Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-31
Chương 31: Giống như chó pug
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Nhưng cô càng phản kháng thì anh lại càng hăng hái, cho đến khi tay anh đặt lên chỗ đàn ông không nên chạm của cô.
Vũ trụ nhỏ của Lâm Sở Sênh lập tức bùng nổ, không biết cô lấy sức mạnh từ đâu mà chợt đẩy anh ra được
Cô tức giận đỏ mặt, trong đầu có cảm giác nổ tung, không chút nghĩ ngợi cầm ly rượu tạt lên mặt Thẩm Mạc.
Thẩm Mạc đang mặc áo sơ mi màu trắng, lúc này có thêm những đốm rượu vang màu đỏ nên vô cùng chói mắt
Thời gian như dừng lại ở giây phút đó, hai người vốn nóng nảy trở nên tỉnh táo lại
“Xem ra Thẩm tổng cũng chỉ có những thủ đoạn này.” Lâm Sở Sênh hít sâu, sửa sang lại quần áo, kéo cửa, bước3nhanh ra ngoài
“Thẩm tổng.” Lâm Sở Sênh vừa đi, trợ lý của Thẩm Mạc liền vào
Thấy bộ dáng chật vật của anh, anh ta giật mình lấy khăn tay ra lau
Có điều, rượu vang thấm vào đồ màu trắng, đừng nói là lau, dù là giặt cũng chưa chắc đã giặt sạch được
“Thẩm tổng, tôi gọi người mang một bộ đồ mới đến đây cho anh.” Trợ lý cúi đầu, rất sợ Thẩm Mạc trút giận lên người anh ta
Thẩm Mạc lắc đầu, cầm áo vest khoác lên người, giống như không hề quan tâm đến màu sắc đặc biệt kia
Ngay cả lúc xuống lầu, anh cũng không cố ý che đi, thậm chí còn có cảm giác rêu rao
Trợ lý cúi đầu đi sau anh, làn gió thổi qua, còn có thể ngửi được mùi rượu0nồng nặc
Lên xe, anh ta thấy rượu vang trên tóc anh nhỏ xuống từng giọt một.
“Tới biệt thự nhà họ Lâm.” Thẩm Mạc ngồi ghế sau, hòa nhã như không có chuyện gì xảy ra.
Người ngồi ghế trước, bao gồm cả tài xế, không ai dám nói một câu thừa thãi
Bọn họ rất sợ đây là bình yên trước giông bão
Hơn nữa, lúc đó ở trong phòng chỉ có Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc, chắc chắn vết rượu trên người Thẩm Mạc là “công lao” của Lâm Sở Sênh
Lúc này, Thẩm Mạc đến nhà họ Lâm, tám phần mười là muốn đi tính số.
Mọi người tự mình tưởng tượng ra cảnh máu tanh, toàn thân cả đám run lên, không dám nghĩ tới nữa.
Bên nhà họ Lâm, ba Lâm vừa mới lên xe cấp cứu thì5tỉnh lại
Ông ta nói mình không sao, quay lại biệt thự gọi bác sĩ gia đình khám là được
Thật ra không phải là không sao, ngay cả thanh niên khỏe mạnh bị hộc máu thì cơ thể cũng sẽ rất khó chịu, huống chi là người lớn tuổi như ba Lâm
Ông ta không đi, chỉ là vì bây giờ ông ta không muốn ra ngoài gặp người ngoài mà thôi
Người đã có tuổi dường như đều rất sợ nhìn thấy ánh mắt cười nhạo của người khác
Bác sĩ gia đình vừa đi, Lâm Tiêu Tiêu ngồi bên giường ba Lâm liên tục khóc sướt mướt
Tuy mẹ kế Lâm không nói gì quá nặng nhưng khuôn mặt của bà ta cũng đã nói lên tâm trạng bà ta không tốt.
Vu Thiểu Tuấn ngồi bên kia hút thuốc lá,4sự im lặng của anh ta cũng nói lên phần nào sự bất mãn của bản thân.
“Ba, rốt cuộc con khốn Lâm Sở Sênh kia cho ba lợi lộc gì mà ba lại giúp nó như vậy? Ba có biết biểu hiện lúc nãy của ba ti tiện đến thế nào không? Ba đã lớn tuổi như vậy rồi mà còn trưng ra cái vẻ mặt tươi cười đón chào con cháu của mình đến mức đó
Đương nhiên, con không biết ba còn có tiềm lực làm chó Pug cơ đấy.” Lâm Tiêu Tiêu khóc một trận, thấy ba Lâm không dỗ dành mình thì tất nhiên lại càng muốn phát tiết cơn hận trong lòng.
Lâm Tiêu Tiêu vốn là một người ích kỷ, cô ta cũng không buồn để tâm xem ba Lâm đang bệnh có9chịu nổi lời nói của cô ta hay không.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Vũ trụ nhỏ của Lâm Sở Sênh lập tức bùng nổ, không biết cô lấy sức mạnh từ đâu mà chợt đẩy anh ra được
Cô tức giận đỏ mặt, trong đầu có cảm giác nổ tung, không chút nghĩ ngợi cầm ly rượu tạt lên mặt Thẩm Mạc.
Thẩm Mạc đang mặc áo sơ mi màu trắng, lúc này có thêm những đốm rượu vang màu đỏ nên vô cùng chói mắt
Thời gian như dừng lại ở giây phút đó, hai người vốn nóng nảy trở nên tỉnh táo lại
“Xem ra Thẩm tổng cũng chỉ có những thủ đoạn này.” Lâm Sở Sênh hít sâu, sửa sang lại quần áo, kéo cửa, bước3nhanh ra ngoài
“Thẩm tổng.” Lâm Sở Sênh vừa đi, trợ lý của Thẩm Mạc liền vào
Thấy bộ dáng chật vật của anh, anh ta giật mình lấy khăn tay ra lau
Có điều, rượu vang thấm vào đồ màu trắng, đừng nói là lau, dù là giặt cũng chưa chắc đã giặt sạch được
“Thẩm tổng, tôi gọi người mang một bộ đồ mới đến đây cho anh.” Trợ lý cúi đầu, rất sợ Thẩm Mạc trút giận lên người anh ta
Thẩm Mạc lắc đầu, cầm áo vest khoác lên người, giống như không hề quan tâm đến màu sắc đặc biệt kia
Ngay cả lúc xuống lầu, anh cũng không cố ý che đi, thậm chí còn có cảm giác rêu rao
Trợ lý cúi đầu đi sau anh, làn gió thổi qua, còn có thể ngửi được mùi rượu0nồng nặc
Lên xe, anh ta thấy rượu vang trên tóc anh nhỏ xuống từng giọt một.
“Tới biệt thự nhà họ Lâm.” Thẩm Mạc ngồi ghế sau, hòa nhã như không có chuyện gì xảy ra.
Người ngồi ghế trước, bao gồm cả tài xế, không ai dám nói một câu thừa thãi
Bọn họ rất sợ đây là bình yên trước giông bão
Hơn nữa, lúc đó ở trong phòng chỉ có Lâm Sở Sênh và Thẩm Mạc, chắc chắn vết rượu trên người Thẩm Mạc là “công lao” của Lâm Sở Sênh
Lúc này, Thẩm Mạc đến nhà họ Lâm, tám phần mười là muốn đi tính số.
Mọi người tự mình tưởng tượng ra cảnh máu tanh, toàn thân cả đám run lên, không dám nghĩ tới nữa.
Bên nhà họ Lâm, ba Lâm vừa mới lên xe cấp cứu thì5tỉnh lại
Ông ta nói mình không sao, quay lại biệt thự gọi bác sĩ gia đình khám là được
Thật ra không phải là không sao, ngay cả thanh niên khỏe mạnh bị hộc máu thì cơ thể cũng sẽ rất khó chịu, huống chi là người lớn tuổi như ba Lâm
Ông ta không đi, chỉ là vì bây giờ ông ta không muốn ra ngoài gặp người ngoài mà thôi
Người đã có tuổi dường như đều rất sợ nhìn thấy ánh mắt cười nhạo của người khác
Bác sĩ gia đình vừa đi, Lâm Tiêu Tiêu ngồi bên giường ba Lâm liên tục khóc sướt mướt
Tuy mẹ kế Lâm không nói gì quá nặng nhưng khuôn mặt của bà ta cũng đã nói lên tâm trạng bà ta không tốt.
Vu Thiểu Tuấn ngồi bên kia hút thuốc lá,4sự im lặng của anh ta cũng nói lên phần nào sự bất mãn của bản thân.
“Ba, rốt cuộc con khốn Lâm Sở Sênh kia cho ba lợi lộc gì mà ba lại giúp nó như vậy? Ba có biết biểu hiện lúc nãy của ba ti tiện đến thế nào không? Ba đã lớn tuổi như vậy rồi mà còn trưng ra cái vẻ mặt tươi cười đón chào con cháu của mình đến mức đó
Đương nhiên, con không biết ba còn có tiềm lực làm chó Pug cơ đấy.” Lâm Tiêu Tiêu khóc một trận, thấy ba Lâm không dỗ dành mình thì tất nhiên lại càng muốn phát tiết cơn hận trong lòng.
Lâm Tiêu Tiêu vốn là một người ích kỷ, cô ta cũng không buồn để tâm xem ba Lâm đang bệnh có9chịu nổi lời nói của cô ta hay không.
Bình luận facebook