Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 575: Một đòn đã phân rõ cao thấp
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước ánh mắt của mọi người, người đàn ông tóc vàng mặc vest cầm hai bản công ước đi lên phía trước.
“Quân vương Bắc Sơn, chào ông.” “Mời ông xem kỹ bản công ước này” “Nếu không có vấn đề gì, mời ký tên”
Khi nói chuyện, anh ta lấy cây bút máy giữa túi áo ra, đưa cho Liễu Quân.
Liễu Quân không nói gì, nhận bản công ước xem chăm chú.
Sau đó ném công ước cho mấy người Vũ Hoàng Minh. Vũ Hoàng Minh nhìn lướt qua, công ước không có vấn đề gì, khớp với những gì đã nói trước đó. Nhưng mà, phía trên có giải thích.
Đó là cuộc thi này, không bàn đến sống chết!
Nói cách khác, đây là một trận chiến không nương tay. Chỉ một bên có thể sống! “Chơi vui vẻ, không thành vấn đề, ông Quân” Vũ Hoàng Minh cười lạnh một tiếng, tiện tay ném công ước lại cho Liễu Quân. Liễu Quân gật gật đầu, ký tên mình lên. Kirock cũng ký tên mình lên.
“Được!”
“Văn phòng Quốc tế chứng nhận, bản công ước này có hiệu lực từ hôm nay”
Người đàn ông tóc vàng cầm công ước đi một vòng trước mặt mọi người, sau đó bàn giao lại cho hai người.
Kirock tiện tay ném quy ước cho một tên cấp dưới, tươi cười nhìn Liễu Quân.
“Quân vương Bắc Sơn, vậy bắt đầu nhé?”
Sắc mặt Liễu Quân lạnh như băng: “Anh muốn chơi, vậy đến đây đi!” Vừa dứt lời, một người đàn ông vạm vỡ bên phía quân địch đã nhảy thẳng xuống chiến trường giữa bán kính hàng trăm mét vuông, trong tay cầm một cây dao rựa.
“Mấy người, ai đến chịu chết?”
Nâng tay lên, chỉ về phía mấy người Vũ Hoàng Minh.
kiêu căng, ngạo mạn. Quả thật không xem Vũ Hoàng Minh bọn họ ra gì cả.
Nhưng mà, Vũ Hoàng Minh biết, đây là một đại soái chín sao.
Hơn nữa, thực lực tên này cũng ngang bằng với Tiêu Quân và Lưu Chí.
“Nhà họ Vũ, Tiêu Quân mời chiến!”
Tiêu Quân đi từng bước về phía trước, chắp tay với Vũ Hoàng Minh và Liễu Quân.
“Nhà họ Vũ, Lưu Chí mời chiến!”
Trên mặt đất, để lại một vết cắt dài.
“Mày sẵn sàng để chết chưa?”
Khuôn mặt Tiêu Quân đầy sát khí, khí thế trên người đã vượt quá giới hạn.
Người đàn ông cười lạnh một tiếng: “Người chết phải là mày đấy!”
Vừa dứt lời, hai chân của người đàn ông đột nhiên di chuyển, hướng về phía Tiêu Quân để giết chết anh.
Trước ánh mắt của mọi người, người đàn ông tóc vàng mặc vest cầm hai bản công ước đi lên phía trước.
“Quân vương Bắc Sơn, chào ông.” “Mời ông xem kỹ bản công ước này” “Nếu không có vấn đề gì, mời ký tên”
Khi nói chuyện, anh ta lấy cây bút máy giữa túi áo ra, đưa cho Liễu Quân.
Liễu Quân không nói gì, nhận bản công ước xem chăm chú.
Sau đó ném công ước cho mấy người Vũ Hoàng Minh. Vũ Hoàng Minh nhìn lướt qua, công ước không có vấn đề gì, khớp với những gì đã nói trước đó. Nhưng mà, phía trên có giải thích.
Đó là cuộc thi này, không bàn đến sống chết!
Nói cách khác, đây là một trận chiến không nương tay. Chỉ một bên có thể sống! “Chơi vui vẻ, không thành vấn đề, ông Quân” Vũ Hoàng Minh cười lạnh một tiếng, tiện tay ném công ước lại cho Liễu Quân. Liễu Quân gật gật đầu, ký tên mình lên. Kirock cũng ký tên mình lên.
“Được!”
“Văn phòng Quốc tế chứng nhận, bản công ước này có hiệu lực từ hôm nay”
Người đàn ông tóc vàng cầm công ước đi một vòng trước mặt mọi người, sau đó bàn giao lại cho hai người.
Kirock tiện tay ném quy ước cho một tên cấp dưới, tươi cười nhìn Liễu Quân.
“Quân vương Bắc Sơn, vậy bắt đầu nhé?”
Sắc mặt Liễu Quân lạnh như băng: “Anh muốn chơi, vậy đến đây đi!” Vừa dứt lời, một người đàn ông vạm vỡ bên phía quân địch đã nhảy thẳng xuống chiến trường giữa bán kính hàng trăm mét vuông, trong tay cầm một cây dao rựa.
“Mấy người, ai đến chịu chết?”
Nâng tay lên, chỉ về phía mấy người Vũ Hoàng Minh.
kiêu căng, ngạo mạn. Quả thật không xem Vũ Hoàng Minh bọn họ ra gì cả.
Nhưng mà, Vũ Hoàng Minh biết, đây là một đại soái chín sao.
Hơn nữa, thực lực tên này cũng ngang bằng với Tiêu Quân và Lưu Chí.
“Nhà họ Vũ, Tiêu Quân mời chiến!”
Tiêu Quân đi từng bước về phía trước, chắp tay với Vũ Hoàng Minh và Liễu Quân.
“Nhà họ Vũ, Lưu Chí mời chiến!”
Trên mặt đất, để lại một vết cắt dài.
“Mày sẵn sàng để chết chưa?”
Khuôn mặt Tiêu Quân đầy sát khí, khí thế trên người đã vượt quá giới hạn.
Người đàn ông cười lạnh một tiếng: “Người chết phải là mày đấy!”
Vừa dứt lời, hai chân của người đàn ông đột nhiên di chuyển, hướng về phía Tiêu Quân để giết chết anh.
Bình luận facebook