Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 953
Chương 953: Mợ nhỏ
“Trời ạ, tớ thật sự đồng tình với cậu, cậu chỉ cần dùng một chiêu mà đã chọc phải loại nhà giàu số một của Nguyệt Hàn.”
Lâm Minh Kiều thở dài: “Còn không thể bỏ rơi được, đồng thời chỉ cho phép anh ta không muốn cậu chứ không thể làm điều ngược lại.”
Khương Tuyết Nhu nghe xong thì nhíu mày để thể hiện sự ghét bỏ.
Cô hận loại đàn ông không biết quý trọng như Hoắc Anh Tuấn.
Nếu như có thể quay trở về quá khứ thì cô thực sự không muốn gặp lại anh.
Mười một giờ trưa.
Họ hàng của nhà họ Lương lần lượt kéo đến, tất cả mọi người đều đến xem cô dâu mới cưới.
Khương Tuyết Nhu đứng dậy, cô vừa vặn nhìn thấy Lương Hải Quỳnh, Lục Thanh Minh và Tư Đồ Nguyệt đang cùng nhau đi tới.
Cứ coi như cô và Lục Thanh Minh đã đã nhiều năm không gặp, năm đó khi cô rời khỏi thành phố Thanh Đồng, Lục Thanh Minh phải hẹn hò với Tư Đồ Nguyệt để giúp đỡ cho nhà họ Lục, bây giờ anh ta và Tư Đồ Nguyệt vẫn còn bên nhau.
“Tuyết Nhu, đã lâu không gặp.” Lục Thanh Minh nhìn cô với ánh mắt phức tạp.
Hơn ba năm không gặp, cô trở nên xinh đẹp hơn, nhất là hôm nay cô mặc một chiếc váy cưới trắng như tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn và hoàn mỹ dưới sự tân trang của thợ trang điểm thì lại càng thêm xinh đẹp tựa như tiên nữ.
Thuở thiếu niên, anh ta đã từng tưởng tượng cảnh tượng mình và cô kết hôn vô số lần, không nghĩ tới có một ngày cô lại phải gả cho cậu nhỏ của mình.
“Thanh Minh, đây là vợ của anh à, cô ấy rất đẹp.” Khương Tuyết Nhu cười nhạt và gật đầu với Tư Đồ Nguyệt.
“Chào mợ nhỏ.” Tư Đồ Nguyệt gật đầu, cô ta đương nhiên biết chồng của mình vẫn luôn nhung nhớ bạn gái cũ, nhưng thật đáng tiếc Khương Tuyết Nhu phải gả cho Lương Duy Phong rồi, cho nên cô ta không có cảm tình với Khương Tuyết Nhu nhưng không hề có ác ý gì với cô cả.
Một tiếng “mợ nhỏ” đã khiến Khương Tuyết Nhu sợ run lên.
Cô không nhịn được mà nghĩ tới bản thân của trước kia, cô thường tưởng tượng cảnh Khương Kiều Nhân gọi mình là “mợ nhỏ’, chậc, không nghĩ tới sau này Khương Kiều Nhân và Lục Thanh Minh cũng đã chia tay rồi.
“Hải Quỳnh, đây là cô dâu à, thật xinh đẹp.”
Một ít họ hàng của nhà họ Lương bỗng nhiên bắt chuyện với Lương Hải Quỳnh.
Lương Hải Quỳnh hơi khinh miệt mà liếc nhìn Khương Tuyết Nhu: “Đẹp thì có đẹp, đáng tiếc là một món đồ cũ.”
Sắc mặt của những người họ hàng rất khác nhau: “Tại sao Duy Phong lại cưới một người phụ nữ một đời chồng chứ, bây giờ Duy Phong của chúng ta là doanh nhân hàng đầu của Nguyệt Hàn và là một người có địa vị cao trong xã hội với tuổi đời rất trẻ, loại người như cô ta thật sự không xứng.”
“Trời ạ, không có cách nào khác, Duy Phong bị cô ta bỏ bùa mê thuốc lú rồi” Lương Hải Quỳnh thở dài.
Một ít họ hàng của nhà họ Lương nhìn Khương Tuyết Nhu với ánh mắt đầy sự khinh thường.
Khương Tuyết Nhu khế nhíu mày, trước đây Lương Hải Quỳnh không thích cô, đã qua nhiều năm như vậy mà bà ta vẫn như vậy.
Thanh Minh tức giận nhắc nhở thì mới có thể đuổi đám phụ nữ kia đi.
“Cuối cùng cũng yên tĩnh, Lục Thanh Minh, không ngờ bây giờ anh cũng có thể làm một số việc của con người.” Lâm Minh Kiều cười “Ha ha” và nói.
“Trời ạ, tớ thật sự đồng tình với cậu, cậu chỉ cần dùng một chiêu mà đã chọc phải loại nhà giàu số một của Nguyệt Hàn.”
Lâm Minh Kiều thở dài: “Còn không thể bỏ rơi được, đồng thời chỉ cho phép anh ta không muốn cậu chứ không thể làm điều ngược lại.”
Khương Tuyết Nhu nghe xong thì nhíu mày để thể hiện sự ghét bỏ.
Cô hận loại đàn ông không biết quý trọng như Hoắc Anh Tuấn.
Nếu như có thể quay trở về quá khứ thì cô thực sự không muốn gặp lại anh.
Mười một giờ trưa.
Họ hàng của nhà họ Lương lần lượt kéo đến, tất cả mọi người đều đến xem cô dâu mới cưới.
Khương Tuyết Nhu đứng dậy, cô vừa vặn nhìn thấy Lương Hải Quỳnh, Lục Thanh Minh và Tư Đồ Nguyệt đang cùng nhau đi tới.
Cứ coi như cô và Lục Thanh Minh đã đã nhiều năm không gặp, năm đó khi cô rời khỏi thành phố Thanh Đồng, Lục Thanh Minh phải hẹn hò với Tư Đồ Nguyệt để giúp đỡ cho nhà họ Lục, bây giờ anh ta và Tư Đồ Nguyệt vẫn còn bên nhau.
“Tuyết Nhu, đã lâu không gặp.” Lục Thanh Minh nhìn cô với ánh mắt phức tạp.
Hơn ba năm không gặp, cô trở nên xinh đẹp hơn, nhất là hôm nay cô mặc một chiếc váy cưới trắng như tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn và hoàn mỹ dưới sự tân trang của thợ trang điểm thì lại càng thêm xinh đẹp tựa như tiên nữ.
Thuở thiếu niên, anh ta đã từng tưởng tượng cảnh tượng mình và cô kết hôn vô số lần, không nghĩ tới có một ngày cô lại phải gả cho cậu nhỏ của mình.
“Thanh Minh, đây là vợ của anh à, cô ấy rất đẹp.” Khương Tuyết Nhu cười nhạt và gật đầu với Tư Đồ Nguyệt.
“Chào mợ nhỏ.” Tư Đồ Nguyệt gật đầu, cô ta đương nhiên biết chồng của mình vẫn luôn nhung nhớ bạn gái cũ, nhưng thật đáng tiếc Khương Tuyết Nhu phải gả cho Lương Duy Phong rồi, cho nên cô ta không có cảm tình với Khương Tuyết Nhu nhưng không hề có ác ý gì với cô cả.
Một tiếng “mợ nhỏ” đã khiến Khương Tuyết Nhu sợ run lên.
Cô không nhịn được mà nghĩ tới bản thân của trước kia, cô thường tưởng tượng cảnh Khương Kiều Nhân gọi mình là “mợ nhỏ’, chậc, không nghĩ tới sau này Khương Kiều Nhân và Lục Thanh Minh cũng đã chia tay rồi.
“Hải Quỳnh, đây là cô dâu à, thật xinh đẹp.”
Một ít họ hàng của nhà họ Lương bỗng nhiên bắt chuyện với Lương Hải Quỳnh.
Lương Hải Quỳnh hơi khinh miệt mà liếc nhìn Khương Tuyết Nhu: “Đẹp thì có đẹp, đáng tiếc là một món đồ cũ.”
Sắc mặt của những người họ hàng rất khác nhau: “Tại sao Duy Phong lại cưới một người phụ nữ một đời chồng chứ, bây giờ Duy Phong của chúng ta là doanh nhân hàng đầu của Nguyệt Hàn và là một người có địa vị cao trong xã hội với tuổi đời rất trẻ, loại người như cô ta thật sự không xứng.”
“Trời ạ, không có cách nào khác, Duy Phong bị cô ta bỏ bùa mê thuốc lú rồi” Lương Hải Quỳnh thở dài.
Một ít họ hàng của nhà họ Lương nhìn Khương Tuyết Nhu với ánh mắt đầy sự khinh thường.
Khương Tuyết Nhu khế nhíu mày, trước đây Lương Hải Quỳnh không thích cô, đã qua nhiều năm như vậy mà bà ta vẫn như vậy.
Thanh Minh tức giận nhắc nhở thì mới có thể đuổi đám phụ nữ kia đi.
“Cuối cùng cũng yên tĩnh, Lục Thanh Minh, không ngờ bây giờ anh cũng có thể làm một số việc của con người.” Lâm Minh Kiều cười “Ha ha” và nói.
Bình luận facebook