Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1068
Chương 1068 : Phụ nữ khi mang thai (1)
Một tia đau lòng từ từ hiện lên khuôn mặt tuấn tú mê người của Tống Dung Đức: “Cô cho rằng tôi không muốn sao? Ông nội tôi từng nói làm một người đàn ông phải chịu trách nhiệm với việc mình làm. Có lẽ tôi và Hạ Thu có duyên nhưng không có phận”.
Lâm Minh Kiều sửng sốt. Người đàn ông tên Tống Dung Đức này thực ra khá đơn giản, nhưng tiếc là… người phụ nữ mà anh ta động vào thì không hề đơn giản chút nào.
Nhưng cô ấy còn chưa kịp lấy xuống thì đã có một bóng đen cao lớn đi tới sau lưng. Tống Dung Đức nắm lấy tay của cô ấy rồi đóng cửa tủ lại: “Đừng ăn những thứ có chứa chất bảo quản trong lúc đang mang thai”.
Lâm Minh Kiều tức giận quay đầu lại, tầm mắt cô ấy vừa đúng nhìn thấy cổ anh ta. Cần cổ thon dài và yết hầu đầy gợi cảm.
Cái cổ này có thể giết sạch toàn bộ cổ của những trai tơ trẻ đẹp trong giới giải trí.
Tống Dung Đức không chú ý tới việc này, chỉ tiếp tục nói: “Nếu cô muốn ăn cay thì tối nay tôi sẽ xào hai món cay cho cô.”
“Tống Dung Đức, anh định làm gì?”
Lâm Minh Kiều đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ khó hiểu: “Anh không muốn chịu trách nhiệm với tôi đúng không.”
Tống Dung Đức lập tức nghẹn lời. Anh ta không hiểu sao bản thân có thể nói ra những lời đó.
Có thể môi trường gia đình của anh ta có liên quan gì đó đến việc này. Những người đàn ông của nhà họ Tống đều rất có ý thức và trách nhiệm.
“Tôi còn chưa suy nghĩ xong” Tống Dung Đức khó chịu quay người sang chỗ khác ăn mì.
Lâm Minh Kiều sững sờ: “Còn phải suy nghĩ cái gì nữa, anh chắc chắn sẽ chọn Nhạc Hạ Thu.”
“Không cần.” Cô ấy khẽ lắc đầu: “Tôi không cần anh có trách nhiệm với tôi. Không phải nhà họ Tổng các người muốn con trai sao, còn đùng đứa nhỏ này để uy hiếp tôi. Tôi sẽ sinh, nhưng tôi sẽ không kết hôn với anh.”
Tống Dung Đức hoàn toàn không ngờ cô ấy sinh con khi chưa lập gia đình, cũng không kết hôn với mình.
Anh ta nên thấy vui vẻ, nhưng lại có một chút khó chịu không thể giải thích được.
“Nhạc Hạ Thu, tôi đối xử tệ với cô lắm sao?”
Vốn dĩ anh ta đối xử rất tệ với cô ấy mà.
Trong lòng Lâm Minh Kiều im lặng nói xấu xong rồi vẫn nghiêm túc nói: “Vào ba năm trước, tôi đã từng có một đoạn tình cảm. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau từ thời đại học, yêu được bốn năm năm, thậm chí cả bố mẹ hai bên đã gặp nhau chuẩn bị bàn bạc chuyện kết hôn, nhưng ngày đó, anh ta lại vì một người con gái thanh mai trúc mã mà để cho nhà chúng tôi leo cây, không chỉ một lần mà rất nhiều lần. Người bạn thanh mai trúc mã ấy luôn luôn là vị trí độc nhất trong lòng anh ta.”
“Những lúc chúng tôi hẹn hò, anh ta luôn mang theo bạn thơ ấu của mình. Lúc bạn thơ ấu của anh ta bị bệnh thì anh ta chăm sóc”.
“Anh ta nói chỉ xem người bạn thơ ấu kia là em gái, không có yêu cô ta, nhưng cuối cùng tôi không thể chịu đựng được nữa. Không lâu sau đó thì chia tay, anh ta cùng cô em gái thanh mai kia kết hôn”
Một tia đau lòng từ từ hiện lên khuôn mặt tuấn tú mê người của Tống Dung Đức: “Cô cho rằng tôi không muốn sao? Ông nội tôi từng nói làm một người đàn ông phải chịu trách nhiệm với việc mình làm. Có lẽ tôi và Hạ Thu có duyên nhưng không có phận”.
Lâm Minh Kiều sửng sốt. Người đàn ông tên Tống Dung Đức này thực ra khá đơn giản, nhưng tiếc là… người phụ nữ mà anh ta động vào thì không hề đơn giản chút nào.
Nhưng cô ấy còn chưa kịp lấy xuống thì đã có một bóng đen cao lớn đi tới sau lưng. Tống Dung Đức nắm lấy tay của cô ấy rồi đóng cửa tủ lại: “Đừng ăn những thứ có chứa chất bảo quản trong lúc đang mang thai”.
Lâm Minh Kiều tức giận quay đầu lại, tầm mắt cô ấy vừa đúng nhìn thấy cổ anh ta. Cần cổ thon dài và yết hầu đầy gợi cảm.
Cái cổ này có thể giết sạch toàn bộ cổ của những trai tơ trẻ đẹp trong giới giải trí.
Tống Dung Đức không chú ý tới việc này, chỉ tiếp tục nói: “Nếu cô muốn ăn cay thì tối nay tôi sẽ xào hai món cay cho cô.”
“Tống Dung Đức, anh định làm gì?”
Lâm Minh Kiều đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ khó hiểu: “Anh không muốn chịu trách nhiệm với tôi đúng không.”
Tống Dung Đức lập tức nghẹn lời. Anh ta không hiểu sao bản thân có thể nói ra những lời đó.
Có thể môi trường gia đình của anh ta có liên quan gì đó đến việc này. Những người đàn ông của nhà họ Tống đều rất có ý thức và trách nhiệm.
“Tôi còn chưa suy nghĩ xong” Tống Dung Đức khó chịu quay người sang chỗ khác ăn mì.
Lâm Minh Kiều sững sờ: “Còn phải suy nghĩ cái gì nữa, anh chắc chắn sẽ chọn Nhạc Hạ Thu.”
“Không cần.” Cô ấy khẽ lắc đầu: “Tôi không cần anh có trách nhiệm với tôi. Không phải nhà họ Tổng các người muốn con trai sao, còn đùng đứa nhỏ này để uy hiếp tôi. Tôi sẽ sinh, nhưng tôi sẽ không kết hôn với anh.”
Tống Dung Đức hoàn toàn không ngờ cô ấy sinh con khi chưa lập gia đình, cũng không kết hôn với mình.
Anh ta nên thấy vui vẻ, nhưng lại có một chút khó chịu không thể giải thích được.
“Nhạc Hạ Thu, tôi đối xử tệ với cô lắm sao?”
Vốn dĩ anh ta đối xử rất tệ với cô ấy mà.
Trong lòng Lâm Minh Kiều im lặng nói xấu xong rồi vẫn nghiêm túc nói: “Vào ba năm trước, tôi đã từng có một đoạn tình cảm. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau từ thời đại học, yêu được bốn năm năm, thậm chí cả bố mẹ hai bên đã gặp nhau chuẩn bị bàn bạc chuyện kết hôn, nhưng ngày đó, anh ta lại vì một người con gái thanh mai trúc mã mà để cho nhà chúng tôi leo cây, không chỉ một lần mà rất nhiều lần. Người bạn thanh mai trúc mã ấy luôn luôn là vị trí độc nhất trong lòng anh ta.”
“Những lúc chúng tôi hẹn hò, anh ta luôn mang theo bạn thơ ấu của mình. Lúc bạn thơ ấu của anh ta bị bệnh thì anh ta chăm sóc”.
“Anh ta nói chỉ xem người bạn thơ ấu kia là em gái, không có yêu cô ta, nhưng cuối cùng tôi không thể chịu đựng được nữa. Không lâu sau đó thì chia tay, anh ta cùng cô em gái thanh mai kia kết hôn”
Bình luận facebook