Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1425
Chương 1425
“Tôi biết rồi”
Bạc Tuấn Phong kéo tay Vân Giai Kỳ đi về phía nhà hàng.
Trong nhà hàng.
Đầu bếp vừa nhìn thấy Bạc Tuấn Khanh kéo Vân Giai Kỳ vào nhà hàng, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng Hai người vừa ngồi xuống, đầu bếp cung kính bước tới hỏi: “Bạc Gia, xin hỏi bữa trưa ngài muốn ăn gï?”
Bạc Tuấn Phong nhìn Vân Giai Kỳ: “Em muốn ăn gì?”
Vân Giai Kỳ nhìn đầu bếp: “Có khoai tây chiên không?”
“Cánh gà thì sao?”
“Có”
“Tôi còn mị n ăn bò bít: húng tôi có bít tết của châu Úc được vận chuyển bằng Đầu bếp nói đường hàng không và thăn ngoại bò George V, còn có.
Vân Giai Kỳ nghe đến trố mắt, nhìn về phía Bạc Tuấn Phong cầu xin giúp đỡ.
Bạc Tuấn Phong nói: “Mang ra một suất thăn ngoại chín bảy mươi phần trăm, một suất phi lê chín chín mươi phần trăm”
Anh thành thạo chọn món, sau đó đầu bếp lui xuống.
Chỉ một lát sau, khoai tây chiên và gà rán được bê ra.
Vân Giai Kỳ nhìn khoai tây chiên vàng óng, xốp giòn và gà rán, nước miếng cũng nhanh chóng chảy ra Bạc Tuấn Phong quấn khăn ăn quanh cố và vai cô, nói: “Ăn từ t ‘Ừm!”
Vân Giai Kỳ đặt tương cà lên khay, dùng tay không cầm mấy cọng khoai tây chiên, vui sướng cho vào miệng.
Khoai tây chiên vừa mới ra lò, vẫn còn nóng, cô nhanh chóng cho khoai tây chiên vào trong miệng, khoai tây chiên xốp giòn chấm thêm tương cà, bị hàm răng trắng như tuyết cần đứt, cái miệng nhỏ đưa lên đưa xuống, toàn bộ tương cà đều dính vào môi.
Người đẹp thì ăn cái gì cũng khiến thị giác được thỏa mãn, đây chính là cái gọi là đẹp đến mức nhìn thôi cũng thấy no rồi.
‘Vân Giai Kỳ vẫn chưa thỏa mãn liếm tương cà trên đầu ngón tay, lại cầm một miếng cánh gà rán lên cẩn.
“Rộp…rộp..” Cô cần một miếng lại một miếng, ăn giống như một con.
chuột nhỏ.
Đầu bếp lại bê kem lên.
“Ôi! Kem!”
Vân Giai Kỳ đưa tay về phía ly kem Parfaii.
Bạc Tuấn Phong nói: “Tí nữa rồi ăn”
Vân Giai Kỳ sợ tới mức rụt tay lại, tủi thân trừng mắt nhìn anh, cảm.
thấy không cam lòng nhìn châm châm vào ly kem Parfait, thè lưỡi ra liếm môi.
“Lạnh quá, để tí nữa ăn” Cũng không phải là không cho cô ăn xY Vân Giai Kỳ bưồn bực không vui kêu lên một tiếng ‘ô?, ngay sau đó cô lại bị thu hút bởi bàn tay cất bít tết của Bạc Tuấn Phong.
Tay của người đàn ông trắng nõn lại thon dài, khớp xương rõ ràng, còn đẹp hơn cả tay của phụ nữ.
Trên ngón út đeo một chiếc nhắn xinh đẹp, mắt thẩm mĩ thật đặc biệt.
Cho dù bàn tay như vậy chỉ cầm dao ra, hình ảnh đó cũng khiến người ta có cảm giác đẹp mắt đẹp lòng.
Ánh mắt của cô lại bị thu hút bởi một phần hương thảo hấp ốc sên, cô không biết đây là cái gì, nhưng mà nó rất thơm Cô lấy dao rĩa xiên một miếng, cho vào trong miệng.
Mùi vị rất kỳ lạ, nhưng mà cô chưa từng được nếm mùi vị này.
Vân Giai Kỳ tò mò hỏi: “Đây là cái gï?”
“Tôi biết rồi”
Bạc Tuấn Phong kéo tay Vân Giai Kỳ đi về phía nhà hàng.
Trong nhà hàng.
Đầu bếp vừa nhìn thấy Bạc Tuấn Khanh kéo Vân Giai Kỳ vào nhà hàng, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng Hai người vừa ngồi xuống, đầu bếp cung kính bước tới hỏi: “Bạc Gia, xin hỏi bữa trưa ngài muốn ăn gï?”
Bạc Tuấn Phong nhìn Vân Giai Kỳ: “Em muốn ăn gì?”
Vân Giai Kỳ nhìn đầu bếp: “Có khoai tây chiên không?”
“Cánh gà thì sao?”
“Có”
“Tôi còn mị n ăn bò bít: húng tôi có bít tết của châu Úc được vận chuyển bằng Đầu bếp nói đường hàng không và thăn ngoại bò George V, còn có.
Vân Giai Kỳ nghe đến trố mắt, nhìn về phía Bạc Tuấn Phong cầu xin giúp đỡ.
Bạc Tuấn Phong nói: “Mang ra một suất thăn ngoại chín bảy mươi phần trăm, một suất phi lê chín chín mươi phần trăm”
Anh thành thạo chọn món, sau đó đầu bếp lui xuống.
Chỉ một lát sau, khoai tây chiên và gà rán được bê ra.
Vân Giai Kỳ nhìn khoai tây chiên vàng óng, xốp giòn và gà rán, nước miếng cũng nhanh chóng chảy ra Bạc Tuấn Phong quấn khăn ăn quanh cố và vai cô, nói: “Ăn từ t ‘Ừm!”
Vân Giai Kỳ đặt tương cà lên khay, dùng tay không cầm mấy cọng khoai tây chiên, vui sướng cho vào miệng.
Khoai tây chiên vừa mới ra lò, vẫn còn nóng, cô nhanh chóng cho khoai tây chiên vào trong miệng, khoai tây chiên xốp giòn chấm thêm tương cà, bị hàm răng trắng như tuyết cần đứt, cái miệng nhỏ đưa lên đưa xuống, toàn bộ tương cà đều dính vào môi.
Người đẹp thì ăn cái gì cũng khiến thị giác được thỏa mãn, đây chính là cái gọi là đẹp đến mức nhìn thôi cũng thấy no rồi.
‘Vân Giai Kỳ vẫn chưa thỏa mãn liếm tương cà trên đầu ngón tay, lại cầm một miếng cánh gà rán lên cẩn.
“Rộp…rộp..” Cô cần một miếng lại một miếng, ăn giống như một con.
chuột nhỏ.
Đầu bếp lại bê kem lên.
“Ôi! Kem!”
Vân Giai Kỳ đưa tay về phía ly kem Parfaii.
Bạc Tuấn Phong nói: “Tí nữa rồi ăn”
Vân Giai Kỳ sợ tới mức rụt tay lại, tủi thân trừng mắt nhìn anh, cảm.
thấy không cam lòng nhìn châm châm vào ly kem Parfait, thè lưỡi ra liếm môi.
“Lạnh quá, để tí nữa ăn” Cũng không phải là không cho cô ăn xY Vân Giai Kỳ bưồn bực không vui kêu lên một tiếng ‘ô?, ngay sau đó cô lại bị thu hút bởi bàn tay cất bít tết của Bạc Tuấn Phong.
Tay của người đàn ông trắng nõn lại thon dài, khớp xương rõ ràng, còn đẹp hơn cả tay của phụ nữ.
Trên ngón út đeo một chiếc nhắn xinh đẹp, mắt thẩm mĩ thật đặc biệt.
Cho dù bàn tay như vậy chỉ cầm dao ra, hình ảnh đó cũng khiến người ta có cảm giác đẹp mắt đẹp lòng.
Ánh mắt của cô lại bị thu hút bởi một phần hương thảo hấp ốc sên, cô không biết đây là cái gì, nhưng mà nó rất thơm Cô lấy dao rĩa xiên một miếng, cho vào trong miệng.
Mùi vị rất kỳ lạ, nhưng mà cô chưa từng được nếm mùi vị này.
Vân Giai Kỳ tò mò hỏi: “Đây là cái gï?”
Bình luận facebook