Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1390
Chương 1390
Nhưng mà Bạc Ngạn Thiên vẫn dùng mọi biện pháp, để có thể đè sóng gió này xuống.
Hiện giờ, bên ngoài vẫn chưa biết chuyện này, còn tưởng răng hôn lễ đã diễn ra suôn sẻ.
Cả nước đều cho rằng Mộ Ngọc My là con dâu của nhà họ Bạc, là vợ của Bạc Tuấn Phong, Bạc Ngạn Thiên nói: “Đừng hỏi nhiều như vậy, hỏi nhiều như vậy thì có ích lợi gì? Ngọc My là vợ của mày, mày là chồng của con bé, những chuyện khác mày không cần quan tâm đến”
“Không tìm thấy Vân Giai Kỳ” Bạc Tuấn Phong nói đâu, tôi nhất định phải điều tra ra tung tích của c Ýy bị bắt đi “Quan hệ của mày và cô ta là gì?” Bạc Ngạn Thiên tức giận nói: “Cô ta là em dâu của mày, là vợ của Tiêu Dương”
Bạc Tuấn Phong nói: “Họ vẫn chưa tổ chức hôn lễ!”
“Vậy thì sao? Cả nước đều biết Ngọc My là vợ của mày và Tiêu Dương là chồng của Vân Giai Kỳ, như vậy là đủ rồi! Mày không cần quan tâm chuyện Vân Giai Kỳ bị bắt cóc. Tao đã cử một số người kết hợp với sở cảnh sát để điều tra. Đây là chuyện của Tiêu Dương, không có liên quan gì đến mày”
Bạc Tuấn Phong lạnh nhạt cười nhạo: “Tại sao lại không liên quan đến tôi? Mộ Ngọc My mới là không liên quan đến tôi.”
“Con bé là vợ của mày! Là mợ chủ được cưới hỏi đàng hoàng của nhà họ Bạc! Bây giờ, vì mày mà phải nãm ở phòng bệnh, mẹ con bé vì mày mà bị tạt axit, sống chết chưa rõ.”
“Vi tôi sao?“ Bạc Tuấn Phong giống như được nghe một chuyện cười lớn: “Ông nội, ông không nghĩ rằng mình mới là đầu sỏ gây nên một trận bỉ kịch này sao?”
Bạc Ngạn Thiên ngỊ mặt: “Mày nói vậy là c “Lúc trước, nếu không phải ông ép tôi cưới Vân Ngọc Hân, cô ta sẽ không tự cho mình là vợ chưa cưới của tôi nhiều năm như vậy. Cô ta muốn giữ lấy tôi, là ông ngầm đồng ý, cô ta đi đến bước đường này, cũng là do có sự cho phép của ôn Bạc Ngạn Thiên kinh hãi lùi lại một bước!
Tuấn Phong… nó đã nhớ lại? Chỉ vì đọc quyến nhật ký đó, mà nó nhớ lại hết tất cả?
Bạc Tuấn Phong từng bước tới gần: “Trên đời này sự thật chỉ có một Cho dù có che giấu cỡ nào, cũng không có cách gì để che giấu suốt đời”
Rất lâu sau đó, Bạc Ngạn Thiên cũng không nói được nguyên do tại sao thấy anh chỉ mũi nhọn về mình, tức giận tím cả “Chỉ vì ông nội không thích xuất thân của Vân Giai Kỳ, nên ông nội đã nói dối tôi, che giấu tôi, bắt tôi hết cưới Vân Ngọc Hân đến cưới Mộ Ngọc.
My vậy thì ông nội mới có thể như ý nguyện, nhưng ông nội chưa từng quan tâm đến nguyện vọng và ý kiến của tôi Bạc Ngạn Thiên vung tay lên, vẻ mặt tức giận nói: “Bây giờ nói những chuyện này còn có ý nghĩa gì? Sớm đã chẳng giải quyết được vấn đề! Là một tay mày chủ trương muốn cử hành hôn lễ với Ngọc My, là mày muốn cưới con bé, là mày muốn con bé gả cho mày: Ông ta quay đầu, liếc nhìn Bạc Tuấn Phong: “Hôm nay mày đã tổ chức hôn lễ rồi, hối hận cũng không được gì, toàn bộ kết cục đều đã được định sẵn!”
Bạc Tuấn Phong nói: “Hôn lễ cũng chưa hoàn thành”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Tao mặc kệ hôn lễ có hoàn thành hay không, hiện tại mày chỉ có duy nhất một người vợ là Mộ Ngọc My, ngoài con bé ra, nhà họ Bạc sẽ không chấp nhận một người con gái nào khác!”
Vừa nói, ông ta vừa nhìn về phía Bạc Tuấn Phong: “Rốt cuộc là mày đang nghĩ cái gì? Bỏ Mộ Ngọc My không quan tâm đến, lại đi muốn đứa con hoang không rõ lai lịch đó sao? Gia thế của Ngọc My tốt thế nào? Có trì thức hiếu lễ nghĩa, dịu dàng hiền thục, hiện giờ con bé bởi vì mày mà bị tạt axit, mẹ con bé còn đang cấp cứu không rõ sống chết! Mày lại ở đây một lòng nghĩ đến người con gái khác!”
Bạc Ngạn Thiên chỉ vào cửa phòng phẫu thuật: “Mày phải chịu trách nhiệm về việc này! Nếu không, người ngoài sẽ nghĩ như thế nào về nhà họ Bạc!? Mày coi hôn nhân là trò đùa trẻ con sao? Muốn làm gì là làm, bỏ con gái nhà người ta lại hôn lễ, còn mình thì bỏ đi!
“Đến cuối cùng ai mới là người đem hôn nhân biến thành trò đùa?”
Bạc Tuấn Phong lạnh giọng nói: “Tôi không phải là công cụ của ông, tôi là người sống sờ sờ, tôi có tình cảm, có dục vọng và mong muốn của tôi, tôi không có nghĩa vụ phải hoàn toàn nghe theo lời của ông, mặc cho ông điều khiển cuộc đời tôi!”
Bạc Ngạn Thiên tức giận một lúc, không nói nên lời: “Mày không cần tình cảm! Mày không cần tự do! Mày là người thừa kế của nhà họ Bạc, tương lai là chủ nhà họ Bạc, quyền lực, tiền tài mới là thứ mày cần phải chinh phục, đó mới nên là dã tâm của mày! Là người đứng đầu nhà họ.
Bạc, lại cam tâm tình nguyện thua trên tay một người con gái sao?”
Nhưng mà Bạc Ngạn Thiên vẫn dùng mọi biện pháp, để có thể đè sóng gió này xuống.
Hiện giờ, bên ngoài vẫn chưa biết chuyện này, còn tưởng răng hôn lễ đã diễn ra suôn sẻ.
Cả nước đều cho rằng Mộ Ngọc My là con dâu của nhà họ Bạc, là vợ của Bạc Tuấn Phong, Bạc Ngạn Thiên nói: “Đừng hỏi nhiều như vậy, hỏi nhiều như vậy thì có ích lợi gì? Ngọc My là vợ của mày, mày là chồng của con bé, những chuyện khác mày không cần quan tâm đến”
“Không tìm thấy Vân Giai Kỳ” Bạc Tuấn Phong nói đâu, tôi nhất định phải điều tra ra tung tích của c Ýy bị bắt đi “Quan hệ của mày và cô ta là gì?” Bạc Ngạn Thiên tức giận nói: “Cô ta là em dâu của mày, là vợ của Tiêu Dương”
Bạc Tuấn Phong nói: “Họ vẫn chưa tổ chức hôn lễ!”
“Vậy thì sao? Cả nước đều biết Ngọc My là vợ của mày và Tiêu Dương là chồng của Vân Giai Kỳ, như vậy là đủ rồi! Mày không cần quan tâm chuyện Vân Giai Kỳ bị bắt cóc. Tao đã cử một số người kết hợp với sở cảnh sát để điều tra. Đây là chuyện của Tiêu Dương, không có liên quan gì đến mày”
Bạc Tuấn Phong lạnh nhạt cười nhạo: “Tại sao lại không liên quan đến tôi? Mộ Ngọc My mới là không liên quan đến tôi.”
“Con bé là vợ của mày! Là mợ chủ được cưới hỏi đàng hoàng của nhà họ Bạc! Bây giờ, vì mày mà phải nãm ở phòng bệnh, mẹ con bé vì mày mà bị tạt axit, sống chết chưa rõ.”
“Vi tôi sao?“ Bạc Tuấn Phong giống như được nghe một chuyện cười lớn: “Ông nội, ông không nghĩ rằng mình mới là đầu sỏ gây nên một trận bỉ kịch này sao?”
Bạc Ngạn Thiên ngỊ mặt: “Mày nói vậy là c “Lúc trước, nếu không phải ông ép tôi cưới Vân Ngọc Hân, cô ta sẽ không tự cho mình là vợ chưa cưới của tôi nhiều năm như vậy. Cô ta muốn giữ lấy tôi, là ông ngầm đồng ý, cô ta đi đến bước đường này, cũng là do có sự cho phép của ôn Bạc Ngạn Thiên kinh hãi lùi lại một bước!
Tuấn Phong… nó đã nhớ lại? Chỉ vì đọc quyến nhật ký đó, mà nó nhớ lại hết tất cả?
Bạc Tuấn Phong từng bước tới gần: “Trên đời này sự thật chỉ có một Cho dù có che giấu cỡ nào, cũng không có cách gì để che giấu suốt đời”
Rất lâu sau đó, Bạc Ngạn Thiên cũng không nói được nguyên do tại sao thấy anh chỉ mũi nhọn về mình, tức giận tím cả “Chỉ vì ông nội không thích xuất thân của Vân Giai Kỳ, nên ông nội đã nói dối tôi, che giấu tôi, bắt tôi hết cưới Vân Ngọc Hân đến cưới Mộ Ngọc.
My vậy thì ông nội mới có thể như ý nguyện, nhưng ông nội chưa từng quan tâm đến nguyện vọng và ý kiến của tôi Bạc Ngạn Thiên vung tay lên, vẻ mặt tức giận nói: “Bây giờ nói những chuyện này còn có ý nghĩa gì? Sớm đã chẳng giải quyết được vấn đề! Là một tay mày chủ trương muốn cử hành hôn lễ với Ngọc My, là mày muốn cưới con bé, là mày muốn con bé gả cho mày: Ông ta quay đầu, liếc nhìn Bạc Tuấn Phong: “Hôm nay mày đã tổ chức hôn lễ rồi, hối hận cũng không được gì, toàn bộ kết cục đều đã được định sẵn!”
Bạc Tuấn Phong nói: “Hôn lễ cũng chưa hoàn thành”
Bạc Ngạn Thiên nói: “Tao mặc kệ hôn lễ có hoàn thành hay không, hiện tại mày chỉ có duy nhất một người vợ là Mộ Ngọc My, ngoài con bé ra, nhà họ Bạc sẽ không chấp nhận một người con gái nào khác!”
Vừa nói, ông ta vừa nhìn về phía Bạc Tuấn Phong: “Rốt cuộc là mày đang nghĩ cái gì? Bỏ Mộ Ngọc My không quan tâm đến, lại đi muốn đứa con hoang không rõ lai lịch đó sao? Gia thế của Ngọc My tốt thế nào? Có trì thức hiếu lễ nghĩa, dịu dàng hiền thục, hiện giờ con bé bởi vì mày mà bị tạt axit, mẹ con bé còn đang cấp cứu không rõ sống chết! Mày lại ở đây một lòng nghĩ đến người con gái khác!”
Bạc Ngạn Thiên chỉ vào cửa phòng phẫu thuật: “Mày phải chịu trách nhiệm về việc này! Nếu không, người ngoài sẽ nghĩ như thế nào về nhà họ Bạc!? Mày coi hôn nhân là trò đùa trẻ con sao? Muốn làm gì là làm, bỏ con gái nhà người ta lại hôn lễ, còn mình thì bỏ đi!
“Đến cuối cùng ai mới là người đem hôn nhân biến thành trò đùa?”
Bạc Tuấn Phong lạnh giọng nói: “Tôi không phải là công cụ của ông, tôi là người sống sờ sờ, tôi có tình cảm, có dục vọng và mong muốn của tôi, tôi không có nghĩa vụ phải hoàn toàn nghe theo lời của ông, mặc cho ông điều khiển cuộc đời tôi!”
Bạc Ngạn Thiên tức giận một lúc, không nói nên lời: “Mày không cần tình cảm! Mày không cần tự do! Mày là người thừa kế của nhà họ Bạc, tương lai là chủ nhà họ Bạc, quyền lực, tiền tài mới là thứ mày cần phải chinh phục, đó mới nên là dã tâm của mày! Là người đứng đầu nhà họ.
Bạc, lại cam tâm tình nguyện thua trên tay một người con gái sao?”