• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Truyền Thuyết Đô Thị (1 Viewer)

  • Phần 2 Những đứa trẻ trên sông

Năm 1982, bà ngoại tôi 25 tuổi, khi đó bà đang sống trong một ngôi làng nhỏ thuộc khu vực sông Đồ Lý, vùng Nội Mông. Làng của họ nằm bên cạnh một ngọn núi lớn, chim chóc thú vật không thiếu thứ gì, trong khung cảnh sương phủ đầy núi, mọi người rất thích lên núi tìm bồ công anh, còn có việt quất, nấm dại, sau đó mang đến thị trấn bán.

Chỉ có một con đường duy nhất đi đến thị trấn, đó là phải đi qua một câu cầy bắc ngang dòng sông chảy xiết, nước ở đây vô cùng trong xanh, nhưng đâu đâu cũng tiềm ẩn nguy cơ chết người.

Và cũng chính con sông này đã mở đầu cho một câu chuyện đáng sợ mà tôi sắp kể dưới đây.

Hôm ấy, bà ngoại tôi mang nấm, bồ công anh và các loại hàng hoá khác lên thị trấn bán, nhưng đến nơi mới phát hiện cây cầu gỗ đó đã bị đổ sập xuống dưới lòng sông từ lúc nào.

Theo trí nhớ của bà ngoại, bà vốn có cơ hội rời khỏi đó, bởi vì bà biết dòng sông đó giống như một cái hố đen, nó sẽ nuốt chửng mọi thứ, nhưng lúc bà chuẩn bị xoay người rời đi, lại nghe bên tai không ngừng vang lên tiếng thầm thì.

“Tới đây đi, có thể đi được mà, tới đây.”

Âm thanh ấy khiến bà tôi không tự chủ được cứ thế bước từng bước về phía trước, kế đó thì rơi xuống lòng sông, bị nước sông cuốn trôi xuống hạ lưu, bọt nước không ngừng bắn tung toé lên vành mắt bà.

Bà tôi vốn biết bơi, bèn ra sức bơi về phía đầu nguồn, cộng thêm hàng hoá trong tay cũng giúp bà có thể nổi lên, vốn cho rằng nhân cơ hội này có thể nghỉ ngơi lấy lại tinh thần, vậy mà chính ngay lúc này bà lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến người ta sởn hết gai ốc.

Những đứa trẻ tụm thành tốp 4, tốp 5, đang nô đùa trong dòng nước ngay hướng bà tôi bơi đến, có điều những đứa trẻ này cả người đều tái nhợt, bọn chúng hệt như những thi thể bị ngâm trong nước lâu ngày vậy, nụ cười trên gương mặt chúng rất đáng sợ, tất cả đều đang tiến gần về phía bà tôi.

Những suy nghĩ trong đầu bà toàn bộ đều bị nỗi sợ hãi lấn áp, bà ôm đống hàng đang trôi nổi không dám nhúc nhích, thả người trôi theo dòng nước, cùng lúc đó đám trẻ con kia cũng dần tiến lại, lúc chúng mang theo bộ mặt đáng sợ càng lúc càng gần bà, bà ngoại nghe thấy chúng nói rằng: “Không phải cô ta, người này không phải họ Khương, là một người khác.”

Kế đó, bà tôi cũng không biết khi nào thì bị dạt vào bờ, bà hoảng sợ mất hồn chạy vào thị trấn, được người ở đó dẫn về nhà.

Nghe đến đây tôi liền hỏi bà ngoại: “Sau đó còn xảy ra chuyện gì nữa không bà?”

Bà ngoại nói: “Sau đó, một người đàn ông họ Khương đã chết đuối trên con sông ấy, lúc phát hiện thi thể miệng ông ta vẫn mở to, có lẽ là đã nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợ, nghe nói trước kia ông ta từng giết trẻ con.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom