Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-563
Chương 564: Gậy ông đập lưng ông
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Rõ ràng Phùng Thiên Nhu không ở đây, nhưng lại lấy thẻ phòng của Mộ Kinh Nhất đưa cho Tư Ca, còn nói đây là ý của Mộ Kính Nhất.
Tôi nghi ngờ, trong hai người bọn họ nhất định có một người đang nói dối, trong đó Phùng Thiên Nhu đáng nghi nhiều hơn.” Suy nghĩ một chút, Phó Cẩm Hành nói.
“Tôi không biết tình hình cụ thể, việc tôi có thể giúp cậu, chính là để cậu mặc sức triển khai, nhân lúc Mộ Kính Nhất chưa ra ngoài để nhanh chóng tìm được hắn.
Tất cả các lối thoát hiểm đều đã bị chặn, có lẽ hắn vẫn còn ở trong khách sạn.
Mà bây giờ Vợ cậu có tỉnh táo không,3chúng tôi cũng không biết.
Tất cả các camera giám sát ở tầng mười lăm đều bị phá hỏng, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, đối thủ của cậu có năng lực hành động cực mạnh, cũng có thể hoàn thành hành vi phản trinh sát trong thời gian rất ngắn.” Sủng Thiên Qua nói xong, cầm hai cốc cà phê từ tay trợ lý, đưa Phó Cẩm Hành một cốc, mình cũng nhấp một ngụm.
Xem ra, bọn họ đã định ở lại đây đến sáng rồi.
“Anh yên tâm, tôi sẽ không làm mất thời gian của anh quá lâu đâu, đến bây giờ sáng, nếu như vẫn không có tin tức gì, tôi sẽ bắt đầu phương án khác.” Phó Cẩm Hành nhận2lấy cốc cà phê, cầm trong tay, vẻ mặt vô cùng nặng nề.
Hắn biết, bây giờ là mùa du lịch, khách sạn tiếp đón toàn những vị khách quan trọng đến từ khắp nơi trên thế giới.
Từ khi chắc chắn Trương Kiện sắp xuất hiện ở khách sạn, đến lúc bắt được hắn rồi đến lúc mình dẫn người vào khách sạn, thời gian trước sau không quá nửa tiếng.
Trong khoảng thời gian này, Mộ Kính Nhất thành công chế ngự Hà Tư Ca, lại phá hỏng camera cả tầng, còn phá hỏng thang máy, hơn nữa thành công biết mất trong tầm mắt mọi người.
Hàng loạt những việc này, không có việc nào là đơn giản.
Huống hồ, còn là mấy việc diễn3ra cùng lúc.
Cho nên, thời gian của hắn tương đối quý giá.
Nếu không phải nhờ Sủng Thiên Qua, bọn họ muốn tìm người ở nơi này, gần như là chuyện không có khả năng.
“Vẫn còn nhiều thời gian, đừng cuống.
Bây giờ hầu hết các khách đã nghỉ ngơi rồi, ngược lại có lợi cho chúng ta đi sắp xếp điều tra.” Sủng Thiên Qua nhìn đồng hồ, lại để lại vài người, đặc biệt dặn dò mấy câu, bảo bọn họ phối hợp với Phó Cẩm Hành, lúc này mới rời đi.
Trong phòng giám sát vô cùng yên tĩnh, Phó Cẩm Hành uống cà phê, không ngừng nhìn chằm chằm vào mấy chục cái màn hình trước mặt.
Hắn ép mình phải bình tĩnh9lại, hồi tưởng toàn bộ quá trình một lần.
Trong khoảng thời gian này, Mộ Kính Nhất thành công chế ngự Hà Tư Ca, lại phá hỏng camera cả tầng, còn phá hỏng thang máy, hơn nữa thành công biết mất trong tầm mắt mọi người.
Hàng loạt những việc này, không có việc nào là đơn giản.
Huống hồ, còn là mấy việc diễn ra cùng lúc.
Cho nên, thời gian của hắn tương đối quý giá.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngay từ đầu Phó Cẩm Hành đã cho rằng, Mộ Kính Nhất vẫn chưa rời khỏi khách sạn.
Bởi vì hắn không có nhiều thời gian thoát thân dưới nhiều ánh mắt như vậy.
“Tôi muốn danh sách các ca làm việc hôm nay của tất3cả các bộ phận, bao gồm nhà bếp, bảo vệ, vệ sinh...!” Phó Cẩm Hành đặt cốc cà phê xuống, bình tĩnh nói.
Một bảng danh sách đầy đủ nhanh chóng xuất hiện trong tay hắn.
“Anh Phó, không có ai xin nghỉ, tất cả mọi người đều đang trực ban.
Khách sạn có hệ thống chấm công nhân viên, chúng tôi đã kiểm tra qua, không phát hiện ra vấn đề gì.” Thuộc hạ lập tức báo cáo.
“Không có ai đến muộn về sớm sao?” Phó Cẩm Hành lật xem bảng danh sách kia, tạm thời không phát hiện ra manh mối gì.
“Không có, cho dù là muộn một phút, dựa theo quy định thì đều sẽ bị trừ tiền thưởng.” Thuộc hạ nói.
Đột nhiên, ánh mắt Phó Cẩm Hành dừng lại trên tên của một người trong bản ghi chép.
“Hình như người này chấm công trước hai phút.” Hắn chỉ vào thời gian trên đó.
“Cái này...
có vấn đề sao? Nếu như nhân viên nhận ca sớm một chút, thật ra sẽ chấm công trước.
Vừa nãy tôi đã hỏi thăm rồi, đến muộn về sớm sẽ trừ tiền, nhưng đến sớm về muộn cũng không có khen thưởng gì, cho nên rất ít người làm như thế.
Vả lại, mới hai phút mà thôi...” Thuộc hạ tự cho là mình thông minh trả lời, hình như không quá coi trọng chuyện này.
Phó Cẩm Hành thì nhìn chằm chằm danh sách trong tay, vẻ mặt đăm chiêu.
Sau đó, hắn mở máy tính, kiểm tra bản vẽ mặt bằng bên trong khách sạn mà Sủng Thiên Qua đưa tới.
Ở tầng mười ba có một lối đi đặc biệt, đặc biệt dùng để vận chuyển chăn ga gối đệm trong phòng khách đến phòng giặt là ở tầng một theo định kỳ.
Bởi vì cả thế giới có chung một quan điểm, chính là khá nhạy cảm với con số “13” này, cho nên rất nhiều khách sạn, đặc biệt là khách sạn cao cấp đều không thiết lập phòng nghỉ ở tầng này, hoặc là tránh sắp xếp phòng khách ở tầng này.
Cho nên, cả tầng mười ba không có phòng khách, chỉ có các phòng làm việc.
Phó Cẩm Hành nhìn thấy, lối đi đặc biệt này nối thẳng đến tầng một.
“Đã lục soát nơi này chưa?” Hẳn chỉ vào màn hình máy tính, trầm giọng hỏi.
“Lục soát rồi, không có ai.” Thuộc hạ liếc nhìn, lắc đầu.
“Dẫn theo hai người, theo tôi đi xem một chút.” Phó Cẩm Hành lập tức đứng dậy, đi thẳng lên tầng mười ba.
Trong lối đi đặc biệt toàn mùi lạ.
Đó là mùi nước khử trùng trộn lẫn với các hóa chất tẩy rửa, chăn ga gối đệm cần tẩy rửa trong phòng của khách đều được vận chuyển từ nơi này xuống, nhân viên sẽ mang đồ sạch lên để thay.
Thao tác thế này, ngày nào cũng phải ít nhất hai chuyến.
“Trước đó chúng tôi đã lục soát ở nơi này, cũng phải người canh giữ ở hai cửa, không thấy ai khả nghi.” Thấy Phó Cẩm Hành đích thân đến nơi, một nhóm người chịu trách nhiệm canh giữ lối vào lập tức nói với hắn: “Anh Phó, chúng tôi khẳng định bên trong không có ai.” Thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa đã ngừng hoạt động, Phó Cẩm Hành giơ tay chỉ: “Thông báo cho trung tâm điều khiển, mở nơi này ra.
Ngoài ra, nghĩ cách trích xuất camera, nếu như ngay cả camera nơi này cũng bị phá hỏng, vậy chứng minh điều gì?” Mấy thuộc hạ nghe thấy thế, vẻ mặt lúc tức căng thẳng, theo bản năng nín thở.
“Anh Phó, thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa đã mở lại rồi.” Hai phút sau, đèn báo hoạt động của thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa sáng lên.
Vì an toàn, bọn họ kiểm tra trước một lượt, sau đó mới bước vào trong.
Thang máy vận chuyển hàng hóa từ từ đi xuống, tới tầng một, thẳng đến phòng giặt là.
Nơi này lớn hơn so với tưởng tượng của mọi người rất nhiều, thiết bị tiên tiến, có đủ máy móc tẩy rửa, khử trùng, sấy khô, là cỡ lớn.
Càng đi vào trong, mùi càng nồng, mùi xộc thẳng vào mũi, trong tai cũng toàn là tiếng máy móc, Cho dù có người đến đây lục soát, có lẽ cũng chỉ đơn giản nhìn qua một vòng rồi vội vàng rời đi.
Làm việc trong môi trường này, quả thật là một thử thách.
Phó Cẩm Hành ra hiệu “dừng lại”, hắn dừng bước trước, nhìn đồng hồ, đã hơn ba giờ sáng rồi.
“Anh Phó, đúng như anh dự đoán, chúng tôi phát hiện bóng dáng Mộ Kính Nhất ở một góc khuất trên tầng mười ba, còn camera giám sát gần thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa đã bị phá hỏng, tạm thời không thể xem video, nhưng các đồng nghiệp của bộ phận kỹ thuật đang cố gắng sửa chữa, phải mất một chút thời gian.” Trong tai nghe truyền đến báo cáo mới nhất của thuộc hạ, Phó Cẩm Hành nghe xong, vẻ mặt bình tĩnh, hắn gần như có thể khẳng định, bây giờ Mộ Kính Nhất đang ở gần đây.
“Gửi cho tôi sơ đồ phòng giặt là, ngoài ra, còn cả sắp xếp nhân sự và thời gian làm việc hằng ngày ở đây.” Hắn hạ giọng, cảnh giác kiểm tra hoàn cảnh xung quanh.
“Có ngay.” Màn hình điện thoại sáng lên, bản đồ xuất hiện, phía sau còn có một bảng biểu.
Phó Cẩm Hành mở ra, xem xét bản đồ trước, hiểu rõ hoàn cảnh nơi này, sau đó mới xem bảng thời gian làm việc.
“Bốn giờ sáng...
bây giờ đã hơn ba giờ rồi!” Cuối cùng hắn cũng hiểu ra, vì sao Mộ Kính Nhất lại bình tĩnh đến thế.
Hóa ra, hắn định lợi dụng cơ hội này để lặng lẽ chuồn đi! “Chúng ta có cần hủy bỏ nó không?” Thuộc hạ hỏi.
“Không, không cần hủy bỏ, để Mộ Kính Nhất lên xe.
Thông báo cho Sủng Thiên Qua, bảo anh ta bố trí, đổi lái xe vận tải thành người của chúng ta, thay đổi lộ trình, chỉ cần Mộ Kính Nhất rời khỏi khách sạn, chúng ta sẽ không cần bó tay bó chân nữa.
Tôi không muốn nợ quá nhiều ấn tình.”
Phó Cẩm Hành lắc đầu, suy nghĩ thật nhanh trong đầu.
Dù sao nơi này cũng không phải địa bàn của hắn.
Còn quan hệ với Sủng Thiên Qua, cũng không tốt đến nỗi có thể mặc chung một cái quần.
Đối phương giúp đỡ mình, chẳng qua là nể mặt lần hợp tác trước đây.
Cho nên, Phó Cẩm Hành nhanh chóng đưa ra quyết định: “Làm theo những gì tôi nói.
Ngoài ra, đừng đánh rắn động cỏ, hai người đi vào trước, thử tìm nhân viên này xem, tôi nghi ngờ có thể anh ta đã bị sát hại rồi.” Từ thời gian chấm công cho thấy, anh ta chấm công sớm hai phút, cũng là người đầu tiên đến nơi làm việc trong số các nhân viên thay ca.
Khả năng người này bị Mộ Kính Nhất nhắm trúng là lớn nhất.
Chờ anh ta chấm công xong, Mộ Kính Nhất lại lợi dụng thân phận của anh ta vào phòng giặt là, mọi thứ đều thần không biết quỷ không hay.
Cho dù Phó Cẩm Hành phái người qua đó lục soát thì cũng chỉ là nhìn lướt qua mà thôi, rất khó phát hiện có kẻ mạo danh.
Lại càng không nói đến, nhân viên ở đây mặc quần áo bảo hộ rất dày, ngay cả nam nữ gần như cũng không nhìn ra được.
“Tôi biết rồi.” Hai người tiếp tục đi sâu vào trong, những người khác và Phó Cẩm Hành lặng lẽ lui ra ngoài.
Bọn họ không rời đi quá xa, quay trở lại thang máy vận chuyển hàng hóa trước, chờ đợi tin tức.
Đợi hai mươi phút, hai người kia khiêng một người đàn ông ra ngoài.
“Chúng tôi đã đối chiếu qua ảnh chụp trên chứng minh của nhân viên, có lẽ là anh ta, được tìm thấy trong một phòng chứa đồ.
Tên này đúng là mạng lớn, bị đánh vào đầu, nhưng vẫn còn thở, có lẽ chỉ ngất đi mà thôi.” Một thuộc hạ nói.
Phó Cẩm Hành ngồi xổm xuống, nhìn thấy trên đầu người bị thương có một vết máu lớn, máu đã khô rồi, có điều vẫn còn thở, chỉ là hơi yếu.
“Chắc đã mấy tiếng rồi, may mà vẫn còn sống, mau đưa đến bệnh viện đi.” Hắn đứng dậy, vội vàng dặn dò.
“Anh Phó, chúng tôi đã thông báo với anh Sủng rồi, anh ấy nói anh chú ý an toàn, tất cả sẽ làm theo yêu cầu của anh, anh ấy sẽ phải người toàn lực phối hợp.
Ngoài ra, đúng bốn giờ xe tải sẽ đậu ở cửa sau như thường lệ.” Vừa mới cứu người xui xẻo kia xong, trong tai nghe của Phó Cẩm Hành truyền đến một giọng nói.
Hắn gật đầu: “Biết rồi, tôi sẽ giả vờ rút người đứng canh giữ ở cửa sau, sau khi rời khỏi khách sạn, lập tức hành động.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Tôi nghi ngờ, trong hai người bọn họ nhất định có một người đang nói dối, trong đó Phùng Thiên Nhu đáng nghi nhiều hơn.” Suy nghĩ một chút, Phó Cẩm Hành nói.
“Tôi không biết tình hình cụ thể, việc tôi có thể giúp cậu, chính là để cậu mặc sức triển khai, nhân lúc Mộ Kính Nhất chưa ra ngoài để nhanh chóng tìm được hắn.
Tất cả các lối thoát hiểm đều đã bị chặn, có lẽ hắn vẫn còn ở trong khách sạn.
Mà bây giờ Vợ cậu có tỉnh táo không,3chúng tôi cũng không biết.
Tất cả các camera giám sát ở tầng mười lăm đều bị phá hỏng, tôi phải nhắc nhở cậu một câu, đối thủ của cậu có năng lực hành động cực mạnh, cũng có thể hoàn thành hành vi phản trinh sát trong thời gian rất ngắn.” Sủng Thiên Qua nói xong, cầm hai cốc cà phê từ tay trợ lý, đưa Phó Cẩm Hành một cốc, mình cũng nhấp một ngụm.
Xem ra, bọn họ đã định ở lại đây đến sáng rồi.
“Anh yên tâm, tôi sẽ không làm mất thời gian của anh quá lâu đâu, đến bây giờ sáng, nếu như vẫn không có tin tức gì, tôi sẽ bắt đầu phương án khác.” Phó Cẩm Hành nhận2lấy cốc cà phê, cầm trong tay, vẻ mặt vô cùng nặng nề.
Hắn biết, bây giờ là mùa du lịch, khách sạn tiếp đón toàn những vị khách quan trọng đến từ khắp nơi trên thế giới.
Từ khi chắc chắn Trương Kiện sắp xuất hiện ở khách sạn, đến lúc bắt được hắn rồi đến lúc mình dẫn người vào khách sạn, thời gian trước sau không quá nửa tiếng.
Trong khoảng thời gian này, Mộ Kính Nhất thành công chế ngự Hà Tư Ca, lại phá hỏng camera cả tầng, còn phá hỏng thang máy, hơn nữa thành công biết mất trong tầm mắt mọi người.
Hàng loạt những việc này, không có việc nào là đơn giản.
Huống hồ, còn là mấy việc diễn3ra cùng lúc.
Cho nên, thời gian của hắn tương đối quý giá.
Nếu không phải nhờ Sủng Thiên Qua, bọn họ muốn tìm người ở nơi này, gần như là chuyện không có khả năng.
“Vẫn còn nhiều thời gian, đừng cuống.
Bây giờ hầu hết các khách đã nghỉ ngơi rồi, ngược lại có lợi cho chúng ta đi sắp xếp điều tra.” Sủng Thiên Qua nhìn đồng hồ, lại để lại vài người, đặc biệt dặn dò mấy câu, bảo bọn họ phối hợp với Phó Cẩm Hành, lúc này mới rời đi.
Trong phòng giám sát vô cùng yên tĩnh, Phó Cẩm Hành uống cà phê, không ngừng nhìn chằm chằm vào mấy chục cái màn hình trước mặt.
Hắn ép mình phải bình tĩnh9lại, hồi tưởng toàn bộ quá trình một lần.
Trong khoảng thời gian này, Mộ Kính Nhất thành công chế ngự Hà Tư Ca, lại phá hỏng camera cả tầng, còn phá hỏng thang máy, hơn nữa thành công biết mất trong tầm mắt mọi người.
Hàng loạt những việc này, không có việc nào là đơn giản.
Huống hồ, còn là mấy việc diễn ra cùng lúc.
Cho nên, thời gian của hắn tương đối quý giá.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngay từ đầu Phó Cẩm Hành đã cho rằng, Mộ Kính Nhất vẫn chưa rời khỏi khách sạn.
Bởi vì hắn không có nhiều thời gian thoát thân dưới nhiều ánh mắt như vậy.
“Tôi muốn danh sách các ca làm việc hôm nay của tất3cả các bộ phận, bao gồm nhà bếp, bảo vệ, vệ sinh...!” Phó Cẩm Hành đặt cốc cà phê xuống, bình tĩnh nói.
Một bảng danh sách đầy đủ nhanh chóng xuất hiện trong tay hắn.
“Anh Phó, không có ai xin nghỉ, tất cả mọi người đều đang trực ban.
Khách sạn có hệ thống chấm công nhân viên, chúng tôi đã kiểm tra qua, không phát hiện ra vấn đề gì.” Thuộc hạ lập tức báo cáo.
“Không có ai đến muộn về sớm sao?” Phó Cẩm Hành lật xem bảng danh sách kia, tạm thời không phát hiện ra manh mối gì.
“Không có, cho dù là muộn một phút, dựa theo quy định thì đều sẽ bị trừ tiền thưởng.” Thuộc hạ nói.
Đột nhiên, ánh mắt Phó Cẩm Hành dừng lại trên tên của một người trong bản ghi chép.
“Hình như người này chấm công trước hai phút.” Hắn chỉ vào thời gian trên đó.
“Cái này...
có vấn đề sao? Nếu như nhân viên nhận ca sớm một chút, thật ra sẽ chấm công trước.
Vừa nãy tôi đã hỏi thăm rồi, đến muộn về sớm sẽ trừ tiền, nhưng đến sớm về muộn cũng không có khen thưởng gì, cho nên rất ít người làm như thế.
Vả lại, mới hai phút mà thôi...” Thuộc hạ tự cho là mình thông minh trả lời, hình như không quá coi trọng chuyện này.
Phó Cẩm Hành thì nhìn chằm chằm danh sách trong tay, vẻ mặt đăm chiêu.
Sau đó, hắn mở máy tính, kiểm tra bản vẽ mặt bằng bên trong khách sạn mà Sủng Thiên Qua đưa tới.
Ở tầng mười ba có một lối đi đặc biệt, đặc biệt dùng để vận chuyển chăn ga gối đệm trong phòng khách đến phòng giặt là ở tầng một theo định kỳ.
Bởi vì cả thế giới có chung một quan điểm, chính là khá nhạy cảm với con số “13” này, cho nên rất nhiều khách sạn, đặc biệt là khách sạn cao cấp đều không thiết lập phòng nghỉ ở tầng này, hoặc là tránh sắp xếp phòng khách ở tầng này.
Cho nên, cả tầng mười ba không có phòng khách, chỉ có các phòng làm việc.
Phó Cẩm Hành nhìn thấy, lối đi đặc biệt này nối thẳng đến tầng một.
“Đã lục soát nơi này chưa?” Hẳn chỉ vào màn hình máy tính, trầm giọng hỏi.
“Lục soát rồi, không có ai.” Thuộc hạ liếc nhìn, lắc đầu.
“Dẫn theo hai người, theo tôi đi xem một chút.” Phó Cẩm Hành lập tức đứng dậy, đi thẳng lên tầng mười ba.
Trong lối đi đặc biệt toàn mùi lạ.
Đó là mùi nước khử trùng trộn lẫn với các hóa chất tẩy rửa, chăn ga gối đệm cần tẩy rửa trong phòng của khách đều được vận chuyển từ nơi này xuống, nhân viên sẽ mang đồ sạch lên để thay.
Thao tác thế này, ngày nào cũng phải ít nhất hai chuyến.
“Trước đó chúng tôi đã lục soát ở nơi này, cũng phải người canh giữ ở hai cửa, không thấy ai khả nghi.” Thấy Phó Cẩm Hành đích thân đến nơi, một nhóm người chịu trách nhiệm canh giữ lối vào lập tức nói với hắn: “Anh Phó, chúng tôi khẳng định bên trong không có ai.” Thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa đã ngừng hoạt động, Phó Cẩm Hành giơ tay chỉ: “Thông báo cho trung tâm điều khiển, mở nơi này ra.
Ngoài ra, nghĩ cách trích xuất camera, nếu như ngay cả camera nơi này cũng bị phá hỏng, vậy chứng minh điều gì?” Mấy thuộc hạ nghe thấy thế, vẻ mặt lúc tức căng thẳng, theo bản năng nín thở.
“Anh Phó, thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa đã mở lại rồi.” Hai phút sau, đèn báo hoạt động của thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa sáng lên.
Vì an toàn, bọn họ kiểm tra trước một lượt, sau đó mới bước vào trong.
Thang máy vận chuyển hàng hóa từ từ đi xuống, tới tầng một, thẳng đến phòng giặt là.
Nơi này lớn hơn so với tưởng tượng của mọi người rất nhiều, thiết bị tiên tiến, có đủ máy móc tẩy rửa, khử trùng, sấy khô, là cỡ lớn.
Càng đi vào trong, mùi càng nồng, mùi xộc thẳng vào mũi, trong tai cũng toàn là tiếng máy móc, Cho dù có người đến đây lục soát, có lẽ cũng chỉ đơn giản nhìn qua một vòng rồi vội vàng rời đi.
Làm việc trong môi trường này, quả thật là một thử thách.
Phó Cẩm Hành ra hiệu “dừng lại”, hắn dừng bước trước, nhìn đồng hồ, đã hơn ba giờ sáng rồi.
“Anh Phó, đúng như anh dự đoán, chúng tôi phát hiện bóng dáng Mộ Kính Nhất ở một góc khuất trên tầng mười ba, còn camera giám sát gần thang máy chuyên vận chuyển hàng hóa đã bị phá hỏng, tạm thời không thể xem video, nhưng các đồng nghiệp của bộ phận kỹ thuật đang cố gắng sửa chữa, phải mất một chút thời gian.” Trong tai nghe truyền đến báo cáo mới nhất của thuộc hạ, Phó Cẩm Hành nghe xong, vẻ mặt bình tĩnh, hắn gần như có thể khẳng định, bây giờ Mộ Kính Nhất đang ở gần đây.
“Gửi cho tôi sơ đồ phòng giặt là, ngoài ra, còn cả sắp xếp nhân sự và thời gian làm việc hằng ngày ở đây.” Hắn hạ giọng, cảnh giác kiểm tra hoàn cảnh xung quanh.
“Có ngay.” Màn hình điện thoại sáng lên, bản đồ xuất hiện, phía sau còn có một bảng biểu.
Phó Cẩm Hành mở ra, xem xét bản đồ trước, hiểu rõ hoàn cảnh nơi này, sau đó mới xem bảng thời gian làm việc.
“Bốn giờ sáng...
bây giờ đã hơn ba giờ rồi!” Cuối cùng hắn cũng hiểu ra, vì sao Mộ Kính Nhất lại bình tĩnh đến thế.
Hóa ra, hắn định lợi dụng cơ hội này để lặng lẽ chuồn đi! “Chúng ta có cần hủy bỏ nó không?” Thuộc hạ hỏi.
“Không, không cần hủy bỏ, để Mộ Kính Nhất lên xe.
Thông báo cho Sủng Thiên Qua, bảo anh ta bố trí, đổi lái xe vận tải thành người của chúng ta, thay đổi lộ trình, chỉ cần Mộ Kính Nhất rời khỏi khách sạn, chúng ta sẽ không cần bó tay bó chân nữa.
Tôi không muốn nợ quá nhiều ấn tình.”
Phó Cẩm Hành lắc đầu, suy nghĩ thật nhanh trong đầu.
Dù sao nơi này cũng không phải địa bàn của hắn.
Còn quan hệ với Sủng Thiên Qua, cũng không tốt đến nỗi có thể mặc chung một cái quần.
Đối phương giúp đỡ mình, chẳng qua là nể mặt lần hợp tác trước đây.
Cho nên, Phó Cẩm Hành nhanh chóng đưa ra quyết định: “Làm theo những gì tôi nói.
Ngoài ra, đừng đánh rắn động cỏ, hai người đi vào trước, thử tìm nhân viên này xem, tôi nghi ngờ có thể anh ta đã bị sát hại rồi.” Từ thời gian chấm công cho thấy, anh ta chấm công sớm hai phút, cũng là người đầu tiên đến nơi làm việc trong số các nhân viên thay ca.
Khả năng người này bị Mộ Kính Nhất nhắm trúng là lớn nhất.
Chờ anh ta chấm công xong, Mộ Kính Nhất lại lợi dụng thân phận của anh ta vào phòng giặt là, mọi thứ đều thần không biết quỷ không hay.
Cho dù Phó Cẩm Hành phái người qua đó lục soát thì cũng chỉ là nhìn lướt qua mà thôi, rất khó phát hiện có kẻ mạo danh.
Lại càng không nói đến, nhân viên ở đây mặc quần áo bảo hộ rất dày, ngay cả nam nữ gần như cũng không nhìn ra được.
“Tôi biết rồi.” Hai người tiếp tục đi sâu vào trong, những người khác và Phó Cẩm Hành lặng lẽ lui ra ngoài.
Bọn họ không rời đi quá xa, quay trở lại thang máy vận chuyển hàng hóa trước, chờ đợi tin tức.
Đợi hai mươi phút, hai người kia khiêng một người đàn ông ra ngoài.
“Chúng tôi đã đối chiếu qua ảnh chụp trên chứng minh của nhân viên, có lẽ là anh ta, được tìm thấy trong một phòng chứa đồ.
Tên này đúng là mạng lớn, bị đánh vào đầu, nhưng vẫn còn thở, có lẽ chỉ ngất đi mà thôi.” Một thuộc hạ nói.
Phó Cẩm Hành ngồi xổm xuống, nhìn thấy trên đầu người bị thương có một vết máu lớn, máu đã khô rồi, có điều vẫn còn thở, chỉ là hơi yếu.
“Chắc đã mấy tiếng rồi, may mà vẫn còn sống, mau đưa đến bệnh viện đi.” Hắn đứng dậy, vội vàng dặn dò.
“Anh Phó, chúng tôi đã thông báo với anh Sủng rồi, anh ấy nói anh chú ý an toàn, tất cả sẽ làm theo yêu cầu của anh, anh ấy sẽ phải người toàn lực phối hợp.
Ngoài ra, đúng bốn giờ xe tải sẽ đậu ở cửa sau như thường lệ.” Vừa mới cứu người xui xẻo kia xong, trong tai nghe của Phó Cẩm Hành truyền đến một giọng nói.
Hắn gật đầu: “Biết rồi, tôi sẽ giả vờ rút người đứng canh giữ ở cửa sau, sau khi rời khỏi khách sạn, lập tức hành động.”