Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 946
Chương 946: Nề nếp gia đình nhà họ Lâm
” Oh” Tống Dung Đức đáp lời.
Lúc anh ta đi lấy xe, bố Lâm cảm khái: Trừ Tống Dung Đức tính cách không được tí nào ra, những người khác nhà họ Tống tốt vô cùng, không có cái loại nhà giàu có tiền mà kiêu ngạo đó”.
” Bố, bố nói quá đúng” Lâm Minh Kiều tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Mẹ Lâm ngược lại là rất tiếc cho:” Thật ra thì Tống Dung Thần tốt vô cùng, tại sao cùng con đính hôn không phải là cậu ta”
Rất nhanh, Tống Dung Đức đem xe lái tới.
Anh ta cơ hồ không thể nào cùng bố Lâm hai người trò chuyện, ngược lại là dọc theo đường đi, Lâm Minh Kiều không ngừng cùng bố mẹ cô ấy nũng nịu.
Nhìn ra được người nhà họ Lâm cũng thật cưng chìu Lâm Minh Kiều, hơn nữa nhà họ Lâm gia đình tựa hồ không tệ, có chút không giống gia tộc ở địa phương nhỏ, vừa nghe nói anh ta là người nhà họ Tống, mà liều mạng lấy lòng nịnh hót.
Chờ đưa bố Lâm mẹ Lâm lên phi cơ xong, cũng chỉ còn dư lại hai người Lâm Minh Kiều và Tống Dung Đức.
Tống Dung Đức nói thẳng: ” Tạm thời đáp ứng hôn sự này, tôi là không có biện pháp, cô chớ suy nghĩ quá nhiều, tôi là không thể nào thích cô, cũng không khả năng đối với cô chịu trách nhiệm, đúng rồi, cô đem miếng ngọc Quan Âm mẹ tôi cho cô trả lại cho tôi”
Lâm Minh Kiều cũng chần kinh sợ, đã sớm biết anh ta là cặn bã, nhưng đàn ông cặn bã đến mức như vậy thật không thấy nhiều.
” Nhanh lên một chút cho tôi.” Tống Dung Đức bị ánh mắt cô ấy nhìn đến trên mặt cũng khó chịu, nhưng mà anh ta không có biện pháp a, anh ta không thể đi tổn thương Hạ Thu: ” Tôi phải đi cho Hạ Thu”
Lâm Minh Kiều rất muốn hỏi một chút, mẹ anh biết không, mẹ anh có thể bị anh làm cho tức chết hay không.
” Cô không biết hay là không muốn cho” Tống Dung Đức trợn mắt nhìn cô ấy: ” Lâm Minh Kiều, cái miếng ngọc này giống với tôi vậy, quý trọng cực kỳ, đều không phải là đồ cô có thể lo nghĩ”
” Miếng ngọc này… Quả thật rất đắt” Lâm Minh Kiều móc ra cố ý ở trước mặt anh ta quơ quơ: ” Nhưng mà còn anh, cũng được đi, tuy nói là người nhà họ Tống, nhưng địa vị yếu như không có địa vị, quyền thừa kế như không có quyền thừa kế, thậm chí công ty Âu Lam Phương, nếu không phải tôi trở thành điều chế sự cho anh, trong hai năm chắc cũng phải đi xuống sườn núi rồi”
” Cô..” Tống Dung Đức bị chọc tức mặt đỏ lên, anh một người ưu tú như vậy lại bị cô ấy nói không đáng giá một đồng.
” Ha, một người đàn ông sống thành như vậy cũng không cảm thấy mất thể diện” Lâm Minh Kiều vừa nói lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Tống Dung Đức cũng không biết cô muốn làm gì, cho đến nghe được Lâm Minh Kiều ngọt ngào kêu một tiếng “Dì”, sau đó anh ta mới bất tri bất giác kịp phản ứng, người đàn bà này gọi điện thoại cho mẹ anh ta.
” Lâm Minh Kiều, đưa điện thoại cho tôi” Tống Dung Đức đưa tay cướp.
” Tống Dung Đức, anh hôm nay dám đánh tôi thì thử nhìn một chút.” Lâm Minh Kiều nghiêng một bên né tránh: ” Là như vầy, dì, dì cho con miếng ngọc Quan Âm, Dung Đức nói muốn lấy lại đi, anh ấy nói đây không phải là đồ con có thể lo nghĩ, anh ấy muốn tặng cho Nhạc Hạ Thu”
” Mẹ, con không có, mẹ đừng nghe cô ta nói càn..” Tống Dung Đức gấp rút, ôm lấy Lâm Minh Kiều, đem điện thoại trong tay cô đoạt lấy sau đó muốn giải thích, kết quả phát hiện thì ra cô cầm ốp điện thoại di động.
“Xì” Lâm Minh Kiều cười lớn: ” Mới vừa rồi anh không phải rất phách lối sao, không phải muốn tặng cho Nhạc Hạ Thu sao”
” Lâm Minh Kiều, cô lừa gạt tôi” Tống Dung Đức giận điên lên, anh muốn dạy dỗ Lâm Minh Kiều, nhưng đột nhiên phát hiện mình lại vẫn đang ôm cô thật chặt.
Anh ta tức giận dùng sức một cái đem cô đẩy ra.
” Ha, tôi phải trở về tắm, bị thứ người như anh ôm qua, tôi sợ bệnh” Lâm Minh Kiều mặt đầy chê bai đi ra ngoài sân bay.
” Cô mới có bệnh” Tống Dung Đức gầm thét.
“Ai da, anh không phải không biết đi.” Lâm Minh Kiều quay đầu phức tạp nhìn anh ta.
“Trước kia Tuyết Nhu cùng Hoắc Anh Tuấn ngủ một đêm sau đó cũng chạy mau đến bệnh viện làm kiểm tra, cô ấy sợ nhiễm bệnh a, bởi vì Hoắc Anh Tuấn cùng Nhạc Hạ Thu lui tới qua, Nhạc Hạ Thu lại cùng cái tên Lỗ Triết Hạn đó ngủ chung không biết bao nhiêu lần.
Lỗ Triết Hạn cũng không cần tôi nói đi, lại hút á phiện lại thích ở bên ngoài ngủ bừa bộn với nhiều người đàn bà, ai biết có nhiễm bệnh hay không, nếu không anh cho là Hoắc Anh Tuấn tại sao không đụng Nhạc Hạ Thu, người ta cũng có băn khoăn của mình là được rồi.”
” Oh” Tống Dung Đức đáp lời.
Lúc anh ta đi lấy xe, bố Lâm cảm khái: Trừ Tống Dung Đức tính cách không được tí nào ra, những người khác nhà họ Tống tốt vô cùng, không có cái loại nhà giàu có tiền mà kiêu ngạo đó”.
” Bố, bố nói quá đúng” Lâm Minh Kiều tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Mẹ Lâm ngược lại là rất tiếc cho:” Thật ra thì Tống Dung Thần tốt vô cùng, tại sao cùng con đính hôn không phải là cậu ta”
Rất nhanh, Tống Dung Đức đem xe lái tới.
Anh ta cơ hồ không thể nào cùng bố Lâm hai người trò chuyện, ngược lại là dọc theo đường đi, Lâm Minh Kiều không ngừng cùng bố mẹ cô ấy nũng nịu.
Nhìn ra được người nhà họ Lâm cũng thật cưng chìu Lâm Minh Kiều, hơn nữa nhà họ Lâm gia đình tựa hồ không tệ, có chút không giống gia tộc ở địa phương nhỏ, vừa nghe nói anh ta là người nhà họ Tống, mà liều mạng lấy lòng nịnh hót.
Chờ đưa bố Lâm mẹ Lâm lên phi cơ xong, cũng chỉ còn dư lại hai người Lâm Minh Kiều và Tống Dung Đức.
Tống Dung Đức nói thẳng: ” Tạm thời đáp ứng hôn sự này, tôi là không có biện pháp, cô chớ suy nghĩ quá nhiều, tôi là không thể nào thích cô, cũng không khả năng đối với cô chịu trách nhiệm, đúng rồi, cô đem miếng ngọc Quan Âm mẹ tôi cho cô trả lại cho tôi”
Lâm Minh Kiều cũng chần kinh sợ, đã sớm biết anh ta là cặn bã, nhưng đàn ông cặn bã đến mức như vậy thật không thấy nhiều.
” Nhanh lên một chút cho tôi.” Tống Dung Đức bị ánh mắt cô ấy nhìn đến trên mặt cũng khó chịu, nhưng mà anh ta không có biện pháp a, anh ta không thể đi tổn thương Hạ Thu: ” Tôi phải đi cho Hạ Thu”
Lâm Minh Kiều rất muốn hỏi một chút, mẹ anh biết không, mẹ anh có thể bị anh làm cho tức chết hay không.
” Cô không biết hay là không muốn cho” Tống Dung Đức trợn mắt nhìn cô ấy: ” Lâm Minh Kiều, cái miếng ngọc này giống với tôi vậy, quý trọng cực kỳ, đều không phải là đồ cô có thể lo nghĩ”
” Miếng ngọc này… Quả thật rất đắt” Lâm Minh Kiều móc ra cố ý ở trước mặt anh ta quơ quơ: ” Nhưng mà còn anh, cũng được đi, tuy nói là người nhà họ Tống, nhưng địa vị yếu như không có địa vị, quyền thừa kế như không có quyền thừa kế, thậm chí công ty Âu Lam Phương, nếu không phải tôi trở thành điều chế sự cho anh, trong hai năm chắc cũng phải đi xuống sườn núi rồi”
” Cô..” Tống Dung Đức bị chọc tức mặt đỏ lên, anh một người ưu tú như vậy lại bị cô ấy nói không đáng giá một đồng.
” Ha, một người đàn ông sống thành như vậy cũng không cảm thấy mất thể diện” Lâm Minh Kiều vừa nói lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
Tống Dung Đức cũng không biết cô muốn làm gì, cho đến nghe được Lâm Minh Kiều ngọt ngào kêu một tiếng “Dì”, sau đó anh ta mới bất tri bất giác kịp phản ứng, người đàn bà này gọi điện thoại cho mẹ anh ta.
” Lâm Minh Kiều, đưa điện thoại cho tôi” Tống Dung Đức đưa tay cướp.
” Tống Dung Đức, anh hôm nay dám đánh tôi thì thử nhìn một chút.” Lâm Minh Kiều nghiêng một bên né tránh: ” Là như vầy, dì, dì cho con miếng ngọc Quan Âm, Dung Đức nói muốn lấy lại đi, anh ấy nói đây không phải là đồ con có thể lo nghĩ, anh ấy muốn tặng cho Nhạc Hạ Thu”
” Mẹ, con không có, mẹ đừng nghe cô ta nói càn..” Tống Dung Đức gấp rút, ôm lấy Lâm Minh Kiều, đem điện thoại trong tay cô đoạt lấy sau đó muốn giải thích, kết quả phát hiện thì ra cô cầm ốp điện thoại di động.
“Xì” Lâm Minh Kiều cười lớn: ” Mới vừa rồi anh không phải rất phách lối sao, không phải muốn tặng cho Nhạc Hạ Thu sao”
” Lâm Minh Kiều, cô lừa gạt tôi” Tống Dung Đức giận điên lên, anh muốn dạy dỗ Lâm Minh Kiều, nhưng đột nhiên phát hiện mình lại vẫn đang ôm cô thật chặt.
Anh ta tức giận dùng sức một cái đem cô đẩy ra.
” Ha, tôi phải trở về tắm, bị thứ người như anh ôm qua, tôi sợ bệnh” Lâm Minh Kiều mặt đầy chê bai đi ra ngoài sân bay.
” Cô mới có bệnh” Tống Dung Đức gầm thét.
“Ai da, anh không phải không biết đi.” Lâm Minh Kiều quay đầu phức tạp nhìn anh ta.
“Trước kia Tuyết Nhu cùng Hoắc Anh Tuấn ngủ một đêm sau đó cũng chạy mau đến bệnh viện làm kiểm tra, cô ấy sợ nhiễm bệnh a, bởi vì Hoắc Anh Tuấn cùng Nhạc Hạ Thu lui tới qua, Nhạc Hạ Thu lại cùng cái tên Lỗ Triết Hạn đó ngủ chung không biết bao nhiêu lần.
Lỗ Triết Hạn cũng không cần tôi nói đi, lại hút á phiện lại thích ở bên ngoài ngủ bừa bộn với nhiều người đàn bà, ai biết có nhiễm bệnh hay không, nếu không anh cho là Hoắc Anh Tuấn tại sao không đụng Nhạc Hạ Thu, người ta cũng có băn khoăn của mình là được rồi.”