Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 948
Chương 948: Cái gì cũng không biết
Ban đêm.
Một buổi tiệc thương gia đang tiến hành.
Hoắc Anh Tuấn đứng ở trên ban công lộ thiên, ban đêm, trong tay bưng một cái ly rượu cao cổ.
Ánh mắt anh thâm thúy chán nản xuyên thấu qua màn cửa sổ, nhìn hình ảnh bữa tiệc bên trong đang diễn ra.
Nếu như không phải chủ nhân bữa tiệc đang cử hành là đồng bạn hợp tác nhiều năm, anh cũng sẽ không tới nơi này.
Trường hợp như vậy, anh hoàn toàn không thể có một chút hứng thú.
Nếu như anh không có cùng Khương Tuyết Nhu mâu thuẫn, vào giờ phút này, cô hoàn toàn có thể đi cùng mình cùng đi tham gia dạ tiệc, có cô ở đây, buổi dạ tiệc này cũng không đến nỗi nhàm chán như vậy.
Đại khái là uống một chút rượu, tế bào trong đầu Hoắc Anh Tuấn đều tràn đầy một cảm giác hung ác nhân lên.
Nhớ cô, muốn đem cô ôm vào trong ngực thật chặt, dùng sức ôm hôn.
Đột nhiên, màn cửa sổ bằng lụa mỏng bên ngoài đi tới một nam một nữ: ” Chồng, mới vừa rồi anh tìm em muốn phương thức liên lạc của Tinh Vân sao”
” Còn không phải là Lương Duy Phong của Kim Duệ hay sao” Đàn ông giải thích: ” Anh ta thấy chúng ta lần trước thời điểm kết hôn, em ăn mặc lễ phục rất đẹp, liền hỏi anh muốn số điện thoại của Tinh Vân”
” Một người đàn ông như anh ta tìm Tinh Vân làm gì, không biết là đưa cho bạn gái anh ta làm sao, không có nghe nói anh ta có bạn gái a, ai da, anh nói cho anh ta biết không, Tinh Vân chủ yếu là giỏi làm lễ phục kết hôn này mà thôi”
” Nói, anh hỏi anh ta có phải sắp kết hôn rồi hay không, anh ta không trả lời anh, nhưng mà nói là người nhà anh ta ở Thanh Đồng giới thiệu coi mắt một vị bản xứ, anh ta cảm thấy rất hài lòng”
” Đó có thể là thật sắp kết hôn rồi, đến lúc đó anh dù sao cũng phải đi tham gia lễ kết hôn đi.”
” Anh ta nói sẽ không làm lớn, hơn nữa là muốn làm hôn lễ ở Thanh Đồng, nhưng mà anh vẫn sẽ tới chúc”
Lương Duy Phong!
Tròng mắt Hoắc Anh Tuấn sóng ngầm dũng động.
Nếu như không phải là nghe người ta nhắc tới, anh cũng sắp quên cái tên này.
Ba năm trước, Lương Duy Phong liền đối với Khương Tuyết Nhu liều mạng bám lấy, nhìn chằm chằm, không nghĩ tới lại sắp kết hôn rồi.
Cũng vậy, đều đã qua ba năm, anh ta cũng không có khả năng một mực chờ Khương Tuyết Nhu, hơn nữa Lương Duy Phong cũng lớn rồi, sẽ kết hôn cũng bình thường.
Chẳng qua là trong lòng anh khó hiểu có loại cảm giác bất an.
Anh não nề nhấp miếng rượu, người đàn bà cùng Lương Duy Phong kết hôn cũng không phải là Khương Tuyết Nhu, anh làm sao lại suy nghĩ nhiều như vậy.
Buổi tối chín giờ, anh chuẩn bị rời đi trước, đối diện đúng dịp thấy Lương Duy Phong từ phòng vệ sinh hành lang bên kia đâm đầu đi tới.
Nhìn ra được Lương Duy Phong tâm tình rất tốt, khóe môi nhếch lên như thanh xuân lại tới, cả người anh tuấn kia tây trang màu đen, com lê, tôn lên cả người phong độ nhẹ nhàng.
Anh nhíu mày một cái, theo bản năng cảm thấy chướng mắt.
” Tổng giám đốc Hoắc.” Lương Duy Phong hướng anh lễ phép gật đầu, coi như là lên tiếng chào hỏi.
“Ừ” Hoắc Anh Tuấn nâng lên đôi chân dài rời đi, thái độ kiêu căng kia sau khi rời đi, để cho khóe miệng Lương Duy Phong nhếch lên vẻ châm chọc.
Hoắc Anh Tuấn, tôi nhìn anh còn có thể được ý bao lâu?
Rất nhanh, anh sẽ từ trên thiên đường té xuống, thậm chí, người đàn bà của anh cũng lập tức sẽ gả cho tôi.
Chỉ tiếc, còn anh cái gì cũng không biết.
Rời khỏi yến tiệc, Hoắc Anh Tuấn trực tiếp để cho tài xế đưa anh đến cửa biệt thự nhà họ Diệp.
Anh để cho tài xế rời đi, mình liền dựa vào trên xe, lẳng lặng nhìn cửa sổ nhà họ Diệp.
Ban đêm.
Một buổi tiệc thương gia đang tiến hành.
Hoắc Anh Tuấn đứng ở trên ban công lộ thiên, ban đêm, trong tay bưng một cái ly rượu cao cổ.
Ánh mắt anh thâm thúy chán nản xuyên thấu qua màn cửa sổ, nhìn hình ảnh bữa tiệc bên trong đang diễn ra.
Nếu như không phải chủ nhân bữa tiệc đang cử hành là đồng bạn hợp tác nhiều năm, anh cũng sẽ không tới nơi này.
Trường hợp như vậy, anh hoàn toàn không thể có một chút hứng thú.
Nếu như anh không có cùng Khương Tuyết Nhu mâu thuẫn, vào giờ phút này, cô hoàn toàn có thể đi cùng mình cùng đi tham gia dạ tiệc, có cô ở đây, buổi dạ tiệc này cũng không đến nỗi nhàm chán như vậy.
Đại khái là uống một chút rượu, tế bào trong đầu Hoắc Anh Tuấn đều tràn đầy một cảm giác hung ác nhân lên.
Nhớ cô, muốn đem cô ôm vào trong ngực thật chặt, dùng sức ôm hôn.
Đột nhiên, màn cửa sổ bằng lụa mỏng bên ngoài đi tới một nam một nữ: ” Chồng, mới vừa rồi anh tìm em muốn phương thức liên lạc của Tinh Vân sao”
” Còn không phải là Lương Duy Phong của Kim Duệ hay sao” Đàn ông giải thích: ” Anh ta thấy chúng ta lần trước thời điểm kết hôn, em ăn mặc lễ phục rất đẹp, liền hỏi anh muốn số điện thoại của Tinh Vân”
” Một người đàn ông như anh ta tìm Tinh Vân làm gì, không biết là đưa cho bạn gái anh ta làm sao, không có nghe nói anh ta có bạn gái a, ai da, anh nói cho anh ta biết không, Tinh Vân chủ yếu là giỏi làm lễ phục kết hôn này mà thôi”
” Nói, anh hỏi anh ta có phải sắp kết hôn rồi hay không, anh ta không trả lời anh, nhưng mà nói là người nhà anh ta ở Thanh Đồng giới thiệu coi mắt một vị bản xứ, anh ta cảm thấy rất hài lòng”
” Đó có thể là thật sắp kết hôn rồi, đến lúc đó anh dù sao cũng phải đi tham gia lễ kết hôn đi.”
” Anh ta nói sẽ không làm lớn, hơn nữa là muốn làm hôn lễ ở Thanh Đồng, nhưng mà anh vẫn sẽ tới chúc”
Lương Duy Phong!
Tròng mắt Hoắc Anh Tuấn sóng ngầm dũng động.
Nếu như không phải là nghe người ta nhắc tới, anh cũng sắp quên cái tên này.
Ba năm trước, Lương Duy Phong liền đối với Khương Tuyết Nhu liều mạng bám lấy, nhìn chằm chằm, không nghĩ tới lại sắp kết hôn rồi.
Cũng vậy, đều đã qua ba năm, anh ta cũng không có khả năng một mực chờ Khương Tuyết Nhu, hơn nữa Lương Duy Phong cũng lớn rồi, sẽ kết hôn cũng bình thường.
Chẳng qua là trong lòng anh khó hiểu có loại cảm giác bất an.
Anh não nề nhấp miếng rượu, người đàn bà cùng Lương Duy Phong kết hôn cũng không phải là Khương Tuyết Nhu, anh làm sao lại suy nghĩ nhiều như vậy.
Buổi tối chín giờ, anh chuẩn bị rời đi trước, đối diện đúng dịp thấy Lương Duy Phong từ phòng vệ sinh hành lang bên kia đâm đầu đi tới.
Nhìn ra được Lương Duy Phong tâm tình rất tốt, khóe môi nhếch lên như thanh xuân lại tới, cả người anh tuấn kia tây trang màu đen, com lê, tôn lên cả người phong độ nhẹ nhàng.
Anh nhíu mày một cái, theo bản năng cảm thấy chướng mắt.
” Tổng giám đốc Hoắc.” Lương Duy Phong hướng anh lễ phép gật đầu, coi như là lên tiếng chào hỏi.
“Ừ” Hoắc Anh Tuấn nâng lên đôi chân dài rời đi, thái độ kiêu căng kia sau khi rời đi, để cho khóe miệng Lương Duy Phong nhếch lên vẻ châm chọc.
Hoắc Anh Tuấn, tôi nhìn anh còn có thể được ý bao lâu?
Rất nhanh, anh sẽ từ trên thiên đường té xuống, thậm chí, người đàn bà của anh cũng lập tức sẽ gả cho tôi.
Chỉ tiếc, còn anh cái gì cũng không biết.
Rời khỏi yến tiệc, Hoắc Anh Tuấn trực tiếp để cho tài xế đưa anh đến cửa biệt thự nhà họ Diệp.
Anh để cho tài xế rời đi, mình liền dựa vào trên xe, lẳng lặng nhìn cửa sổ nhà họ Diệp.
Bình luận facebook