công việc viết ca khúc này cũng tương đương với không có.

Thử nghĩ một chút, nếu về sau Dương Lỗi không viết ra được ca khúc nào, tiểu thuyết cũng viết rất kém, thì có thể tưởng tượng được thu nhập sẽ thế nào.

Nghe được câu hỏi của Tôn Nhã Như, Dương Lỗi nói: "Mẹ, hiện tại con chuẩn bị tiếp tục viết tiểu thuyết và viết ca khúc, tiểu thuyết thì hiện tại con đang viết cuốn thứ hai, với tình hình đọc sách hiện tại, hẳn là thành tích sẽ không kém hơn cuốn thứ nhất."

Dương Lỗi mở APP trang web tiếng Trung Bác Đằng ra, cho Tôn Nhã Như nhìn sách mới của mình một chút.

"Những phần thưởng này là . ." Tôn Nhã Như nhìn màn hình tràn ngập màu đỏ một chút, phía sau là một chuỗi số 0 thật dài, không khỏi có chút nghi hoặc.

Bà là giáo viên trung học, cho nên nhất định là biết tiểu thuyết, cũng thường xuyên bắt học sinh xem tiểu thuyết trong lớp học, nhưng mà bà không xem tiểu thuyết, không rõ lắm những cái này.

Bên cạnh, Tiêu Vũ giải thích cho Tôn Nhã Như: "Mẹ, những thứ này là Thạch Đầu viết tốt, các độc giả thưởng cho Thạch Đầu, một triệu tiền Bác Đằng tương đương với 10.000 Nhân dân tệ, Thạch Đầu có thể thu được 7000 Nhân dân tệ."

Hiện tại, Dương Lỗi và trang web tiếng Trung Bác Đằng đã ký điều khoản đại thần, không còn chia năm năm nữa, mà là bảy ba.

"7000 Nhân dân tệ?"

Nghe vậy, Tôn Nhã Như xem khu vực bình luận sách, liếc mắt một cái nhìn thoáng qua phần thưởng khoảng vài triệu, với những phần thưởng này, Dương Lỗi có thể kiếm được mấy chục ngàn Nhân dân tệ.

Xem ra thành tích sách mới của Dương Lỗi hẳn là sẽ không kém.

Dương Lỗi lại tiếp tục nói: "Về phần ca khúc, hôm nay con lại viết một ca khúc, ca khúc này sẽ được trình diễn ở 《Ca Vương Ca Hậu》."

"Thạch Đầu, anh lại viết một ca khúc sao?"

Lúc này Tiêu Vũ có chút kinh ngạc nói.

"Ừ."

Dương Lỗi cười gật đầu: "Xế chiều hôm nay mới vừa hoàn thành, còn chưa kịp nói với em."

"《Ca Vương Ca Hậu》?" Lúc này Tôn Nhã Như nhìn về phía Dương Lỗi, ngạc nhiên nói: "Ca khúc cậu viết sẽ được trình diễn ở 《Ca Vương Ca Hậu》 sao?"

Cho dù là bà ở tuổi này, cũng thích xem 《Ca Vương Ca Hậu》, lúc bà còn trẻ đã nghe các ca khúc của cô Trương Hi, một trong các giám khảo của《Ca Vương Ca Hậu》, là người mà bà hâm mộ nhất.

"Đúng vậy, mẹ."

Dương Lỗi gật đầu, nói: "Cô út của con được mời tham gia 《Ca Vương Ca Hậu》, ca khúc mà con viết lúc chiều nay đã được gửi cho cô ấy, cô con sẽ biểu diễn ở vòng thứ nhất của trận đấu."

Lúc trước Tiêu Vũ đã nói với bà một chút về tình huống của cô út Dương Lỗi, cho nên trong lòng Tôn Nhã Như cũng hiểu được.

Dương Lỗi còn nói thêm: "Nhưng mà ca khúc này không giống《Gió Nổi Lên Rồi》, tạm thời còn chưa có bán cho âm nhạc Hải Lam."

Nghe vậy, trong lòng Tôn Nhã Như nghĩ, chất lượng của ca khúc này không tốt sao?

Bà suy nghĩ một chút, nói: "Dương Lỗi, tôi có thể nghe ca khúc cậu mới viết một chút không?"

"Đương nhiên là được." Dương Lỗi gật gật đầu, mở một tập tin trên điện thoại di động ra, sau đó mở bài 《Giấc Mơ Ban Đầu》.

Tôn Nhã Như chăm chú lắng nghe, sau khi nghe xong trong mắt có vẻ phức tạp, trong lòng có vô vàn cảm xúc, cho dù là bà, cũng có thể nghe ra được những cảm xúc khác nhau trong ca khúc này.

"Thạch Đầu, ca khúc này rất hay, nghe rất có cảm hứng, em cảm thấy chất lượng còn tốt hơn một chút so với 《 Gió Nổi Lên Rồi 》." Lúc này Tiêu Vũ rất là vui vẻ nói.

Dương Lỗi cười nói: "Âm nhạc Hải Lam đồng ý đưa ra mức giá 100.000 Nhân dân tệ, chia 35% để mua ca khúc này, anh cảm thấy còn rẻ, cho nên tạm thời còn chưa có bán, bên phía Âm nhạc Hải Lam còn đang cân nhắc."

Lúc này, ở trước mặt mẹ vợ mình, hắn nhất định phải bày ra nhiều át chủ bài hơn, biểu hiện mình càng xuất sắc hơn, mới có thể làm cho Tôn Nhã Như vừa lòng, tiêu trừ một ít ấn tượng xấu đối với mình.

"Chia 35%?"

Lúc này rõ ràng là Tôn Nhã Như bị kinh sợ, bà nghe con gái nói, Dương Lỗi viết ca khúc《 Gió Nổi Lên Rồi 》kia, chia 20% đã kiếm được 1 triệu, hiện tại ca khúc《 Giấc Mơ Ban Đầu 》này chia 35%!

Theo cảm nhận của bà, 《 Giấc Mơ Ban Đầu 》 tuyệt đối là một ca khúc hay.

Nếu chia 35%, đoán chừng có thể mang về cho Dương Lỗi gần 2 triệu.

Nhưng mà con rể này có kế hoạch lớn hơn, muốn chia phầm trăm cao hơn.

Tôn Nhã Như có tri thức, hiểu được ý nghĩ của Dương Lỗi muốn được chia cao hơn.

Ca khúc hay thì không thiếu thị trường, cho dù Âm nhạc Hải Lam không mua, thì còn có công ty âm nhạc khác sẽ đến mua.

Ca khúc càng hot, giá cả cũng càng cao, bán chậm một chút, thì giá cả sẽ càng tăng.

Dù sao nếu đã hot, chỉ cần có mặt ở trên nền tảng âm nhạc, thì số lượt tải xuống chắc chắn không phải là con số nhỏ.

Liếc mắt nhìn Dương Lỗi một cái, lúc này cho dù Tôn Nhã Như vẫn có chút ý kiến với hắn, nhưng không thể không thừa nhận, bà chưa từng gặp người trẻ tuổi nào ưu tú như thế!

Người khác một tháng kiếm được mấy chục ngàn tiền lương đã vô cùng xuất sắc rồi, mà Dương Lỗi kiếm tiền đều là đơn vị hàng triệu.

"Được rồi, ăn cơm đi, vừa ăn cơm vừa nói."

Lúc này đồ ăn đã dọn lên, Tôn Nhã Như không hỏi thêm nữa, nhìn về phía hai cục cưng nhỏ bên cạnh mình, cưng chìu nói: "Cũng không thể để cho hai cháu cưng của bà bị đói được."
Chương 72 Thu phục mẹ vợ

Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười.

Nhìn thấy mẹ mình như thế, Tiêu Vũ và Dương Lỗi liếc mắt nhìn nhau một cái, Dương Lỗi nháy mắt với cô một cái, dường như muốn nói: xem đó, chồng của em ra tay, thoải mái thu phục mẹ vợ.

Xem dáng vẻ của Dương Lỗi, Tiêu Vũ trừng mắt liếc hắn một cái.

Nhưng lúc này trong lòng cô lại thở phào nhẹ nhõm. Xem như đã qua một cửa của mẹ.

Nhưng mà sau đó cô lại có chút buồn rầu, cửa ải của mẹ dễ qua, nhưng mà còn cửa của cha mình kia. . .

Đồ ăn của nhà hàng lớn Phú Nguyên rất ngon, lúc ăn cơm Dương Lỗi bóc tôm cho Tiêu Vũ và hai cô con gái, gắp thức ăn cho bọn họ, trong mắt tràn đầy vẻ cưng chìu.

Nhìn thấy những điều này, trong lòng Tôn Nhã Như lại gật gật đầu, xem dáng vẻ của Dương Lỗi hoàn toàn không phải giả vờ, bà là một giáo viên, rất am hiểu việc quan sát người khác.

Dương Lỗi chắc chắn là một người rất có trách nhiệm, người như vậy chắc chắn sẽ rất quan tâm đến vợ con.

Cơm nước xong, Tôn Nhã Như chơi đùa với hai cháu gái một chút, cuối cùng đứng lên, nói: "Được rồi, mẹ về trước."

"Mẹ, con tiễn mẹ." Dương Lỗi vội vàng nói.

Tôn Nhã Như liếc mắt nhìn Dương Lỗi một cái, từ lúc tiếp xúc đến bây giờ, bà vẫn rất vừa lòng với Dương Lỗi, đây đúng là một chàng trai trẻ rất xuất sắc.

Nhưng mà bà lắc lắc đầu, nói: "Không cần, Tiểu Vũ, con tiễn mẹ một chút, mẹ có chút chuyện muốn nói với con."

Bà đi ra ngoài, Tiêu Vũ gật gật đầu với Dương Lỗi, cũng vội vàng đi theo ra ngoài.

. . . . . .

Trên đường đi, Tôn Nhã Như nhìn con gái có chút cận thận bên cạnh, cười nói: "Tiểu Vũ, không cần căng thẳng, mẹ rất vừa lòng với Dương Lỗi."

Nghe vậy, trên mặt Tiêu Vũ lập tức lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Cám ơn mẹ."

Cô lắc lắc cánh tay Tôn Nhã Như, làm nũng nói: "Con biết mẹ là tốt nhất."

Tôn Nhã Như bất đắc dĩ nói: "Thật ra hôm nay cũng chỉ là hỏi Dương Lỗi một chút, con của các con đều đã lớn như vậy rồi, cuối cùng thì mẹ cũng không thể thật sự nói cái gì đúng không?"

Tiêu Vũ cũng là con gái cưng của bà, bà không thể thật sự làm ra chuyện chia cắt con mình được.

Sau khi nói xong, trên mặt của bà lại lộ ra vẻ nghiêm túc, nói: "Mẹ gọi con đi ra là muốn nói với con chuyện này, thằng bé Dương Lỗi này rất xuất sắc, kiếm tiền cũng rất giỏi, nhưng mà mẹ nói với con, mặc kệ nó kiếm được bao nhiêu tiền, con cũng nhất định không được nghỉ việc, làm nội trợ trong nhà. Không có công việc của riêng mình, thì sẽ trở nên vô dụng, mẹ cũng hi vọng con có thể trở nên càng ngày càng xuất sắc."

Nghe được lời của Tôn Nhã Như, Tiêu Vũ gật gật đầu, nói: "Lúc trước Thạch Đầu cũng nói ủng hộ con tiếp tục đi làm, ý tứ trong lời anh ấy cũng không khác lắm với lời mẹ nói lúc này."

Nghe vậy, Tôn Nhã Như mỉm cười, nói: "Xem ra Dương Lỗi là một người có tâm, hiện tại mẹ cũng yên tâm không ít."

Nhìn mẹ mình, Tiêu Vũ do dự một chút, nhưng vẫn hỏi: "Mẹ, chỗ cha. . ."

Tôn Nhã Như mỉm cười nói: "Đừng lo, tính tình của cha con có chút cứng rắn, đêm qua lúc mẹ đi tắm ông ấy còn lật xem di động của mẹ, nhìn lén hình của Dao Dao và Kỳ Kỳ, thấy mẹ tắm xong, lại vội vàng buông xuống, làm như không có việc gì ngồi ở trên ghế sa lon, còn tưởng rằng mẹ không biết."

Nghe mẹ nói, nghĩ đến dáng vẻ cha mình thật cẩn thận nhìn lén hình chụp, Tiêu Vũ cũng nở nụ cười.

"Tiểu Vũ, sống cho tốt, trước đó mẹ hỏi Dương Lỗi, Dương Lỗi chuẩn bị mua một căn nhà tốt một chút ở Giang Lăng này, hiện tại nó còn chưa đủ tiền, nhưng mà mẹ tin là sẽ rất nhanh, đợi đến lúc các con mua nhà, mẹ sẽ khuyên bảo cha con đến xem một chút."

Tôn Nhã Như cười nói.

Hiện tại Tiêu Vũ làm việc ở nhà xuất bản, cũng không thể cùng Dương Lỗi dọn đến một nơi nhỏ có giá nhà đất chưa đến 10.000 ở thành phố Lan, rồi tìm việc làm lần nữa được.

Cho nên, mua nhà ở Giang Lăng là điều rất cần thiết.

Một căn ở quê nhà thành phố Lan, một căn ở bên thành phố Giang Lăng này, thật ra khoảng cách giữa hai nơi cũng không bao nhiêu, nếu lái xe trên đường cao tốc đại khái khoảng ba, bốn giờ là đến.

Dương Lỗi cũng có thể đón cha mẹ mình đến Giang Lăng này.

"Vâng, cám ơn mẹ." Tiêu Vũ ôm Tôn Nhã Như, rất là cảm động nói.

"Bao nhiêu tuổi rồi, còn giống đứa trẻ." Nhìn dáng vẻ của Tiêu Vũ, Tôn Nhã Như dở khóc dở cười nói.

"Đúng rồi, thứ bảy các con về quê Dương Lỗi phải không?" Tôn Nhã Như hỏi.

"Vâng, trở về ở một ngày." Tiêu Vũ gật gật đầu.

"Đến đó thì phải biểu hiện cho tốt biết không?"

Tôn Nhã Như dặn dò con gái mình, nói: "Nhưng mà cũng không nên chịu uất ức, nếu cha mẹ Dương Lỗi làm khó dễ con, thì hãy trở lại, gọi điện thoại cho mẹ."

Nghe vậy, Tiêu Vũ lập tức làm nũng nói: "Mẹ, cha mẹ Thạch Đầu tốt lắm."

Nhìn con gái cưng hoàn toàn hướng về người ngoài, Tôn Nhã Như cũng bất đắc dĩ.

Dặn dò vài câu, cuối cùng Tôn Nhã Như cũng rời đi.

. . . . . .

Sau màn gặp mặt mẹ vợ căng thẳng qua đi, Dương Lỗi liền thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Sau khi Tiêu Vũ trở về, cũng nói lại với hắn về lời của mẹ Tiêu một chút, trong lòng hắn lại yên lòng.

"Kế tiếp sẽ chờ kiếm tiền, kiếm tiền mua nhà, rồi lại thu phục cha vợ!" Dương Lỗi nói thầm trong lòng.
Chương 73 Độ nổi tiếng thấp 1

Lúc này hắn rất là chờ mong đối với 《Ca Vương Ca Hậu》.

Thời gian trôi qua thật mau, nháy mắt đã đến thứ sáu.

Tám giờ tối thứ sáu, đó là thời gian phát sóng《Ca Vương Ca Hậu》!

"Tiểu Lỗi, hiện tại cô đang ở trường quay của 《Ca Vương Ca Hậu》." Dương Tuyết Nhu gọi điện thoại cho Dương Lỗi, lúc này cô ấy đang ở Thượng Hải.

Cuối cùng《 Ca Vương Ca Hậu 》 đã bắt đầu rồi.

Quy tắc trận đấu vẫn giống với mấy kỳ trước.

Lần này, 《 Ca Vương Ca Hậu 》 mời hai mươi ba người, trong hai mươi ba người này có mười hai người là ca sĩ hiện tại đang nổi, những ca khúc họ hát là vào thời điểm họ nổi tiếng nhất.

Mười một người còn lại là những ca sĩ rất nổi tiếng trước kia, hoặc là trước kia suýt chút nữa trở thành Ca Vương Ca Hậu,v.v...

Có thể nói, gần như mỗi một ca sĩ đều có lưu lượng của riêng mình, hiện tại gom hết những người này lại để đấu với nhau!

Hai mươi ba người, vòng thứ nhất loại bảy người, chọn ra mười sáu người!

Vòng thứ hai, loại bốn người, chọn ra mười hai người.

Vòng thứ ba, loại bốn người, chọn ra tám người mạnh nhất!

Vòng thứ bốn, loại bốn người, chọn ra bốn người mạnh nhất!

Vòng thứ năm, loại hai người, chọn ra hai người mạnh nhất!

Vòng thứ sáu, hai người cuối cùng tranh đoạt quán quân, á quân!

Mỗi một vòng, mỗi ca sĩ đều hát một ca khúc!

Điểm của ca khúc được chấm bởi bốn vị giám khảo và những người xem ở hiện trường, cùng với toàn bộ mọi người đang xem tiết mục!

Không nói đến giám khảo, có tổng cộng 500 người trên khán đài, 500 người này đến từ các nơi khác nhau, tuổi tác cũng chia đều, hai mươi tuổi có khoảng 100 người, ba mươi tuổi, bốn mươi tuổi, năm mươi tuổi, sáu mươi tuổi cũng đều khoảng 100 người!

Bốn vị giám khảo chiếm 80% điểm số! Mà 500 người xem chiếm 15%!

Ngoài ra, 5% điểm số còn lại đến từ toàn bộ những người đang xem tiết mục!

Đúng vậy, chính là toàn bộ người xem tiết mục đều chấm điểm!

《 Ca Vương Ca Hậu 》 áp dụng phương thức bán trực tiếp! Nói cách khác, sau khi ghi hình trực tiếp, nửa giờ sau sẽ bắt đầu phát sóng, tương đương với phát sóng trực tiếp.

Việc này vô cùng thử thách đối với công tác biên tập của nhân viên tổ chương trình《 Ca Vương Ca Hậu 》, nhưng mà toàn bộ nhân viên biên tập của tổ chương trình《Ca Vương Ca Hậu》là một đoàn đội cực kỳ khổng lồ, năng lực cực kỳ xuất sắc!

Mấy kỳ trước, phương thức phát sóng cũng đều như thế!

Về phần trong lúc đó có xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không. . .

Tham gia 《 Ca Vương Ca Hậu 》đều là ca sĩ thực lực và ca sĩ đang nổi, thực lực rất mạnh, xác suất xảy ra chuyện ngoài ý muốn rất nhỏ.

Đương nhiên, nếu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, đoán chừng mọi người sẽ càng cảm thấy hứng thú hơn, mọi người xem chính là loại thu và phát sóng ngay này!

Cuối cùng, điểm trung bình của giám khảo nhân 80%, điểm trung bình của người xem ở hiện trường nhân 15%, điểm trung bình của các người xem khác nhân 5%, đây là điểm số cuối cùng ca sĩ đạt được!

Đạt được xếp hạng 16 vị trí đầu sẽ đi tiếp, 7 người cuối bảng sẽ bị loại!

Sáu vòng thi đấu, áp dụng chế độ cộng dồn điểm, điểm của vòng thứ nhất có thể chuyển sang vòng thứ hai, cộng dồn lên, cứ thế suy ra. . .

Về cho điểm, đương nhiên là giám khảo chiếm đa số, nên dĩ nhiên, trên cơ bản những giám khảo này đều công bằng công chính.

Huống chi, mỗi ca sĩ hát một ca khúc, sau đó đều sẽ được phát phóng ra ngoài, đương nhiên rất nhiều người có thể đánh giá được ca khúc hay hay dở.

Trong giới âm nhạc nước Hạ, danh tiếng rất quan trọng.

Hơn nữa, những giám khảo này có Lưu Hàng, Chu Tử Kiệt, Trương Hi, Thành Vũ, bốn người này đều là lão Ca Vương Ca Hậu, lượt tải xuống cao nhất của các ca khúc của họ đều đạt tới 50 triệu!

Danh tiếng của họ rất tốt, có thể cam đoan công bằng công chính.

Đương nhiên, một điểm quan trọng nhất là, tham gia 《 Ca Vương Ca Hậu 》 dù tệ đến đâu thì cũng từng là ca sĩ nổi tiếng, chắc chắn sau lưng đều có một chút thế lực, hiện tại cơ bản đều là ở trong các công ty âm nhạc lớn.

Lại càng không nói đến các ca sĩ hiện tại đang nổi.

Sau lưng ca sĩ nào cũng đều có thế lực, có kẻ ngốc mới động tay động chân.

Giống như loại tiết mục ca hát nghiệp dư, tất cả mọi người đều không có bối cảnh, có thể sẽ có một vài hành động sau lưng, nếu trong quá trình ca hát ký hợp đồng với một công ty tốt, thì thứ hạng có thể sẽ cao hơn một chút, thậm chí có thể mặc định là quán quân.

Nhưng giống như 《 Ca Vương Ca Hậu 》, cơ hội để hành động sau lưng rất nhỏ.

Dương Tuyết Nhu gọi điện thoại cho Dương Lỗi, lúc này cô ấy đang ở bên trong một trường quay có diện tích rất lớn.

Nơi này không chỉ có cô ấy, mà các ca sĩ đến dự thi khác cũng đã đến.

Ngoại trừ các cô, lúc này còn có một vài phóng viên đang phỏng vấn.

Độ hot của cuộc thi《 Ca Vương Ca Hậu 》rất lớn, đương nhiên tổ kế hoạch cũng hi vọng có nhiều phóng viên đến phỏng vấn hơn, tạo nhiều đề tài, như vậy mới có thể làm cho nhiệt độ càng lớn hơn nữa.

Để cho nhiều người chơi ca hát sau cánh cửa đóng kín, không tiếp xúc với bên ngoài, để mọi người không biết nhiều tin tức, như vậy thật ra sẽ làm giảm đi một phần hứng thú của mọi người.

"Cơ Khôn, ca khúc 《Yêu Em Hai Năm Rưỡi》anh phát hành ba tháng trước đã đạt tới 21 triệu lượt tải xuống, là ca khúc được tải xuống nhiều nhất trong nửa năm qua, lần nay anh tham gia 《 Ca Vương Ca Hậu 》, có tự tin xông qua mấy vòng?"

"Cơ Khôn, có tự tin tiến vào bốn người mạnh nhất cuối cùng không?"

. . . . . .
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom