Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 105: Tứ tông tranh tài chính thức bắt đầu
Bạch Vũ Phàm bước lên trước, giải thích một hồi.
"Ồ".
Bạch Thiên Minh có chút hứng thú nhìn về phía Hồ Tử Phong, gật đầu nói: "Tu vi võ đạo tầng tám đỉnh phong, quả nhiên không giả, đáng tiếc... nếu như thật sự đột phá được tầng chín thì tốt rồi".
Sau khi mọi người nghe nói Hồ Tử Phong thất bại đột phá võ đạo tầng chín thì đều tỏ ra có chút thất vọng.
Nhưng trong ánh mắt vẫn tương đối ủng hộ khích lệ.
"Xem ra ông trời phù hộ cho Thanh Vân Môn chúng ta, Tô Hàm Nguyệt ra đi thì lại có Hồ Tử Phong quật khởi!"
"Không sai, lần này Hồ sư huynh chắc chắn có thể đạt được thành tựu xuất sắc trong trận đấu võ, vang danh khắp nước Thiên Thủy".
"Ba năm trước, chuyện Tô Hàm Nguyệt làm được, Hồ sư huynh cũng có thể làm được như vậy".
Bạch Thiên Minh đi lên phía trước, vỗ vai Hồ Tử Phong nói: "Tử Phong, Tứ tông tranh tài liên quan đến tồn vong của tông môn, lần này thật sự phải trông chờ vào ngươi rồi".
Hồ Tử Phong trầm giọng đáp lại: "Mong tông chủ yên tâm, ta nhất định sẽ dốc toàn lực!"
"Đi thôi, chúng ta tới hội trường".
Lập tức, cả đoàn người Thanh Vân Môn trùng trùng điệp điệp đi về phía quảng trường.
Không khéo, đúng lúc sắp vào trong quảng trường thì vừa hay gặp đoàn Tử Viêm Môn.
Tông chủ của Tử Viêm Môn, Liễu Dự nhìn thấy Bạch Thiên Minh thì hơi sửng sốt, quét mắt nhìn một lượt đám người phía sau ông ta.
Rồi mỉm cười nói: "Bạch huynh, sao không thấy Tô Hàm Nguyệt của quý tông đâu, lẽ nào tin đồn là thật?"
Bạch Thiên Minh trầm giọng nói: "Việc này không phiền đến Liễu tông chủ lo lắng".
"Ha ha, ta không lo lắng, nào nào, mời các huynh đi trước".
Liễu Dự đưa tay ra mời đi trước, không tranh giành xem ai vào hội trường trước.
Đoàn người Thanh Vân Môn nối đuôi nhau đi vào.
Trước khi vào, Lâm Nhất nhìn Liễu Vân Phi bên cạnh Liễu Dự một cái, trong lòng khẽ kinh ngạc.
Hai tháng không gặp, thực lực của tên Liễu Vân Phi này lại càng ngày càng thâm sâu khó lường.
"Vô vị... không ngờ Tô Hàm Nguyệt thật sự đã đi rồi".
Sau khi nhìn đoàn người đi vào, Liễu Vân Phi thờ ơ nói.
Nụ cười trên gương mặt Liễu Dự biến mất, đột nhiên âm trầm nói: "Ta mặc kệ con thấy vô vị hay không, linh khoáng mà ba năm trước Thanh Vân Môn đã cướp đi, con bắt buộc phải đòi lại toàn bộ cho ta. Lần này ta phải khiến Thanh Vân Môn vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể có khả năng trở mình!"
Bên trong quảng trường.
Sự xuất hiện của đoàn người Thanh Vân Môn chớp mắt đã thu hút sự chú ý khắp nơi. Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter
"Kỳ lạ, sao không thấy Tô Hàm Nguyệt đâu?"
"Xem ra tin đồn là thật rồi, Tô Hàm Nguyệt đã rời khỏi Thanh Vân Môn rồi!"
"Có điều nghe nói nhân tài mới nổi của bọn họ Hồ Tử Phong trước đó đã đánh bại Chương Diệp của Cuồng Đao Môn chỉ bằng một quyền, thực lực bám sát Tô Hàm Nguyệt".
"Tổng thể xem ra, thực lực của Thanh Vân Môn vẫn rất mạnh, chắc chắn sẽ vẫn liều mạng tại lần Tứ tông tranh tài này".
Không thấy bóng dáng Tô Hàm Nguyệt đâu khiến mấy khán giả từ các nơi khác tới đều thấy hơi thất vọng.
Sát ngay sau đó chính là đoàn người Tử Viêm Môn.
"Liễu Vân Phi!"
"Không biết lần Tứ tông tranh tài này, Liễu Vân Phi sẽ biểu hiện thế nào?"
"Hắn ta đã được coi như là người đứng đầu trong Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ rồi, thiết nghĩ tham vọng trong lòng chắn chắn là áp đảo toàn trường!"
"Cũng khó, những người khác có thể cũng đều đã tiến bộ".
Không lâu sau, đệ tử của Cuồng Đao Môn cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Tứ tông tranh tài chỉ còn thiếu Huyền Dương Môn.
Đúng lúc này, trên quảng trường xuất hiện một tràng nhốn nháo.
Chủ trì của lần Tứ tông tranh tài này, thành chủ thành Bạch Thủy xuất hiện.
Điều khiến Lâm Nhất bất ngờ đó là thành chủ của thành Bạch Thủy lại là một mỹ nữ dung mạo trong veo như một đóa hoa sen.
"Thành chủ thành Bạch Thủy, Bạch Thu Thủy đến rồi"
"Đẹp thật, không hổ là đệ nhất mỹ nữ của nước Thiên Thủy chúng ta!"
Sau khi từng đợt reo hò cảm thán vang lên, quảng trường nhanh chóng trở nên yên lặng, lưu luyến vì nhan sắc của Bạch Thu Thủy.
Chỉ thấy cửa vào hội trường.
Bạch Thu Thủy mặc xiêm y màu xanh, suối tóc như thác nước, nhẹ nhàng tung bay theo gió, ngũ quan tinh xảo, tựa như một viên ngọc được mài giũa hoàn mỹ, mái tóc đen lướt nhẹ qua càng tăng thêm cảm giác mộng ảo.
Người ta rất khó tưởng tượng được, người phụ nữ này tuổi không lớn mà làm thế nào có thể trở thành thành chủ của thành Bạch Thủy.
"Đám người bên cạnh nàng ta chính là đệ tử của Huyền Dương Môn".
Đúng lúc này, thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm mở miệng nói.
Mọi người vội vàng nhìn theo, bên cạnh Bạch Thu Thủy là một đám đệ tử nội môn mặc trang phục màu vàng, người đi đầu có thần sắc lạnh lùng, phong thần tuấn lãng, khí chất xuất trần.
"Hắn ta chính là thiếu môn chủ của Huyền Dương Môn, Phong Vô Hằng, là một tay Huyền Dương Chưởng cực kỳ lợi hại, ba năm trước ta giao thủ với hắn ta cũng chưa phân được thắng bại".
Như vậy, Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy đã đồng thời cùng xuất hiện.
Thanh Vân Môn Bạch Vũ Phàm, Cuồng Đao Môn La Tinh, Tử Viêm Môn Liễu Vân Phi, Huyền Dương Môn Phong Vô Hằng.
"Thu Thủy bái kiến bốn vị tông chủ".
Đợi đến sau khi người của Huyền Dương Môn đã an tọa trên đài cao, Bạch Thu Thủy mỉm cười hành lễ chào hỏi.
"Bạch thành chủ không cần đa lễ, mời ngồi!"
Lâm Nhất phát hiện ra, tông chủ của Tứ đại tông môn đều khá khách sáo với Bạch Thu Thủy này.
Giơ tay ra mời đến vị trí chính giữa trên đài cao, cao hơn một bậc so với vị trí của Tứ đại tông môn.
Bạch Thu Thủy vừa ngồi xuống không lâu lại đứng lên, đứng từ trên cao nhìn xuống khán giả xung quanh quảng trường.
"Tứ tông tranh tài ba năm một lần là việc trọng đại của nước Thiên Thủy, các vị đường xa đến đây đã vất vả rồi..."
Giọng nói của nàng ta như nước chảy trong núi, thanh thúy trong trẻo, cực kỳ êm tai, làm cho người ta có chút hưởng thụ.
Người đẹp, giọng nói lại càng đẹp hơn.
Sau lời mở đầu, Bạch Thu Thủy cười nhẹ nói: "Cảm ơn bốn vị tông chủ đã cho tiểu nữ cơ hội chủ trì trận đấu lớn lần này".
"Bạch thành chủ khách khí rồi".
Đoàn người Bạch Thiên Minh vội vàng chắp tay, tỏ vẻ không dám nhận.
"Tiếp sau đây ta xin tuyên bố, Tứ tông tranh tài chính thức bắt đầu, điểm thưởng của trận đấu đầu tiên chính là hai tòa thành trì dưới tên của Tử Viêm Môn".
Vừa dứt lời thì thấy nàng ta bắn ngón tay ra.
Keng!
Một miếng lệnh bài tượng trưng cho hai tòa thành trì rơi lên cột trụ đá trạm trổ long phượng cao trăm mét ngay giữa đài đấu võ.
Ngay từ khi bắt đầu, không phí trong hội trường đã có chút căng thẳng.
So với kỳ sát hạch trong tông môn thì trận đấu của Tứ tông tranh tài này nghiêm túc hơn rất nhiều.
Một khi thua cuộc thì hai tòa thành trì cùng với lợi ích to lớn mang lại nói mất là mất.
"Ồ".
Bạch Thiên Minh có chút hứng thú nhìn về phía Hồ Tử Phong, gật đầu nói: "Tu vi võ đạo tầng tám đỉnh phong, quả nhiên không giả, đáng tiếc... nếu như thật sự đột phá được tầng chín thì tốt rồi".
Sau khi mọi người nghe nói Hồ Tử Phong thất bại đột phá võ đạo tầng chín thì đều tỏ ra có chút thất vọng.
Nhưng trong ánh mắt vẫn tương đối ủng hộ khích lệ.
"Xem ra ông trời phù hộ cho Thanh Vân Môn chúng ta, Tô Hàm Nguyệt ra đi thì lại có Hồ Tử Phong quật khởi!"
"Không sai, lần này Hồ sư huynh chắc chắn có thể đạt được thành tựu xuất sắc trong trận đấu võ, vang danh khắp nước Thiên Thủy".
"Ba năm trước, chuyện Tô Hàm Nguyệt làm được, Hồ sư huynh cũng có thể làm được như vậy".
Bạch Thiên Minh đi lên phía trước, vỗ vai Hồ Tử Phong nói: "Tử Phong, Tứ tông tranh tài liên quan đến tồn vong của tông môn, lần này thật sự phải trông chờ vào ngươi rồi".
Hồ Tử Phong trầm giọng đáp lại: "Mong tông chủ yên tâm, ta nhất định sẽ dốc toàn lực!"
"Đi thôi, chúng ta tới hội trường".
Lập tức, cả đoàn người Thanh Vân Môn trùng trùng điệp điệp đi về phía quảng trường.
Không khéo, đúng lúc sắp vào trong quảng trường thì vừa hay gặp đoàn Tử Viêm Môn.
Tông chủ của Tử Viêm Môn, Liễu Dự nhìn thấy Bạch Thiên Minh thì hơi sửng sốt, quét mắt nhìn một lượt đám người phía sau ông ta.
Rồi mỉm cười nói: "Bạch huynh, sao không thấy Tô Hàm Nguyệt của quý tông đâu, lẽ nào tin đồn là thật?"
Bạch Thiên Minh trầm giọng nói: "Việc này không phiền đến Liễu tông chủ lo lắng".
"Ha ha, ta không lo lắng, nào nào, mời các huynh đi trước".
Liễu Dự đưa tay ra mời đi trước, không tranh giành xem ai vào hội trường trước.
Đoàn người Thanh Vân Môn nối đuôi nhau đi vào.
Trước khi vào, Lâm Nhất nhìn Liễu Vân Phi bên cạnh Liễu Dự một cái, trong lòng khẽ kinh ngạc.
Hai tháng không gặp, thực lực của tên Liễu Vân Phi này lại càng ngày càng thâm sâu khó lường.
"Vô vị... không ngờ Tô Hàm Nguyệt thật sự đã đi rồi".
Sau khi nhìn đoàn người đi vào, Liễu Vân Phi thờ ơ nói.
Nụ cười trên gương mặt Liễu Dự biến mất, đột nhiên âm trầm nói: "Ta mặc kệ con thấy vô vị hay không, linh khoáng mà ba năm trước Thanh Vân Môn đã cướp đi, con bắt buộc phải đòi lại toàn bộ cho ta. Lần này ta phải khiến Thanh Vân Môn vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể có khả năng trở mình!"
Bên trong quảng trường.
Sự xuất hiện của đoàn người Thanh Vân Môn chớp mắt đã thu hút sự chú ý khắp nơi. Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter
"Kỳ lạ, sao không thấy Tô Hàm Nguyệt đâu?"
"Xem ra tin đồn là thật rồi, Tô Hàm Nguyệt đã rời khỏi Thanh Vân Môn rồi!"
"Có điều nghe nói nhân tài mới nổi của bọn họ Hồ Tử Phong trước đó đã đánh bại Chương Diệp của Cuồng Đao Môn chỉ bằng một quyền, thực lực bám sát Tô Hàm Nguyệt".
"Tổng thể xem ra, thực lực của Thanh Vân Môn vẫn rất mạnh, chắc chắn sẽ vẫn liều mạng tại lần Tứ tông tranh tài này".
Không thấy bóng dáng Tô Hàm Nguyệt đâu khiến mấy khán giả từ các nơi khác tới đều thấy hơi thất vọng.
Sát ngay sau đó chính là đoàn người Tử Viêm Môn.
"Liễu Vân Phi!"
"Không biết lần Tứ tông tranh tài này, Liễu Vân Phi sẽ biểu hiện thế nào?"
"Hắn ta đã được coi như là người đứng đầu trong Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ rồi, thiết nghĩ tham vọng trong lòng chắn chắn là áp đảo toàn trường!"
"Cũng khó, những người khác có thể cũng đều đã tiến bộ".
Không lâu sau, đệ tử của Cuồng Đao Môn cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Tứ tông tranh tài chỉ còn thiếu Huyền Dương Môn.
Đúng lúc này, trên quảng trường xuất hiện một tràng nhốn nháo.
Chủ trì của lần Tứ tông tranh tài này, thành chủ thành Bạch Thủy xuất hiện.
Điều khiến Lâm Nhất bất ngờ đó là thành chủ của thành Bạch Thủy lại là một mỹ nữ dung mạo trong veo như một đóa hoa sen.
"Thành chủ thành Bạch Thủy, Bạch Thu Thủy đến rồi"
"Đẹp thật, không hổ là đệ nhất mỹ nữ của nước Thiên Thủy chúng ta!"
Sau khi từng đợt reo hò cảm thán vang lên, quảng trường nhanh chóng trở nên yên lặng, lưu luyến vì nhan sắc của Bạch Thu Thủy.
Chỉ thấy cửa vào hội trường.
Bạch Thu Thủy mặc xiêm y màu xanh, suối tóc như thác nước, nhẹ nhàng tung bay theo gió, ngũ quan tinh xảo, tựa như một viên ngọc được mài giũa hoàn mỹ, mái tóc đen lướt nhẹ qua càng tăng thêm cảm giác mộng ảo.
Người ta rất khó tưởng tượng được, người phụ nữ này tuổi không lớn mà làm thế nào có thể trở thành thành chủ của thành Bạch Thủy.
"Đám người bên cạnh nàng ta chính là đệ tử của Huyền Dương Môn".
Đúng lúc này, thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm mở miệng nói.
Mọi người vội vàng nhìn theo, bên cạnh Bạch Thu Thủy là một đám đệ tử nội môn mặc trang phục màu vàng, người đi đầu có thần sắc lạnh lùng, phong thần tuấn lãng, khí chất xuất trần.
"Hắn ta chính là thiếu môn chủ của Huyền Dương Môn, Phong Vô Hằng, là một tay Huyền Dương Chưởng cực kỳ lợi hại, ba năm trước ta giao thủ với hắn ta cũng chưa phân được thắng bại".
Như vậy, Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy đã đồng thời cùng xuất hiện.
Thanh Vân Môn Bạch Vũ Phàm, Cuồng Đao Môn La Tinh, Tử Viêm Môn Liễu Vân Phi, Huyền Dương Môn Phong Vô Hằng.
"Thu Thủy bái kiến bốn vị tông chủ".
Đợi đến sau khi người của Huyền Dương Môn đã an tọa trên đài cao, Bạch Thu Thủy mỉm cười hành lễ chào hỏi.
"Bạch thành chủ không cần đa lễ, mời ngồi!"
Lâm Nhất phát hiện ra, tông chủ của Tứ đại tông môn đều khá khách sáo với Bạch Thu Thủy này.
Giơ tay ra mời đến vị trí chính giữa trên đài cao, cao hơn một bậc so với vị trí của Tứ đại tông môn.
Bạch Thu Thủy vừa ngồi xuống không lâu lại đứng lên, đứng từ trên cao nhìn xuống khán giả xung quanh quảng trường.
"Tứ tông tranh tài ba năm một lần là việc trọng đại của nước Thiên Thủy, các vị đường xa đến đây đã vất vả rồi..."
Giọng nói của nàng ta như nước chảy trong núi, thanh thúy trong trẻo, cực kỳ êm tai, làm cho người ta có chút hưởng thụ.
Người đẹp, giọng nói lại càng đẹp hơn.
Sau lời mở đầu, Bạch Thu Thủy cười nhẹ nói: "Cảm ơn bốn vị tông chủ đã cho tiểu nữ cơ hội chủ trì trận đấu lớn lần này".
"Bạch thành chủ khách khí rồi".
Đoàn người Bạch Thiên Minh vội vàng chắp tay, tỏ vẻ không dám nhận.
"Tiếp sau đây ta xin tuyên bố, Tứ tông tranh tài chính thức bắt đầu, điểm thưởng của trận đấu đầu tiên chính là hai tòa thành trì dưới tên của Tử Viêm Môn".
Vừa dứt lời thì thấy nàng ta bắn ngón tay ra.
Keng!
Một miếng lệnh bài tượng trưng cho hai tòa thành trì rơi lên cột trụ đá trạm trổ long phượng cao trăm mét ngay giữa đài đấu võ.
Ngay từ khi bắt đầu, không phí trong hội trường đã có chút căng thẳng.
So với kỳ sát hạch trong tông môn thì trận đấu của Tứ tông tranh tài này nghiêm túc hơn rất nhiều.
Một khi thua cuộc thì hai tòa thành trì cùng với lợi ích to lớn mang lại nói mất là mất.