Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 886-891
Chương 886: Uy hiếp
“Anh có muốn gọi điện thoại xem thử Hiểu Khê đang ở nơi nào hay không”Khương Tuyết Nhu nheo mắt nhắc nhở.
Tim Hoäc Anh Tuấn hung hăng run lên, anh vội vàng tìm được số điện thoại của Hiểu Khê gọi di động ra ngoài, nhưng không gọi được.
“Cô đã làm gì với Hiểu Khê”Trong hai mắt anh dũng động sát khí, tựa như một giây kế tiếp, sẽ phải giết chết cô vậy.
“Tôi có thể để cho anh cùng con bé video một chút, nhưng anh phải cho người trả điện thoại di động lại cho tôi”Khương Tuyết Nhu hướng anh đưa tay.
Hoäc Anh Tuấn lập tức để cho người đem điện thoại di động lấy tới đưa lại cho cô, Khương Tuyết Nhu gọi điện thoại cho Lương Vũ, bên trong xuất hiện một người đàn ông đeo đồ che miệng mũi: “Tiểu thư…
“Để cho anh ta nhìn đứa trẻ một chút”Khương Tuyết Nhu ra lệnh.
Rất nhanh, Lương Vũ đưa điện thoại di động cho Hiểu Khê.
“Bác… “Hiểu Khê xán lạn cười ngẩng đầu, Hoắc Anh Tuấn nhìn bối cảnh một cái, phát hiện không phải khu biệt thự Hằng Thịnh, là một địa phương hoàn toàn xa lạ.
“Hiểu Khê, con hôm nay làm sao không đi học?”Anh vội vàng hỏi.
“Dì Khương bảo hôm nay mang con đi ra ngoài chơi, dì ấy để cho cái chú này tới đón con, bác, bác hỏi dì Khương một chút lúc nào tới”Hiểu Khê ngây thơ nói: “Con thật nhàm chán oh”
“Hiểu Khê, con biết mình đang ở đâu không?”
“Không biết a, lần đầu tiên tới chỗ này… “
“Người bạn nhỏ, nên trả điện thoại di động lại cho chú rồi”Lương Vũ trực tiếp cướp đi điện thoại di động, sau đó cười híp mắt nhìn trong ống kính: “Tiểu thư, cô nhanh lên một chút trở lại đi, tiếu tử này cần cô, tôi chưa gĩ trẻ con bao giờ, không có quá nhiều kiên nhẫn oh”
Cậu ta nói xong liền cúp.
Hoắc Anh Tuấn lấy điện thoại di động hướng Khương Tuyết Nhu đập tại chỗ: “Tiện nhân, cô ngay cả một đứa trẻ toàn tâm toàn ý tín nhiệm cô cũng có thể xuống tay được, cô còn là một con người sao, tôi mù mắt, mới đi thích cô”
Điện thoại di động hung hăng nện ở trên trán Khương Tuyết Nhu, trong nháy mắt đó, đầu óc đau ông ông ông thiếu chút nữa ngất xiu, Khương Tuyết Nhu miễn cưỡng đứng vững, lấy tay sờ một cái, mới phát hiện trán sưng một mảng lớn.
“Anh không phải luôn miệng nói tôi ác độc sao, người ác độc giống như tôi như vậy, nếu như anh vẫn cứ muốn nhốt tôi ở bên trong không để cho chúng tôi đi ra ngoài, tôi không xác định Hiểu Khê sẽ xảy ra chuyện gì”Khương Tuyết Nhu lạnh như băng uy hiếp.
“Cô dám uy hiếp tôi”Hoắc Anh Tuấn thân hình cao lớn từng bước một hướng cô đến gần, một gương mặt tuấn tú đẳng đẳng sát khí.
“Anh muốn thử nhìn một chút sao”Khương Tuyết Nhu cười híp mắt nhắc nhở: “Anh quên Hiểu Khê thích anh bao nhiêu, lúc con bé cười lên có biết bao nhiêu đáng yêu”
Thân thể Hoắc Anh Tuấn đóng băng, hốc mắt thoáng qua đỏ nhạt, vô hình, nghĩ đến sẽ không còn được gặp lại tên tiểu nha đầu kia, anh vậy mà sẽ có loại cảm giác như bị người ta tháo tim ra.
“Khương Tuyết Nhu, đời này chuyện tôi làm sai nhất chính là yêu cô, cút, mang người của cô cút”Hoắc Anh Tuấn căm ghét hướng cô gầm thét”Nhưng mà tôi nói cho cô biết, hôm nay cô đi ra khỏi cánh cửa này, tôi cũng có mười ngàn loại phương pháp sẽ khiến cho các người sống không bằng chết”
“Anh để cho tôi trải nghiệm mùi vị sống không bảng chết còn thiếu sao, cũng đã nhiều hơn một lần rồi”
Khương Tuyết Nhu đở cả người Lục Thiên Bảo đầy là máu dậy từng bước một đi ra khỏi phòng ngầm dưới đất.
Người của Thanh Long từng người đem bọn họ bao vây, nhưng Khương Tuyết Nhu giống như không nhìn thấy vậy, thời điểm cô đỡ Lục Thiên Bảo đi ra khỏi Thanh Long, rất nhanh có cảnh sát tới.
“Một giờ trước tôi nhận được tin có người báo cảnh sát, là ai bá “Cảnh sát lúc tới, thấy cục diện này, có chút nhức đầu, dẫu sao sự tại của Thanh Long cũng khiến cho bọn họ không dám tùy tiện trêu chọc.
“Là tôi báo cảnh “Khương Tuyết Nhu giơ giơ tay nói”
“Là như vầy, trước đó vài ngày, Nhạc Hạ Thu tiểu thư bị người khác bắt cóc, thời điểm Hoắc Anh Tuấn đi cứu Nhạc Hạ Thu, thấy người đàn ông bên cạnh tôi là vị này cùng Cô Nhạc ở trong một cái sơn động, Hoắc Anh Tuấn nhận định vị này chính là tên bắt cóc, cho nên tôi báo cảnh sát, dẫu sao bất kỳ người bị định tội đều cần cảnh sát trinh sát thẩm vấn xét xử nữa không phải sao”
*Cô nói không sai, phải làm như vậy”Cảnh sát gật đầu, nhìn cả người Lục Thiên Bảo đều là máu một cái, có ý ám chỉ cảnh cáo: “Bất kỳ người nào cũng không được vận dụng tư hình, nếu không, cái thế giới này chẳng phải lộn xộn sao”
Hoắc Anh Tuấn sắc mặt tối xầm, anh vạn lần không nghĩ tới cái người phụ nữ này lại âm hiểm như vậy, lại là trước khi tới đây đã gọi cảnh sát tới.
Chương 887: Ở sở cảnh sát
Một khi Lục Thiên Bảo bị đưa vào sở cảnh sát, dựa theo trình tự bình thường, anh ta sẽ được đưa vào bệnh viện chữa trị tồi một lần nữa thẩm vấn, hơn nữa vào trong tay cảnh sát, anh cũng không cách nào lại giáo huấn Lục Thiên Bảo.
“Vậy tôi cũng báo cảnh sát” Anh đạp thang lầu đi xuống, chỉ Khương Tuyết Nhu: “Người phụ nữ này bắt có đi cháu gái tôi, ý đồ tổn thương cô bé, mời các người lập tức lập án điều tra”
“Có thể, vị cô gái này, Hoắc tiên sinh, mời hai người theo tôi trở về sở cảnh sát một chuyến ”Cảnh sát nói.
Tiếp theo, Lục Thiên Bảo bị xe cứu thương đưa vào bệnh vi Khương Tuyết Nhu ngồi ở trong xe cảnh sát, Hoắc Anh Tuấn ngữ phía sau trong xe nhỏ Thanh Long sắp xếp.
Đến sở cảnh sát sau không bao lâu, Hoäc Phong Lang mang Hiếu Khê tới.
“Chào chú cảnh sát”Hiểu Khê vừa tiến đến liền ngọt ngào chào hỏi.
“Cháu bé nhỏ ngoan”Cảnh sát nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Hiểu Khê một cái, sau đó mặt đây nghỉ hoặc nhìn về phía Hoắc Anh Tuấn: “Hoắc thiểu, không phải anh nói cháu gái anh bị bắt cóc.
Hoäc Anh Tuấn mặt đầy băng sương trợn mắt nhìn Hoäc Phong Lang: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, Hiểu Khê tại sao cùng cậu chung một chỗ trở về, cái người đàn ông mang đồ che miệng mũi đó đâu”
“Anh nói Lương Vũ a, cô ấy mới vừa rồi đang dẫn Hiểu Khê đi chơi“Hoắc Phong Lang cố làm nghỉ ngờ nói: “Anh, anh tại sao nói Hiểu Khê bị bắt cóc?”
“Hoäc Phong Lang, cậu cùng Khương Tuyết Nhu thông đồng chơi tôi”Hoäc Anh Tuấn tức giận phải chết, bắt lại cổ áo Hoäc Phong Lang: “Thứ người giống như cậu như vậy, xứng làm bố của Hiểu Khê sao”
“Dì Khương, trán dì thế nào?”Giọng nói Hiểu Khê bỗng nhiên vang lên, tiểu tử không biết lúc nào chạy tới trước mặt Khương Tuyết Nhu, thấy trán cô nước mắt uông uông khóc lên.
“Vô tình té bị thương, không có sao”
Khương Tuyết Nhu đang muốn đưa tay đến ôm cô bé, Hoắc Anh Tuấn nhanh hơn đem Hiểu Khê bế lên’“Cô không có tư cách ôm con bé, cút cho tôi”
Hiểu Khê lần đầu tiên thấy Hoắc Anh Tuấn hung thần ác sát như vậy, bị sợ ngẩn ngơ, sau đó oa oa khóc lớn lên: “Con không thích bác đối với dì Khương dử như vậy, thật là đáng sợ, con sẽ không thích bác nữa”
“Hiểu Khê, con không hiểu”Hoäc Anh Tuấn nghe được tiếng khóc của tiểu hài tử, lòng đều đau đến chết.
“Con biết, vết thương trên trán dì Khương là bác đánh có đúng hay không, bác quá tàn nhãn, bác đi ra”Hiểu Khê bả vai anh.
Hoắc Phong Lang thấy sắc mặt Hoắc Anh Tuấn khó coi, sợ Hiểu.
Khê bị anh làm bị thương, lập tức đem tiểu tử từ trong ngực Hoắc Anh Tuấn ôm ra.
Anh cứ như vậy làm cho người ta chán ghét Một cảm giác tức giận xông tới, khiến cho cả người anh nhìn giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nố nham thạch vậy, không người nào dám đến gần.
Chương 888: Bị điều đi
Trong xe thể thao.
Hiểu Khê nằm ở trong ngực Khương Tuyết Nhu, khóc mặt đều đầy là nước mắt: “Mẹ, có phải thật là đau hay không, con sẽ không thích bố cặn bã nữa, con không muốn cùng ông ấy ở cùng một chỗ”
“Không có sao, mẹ vẫn tốt”Khương Tuyết Nhu vuốt ve đầu nhỏ lông xù của cô bé: “Hiếu Khê hôm nay biểu hiện rất tốt, thật xin lỗi, là mẹ lợi dụng con”
Nếu như có thể, cô thật không muốn để cho đứa con của mình tiếp xúc những thứ chuyện bẩn thỉu này.
“Không quan trọng, mẹ cũng là vì cứu chú Thiên Bảo, hơn nữa chú Lương Vũ cũng dẫn con đi chơi rất vui”Hiểu Khê nhỏ giọng nói.
“Chờ một hồi con cùng chú đi chơi, mẹ còn muốn đi tìm chứng cớ rửa sạch tôi đế chú Thiên Bảo được trong sạch”Khương Tuyết Nhu hôn trán cô bé một cái: “Mẹ làm xong sẽ tới tìm con, được không.”
“Dạ, Hiểu Khê sẽ ngoan ngoãn”Hiểu Khê rút ra cái mũi nhỏ gật đầu.
“Có cần hỗ trợ hay không”Hoác Phong Lang hỏi.
“Không cần, anh chỉ cần giúp tôi chăm sóc kỹ Hiếu Khê là được rồi”Khương Tuyết Nhu lắc đầu, chuyện này quá phức tạp, cô sợ Hoắc Phong Lang cũng sẽ xảy ra chuyện.
“Chỉ đổ thừa tôi quá vô dụng”Hoäc Phong Lang cười khổ.
“Đừng nói như vậy, tôi cảm thấy anh đã rất thông minh, ít nhất so với anh của anh“Khương Tuyết Nhu từ trong thâm tâm nói.
“Nói cũng phải, thật không rõ Nhạc Hạ Thu rốt cuộc cho anh ta ăn bùa mê gì”Hoắc Phong Lang than thở.
Tách ra xong, Khương Tuyết Nhu rất nhanh liên lạc Lương Vũ, cô kể cho Lương Vũ chuyện xảy ra trong sơn động, cô đi đến nhà Lục Thiên Bảo lúc xảy ra chuyện.
Đến lúc đó, cô tra máy giám sát của nhà trọ một chút, phát hiện ngoài một người đàn ông ở bên ngoài đưa bữa ăn tối cho Lục Thiên Bảo ra thì toàn bộ đoạn video kia đã bị thủ tiêu, thậm chí buổi tối tám giờ đến tám giờ ruõi chút thời gian này toàn bộ cũng không có thu hình.
Cô lại đến những máy giám sát trong khu vực phụ cận tìm một vòng, lại không tìm được dấu vết nào, sau đó cô không thể không đưa mắt nhìn sang ở bãi đậu ở sát lầu dưới có một chiếc xe chở xe cần cẩu….
Hôm sau, tập đoàn Hoäc thị.
Trong phòng làm việc, Hoắc Anh Tuấn đang trưng ra một gương mặt tuấn tú nhưng khó chịu cực kì để tiếp nhận các báo cáo của các quản lý cấp cao.
Anh đã mấy ngày này không tới công ty, những quản lý cấp cao có rất nhiều chuyện cần cùng anh báo cáo.
Chẳng qua là chưa nói bao lâu, cửa phòng làm việc chợt bị đá văng ra, Hoäc Phong Lang tức giận sãi bước đi tới: “Hoäc Anh Tuấn, anh có ý gì, để cho tôi đi nước Áo thành lập nhà máy sản xuất tấm chip, không xây xong không cho phép trở lại, anh dùng việc công để báo thù riêng a, mỗi lần tôi chọc anh khó chịu, anh sẽ dùng loại phương thức đê hèn này đối phó với tôi, anh biết rõ ta bây giờ không.
thể nào rời đi Kinh Đô thời gian quá dài, Hiểu Khê cần tôi chăm sóc”
“Tổng… Tổng giám đốc Hoäc, bọn chúng tôi đi trước lại tới sau”
Những quản lý cấp cao thấy tình huống không đúng, từng người một vội vàng cúi đầu đi ra ngoài.
Hoắc Phong Lang đáy lòng thoáng qua một tia sợ hãi, anh cảm giác gần đây Hoắc Anh Tuấn cả người tản ra là toàn sát khí, thật là giống như người điên.
Chương 889: Là cô ép anh
Anh ta xiết chặc quả đấm, chỉ có thể không cam lòng nói: “Tôi bây giờ không thể đi, Hiểu Khê còn quá nhỏ, chuyện này anh cho người khác… “
“Hiểu Khê chính là cần có người chăm sóc, nói cho cùng, cậu và Khương Tuyết Nhu cái loại nữ nhân ác độc đó qua lại quá gần, tôi không yên tâm anh chăm sóc Hiểu Khê, tôi không muốn Hiểu Khê lại lần nữa trở thành con tin, con bé còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu, nhưng cậu là bố con bé, nhưng lại đi theo người khác dùng Hiểu Khê uy hiếp tôi, cậu có nghĩ tới hay không lỡ như Khương Tuyết Nhu đùa thật, Hiểu Khê tùy thời có thể sẽ mất mạng”
Hoắc Anh Tuấn hung hãn trợn mắt nhìn anh ta: “Tôi là người nắm quyền nhà họ Hoäc, Hiểu Khê là người nhà họ Hoắc, tôi có quyền quyết định hết thảy tất cả”
“Anh người này thật là chuyên quyền, cuồng vọng tự đại cực kỳ”Hoắc Phong Lang thiếu chút nữa bị tức chết: “Anh tại sao phải xem Tuyết Nhu nghĩ xấu như vậy, cô ấy bị anh yêu thật là xui xẻo”
“Yêu?”Hoäc Anh Tuấn cười nhạt: “Loại người giống như cô ta như vậy không xứng lấy được tình yêu của tôi, trước kia, là tôi mắt bị mù, từ nay về sau, tôi cũng không muốn nhìn thấy nữa Hiểu Khê cùng cô ta đến gần”
“Tôi nói cho anh biết, tôi là sẽ không đi nước Áo”Hoäc Phong Lang lắc đầu, đem Hiếu Khê một mình nhét vào trong biệt thự nhà, anh không làm được, anh cũng đã đáp ứng với Khương Tuyết Nhu, sẽ bảo vệ thật tốt Hiểu Khê, cũng sẽ để cho mẹ con hai người cô ấy thường xuyên gặp mặt.
“Không muốn đi, vị trí kia của cậu cũng đừng làm nữa, đi ra đi”Hoäc Anh Tuấn lạnh như băng nói.
“Được, anh thật là ác”
Hoắc Phong Lang đáy lòng dâng lên ý hận cùng sỉ nhục mãnh liệt, anh ta xoay người sãi bước rời đi Lúc đi tới cửa, lại dừng lại quay đầu: “Hoäc Anh Tuấn, tôi xem Khương Tuyết Nhu là bạn tốt, và có thể tin tưởng cô ấy vô điều kiện, còn anh, người cả ngày lẫn đêm cùng anh chung chăn gối, anh đối với cô ấy tín nhiệm nhưng ngay cả một nửa sự tín nhiệm của tôi cũng không bằng.
Thậm chí, những cảnh sát kia đều ở đây bình thường điều tra vụ án của Lục Thiên Bảo, chỉ có anh, ngay cả một cơ hội cho cô ấy chứng minh sự trong sạch đều không nguyện cho, anh quá độc ác, sớm muộn sẽ hối hận”
Anh ta nói xong, rời khỏi công ty cũng không trở về nữa.
Trong phòng làm việc, Hoắc Anh Tuấn một quyền đánh vào trên bàn, đáy mắt thoáng qua mờ mịi Anh ác sao, đó không phải là cô ép sao.
Lần này, cô cầm Hiểu Khê uy hiếp anh, là triệt để chọc vào ranh giới của anh.
Anh vĩnh viễn cũng sẽ không nữa tha thứ cho cô.
Lúc này, điện thoại di động anh reo lên, Nhạc Trạch Đàm từ trong bệnh viện gọi tới.
“Cậu cả Hoäc, anh lúc nào tới, sau khi buổi sáng anh tới, Hạ Thu vẫn không ăn cái gì, mặt mày ủ dột, bình thương Cậu Tống còn sẽ tới, mấy ngày nay Cậu Tống ngay cả cái bóng người cũng không thấy”
“Tôi ở trong công ty có chút việc, lập tức tới ngay”
Hoắc Anh Tuấn rất nhanh chạy tới, Nhạc Hạ Thu thấy anh, tinh thần khá hơn một chút, còn ăn một chút cơm: “Đúng rồi, Anh Tuấn, em nghe nói… Lục Thiên Bảo hình như bị đưa đi đến sở cảnh sát”
“Ừ”Hoäc Anh Tuấn tròng mắt hơi căng: “Cảnh sát đã lập án, đến lúc đó trong buổi họp thẩm tra”
“Nói vậy cũng tốt… “Nhạc Hạ Thu lộ ra thư thái cười: “Động tư hình từ đầu đến cuối không ổn, hay là giao cho sở cảnh sát đi”
Nhạc Trạch Đàm tức giận nói: “Nhưng mà loại án bắt cóc này sở cảnh sát nhiều nhất cũng chỉ xử mấy năm”
“Em tin tưởng anh ta ở trong tù sẽ nghiêm túc hối cải, hơn nữa chúng ta hẳn tuân thủ pháp luật”Nhạc Hạ Thu mặt đầy chân thành nói.
Nhạc Trạch Đàm thở dài: “Em chính là quá thiện lương”
Hoắc Anh Tuấn cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong sáng vô tội của Nhạc Hạ Thu, không nhịn được liền nghĩ tới mặt mũi ác độc của Khương Tuyết Nhu, anh không nhịn được cảm khái, mình là thật yêu sai người rồi sao.
Không sai, có lẽ anh không thương Hạ Thu, nhưng ít ra cô ấy là một người tâm địa hiền lành, mà mình vì Khương Tuyết Nhu người như vậy mà cự tuyệt lần lượt làm tổn thương cô ấy.
“Cậu cả Hoắc, vụ án của Hạ Thu anh nhất định hãy đảm nhiệm luật sư của con bé đi”Nhạc Trạch Đàm bỗng nhiên nói: “Sợ là sợ Khương.
Tuyết Nhu bên kia mời tới luật sư lợi hại hơn, đến lúc đó để cho Lục Thiên Bảo vô tội thả ra thì phiền toái”
Chương 890: Người nào là người tốt con vẫn có thể phân rõ
“Sẽ không, đến lúc đó tôi tự mình ra sân”Hoäc Anh Tuấn thấp.
giọng nói “Quá tốt, trên cái thế giới này cũng chưa có ai thẳng kiện được Anh Tuấn ”Nhạc Hạ Thu ngửa đầu hướng anh khẽ mỉm cười.
Ban đêm trong biệt thự nhà họ Hoäắc.
Hoắc Anh Tuấn hiếm thấy trở lại một chuyến, bà cụ Hoắc nhìn anh một cái, cũng rất không vừa mắt: “Hôm nay mặt trời là mọc ở phía tây sao, lại còn không trở lại, trong tay con xách cái gì?”
“Ba bộ đồ chơi mới nhất dành cho trẻ con”Hoắc Anh Tuấn cầm đi tới đưa cho Hiểu Khê đang ăn điểm tâm bên cạnh: “Đưa cho con có được hay không”
Anh cho tới bây giờ không phải một người quan tâm đến cảm nhận của trẻ con, nhưng ngày hôm qua lời của Hiểu Khê vẫn là để cho anh rất đau lòng, thậm chí cả đêm đều không cách nào ngủ được.
Anh thật không rõ mình tại sao phải quan tâm con gái của Hoắc Phong Lang như vậy, thật là gặp quỷ.
“Không muốn”Hiểu Khê quay mặt qua một bên, chạy đến bên người bà cụ Hoắc cúi đầu.
Bà cụ Hoắc tức giận trợn mắt nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Con đem bố.
con bé điều ra nước ngoài đi công tác, để cho nó bị người khác chê cười, con còn có mặt mũi đến đây để lấy lòng Hiểu Khê”
“Hoäc Phong Lang nói với con sao?”Hoắc Anh Tuấn gương mặt tuấn tú trầm xuống.
“Cũng không phải”Hiểu Khê ngẩng đầu, khiếp khiếp nhìn anh, nhưng lớn tiếng nói: “Là ông cố chú bà nội bọn họ đang thảo luận chuyện này, bố của con đã làm gì sai, bác tại sao phải như vậy đối với ông ấy”
Hoắc Anh Tuấn nhất thời cứng họng, anh không có biện pháp nói cho cô bé chân tướng, thế giới của con nít quá đơn thuần.
“Con biết, bác nhất định là giống như dì Nhạc nói, bởi vì bác cùng bố con là bất đồng bố ruột, cho nên bác không thích bố con”Hiểu Khê mắt đỏ khuông ủy khuất nói.
“Nhạc Hạ Thu nói những lời như vậy với con?”Bà cụ Hoắc sắc mặt lập tức liền biến: “Đây là cái loại phụ nữ gì a, làm sao có thể trước mặt trẻ con nói những thứ này, thật quá đáng”
“Bà nội… “Hoắc Anh Tuấn sắc mặt khó chịu.
Bà cụ Hoắc nhưng lạnh lùng nói: “Bà nghe nói con gần đây lại ngày ngày ở trong bệnh viện trông nom cái người Nhạc Hạ Thu đó, bà nói con là đời trước không có phụ nữ sao, cô ta cắm cho con một cái sừng dài như vậy, người của toàn Kinh Đô cũng đang nghị luận, con làm sao cứ hồ đồ như vậy a”
Hoắc Anh Tuấn im lặng không lên tiếng.
Ông cụ Hoäắc chống gậy đi vào”“Bà hãy bớt tranh cãi một tí, dù sao người cháu trai này của bà không có người phụ nữ này không sống nổi, tùy tiện để nó bị dày vò, nó bây giờ là người nắm quyền nhà họ Hoäc, ai nói đều vô dụng”
“Tôi còn có thể làm gì, nó nếu như lại theo Nhạc Hạ Thu kết hôn, hai người các người cứ đi ra nước ngoài len lén cử hành là được rồi, đừng gọi bà đến, chúng ta cũng sẽ không tham gia, mất mặt”Bà cụ Hoäc bực tức nói.
“Được rồi, con trở về phòng”
Hoắc Anh Tuấn đem ba bộ đồ chơi để trên bàn, xoay người rời đi.
Mới vừa đi xuống lầu, phía sau đột nhiên truyền tới giọng nói của Hiểu Khê: “Bác, chờ một chút”
“Hiểu Khê, con không phải là không thích bác sao?”Hoắc Anh Tuấn quay đầu, đáy mắt thoáng qua khổ sở.
gạt con, con rất thích dì ấy, sau này cũng sẽ tiếp tục thích, Hiểu Khê mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng người nào là người tốt, con vẫn là phân rõ”
Hoắc Anh Tuấn cười khanh khách: “Một đứa nhỏ như con thì phân rõ cái gì?”
Chương 891: Con mắt nhìn người
“Con dĩ nhiên phân rõ “Hiểu Khê chống nạnh ở eo: “Giống như ở trong nơi biệt thự lớn này vậy, bác, bà cố nội, ông cố nội, bà nội, các chú đều là thật tâm thích con, nhưng ông nội ruột của con, bà cô, còn có ông cố bên kia của bố con, bà cố, chú dì thì đều không thích con”
Hoắc Anh Tuấn kinh ngạc, thật lâu kịp phản ứng đột nhiên nói: “Con nói ông nội của con, còn có nhà họ Sở ông nội bà nội bên kia, chú dì đều không thích con?”
*Ừ, đúng vậy, thời điểm bố mang con đi tới nhà họ Sở, bọn họ đều không quan tâm con, còn có một người anh khi dễ con, rõ ràng là anh ta làm sai, nhưng mà ông nội lại để cho con nói xin lỗi với anh ta”Hiểu Khê ngửa đầu nắm chặt quả đấm nhỏ.
“Từ nhỏ, con đã cùng mẹ bên nhau lớn lên, con rất biết nhìn sắc mặt người”
Hoắc Anh Tuấn trong lòng khó hiểu quặn lên rất đau, nhưng không nói rõ ràng: “Sau này đừng đi nhà họ Sở gia nữa, nếu như nhàm chán, hãy tới tìm bác”
“Không cần, con không thích dì Nhạc, con biết dì ấy cũng không thích con“Hiểu Khê quả quyết lắc đầu một cái, khoát tay: “Bác, hẹn gặp lại”
Cô bé nói xong ba chân bốn cảng chạy vào nhà.
Hoắc Anh Tuấn nhìn bóng lưng cô bé hồi lâu, lại lấy ra điện thoại di động gọi cho nhân viên: “Để cho Hoäc Phong Lang tiếp tục đảm nhiệm vị trí ở công ty”
Nhân viên bất ngờ hỏi: “Nhị thiếu gia không cần phải đi nước Ý xây công xưởng nữa sao?”
“Không cần, tôi sẽ sắp xếp người khác đi qua”
Hoäc Anh Tuấn than thở, ai bảo Hoäc Phong Lang lại có một tiểu bảo bối dễ làm cho người ta đau lòng như vậy, nếu như Hoắc Phong Lang bị đưa ra nước ngoài, Hiểu Khê coi như con gái của Hoäc Phong Lang cũng sẽ bị người khác xem thường đi, anh không cho phép có người khi dễ Hiểu Khê.
Chẳng qua là… Anh không nghĩ tới Sở Minh Khôi lại sẽ không thích Hiểu Khê như vậy, Hiểu Khê rõ ràng là cháu gái ruột của ông ta a, có người ông nội bà nội nào không thích cháu của mình chứ, còn có người nhà họ Sở bên kia cũng quá kỳ quái.
Trở lại một mình ở trong biệt thự, dì Tân cười híp mắt tiến lên đón: “Cậu cả Hoäc, cậu lúc nào mang Cô Khương cùng trở lại thăm một chút?
Hoắc Anh Tuấn chân mày trầm xuống, nhưng dì Tân lại không chú ý tới, chẳng qua là cười nói: “Trước đó vài ngày nhìn tin tức, cậu và Cô Khương đi Lư Sơn chơi, là hợp lại rồi, thật là vui vẻ thay cho các người”
“Lại chia tay rồi”Hoắc Anh Tuấn mặt không cảm giác nói.
Dì Tân ngẩn người một chút: “Làm sao lại…
“Sau này chớ nói về cô ta trước mặt tôi”Hoắc Anh Tuấn nói xong sãi bước lên lầu.
Dì Tân nhìn bóng lưng anh thở dài, không còn hợp cũng tốt, cùng cậu cả Hoắc chung một chỗ nói không chừng Cô Khương lại phải chịu khổ.
Hoắc Anh Tuấn đi vào trong thư phòng “Ầm “ đóng cửa lại.
Anh đốt điếu thuốc, nhớ tới mới vừa rồi Hiểu Khê nói, Khương Tuyết Nhu thật chưa từng nghĩ muốn bắt Hiếu Khê uy hiếp mình sao, cô sẽ không làm thương tổn Hiểu Khê sao?
này tại sao đột nhiên… Thứ cho tôi nói thẳng, trong vụ kiện này bất kể là ai thăng, anh và Cô Khương sẽ thật hoàn toàn đi tới bước đường cùng“Ngôn Minh Hạo đánh bạo mở miệng.
“Anh có muốn gọi điện thoại xem thử Hiểu Khê đang ở nơi nào hay không”Khương Tuyết Nhu nheo mắt nhắc nhở.
Tim Hoäc Anh Tuấn hung hăng run lên, anh vội vàng tìm được số điện thoại của Hiểu Khê gọi di động ra ngoài, nhưng không gọi được.
“Cô đã làm gì với Hiểu Khê”Trong hai mắt anh dũng động sát khí, tựa như một giây kế tiếp, sẽ phải giết chết cô vậy.
“Tôi có thể để cho anh cùng con bé video một chút, nhưng anh phải cho người trả điện thoại di động lại cho tôi”Khương Tuyết Nhu hướng anh đưa tay.
Hoäc Anh Tuấn lập tức để cho người đem điện thoại di động lấy tới đưa lại cho cô, Khương Tuyết Nhu gọi điện thoại cho Lương Vũ, bên trong xuất hiện một người đàn ông đeo đồ che miệng mũi: “Tiểu thư…
“Để cho anh ta nhìn đứa trẻ một chút”Khương Tuyết Nhu ra lệnh.
Rất nhanh, Lương Vũ đưa điện thoại di động cho Hiểu Khê.
“Bác… “Hiểu Khê xán lạn cười ngẩng đầu, Hoắc Anh Tuấn nhìn bối cảnh một cái, phát hiện không phải khu biệt thự Hằng Thịnh, là một địa phương hoàn toàn xa lạ.
“Hiểu Khê, con hôm nay làm sao không đi học?”Anh vội vàng hỏi.
“Dì Khương bảo hôm nay mang con đi ra ngoài chơi, dì ấy để cho cái chú này tới đón con, bác, bác hỏi dì Khương một chút lúc nào tới”Hiểu Khê ngây thơ nói: “Con thật nhàm chán oh”
“Hiểu Khê, con biết mình đang ở đâu không?”
“Không biết a, lần đầu tiên tới chỗ này… “
“Người bạn nhỏ, nên trả điện thoại di động lại cho chú rồi”Lương Vũ trực tiếp cướp đi điện thoại di động, sau đó cười híp mắt nhìn trong ống kính: “Tiểu thư, cô nhanh lên một chút trở lại đi, tiếu tử này cần cô, tôi chưa gĩ trẻ con bao giờ, không có quá nhiều kiên nhẫn oh”
Cậu ta nói xong liền cúp.
Hoắc Anh Tuấn lấy điện thoại di động hướng Khương Tuyết Nhu đập tại chỗ: “Tiện nhân, cô ngay cả một đứa trẻ toàn tâm toàn ý tín nhiệm cô cũng có thể xuống tay được, cô còn là một con người sao, tôi mù mắt, mới đi thích cô”
Điện thoại di động hung hăng nện ở trên trán Khương Tuyết Nhu, trong nháy mắt đó, đầu óc đau ông ông ông thiếu chút nữa ngất xiu, Khương Tuyết Nhu miễn cưỡng đứng vững, lấy tay sờ một cái, mới phát hiện trán sưng một mảng lớn.
“Anh không phải luôn miệng nói tôi ác độc sao, người ác độc giống như tôi như vậy, nếu như anh vẫn cứ muốn nhốt tôi ở bên trong không để cho chúng tôi đi ra ngoài, tôi không xác định Hiểu Khê sẽ xảy ra chuyện gì”Khương Tuyết Nhu lạnh như băng uy hiếp.
“Cô dám uy hiếp tôi”Hoắc Anh Tuấn thân hình cao lớn từng bước một hướng cô đến gần, một gương mặt tuấn tú đẳng đẳng sát khí.
“Anh muốn thử nhìn một chút sao”Khương Tuyết Nhu cười híp mắt nhắc nhở: “Anh quên Hiểu Khê thích anh bao nhiêu, lúc con bé cười lên có biết bao nhiêu đáng yêu”
Thân thể Hoắc Anh Tuấn đóng băng, hốc mắt thoáng qua đỏ nhạt, vô hình, nghĩ đến sẽ không còn được gặp lại tên tiểu nha đầu kia, anh vậy mà sẽ có loại cảm giác như bị người ta tháo tim ra.
“Khương Tuyết Nhu, đời này chuyện tôi làm sai nhất chính là yêu cô, cút, mang người của cô cút”Hoắc Anh Tuấn căm ghét hướng cô gầm thét”Nhưng mà tôi nói cho cô biết, hôm nay cô đi ra khỏi cánh cửa này, tôi cũng có mười ngàn loại phương pháp sẽ khiến cho các người sống không bằng chết”
“Anh để cho tôi trải nghiệm mùi vị sống không bảng chết còn thiếu sao, cũng đã nhiều hơn một lần rồi”
Khương Tuyết Nhu đở cả người Lục Thiên Bảo đầy là máu dậy từng bước một đi ra khỏi phòng ngầm dưới đất.
Người của Thanh Long từng người đem bọn họ bao vây, nhưng Khương Tuyết Nhu giống như không nhìn thấy vậy, thời điểm cô đỡ Lục Thiên Bảo đi ra khỏi Thanh Long, rất nhanh có cảnh sát tới.
“Một giờ trước tôi nhận được tin có người báo cảnh sát, là ai bá “Cảnh sát lúc tới, thấy cục diện này, có chút nhức đầu, dẫu sao sự tại của Thanh Long cũng khiến cho bọn họ không dám tùy tiện trêu chọc.
“Là tôi báo cảnh “Khương Tuyết Nhu giơ giơ tay nói”
“Là như vầy, trước đó vài ngày, Nhạc Hạ Thu tiểu thư bị người khác bắt cóc, thời điểm Hoắc Anh Tuấn đi cứu Nhạc Hạ Thu, thấy người đàn ông bên cạnh tôi là vị này cùng Cô Nhạc ở trong một cái sơn động, Hoắc Anh Tuấn nhận định vị này chính là tên bắt cóc, cho nên tôi báo cảnh sát, dẫu sao bất kỳ người bị định tội đều cần cảnh sát trinh sát thẩm vấn xét xử nữa không phải sao”
*Cô nói không sai, phải làm như vậy”Cảnh sát gật đầu, nhìn cả người Lục Thiên Bảo đều là máu một cái, có ý ám chỉ cảnh cáo: “Bất kỳ người nào cũng không được vận dụng tư hình, nếu không, cái thế giới này chẳng phải lộn xộn sao”
Hoắc Anh Tuấn sắc mặt tối xầm, anh vạn lần không nghĩ tới cái người phụ nữ này lại âm hiểm như vậy, lại là trước khi tới đây đã gọi cảnh sát tới.
Chương 887: Ở sở cảnh sát
Một khi Lục Thiên Bảo bị đưa vào sở cảnh sát, dựa theo trình tự bình thường, anh ta sẽ được đưa vào bệnh viện chữa trị tồi một lần nữa thẩm vấn, hơn nữa vào trong tay cảnh sát, anh cũng không cách nào lại giáo huấn Lục Thiên Bảo.
“Vậy tôi cũng báo cảnh sát” Anh đạp thang lầu đi xuống, chỉ Khương Tuyết Nhu: “Người phụ nữ này bắt có đi cháu gái tôi, ý đồ tổn thương cô bé, mời các người lập tức lập án điều tra”
“Có thể, vị cô gái này, Hoắc tiên sinh, mời hai người theo tôi trở về sở cảnh sát một chuyến ”Cảnh sát nói.
Tiếp theo, Lục Thiên Bảo bị xe cứu thương đưa vào bệnh vi Khương Tuyết Nhu ngồi ở trong xe cảnh sát, Hoắc Anh Tuấn ngữ phía sau trong xe nhỏ Thanh Long sắp xếp.
Đến sở cảnh sát sau không bao lâu, Hoäc Phong Lang mang Hiếu Khê tới.
“Chào chú cảnh sát”Hiểu Khê vừa tiến đến liền ngọt ngào chào hỏi.
“Cháu bé nhỏ ngoan”Cảnh sát nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Hiểu Khê một cái, sau đó mặt đây nghỉ hoặc nhìn về phía Hoắc Anh Tuấn: “Hoắc thiểu, không phải anh nói cháu gái anh bị bắt cóc.
Hoäc Anh Tuấn mặt đầy băng sương trợn mắt nhìn Hoäc Phong Lang: “Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, Hiểu Khê tại sao cùng cậu chung một chỗ trở về, cái người đàn ông mang đồ che miệng mũi đó đâu”
“Anh nói Lương Vũ a, cô ấy mới vừa rồi đang dẫn Hiểu Khê đi chơi“Hoắc Phong Lang cố làm nghỉ ngờ nói: “Anh, anh tại sao nói Hiểu Khê bị bắt cóc?”
“Hoäc Phong Lang, cậu cùng Khương Tuyết Nhu thông đồng chơi tôi”Hoäc Anh Tuấn tức giận phải chết, bắt lại cổ áo Hoäc Phong Lang: “Thứ người giống như cậu như vậy, xứng làm bố của Hiểu Khê sao”
“Dì Khương, trán dì thế nào?”Giọng nói Hiểu Khê bỗng nhiên vang lên, tiểu tử không biết lúc nào chạy tới trước mặt Khương Tuyết Nhu, thấy trán cô nước mắt uông uông khóc lên.
“Vô tình té bị thương, không có sao”
Khương Tuyết Nhu đang muốn đưa tay đến ôm cô bé, Hoắc Anh Tuấn nhanh hơn đem Hiểu Khê bế lên’“Cô không có tư cách ôm con bé, cút cho tôi”
Hiểu Khê lần đầu tiên thấy Hoắc Anh Tuấn hung thần ác sát như vậy, bị sợ ngẩn ngơ, sau đó oa oa khóc lớn lên: “Con không thích bác đối với dì Khương dử như vậy, thật là đáng sợ, con sẽ không thích bác nữa”
“Hiểu Khê, con không hiểu”Hoäc Anh Tuấn nghe được tiếng khóc của tiểu hài tử, lòng đều đau đến chết.
“Con biết, vết thương trên trán dì Khương là bác đánh có đúng hay không, bác quá tàn nhãn, bác đi ra”Hiểu Khê bả vai anh.
Hoắc Phong Lang thấy sắc mặt Hoắc Anh Tuấn khó coi, sợ Hiểu.
Khê bị anh làm bị thương, lập tức đem tiểu tử từ trong ngực Hoắc Anh Tuấn ôm ra.
Anh cứ như vậy làm cho người ta chán ghét Một cảm giác tức giận xông tới, khiến cho cả người anh nhìn giống như một ngọn núi lửa sắp bùng nố nham thạch vậy, không người nào dám đến gần.
Chương 888: Bị điều đi
Trong xe thể thao.
Hiểu Khê nằm ở trong ngực Khương Tuyết Nhu, khóc mặt đều đầy là nước mắt: “Mẹ, có phải thật là đau hay không, con sẽ không thích bố cặn bã nữa, con không muốn cùng ông ấy ở cùng một chỗ”
“Không có sao, mẹ vẫn tốt”Khương Tuyết Nhu vuốt ve đầu nhỏ lông xù của cô bé: “Hiếu Khê hôm nay biểu hiện rất tốt, thật xin lỗi, là mẹ lợi dụng con”
Nếu như có thể, cô thật không muốn để cho đứa con của mình tiếp xúc những thứ chuyện bẩn thỉu này.
“Không quan trọng, mẹ cũng là vì cứu chú Thiên Bảo, hơn nữa chú Lương Vũ cũng dẫn con đi chơi rất vui”Hiểu Khê nhỏ giọng nói.
“Chờ một hồi con cùng chú đi chơi, mẹ còn muốn đi tìm chứng cớ rửa sạch tôi đế chú Thiên Bảo được trong sạch”Khương Tuyết Nhu hôn trán cô bé một cái: “Mẹ làm xong sẽ tới tìm con, được không.”
“Dạ, Hiểu Khê sẽ ngoan ngoãn”Hiểu Khê rút ra cái mũi nhỏ gật đầu.
“Có cần hỗ trợ hay không”Hoác Phong Lang hỏi.
“Không cần, anh chỉ cần giúp tôi chăm sóc kỹ Hiếu Khê là được rồi”Khương Tuyết Nhu lắc đầu, chuyện này quá phức tạp, cô sợ Hoắc Phong Lang cũng sẽ xảy ra chuyện.
“Chỉ đổ thừa tôi quá vô dụng”Hoäc Phong Lang cười khổ.
“Đừng nói như vậy, tôi cảm thấy anh đã rất thông minh, ít nhất so với anh của anh“Khương Tuyết Nhu từ trong thâm tâm nói.
“Nói cũng phải, thật không rõ Nhạc Hạ Thu rốt cuộc cho anh ta ăn bùa mê gì”Hoắc Phong Lang than thở.
Tách ra xong, Khương Tuyết Nhu rất nhanh liên lạc Lương Vũ, cô kể cho Lương Vũ chuyện xảy ra trong sơn động, cô đi đến nhà Lục Thiên Bảo lúc xảy ra chuyện.
Đến lúc đó, cô tra máy giám sát của nhà trọ một chút, phát hiện ngoài một người đàn ông ở bên ngoài đưa bữa ăn tối cho Lục Thiên Bảo ra thì toàn bộ đoạn video kia đã bị thủ tiêu, thậm chí buổi tối tám giờ đến tám giờ ruõi chút thời gian này toàn bộ cũng không có thu hình.
Cô lại đến những máy giám sát trong khu vực phụ cận tìm một vòng, lại không tìm được dấu vết nào, sau đó cô không thể không đưa mắt nhìn sang ở bãi đậu ở sát lầu dưới có một chiếc xe chở xe cần cẩu….
Hôm sau, tập đoàn Hoäc thị.
Trong phòng làm việc, Hoắc Anh Tuấn đang trưng ra một gương mặt tuấn tú nhưng khó chịu cực kì để tiếp nhận các báo cáo của các quản lý cấp cao.
Anh đã mấy ngày này không tới công ty, những quản lý cấp cao có rất nhiều chuyện cần cùng anh báo cáo.
Chẳng qua là chưa nói bao lâu, cửa phòng làm việc chợt bị đá văng ra, Hoäc Phong Lang tức giận sãi bước đi tới: “Hoäc Anh Tuấn, anh có ý gì, để cho tôi đi nước Áo thành lập nhà máy sản xuất tấm chip, không xây xong không cho phép trở lại, anh dùng việc công để báo thù riêng a, mỗi lần tôi chọc anh khó chịu, anh sẽ dùng loại phương thức đê hèn này đối phó với tôi, anh biết rõ ta bây giờ không.
thể nào rời đi Kinh Đô thời gian quá dài, Hiểu Khê cần tôi chăm sóc”
“Tổng… Tổng giám đốc Hoäc, bọn chúng tôi đi trước lại tới sau”
Những quản lý cấp cao thấy tình huống không đúng, từng người một vội vàng cúi đầu đi ra ngoài.
Hoắc Phong Lang đáy lòng thoáng qua một tia sợ hãi, anh cảm giác gần đây Hoắc Anh Tuấn cả người tản ra là toàn sát khí, thật là giống như người điên.
Chương 889: Là cô ép anh
Anh ta xiết chặc quả đấm, chỉ có thể không cam lòng nói: “Tôi bây giờ không thể đi, Hiểu Khê còn quá nhỏ, chuyện này anh cho người khác… “
“Hiểu Khê chính là cần có người chăm sóc, nói cho cùng, cậu và Khương Tuyết Nhu cái loại nữ nhân ác độc đó qua lại quá gần, tôi không yên tâm anh chăm sóc Hiểu Khê, tôi không muốn Hiểu Khê lại lần nữa trở thành con tin, con bé còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu, nhưng cậu là bố con bé, nhưng lại đi theo người khác dùng Hiểu Khê uy hiếp tôi, cậu có nghĩ tới hay không lỡ như Khương Tuyết Nhu đùa thật, Hiểu Khê tùy thời có thể sẽ mất mạng”
Hoắc Anh Tuấn hung hãn trợn mắt nhìn anh ta: “Tôi là người nắm quyền nhà họ Hoäc, Hiểu Khê là người nhà họ Hoắc, tôi có quyền quyết định hết thảy tất cả”
“Anh người này thật là chuyên quyền, cuồng vọng tự đại cực kỳ”Hoắc Phong Lang thiếu chút nữa bị tức chết: “Anh tại sao phải xem Tuyết Nhu nghĩ xấu như vậy, cô ấy bị anh yêu thật là xui xẻo”
“Yêu?”Hoäc Anh Tuấn cười nhạt: “Loại người giống như cô ta như vậy không xứng lấy được tình yêu của tôi, trước kia, là tôi mắt bị mù, từ nay về sau, tôi cũng không muốn nhìn thấy nữa Hiểu Khê cùng cô ta đến gần”
“Tôi nói cho anh biết, tôi là sẽ không đi nước Áo”Hoäc Phong Lang lắc đầu, đem Hiếu Khê một mình nhét vào trong biệt thự nhà, anh không làm được, anh cũng đã đáp ứng với Khương Tuyết Nhu, sẽ bảo vệ thật tốt Hiểu Khê, cũng sẽ để cho mẹ con hai người cô ấy thường xuyên gặp mặt.
“Không muốn đi, vị trí kia của cậu cũng đừng làm nữa, đi ra đi”Hoäc Anh Tuấn lạnh như băng nói.
“Được, anh thật là ác”
Hoắc Phong Lang đáy lòng dâng lên ý hận cùng sỉ nhục mãnh liệt, anh ta xoay người sãi bước rời đi Lúc đi tới cửa, lại dừng lại quay đầu: “Hoäc Anh Tuấn, tôi xem Khương Tuyết Nhu là bạn tốt, và có thể tin tưởng cô ấy vô điều kiện, còn anh, người cả ngày lẫn đêm cùng anh chung chăn gối, anh đối với cô ấy tín nhiệm nhưng ngay cả một nửa sự tín nhiệm của tôi cũng không bằng.
Thậm chí, những cảnh sát kia đều ở đây bình thường điều tra vụ án của Lục Thiên Bảo, chỉ có anh, ngay cả một cơ hội cho cô ấy chứng minh sự trong sạch đều không nguyện cho, anh quá độc ác, sớm muộn sẽ hối hận”
Anh ta nói xong, rời khỏi công ty cũng không trở về nữa.
Trong phòng làm việc, Hoắc Anh Tuấn một quyền đánh vào trên bàn, đáy mắt thoáng qua mờ mịi Anh ác sao, đó không phải là cô ép sao.
Lần này, cô cầm Hiểu Khê uy hiếp anh, là triệt để chọc vào ranh giới của anh.
Anh vĩnh viễn cũng sẽ không nữa tha thứ cho cô.
Lúc này, điện thoại di động anh reo lên, Nhạc Trạch Đàm từ trong bệnh viện gọi tới.
“Cậu cả Hoäc, anh lúc nào tới, sau khi buổi sáng anh tới, Hạ Thu vẫn không ăn cái gì, mặt mày ủ dột, bình thương Cậu Tống còn sẽ tới, mấy ngày nay Cậu Tống ngay cả cái bóng người cũng không thấy”
“Tôi ở trong công ty có chút việc, lập tức tới ngay”
Hoắc Anh Tuấn rất nhanh chạy tới, Nhạc Hạ Thu thấy anh, tinh thần khá hơn một chút, còn ăn một chút cơm: “Đúng rồi, Anh Tuấn, em nghe nói… Lục Thiên Bảo hình như bị đưa đi đến sở cảnh sát”
“Ừ”Hoäc Anh Tuấn tròng mắt hơi căng: “Cảnh sát đã lập án, đến lúc đó trong buổi họp thẩm tra”
“Nói vậy cũng tốt… “Nhạc Hạ Thu lộ ra thư thái cười: “Động tư hình từ đầu đến cuối không ổn, hay là giao cho sở cảnh sát đi”
Nhạc Trạch Đàm tức giận nói: “Nhưng mà loại án bắt cóc này sở cảnh sát nhiều nhất cũng chỉ xử mấy năm”
“Em tin tưởng anh ta ở trong tù sẽ nghiêm túc hối cải, hơn nữa chúng ta hẳn tuân thủ pháp luật”Nhạc Hạ Thu mặt đầy chân thành nói.
Nhạc Trạch Đàm thở dài: “Em chính là quá thiện lương”
Hoắc Anh Tuấn cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong sáng vô tội của Nhạc Hạ Thu, không nhịn được liền nghĩ tới mặt mũi ác độc của Khương Tuyết Nhu, anh không nhịn được cảm khái, mình là thật yêu sai người rồi sao.
Không sai, có lẽ anh không thương Hạ Thu, nhưng ít ra cô ấy là một người tâm địa hiền lành, mà mình vì Khương Tuyết Nhu người như vậy mà cự tuyệt lần lượt làm tổn thương cô ấy.
“Cậu cả Hoắc, vụ án của Hạ Thu anh nhất định hãy đảm nhiệm luật sư của con bé đi”Nhạc Trạch Đàm bỗng nhiên nói: “Sợ là sợ Khương.
Tuyết Nhu bên kia mời tới luật sư lợi hại hơn, đến lúc đó để cho Lục Thiên Bảo vô tội thả ra thì phiền toái”
Chương 890: Người nào là người tốt con vẫn có thể phân rõ
“Sẽ không, đến lúc đó tôi tự mình ra sân”Hoäc Anh Tuấn thấp.
giọng nói “Quá tốt, trên cái thế giới này cũng chưa có ai thẳng kiện được Anh Tuấn ”Nhạc Hạ Thu ngửa đầu hướng anh khẽ mỉm cười.
Ban đêm trong biệt thự nhà họ Hoäắc.
Hoắc Anh Tuấn hiếm thấy trở lại một chuyến, bà cụ Hoắc nhìn anh một cái, cũng rất không vừa mắt: “Hôm nay mặt trời là mọc ở phía tây sao, lại còn không trở lại, trong tay con xách cái gì?”
“Ba bộ đồ chơi mới nhất dành cho trẻ con”Hoắc Anh Tuấn cầm đi tới đưa cho Hiểu Khê đang ăn điểm tâm bên cạnh: “Đưa cho con có được hay không”
Anh cho tới bây giờ không phải một người quan tâm đến cảm nhận của trẻ con, nhưng ngày hôm qua lời của Hiểu Khê vẫn là để cho anh rất đau lòng, thậm chí cả đêm đều không cách nào ngủ được.
Anh thật không rõ mình tại sao phải quan tâm con gái của Hoắc Phong Lang như vậy, thật là gặp quỷ.
“Không muốn”Hiểu Khê quay mặt qua một bên, chạy đến bên người bà cụ Hoắc cúi đầu.
Bà cụ Hoắc tức giận trợn mắt nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Con đem bố.
con bé điều ra nước ngoài đi công tác, để cho nó bị người khác chê cười, con còn có mặt mũi đến đây để lấy lòng Hiểu Khê”
“Hoäc Phong Lang nói với con sao?”Hoắc Anh Tuấn gương mặt tuấn tú trầm xuống.
“Cũng không phải”Hiểu Khê ngẩng đầu, khiếp khiếp nhìn anh, nhưng lớn tiếng nói: “Là ông cố chú bà nội bọn họ đang thảo luận chuyện này, bố của con đã làm gì sai, bác tại sao phải như vậy đối với ông ấy”
Hoắc Anh Tuấn nhất thời cứng họng, anh không có biện pháp nói cho cô bé chân tướng, thế giới của con nít quá đơn thuần.
“Con biết, bác nhất định là giống như dì Nhạc nói, bởi vì bác cùng bố con là bất đồng bố ruột, cho nên bác không thích bố con”Hiểu Khê mắt đỏ khuông ủy khuất nói.
“Nhạc Hạ Thu nói những lời như vậy với con?”Bà cụ Hoắc sắc mặt lập tức liền biến: “Đây là cái loại phụ nữ gì a, làm sao có thể trước mặt trẻ con nói những thứ này, thật quá đáng”
“Bà nội… “Hoắc Anh Tuấn sắc mặt khó chịu.
Bà cụ Hoắc nhưng lạnh lùng nói: “Bà nghe nói con gần đây lại ngày ngày ở trong bệnh viện trông nom cái người Nhạc Hạ Thu đó, bà nói con là đời trước không có phụ nữ sao, cô ta cắm cho con một cái sừng dài như vậy, người của toàn Kinh Đô cũng đang nghị luận, con làm sao cứ hồ đồ như vậy a”
Hoắc Anh Tuấn im lặng không lên tiếng.
Ông cụ Hoäắc chống gậy đi vào”“Bà hãy bớt tranh cãi một tí, dù sao người cháu trai này của bà không có người phụ nữ này không sống nổi, tùy tiện để nó bị dày vò, nó bây giờ là người nắm quyền nhà họ Hoäc, ai nói đều vô dụng”
“Tôi còn có thể làm gì, nó nếu như lại theo Nhạc Hạ Thu kết hôn, hai người các người cứ đi ra nước ngoài len lén cử hành là được rồi, đừng gọi bà đến, chúng ta cũng sẽ không tham gia, mất mặt”Bà cụ Hoäc bực tức nói.
“Được rồi, con trở về phòng”
Hoắc Anh Tuấn đem ba bộ đồ chơi để trên bàn, xoay người rời đi.
Mới vừa đi xuống lầu, phía sau đột nhiên truyền tới giọng nói của Hiểu Khê: “Bác, chờ một chút”
“Hiểu Khê, con không phải là không thích bác sao?”Hoắc Anh Tuấn quay đầu, đáy mắt thoáng qua khổ sở.
gạt con, con rất thích dì ấy, sau này cũng sẽ tiếp tục thích, Hiểu Khê mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng người nào là người tốt, con vẫn là phân rõ”
Hoắc Anh Tuấn cười khanh khách: “Một đứa nhỏ như con thì phân rõ cái gì?”
Chương 891: Con mắt nhìn người
“Con dĩ nhiên phân rõ “Hiểu Khê chống nạnh ở eo: “Giống như ở trong nơi biệt thự lớn này vậy, bác, bà cố nội, ông cố nội, bà nội, các chú đều là thật tâm thích con, nhưng ông nội ruột của con, bà cô, còn có ông cố bên kia của bố con, bà cố, chú dì thì đều không thích con”
Hoắc Anh Tuấn kinh ngạc, thật lâu kịp phản ứng đột nhiên nói: “Con nói ông nội của con, còn có nhà họ Sở ông nội bà nội bên kia, chú dì đều không thích con?”
*Ừ, đúng vậy, thời điểm bố mang con đi tới nhà họ Sở, bọn họ đều không quan tâm con, còn có một người anh khi dễ con, rõ ràng là anh ta làm sai, nhưng mà ông nội lại để cho con nói xin lỗi với anh ta”Hiểu Khê ngửa đầu nắm chặt quả đấm nhỏ.
“Từ nhỏ, con đã cùng mẹ bên nhau lớn lên, con rất biết nhìn sắc mặt người”
Hoắc Anh Tuấn trong lòng khó hiểu quặn lên rất đau, nhưng không nói rõ ràng: “Sau này đừng đi nhà họ Sở gia nữa, nếu như nhàm chán, hãy tới tìm bác”
“Không cần, con không thích dì Nhạc, con biết dì ấy cũng không thích con“Hiểu Khê quả quyết lắc đầu một cái, khoát tay: “Bác, hẹn gặp lại”
Cô bé nói xong ba chân bốn cảng chạy vào nhà.
Hoắc Anh Tuấn nhìn bóng lưng cô bé hồi lâu, lại lấy ra điện thoại di động gọi cho nhân viên: “Để cho Hoäc Phong Lang tiếp tục đảm nhiệm vị trí ở công ty”
Nhân viên bất ngờ hỏi: “Nhị thiếu gia không cần phải đi nước Ý xây công xưởng nữa sao?”
“Không cần, tôi sẽ sắp xếp người khác đi qua”
Hoäc Anh Tuấn than thở, ai bảo Hoäc Phong Lang lại có một tiểu bảo bối dễ làm cho người ta đau lòng như vậy, nếu như Hoắc Phong Lang bị đưa ra nước ngoài, Hiểu Khê coi như con gái của Hoäc Phong Lang cũng sẽ bị người khác xem thường đi, anh không cho phép có người khi dễ Hiểu Khê.
Chẳng qua là… Anh không nghĩ tới Sở Minh Khôi lại sẽ không thích Hiểu Khê như vậy, Hiểu Khê rõ ràng là cháu gái ruột của ông ta a, có người ông nội bà nội nào không thích cháu của mình chứ, còn có người nhà họ Sở bên kia cũng quá kỳ quái.
Trở lại một mình ở trong biệt thự, dì Tân cười híp mắt tiến lên đón: “Cậu cả Hoäc, cậu lúc nào mang Cô Khương cùng trở lại thăm một chút?
Hoắc Anh Tuấn chân mày trầm xuống, nhưng dì Tân lại không chú ý tới, chẳng qua là cười nói: “Trước đó vài ngày nhìn tin tức, cậu và Cô Khương đi Lư Sơn chơi, là hợp lại rồi, thật là vui vẻ thay cho các người”
“Lại chia tay rồi”Hoắc Anh Tuấn mặt không cảm giác nói.
Dì Tân ngẩn người một chút: “Làm sao lại…
“Sau này chớ nói về cô ta trước mặt tôi”Hoắc Anh Tuấn nói xong sãi bước lên lầu.
Dì Tân nhìn bóng lưng anh thở dài, không còn hợp cũng tốt, cùng cậu cả Hoắc chung một chỗ nói không chừng Cô Khương lại phải chịu khổ.
Hoắc Anh Tuấn đi vào trong thư phòng “Ầm “ đóng cửa lại.
Anh đốt điếu thuốc, nhớ tới mới vừa rồi Hiểu Khê nói, Khương Tuyết Nhu thật chưa từng nghĩ muốn bắt Hiếu Khê uy hiếp mình sao, cô sẽ không làm thương tổn Hiểu Khê sao?
này tại sao đột nhiên… Thứ cho tôi nói thẳng, trong vụ kiện này bất kể là ai thăng, anh và Cô Khương sẽ thật hoàn toàn đi tới bước đường cùng“Ngôn Minh Hạo đánh bạo mở miệng.
Bình luận facebook