Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 300
“Quan hệ của tôi với anh cũng không tốt đến mức tôi phải nói anh biết mọi chuyện đâu nhỉ?”
Lúc này Thẩm An Nhiên giống như một con nhóm đang xù lông.
Lục Cảnh Xuyên mỉm cười, bây giờ Thẩm An Nhiên đã mất trí nhớ, chỉ e là đến
chính cô cũng không biết mình bị bệnh gì.
Anh ta nhìn thẳng vào mắt cô không chút né tránh: “Chẳng qua anh chỉ muốn
quan tâm em một chút thôi, e là đến cả em cũng không biết mình bị bệnh gì?
Thẩm An Nhiên nhíu mày, không hiểu lời anh ta nói có ý gì, chẳng lẽ thân thể của
chính cô mà cô lại không hiểu rõ sao?
Thẩm An Nhiên vô cùng nghi ngờ những lời mà anh ta nói, cô nhíu mày, vừa định
mở miệng thì chuông điện thoại bỗng nhiên lại vang lên, cô cầm điện thoại lên,
nhìn vào màn hình. Là Lệ Đình Phong gọi điện cho cô.
Trong điện thoại mới của cô chỉ lưu số của năm người là Lệ Đình Phong, Triệu Việt,
quản gia Lý, thím Trương, thím Lưu.
Bình thường người hay liên lạc nhất là Lệ Đình Phong, cô nhận điện thoại, giọng
nói dịu dàng cất lên: “Anh Phong
“Uống thuốc chưa?”
Nghe thấy giọng nói của Lệ Đình Phong, lo lắng trong lòng Thẩm An Nhiên lập tức
biến mất không còn dấu vết, tâm trạng của cô tốt lên không ít, đôi mày đang nhíu
chặt lại giãn ra, khóe miệng khế cong lên.
“Uống rồi, vừa uống xong, em rất ngoan đó. “Ngoan như vậy, đêm về sẽ thưởng cho em.
Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh - Thẩm An Nhiên - Lệ Đình Phong
Sheng Sheng
Nghe được một chữ “thưởng”. Thẩm An Nhiên lập tức nghĩ đến chuyện trên
giường tối qua… Cô vụng trộm đỏ mặt thầm mảng anh là tên lưu manh.
“Bên ngoài trời đang mưa, em có mang ô không? Anh bảo tài xể đến đón em
“Không cần đâu, mưa chẳng được bao lâu đầu. Em sẽ bắt xe để về. Anh ăn cơm chưa?”
“Vẫn chưa, vừa xem xong hợp đồng cần ký.
Thẩm An Nhiên đưa mắt nhìn thời gian, bây giờ đã là một giờ rồi, vậy mà Lệ Đình
Phong vẫn chưa ăn cơm.
Cô bị bệnh đau dạ dày lâu năm tra tấn, không muốn để cho lệ Đình Phong cũng
mắc bệnh đau dạ dày như mình.
“Món bò bít tết của nhà hàng phương Tây hôm nay em ăn rất ngon, bài trí cũng
không tệ, lần sau chúng ta cùng đi ăn nhé”
Lục Cảnh Xuyên ngồi đối diện sau khi nghe thấy lời cô nói thi biểu cảm lập tức trở
nên u ám, đôi mắt màu nâu nhạt của anh ta dần dần chuyển sang âm u lạnh lẽo.
Không biết Lệ Đình Phong nói gì trong điện thoại mà lại khiến cho nụ cười trên
mặt Thẩm An Nhiên ngọt ngào tới vậy, còn dặn anh mau đi ăn cơm đi.
“Hôm nay em đi xem phim một mình rồi lại tự đến nhà hàng phương Tây ăn cơm sao?”
Thẩm An Nhiên trả lời: “Vâng…
Đúng lúc này, món tráng miệng đã được dọn ra, Lục Cảnh Xuyên nhìn Thẩm An
Nhiên trả lời điện thoại như không có ai ở đây, ánh mắt anh ta ngày càng trở nên
lạnh lùng, trong lòng nảy ra một ý nghĩ chẳng mấy tốt đẹp.
“An Nhiên, đồ tráng miệng được dọn lên rồi, mau ăn đi”
Thẩm An Nhiên đột nhiên sững người. Cô vốn dĩ đang trả lời Lệ Đình Phong, không
ngờ đúng lúc này Lục Cảnh Xuyên tự nhiên lại nói chen vào, sống lưng cô lạnh
toát, thông qua điện thoại cô cũng cảm nhận được Lệ Đình Phong đang tức giận.
“Rốt cuộc thì em đang ở với ai?”
Thẩm An Nhiên vội vàng giải thích: “Là một người lạ hôm nay mới gặp, em không
hề biết anh ta” “
Lệ Đình Phong hít một hơi thật sâu: “Được, anh biết rồi.
Thẩm An Nhiên vẫn còn muốn nói gì đó nhưng Lệ Đình Phong đã cúp điện thoại,
có thể biết được anh đang tức giận đến thế nào.
Thẩm An Nhiên ngơ ngác nhìn điện thoại vẻ mặt có chút không biết phải làm sao
Thẩm An Nhiên ngơ ngác nhìn điện thoại, vẻ mặt có chút không biết phải làm sao.
“Chồng em gọi điện cho em sao?” Lục Cảnh Xuyên vui vẻ nhìn cô, giọng điệu tràn đầy mờ ám.
Bây giờ Thẩm An Nhiên đã có thể khẳng định chắc chắn rằng vừa rồi là anh ta cố ý lên tiếng!
Trước kia từng nghe nói đến các cô trà xanh, không ngờ hôm nay cô còn có thể gặp
được các anh trà xanh nữa.
“Nếu thật sự yêu em, chồng em sẽ không tức giận vì chút chuyện nhỏ nhặt này
đầu. Lục Cảnh Xuyên đẩy món tráng miệng đến trước mặt Thẩm An Nhiên.
“Người yêu em sẽ tôn trọng em, sẽ tin tưởng em, em sẽ gặp đủ các loại người xung
quanh mình, em sẽ kết bạn với những người có chung chí hướng với mình, giữa hai
vợ chồng lẽ nào đến chút tin tưởng này cũng không có sao?”
Sắc mặt của Thẩm An Nhiên có hơi khó coi, Lục Cảnh Xuyên nói những lời này có lẽ
là muốn gây ra sự bất đồng giữa cô và Lệ Đình Phong, nhưng không thể không
thừa nhận những lời anh ta nói cũng rất có đạo lý.
Bây giờ Thẩm An Nhiên đã mất hết kí ức, không nhớ tất cả những chuyện trong
quá khứ, cô rất muốn được kết bạn.
Lại thêm nội dung của bộ phim sáng nay xem có sức ảnh hưởng quá lớn, cô không
muốn biến thành nữ phụ trong bộ phim kia, ngoại trừ tình yêu thì chẳng có gì khác.
Cô tin tưởng Lệ Đình Phong, mà Lệ Đình Phong hắn là cũng nên tin tưởng cô, giữa
hai vợ chồng không thể nào đến ngay cả chút tin tưởng này cũng không có.
“Hôm nay chúng ta đã cùng nhau đi xem phim, lại còn đến đây ăn cơm trưa, nói là
bạn bè cũng không có gì quá đáng. Là bạn bè, anh chỉ muốn nhắc nhở em một điều
rằng em xứng đáng có một người yêu dịu dàng biết chở che và bảo vệ cho em”
Lúc này Thẩm An Nhiên giống như một con nhóm đang xù lông.
Lục Cảnh Xuyên mỉm cười, bây giờ Thẩm An Nhiên đã mất trí nhớ, chỉ e là đến
chính cô cũng không biết mình bị bệnh gì.
Anh ta nhìn thẳng vào mắt cô không chút né tránh: “Chẳng qua anh chỉ muốn
quan tâm em một chút thôi, e là đến cả em cũng không biết mình bị bệnh gì?
Thẩm An Nhiên nhíu mày, không hiểu lời anh ta nói có ý gì, chẳng lẽ thân thể của
chính cô mà cô lại không hiểu rõ sao?
Thẩm An Nhiên vô cùng nghi ngờ những lời mà anh ta nói, cô nhíu mày, vừa định
mở miệng thì chuông điện thoại bỗng nhiên lại vang lên, cô cầm điện thoại lên,
nhìn vào màn hình. Là Lệ Đình Phong gọi điện cho cô.
Trong điện thoại mới của cô chỉ lưu số của năm người là Lệ Đình Phong, Triệu Việt,
quản gia Lý, thím Trương, thím Lưu.
Bình thường người hay liên lạc nhất là Lệ Đình Phong, cô nhận điện thoại, giọng
nói dịu dàng cất lên: “Anh Phong
“Uống thuốc chưa?”
Nghe thấy giọng nói của Lệ Đình Phong, lo lắng trong lòng Thẩm An Nhiên lập tức
biến mất không còn dấu vết, tâm trạng của cô tốt lên không ít, đôi mày đang nhíu
chặt lại giãn ra, khóe miệng khế cong lên.
“Uống rồi, vừa uống xong, em rất ngoan đó. “Ngoan như vậy, đêm về sẽ thưởng cho em.
Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh - Thẩm An Nhiên - Lệ Đình Phong
Sheng Sheng
Nghe được một chữ “thưởng”. Thẩm An Nhiên lập tức nghĩ đến chuyện trên
giường tối qua… Cô vụng trộm đỏ mặt thầm mảng anh là tên lưu manh.
“Bên ngoài trời đang mưa, em có mang ô không? Anh bảo tài xể đến đón em
“Không cần đâu, mưa chẳng được bao lâu đầu. Em sẽ bắt xe để về. Anh ăn cơm chưa?”
“Vẫn chưa, vừa xem xong hợp đồng cần ký.
Thẩm An Nhiên đưa mắt nhìn thời gian, bây giờ đã là một giờ rồi, vậy mà Lệ Đình
Phong vẫn chưa ăn cơm.
Cô bị bệnh đau dạ dày lâu năm tra tấn, không muốn để cho lệ Đình Phong cũng
mắc bệnh đau dạ dày như mình.
“Món bò bít tết của nhà hàng phương Tây hôm nay em ăn rất ngon, bài trí cũng
không tệ, lần sau chúng ta cùng đi ăn nhé”
Lục Cảnh Xuyên ngồi đối diện sau khi nghe thấy lời cô nói thi biểu cảm lập tức trở
nên u ám, đôi mắt màu nâu nhạt của anh ta dần dần chuyển sang âm u lạnh lẽo.
Không biết Lệ Đình Phong nói gì trong điện thoại mà lại khiến cho nụ cười trên
mặt Thẩm An Nhiên ngọt ngào tới vậy, còn dặn anh mau đi ăn cơm đi.
“Hôm nay em đi xem phim một mình rồi lại tự đến nhà hàng phương Tây ăn cơm sao?”
Thẩm An Nhiên trả lời: “Vâng…
Đúng lúc này, món tráng miệng đã được dọn ra, Lục Cảnh Xuyên nhìn Thẩm An
Nhiên trả lời điện thoại như không có ai ở đây, ánh mắt anh ta ngày càng trở nên
lạnh lùng, trong lòng nảy ra một ý nghĩ chẳng mấy tốt đẹp.
“An Nhiên, đồ tráng miệng được dọn lên rồi, mau ăn đi”
Thẩm An Nhiên đột nhiên sững người. Cô vốn dĩ đang trả lời Lệ Đình Phong, không
ngờ đúng lúc này Lục Cảnh Xuyên tự nhiên lại nói chen vào, sống lưng cô lạnh
toát, thông qua điện thoại cô cũng cảm nhận được Lệ Đình Phong đang tức giận.
“Rốt cuộc thì em đang ở với ai?”
Thẩm An Nhiên vội vàng giải thích: “Là một người lạ hôm nay mới gặp, em không
hề biết anh ta” “
Lệ Đình Phong hít một hơi thật sâu: “Được, anh biết rồi.
Thẩm An Nhiên vẫn còn muốn nói gì đó nhưng Lệ Đình Phong đã cúp điện thoại,
có thể biết được anh đang tức giận đến thế nào.
Thẩm An Nhiên ngơ ngác nhìn điện thoại vẻ mặt có chút không biết phải làm sao
Thẩm An Nhiên ngơ ngác nhìn điện thoại, vẻ mặt có chút không biết phải làm sao.
“Chồng em gọi điện cho em sao?” Lục Cảnh Xuyên vui vẻ nhìn cô, giọng điệu tràn đầy mờ ám.
Bây giờ Thẩm An Nhiên đã có thể khẳng định chắc chắn rằng vừa rồi là anh ta cố ý lên tiếng!
Trước kia từng nghe nói đến các cô trà xanh, không ngờ hôm nay cô còn có thể gặp
được các anh trà xanh nữa.
“Nếu thật sự yêu em, chồng em sẽ không tức giận vì chút chuyện nhỏ nhặt này
đầu. Lục Cảnh Xuyên đẩy món tráng miệng đến trước mặt Thẩm An Nhiên.
“Người yêu em sẽ tôn trọng em, sẽ tin tưởng em, em sẽ gặp đủ các loại người xung
quanh mình, em sẽ kết bạn với những người có chung chí hướng với mình, giữa hai
vợ chồng lẽ nào đến chút tin tưởng này cũng không có sao?”
Sắc mặt của Thẩm An Nhiên có hơi khó coi, Lục Cảnh Xuyên nói những lời này có lẽ
là muốn gây ra sự bất đồng giữa cô và Lệ Đình Phong, nhưng không thể không
thừa nhận những lời anh ta nói cũng rất có đạo lý.
Bây giờ Thẩm An Nhiên đã mất hết kí ức, không nhớ tất cả những chuyện trong
quá khứ, cô rất muốn được kết bạn.
Lại thêm nội dung của bộ phim sáng nay xem có sức ảnh hưởng quá lớn, cô không
muốn biến thành nữ phụ trong bộ phim kia, ngoại trừ tình yêu thì chẳng có gì khác.
Cô tin tưởng Lệ Đình Phong, mà Lệ Đình Phong hắn là cũng nên tin tưởng cô, giữa
hai vợ chồng không thể nào đến ngay cả chút tin tưởng này cũng không có.
“Hôm nay chúng ta đã cùng nhau đi xem phim, lại còn đến đây ăn cơm trưa, nói là
bạn bè cũng không có gì quá đáng. Là bạn bè, anh chỉ muốn nhắc nhở em một điều
rằng em xứng đáng có một người yêu dịu dàng biết chở che và bảo vệ cho em”