Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-990
Chương 990 : Chương 990
NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (4)
Mà ưu điểm duy nhất này cũng bị kéo về mức cân bằng dưới họng súng của đội dự bị.
“Mau, mau tiến lên! Quyết không được để bọn chúng đến gần căn cứ nửa bước!” Phó lão đại trốn đằng sau một gốc cây để chiến đấu với đội dự bị, “Bắn thật mạnh vào cho tao!”
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Tiếng súng liên tục vang lên khiến tất cả đều khẩn trương.
Ầm ầm!
Đột nhiên một tiếng nổ rất lớn vang lên trong căn cứ, ánh lửa chói mắt kèm theo khói đặc cuồn cuộn bay lên, nó khiến toàn bộ ngọn núi hơi rung nhẹ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tiếng nổ kinh người đó dọa hai phe đều phải dừng lại.
“Lão đại, lão đại, nhìn xem! Anh mau nhìn kìa!” Một tên đàn em bên cạnh bỗng hoảng sợ vỗ vai Phó lão đại.
“Gì vậy?” Phó lão đại quay đầu nhìn theo hướng tên đàn em chỉ, hắn nhìn thấy có khói đen cuồn cuộn xuất hiện.
Hướng đó… hướng đó là… căn cứ!
Sắc mặt của hắn lập tức trắng bệch.
An Viễn Đạo cau mày hỏi, “Hang ổ của cướp biển đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có tiếng nổ?”
“Là Nhiếp Nhiên!” Uông Tư Minh đã về tập hợp với đội dự bị vội lên tiếng.
An Viễn Đạo hơi trố mắt, Nhiếp Nhiên?
Vụ nổ này là do Nhiếp Nhiên làm?
“Chắc là Nhiếp Nhiên phát tín hiệu cho chúng ta.” Lý Kiêu cũng cảm thấy Uông Tư Minh đoán đúng nên gật đầu phụ họa.
Phương Lượng cũng lên tiếng: “Sĩ quan huấn luyện, đây chắc là Nhiếp Nhiên đang phát tín hiệu cho chúng ta, chắc cô ấy hi vọng chúng ta tấn công tổng lực!”
An Viễn Đạo vẫn đứng im không hề lên tiếng, sau khi trầm ngâm một lúc, anh ta gật đầu nói, “Tấn công toàn diện!”
Trong khi đó, đám cướp biển vẫn đang hoảng loạn.
Phó lão đại đang định sai người về xem xem tình hình thì bỗng có một tên kêu gào chạy đến:
“Lão đại, không xong rồi lão đại! Đạn… kho đạn…”
Phó lão đại sốt ruột quát to: “Kho đạn? Kho đạn sao rồi?”
“Kho đạn bị nổ!”
“Cái gì?” Phó lão đại nghe xong mà thấy chân mình mềm nhũn, hắn lảo đảo lùi về sau hai bước.
“Không thể nào, không có khả năng! Đang yên đang lành tại sao lại nổ?” Sau khi nói xong câu cuối cùng, hắn nắm lấy cổ áo tên kia rồi hung hăng hỏi.
“Em… em cũng không biết… Tự nhiên lại nổ… Vụ nổ làm rất nhiều anh em bị thương, nhà… nhà cũng đổ sập…” Tên kia bị dọa sợ run cả người, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp.
NỔ TUNG HANG Ổ CƯỚP BIỂN (4)
Mà ưu điểm duy nhất này cũng bị kéo về mức cân bằng dưới họng súng của đội dự bị.
“Mau, mau tiến lên! Quyết không được để bọn chúng đến gần căn cứ nửa bước!” Phó lão đại trốn đằng sau một gốc cây để chiến đấu với đội dự bị, “Bắn thật mạnh vào cho tao!”
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Tiếng súng liên tục vang lên khiến tất cả đều khẩn trương.
Ầm ầm!
Đột nhiên một tiếng nổ rất lớn vang lên trong căn cứ, ánh lửa chói mắt kèm theo khói đặc cuồn cuộn bay lên, nó khiến toàn bộ ngọn núi hơi rung nhẹ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
Tiếng nổ kinh người đó dọa hai phe đều phải dừng lại.
“Lão đại, lão đại, nhìn xem! Anh mau nhìn kìa!” Một tên đàn em bên cạnh bỗng hoảng sợ vỗ vai Phó lão đại.
“Gì vậy?” Phó lão đại quay đầu nhìn theo hướng tên đàn em chỉ, hắn nhìn thấy có khói đen cuồn cuộn xuất hiện.
Hướng đó… hướng đó là… căn cứ!
Sắc mặt của hắn lập tức trắng bệch.
An Viễn Đạo cau mày hỏi, “Hang ổ của cướp biển đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có tiếng nổ?”
“Là Nhiếp Nhiên!” Uông Tư Minh đã về tập hợp với đội dự bị vội lên tiếng.
An Viễn Đạo hơi trố mắt, Nhiếp Nhiên?
Vụ nổ này là do Nhiếp Nhiên làm?
“Chắc là Nhiếp Nhiên phát tín hiệu cho chúng ta.” Lý Kiêu cũng cảm thấy Uông Tư Minh đoán đúng nên gật đầu phụ họa.
Phương Lượng cũng lên tiếng: “Sĩ quan huấn luyện, đây chắc là Nhiếp Nhiên đang phát tín hiệu cho chúng ta, chắc cô ấy hi vọng chúng ta tấn công tổng lực!”
An Viễn Đạo vẫn đứng im không hề lên tiếng, sau khi trầm ngâm một lúc, anh ta gật đầu nói, “Tấn công toàn diện!”
Trong khi đó, đám cướp biển vẫn đang hoảng loạn.
Phó lão đại đang định sai người về xem xem tình hình thì bỗng có một tên kêu gào chạy đến:
“Lão đại, không xong rồi lão đại! Đạn… kho đạn…”
Phó lão đại sốt ruột quát to: “Kho đạn? Kho đạn sao rồi?”
“Kho đạn bị nổ!”
“Cái gì?” Phó lão đại nghe xong mà thấy chân mình mềm nhũn, hắn lảo đảo lùi về sau hai bước.
“Không thể nào, không có khả năng! Đang yên đang lành tại sao lại nổ?” Sau khi nói xong câu cuối cùng, hắn nắm lấy cổ áo tên kia rồi hung hăng hỏi.
“Em… em cũng không biết… Tự nhiên lại nổ… Vụ nổ làm rất nhiều anh em bị thương, nhà… nhà cũng đổ sập…” Tên kia bị dọa sợ run cả người, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp.
Bình luận facebook