• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Truyện Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người Full dịch (5 Viewers)

  • gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-44.txt

Chương 44: Gậy ông đập lưng ông




Lặc dù Phó Cẩm Hành đeo tai nghe, Hà Tư Ca ngồi ở bên cạnh hắn không hề nghe được lời của Đoàn Phù Quang, nhưng hắn vẫn lập tức căng thẳng.



“Ngại quá, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, giữa tôi và cô không có cái gì có thể mang ra mà giao dịch được. Nói xong, Phó Cẩm Hành trực tiếp cúp điện thoại. Tháo tai nghe ra, hắn làm như không có chuyện2gì xảy ra liếc Hà Tư Ca một cái, sau đó lẩm bẩm: “Con gái bây giờ vì đạt được mục đích, đúng là không từ một thủ đoạn nào cả!” Vốn tưởng là cô sẽ tò mò Đoàn Phù Quang và mình nói cái gì, ai ngờ Phó Cẩm Hành đợi mấy giây, Hà Tư Ca vẫn không hề phản ứng, vẫn đang chăm chú xem điện thoại. Hắn nhìn xuống, đến khi nhìn8thấy rõ màn hình điện thoại của cô, Phó Cẩm Hành lập tức giận đến nỗi vẹo cả mũi. Hắn cướp lấy điện thoại, thuận thể ném ra ghế sau. “Làm gì thế hả? Chúng tôi sắp thắng rồi! Trả lại cho tôi, tôi không muốn bị đồng đội tố cáo...”



Cô vội vàng dùng cả tay cả chân nhặt lấy điện thoại, kết quả, đợi Hà Tư Ca tìm được điện thoại ở trong khe6hở chỗ ngồi, ván game này đã kết thúc, bị đối phương phản công lại, đảo ngược tình thế rồi. Mà cô thì không ngoài suy đoán bị đồng đội tức giận tố cáo! “Phó Cẩm Hành, anh thật sự muốn gây khó dễ cho tôi đúng không!” Sắc mặt Hà Tư Ca tái mét, dứt khoát gỡ cái trò chơi này ra khỏi điện thoại. Cô cũng không muốn chơi nữa! Nhìn động tác3của cô, Phó Cẩm Hành hừ mũi một cái, còn thêm dầu vào lửa phê bình cô: “Chơi bời lêu lổng, càng chơi càng ngốc.”



Hà Tư Ca lập tức hùng hồn phản bác lại: “Anh hiểu cái gì? Game chính là một thế giới, có thể mở mang kiến thức đời người, thể nghiệm ngọt bùi cay đắng ở trong đó! Huống hồ, rất nhiều tinh anh xã hội cũng chơi game vào lúc rảnh5rỗi, anh không nên vì mình không nghịch điện thoại mà có cái nhìn phiến diện, suy nghĩ quá hạn hẹp!”



Phó Cẩm Hành cười nhạo một tiếng, lười nói nhiều với cô. Đến phòng làm việc, hắn cởi áo khoác ra, cầm điện thoại của Hà Tư Ca lên, tải lại trò chơi vừa rồi.



“Này, cô chơi cho tôi xem.”



Hà Tư Ca giật mình nhìn Phó Cẩm Hành, cảm thấy nhất định là hắn đang đùa với mình.



“Được, tôi sẽ cho anh mở mang tầm mắt!”.



Cô tức giận nói, sau đó đăng nhập vào tài khoản, bắt đầu một ván mới.



Không biết là bị Phó Cẩm Hành nhìn, trong lòng quá căng thẳng hay thế nào, mới bắt đầu chơi chưa được hai phút, Hà Tư Ca đã bị đối phương giết ba lần.



Lòng bàn tay cô chảy đầy mồ hôi. Kết quả, cái người chơi giết cô kia lại không chịu buông tha, bật micro tiến hành châm chọc Hà Tư Ca, còn toàn là lời lẽ bẩn thỉu, càng nói càng khó nghe.



“Quỷ nghèo còn chơi game cái gì chứ? Cô là con gái đúng không, trông như thế nào? Nếu như trong được được thì đi ăn với anh đây một bữa cơm đi, anh đây mua trang bị game cho cô thế nào?” Cô càng không lên tiếng, đối phương càng kiêu ngạo càn quấy. Hà Tư Ca tức giận, muốn tắt micro, lại bị Phó Cẩm Hành ngăn lại: “Để tôi nghe xem, tôi muốn biết loại tư chất thấp kém này rốt cuộc vô sỉ thế nào.” Vừa dứt lời, bên kia càng hung hăng hơn: “Anh đây nói cho mấy đứa biết, ngày nào anh đây cũng dành nhiều thời gian để chơi game, không giống mấy đứa làm thuê đâu! Đã từng nghe nói đến công ty hữu hạn trang sức công trình Thông Đạt chưa hả? Ba anh đây là người đứng đầu ở đó, tiền ấy hả, anh đây không thiếu...” Ánh mắt Phó Cẩm Hành lóe lên, Thống Đạt?



Đó không phải là một công ty lắp đặt dưới trướng Phó thị sao? Giám đốc khoảng năm mươi tuổi, nghe nói đúng là có một đứa con trai vô học. Hắn xoay người lấy điện thoại, gõ một hàng chữ. Chỉ mấy phút đã nghe thấy Hà Tư Ca nghi ngờ nói: “Này, không phải vừa rồi còn mắng hăng say lắm à, sao lại offline không thèm báo trước thế hả, chẳng lẽ là rớt mạng? Ha ha, đáng đời, cho mắng tôi này!”



Cô phát tiết lửa giận trong lòng, phối hợp ăn ý với đồng đội, giết thẳng vào trận địa của đối phương, giành được thắng lợi. Hà Tư Ca lắc cổ, ngẩng đầu lên, đầy vẻ khiêu khích nhìn về phía Phó Cẩm Hành: “Thế nào hả?” Hắn cười như không cười nhìn cô: “Chẳng thể nào cả, ngay từ đầu cô đã bị người giết thê thảm, tôi nhìn thấy rõ lắm.” Hà Tư Ca đỏ mặt, cứng miệng nói: “Tôi vẫn thắng đấy thôi!” Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng làm việc hai cái, sau đó, Tào Cảnh Đồng đi vào. “Anh Phó, đã gọi điện thoại cho Lý tổng của Thông Đạt theo dặn dò của anh. Nghe nói, ông ta đích thân đi đến phòng làm việc của phó giám đốc, sau đó... đánh cho con trai mình một trận” Tào Cảnh Đồng cố nhịn cười, cố gắng thể hiện mình không biết cái gì cả. “Thông Đạt... là anh, anh làm à? Chẳng trách cái tên miệng đầy phân đó lại đột nhiên offline, hóa ra là anh...”



Cuối cùng, Hà Tư Ca cũng chậm chạp phản ứng lại được. “Rất không khéo, Thông Đạt là một công ty lắp đặt dưới trướng Phó thị, tôi chỉ là muốn để cho cô biết, cho dù tôi không chơi game, tôi cũng có thể quyết định thắng bại một ván game của cô. Hiểu chưa hả?”



Phó Cẩm Hành bày ra khí thế áp đảo người khác.



Nín nhịn nửa ngày, Tào Cảnh Đồng cũng không nhịn được nữa, khẽ cười một tiếng: “Đúng vậy, giám đốc của Thông Đạt rõ ràng đã cao tuổi rồi, nhưng mỗi lần nhìn thấy anh Phó của chúng ta, đều chỉ muốn khom lưng chín mươi độ thôi!”



Hết cách rồi, dân gian có một câu tục ngữ, gọi là không ai giàu ba họ, thật sự đúng là như vậy. “Đầu cơ trục lợi! Còn dương dương tự đắc!”.



Hà Tư Ca không hề tán thành cách làm của Phó Cẩm Hành, cô cảm thấy, đây chỉ là trùng hợp thôi!



“Là cô quá ấu trĩ, còn tưởng là ai cũng có thể nắm giữ cuộc sống của mình! Cái thế giới này vốn dĩ chính là cá lớn nuốt cá bé, mà tôi thì chưa bao giờ dễ dàng cho người khác cơ hội tấn công tôi, cho dù là trong game!” Phó Cẩm Hành hếch cằm lên, lộ ra vẻ kiêu ngạo. “Chơi game cũng có thể lên mặt như vậy! Tôi thấy anh đúng là đồ đầu óc có bệnh!” Hà Tư Ca bỏ điện thoại ra, quay đầu hỏi Tào Cảnh Đồng: “Trợ lý Tào, anh có thể cho tôi mượn một cái máy tính được không, tôi muốn làm một bản kế hoạch.” Bởi vì Phó Cẩm Hành đến thành phố Nam Bình công tác, công việc trước đó của cô cũng gác lại, không thể không nhanh chóng đuổi kịp tiến độ. Mặc dù chỉ mong hắn phá sản, nhưng nếu đã đồng ý là sẽ làm, Hà Tư Ca vẫn chuẩn bị khiêu chiến bản thân. “Đương nhiên, xin chờ một lát!” Tào Cảnh Đồng xoay người đi.



Rất nhanh, cậu ta ôm một cái laptop đến, thái độ cung kính đưa đến tay Hà Tư Ca. Cô nhanh chóng làm việc, không thèm nhìn Phó Cẩm Hành lấy một cái.



Hắn có chút buồn bực, vừa rồi mình bày ra một mặt ngầu như vậy, lại không đổi được tiếng hét và tiếng vỗ tay của Hà Tư Ca?



Ngồi ở sau bàn làm việc, Phó Cẩm Hành thử mấy lần, đều khó chuyên tâm vào công việc. Hắn phát hiện, đôi mắt mình luôn không chịu khống chế liếc sang bên cạnh, cách mấy phút lại lặp lại động tác này một lần. Mà đối tượng bị chú ý lại không hề hay biết, vẫn vùi đầu làm việc như cũ, không để ý đến hành động của Phó Cẩm Hành. Sau mấy lần, Phó Cẩm Hành tức giận. Hắn không nói nổi tâm tình mình thế nào, dứt khoát cầm điện thoại lên, theo số điện thoại trước đó gọi cho Đoàn Phù Quang. “Phó tổng, hy vọng anh thay đổi chủ ý rồi.” Tiếng đối phương lạnh lùng nói. Phó Cẩm Hành nghiến răng, cố ý lớn tiếng nói: “Cô Đoàn, chào cô! Tôi quyết định đi đến cuộc hẹn, chúng ta gặp nhau ở địa điểm trước đó đã nói, cô cảm thấy thế nào?”



Quả nhiên, nghe thấy hắn nói vậy, Hà Tư Ca ngồi ở bên cạnh mù mờ ngẩng đầu lên, nhìn Phó Cẩm Hành một cái.



Đoàn Phù Quang dường như thở phào nhẹ nhõm: “Rất tốt, cảm ơn anh.” Hắn thu hồi tầm mắt lại, tiếp tục hỏi: “Cô Đoàn, không biết cô thích hoa gì?”



Cô ấy khéo léo từ chối: “Không cần đâu, Phó tổng, cảm ơn anh, tôi bị dị ứng phấn hoa.”



Nói xong, Đoàn Phù Quang vô cùng dứt khoát cúp điện thoại, có lẽ là đáp lại lần trước bị Phó Cẩm Hành cúp điện thoại trước. Phó Cẩm Hành nghe tiếng báo máy bận, không biết làm sao đặt điện thoại xuống. Bây giờ hắn muốn xem phản ứng của Hà Tư Ca.



Ai ngờ, cô đã sớm cúi đầu xuống, tiếp tục nhìn máy tính, ngón tay đang lướt như bay đánh máy.



“Buổi tối cổ tự về nhà, tôi sẽ bảo Tào Cảnh Đồng đưa cô về” Phó Cẩm Hành ho khẽ một tiếng. Hà Tư Ca nhìn màn hình máy tính, không dừng tay lại, nói: “Chúng ta cùng nhau về đi.” Hắn vui sướng trong lòng. Nào biết, câu nói tiếp theo của cô lại khiến Phó Cẩm Hành nổi trận lôi đình... “Về nhà thay quần áo trước, bộ này không thích hợp với buổi hẹn hò đầu tiên, dễ khiến người ta sinh ra cảm giác áp bức. Ngoài ra, màu sắc áo sơ mi cũng không đúng, tôi có thể chọn giúp anh một bộ mới” Phó Cẩm Hành: “...”



Hắn đã sắp đi gặp đối tượng xem mắt do gia đình sắp xếp rồi, cô lại vẫn ở bên cạnh xoi mói bình phẩm cách ăn mặc của hắn?!



“Hà Tư Ca!”



Phó Cẩm Hành nổi giận, đập mạnh xuống bàn.



“Hả?”



Cô vội vàng lưu tài liệu lại, quay đầu nhìn hắn, không vui nói: “Xin anh đó, cho dù anh là sếp, anh cũng phải cho cấp dưới một môi trường yên tĩnh để làm việc chứ? Đừng có như tên thần kinh, hơi một tí là hô to gọi nhỏ nữa!” Hắn giống tên thần kinh?



Vừa rồi cô còn nói là đầu hắn có bệnh, có đúng không? Phó Cẩm Hành động bật dậy, trên mặt bao phủ một tầng sương lạnh, sắp nổi giận rồi. May mà đúng lúc này, điện thoại nội bộ trên bàn làm việc của hắn vang lên. “Anh Phó, phóng viên và nhiếp ảnh gia của Quan sát kinh tế tuyển đầu đã đến rồi, đang đợi anh ở phòng họp nhỏ. Bọn họ phỏng vấn anh nửa tiếng, có cần tôi dẫn bọn họ vào không?”



Tào Cảnh Đồng hỏi.



Nhìn Hà Tư Ca đang ôm laptop ngồi trên sofa, Phó Cẩm Hành trầm giọng nói: “Không cần đâu, tôi sẽ qua đó ngay.” Tạm thời hắn vẫn không muốn để người phụ nữ này xuất hiện quá nhiều trước mắt truyền thông.



Đặt ống nghe xuống, Phó Cẩm Hành sửa sang lại quần áo, bước lớn ra ngoài. Hắn chân trước vừa đi, Hà Tư Ca chân sau đã đặt laptop xuống, khóa trái cửa lại trước, sau đó rón rén đi đến bên cạnh bàn làm việc của Phó Cẩm Hành. Cô đã sớm quan sát cái phòng làm việc này vô số lần rồi, trừ tủ sách, két sắt tủ công việc ra, chỉ có cái bàn này là dễ động tay nhất. Hà Tư Ca thử kéo cái ngăn kéo trên cùng, mở được rồi, nhưng bên trong gần như trống không, chỉ có mấy đồ dùng làm việc linh tinh. “Không có gì có thể mang ra làm điểm yếu uy hiếp hắn...” Cô lẩm bẩm một mình, tiếp tục kéo cái ngăn kéo bên dưới, hy vọng có thể có thu hoạch gì. Nếu như Phó Cẩm Hành có thể lấy video ra để uy hiếp cô, vậy thì cô cũng có thể nhân cơ hội tìm đồ gì mà hắn không muốn bị người khác biết, dùng gậy ông đập lưng ông!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom