• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ (3 Viewers)

  • Chương 136-140

Chương 136 Hai app lớn 2

"Công ty Đầu tư Tinh Nguyên?" Tạ Vân nhìn mấy người trước mắt.

Cô ta biết đoạn thời gian gần đây "Giới Nguyên Châu" rất hot, cũng biết "Giới Nguyên Châu" chính là do Công ty đầu tư Tinh Nguyên, nhưng mà những thứ khác cô ta cũng không có chú ý lắm.

"Hạ tổng đã nói với tôi rồi." Tạ Vân mỉm cười, cô hướng cô gái cách đó không xa hô to: "Tiểu Lan, cô đến xem một chút, tôi dẫn mấy vị khách này đi gặp Hạ tổng."

Cô đi ra, tươi cười, nói: "Các vị đi theo tôi."

Đi vào trong công ty, Diệp Tinh nhìn một số người đi lại, toàn bộ công ty cũng không có mấy người trên mặt có nụ cười.

"Đây là ai vậy? Ra trận lớn như vậy?"

“ Trần Quân Nam! Đó là Trần Quân Nam của Đầu tư Tinh Nguyên!"

“Tôi cũng biết anh ta, là người đầu tư vào "Giới Nguyên Châu", thanh niên bên cạnh Trần Quân Nam là ai vậy? Thật trẻ a. ”

......

Trong công ty, một số nhân viên rõ ràng cũng nhìn thấy mấy người Diệp Tinh, nhịn không được nghị luận.

Bây giờ công ty đang suy thoái, rất ít người từ các công ty lớn khác đến đây.

......

Đi theo Tạ Vân, Diệp Tinh chờ rất nhanh đi tới một văn phòng.

Lúc này có một vị người đàn ông trung niên hói đầu đi tới.

"Trần tổng." Nhìn thấy mấy người đi vào, Hạ Hằng nhanh chóng đi tới, vẻ mặt tươi cười, bộ dáng rất nhiệt tình.

Ông ta nhìn Diệp Tinh bên cạnh Trần Quân Nam, cười hỏi: "Vị này là?"

"Hạ tổng, đây là Diệp tổng của chúng tôi." Trần Quân Nam giới thiệu.

Hạ Hằng lập tức cười nói: "Đã sớm nghe nói đại danh của Diệp tổng, không nghĩ tới so với tưởng tượng của tôi còn trẻ hơn."

Cách đó không xa, Tạ Vân đang pha trà nghe vậy, trong mắt có một tia khiếp sợ.

\- Chẳng lẽ vị thanh niên này mới là ông chủ chân chính của công ty đầu tư Tinh Nguyên?

Trên tin tức đều là viết về Trần Quân Nam, về Diệp Tinh cũng không có viết đến bao giờ.

Toàn bộ Đầu tư Tinh Nguyên đều cấm tiết lộ bất kỳ thông tin nào về Diệp Tinh.

Nhớ tới doanh thu phòng vé nghịch thiên của "Giới Nguyên Châu", Tạ Vân biết đó là bộ phim đầu tiên của Hoa Hạ đột phá mười tỷ, để lại rất nhiều kỷ lục tại thị trường Hoa Hạ.

Chỉ riêng bộ phim này đã tạo ra lợi nhuận vượt quá vốn hóa thị trường của công ty họ rồi.

"Hạ tổng, mục đích chúng tôi tới ông hẳn là cũng biết rồi." Diệp Tinh không nói nhảm gì nữa, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi có chút hứng thú với công ty của ông, tôi muốn mua lại toàn bộ công ty của ông."

Hạ Hằng chuyển động ánh mắt một chút, cười nói: "Diệp tổng, ánh mắt của cậu rất tốt, "Giới Nguyên Châu" đã giúp cậu kiếm được rất nhiều, vậy lần này không biết cậu coi trọng công ty của tôi cái gì?"

Diệp Tinh lạnh nhạt cười, hắn cầm lấy chén trà cạnh điện thoại di động uống một ngụm, nói tiếp: "Hạ tổng cũng biết tôi đầu tư ngành công nghiệp điện ảnh cũng không phải là nơi thử nước duy nhất của tôi, như vậy cũng quá nhàm chán, cho nên hiện tại chuẩn bị đầu tư một chút về phương diện khoa học kỹ thuật, công ty chúng tôi có rất nhiều công ty để lựa chọn."

Ngồi ép giá đất, Hạ Hằng hiển nhiên là có chủ ý này, nhưng mà Diệp Tinh đương nhiên sẽ không biểu hiện ra cái gì.

Ánh mắt Hạ Hằng chuyển động một chút, nói: "Diệp tổng, vậy lần thu mua này cậu chuẩn bị trả bao nhiêu tiền?"

Khuôn mặt của ông ta tràn đầy ý cười, không thể nhìn thấy bất cứ điều gì.

"Công ty TNHH khoa học kỹ công nghệ Thiên Lan được thành lập gần mười năm, nhưng phát triển bình thường, vốn hóa thị trường ước tính ba tỷ. Hạ tổng, tôi cũng không nói nhiều nữa, ba tỷ.” Diệp Tinh lạnh nhạt nói.

"Nào có lý này." Hạ Hằng cau mày, nói: "Diệp tổng, công ty chúng tôi cho dù phát triển bình thường, nhưng ít nhất cũng có thể đạt tới ba tỷ năm, cậu ép quá mạnh."

Lập tức hạ thấp năm trăm triệu, trong lòng Hạ Hằng khẳng định không tiếp nhận được, giá lý tưởng của ông ta là ba tỷ năm.

"Hạ tổng, hiện tại công ty của ông vẫn luôn thua lỗ, nếu tôi tiếp nhận, vẫn sẽ thua lỗ, như vậy giá trị của công ty sẽ giảm đi rất nhiều." Diệp Tinh lắc đầu nói.

"Giá khởi điểm ba tỷ năm, tôi sẽ không thể lùi được nữa." Hạ Hằng cau mày nói.

Diệp Tinh cười cười nhưng không nói gì, kế tiếp những người khác trong công ty hắn đi ra, tiếp tục đàm phán với Hạ Hằng, đối với phương diện giá cả hắn vốn không am hiểu.

Sau hơn hai giờ, giá cuối cùng đã đến ba tỷ hai.

Đã đến cái giá này, cho dù như thế nào Hạ Hằng cũng không muốn giảm giá nữa.

Cuối cùng Diệp Tinh đồng ý, hai bên nhanh chóng ký kết một vài hợp đồng, làm một vài thủ tục.

Bận rộn nửa ngày, cuối cùng toàn bộ Công ty TNHH Khoa học công nghệ Thiên Lan cũng thuộc sở hữu của Diệp Tinh, đồng thời hắn cũng chuyển ba tỷ hai vào tài khoản của Hạ Hằng.

Đến lúc này, toàn bộ Công ty TNHH Khoa học công nghệ Thiên Lan hoàn toàn thuộc sở hữu của Diệp Tinh.

\- Diệp tổng quả nhiên có quyết đoán! Lúc này Hạ Hằng một thân nhẹ nhàng nhìn Diệp Tinh cười nói.

Trên thực tế, mấy tháng trước ông ta đã không muốn quản lý công ty nữa, muốn xử lý xong nhưng vẫn không có người tiếp nhận, ông ta lại không cam lòng công ty cứ như vậy rẻ tiền bán đi.

Ba tỷ hai, trên thực tế ông ta đã rất hài lòng rồi.

"Tuổi trẻ thì phải thử nhiều hơn, cho dù thất bại cũng có cơ hội bắt đầu lại từ đầu." Diệp Tinh mỉm cười nói.
Chương 137 Mua lại

"Ha ha, tôi lớn tuổi rồi, cũng không thể so sánh với Diệp tổng nữa." Hạ Hằng cười nói: "Hiện tại công ty đã hoàn toàn thuộc về Diệp tổng cậu, hy vọng sau này chúng ta còn có cơ hội hợp tác."

Diệp Tinh cười gật đầu.

Sau đó, Hạ Hằng triệu tập tất cả nhân viên của công ty, tuyên bố Diệp Tinh trở thành ông chủ mới của công ty.

"Ha! Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan rốt cục cũng vào tay!" Diệp Tinh nhìn mọi người phía dưới, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà bốn tỷ trên người hắn trong nháy mắt thiếu đi bốn phần năm, hiện tại chỉ còn lại tám trăm triệu, số tiền này cũng không lấy được Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.

Dù sao giá trị thị trường của toàn bộ Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu ước chừng cũng đạt tới năm tỷ!

Hơn nữa, hắn nếu muốn thu mua còn phải đi Hàng Châu một chuyến.

Trên thực tế Diệp Tinh hiện tại còn có thể tiếp tục kiếm tiền, kiếm được năm tỷ cũng hoàn toàn có thể, nhưng hai app lớn trong mấy tháng này sẽ được ra mắt, chờ hắn kiếm đủ tiền rồi hành động khẳng định đã không còn kịp rồi.

"Công ty lại đổi ông chủ?"

"Đó là Trần Quân Nam, công ty chúng ta hẳn là đã bị Đầu tư Tinh Nguyên thu mua. Ông chủ chân chính của công ty Tinh Nguyên lại là người trẻ tuổi này!"

“Không biết ông chủ mới như thế nào?"

......

Mọi người nhìn Diệp Tinh, tuy rằng giật mình vì Diệp Tinh còn trẻ, nhưng bọn họ hiện tại càng quan tâm đến mình hơn.

Nói không chừng Diệp Tinh sẽ ở công ty tiến hành đại thanh tẩy.

"Tôi là Diệp Tinh, ông chủ mới của mọi người." Diệp Tinh nhìn mọi người, mỉm cười giới thiệu mình, nói: "Toàn bộ quy trình của công ty không thay đổi, chỉ cần không phạm sai lầm, tôi sẽ không sa thải bất kỳ một nhân viên nào."

"Thật tốt quá." Nhất thời trên mặt đông đảo nhân viên lộ ra vẻ vui sướng.

"Lâm Duyệt, công ty bây giờ có kế hoạch gì tất cả đều chỉnh lý một phần cho tôi." Diệp Tinh nhìn một người phụ nữ chừng bốn mươi tuổi bên cạnh.

Đây là tổng giám đốc Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan.

"Vâng, Diệp tổng." Lâm Duyệt nhìn Diệp Tinh lập tức gật đầu, đi xuống an bài.

Bên cạnh, Tạ Vân nhìn Diệp Tinh, trong lòng còn có một chút khó có thể tin nổi

Trong một thời gian ngắn, công ty đã thay đổi chủ.

Chờ một giờ sau, tất cả tư liệu đều đưa đến trước mặt Diệp Tinh.

Diệp Tinh lật xem một chút, cuối cùng thấy được một kế hoạch, chính là kế hoạch sáng tạo app hỗ trợ học tập, đây là do một nhân viên đưa ra, sáng tạo không tệ, nhưng mà công ty còn chưa phê duyệt.

\- Giám đốc Lâm kế tiếp toàn lực triển khai kế hoạch này cho tôi! Diệp Tinh đưa kế hoạch app hỗ trợ học tập cho Lâm Duyệt.

"Diệp tổng, hiện tại tổ kỹ thuật của chúng ta đang toàn lực triển khai hai kế hoạch khác..." Lâm Duyệt nhìn thoáng qua, nhanh chóng nói: "Một khi lại triển khai kế hoạch khác, sẽ phát sinh xung đột."

Diệp Tinh Suy nghĩ một chút, nói: "Hai kế hoạch kia tạm thời gác lại."

"Vâng." Lâm Duyệt gật đầu.

Nhìn Lâm Duyệt rời đi, Diệp Tinh trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Trên thực tế, hắn cũng chỉ biết app hỗ trợ học tập là do Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan tạo ra, về phần tạo ra như thế nào hắn liền không biết, nhưng hắn khẳng định là do nhân viên trong Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan tạo ra.

Cho nên vì phòng ngừa ngoài ý muốn, hắn trực tiếp đem Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan mua lại, như vậy tuyệt đối không có sơ hở.

Các phương pháp khác có thể được sử dụng, chẳng hạn như đào tiền lớn cho nhân viên nhóm kỹ thuật của Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan, mặc dù chi phí có thể không lớn nhưng cũng không chắc sẽ nhỏ, Diệp Tinh hắn cũng không phải đánh bạc.

"Ông chủ, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan đã giải quyết xong, hiện tại chỉ còn Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu." Trần Quân Nam đứng ở phía sau Diệp Tinh nói.

Đối với chuyện Diệp Tinh vì sao thu mua công ty này anh ta cũng không hỏi nhiều, anh ta chỉ cần làm tốt việc của mình là được.

Anh ta đi theo bên người Diệp Tinh, luôn cảm giác trên người Diệp Tinh có một loại cảm giác thần bí, tựa như hắn đối với việc mình làm có một loại tự tin, nắm chắc tuyệt đối.

"Ngày mai chúng ta đi Hàng Châu, giải quyết chuyện của Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu." Diệp Tinh phân phó nói.

"Ông chủ, tôi vừa mới tiếp nhận một tin tức, Thượng Hải sẽ tổ chức một hội nghị thương mại, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người trong các doanh nghiệp lớn tham gia, Đầu tư Tinh Nguyên của chúng ta cũng ở trong đó, tôi xem danh sách một chút, phía trên cũng có Giang Hán Đông, ông chủ của công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu. Tôi đã xác nhận rồi, ngày mai hội nghị thương mại Giang Hán Đông chắc chắn sẽ xuất hiện.” Trần Quân Nam nói.

"Được, vậy cũng không cần tôi phải chạy một chuyến." Diệp Tinh gật đầu.

Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu là mục tiêu cuối cùng của hắn, chỉ cần thành công, như vậy việc tiếp theo hắn phải làm là chờ ngày hội đấu giá đến.
Chương 138 Sự kiện thương mại

Trong ký túc xá nữ sinh đại học Thượng Hải, đám người Lâm Tiểu Ngư, Chu Lãnh Huyên đều ở đây.

Lâm Tiểu Ngư ôm sách giáo khoa trong tay, Trương Mộng đang lướt phim truyền hình, mà Hạ Lâm, Chu San đang loay hoay với mỹ phẩm, Tiền Giai Giai đang xem trang web thú cưng.

Chu Lãnh Huyên đi tới bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, bỗng nhiên nói: "Tiểu Ngư, cậu có biết Diệp Tinh hiện tại đang làm cái gì không? Hôm nay cả ngày cũng không đến lớp?"

Lâm Tiểu Ngư lắc đầu, nói: "Hẳn là đang bận đi."

Cô biết chuyện của công ty Diệp Tinh, nhưng mà cô cũng không quản, hiện tại việc cô phải làm là ở trường đại học nhanh chóng làm giàu kiến thức cho mình, tương lai có thể giúp Diệp Tinh.

\- Lãnh Huyên, cậu làm sao lại đối với Diệp Tinh quan tâm như vậy? Trương Mộng ánh mắt lưu luyến rời khỏi phim truyền hình, sau đó cười nói.

"Chuyện lần trước chị tôi muốn cảm ơn Diệp Tinh một chút." Chu Lãnh Huyên không có gì giấu diếm, trực tiếp nói.

Nói đến chuyện lần trước, Trương Mộng nhất thời hiểu được.

Chu Vũ Huyên xảy ra tai nạn xe cộ, là Diệp Tinh cứu cô ta ra, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

"Nếu Diệp Tinh vẫn ở bên ngoài, vậy hẳn là ở trong cửa hàng thú cưng đúng chứ?" Hạ Lâm cười nói.

Nghe vậy, Tiền Giai Giai lại lắc đầu, nói: "Tôi làm việc ở cửa hàng thú cưng nhưng rất ít khi thấy Diệp Tinh."

Cửa hàng thú cưng là của Diệp Tinh, nhưng mấy ngày một lần cũng không gặp được là chuyện rất bình thường, hiện tại cửa hàng thú cưng trên cơ bản đều do Lý Thiến quản lý.

Trương Mộng nhìn mấy người, muốn nói lại thôi, cô biết Diệp Tinh là ông chủ chân chính của công ty Đầu tư Tinh Nguyên, là nhà đầu tư của bộ phim "Giới Nguyên Châu" hot nhất thời gian gần đây, so sánh với cửa hàng thú cưng kia thật sự không tính là cái gì.

Nếu Diệp Tinh không có ở đây, vậy hẳn là đang bận việc của công ty Tinh Nguyên.

Nhưng mà suy nghĩ một chút cô vẫn không nói ra, mấu chốt là thân phận Diệp Tinh hiện tại quá lợi hại, cô biết giữa Hạ Lâm và Diệp Tinh có mâu thuẫn, Hạ Lâm nhìn thấy Diệp Tinh kỳ thật vẫn có chút xấu hổ, nếu để cho Hạ Lâm biết thân phận Diệp Tinh, phỏng chừng sẽ càng lúng túng.

"Nếu đã như vậy, chờ lần sau Diệp Tinh đến lớp tôi sẽ nói với hắn một chút." Chu Lãnh Huyên lạnh lùng nói.

"Brừ..."

Lời nói của cô vừa dứt, điện thoại di động của Hạ Lâm trong phòng ngủ bỗng nhiên vang lên, Hạ Lâm mở ra nhìn một chút, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ vui sướng.

"Các tỷ muội, tôi có việc rời đi trước, đến tối sẽ trở về, nhớ để cửa cho tôi nha." Hạ Lâm xách túi xách của mình rời đi với một nụ cười.

......

Bên ngoài trường đại học Thượng Hải, một cô gái ăn mặc tinh tế, trông giống như hai mươi tuổi đang chờ đợi.

"Chị." Nhìn thấy cô gái, Hạ Lâm nhanh chóng chạy qua nở một nụ cười.

"Đi, hôm nay chị dẫn em đi xem quảng trường một chút." Hạ Vũ Lộ cười nói.

Hạ Lâm tò mò hỏi: "Quảng trường gì vậy?"

Hạ Vũ Lộ là chị họ của cô, là con gái nhà bác gái, đã lang bạt ở Thượng Hải nhiều năm rồi. Hai người lớn lên cùng nhau từ nhỏ, quan hệ rất tốt.

"Quảng trường Thiên Nhất thành phố Thượng Hải hôm nay sẽ tổ chức một sự kiện thương mại, đến lúc đó Thượng Hải sẽ có rất nhiều phú hào hàng đầu tới nơi này, không chỉ có Thượng Hải, còn có những thành phố khác cũng có một vài phú hào đến đây. Chị thật vất vả mới có được hai xuất, nhưng mà không phải là giấy mời, mà là làm nhân viên phục vụ yên lặng đứng ở góc quảng trường, khách khứa đến rót rượu đúng lúc là được.” Hạ Vũ Lộ cười nói.

Cô ta đã làm việc rất chăm chỉ ở thành phố Thượng Hải trong nhiều năm, có biết một số kênh tiếp xúc với xã hội thượng lưu.

Trên mặt Hạ Lâm nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ: "Quy mô của sự kiện này nhất định rất lớn phải không?"

"Đến lúc đó em khẳng định có thể nhìn thấy rất nhiều đại nhân vật, thậm chí rất nhiều nhân vật minh tinh nổi tiếng cũng sẽ đến đây ca hát, nhảy múa." Hạ Vũ Lộ cười nói: "Không phải em vẫn luôn muốn tiếp xúc với nhiều người giàu có hơn sao, hiện tại không thể nghi ngờ là một cơ hội rất tốt."

Cô ta chuẩn bị mang theo em họ mình mở rộng kiến thức.

"Chị, chị thật tốt với em." Hạ Lâm mỉm cười.

"Ai bảo chị là chị em cơ chứ?" Hạ Vũ Lộ cười nói: "Nhưng mà chị phải dặn dò em trước, làm tốt việc của mình là được, không thể phạm bất kỳ sai lầm nào, bất kỳ người nào trong sự kiện kia đều không phải là người chúng ta có thể trêu chọc, xảy ra chuyện gì chúng ta sẽ lo không nổi đâu."

Hạ Lâm ôm cánh tay Hạ Vũ Lộ, cười nói: "Chị, chị cứ yên tâm đi. Không phải là đứng ở một bên rót rượu sao? Đơn giản mà.” - Hai người nhanh chóng đi tới quảng trường Thiên Nhất, lúc này bên ngoài quảng trường Thiên Nhất có rất nhiều bảo vệ canh giữ.

Hạ Vũ Lộ lấy ra hai tờ thiệp mời giống nhau, mang theo Hạ Lâm nhanh chóng tiến vào trong đó.

Quảng trường khổng lồ lúc này còn không có người đến, có lẽ chưa có đến thời gian.

Hai người nhanh chóng đến một phòng thay quần áo, sau đó ở bên quảng trường chờ triệu tập đến đại hội.

Không chỉ có hai người họ, ở những nơi khác cũng có một cô gái trẻ trung, xinh đẹp đứng ở một bên.

"Oa, chị, đó là đại minh tinh Ôn Ninh! Nữ chính của "Giới Nguyên Châu". "Hạ Lâm nhìn ra cửa, bỗng nhiên nhìn thấy một cô gái đi vào, nhất thời nhịn không được kinh hô.
Chương 139 Khiếp sợ 1

"Ừm?" Xa xa, Ôn Ninh tựa như nghe được lời của Hạ Lâm, ánh mắt nhìn ra, trên mặt có chút lạnh lùng.

Nhưng mà sau đó cô ta lại thu hồi ánh mắt, không đi tới.

"Hạ Lâm, em nhỏ giọng một chút cho chị, Ôn Ninh này tiến vào hẳn là đi biểu diễn." Hạ Vũ Lộ nhỏ giọng nói: "Không nên nghị luận người khác, nếu khiến cho người khác bất mãn thì hỏng bét."

"Chị, em biết rồi." Hạ Lâm gật đầu, không dám lớn tiếng nói gì nữa.

Vừa rồi thật ra là do cô ta quá kích động mới dẫn đến chuyện như vậy.

Bây giờ Ôn Ninh là một trong những minh tinh nổi tiếng nhất, thế mà lại dễ dàng ở đây nhìn thấy cô ta.

......

Thời gian trôi qua, người tới nơi này không ngừng tăng lên, Hạ Lâm nhìn mọi người,thấy mấy minh tinh nổi tiếng, còn có mấy ông chủ xí nghiệp lớn không ngừng đến, đi lại khắp nơi trong quảng trường.

Lúc này trong lòng Hạ Lâm vô cùng kích động, đây là vòng tròn của người có tiền, mỗi một người đều là tỷ phú.

"Nếu như mình có thể gia nhập vòng tròn này thì tốt biết bao." Hạ Lâm nhìn một vài cô gái ăn mặc tinh xảo trên quảng trường, mặc trang phục hàng hiệu đắt tiền, sâu trong đáy mắt có vẻ hâm mộ, cô ta rất muốn gia nhập vòng tròn của người có tiền.

Nơi này cho dù một người nào so với Diệp Tinh giá trị cũng đều cao hơn.

Nghĩ đến Diệp Tinh, trong lòng Hạ Lâm lại có cảm giác không giống nhau.

Ánh mắt không giống nhau, cách nhìn sự việc cũng không giống nhau. Hiện tại trong mắt cô, cửa hàng thú cưng của Diệp Tinh thật ra cũng không có gì to tát.

Nhớ tới lúc trước mình xấu hổ khi nhìn thấy Diệp Tinh, trong lòng Hạ Lâm không khỏi lắc đầu, cho dù Diệp Tinh có tài sản chục triệu thì sao, có là cái gì chứ?

Vừa mới bắt đầu nhìn thấy thất phẩm huyện lệnh cảm giác là đại quan, nhưng phía sau thấy được các loại nhất phẩm đại quan, cảm giác kính sợ khi nhìn thấy thất phẩm huyện lệnh trong lòng lúc ban đầu tự nhiên sẽ biến mất.

Biết được nhiều đại nhân vật như vậy, Hạ Lâm cảm giác tâm tính của mình đã xảy ra một ít biến hóa.

"Trần tổng."

"Trần tổng cũng tới rồi, gần đây có kế hoạch đầu tư tốt hay không?"

"Đúng vậy, Trần tổng, có hạng mục gì tốt cũng không cần giấu kín nha."

......

Xa xa, bỗng nhiên từng đạo nghị luận vang lên.

Hạ Lâm ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên.

"Là Trần Quân Nam."

Cách đó không xa chính là Trần Quân Nam một thân âu phục giày da, dung quang rạng rỡ.

Hiện giờ nhiệt độ của 《Giới Nguyên Châu》vẫn chưa giảm đi, doanh thu phòng vé trăm triệu đã vượt qua thị trường phim điện ảnh của Hoa Hạ rất nhiều, thân là người công bố đầu tư Tinh Nguyên với bên ngoài tất nhiên giám đốc Trần Quân Nam cũng nhận được sự chú ý của mọi người, Hạ Lâm cũng theo dõi Trần Quân Nam, không ngờ có thể gặp được ở đây.

Chỉ một bộ phim 《Giới Nguyên Châu》thôi, đã tạo ra lợi nhuận mấy chục triệu.

Cho cô ta một triệu cô ta tiêu cả đời cũng không hết, chỉ ăn tiền lãi thôi cũng đã tiêu xài mọi thứ.

Hiện giờ Trần Quân Nam được xưng là nhân vật huyền thoại trong giới đầu tư.

“Cũng chỉ có nhân vật như vật mới được coi là người lợi hại.” Trong lòng Hạ Lâm thầm nói.

Giờ cô ta luôn thích so sánh người khác với Diệp Tinh, chỉ mong có thể so sánh tất cả mọi người với Diệp Tinh, như vậy cô ta mới cảm thấy lòng mình cân bằng lại, dễ chịu hơn nhiều.

...

Cách đó không xa, Trần Quân Nam đang đối phó với đám người.

“Trần tổng.” phía xa Trần Diễm Hồng khẽ cười đi tới.

Những người khác nhìn hai Trần tổng, trước đây danh tiếng của Trần Diễm Hồng trong thị trường đầu tư rất lớn, Trần Quân Nam lại hoàn toàn không có chút danh tiếng gì, nhưng bây giờ Trần Quân Nam lại dựa vào 1 bộ phim điện ảnh mà nhanh chóng nổi lên.

Trần Quân Nam nhìn Trần Diễm Hồng mà trước đây mình phải ngước nhìn, trong lòng cũng có một loại cảm xúc không tên.

“Trần tổng, tôi kính cô một ly.” Trần Quân Nam nâng ly rượu lên, uống một ngụm.

Trần Diễm Hồng cười nâng ly lên uống một ngụm, cô ta nhì Trần Quân Nam, trong lòng không biết là cảm giác gì.

Cô ta trơ mắt nhìn đầu tư Tinh Nguyên phát triển, chỉ vài tháng ngắn ngủi đã trở thành con cá sấu to lớn trong ngành đầu tư.

“ Nếu như mình nắm trong tay đầu tư Tinh Nguyên, không biết có tới bước đường ngày hôm nay không?” Trong lòng Trần Diễm Hồng thầm nói, sau đó lại ép suy nghĩ của mình xuống đáy lòng.

“Trần tổng, nghe nói đầu tư Tinh Nguyên thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan.” Lúc này bên cạnh Trần Quân Nam, có một người đàn ông trung niên cười nói.

“Tin tức của Uông tổng thật nhanh nhạy.” Trần Quân Nam cười nói.

“Lẽ nào hiện tại đầu tư Tinh Nguyên xem trọng thị trường của khoa học công nghệ Thiên Lan?” lại có một người ánh mắt xoay chuyển, cười hỏi.

Trần Quân Nam khẽ cười nói: “Đây là bí mật công ty, ngược lại không thể nói cho các vị nghe.”

Bỗng nhiên, điện thoại trong tay anh ta có một tin nhắn gửi tới, Trần Quân Nam xem xong, cười nói: “Các vị, tôi xin phép một chút, ông chủ của chúng tôi tới rồi.”

Nói xong Trần Quân Nam trực tiếp đi ra ngoài.

“Chủ tịch đầu tư Tinh Nguyên – Diệp Tinh?”

“Nghe nói Diệp Tinh này tuổi còn rất trẻ, nhưng tôi cũng chưa từng gặp.”

“Đi, xem một chút.”

...
Chương 140 Khiếp sợ 2

Ánh mắt những người xung quanh lộ ra vẻ hiếu kì, cũng đi theo ra ngoài.

Bên ngoài quảng trường Thiên Nhất, Diệp Tinh dừng xe lại, sau đó sải bước đi vào trong.

“Ông chủ.” Trần Quân Nam nhanh chóng tiến lên tiếp đón.

Diệp Tinh khẽ gật đầu.

“Đây là chủ tịch Diệp sao?”

“Quả nhiên rất trẻ.”

“Diệp tổng, tôi là tổng giám đốc của xí nghiệp Thiên Cư...”

...

Mọi người xung quanh mặt đầy ý cười, nhao nhao đưa danh thiếp của mình ra.

“Chào mọi người.” Diệp Tinh cũng cười chào hỏi mọi người.

Hạ Lâm và Hạ Vũ Lộ đang nhìn mọi người, bỗng nhiên một đoàn người kéo nhau ra ngoài.

“Chị, hình như có nhân vật lớn tới.” Hạ Lâm nói thầm bên tai Hạ Vũ Lộ.

“Chắc là vậy, thấy Trần Quân Nam cũng đã ra ngoài đón tiếp, không biết là nhân vật lớn nào?” Hạ Vũ Lộ cũng nhìn bên ngoài quảng trường.

Không tới vài giây, một số người ra ngoài đã quay lại, bọn họ lại túm lại thành một nhóm, đó là một chàng trai vô cùng trẻ tuổi.

Hạ Lâm đang muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy chàng trai ấy, nhất thời ngây ra.

Hạ Vũ Lộ cũng nhìn Diệp Tinh, nhất thời trong mắt lộ ra một tia phấn khởi, kích động, cô ta nhỏ giọng nói: “Tiểu Lâm, nghe nói sau lưng đầu tư Tinh Nguyên có một ông chủ thật sự, Trần Quân Nam cũng chỉ làm công cho người ta thôi, xem ra chính là chàng trai này.”

Trần Quân Nam trước đây nhận được sự tung hô của người khác lúc này đang đứng bên cạnh Diệp Tinh, gọi ông chủ.

Nhưng đã nói mấy câu, Hạ Lâm bên cạnh vẫn không có chút phản ứng nào.

Lúc này, Hạ Lâm đã hoàn toàn ngây người, nhìn Diệp Tinh phía xa, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.

“Diệp Tinh? Sao có thể? Sao cậu ta có thể tới đây?”

Hạ Lâm nhìn mọi người đang vây lấy Diệp Tinh, rõ ràng những người này lấy Diệp Tinh làm chủ.

Nhớ lại lồi Hạ Vũ Lộ nói bên tai, bỗng nhiên Hạ Lâm phản ứng lại, hỏi: “Chị, chị nói chàng trai này là ông chủ của công ty đầu tư Tinh Nguyên?”

“Đúng.” Hạ Vũ Lộ gật đầu.

“Sao có thể?” Trong lòng Hạ Lâm hoàn toàn kinh sợ.

Diệp Tinh mới bao nhiêu tuổi? Hiện giờ mới học năm nhất, theo cô ta thấy tiệm thú cưng đó đã là toàn bộ sản nghiệp của Diệp Tinh, không ngờ rằng Diệp Tinh còn có sản nghiệp khác.

Hơn nửa, vậy mà Diệp Tinh lại là người đầu tư 《Giới Nguyên Châu》, cũng chính là nói, hiện giờ giá trị của Diệp Tinh đã đạt tới con số mấy chục triệu!

Mấy chục triệu là khái niệm gì? Cho dù cả thành phố Thượng Hải này, Diệp Tinh tuyệt đối được xếp vào hàng có tiền nhất.

Trong lòng khiếp sợ, Hạ Lâm cũng có chút thất thần, điều trong lòng cô ta muốn thấy nhất là người khác hơn Diệp Tinh, nhưng hiện giờ bỗng nhiên Diệp Tinh lại trở thành một sự tồn tại mà cô ta khó mà với tới.

“Choang!”

Trong lúc thất thần, tay cô vô ý đập vào một ly rượu trên bàn, sau đó ly rượu này trực tiếp rơi từ trên bàn xuống vỡ nát.

“Cô làm ăn kiểu gì vậy?”

Lập tức có một tiếng mắng truyền tới, một người đàn ông trung niên đúng lúc từ chỗ này đi ra, nhưng bị rượu làm ướt ống quần.

“Xin lỗi, xin lỗi!” Hạ Lâm phản ứng lại, lập tức nói xin lỗi.

“Trương tổng, xin lỗi, chúng tôi không cố ý.” Hạ Vũ Lộ thấy vậy, cũng lập tức xin lỗi.

“Ai đưa các cô tới vậy? Gọi người đưa các cô tới ra đây.” Người đàn ông trung niên rõ ràng rất tức giận: “Người như vậy cũng có thể vào, sự kiện lần này tổ chức kiểu gì vậy?”

Hạ Vũ Lộ liếm mặt, không ngừng cười xòa xin lỗi, cô ta biết thân phận của người đàn ông trước mặt, nếu thật sự để ông chủ của cô phát hiện, có lẽ ông chủ của cô sẽ lập tức đuổi việc cô.

Hạ Vũ Lộ không ngừng xin lỗi, về phần Hạ Lâm bị dọa sợ, trong mặt cũng lộ ra một tie khiếp sợ.

Cô ta chỉ là một người bình thường, trước mắt ít nhất cũng là phú ông nghìn vạn, chị họ thần thông quảng đại trong mắt cô chỉ có thể không ngừng xin lỗi, ngay cả minh tinh cũng chỉ có thể tiến lên hát hò nhảy múa, đắc tội bọn họ, bản thân chết thế nào cũng không biết.

“Ông ta sẽ đối phó mình thế nào?” trong lòng Hạ Lâm thật sự sợ rồi.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Động tĩnh ở đây rõ ràng đã thu hút sự chú ý của mọi người, Diệp Tinh cũng quay đầu nhìn, nhưng lại ngây ra.

“Hạ Lâm?”

Vậy mà hắn có thể nhìn thấy Hạ Lâm ở nơi này.

“Diệp Tinh.” Hạ Lâm cũng nhìn thấy Diệp Tinh, giống như bắt được một tia hi vọng, vội vàng hô lên, trong mắt cô hiện lên một tia khao khát.

Người đàn ông trung niên đang tức giận thấy vậy hỏi, nhìn Diệp Tinh, trên mặt lộ ra nụ cười, nói: “Diệp Tổng, cậu và nhân viên phục vụ này quen biết ư?”

“Phải.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn Hạ Lâm một cái, nhưng hắn cũng không nói gì, sau đó trực tiếp quay người rời đi.

Nói thật, hắn thật sự không có hảo cảm gì với Hạ Lâm.

Người đàn ông trung niên thấy Hạ Lâm gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa, quay người trực tiếp rời đi, không tiếp tục dây dưa.

Người đàn ông trung niên không biết Diệp Tinh và Hạ Lâm rốt cuộc có quan hệ gì, mặc dù ông ta có chút tiền tài, nhưng khẳng định không thể đối đầu Diệp Tinh.

Hạ Lâm thấy người đàn ông rời đi, trong lòng cuối cùng cũng thở phào một hơi, chuyện này hiển nhiên đã kết thúc.

Nếu như người đàn ông còn dây dưa không thôi, đợi chờ cô chính là thủ đoạn đối phó.

Trong lòng thở phào một hơi, đồng thời trong lòng Hạ Lâm cũng sinh ra một cảm giác bất lực.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom