Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 508
Chương 508:
Nói xong lời cuối cùng, vị quý khách thần bí này đến từ chỗ nào, bà ta cũng không rõ ràng, nhưng bà ta chỉ biết người đó cực kì giàu có..
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để Tô Hồng có sức mạnh tổ chức ra hoạt động lớn này.
Ba mẹ con trao đổi, mà Trần Lạc Thần đứng ð bên cạnh nghe.
Càng nghe càng cảm thấy mụ Tô Hồng này rất biết nịnh hót.
Mà đúng lúc này, phía dưới núi, một chiếc xe sang trọng mà người ta chưa từng thấy bao giờ đỗ ở đó.
Một đội vệ sĩ trang nghiêm mở đường, mà từ trên xe, hai cô gái đi xuống.
Cô gái dẫn đầu khoảng chừng hai mươi lăm tuổi, đúng là rất có khí thế.
Mà người ít tuổi hơn kia thì tầm hai mốt hai hai.
Cô gái nhỏ tuổi nắm tay cô gái dẫn đầu, hai người đi lên trên núi.
“Cô ấy đến rồi!”
Mà Tô Hồng thì kích động nhún nhảy một cái, cười nói.
Về phần chị em Úc Kim Hương, cũng thi nhau nhìn về phía người đến.
Trần Lạc Thần đứng lên, cũng nhìn qua đó.
Tô Hồng lộ rõ vẻ kích động trên mặt.
Mà chị em Úc Kim Phi chỉ nhìn từ xa thôi, nhưng cũng bị khuôn mặt xinh đẹp của cô gái dẫn đầu thu hút.
Bởi vì cô ấy có một khuôn mặt mà tất cả phụ nữ đều phải ghen tị.
Trần Lạc Thần thì sao, anh nhìn người tới, mí mắt thì nhảy mạnh một cái.
“Chị Lam? Tiểu Bối?”
Trần Lạc Thần suýt nữa kêu lên thành tiếng.
Không sai, người tới chính là vị hôn thê Tần Lam của mình, cùng với em họ Tiểu Bối.
Mà những người kia, cũng chính là người nhà họ Trần .
Hơn nửa năm, đảo mắt đã qua hơn nửa năm.
Từ khi mình rời khỏi nhà họ Trần, không lúc nào mà không nhớ đến các cô.
Mà không nghĩ rằng, thế mà mình lại có thể nhìn thấy người thân nhanh như vậy.
Trần Lạc Thần kích động.
Nhưng mà, rất nhanh Trần Lạc Thần đã bình tĩnh lại.
Chuyện mình mất thích đã khiến gia tộc có thời gian nghỉ ngơi rất lớn.
Nếu lúc này tùy tiện nhận người quen, một khi bị người khác chọc ra.
Vậy tất cả cố gắng nửa năm qua đều uổng phí.
Bây giờ cơ nghiệp mà anh sáng lập ra, rất nhanh cũng sẽ bị nhà họ Mạc quét sạch sành sanh.
Không được, tạm thời không thể nhận nhau được!
Trần Lạc Thần nhìn Tiểu Bối cùng Tần Lam một chút.
Sau đó quay đầu lại, rời đi sang chỗ khác.
“Em Tần, cuối cùng cũng chð được em rồi!”
Tô Hồng hưng phấn nói.
“Để bà đợi lâu!”
Tần Lam mỉm cười đáp lại.
Lúc này nhìn ở khoảng cách gần, khiến Úc Kim Phi ảm đạm phai mỡ hẳn đi trong nháy mắt.
Tuy đang nói chuyện với Tô Hồng.
Nhưng cũng vào lúc này, ánh mắt của Tần Lam thoáng nhìn ra chỗ khác.
Nhìn thấy một bóng người đang đi vào một căn phòng nào đó.
“Hà?”
Không biết vì cái gì, Tần Lam nhìn thấy bóng người kia, bỗng nhiên giật mình trong lòng.
“Sao vậy chị dâu?”
Dương Tiểu Bối hỏi.
“Không có.. Không có việc gì!”
Tần Lam vội vàng lắc đầu.
Nói xong lời cuối cùng, vị quý khách thần bí này đến từ chỗ nào, bà ta cũng không rõ ràng, nhưng bà ta chỉ biết người đó cực kì giàu có..
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để Tô Hồng có sức mạnh tổ chức ra hoạt động lớn này.
Ba mẹ con trao đổi, mà Trần Lạc Thần đứng ð bên cạnh nghe.
Càng nghe càng cảm thấy mụ Tô Hồng này rất biết nịnh hót.
Mà đúng lúc này, phía dưới núi, một chiếc xe sang trọng mà người ta chưa từng thấy bao giờ đỗ ở đó.
Một đội vệ sĩ trang nghiêm mở đường, mà từ trên xe, hai cô gái đi xuống.
Cô gái dẫn đầu khoảng chừng hai mươi lăm tuổi, đúng là rất có khí thế.
Mà người ít tuổi hơn kia thì tầm hai mốt hai hai.
Cô gái nhỏ tuổi nắm tay cô gái dẫn đầu, hai người đi lên trên núi.
“Cô ấy đến rồi!”
Mà Tô Hồng thì kích động nhún nhảy một cái, cười nói.
Về phần chị em Úc Kim Hương, cũng thi nhau nhìn về phía người đến.
Trần Lạc Thần đứng lên, cũng nhìn qua đó.
Tô Hồng lộ rõ vẻ kích động trên mặt.
Mà chị em Úc Kim Phi chỉ nhìn từ xa thôi, nhưng cũng bị khuôn mặt xinh đẹp của cô gái dẫn đầu thu hút.
Bởi vì cô ấy có một khuôn mặt mà tất cả phụ nữ đều phải ghen tị.
Trần Lạc Thần thì sao, anh nhìn người tới, mí mắt thì nhảy mạnh một cái.
“Chị Lam? Tiểu Bối?”
Trần Lạc Thần suýt nữa kêu lên thành tiếng.
Không sai, người tới chính là vị hôn thê Tần Lam của mình, cùng với em họ Tiểu Bối.
Mà những người kia, cũng chính là người nhà họ Trần .
Hơn nửa năm, đảo mắt đã qua hơn nửa năm.
Từ khi mình rời khỏi nhà họ Trần, không lúc nào mà không nhớ đến các cô.
Mà không nghĩ rằng, thế mà mình lại có thể nhìn thấy người thân nhanh như vậy.
Trần Lạc Thần kích động.
Nhưng mà, rất nhanh Trần Lạc Thần đã bình tĩnh lại.
Chuyện mình mất thích đã khiến gia tộc có thời gian nghỉ ngơi rất lớn.
Nếu lúc này tùy tiện nhận người quen, một khi bị người khác chọc ra.
Vậy tất cả cố gắng nửa năm qua đều uổng phí.
Bây giờ cơ nghiệp mà anh sáng lập ra, rất nhanh cũng sẽ bị nhà họ Mạc quét sạch sành sanh.
Không được, tạm thời không thể nhận nhau được!
Trần Lạc Thần nhìn Tiểu Bối cùng Tần Lam một chút.
Sau đó quay đầu lại, rời đi sang chỗ khác.
“Em Tần, cuối cùng cũng chð được em rồi!”
Tô Hồng hưng phấn nói.
“Để bà đợi lâu!”
Tần Lam mỉm cười đáp lại.
Lúc này nhìn ở khoảng cách gần, khiến Úc Kim Phi ảm đạm phai mỡ hẳn đi trong nháy mắt.
Tuy đang nói chuyện với Tô Hồng.
Nhưng cũng vào lúc này, ánh mắt của Tần Lam thoáng nhìn ra chỗ khác.
Nhìn thấy một bóng người đang đi vào một căn phòng nào đó.
“Hà?”
Không biết vì cái gì, Tần Lam nhìn thấy bóng người kia, bỗng nhiên giật mình trong lòng.
“Sao vậy chị dâu?”
Dương Tiểu Bối hỏi.
“Không có.. Không có việc gì!”
Tần Lam vội vàng lắc đầu.
Bình luận facebook