• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu (132 Viewers)

  • Chương 475-479

Chương 475 “Quan tâm Hoắc Anh Tuấn như vậy?”

Sở Văn Khiêm nắm lên tay cô xoa xoa: “Không phải là còn để ý anh ta đấy chứ.”

“Sao có thể chứ, trong lòng em bây giờ chỉ có anh.” Diệp Minh Ngọc liếc mắt cười một tiếng: “Em chính là tò mò”

Sở Văn Khiêm thấp giọng “ừ một tiếng.

Chẳng những như vậy, bệnh tình của Hoắc Anh Tuấn còn càng ngày càng nghiêm trọng, mấy ngày trước còn hôn mê lập tức được đưa tới bệnh viện.

Người kia cũng thật là lợi hại rồi.

Sau khi Khương Tuyết Nhu rời đi, trong một chiếc xe nhỏ màu đen ngừng ở ven đường, lập tức có người gọi điện thoại cho Hoắc Anh Tuấn.

“… Thiếu phu nhân đụng phải Sở Văn Khiêm với Diệp Minh Ngọc, bị bọn họ đoạt vị trí ăn.”

Người ngồi bên trên cửa sổ, Hoắc Anh Tuấn ngắt xuống một lá cây trên bệ cửa sổ: “Nên cho hai người kia một ít trừng phạt đi, đưa bọn họ một phần đại lễ đi, còn cái nhà hàng bên kia, không cần mở nữa.”

Trong nhà hàng.

Sở Văn Khiêm cùng với Diệp Minh Ngọc mới ăn được một nửa.

Một đám người giám đốc ngành thực phẩm chạy tới trực tiếp niêm phong kiểm tra: “Có người tố cáo nói ăn điểm tâm ở đây bị đau bụng, phải đóng cửa tiếp nhận điều tra, đám người không liên quan toàn bộ rời đi.

Nói xong, người chấp pháp đi lên đuổi người đi: “Đi nhanh một chút.”

Diệp Minh Ngọc nổi giận: “Tôi còn chưa ăn điểm tâm xong, các người biết tôi là ai không.”

“Tôi không có hứng thú muốn biết cô là ai, nhưng tôi biết cô làm cản trở tôi làm việc.

Người chấp pháp trực tiếp đem hai người đuổi ra ngoài, thậm chí ngay cả túi cũng ném ra.

Diệp Minh Ngọc tức giận la làng: “Tôi muốn tố cáo các người.”

Sở Văn Khiêm cũng không có khả hơn chút nào: “Đừng nóng, tôi biết người quản lý, gọi điện thoại cho họ có thể lập tức khiến cho những người này bị cách chức”

“Văn Khiêm, anh thật là lợi hại.” Diệp Minh Ngọc mặt đầy sùng bái.

Sở Văn Khiêm khóe miệng đắc ý cong lên, lấy điện thoại di động ra, đang muốn bấm, đột nhiên thư kí gọi điện thoại tới: “Tổng giám đốc Sở, không xong rồi, tập đoàn Hoắc thị bên kia dẫn người ở bộ tư pháp tới trước cửa Sở thị, nói là trong thời gian gần đây, thời điểm hai nhà tập đoàn Sở Hoắc hợp tác, Sở thị đã chiếm rất nhiều lợi nhuận hai mươi nghìn tỷ từ Hoắc thị, trước mắt anh phải tới Hoắc 11 thị đi thỉnh cầu.

“Cái gì?” Sở Văn Khiêm sắc mặt đại biến: “Hoắc Anh Tuấn điên rồi sao.”

“Người ta mang bằng chứng tới, giấy trắng mực đen, coi như rõ ràng.” Thư kí cười khổ: “Bộ tư pháp của chúng ta đều bị bọn họ hỏi đến mức á khẩu không trả lời được.”

“Đáng chết” Sở Văn Khiêm tức giận lửa giận bốc ba mét.

Anh ta coi như là đã biết, từ tiệm ăn sáng đến công ty tất cả đều xảy ra vấn đề Hết thảy các thứ này, tuyệt đối không thể nào là tình cờ.

Tất nhiên là Hoắc Anh Tuấn.

Cái tên nhà họ Sở này cũng sắp điên rồi, còn không ngừng.

Hết lần này tới lần khác đây là thật.

Dẫu sao lúc Hoắc Nhã Lam tại vị những năm này, nâng đỡ nhà họ Sở không ít, thậm chí còn vì nhà họ Sở hợp tác nhiều hạng mục đoạt về không ít dự án, nhưng mà Hoắc thị cũng không can dự, coi như là nhắm mắt để cho nhà họ Sở kiếm tiền, cho đến mấy ngày trước sau khi Hoắc Anh Tuấn quay trở lại mới tạm thời ngừng lại.

Hai mươi nghìn tỷ không phải là nhà họ Sở không có, nhưng lập tức cầm ra số tiên lớn nhự vậy; sẽ-ảnh hưởng đến nhiều hạng mục nhà họ Sở đang chuẩn bị tiến hành, hạng mục này có thể thay đổi tương lai nhà họ Sở, số tiền này, không thể đưa ra.

Sau khi Khương Tuyết Nhu đến công ty.

Lúc tổng giám đốc Ngô đi lên tìm cô ký tên, thấp thỏm nói: “Nghe bên ngoài nói… cô và Hoäc tiên sinh đang ở riêng, đang chuẩn bị… Ly dị”

Bút đang ký tên hơi ngừng Khương Tuyết Nhu bình tĩnh ngẩng đầu: “Bên ngoài đã truyền chuyện thành như vậy sao?”

“Đúng vậy, có một số công ty đang cùng chúng ta kí kết hiệp nghị nhưng bây giờ cũng hủy bỏ hợp tác, thậm chí căn bản không muốn tiếp điện thoại từ công ty chúng ta”

“Không quan trọng, bây giờ nghiêm túc phát triển tốt khu chung cư ven đường biển kia đã đủ để chúng ta kiếm tiên”Khương Tuyết Nhụ một chút cũng không tức giận: “Vừa vặn gần đây công ty quá nhiều người khó khăn, để cho mọi người có đất để nương thân cũng tốt: “Được’
Chương 476

Tổng giám đốc Ngô sau khi lui ra ngoài, mặt đầy nuôi tiếc.

Còn tưởng rằng leo lên cây to Cậu cả này, tương lai địa vị tập đoàn Hồng Nhân có thể phất lên như diều gặp gió, đáng tiếc.

Cả buổi trưa, bầu không khí nội bộ tập đoàn một mảnh ảm đạm.

Thậm chí nhân viên ở quầy lễ tân cũng không nội lệ.

Cho đến lúc gần mười hai giờ, trước cửa bỗng nhiên xuất hiện một bóng người anh tuấn cao ráo đi tới, chợt nhìn một cái, phảng phất là một Thiên vương cao cấp sao sáng xuất hiện, nhưng cẩn thận nhìn một chút, đường nét hoàn mỹ tinh xảo khiến cho nhân viên lễ tân hung hãn run lên một cái.

Người đàn ông khiến tất cả những người phụ nữ nước Nguyệt Hàn phải si mê dù chỉ được thấy qua ti vi nhiều lần “Cậu… Cậu cả…“

Con mẹ nó, Cậu cả làm sao lại cắt kiểu tóc này cơ chứ, thật là đẹp trai chết đi được mà.

Cậu cả tới nơi này làm gì, sẽ không phải là muốn cùng các chủ tịch của mình làm thủ tục ly dị chứ.

Ô ô ô, không muốn a.

“Cậu cả Hoắc, anh đây là… Nữ nhân viên lễ tân thận trọng hỏi thăm.

“Không nhìn thấy?” Hoắc Anh Tuấn đưa lên hộp cơm đang cầm trong tay: “Tới đưa cơm cho vợ tôi.”

Nữ nhân viên lễ tân hóa đá. Không phải nói muốn ly dị sao.

Làm sao mà Cậu cả Hoắc lại tự mình chạy đến cửa đưa cơm.

“Cô ấy ở đâu?” Hoắc Anh Tuấn nhếch lên chân mày anh tuấn.

Nữ nhân viên lễ tân suýt chút nữa thì si mê: “Về cái này… Hẳn đi đến phòng ăn chung rồi.”

Hoắc Anh Tuấn một đường thông suốt không trở ngại đi đến phòng ăn.

Đây là lần đầu tiên anh tới tập đoàn Hồng Nhân.

Rất nhanh ở trong phòng ăn nhìn thấy được bóng người của Khương Tuyết Nhu, thật sự là quá bắt mắt, âu phục sang trọng ôm vóc người xinh đẹp, mái tóc dài thả ở một bên, chỉ nhìn một mặt bên, không khỏi cảm thấy giống như một mỹ nhân hạ phàm.

Bên cạnh cô còn tụ tập mấy vị quản lý cấp cao, cũng không biết đám người bọn họ đang nói chuyện gì, bầu không khí khá hòa thuận, chuyện trò vui vẻ.

Hoắc Anh Tuấn lông mi dài rũ xuống.

Đôi chân dài bước đi tới.

Khương Tuyết Nhu đang cùng những vị quản lý cấp cao thẩm định giá nhà, đột nhiên cảm thấy chung quanh yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều nhìn sau lưng cô.

Phụ nữ là một dáng vẻ si mê, đàn ông lại là một dáng vẻ sợ hãi, cùng tôn kính.

Trong lòng cô lộp bộp, đối mặt lại với khuôn mặt dễ nhìn của Hoắc Anh Tuấn.

“Cục cưng, anh làm cho em hộp cơm tình yêu” Hoắc Anh Tuấn giọng ôn nhu cưng chìu thật là có thể chắt ra nước.

Khương Tuyết Nhu cau mày, đang muốn mở miệng.

Tổng giám đốc Ngô lập tức đứng dậy: “Đã như vậy, chủ tịch Khương cô cũng nhanh cùng Cậu cả Hoắc đi ăn cơm đi.”

Giám đốc bộ phận marketing cũng cười đến mặt mày sáng lạn: “Cậu cả Hoắc thật đúng là chu đáo” Giám đốc bộ phận kinh doanh: “Người đàn ông tốt như Cậu cả Hoắc đấy chắc sớm đã tuyệt chủng, tôi đời này cũng chưa từng thấy ai làm chồng mà nấu cơm tình yêu đem đến cho vợ.

Khoa trương nhất là người phụ trách phòng ăn cũng chạy đến: “Thức ăn ở phòng ăn chúng ta khẳng định là làm ăn không ngon bằng Cậu cả Hoắc làm, chủ tịch Khương, cô chở phụ lòng tâm ý của Cậu cả Hoắc”

Khương Tuyết Nhu: “…”

Những người này rốt cuộc là nhân viên của mình hay là của Hoắc Anh Tuấn.

“Đi thôi” Hoắc Anh Tuấn ôm nàng cô, thấp giọng ở bên tại cô nhỏ nhẹ: “Em cũng không đến nổi muốn nhiều con mắt trừng trừng nhìn chúng ta ồn ào chứ.”

Khương Tuyết Nhu không nói, không thể làm gì khác hơn là đứng lên đi cùng anh.

Sau khi đóng cửa, cô ôm ngực, đang muốn mở miệng, Hoắc Anh Tuấn đã mở ra hộp cơm, hộp cơm có bốn tầng, tầng thứ nhất là tôm chiên cùng rau cải, tầng thứ hai là cháo gà, tầng thứ ba làm bằng thiết đựng trái cây lạnh, tầng thứ bốn bày cơm được nặn thành hình hai đầu người giống như một nam một nữ, tóc cùng lỗ mũi là dùng rong biển đính lên, bên cạnh để trứng gà, củ cà rốt đỏ, cây bắp, thật là nghệ thuật mãn nhãn.

“Cục cưng, cái này là em, cái này là anh Hoắc Anh Tuấn chỉ phần nắm cơm được nặn hình cái đầu nói.
Chương 477

Khương Tuyết Nhu trầm mặc một hồi, nói: “Là tìm đầu bếp làm chứ gì.”

“Không có, là anh sáng hôm nay một mực ở nhà làm cơm trưa cho em” Hoắc Anh Tuấn thật thấp giọng nói: “Trước kia ở Thành Đông là em lấy lòng anh, bây giờ đổi lại là anh theo đuổi em.”

Khương Tuyết Nhu châm chọc: “Cậu cả Hoắc thật đúng là biết cách khiến phụ nữ vui vẻ hả, trước kia theo đuổi Nhạc Hạ Thu chắc là cũng tốn không ít tâm tư đúng không.

“Bất kể em có tin hay không, anh chỉ làm cơm cho em thôi.” Hoắc Anh Tuấn đem đũa nhét vào trong tay cô: “Ăn đi.”

“Tôi không ăn” Khương Tuyết Nhu nổi giận, dựa vào cái gì mà anh bảo mình ăn, thì mình phải ăn.

“Tuyết Nhu, tại sao em lại không nói phải trái, em cũng đã từng có bạn trai cũ không phải sao”

“Được ha, vậy tôi tìm một người đàn ông nhìn tương tự như Lục Thanh Minh giữ ở bên mình chăm sóc tôi, có được không.”

Khương Tuyết Nhu ngửa đầu nhìn anh, quả nhiên, lúc thấy đáy mắt người đàn ông này đầy bất mãn, cô cười: “Anh nhìn xem, anh đã lúc nào đứng ở lập trường của tôi mà suy nghĩ tới đâu.”

“Thật xin lỗi.” Hoắc Anh Tuấn chân thành nói xin lỗi, trong chuyện Ninh Nhạc Tuyền này, anh quả thật làm không đúng: “Anh sau này sẽ không vậy nữa.”

“Hoắc Anh Tuấn, chúng ta không có sau này.” Khương Tuyết Nhu kiên trì nói.

“Đừng nói nhảm nữa.”

Hoắc Anh Tuấn tựa như quen ngồi vào trên ghế ở bàn làm việc: “Nếu em không muốn ăn, hôm nay anh cũng không đi”

Khương Tuyết Nhu trợn mắt nhìn anh, không nghĩ tới anh lại vô lại tới như vậy.

“Ngoan” Hoắc Anh Tuấn gõ mặt bàn, bỗng nhiên nói: “Có phải em bị cận thị hay không?”

“Tôi không có.

“Vậy như thế nào mà em không nhìn ra anh yêu em!Hoắc Anh Tuấn để tiện nhếch môi.

Khương Tuyết Nhu hoàn toàn hoá đá.

Chết tiệt, đây là học lời tỏ tình của cô lúc mới bắt đầu theo đuổi anh.

Môi cô giật giật, Hoắc Anh Tuấn vội vàng dùng tay để ở môi cô: “Em đừng nói chuyện”

Người đàn ông nào đó sâu kín thở dài: “Mặc dù em không lên tiếng, nhưng bây giờ trong đầu anh đều là giọng nói của em, làm thế nào.” Có thể làm sao đây, để cho cô đi chết đi có được không.

Khương Tuyết Nhu bưng ly nước uống một hớp lớn, tiêu hóa một chút: “Được rồi, anh đừng nói nữa.”

“Được, em không để cho anh nói thì anh không nói, anh nghe em”Hoắc Anh Tuấn làm một bộ dạng khôn khéo mười phần.

Khương Tuyết Nhu cảm giác hình như mình có chút bị anh làm điên rồi, cô cực kì hoài nghi tinh thần của Hoắc Anh Tuấn có phải có vấn đề rồi không, so với anh bây giờ, cô đột nhiên nhớ tới cái người cả một đời cao cao tại thượng như anh lúc xua. Được rồi, cô tuyệt đối là có xu hướng bị ngược. Vốn là cô không muốn ăn, nhưng bụng quả thực đói quá.

Cô cầm đũa lên ăn.

Có thể nói là rất đẹp, nhưng mùi vị thì tạm được. Hoắc Anh Tuấn hai tay khoanh lại chống cằm: “Anh rốt cuộc có thể biết tại sao em trước kia thích nấu cơm cho anh ăn, thì ra nhìn người mình thích ăn đồ ăn mình làm tâm tình cũng không tệ lắm.”

Khương Tuyết Nhu xấu hổ, cô lúc nào thích làm đồ ăn cho anh ăn, trước là vì lấy lòng anh, sau đó không phải là bị anh ép sao.

Trong lòng liền không có một chút suy nghĩ qua sao.

“Đưa điện thoại di động cho anh, đem anh từ trong danh sách chặn kéo ra ngoài.”Hoắc Anh Tuấn đưa tay.

“Không muốn.”

“Vậy tự anh làm!”Hoắc Anh Tuấn đứng lên. Thân ảnh cao lớn tràn đầy lực áp bức.

Khương Tuyết Nhu cắn răng, đem điện thoại di động ném cho anh.

Hoắc Anh Tuấn bấm mấy cái, đem số điện thoại của mình từ trong danh sách chặn của điện thoại cô thả ra.

Sau khi trả lại điện thoại di động cho cô, lại cầm điện thoại mình bấm bấm.

Trong chốc lát, điện thoại di động của Khương Tuyết Nhu chấn động một cái, cô quay đầu lại nhìn, phía trên hiện lên: Anh Tuấn thật lòng thích em gởi cho cô một cái tin nhắn.


Chương 478
Anh Tuấn thật lòng thích em….
Cô nhất thời đóng băng, trong lòng ập tới một trận bão táp “Nhận được chưa, anh mới đổi tên trên điện thoại của em”Hoắc Anh Tuấn liếc nhìn cô một cái.
“Anh muốn làm gì?” Khương Tuyết Nhu mơ hồ.
“Học em.”
Khương Tuyết Nhu chợt nhớ tới trước kia lúc mình theo đuổi anh, còn lấy một cái tên là “Vừa gặp đã yêu Tuấn Lúc ấy cảm thấy không có gì, nhưng mà sao bây giờ nhớ lại bỗng nhiên mặt đỏ tới mang tai, rất mắc cở.
Khi đó là mình ăn trúng cái gì phát điên rồi hay sao.
“Nhìn trong tin nhắn đi.” Hoắc Anh Tuấn nhắc nhỏ .
Khương Tuyết Nhu run rẩy mở ra nhìn một cái: Nếu như tù chung thân là yêu em cả đời, anh cam tâm tình nguyện nhận trừng phạt.
Hoắc Anh Tuấn cúi đầu họ nhẹ một tiếng: “Thích không?”
Làm một luật sư, đây là dùng luật pháp để có thể nghĩ tới lời tỏ tình lãng mạn nhất đích hay sao.
Khương Tuyết Nhu sờ trán anh một cái.
“Em làm gì?”
“Xem một chút anh có lên cơn sốt hay không”
Hoắc Anh Tuấn sắc mặt tối sầm: “Đủ rồi, em có biết vì muốn làm những thứ này anh đã dành thời gian cả đêm đó, đối với anh mà nói, chỉ nhiêu đây thời gian cũng đủ để anh thu vào cả trăm tỷ bạc”
Khương Tuyết Nhu trong lòng khinh bỉ. Ý là vì cô mà làm trễ nãi anh hơn thu vào hơn trăm tỷ.
“Được rồi, ai bảo vì em là vợ anh cơ chứ.”Hoắc Anh Tuấn đem hộp cơm thu lại: “Buổi tối về sớm một chút, anh ở nhà nấu cơm cho em.
“Cám ơn, không cần, tôi đã hẹn Tiêu Nhi đi làm SPA.”
Hoắc Anh Tuấn cau mày, quay đầu, vừa muốn mở miệng, Khương Tuyết Nhu cắt đứt lời anh: “Tôi biết anh lại muốn ngăn cản tôi chơi với cô ấy, còn phải nói cô ấy nói xấu, xin lỗi, cô ấy bây giờ chính là bạn tôi, ở trong mắt tôi, cô ấy trượng nghĩa, hào phóng, hiền lành, không kiểu cách, rất nhiều ưu điểm.”
Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, thấy anh cầm lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Tống Dung Đức, còn mở ra loa ngoài.
Sau khí bắt máy, bên kia truyền tới âm thanh của Tống Dung Đức: “Lão Hoäc, tôi đang muốn gọi điện thoại cho cậu, có phải Khương Tuyết Nhu trộm điện thoại của cậu hay không, Anh Tuấn thật lòng thích em cái loại đó tên thật khiến tôi chán ghét đến nỗi cơm cũng phun ra ngoài”
Khương Tuyết Như: “..”
Chuyện tốt thì chẳng nói gì. Chuyện xấu thì cái gì cũng có thể chụp lên trên đầu cô.
Cô tức giận trừng mắt nhìn Hoäc Anh Tuấn, thấy gương mặt tuấn tú của anh trở nên căng thẳng đen kịt, khó hiểu buôn cười.
“Không phải vậy, là chính tôi làm “Hoắc Anh Tuấn thật muốn đem cái tên này đi phanh thây: “Đừng dài dòng, tôi hỏi cậu, cậu lần trước tới tập đoàn Hồng Nhân tìm Khương Tuyết Nhu gây phiền toái?”
“Người đàn bà kia cáo trạng, xong chưa..
Hoäc Anh Tuấn ánh mắt càng ngày càng lạnh “Cậu cùng cô ấy nói cái gì?”
“Không nói gì nhiêu, không nhớ, dù sao thì tôi chính là cảnh cáo cô ấy đừng nhăm vào Ninh Nhạc Tuyên, đừng tưởng rằng trở thành Hoäc phụ nhân thì ngon… ˆ “Tống Dung Đức…
“Hoäc Anh Tuấn căn răng từng chữ từng câu cắt đứt lời anh ta: “Tôi cùng Khương Tuyết Nhu gây gổ là chuyện của chính chúng tôi, không tới phiên cậu tới lãm mồm, ngoài ra, nếu như cậu không yên lòng về Ninh Nhạc Tuyền như vậy, cậu đem cô ấy nhận lấy đi, tôi sẽ để cho cậu chăm sóc cô ấy thoải mái”
Chương 479

“Lão Hoắc, đây là lần thứ hai cậu vì người đàn bà kia chỉ trích tôi” Tống Dung Đức cũng tức giận: “Ninh Nhạc Tuyền là em gái Nhạc Hạ Thu, Hạ Thu không có ở đây, tôi làm như vậy là cũng muốn bảo vệ người nhà cô ấy “Đúng vậy, tôi cũng cho là cậu nghĩ như vậy, cho nên vì Nhạc Hạ Thu mà tôi buông tha cho cậu một lần cuối cùng này, đây cũng là giới hạn cuối cùng của tôi.

Còn nữa Nhạc Trạch Đàm những năm này làm bao nhiêu chuyện ác! Bốn năm gần đây cậu ta nháo nhào xảy ra án mạng, tất cả tội chứng chỉ hướng về anh ta, tôi vì ra mặt cãi kiện cho anh ta mà bị cả nước Nguyệt Hàn này chỉ trỏ, chuyện này làm tôi thống hận nhất khi làm nghề này, thối lui khỏi giới luật sư, những năm này tôi mặc cho Giang Thư Hằng giết tôi, cậu không phải là không biết.” Tổng Dung Đức trầm mặc.

Hoắc Anh Tuấn nắm chặt tay Khương Tuyết Nhu: “Tôi bảo vệ Nhạc Trạch Đàm bốn năm trời, thậm chí nhà họ Nhạc bị người nhà họ Nhạc chèn ép, tôi cũng xuất thủ dạy dỗ, nhưng là lại vì thế mà huyện nào dẫn đến hôn nhân của mình cũng xảy ra vấn đề, người dù sao cũng phải nhìn về phía trước, tôi không thể nào cả đời vì Nhạc Hạ Thu đã ra đi, mà đối với Tuyết Nhu không công bằng.

Tổng Dung Đức không cam lòng cắn răng: “Đây chính là tình yêu cậu đã từng nói với Nhạc Hạ Thu hay sao, tại sao lại như vậy.”

“Cô ấy đã chết, có lẽ… Cậu so với tôi yêu cô ấy hơn.” Tổng Dung Đức thân thể chấn động một cái, cậu ấy lại biết.

“Nếu như đã là anh em của tôi, mong cậu sau này đối với vợ tôi tôn trọng một chút.”

Hoắc Anh Tuấn cúp điện thoại, đối diện nhìn chằm chằm vào Khương Tuyết Nhu hoàn toàn ngây ngẩn người.

Đầu óc cô bây giờ rất loạn.

Cô đã từng nghe nói qua Hoắc Anh Tuấn được coi như luật sư đứng đầu đất nước Nguyệt Hàn, chợt im hơi lặng tiếng, thì ra là bởi vì Nhạc Trạch Đàm.

Còn nữa, Tống Dung Đức thích Nhạc Hạ Thu? Cái câu chuyện cẩu huyết gì đây.

“Tuyết Nhu, sau này anh sẽ vì em, buông xuống những chuyện trước kia, chúng ta nhìn về phía trước được không?” Hoắc Anh Tuấn nói nghiêm túc.

khương Tuyết Nhu trong Chốc lát có chút hoảng hốt, nhưng rất nhanh rút tay về, cô bây giờ thật không biết câu nào cúa anh là thật câu nào là giả.

“Không quan trọng, chúng ta con có nhiều thời gian.” Hoắc Anh Tuấn đứng “Em làm công việc trước đi, anh không quấy rây em nữa.”

Anh nói xong, cài cửa lại rời đi.

Khương Tuyết Nhu ngôi nửa ngày, trong kiện một chữ cũng không coi nổi.

Sau khi rời tập đoàn Hồng Nhân, Hoắc Anh Tuấn lái xe đi bệnh viện truyền nước biển.

Bệnh tình của anh bây giờ không ổn chẳng qua là dựa vào việc truyền thuốc duy trì.

Kim mới vừa ghim vào, Hoäc Nhã Lam giận đùng đùng từ bên ngoài xông tới: “Hoắc Anh Tuấn, mày lại để cho bộ tư pháp đến trước cửa tập đoàn Sở thị đòi lại tiền,mày là muốn bức chết Sở thị sao, tao thấy mày là đòi tiền muốn điên rồi.”

Sở Minh Khôi cũng vẻ mặt đau khổ đi theo phía sau Hoäc Nhã Lam: “Tôi biết cậu một mực trách tôi và mẹ của cậu ở chung một chỗ, không thích tôi cũng bình thường, nhưng là người nhà:họ Sở là vô tội, Hoäc Anh Tuấn, coi là chú cầu cậu, bỏ qua cho Sở thị đi”

“Minh Khôi, ông chớ cầu nó.” Thấy đàn ông mình yêu làm một bộ dạng thấp kém, tim Hoặc Nhã Lam đau lòng một trận Hoäc Anh Tuấn khóe miệng nghiền ngâm: “Chú Sở, dù là trách tôi nhiều chuyện, tôi bình thường thấy rất nhiều trà xanh là đàn bà luôn tỏ thái độ đáng thương, đây là lần đầu thấy trà xanh nam giả bộ đáng thương, thật là thú vị”

Sở Minh Khôi nho nhã gương mặt tuấn tú cứng đờ.

Hoäc Nhã Lam cũng säp giận điên lên: “Miệng mày sạch một chút, chú Sở từ trước cho tới nay ở trước mặt tao nói tốt cho mày không ít, vốn là khoảng thời gian này tao còn đối với mày có chút mềm lòng, bây giờ mới phát hiện tao đã suy nghĩ nhiều, mày chính là lạnh lùng vô tình, không nhân tính”

Hoäc Anh Tuấn ôm ngực: “Tại sao không ai hiếu cho tôi, hai mươi nghìn tỷ, đúng là những năm này Hoäc thị cùng Sở thị hợp tác nhiều hạng mục.

mà kiếm được, tôi chỉ là dựa trên giấy tờ tính toán rõ ràng, là Sở thị bọn họ chưa đưa cho chúng ta, tôi đòi lại tiền cho Hoäc thị lại còn phải bị chửi, mẹ, tôi làm như vậy cũng là vì lợi ích Hoäc thị”

“Hoäc thị không cần loại này lợi ích, hai nhà Hoäc Sở chúng ta vốn là thân thích, những hạng mục này đều là tao năm đó cố ý nâng đỡ nhà họ Sở mà đưa ra quyết định, chuyện này ông nội mày cũng biết chuyện… ° “vậy mẹ có thể đi tìm ông nội tôi, tới tìm tôi làm gï2’Hoắc Anh Tuấn khóe miệng nhếch lên giọng đầy mỉa mai.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom