-
Chương 57-60
Chương 57 Kiếm tiền nuôi gia đình
Lúc nghe tới Dương Lỗi nói chữa bệnh tổng cộng tốn mất hơn 1.8 triệu tệ, Tiêu Vũ vội vàng nói: "Thạch Đầu, bây giờ mọi người còn thiếu nợ tiền không, chỗ của em vẫn còn tiền. . ."
Cô đã từng đến thôn họ Dương, biết điều kiện của gia đình Dương Lỗi chỉ bình thường.
Hơn 1.8 triệu tệ, chắc chắn không phải là số tiền mà nhà Dương Lỗi có thể gồng gánh được.
"Đừng lo." Dương Lỗi cười nói: "Hiện tại trong nhà không nợ tiền, hiện tại anh viết tiểu thuyết ở trên mạng, ngoài ra còn viết một ca khúc, kiếm được một ít tiền..."
Hắn kể một chút chuyện mình viết sách và viết ca khúc.
"Thạch Đầu, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 là anh viết à?"
Nghe được Dương Lỗi nói, trong mắt Tiêu Vũ lộ rõ một tia kinh ngạc.
Hiện tại đúng là thời điểm các trường Đại học tổ chức hội trường mùa hè, lễ tốt nghiệp, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã sắp trở thành ca khúc nhất định phải hát của tất cả các trường học.
Trên mạng ngoại trừ phiên bản《 Gió Nổi Lên Rồi 》của Đại học Thanh Sơn, thì còn có phiên bản của các trường khác.
Tiêu Vũ cũng từng nghe ca khúc này.
"Đúng vậy, không chỉ 《 Gió Nổi Lên Rồi 》, trong đầu anh còn có rất nhiều giai điệu nữa, chẳng qua còn chưa có viết ra." Dương Lỗi cười nói.
"Em không cần kinh ngạc về ca khúc, tiểu thuyết mới là thứ anh kiếm được rất nhiều tiền." Hắn dùng di động mở hậu trường tác giả ra, cho Tiêu Vũ nhìn tiền nhuận bút một chút.
Nhìn thấy tiền nhuận bút hơn 2 triệu, Tiêu Vũ lại kinh sợ.
Kinh ngạc qua đi, Tiêu Vũ lại vui vẻ: "Thạch Đầu, anh thật là lợi hại."
Trong lúc hai người nói chuyện, lúc này trong lòng Dương Lỗi lại nghĩ đến rất nhiều chuyện.
"Phải mau chóng kiếm tiền!"
Tuy rằng chỉ trong thời gian ngắn kiếm được hơn 2 triệu, trả hết nợ nần, thậm chí mua được một căn nhà.
Nhưng mà hiện tại thoạt nhìn tổng thể, hắn có nhà nhưng chưa có xe, nhà ở thị trấn nhỏ, tổng giá trị chỉ chừng 1 triệu.
Điều kiện như vậy rất bình thường, cho dù hiện tại hắn viết tiểu thuyết có thể kiếm tiền, nhưng mà ở trong mắt rất nhiều người, viết tiểu thuyết là một công việc rất không ổn định, quyển tiểu thuyết này kiếm được tiền, nhưng quyển tiếp theo không nhất định có thể kiếm được tiền.
Điều kiện của hắn thế này không có khả năng được cha vợ chấp nhận.
Phải biết rằng, tài sản của bác cả Tiêu Vũ đã hơn 1 tỷ Nhân dân tệ, dưới tình huống như vậy, sao cha vợ Tiêu Quốc Cường có thể vừa lòng với điều kiện của hắn?
Không phải nói Tiêu Quốc Cường là người so đo, mà nếu điều kiện của bản thân hắn càng tốt, Tiêu Quốc Cường sẽ càng đánh giá cao hắn hơn.
"Ngoại trừ giải quyết cha vợ, mình còn phải mau chóng để cho Tiểu Vũ, còn có Dao Dao, Kỳ Kỳ trải qua những ngày tốt nhất."
Hiện tại Tiêu Vũ và hai con gái của mình đang sống ở trong một tiểu khu cũ nát, diện tích vẻn vẹn năm mươi mét vuông, đương nhiên hắn không hài lòng, muốn mau chóng kiếm tiền để dọn đến một nơi ở lớn hơn.
Hiện tại, Dương Lỗi có hai tính toán, thứ nhất chính là để cho vợ con mình có cuộc sống tốt hơn, thứ hai là giải quyết vấn đề bên phía cha mẹ vợ, cả hai cái này đều cần tiền.
Lúc trước sau khi trả hết nợ, thì trong lòng Dương Lỗi không còn quá khát vọng với việc kiếm tiền như vậy nữa, nhưng mà hiện tại lại rất nôn nóng.
. . . . . .
Rất nhanh đã sang ngày hôm sau.
"Cha ơi."
Trời vừa sáng, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ đã thức dậy, mắt còn chưa có mở hẳn đã khóc rống lên.
Ngày hôm qua bé nhìn thấy cha, buổi tối lúc ngủ cha lại kể cho bé nghe chuyện cổ tích rất hay, khiến bé vui đến phát điên.
Nhưng mà sáng hôm nay thức dậy, nhìn thoáng qua, lại không thấy cha ở bên cạnh, liền khóc rống lên, sợ cha mình lại đi mất.
"Sao vậy, Kỳ Kỳ?"
Đang khóc, bỗng nhiên một giọng nói truyền đến, Dương Lỗi đi vào phòng, nhìn cô bé cười nói.
Nhìn thấy Dương Lỗi, tiểu Kỳ Kỳ không khóc nữa, mở hai tay mình ra, làm nũng nói: "Cha ôm."
Dương Lỗi cúi người xuống, cưng chìu hôn bé một chút, sau đó bế bé lên.
Lúc này trên giường còn có tiểu Dao Dao.
Lúc này tiểu Dao Dao đang mơ mơ màng màng, bị tiểu Kỳ Kỳ đánh thức, bé mơ hồ nhìn Dương Lỗi, cũng mở hai tay ra, nói: "Cha ơi, ôm."
Đối mặt với yêu cầu của con gái lớn, Dương Lỗi cầu còn không được.
Con gái lớn không bám người giống như Kỳ Kỳ, ngày hôm qua còn không có gọi được mấy tiếng cha, Dương Lỗi còn đang nghĩ có cách nào để tạo quan hệ tốt với bé.
Ôm hai con gái, lúc này Dương Lỗi cảm giác mình chính là người hạnh phúc nhất.
"Thạch Đầu, mang Dao Dao, Kỳ Kỳ đến đánh răng." Đúng lúc này, Tiêu Vũ đi tới cười nói.
Lúc này nét mặt cô toả sáng, thoạt nhìn dường như còn xinh đẹp so với ngày hôm qua.
"Hôm nay con muốn cha đưa con đến trường."
Lúc ăn sáng, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ làm nũng nói.
Có bạn nhỏ ở nhà trẻ nói bé không có cha, trước kia bé còn đánh nhau một trận với người ta, hiện tại cha bé đã trở về, bé muốn cho mọi người biết.
Đối với đề nghị của bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ, Dương Lỗi vô cùng tán đồng.
Hắn cười nói: "Tiểu Vũ, em còn có việc, về sau cứ để anh đưa Dao Dao và Kỳ Kỳ."
Hiện tại Tiêu Vũ đang làm việc ở một nhà xuất bản, mỗi buổi sáng thức dậy cô đều bận rộn đưa hai con gái đến nhà trẻ, sau đó liền vội vội vàng vàng đi đến nhà xuất bản.
Bởi vì lo bị muộn, nên mỗi lần Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ đều đến nhà trẻ vô cùng sớm.
Sau khi tan tầm, lại vội vội vàng vàng tới đón hai con gái.
"Ừ."
Tiêu Vũ gật gật đầu, cười nói: "Hôm nay em và anh cùng đi một chuyến."
Đoán chừng mấy giáo viên còn chưa biết Dương Lỗi, hôm nay đến giới thiệu một chút, về sau Dương Lỗi đi đón Dao Dao và Kỳ Kỳ sẽ không có vấn đề gì.
Chương 58 Đăng 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》1
Ăn sáng xong, cả nhà xuất phát, rất nhanh bọn họ đi tới nhà trẻ.
"Cô Lưu, đây là cha con. . ."
Dương Kỳ Kỳ vẫn làm nũng ở trong lòng Dương Lỗi, sau khi đi vào nhà trẻ, bé chủ động xuống dưới, sau khi nhìn thấy một giáo viên liền vui vẻ giới thiệu.
Cô giáo trẻ họ Lưu kia kinh ngạc liếc mắt nhìn Dương Lỗi một cái, ngày hôm qua cô đã nhìn thấy Dương Lỗi, chẳng qua lúc ấy Dương Lỗi hoàn toàn không biết Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ.
Nhưng mà hiện tại, thế mà lại thật sự trở thành cha của các bé.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Trong lúc nhất thời trong đầu cô giáo trẻ họ Lưu xuất hiện một loạt phim truyền hình cẩu huyết mấy chục tập.
Ở nhà trẻ một hồi lâu, Tiêu Vũ đi đến nhà xuất bản, Dương Lỗi vẫn chưa đi.
Mãi cho đến khi các bạn nhỏ khác đều đến đây, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ đều giới thiệu Dương Lỗi cho các bạn của mình một chút, lúc này Dương Lỗi mới rời đi.
"Dao Dao, Kỳ Kỳ ngoan, buổi chiều cha tới đón các con."
"Vâng, cha." Dương Kỳ Kỳ rất là không nỡ, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói.
Dương Dao Dao không nói gì, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Dương Lỗi, nhìn hắn rời đi.
Một bước ngoái đầu lại ba lần, lúc này Dương Lỗi thật sự không nỡ rời hai con gái của mình, hắn ở cách nhà trẻ không xa đợi một hồi lâu, nhìn thấy con gái mình chơi với các bạn nhỏ khác, cuối cùng mới rời đi.
. . . . . .
Về tới nhà, Dương Lỗi trực tiếp mở máy tính ra, bắt đầu kế hoạch kiếm tiền của mình!
Đối với hắn hiện tại mà nói, có hai cách kiếm tiền nhanh nhất, một là tiểu thuyết, hai là ca khúc.
"《 Che Trời 》 đã viết xong, bây giờ còn đang đăng bản thảo tồn, bản thảo của 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》đã có hơn 2 triệu chữ, hiện tại liền đăng《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》!"
Trong lòng Dương Lỗi đưa ra quyết định.
Lúc trước hắn dự định sau khi《 Che Trời 》 kết thúc, sẽ bắt đầu đăng 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》, nhưng mà hiện tại hắn đã đợi không kịp.
Đăng càng sớm, thì càng kiếm được nhiều tiền.
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên di động Dương Lỗi vang lên, nhìn một chút, là biên tập viên Tiểu Ngư gửi tin nhắn tới.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Thạch Đầu đại thần, tôi chuẩn bị ngày mốt sẽ đề cử đọc hàng ngày cho《 Che Trời 》."
Đến bây giờ 《 Che Trời 》đã ra mắt được hai tháng rưỡi, hiện tại thành tích càng ngày càng tốt, mỗi ngày đơn đặt mua trung bình đều đang gia tăng!
Mấu chốt là 《 Che Trời 》 được cập nhật rất nhiều, hiện tại nó đã vững vàng chiếm cứ vị trí thứ nhất trong bảng danh sách bán chạy nhất và bảng chiến lực của trang web tiếng Trung Bác Đằng!
Mặt khác, trong bảng xếp hạng vé tháng của tháng này,《 Che Trời 》 giữ vị trí thứ hai, phía trước là một vị tác giả đại thần viễn cổ, viết chín quyển sách, thành tích kém nhất đều có hơn 30.000 lượt đặt mua trung bình!
Về phần《 Dị Giới Chí Tôn 》của đại thần Thích Ăn Kẹo Hồ Lô kia, lúc này xếp vị trí thứ bảy trong bảng xếp hạng vé tháng, đã bị 《 Che Trời 》 đẩy xuống dưới!
Trong gần hai tháng kể từ khi ra mắt tới nay, đặt mua trung bình của 《Che Trời》cũng đã tăng từ hơn 8000 lên đến hiện tại là hơn 34.000! Chỉ còn thiếu một chút nữa là đặt mua trung bình có thể đạt tới 35.000!
Trên thực tế, tốc độ cập nhật của 《 Che Trời 》quá nhanh, mỗi ngày đều đăng rất nhiều chương, ảnh hưởng tới việc tăng lượt đặt mua trung bình.
Thành tích tốt như vậy, khiến biên tập viên Tiểu Ngư cũng không ngừng nghiêng tài nguyên sang, sau khi đặt VIP ngoại trừ tuyển chọn bán chạy nhất, thì thậm chí còn đẩy top đề cử!
Chỉ trong thời gian ngắn, 《 Che Trời 》 được lọt vào tuyển tập bán chạy nhất hai lần, hiện tại cũng là lần thứ hai đề cử đọc hàng ngày.
"Cảm ơn." Dương Lỗi cảm ơn một chút.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Đúng rồi, Thạch Đầu đại thần, chừng mười ngày nữa là《 Che Trời 》 sẽ xong, anh có ý tưởng gì với sách mới chưa?"
Cô cũng từng hỏi Dương Lỗi quyển sách này khi nào thì kết thúc.
Phụ trách tác giả viết ra sách có thành tích tốt như vậy, biên tập viên Tiểu Ngư rất vui.
Lúc trước trong những tác giả mà cô phụ trách, cộng lại mới chỉ có hai tác phẩm xuất sắc, lúc trước cô rất hâm mộ người khác, nhưng mà hiện tại nhờ một quyển 《 Che Trời 》, các biên tập viên khác đều rất là hâm mộ cô.
Giống như là biên tập viên tiểu Mặc ở bên cạnh, trong những tác giả cô ấy phụ trách có tám vị xuất sắc, về phần thành tích đặt mua trung bình tốt nhất chỉ có 13.000.
Thành tích như vậy hoàn toàn không thể so với《 Che Trời 》.
Nhờ Dương Lỗi, tháng trước cô đã được nhận không ít tiền thưởng.
Nhưng mà, khiến cho biên tập viên Tiểu Ngư tiếc nuối chính là, 《 Che Trời 》 sắp hoàn.
So với tác phẩm vẫn còn chưa hoàn, thì một khi hoàn, lượng người xem sẽ đột ngột giảm bớt.
Lúc trước trang web tiếng Trung Bác Đằng từng có nhiều cuốn sách thần thánh được hàng chục ngàn người săn lùng, nhưng mà vừa hoàn một, hai năm, thì độ nổi tiếng liền giảm xuống, thậm chí không còn xuất hiện ở bảng danh sách bán chạy nữa.
Lúc trước biên tập viên Tiểu Ngư muốn Dương Lỗi cập nhật chậm một chút.
Mỗi ngày duy trì cập nhật 100.000 chữ, mà lượt đặt mua trung bình đã có thể gia tăng nhanh như vậy, nếu cập nhật chậm một chút, chắc chắn lượt đặt mua sẽ tăng lên nhanh hơn!
Mưa dầm thấm đất mới là đạo lý, một quyển sách có thành tích tốt, nếu chậm rãi cập nhật, thì cuối cùng chắc chắn sẽ kiếm được càng nhiều tiền hơn.
Chương 59 Đăng 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》2
Với thành tích của 《 Che Trời 》, viết một hai năm, kiếm được hơn 10 triệu hoàn toàn không phải là việc khó.
Nhưng chỉ ba tháng đã viết xong, tuy rằng ba tháng này có thể nhanh chóng kiếm được mấy triệu, nhưng qua một hai năm, tổng tiền nhuận bút cộng lại chắc chắn sẽ không bằng từ từ viết.
Cô đã khuyên, nhưng mà Dương Lỗi hoàn toàn không nghe cô.
Nói đùa, mau chóng kiếm tiền, để trong nhà thoát khỏi khốn cảnh, đây mới là quan trọng nhất, sao hắn có thể từ từ cập nhật chứ?
Hơn nữa trong đầu có nhiều tiểu thuyết như vậy, hắn hoàn toàn không lo lắng tình huống viết xong quyển này, tiếp theo sẽ bị khựng lại.
Nhìn thấy tin nhắn này, Dương Lỗi trực tiếp trả lời: "Sách mới đang viết."
Nhìn thấy Dương Lỗi trả lời, trong lòng biên tập viên Tiểu Ngư hơi hơi thở phào một cái, xem ra Dương Lỗi đã có ý tưởng từ trước.
Cô đang lo lắng Dương Lỗi viết xong quyển sách này sẽ không viết nữa.
Sau khi hoàn thành một cuốn sách, tốt nhất là nhanh chóng bắt đầu cuốn tiếp theo để tiếp nối sự nổi tiếng của cuốn sách trước đó.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Sách mới là thể loại gì, vẫn là huyền huyễn à?"
Dương Lỗi: "Ừ, sách mới có chút liên quan đến 《 Che Trời 》."
Nhìn thấy câu trả lời này, ánh mắt biên tập viên Tiểu Ngư sáng lên.
Xem cách hành văn, bố cục,.v.v… của tiểu thuyết《 Che Trời 》, chắc chắn đứng đầu trong tiểu thuyết huyền huyễn!
Hơn nữa có liên quan đến 《 Che Trời 》, như vậy xác suất boom xịt sẽ rất nhỏ.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Thạch Đầu đại thần, chờ 《 Che Trời 》 hoàn xong, tôi xin cho anh điều khoản đại thần."
Điều kiện để lên đại thần của Trang web tiếng Trung Bác Đằng là có một tác phẩm đã hoàn có lượt đặt mua bình quân hơn 20.000.
Thành tích của《 Che Trời 》 rất tốt, nhưng mà vẫn chưa hoàn.
"Điều khoản đại thần sao?" Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Với hợp đồng thông thường, tiền đặt mua khấu trừ các loại phí thủ tục, hắn và trang web chia năm năm.
Nếu như có điều khoản đại thần, hắn và trang web sẽ chia bảy ba.
Từ thu vào năm phần tăng thêm hai phần, tỷ lệ tăng lên này gần một nửa.
Trong lòng nghĩ, Dương Lỗi sửa sang lại 30.000 chữ của 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》một chút, sau đó gửi cho biên tập viên Tiểu Ngư.
Dương Lỗi: "Tôi dự định hôm nay đăng sách mới."
Biên tập viên Tiểu Ngư: "???"
Lúc này trong lòng Tiểu Ngư quả thật là bị kinh sợ, hiện tại 《 Che Trời 》còn đang cập nhật với tốc độ 100.000 chữ mỗi ngày, Dương Lỗi mới vừa nói đang chuẩn bị sách mới, không nghĩ tới hôm nay sẽ đăng.
Dương Lỗi giải thích một chút: "Tôi đã viết xong《 Che Trời 》từ lâu rồi, sách mới này trước đó tôi đã viết được rất nhiều."
Hắn không tiện giải thích tốc độ gõ chữ, cho nên lấy lý do tồn bản thảo này để giải thích.
Thấy vậy, lúc này biên tập viên Tiểu Ngư mới hiểu được.
Cô nói thầm trong lòng, rốt cuộc trong máy tính của Dương Lỗi lưu bao nhiêu bản thảo?
Trước kia lúc 《 Che Trời 》 mới vừa đăng, Dương Lỗi đã nói với cô là bản thảo tồn vài triệu chữ, hiện tại xem ra, sách mới lại tồn rất nhiều bản thảo.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Được, Thạch Đầu đại thần, để tôi xem trước một chút."
Lúc biên tập viên Tiểu Ngư nhận file, nhìn về phía tên sách mới của Dương Lỗi.
《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》
【Một hạt bụi có thể lấp biển, một ngọn cỏ có thể cắt đứt trăng sao, trong nháy mắt trời đất đảo lộn chỉ với một cái búng tay.
Quần hùng cùng nhau trỗi dậy, muôn ngàn chủng tộc mọc lên khắp nơi, chư Thánh tranh bá, trời đất hỗn loạn. Hỏi trời đất bao la, cuộc đời thăng trầm?!
Một thiếu niên đi ra từ vùng hoang dã, mọi thứ bắt đầu từ nơi này. . . . . . 】
"Giới thiệu vắn tắt này vẫn rất khí phách như cũ."
Biên tập viên Tiểu Ngư đang xem, cô xem chăm chú tiểu thuyết mà Dương Lỗi gửi tới.
【"Mặt trời mới lên, là lúc vạn vật bắt đầu, sinh khí mạnh nhất, tuy không thể nuốt mây ngậm khí như trong truyền thuyết, nhưng rèn luyện thân thể dưới điều kiện như vậy cũng có lợi ích rất lớn, có thể nạp đầy sinh cơ cho cơ thể. Trong một ngày chỉ có thời khắc sáng sớm này thôi, chịu khó dậy sớm chăm chỉ rèn luyện, cường gân tráng cốt, hoạt huyết luyện gân, tương lai mới có thể có vốn liếng mà sống sót ở trong dãy núi Thương Mãng này." Người đàn ông trung niên đứng ở phía trước, chỉ điểm cho một đám trẻ con với vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc răn dạy, sau đó quát lớn: "Các ngươi hiểu chưa?"
"Đã hiểu!" Một đám trẻ con lớn tiếng đáp lại.
Trong núi có nhiều sinh vật tiền sử thường lui tới, có loài có cánh lớn khổng lồ che trời, đổ bóng lớn trên mặt đất, cũng có những con thú hoang đứng trên đỉnh núi, hướng về phía mặt trăng mà tru lên, càng không thể thiếu những loài độc trùng ẩn nấp, vô cùng đáng sợ.
"Hiểu ạ." Một cậu bé rõ ràng là mất tập trung, chậm nửa nhịp thỏ thẻ kêu lên.
Đây là một đứa bé rất nhỏ, dáng vẻ chỉ khoảng một hai tuổi, mới vừa biết đi chưa được mấy tháng đã đi theo rèn luyện khí lực. Hiển nhiên cậu nhóc là tự mình bám theo trà trộn vào trong đám trẻ lớn hơn, chứ bé chưa đến tuổi xuất hiện trong đội ngũ này.
"Hô hô ha hi!" Trong miệng cậu nhóc kia phát ra tiếng, cánh tay nhỏ bé non nớt ra sức vung vẩy, học theo động tác của đám trẻ lớn hơn, nhưng mà cậu nhóc còn quá nhỏ, động tác xiêu xiêu vẹo vẹo, bước chân loạng choạng, hơn nữa bên khóe miệng còn lưu lại vệt sữa màu trắng, làm cho người ta phải bật cười. 】
Chương 60 Thánh Thể đại thành
Đọc đến đây, biên tập viên Tiểu Ngư khẽ nở nụ cười, sách mà Thạch Đầu viết vẫn giống như cũ, mang theo sự hài hước, làm cho người ta không kiềm được mà bật cười, cô xem chương thứ nhất xong cũng cảm thấy hấp dẫn.
Mong chờ được xem chương mới nhất.
【. . . Thạch Hạo đi về phía cái đỉnh lớn, bởi vì chiều cao có hạn, nên bé không thể với tới quai đỉnh, đành trực tiếp ngồi xổm người xuống nâng đáy đỉnh, rồi sau đó dùng sức một chút, một tiếng ầm ầm vang lên, cái đỉnh lớn bằng đồng bị nâng lên khỏi mặt đất, bị bé nâng qua đỉnh đầu.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người, quả thật không thể tin được tất cả những gì đang nhìn thấy này, một đứa nhỏ chỉ mới ba tuổi rưỡi mà thôi, thế mà có thể nâng được cái đỉnh nặng ngàn cân, quá mức kinh người.
Đây là cái gì? Quả thật giống như là một con Đại bàng Kim Sí con, lại giống như là một con Tỳ Hưu vương thuần huyết con, Tiểu Thạch Hạo có thể sánh với con non của mãnh thú thái cổ chân chính! 】
Trên thực tế, gần như hầu hết các tiểu thuyết đều sẽ không bắt đầu từ lúc nhỏ, tối thiểu cũng là mười mấy tuổi, mọi người xem tiểu thuyết chính là cảm giác nhập vai, một đứa bé thì có cảm giác nhập vai gì chứ?
Nhưng mà xem đứa bé còn bú sữa trong sách, biên tập viên Tiểu Ngư lại cảm thấy rất vui, giống như thấy được một Nhân loại mạnh mẽ đang lớn dần lên.
Rất nhanh đã xem xong 30.000 chữ, biên tập viên Tiểu Ngư có loại cảm giác chưa đã ghiền, cô nhắn lại cho Dương Lỗi, nói: "Thạch Đầu đại thần, tôi đi nói với chủ biên một chút, xem bây giờ có thể ký điều khoản đại thần không."
Cô có cảm giác, hành văn của quyển 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》này hoàn toàn không kém hơn so với《 Che Trời 》, cho nên, có cơ sở là《 Che Trời 》, bản tiểu thuyết《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》 này nhất định có thể hot.
Dương Lỗi: "Làm phiền rồi."
Qua hơn nửa giờ, biên tập viên Tiểu Ngư trả lời lại, nói: "Thạch Đầu đại thần, bên phía chủ biên đã đồng ý, sau khi sách mới của anh được đăng, tôi sẽ gửi qua hợp đồng đại thần, anh in ra, ký tên rồi gửi bưu điện lại đây, chúng tôi ký xong sẽ gửi lại cho anh một bản."
"Ngoài ra chúng tôi sẽ giúp anh đề cử sách mới ở đầu trang web."
Đây là đãi ngộ của tác giả có thành tích tốt, có đôi khi sách còn chưa đăng lên, mà đã bắt đầu đếm ngược thời gian rồi.
Dương Lỗi: "Được, cảm ơn."
Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười, trong lòng thầm nghĩ: "Ký điều khoản Đại thần xong, tiền nhuận bút của mình nhất định sẽ càng nhiều hơn, ngoài ra giá trị danh vọng chắc chắn sẽ tăng lên nhanh hơn!"
Những tiểu thuyết, ca khúc, thậm chí là phim truyền hình, điện ảnh,v.v…. sau này, đều cần giá trị danh vọng để đổi.
Không lãng phí thời gian nữa, Dương Lỗi trực tiếp đăng sách mới.
Lần đầu tiên đăng 《 Che Trời 》, thời gian xét duyệt là một ngày.
Mà lần này sách mới đăng được xét duyệt rất nhanh, không đến hai phút đã xét duyệt xong, Dương Lỗi trực tiếp đăng lên 10.000 chữ.
Lúc này 《 Che Trời 》 đã đến giai đoạn kết thúc, chỉ còn lại mấy trăm ngàn chữ cuối cùng, nội dung càng ngày càng hấp dẫn, cho dù mỗi ngày cập nhật 100.000 chữ, nhưng mà độc giả vẫn không ngừng thúc giục như cũ!
Mà trong chương này, rốt cuộc Thánh thể của nhân vật chính Diệp Phàm đã đại thành!
【 Thánh thể đại thành, cái tên Diệp Phàm truyền khắp thiên địa, khắp các nơi trong vũ trụ đều chấn động, không thể nghi ngờ là một cường giả vô địch danh xứng với thực đã xuất thế.
Thiên địa chấn động, các Vương tộc lớn, các loại sinh linh trong vũ trụ đều kinh sợ không thôi, Thánh thể đại thành, có thể khiêu chiến Đại Đế cũng không phải chỉ là nói suông, mà thật sự có loại chiến lực này.
Nhiều năm trước, Thanh Đế tọa hóa, Cái Cửu U cảm thán tiếc nuối, cuối cùng lại xuất hiện một người như vậy, đương thời sẽ xuất hiện chiến lực vô thượng cấp Đại Đế.
Đây là một cơn gió lốc không gì sánh nổi, vượt qua dĩ vãng, thậm chí truyền tới nhân gian, ngay cả trẻ con đều nghe nói tới hai chữ Diệp Phàm này.
Thế gian ồn ào huyên náo, chấn động thập hoang. . . 】
Nhìn thấy chương mới nhất, toàn bộ khu bình luận của《 Che Trời 》không biết có bao nhiêu hưng phấn.
"Ha ha, rốt cuộc Diệp Phàm cũng đại thành Thánh thể!"
"Thời đại thuộc về Diệp Hắc tôi đã đến rồi!"
"Đoán chừng đám Cấm khu chí tôn đánh lén Diệp Phàm sẽ bị Diệp Hắc tìm tới cửa!"
"Đi xử lý Bá thể trước!"
"Hiện tại Thánh thể đại thành, nhưng còn có ai nhớ đến Bắc đế Vương Đằng ta?"
"Con trai Vương Đằng của tôi có dáng vẻ của một Đại Đế."
. . . . . .
Nhóm độc giả rất là hưng phấn, mọi người xem 《 Che Trời 》 lâu như vậy, mỗi một vị Đại Đế trong sách đều đứng ở đỉnh của thiên địa, mỗi một vị đều từng uy áp thế gian ít nhất hơn chục ngàn năm!
Mà giờ khắc này, rốt cuộc Diệp Phàm cũng đạt tới một bước này!
【 Nửa Đời Lạnh Đến Chết thưởng cho 《 Che Trời 》100.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! 】
【 Truyền Kỳ Đỗ Ca thưởng cho 《 Che Trời 》100.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! 】
【 Trăm Dặm Ráng Hồng thưởng cho《 Che Trời 》100.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! 】
Khu bình luận, từng vị Minh Chủ không ngừng đỏ lên, thậm chí còn thưởng hàng chục triệu Minh!
【 Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho 《 Che Trời 》1.000.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! Chúc mừng Diệp Phàm Thánh thể đại thành! 】
【 Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho《 Che Trời 》1.000.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! Chúc mừng Diệp Phàm Thánh thể đại thành! 】
. . . . . .
Thần hào Nhất Diệp Tri Thu của Trang web tiếng Trung Bác Đằng giàu nứt vách, liên tục thưởng 10 triệu!
Lúc này, tổng phần thưởng mà Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho 《 Che Trời 》đã hơn 300.000!
Lúc nghe tới Dương Lỗi nói chữa bệnh tổng cộng tốn mất hơn 1.8 triệu tệ, Tiêu Vũ vội vàng nói: "Thạch Đầu, bây giờ mọi người còn thiếu nợ tiền không, chỗ của em vẫn còn tiền. . ."
Cô đã từng đến thôn họ Dương, biết điều kiện của gia đình Dương Lỗi chỉ bình thường.
Hơn 1.8 triệu tệ, chắc chắn không phải là số tiền mà nhà Dương Lỗi có thể gồng gánh được.
"Đừng lo." Dương Lỗi cười nói: "Hiện tại trong nhà không nợ tiền, hiện tại anh viết tiểu thuyết ở trên mạng, ngoài ra còn viết một ca khúc, kiếm được một ít tiền..."
Hắn kể một chút chuyện mình viết sách và viết ca khúc.
"Thạch Đầu, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 là anh viết à?"
Nghe được Dương Lỗi nói, trong mắt Tiêu Vũ lộ rõ một tia kinh ngạc.
Hiện tại đúng là thời điểm các trường Đại học tổ chức hội trường mùa hè, lễ tốt nghiệp, 《 Gió Nổi Lên Rồi 》 đã sắp trở thành ca khúc nhất định phải hát của tất cả các trường học.
Trên mạng ngoại trừ phiên bản《 Gió Nổi Lên Rồi 》của Đại học Thanh Sơn, thì còn có phiên bản của các trường khác.
Tiêu Vũ cũng từng nghe ca khúc này.
"Đúng vậy, không chỉ 《 Gió Nổi Lên Rồi 》, trong đầu anh còn có rất nhiều giai điệu nữa, chẳng qua còn chưa có viết ra." Dương Lỗi cười nói.
"Em không cần kinh ngạc về ca khúc, tiểu thuyết mới là thứ anh kiếm được rất nhiều tiền." Hắn dùng di động mở hậu trường tác giả ra, cho Tiêu Vũ nhìn tiền nhuận bút một chút.
Nhìn thấy tiền nhuận bút hơn 2 triệu, Tiêu Vũ lại kinh sợ.
Kinh ngạc qua đi, Tiêu Vũ lại vui vẻ: "Thạch Đầu, anh thật là lợi hại."
Trong lúc hai người nói chuyện, lúc này trong lòng Dương Lỗi lại nghĩ đến rất nhiều chuyện.
"Phải mau chóng kiếm tiền!"
Tuy rằng chỉ trong thời gian ngắn kiếm được hơn 2 triệu, trả hết nợ nần, thậm chí mua được một căn nhà.
Nhưng mà hiện tại thoạt nhìn tổng thể, hắn có nhà nhưng chưa có xe, nhà ở thị trấn nhỏ, tổng giá trị chỉ chừng 1 triệu.
Điều kiện như vậy rất bình thường, cho dù hiện tại hắn viết tiểu thuyết có thể kiếm tiền, nhưng mà ở trong mắt rất nhiều người, viết tiểu thuyết là một công việc rất không ổn định, quyển tiểu thuyết này kiếm được tiền, nhưng quyển tiếp theo không nhất định có thể kiếm được tiền.
Điều kiện của hắn thế này không có khả năng được cha vợ chấp nhận.
Phải biết rằng, tài sản của bác cả Tiêu Vũ đã hơn 1 tỷ Nhân dân tệ, dưới tình huống như vậy, sao cha vợ Tiêu Quốc Cường có thể vừa lòng với điều kiện của hắn?
Không phải nói Tiêu Quốc Cường là người so đo, mà nếu điều kiện của bản thân hắn càng tốt, Tiêu Quốc Cường sẽ càng đánh giá cao hắn hơn.
"Ngoại trừ giải quyết cha vợ, mình còn phải mau chóng để cho Tiểu Vũ, còn có Dao Dao, Kỳ Kỳ trải qua những ngày tốt nhất."
Hiện tại Tiêu Vũ và hai con gái của mình đang sống ở trong một tiểu khu cũ nát, diện tích vẻn vẹn năm mươi mét vuông, đương nhiên hắn không hài lòng, muốn mau chóng kiếm tiền để dọn đến một nơi ở lớn hơn.
Hiện tại, Dương Lỗi có hai tính toán, thứ nhất chính là để cho vợ con mình có cuộc sống tốt hơn, thứ hai là giải quyết vấn đề bên phía cha mẹ vợ, cả hai cái này đều cần tiền.
Lúc trước sau khi trả hết nợ, thì trong lòng Dương Lỗi không còn quá khát vọng với việc kiếm tiền như vậy nữa, nhưng mà hiện tại lại rất nôn nóng.
. . . . . .
Rất nhanh đã sang ngày hôm sau.
"Cha ơi."
Trời vừa sáng, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ đã thức dậy, mắt còn chưa có mở hẳn đã khóc rống lên.
Ngày hôm qua bé nhìn thấy cha, buổi tối lúc ngủ cha lại kể cho bé nghe chuyện cổ tích rất hay, khiến bé vui đến phát điên.
Nhưng mà sáng hôm nay thức dậy, nhìn thoáng qua, lại không thấy cha ở bên cạnh, liền khóc rống lên, sợ cha mình lại đi mất.
"Sao vậy, Kỳ Kỳ?"
Đang khóc, bỗng nhiên một giọng nói truyền đến, Dương Lỗi đi vào phòng, nhìn cô bé cười nói.
Nhìn thấy Dương Lỗi, tiểu Kỳ Kỳ không khóc nữa, mở hai tay mình ra, làm nũng nói: "Cha ôm."
Dương Lỗi cúi người xuống, cưng chìu hôn bé một chút, sau đó bế bé lên.
Lúc này trên giường còn có tiểu Dao Dao.
Lúc này tiểu Dao Dao đang mơ mơ màng màng, bị tiểu Kỳ Kỳ đánh thức, bé mơ hồ nhìn Dương Lỗi, cũng mở hai tay ra, nói: "Cha ơi, ôm."
Đối mặt với yêu cầu của con gái lớn, Dương Lỗi cầu còn không được.
Con gái lớn không bám người giống như Kỳ Kỳ, ngày hôm qua còn không có gọi được mấy tiếng cha, Dương Lỗi còn đang nghĩ có cách nào để tạo quan hệ tốt với bé.
Ôm hai con gái, lúc này Dương Lỗi cảm giác mình chính là người hạnh phúc nhất.
"Thạch Đầu, mang Dao Dao, Kỳ Kỳ đến đánh răng." Đúng lúc này, Tiêu Vũ đi tới cười nói.
Lúc này nét mặt cô toả sáng, thoạt nhìn dường như còn xinh đẹp so với ngày hôm qua.
"Hôm nay con muốn cha đưa con đến trường."
Lúc ăn sáng, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ làm nũng nói.
Có bạn nhỏ ở nhà trẻ nói bé không có cha, trước kia bé còn đánh nhau một trận với người ta, hiện tại cha bé đã trở về, bé muốn cho mọi người biết.
Đối với đề nghị của bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ, Dương Lỗi vô cùng tán đồng.
Hắn cười nói: "Tiểu Vũ, em còn có việc, về sau cứ để anh đưa Dao Dao và Kỳ Kỳ."
Hiện tại Tiêu Vũ đang làm việc ở một nhà xuất bản, mỗi buổi sáng thức dậy cô đều bận rộn đưa hai con gái đến nhà trẻ, sau đó liền vội vội vàng vàng đi đến nhà xuất bản.
Bởi vì lo bị muộn, nên mỗi lần Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ đều đến nhà trẻ vô cùng sớm.
Sau khi tan tầm, lại vội vội vàng vàng tới đón hai con gái.
"Ừ."
Tiêu Vũ gật gật đầu, cười nói: "Hôm nay em và anh cùng đi một chuyến."
Đoán chừng mấy giáo viên còn chưa biết Dương Lỗi, hôm nay đến giới thiệu một chút, về sau Dương Lỗi đi đón Dao Dao và Kỳ Kỳ sẽ không có vấn đề gì.
Chương 58 Đăng 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》1
Ăn sáng xong, cả nhà xuất phát, rất nhanh bọn họ đi tới nhà trẻ.
"Cô Lưu, đây là cha con. . ."
Dương Kỳ Kỳ vẫn làm nũng ở trong lòng Dương Lỗi, sau khi đi vào nhà trẻ, bé chủ động xuống dưới, sau khi nhìn thấy một giáo viên liền vui vẻ giới thiệu.
Cô giáo trẻ họ Lưu kia kinh ngạc liếc mắt nhìn Dương Lỗi một cái, ngày hôm qua cô đã nhìn thấy Dương Lỗi, chẳng qua lúc ấy Dương Lỗi hoàn toàn không biết Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ.
Nhưng mà hiện tại, thế mà lại thật sự trở thành cha của các bé.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Trong lúc nhất thời trong đầu cô giáo trẻ họ Lưu xuất hiện một loạt phim truyền hình cẩu huyết mấy chục tập.
Ở nhà trẻ một hồi lâu, Tiêu Vũ đi đến nhà xuất bản, Dương Lỗi vẫn chưa đi.
Mãi cho đến khi các bạn nhỏ khác đều đến đây, bạn nhỏ Dương Kỳ Kỳ đều giới thiệu Dương Lỗi cho các bạn của mình một chút, lúc này Dương Lỗi mới rời đi.
"Dao Dao, Kỳ Kỳ ngoan, buổi chiều cha tới đón các con."
"Vâng, cha." Dương Kỳ Kỳ rất là không nỡ, nhưng vẫn ngoan ngoãn nói.
Dương Dao Dao không nói gì, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Dương Lỗi, nhìn hắn rời đi.
Một bước ngoái đầu lại ba lần, lúc này Dương Lỗi thật sự không nỡ rời hai con gái của mình, hắn ở cách nhà trẻ không xa đợi một hồi lâu, nhìn thấy con gái mình chơi với các bạn nhỏ khác, cuối cùng mới rời đi.
. . . . . .
Về tới nhà, Dương Lỗi trực tiếp mở máy tính ra, bắt đầu kế hoạch kiếm tiền của mình!
Đối với hắn hiện tại mà nói, có hai cách kiếm tiền nhanh nhất, một là tiểu thuyết, hai là ca khúc.
"《 Che Trời 》 đã viết xong, bây giờ còn đang đăng bản thảo tồn, bản thảo của 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》đã có hơn 2 triệu chữ, hiện tại liền đăng《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》!"
Trong lòng Dương Lỗi đưa ra quyết định.
Lúc trước hắn dự định sau khi《 Che Trời 》 kết thúc, sẽ bắt đầu đăng 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》, nhưng mà hiện tại hắn đã đợi không kịp.
Đăng càng sớm, thì càng kiếm được nhiều tiền.
Đang suy nghĩ, bỗng nhiên di động Dương Lỗi vang lên, nhìn một chút, là biên tập viên Tiểu Ngư gửi tin nhắn tới.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Thạch Đầu đại thần, tôi chuẩn bị ngày mốt sẽ đề cử đọc hàng ngày cho《 Che Trời 》."
Đến bây giờ 《 Che Trời 》đã ra mắt được hai tháng rưỡi, hiện tại thành tích càng ngày càng tốt, mỗi ngày đơn đặt mua trung bình đều đang gia tăng!
Mấu chốt là 《 Che Trời 》 được cập nhật rất nhiều, hiện tại nó đã vững vàng chiếm cứ vị trí thứ nhất trong bảng danh sách bán chạy nhất và bảng chiến lực của trang web tiếng Trung Bác Đằng!
Mặt khác, trong bảng xếp hạng vé tháng của tháng này,《 Che Trời 》 giữ vị trí thứ hai, phía trước là một vị tác giả đại thần viễn cổ, viết chín quyển sách, thành tích kém nhất đều có hơn 30.000 lượt đặt mua trung bình!
Về phần《 Dị Giới Chí Tôn 》của đại thần Thích Ăn Kẹo Hồ Lô kia, lúc này xếp vị trí thứ bảy trong bảng xếp hạng vé tháng, đã bị 《 Che Trời 》 đẩy xuống dưới!
Trong gần hai tháng kể từ khi ra mắt tới nay, đặt mua trung bình của 《Che Trời》cũng đã tăng từ hơn 8000 lên đến hiện tại là hơn 34.000! Chỉ còn thiếu một chút nữa là đặt mua trung bình có thể đạt tới 35.000!
Trên thực tế, tốc độ cập nhật của 《 Che Trời 》quá nhanh, mỗi ngày đều đăng rất nhiều chương, ảnh hưởng tới việc tăng lượt đặt mua trung bình.
Thành tích tốt như vậy, khiến biên tập viên Tiểu Ngư cũng không ngừng nghiêng tài nguyên sang, sau khi đặt VIP ngoại trừ tuyển chọn bán chạy nhất, thì thậm chí còn đẩy top đề cử!
Chỉ trong thời gian ngắn, 《 Che Trời 》 được lọt vào tuyển tập bán chạy nhất hai lần, hiện tại cũng là lần thứ hai đề cử đọc hàng ngày.
"Cảm ơn." Dương Lỗi cảm ơn một chút.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Đúng rồi, Thạch Đầu đại thần, chừng mười ngày nữa là《 Che Trời 》 sẽ xong, anh có ý tưởng gì với sách mới chưa?"
Cô cũng từng hỏi Dương Lỗi quyển sách này khi nào thì kết thúc.
Phụ trách tác giả viết ra sách có thành tích tốt như vậy, biên tập viên Tiểu Ngư rất vui.
Lúc trước trong những tác giả mà cô phụ trách, cộng lại mới chỉ có hai tác phẩm xuất sắc, lúc trước cô rất hâm mộ người khác, nhưng mà hiện tại nhờ một quyển 《 Che Trời 》, các biên tập viên khác đều rất là hâm mộ cô.
Giống như là biên tập viên tiểu Mặc ở bên cạnh, trong những tác giả cô ấy phụ trách có tám vị xuất sắc, về phần thành tích đặt mua trung bình tốt nhất chỉ có 13.000.
Thành tích như vậy hoàn toàn không thể so với《 Che Trời 》.
Nhờ Dương Lỗi, tháng trước cô đã được nhận không ít tiền thưởng.
Nhưng mà, khiến cho biên tập viên Tiểu Ngư tiếc nuối chính là, 《 Che Trời 》 sắp hoàn.
So với tác phẩm vẫn còn chưa hoàn, thì một khi hoàn, lượng người xem sẽ đột ngột giảm bớt.
Lúc trước trang web tiếng Trung Bác Đằng từng có nhiều cuốn sách thần thánh được hàng chục ngàn người săn lùng, nhưng mà vừa hoàn một, hai năm, thì độ nổi tiếng liền giảm xuống, thậm chí không còn xuất hiện ở bảng danh sách bán chạy nữa.
Lúc trước biên tập viên Tiểu Ngư muốn Dương Lỗi cập nhật chậm một chút.
Mỗi ngày duy trì cập nhật 100.000 chữ, mà lượt đặt mua trung bình đã có thể gia tăng nhanh như vậy, nếu cập nhật chậm một chút, chắc chắn lượt đặt mua sẽ tăng lên nhanh hơn!
Mưa dầm thấm đất mới là đạo lý, một quyển sách có thành tích tốt, nếu chậm rãi cập nhật, thì cuối cùng chắc chắn sẽ kiếm được càng nhiều tiền hơn.
Chương 59 Đăng 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》2
Với thành tích của 《 Che Trời 》, viết một hai năm, kiếm được hơn 10 triệu hoàn toàn không phải là việc khó.
Nhưng chỉ ba tháng đã viết xong, tuy rằng ba tháng này có thể nhanh chóng kiếm được mấy triệu, nhưng qua một hai năm, tổng tiền nhuận bút cộng lại chắc chắn sẽ không bằng từ từ viết.
Cô đã khuyên, nhưng mà Dương Lỗi hoàn toàn không nghe cô.
Nói đùa, mau chóng kiếm tiền, để trong nhà thoát khỏi khốn cảnh, đây mới là quan trọng nhất, sao hắn có thể từ từ cập nhật chứ?
Hơn nữa trong đầu có nhiều tiểu thuyết như vậy, hắn hoàn toàn không lo lắng tình huống viết xong quyển này, tiếp theo sẽ bị khựng lại.
Nhìn thấy tin nhắn này, Dương Lỗi trực tiếp trả lời: "Sách mới đang viết."
Nhìn thấy Dương Lỗi trả lời, trong lòng biên tập viên Tiểu Ngư hơi hơi thở phào một cái, xem ra Dương Lỗi đã có ý tưởng từ trước.
Cô đang lo lắng Dương Lỗi viết xong quyển sách này sẽ không viết nữa.
Sau khi hoàn thành một cuốn sách, tốt nhất là nhanh chóng bắt đầu cuốn tiếp theo để tiếp nối sự nổi tiếng của cuốn sách trước đó.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Sách mới là thể loại gì, vẫn là huyền huyễn à?"
Dương Lỗi: "Ừ, sách mới có chút liên quan đến 《 Che Trời 》."
Nhìn thấy câu trả lời này, ánh mắt biên tập viên Tiểu Ngư sáng lên.
Xem cách hành văn, bố cục,.v.v… của tiểu thuyết《 Che Trời 》, chắc chắn đứng đầu trong tiểu thuyết huyền huyễn!
Hơn nữa có liên quan đến 《 Che Trời 》, như vậy xác suất boom xịt sẽ rất nhỏ.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Thạch Đầu đại thần, chờ 《 Che Trời 》 hoàn xong, tôi xin cho anh điều khoản đại thần."
Điều kiện để lên đại thần của Trang web tiếng Trung Bác Đằng là có một tác phẩm đã hoàn có lượt đặt mua bình quân hơn 20.000.
Thành tích của《 Che Trời 》 rất tốt, nhưng mà vẫn chưa hoàn.
"Điều khoản đại thần sao?" Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng.
Với hợp đồng thông thường, tiền đặt mua khấu trừ các loại phí thủ tục, hắn và trang web chia năm năm.
Nếu như có điều khoản đại thần, hắn và trang web sẽ chia bảy ba.
Từ thu vào năm phần tăng thêm hai phần, tỷ lệ tăng lên này gần một nửa.
Trong lòng nghĩ, Dương Lỗi sửa sang lại 30.000 chữ của 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》một chút, sau đó gửi cho biên tập viên Tiểu Ngư.
Dương Lỗi: "Tôi dự định hôm nay đăng sách mới."
Biên tập viên Tiểu Ngư: "???"
Lúc này trong lòng Tiểu Ngư quả thật là bị kinh sợ, hiện tại 《 Che Trời 》còn đang cập nhật với tốc độ 100.000 chữ mỗi ngày, Dương Lỗi mới vừa nói đang chuẩn bị sách mới, không nghĩ tới hôm nay sẽ đăng.
Dương Lỗi giải thích một chút: "Tôi đã viết xong《 Che Trời 》từ lâu rồi, sách mới này trước đó tôi đã viết được rất nhiều."
Hắn không tiện giải thích tốc độ gõ chữ, cho nên lấy lý do tồn bản thảo này để giải thích.
Thấy vậy, lúc này biên tập viên Tiểu Ngư mới hiểu được.
Cô nói thầm trong lòng, rốt cuộc trong máy tính của Dương Lỗi lưu bao nhiêu bản thảo?
Trước kia lúc 《 Che Trời 》 mới vừa đăng, Dương Lỗi đã nói với cô là bản thảo tồn vài triệu chữ, hiện tại xem ra, sách mới lại tồn rất nhiều bản thảo.
Biên tập viên Tiểu Ngư: "Được, Thạch Đầu đại thần, để tôi xem trước một chút."
Lúc biên tập viên Tiểu Ngư nhận file, nhìn về phía tên sách mới của Dương Lỗi.
《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》
【Một hạt bụi có thể lấp biển, một ngọn cỏ có thể cắt đứt trăng sao, trong nháy mắt trời đất đảo lộn chỉ với một cái búng tay.
Quần hùng cùng nhau trỗi dậy, muôn ngàn chủng tộc mọc lên khắp nơi, chư Thánh tranh bá, trời đất hỗn loạn. Hỏi trời đất bao la, cuộc đời thăng trầm?!
Một thiếu niên đi ra từ vùng hoang dã, mọi thứ bắt đầu từ nơi này. . . . . . 】
"Giới thiệu vắn tắt này vẫn rất khí phách như cũ."
Biên tập viên Tiểu Ngư đang xem, cô xem chăm chú tiểu thuyết mà Dương Lỗi gửi tới.
【"Mặt trời mới lên, là lúc vạn vật bắt đầu, sinh khí mạnh nhất, tuy không thể nuốt mây ngậm khí như trong truyền thuyết, nhưng rèn luyện thân thể dưới điều kiện như vậy cũng có lợi ích rất lớn, có thể nạp đầy sinh cơ cho cơ thể. Trong một ngày chỉ có thời khắc sáng sớm này thôi, chịu khó dậy sớm chăm chỉ rèn luyện, cường gân tráng cốt, hoạt huyết luyện gân, tương lai mới có thể có vốn liếng mà sống sót ở trong dãy núi Thương Mãng này." Người đàn ông trung niên đứng ở phía trước, chỉ điểm cho một đám trẻ con với vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc răn dạy, sau đó quát lớn: "Các ngươi hiểu chưa?"
"Đã hiểu!" Một đám trẻ con lớn tiếng đáp lại.
Trong núi có nhiều sinh vật tiền sử thường lui tới, có loài có cánh lớn khổng lồ che trời, đổ bóng lớn trên mặt đất, cũng có những con thú hoang đứng trên đỉnh núi, hướng về phía mặt trăng mà tru lên, càng không thể thiếu những loài độc trùng ẩn nấp, vô cùng đáng sợ.
"Hiểu ạ." Một cậu bé rõ ràng là mất tập trung, chậm nửa nhịp thỏ thẻ kêu lên.
Đây là một đứa bé rất nhỏ, dáng vẻ chỉ khoảng một hai tuổi, mới vừa biết đi chưa được mấy tháng đã đi theo rèn luyện khí lực. Hiển nhiên cậu nhóc là tự mình bám theo trà trộn vào trong đám trẻ lớn hơn, chứ bé chưa đến tuổi xuất hiện trong đội ngũ này.
"Hô hô ha hi!" Trong miệng cậu nhóc kia phát ra tiếng, cánh tay nhỏ bé non nớt ra sức vung vẩy, học theo động tác của đám trẻ lớn hơn, nhưng mà cậu nhóc còn quá nhỏ, động tác xiêu xiêu vẹo vẹo, bước chân loạng choạng, hơn nữa bên khóe miệng còn lưu lại vệt sữa màu trắng, làm cho người ta phải bật cười. 】
Chương 60 Thánh Thể đại thành
Đọc đến đây, biên tập viên Tiểu Ngư khẽ nở nụ cười, sách mà Thạch Đầu viết vẫn giống như cũ, mang theo sự hài hước, làm cho người ta không kiềm được mà bật cười, cô xem chương thứ nhất xong cũng cảm thấy hấp dẫn.
Mong chờ được xem chương mới nhất.
【. . . Thạch Hạo đi về phía cái đỉnh lớn, bởi vì chiều cao có hạn, nên bé không thể với tới quai đỉnh, đành trực tiếp ngồi xổm người xuống nâng đáy đỉnh, rồi sau đó dùng sức một chút, một tiếng ầm ầm vang lên, cái đỉnh lớn bằng đồng bị nâng lên khỏi mặt đất, bị bé nâng qua đỉnh đầu.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người, quả thật không thể tin được tất cả những gì đang nhìn thấy này, một đứa nhỏ chỉ mới ba tuổi rưỡi mà thôi, thế mà có thể nâng được cái đỉnh nặng ngàn cân, quá mức kinh người.
Đây là cái gì? Quả thật giống như là một con Đại bàng Kim Sí con, lại giống như là một con Tỳ Hưu vương thuần huyết con, Tiểu Thạch Hạo có thể sánh với con non của mãnh thú thái cổ chân chính! 】
Trên thực tế, gần như hầu hết các tiểu thuyết đều sẽ không bắt đầu từ lúc nhỏ, tối thiểu cũng là mười mấy tuổi, mọi người xem tiểu thuyết chính là cảm giác nhập vai, một đứa bé thì có cảm giác nhập vai gì chứ?
Nhưng mà xem đứa bé còn bú sữa trong sách, biên tập viên Tiểu Ngư lại cảm thấy rất vui, giống như thấy được một Nhân loại mạnh mẽ đang lớn dần lên.
Rất nhanh đã xem xong 30.000 chữ, biên tập viên Tiểu Ngư có loại cảm giác chưa đã ghiền, cô nhắn lại cho Dương Lỗi, nói: "Thạch Đầu đại thần, tôi đi nói với chủ biên một chút, xem bây giờ có thể ký điều khoản đại thần không."
Cô có cảm giác, hành văn của quyển 《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》này hoàn toàn không kém hơn so với《 Che Trời 》, cho nên, có cơ sở là《 Che Trời 》, bản tiểu thuyết《 Thế Giới Hoàn Mỹ 》 này nhất định có thể hot.
Dương Lỗi: "Làm phiền rồi."
Qua hơn nửa giờ, biên tập viên Tiểu Ngư trả lời lại, nói: "Thạch Đầu đại thần, bên phía chủ biên đã đồng ý, sau khi sách mới của anh được đăng, tôi sẽ gửi qua hợp đồng đại thần, anh in ra, ký tên rồi gửi bưu điện lại đây, chúng tôi ký xong sẽ gửi lại cho anh một bản."
"Ngoài ra chúng tôi sẽ giúp anh đề cử sách mới ở đầu trang web."
Đây là đãi ngộ của tác giả có thành tích tốt, có đôi khi sách còn chưa đăng lên, mà đã bắt đầu đếm ngược thời gian rồi.
Dương Lỗi: "Được, cảm ơn."
Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười, trong lòng thầm nghĩ: "Ký điều khoản Đại thần xong, tiền nhuận bút của mình nhất định sẽ càng nhiều hơn, ngoài ra giá trị danh vọng chắc chắn sẽ tăng lên nhanh hơn!"
Những tiểu thuyết, ca khúc, thậm chí là phim truyền hình, điện ảnh,v.v…. sau này, đều cần giá trị danh vọng để đổi.
Không lãng phí thời gian nữa, Dương Lỗi trực tiếp đăng sách mới.
Lần đầu tiên đăng 《 Che Trời 》, thời gian xét duyệt là một ngày.
Mà lần này sách mới đăng được xét duyệt rất nhanh, không đến hai phút đã xét duyệt xong, Dương Lỗi trực tiếp đăng lên 10.000 chữ.
Lúc này 《 Che Trời 》 đã đến giai đoạn kết thúc, chỉ còn lại mấy trăm ngàn chữ cuối cùng, nội dung càng ngày càng hấp dẫn, cho dù mỗi ngày cập nhật 100.000 chữ, nhưng mà độc giả vẫn không ngừng thúc giục như cũ!
Mà trong chương này, rốt cuộc Thánh thể của nhân vật chính Diệp Phàm đã đại thành!
【 Thánh thể đại thành, cái tên Diệp Phàm truyền khắp thiên địa, khắp các nơi trong vũ trụ đều chấn động, không thể nghi ngờ là một cường giả vô địch danh xứng với thực đã xuất thế.
Thiên địa chấn động, các Vương tộc lớn, các loại sinh linh trong vũ trụ đều kinh sợ không thôi, Thánh thể đại thành, có thể khiêu chiến Đại Đế cũng không phải chỉ là nói suông, mà thật sự có loại chiến lực này.
Nhiều năm trước, Thanh Đế tọa hóa, Cái Cửu U cảm thán tiếc nuối, cuối cùng lại xuất hiện một người như vậy, đương thời sẽ xuất hiện chiến lực vô thượng cấp Đại Đế.
Đây là một cơn gió lốc không gì sánh nổi, vượt qua dĩ vãng, thậm chí truyền tới nhân gian, ngay cả trẻ con đều nghe nói tới hai chữ Diệp Phàm này.
Thế gian ồn ào huyên náo, chấn động thập hoang. . . 】
Nhìn thấy chương mới nhất, toàn bộ khu bình luận của《 Che Trời 》không biết có bao nhiêu hưng phấn.
"Ha ha, rốt cuộc Diệp Phàm cũng đại thành Thánh thể!"
"Thời đại thuộc về Diệp Hắc tôi đã đến rồi!"
"Đoán chừng đám Cấm khu chí tôn đánh lén Diệp Phàm sẽ bị Diệp Hắc tìm tới cửa!"
"Đi xử lý Bá thể trước!"
"Hiện tại Thánh thể đại thành, nhưng còn có ai nhớ đến Bắc đế Vương Đằng ta?"
"Con trai Vương Đằng của tôi có dáng vẻ của một Đại Đế."
. . . . . .
Nhóm độc giả rất là hưng phấn, mọi người xem 《 Che Trời 》 lâu như vậy, mỗi một vị Đại Đế trong sách đều đứng ở đỉnh của thiên địa, mỗi một vị đều từng uy áp thế gian ít nhất hơn chục ngàn năm!
Mà giờ khắc này, rốt cuộc Diệp Phàm cũng đạt tới một bước này!
【 Nửa Đời Lạnh Đến Chết thưởng cho 《 Che Trời 》100.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! 】
【 Truyền Kỳ Đỗ Ca thưởng cho 《 Che Trời 》100.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! 】
【 Trăm Dặm Ráng Hồng thưởng cho《 Che Trời 》100.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! 】
Khu bình luận, từng vị Minh Chủ không ngừng đỏ lên, thậm chí còn thưởng hàng chục triệu Minh!
【 Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho 《 Che Trời 》1.000.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! Chúc mừng Diệp Phàm Thánh thể đại thành! 】
【 Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho《 Che Trời 》1.000.000 tiền Bác Đằng, cảm động đến rơi nước mắt, anh tài xứng đáng với phần thưởng này! Chúc mừng Diệp Phàm Thánh thể đại thành! 】
. . . . . .
Thần hào Nhất Diệp Tri Thu của Trang web tiếng Trung Bác Đằng giàu nứt vách, liên tục thưởng 10 triệu!
Lúc này, tổng phần thưởng mà Nhất Diệp Tri Thu thưởng cho 《 Che Trời 》đã hơn 300.000!