Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Hổ Tế - Chương 1656
Từng rong ruỗi trên đấu trường quốc tế, đây đúng là lần đầu tiên Dương Tiêu nghề thấy có người tự xưng Ìà Vương.
Dương Tiêu lại nhìn Võ Thu Hoằng lạnh nhạt nói: “Xem ra sắp chết đên nơi mà anh còn định giữ chặt miệng?”
“Muốn biết thân phận của Vương, trước hết hãy chỉnh phục tôi!” Vẻ mặt của Võ Thu Hoằng tràn đầy sát khí.
Dương Tiêu giêu cọt: “Chinh phục anh? Xin lỗi, trước đây có một người phụ nữ cũng nói với tôi như vậy, tôi không có hứng thú với phụ nữ, cũng không có hứng thú với một tên thô kệch như anhl”
“Anh… anh dám sỉ nhục tôi?” Võ Thu Hoằng tức giận phối như muốn nỗ tung.
So sánh anh ta với một người phụ nữ, đây không phải là cô ý làm anh ta khó xử sao?
Dương Tiêu móc tay với Võ Thu Hoằng: “Phải thừa nhận anh rất mạnh, đáng tiếc, tôi mạnh hơn anh, ra tay. đi”
“Hừ! Là con la hay con ngựa thì ra tay mới biết, nhưng dáng vẻ kiêu ngạo của anh khiến người khác rất khó chịu!” Võ Thu Hoăng tức giận nói.
Vèol Trong phút chốc, thận thể của Võ Thu Hoãng bay ra như ông bay ra khơi, với ánh mắt âm hiểm, như thể muốn một chiêu giết chết Dương Tiêu.
Vèo vèo!!I Kiếm dài bay nhanh như chớp, trên không trung xuất hiện một luỗng gió, kiêm hung bạo bay ra.
Ngay lúc đạng đến gần Dương Tiêu, Võ Thu Hoáng liên tục múa quân tử kiếm trong tay, phóng ra mười ba bóng kiếm, thoạt nhìn trước mắt tràn đây bóng kiếm.
“Thú vị đó!” Dương Tiêu chế nhạo.
Nếu những người bình thường. đối đầu với Võ Thu Hoằng thì sẽ vô cùng khó khăn.
Rốt cuộc, kiếm quân tử đoạt mệnh của Võ Thu Hoằng không phải là trò đùa.
Mười ba bóng kiếm có thể vẽ theo ý muôn, hơn nữa chúng còn trông rất thật nên dễ tạo ra ảo giác mạnh.
Như đã biết mười ba bóng kiếm này đều là giả, nêu không phân biệt được thật giả, rất có thê sẽ bị đối phương giết chết trong một đòn.
“Xuống địa ngục đi!” Võ Thu Hoằng cười dữ tợn.
Về sức chiến đấu, anh ta vẫn còn kém Ngô Đạo Tôn, bậc thầy số một võ thuật Trung Quốc một khoảng cách không xa.
Tuy nhiên, với chiêu thức của kiêm quân tử đoạt mệnh, ngay cả Ngô Đạo Tôn cũng không dám đổi đâu trực diện với anh ta.
Tiếc là đường kiếm quân tử đoạt mệnh kiêu hãnh của Võ Thu Hoằng lại không đáng được nhắc đến trước mặt Dương Tiêu.
Mắt rồng nến có thể chiến đấu, bảo vệ chống lại kẻ thù, nhìn thấu mọi hư ảo.
Mười ba bóng kiếm có vẻ phức tạp, nhưng lại đơn giản trong mắt Dương Tiêu, chỉ cần mở mắt ra là có thể phá.
Vèol Ngay khi quân tử kiêm đến gân Dương Tiêu, Dương Tiêu nghiêng người tránh cú đánh nhanh như chớp của Võ Thu Hoằng.
“Thủ đoạn rất hay, nhưng tiếc là lòe loẹt, tất cả chỉ là thùng rỗng!” Dương Tiêu nói đùa.
Dương Tiêu lại nhìn Võ Thu Hoằng lạnh nhạt nói: “Xem ra sắp chết đên nơi mà anh còn định giữ chặt miệng?”
“Muốn biết thân phận của Vương, trước hết hãy chỉnh phục tôi!” Vẻ mặt của Võ Thu Hoằng tràn đầy sát khí.
Dương Tiêu giêu cọt: “Chinh phục anh? Xin lỗi, trước đây có một người phụ nữ cũng nói với tôi như vậy, tôi không có hứng thú với phụ nữ, cũng không có hứng thú với một tên thô kệch như anhl”
“Anh… anh dám sỉ nhục tôi?” Võ Thu Hoằng tức giận phối như muốn nỗ tung.
So sánh anh ta với một người phụ nữ, đây không phải là cô ý làm anh ta khó xử sao?
Dương Tiêu móc tay với Võ Thu Hoằng: “Phải thừa nhận anh rất mạnh, đáng tiếc, tôi mạnh hơn anh, ra tay. đi”
“Hừ! Là con la hay con ngựa thì ra tay mới biết, nhưng dáng vẻ kiêu ngạo của anh khiến người khác rất khó chịu!” Võ Thu Hoăng tức giận nói.
Vèol Trong phút chốc, thận thể của Võ Thu Hoãng bay ra như ông bay ra khơi, với ánh mắt âm hiểm, như thể muốn một chiêu giết chết Dương Tiêu.
Vèo vèo!!I Kiếm dài bay nhanh như chớp, trên không trung xuất hiện một luỗng gió, kiêm hung bạo bay ra.
Ngay lúc đạng đến gần Dương Tiêu, Võ Thu Hoáng liên tục múa quân tử kiếm trong tay, phóng ra mười ba bóng kiếm, thoạt nhìn trước mắt tràn đây bóng kiếm.
“Thú vị đó!” Dương Tiêu chế nhạo.
Nếu những người bình thường. đối đầu với Võ Thu Hoằng thì sẽ vô cùng khó khăn.
Rốt cuộc, kiếm quân tử đoạt mệnh của Võ Thu Hoằng không phải là trò đùa.
Mười ba bóng kiếm có thể vẽ theo ý muôn, hơn nữa chúng còn trông rất thật nên dễ tạo ra ảo giác mạnh.
Như đã biết mười ba bóng kiếm này đều là giả, nêu không phân biệt được thật giả, rất có thê sẽ bị đối phương giết chết trong một đòn.
“Xuống địa ngục đi!” Võ Thu Hoằng cười dữ tợn.
Về sức chiến đấu, anh ta vẫn còn kém Ngô Đạo Tôn, bậc thầy số một võ thuật Trung Quốc một khoảng cách không xa.
Tuy nhiên, với chiêu thức của kiêm quân tử đoạt mệnh, ngay cả Ngô Đạo Tôn cũng không dám đổi đâu trực diện với anh ta.
Tiếc là đường kiếm quân tử đoạt mệnh kiêu hãnh của Võ Thu Hoằng lại không đáng được nhắc đến trước mặt Dương Tiêu.
Mắt rồng nến có thể chiến đấu, bảo vệ chống lại kẻ thù, nhìn thấu mọi hư ảo.
Mười ba bóng kiếm có vẻ phức tạp, nhưng lại đơn giản trong mắt Dương Tiêu, chỉ cần mở mắt ra là có thể phá.
Vèol Ngay khi quân tử kiêm đến gân Dương Tiêu, Dương Tiêu nghiêng người tránh cú đánh nhanh như chớp của Võ Thu Hoằng.
“Thủ đoạn rất hay, nhưng tiếc là lòe loẹt, tất cả chỉ là thùng rỗng!” Dương Tiêu nói đùa.
Bình luận facebook