-
Chương 131-135
Chương 131 Hai công ty
“Vâng ạ, ông chủ.” Lý Thiến nghiêm trang gật đầu.
Về cơ bản, Diệp Tinh đã giao mọi thứ về cửa hàng thú cưng cho cô ta.
Hiện nay vị trí của cửa hàng thú cưng trong lòng Diệp Tinh đang không ngừng giảm xuống, hắn tập trung nhiều hơn vào Công ty Đầu tư Tinh Nguyên.
Sau một vài câu nói, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi đây.
“Vốn nghĩ Diệp Tinh sẽ phát triển nhanh chóng, nhưng bây giờ tốc độ phát triển này nhanh hơn tôi dự tính gấp nhiều lần.” Triệu Sơn Nham thở dài khi nhìn Diệp Tinh rời đi.
Không chỉ có tài sản riêng, Diệp Tinh còn có mối quan hệ tuyệt vời với nhà họ Đổng và nhà họ Chu.
Xét về tầm ảnh hưởng, Diệp Tinh chắc chắn vượt qua tập đoàn Triệu thị của họ.
“Triệu Mạc.” Ông ta nhìn cháu trai của mình.
Triệu Mạc bước nhanh về phía trước.
“Cháu phải cẩn thận chuyện hợp tác, mối quan hệ giữa nhà họ Triệu chúng ta và Diệp Tinh đều ở cửa hàng thú cưng này, càng thân thiết với cửa hàng thú cưng, vậy gián tiếp là quan hệ với Diệp Tinh càng sâu sắc, sau này, thành quả của Diệp Tinh chắc chắn là vô hạn, chúng ta không thể để mối quan hệ này tan vỡ.” Triệu Sơn Nham dặn dò.
“Vâng ạ, ông nội.” Triệu Mạc trịnh trọng gật đầu.
……
Rời khỏi cửa hàng thú cưng, Diệp Tinh đến với công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên.
“Xin chào ông chủ.” Chương Hà lập tức hô lên khi nhìn thấy Diệp Tinh, khuôn mặt tràn đầy nụ cười.
Sau khi ăn tết, tất cả nhân viên của công ty đều được tăng lương, đây là thời điểm mà mọi người có động lực làm việc.
Diệp Tinh gật đầu với cô ta, rồi nhanh chóng bước vào văn phòng.
Hiện tại, ngoài "Giới nguyên châu" và "Như mối tình đầu", một số bộ phim như "Cửu thiên chi hạ" đang được quay, toàn bộ Công ty TNHH Đầu tư Tinh Nguyên đang hoạt động liên tục.
“Ông chủ, doanh thu phòng vé của "Giới nguyên châu" càng ngày càng thấp, tổng doanh thu phòng vé đã đạt 9,8 tỷ, ước tính rằng rất khó đạt được 10 tỷ.” Trần Quân Nam nói.
Mười tỷ doanh thu phòng vé , đây là một nút thắt cực lớn, đương nhiên Trần Quân Nam muốn đột phá.
“Cái tên chỉ là một danh hiệu mà thôi, cho dù không đạt cũng không sao cả.” Diệp Tinh lắc đầu nói: “Bây giờ đặt chuyện phim ảnh qua một chút, anh thử liên hệ với hai công ty này.”
Diệp Tinh bật máy tính và đưa một số thông tin tìm được cho Trần Quân Nam.
“Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải và Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.” Trần Quân Nam nhìn tên hai công ty này, trong mắt lộ ra một chút nghi ngờ.
Nói: “Ông chủ, mục đích liên hệ với hai công ty này là gì?”
Hai công ty này đều là công ty lớn, giá trị thị trường đều đạt tới vài tỷ!
“Trước tiên anh đi điều tra, tìm hiểu về tình hình nội bộ của hai công ty này, tình trạng phát triển của công ty hiện tại rồi sau đó đưa ra đánh giá.” Diệp Tinh nói: “Mục đích đánh giá là tập trung vào việc thu mua, xem là công ty của chúng ta có bao nhiêu khả năng khi thu mua hai công ty đó? Sau đó, hãy làm một báo cáo đánh giá và gửi cho tôi.”
“Mua lại?” Trần Quân Nam ánh mắt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hiện công ty đang đầu tư vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, nhưng Diệp Tinh đột ngột chuyển mục tiêu.
“Ong ong …” Đang nói, đột nhiên WeChat ở điện thoại của Diệp Tinh đổ chuông.
Hắn nhận lấy mở ra, WeChat của hắn chỉ có một phần cài đặt nhắc nhở tin nhắn.
“Là Đàm Nguyên Nguyên gửi đến?” Diệp Tinh nhìn tin nhắn, ánh mắt khẽ đảo.
Hắn nhìn bức ảnh, đôi mắt hơi nheo lại.
Lúc này, Đàm Nguyên Nguyên hiển nhiên đã chụp được mấy tấm hình, mà hắn cơ bản cũng không nhận ra đồ vật trong hình, một viên đá màu đen kỳ dị, còn có ba hạt giống màu đen hiện lên hình nón.
“Đây là cái gì?” Diệp Tinh thầm hỏi, ngay cả với kiến thức của hắn, cũng không biết đó là cái gì.
“Điều tôi nói phải làm càng sớm càng tốt, trả lời cho tôi chậm nhất là một tuần.” Diệp Tinh dặn dò.
“Vâng, ông chủ.” Thấy Diệp Tinh không nói nhiều, Trần Quân Nam gật đầu.
Nói xong Diệp Tinh rời khỏi công ty, hắn gửi một tin nhắn cho Đàm Nguyên Nguyên, sau đó trực tiếp lái xe đến nơi Đàm Nguyên Nguyên ở.
……
Lúc này trên một bờ ruộng, Đàm Nguyên Nguyên đang đứng ở đây, ngoài cô ra, mẹ cô cũng đang ở đây.
“Nguyên Nguyên, sao rồi? Ông chủ Diệp nói gì?” Mẹ của Đàm Nguyên Nguyên đứng bên cạnh con gái thỉnh thoảng hỏi.
“Không có nói gì ạ.” Đàm Nguyên Nguyên lắc đầu.
Cô mặc một chiếc áo khoác bông hơi sờn, khuôn mặt ửng hồng vì gió lạnh.
“Ong ong...”
Đột nhiên điện thoại rung lên hai lần, Đàm Nguyên Nguyên vội vàng nhìn, trên mặt thoáng hiện nụ cười, nói: “Mẹ, anh Diệp Tinh đã trả lời tin nhắn, anh ấy nói sẽ lái xe tới ngay.”
“Vậy tốt rồi, hy vọng ông chủ Diệp sẽ hứng thú với những thứ này.” Mẹ của Đàm Nguyên Nguyên mỉm cười.
Lúc này, Đàm Nguyên Nguyên thỉnh thoảng nhìn một số thứ bên cạnh, theo lời dặn dò của Diệp Tinh, mỗi ngày cô đều đến bờ ruộng xem có gì lạ không.
Chỉ là hôm nay, cô thực sự phát hiện ra! Cô bảo đảm những thứ này trước kia không có, nhưng giờ lại đột nhiên xuất hiện, cô không chút do dự, ý nghĩ đầu tiên trong lòng là chụp ảnh gửi cho Diệp Tinh.
Lái xe gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng Diệp Tinh cũng tới đây, để tránh cho người khác phát hiện ra điều gì bất thường, hắn đã đậu xe ở một chỗ đậu xe đặc biệt, đi bộ một hồi lâu mới đến nơi.
“Anh Diệp Tinh.” Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, Đàm Nguyên Nguyên lập tức chạy tới.
Chương 132 Kén đen chuyển động
“Để anh xem qua mọi thứ trước đã.” Diệp Tinh cười nói.
Hắn đến chỗ đó dưới sự chỉ dẫn của Đàm Nguyên Nguyên, rồi nhìn xuống mặt đất.
Trong khoảnh khắc, thần sắc của Diệp Tinh có chút thay đổi, trước mặt có một viên đá đen và ba hạt giống hình nón, không ngờ hắn lại cảm nhận được một dấu vết của linh lực.
“Làm sao có thể?” Trong lòng Diệp Tinh run lên.
Khi tái sinh trở lại, hắn chỉ nhìn thấy cái kén bí ẩn màu đen chứa linh lực bên trong, nhưng bây giờ lại nhìn thấy nó ở đây, chốc lát đột nhiên xuất hiện bốn chiếc.
“Linh Huyền thảo, không tinh thạch, giờ lại xuất hiện những viên đá và hạt giống kỳ lạ này, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Ánh mắt của Diệp Tinh nhìn xung quanh.
“Có cái gì đó kỳ quái ở đây?”
Không phải ngẫu nhiên mà nhiều thứ lần lượt xuất hiện ở đây.
Một tia linh lực tỏa ra, Diệp Tinh âm thầm cảm nhận chung quanh, nhưng dưới sự cảm nhận của hắn, chung quanh không có gì đặc biệt.
“Nguyên Nguyên, thứ này đột nhiên xuất hiện sao?” Diệp Tinh suy nghĩ một chút liền hỏi.
“Vâng.” Đàm Nguyên Nguyên gật đầu: “Hai giờ trước em mới phát hiện, ba giờ trước hoàn toàn không có thứ này.”
Đôi mắt của Diệp Tinh lộ ra vẻ trầm tư.
Có một số lý do tại sao những thứ này đột nhiên xuất hiện trên bờ ruộng, một là do một số loài chim đem đến từ một nơi nào đó và rơi xuống bờ ruộng.
Thứ hai do một số loài bò sát mang đến.
Tất nhiên là có khả năng thứ ba.
Diệp Tinh nhìn xung quanh.
Một số di tích kỳ lạ xuất hiện trong ngày tận thế đen tối của kiếp trước, giống như một không gian giới tử, bước vào trong đó, giống như bước vào một thế giới khác, nói không chừng có một thế giới ở đây.
Nhưng với thực lực hiện tại của Diệp Tinh hoàn toàn không cảm nhận ra được.
Cẩn thận cất đồ trong tay đi, tuy rằng không biết là cái gì, nhưng lại ẩn chứa một linh lực, nhất định là bảo vật.
Kìm nén cảm xúc trong lòng, Diệp Tinh lấy điện thoại di động ra, không vòng vo, trực tiếp bắt đầu chuyển tiền.
Đột nhiên, điện thoại di động của Đàm Nguyên Nguyên vang lên, cô nhìn thấy số tiền đã chuyển, sững sờ và ngây người nhìn Diệp Tinh.
“Lần trước anh đã nói rằng nếu phát hiện thứ kỳ lạ giống như hòn đá, anh sẽ cho em một vạn tệ, anh cũng rất hứng thú với hạt giống này, cũng sẽ cho em một vạn tệ.” Diệp Tinh cười nói.
Đàm Nguyên Nguyên ngơ ngác gật đầu, đây là lần đầu tiên cô thấy nhiều tiền như vậy.
Sau khi nói xong, Diệp Tinh cũng không nán ở lại, sải bước rời khỏi.
“Nguyên Nguyên, ông chủ Diệp đã chuyển 40 vạn tệ sao?” Lúc này, bên cạnh Đàm Nguyên Nguyên là mẹ cô với vẻ mặt ngập tràn vui mừng.
Họ đã bận bịu cả đời người, tính toán tỉ mỉ củi, gạo, dầu và muối trong nhà, không bao giờ lập tức có được nhiều tiền như vậy.
“Vâng.” Đàm Nguyên Nguyên gật đầu, trong lòng thầm cảm ơn Diệp Tinh.
Nếu không có Diệp Tinh, bây giờ cô còn bán rau ở chợ rau mỗi ngày.
“Ong ong....” Đột nhiên, điện thoại trong tay cô vang lên.
“Mẹ, là điện thoại của giáo viên chủ nhiệm lớp Tiểu Quân.” Đàm Nguyên Nguyên đưa điện thoại cho mẹ.
Mẹ của Đàm Nguyên Nguyên nhanh chóng nhấc máy, trên khuôn mặt của bà ta đang nở nụ cười, nhưng hai giây sau đã thay đổi trong nháy mắt.
……
Trở lại xe, Diệp Tinh nhìn viên đá lạ màu đen và hạt giống hình nón trong tay.
Một góc độ nào đó của vật hình thù này tương tự như thứ gì đó nảy mầm, cho nên dù có vẻ kỳ lạ, nhưng nhìn thoáng qua vẫn có cảm giác giống như một hạt giống.
“Thứ này rốt cuộc là gì đây?”
Diệp Tinh nhớ lại điều gì đó từ kiếp trước của mình, nhưng không có chút ấn tượng nào, có lẽ hắn đã chưa từng nhìn thấy nó ở kiếp trước.
Ong ...
Đang quan sát, đột nhiên Diệp Tinh cảm thấy có chuyển động nhẹ ở một chỗ nào đó trên cơ thể.
“Cái kén đen đó sao?” Trong lòng Diệp Tinh run lên.
Hắn lấy trong túi ra một vật, đó là cái kén bí ẩn mà hắn lấy được từ lần trước ở chỗ Chu Khôn Tường - em trai của Chu Vũ Huyên.
Cái kén đen này dựa vào sức lực của hắn thì không thể phá hủy được.
Ong...
Lúc này trên kén đen vẫn còn dấu vết chuyển động.
Diệp Tinh suy nghĩ một chút, đem chiếc kén màu đen này tiếp xúc với viên đá màu đen.
Trong nháy mắt, như thể hai viên nam châm đang tiếp xúc nhau, cái kén đen trực tiếp dính vào viên đá đen.
Sắc mặt Diệp Tinh có chút thay đổi, nhanh chóng cầm hai thứ này tách ra, nhưng dựa vào sức lực của hắn cũng không làm gì được.
“Tình huống gì vậy?” Sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.
Dưới ánh mắt của hắn, độ bóng trên viên đá đen nhanh chóng trở nên mờ đi.
“Răng rắc!”
Mười giây sau, một vết nứt xuất hiện trên viên đá đen.
“Cái kén đen này đang hấp thụ thứ gì đó trong viên đá đen? Có phải là một loại năng lượng hay gì đó không?”
Diệp Tinh thấy vậy, trong đầu lập tức hiện lên nhiều suy nghĩ.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ viên đá đen đều biến thành đá vụn, Diệp Tinh khẽ bóp, thậm chí còn biến thành bột.
Cầm cái kén màu đen trong tay phải, Diệp Tinh lan tỏa linh lực thâm nhập vào nó, nhưng linh lực tiến vào trong đó dường như đã chui vào một cái hố không đáy, không có bất kỳ phản ứng nào.
“Viên đá đen hiển nhiên không phải linh thạch, chỉ có một phần nhỏ linh lực dao động, chẳng lẽ trong đó còn có thứ gì khác?”
Chương 133 Vay tiền 1
Diệp Tinh hiểu biết về linh thạch, nhưng hắn hiếm khi nhìn thấy những viên đá đặc biệt khác.
Đang suy nghĩ, thần sắc Diệp Tinh đột nhiên thay đổi, tay phải có cảm giác đau nhói, lúc này cái kén đen đã dính vào tay phải của hắn.
Hắn dùng lực ném bỏ, nhưng không thể văng ra được chút nào.
Đã thử một lúc, Diệp Tinh nhanh chóng từ bỏ, hắn điều khiển linh lực của mình, phân tách chỗ tiếp xúc của cái kén màu đen và tay phải của mình.
Trong tích tắc, cái kén đen cuộn xuống.
Lúc này trên tay phải Diệp Tinh có một vết thương rộng 4 cm vuông, tuy nhiên dưới sự khống chế của Diệp Tinh, vết thương đã hình thành một lớp máu mỏng.
Khi kết thúc luyện thể, sức hồi phục của cơ thể hắn nhanh hơn người thường rất nhiều.
Trên kén đen lúc này có một ít máu tươi, chút máu này dần dần hòa vào trong rồi biến mất hoàn toàn.
“Cái kén đen này hút máu của mình sao?” Lần đầu tiên Diệp Tinh cảm thấy sợ hãi, hắn không biết gì về cái kén này, bây giờ cái kén đen lại càng cho hắn cảm giác quái dị.
“Không thể nghiên cứu, trước khi mình chưa có sức mạnh, dù cái kén đen có sức mạnh gì đi nữa, mình cũng không thể để nó biến đổi lần nữa! Sau khi sức mạnh lớn lên sẽ nghiên cứu nó.” Diệp Tinh nghĩ một chút, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Hắn trực tiếp dùng một cái túi bọc lấy cái kén màu đen, sau đó dùng tay cầm đi, không dám lại bỏ vào trong túi.
Lái xe trở về chỗ ở của mình, Diệp Tinh nhìn ba hạt giống màu đen mà hắn lấy được từ bờ ruộng của Đàm Nguyên Nguyên.
“Viên đá màu đen rõ ràng có công dụng gì đó, nhưng bị kén đen hấp thụ, thăm dò cũng vô nghĩa, trồng ba hạt giống đen này xem có biến hóa gì không?” Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Tinh liền gieo ba hạt này vào trong ba chậu hoa.
……
Lúc này trong một bệnh viện ở Thượng Hải, gia đình ba người của Đàm Nguyên Nguyên trông có vẻ lo lắng.
“Tiểu Quân còn nhỏ như vậy làm sao mắc suy thận chứ? Rốt cuọc xảy ra chuyện gì vậy?” Đôi mắt của mẹ Đàm Nguyên Nguyên tràn đầy sốt ruột, lo lắng mà ứa nước mắt.
Ba của Đàm Nguyên Nguyên cũng vậy, ông ta liên tục gọi điện.
Lúc này, Đàm Nguyên Nguyên đang đứng ở bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tràn đầy lo lắng.
Trước đó, giáo viên chủ nhiệm của Đàm Quân - em trai cô bất ngờ gọi điện và nói rằng Đàm Quân bị ngất trong lớp, sau đó vội vàng được đưa đến bệnh viện để kiểm tra, Đàm Quân thực sự bị suy thận, gia đình họ hoàn toàn bị tin trời giáng này đả kích.
"Ba bọn trẻ,bên phía anh cả ông bọn họ nói như thế nào?" Thấy ba Đàm Nguyên Nguyên cúp điện thoại, mẹ Đàm Nguyên Nguyên vội vàng hỏi.
Ba Đàm Nguyên Nguyên sắc mặt có chút khó coi, nói: "Anh cả nói trong nhà không có tiền, chỉ có thể cho vay một vạn."
"Chỉ một vạn? Số tiền này căn bản không đủ a?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên rõ ràng rất sốt ruột: "Hiện tại thân thích đều mượn hết cũng mới vay được ba vạn đồng, số tiền này căn bản không đủ trị liệu a."
Muốn điều trị suy thận thì chỉ có thể thay thế thận.
Tuy rằng có người hiến thận, có người có thể lấy miễn phí, nhưng còn không biết cần phải xếp hàng chờ bao lâu, Đàm Quân căn bản không chờ được.
Biện pháp tốt nhất chính là bỏ tiền mua thận, nhưng đơn thuần mua nguồn thận cũng cần hơn mười vạn, trong nhà bọn họ căn bản không lấy ra được số tiền này.
Đối với những người nghèo như họ, một số căn bệnh nghiêm trọng có khả năng kéo họ hoàn toàn xuống dốc.
"Tôi lại nghĩ biện pháp khác." Ba Đàm Nguyên Nguyên cúi đầu trầm giọng nói, một người đàn ông gần năm mươi tuổi trong mắt tràn đầy vô lực, con trai bệnh nặng nhưng chính mình lại không có tiền, đối với ông ta mà nói đây là thống khổ lớn nhất.
"Nhưng bệnh viện cho chúng ta thời gian không nhiều lắm." Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vẻ mặt lo lắng, bà nhìn Đàm Nguyên Nguyên, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, giống như bắt được sợi rơm hy vọng, vội vàng nói: "Nguyên Nguyên, mau, con mau gọi điện thoại liên lạc với ông chủ Diệp một chút, xem xem có thể mượn được một ít tiền hay không."
Đàm Nguyên Nguyên cũng phản ứng lại, lập tức gật gật đầu, nói: "Con lập tức liên lạc ngay."
Cô nhấc điện thoại lên nhanh chóng quay số.
Lúc này Diệp Tinh đang ở trong nhà, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Đàm Nguyên Nguyên, liền cầm máy lên nhận điện thoại.
\- Anh Diệp Tinh, có thể cho em mượn chút tiền hay không? Thanh âm Đàm Nguyên Nguyên truyền đến.
"Vay tiền?" Diệp Tinh sửng sốt, sau đó hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Em trai em bị suy thận, cần phải thay thận, nhưng nhà em không đủ tiền để mua nguồn thận."
Đầu dây bên kia, trong lời nói của Đàm Nguyên Nguyên đều mang theo một tia nức nở.
"Suy thận?" Diệp Tinh trong lòng âm thầm tính toán một chút, trực tiếp nói: "Em không cần gấp gáp, em đem số thẻ ngân hàng dùng WeChat gửi cho anh, anh lập tức đem tiền chuyển qua cho em."
Nói xong Diệp Tinh liền cúp điện thoại.
Hắn ở chỗ Đàm Nguyên Nguyên này chiếm được mấy chục gốc cây Linh Huyền Thảo, còn có Không Tinh Thạch, những thứ này đều có chỗ tốt đối với hắn.
Cho nên việc này hắn nhất định sẽ giúp.
Trong bệnh viện, Đàm Nguyên Nguyên cúp điện thoại.
Chương 134 Vay tiền 2
"Nguyên Nguyên, ông chủ Diệp nói như thế nào?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vội vàng hỏi.
" Anh Diệp Tinh nói bảo con đem số thẻ ngân hàng nói cho hắn biết." Đàm Nguyên Nguyên nhỏ giọng nói.
Nghe vậy, mẹ Đàm Nguyên Nguyên vô cùng kinh hỉ, lại tiếp tục hỏi: "Vậy ông chủ Diệp có nói cho vay bao nhiêu tiền không?"
"Anh Diệp Tinh không có nói." Đàm Nguyên Nguyên lắc đầu.
Tinh thần mẹ Đàm Nguyên Nguyên lại suy sụp.
Diệp Tinh cùng bọn họ chỉ là giao dịch vài lần, làm sao có thể cho bọn họ vay bao nhiêu tiền chứ.
Không đến một lát sau, trên điện thoại di động bỗng nhiên nhận được tin nhắn ngân hàng, Đàm Nguyên Nguyên vội vàng mở ra, lại lập tức ngây ngẩn cả người.
"Nguyên Nguyên, bao nhiêu?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vội vàng tới xem, nhưng bà ta cũng trong nháy mắt ngây dại, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, nói: "Sáu mươi vạn, ngần này cũng đủ để chữa khỏi bệnh của Tiểu Quân rồi."
Diệp Tinh trực tiếp chuyển tới sáu mươi vạn.
"Ba nó, chúng ta mau đi nộp phí phẫu thuật thôi." Nói xong, bà ta lôi kéo ba Đàm Nguyên Nguyên nhanh chóng đi về phía xa xa.
Lúc này trong mắt Đàm Nguyên Nguyên cũng tràn đầy mừng rỡ, cô dùng WeChat gửi cho Diệp Tinh một tin nhắn.
"Anh Diệp Tinh, cám ơn anh đã cho em vay sáu mươi vạn, sau này em nhất định sẽ trả lại cho anh."
Lúc này trong lòng Đàm Nguyên Nguyên thật sự rất cảm động, vẻn vẹn chỉ một câu, Diệp Tinh liền không nói hai lời cho cô mượn sáu mươi vạn, loại cảm giác này khó có thể nói thành lời.
"Không cần như vậy, hiện tại chữa bệnh quan trọng hơn, nếu như tiền không đủ thì nói với anh, muốn cảm ơn, liền chú ý chỗ bờ ruộng kia hộ anh, phát hiện bảo vật gì lại nói cho anh biết là được." Diệp Tinh thấy tin nhắn trả lời.
\- Ừm, anh Diệp Tinh, em nhất định sẽ chú ý!
Đàm Nguyên Nguyên gửi tin nhắn, trong lòng âm thầm nói: "Cho dù như thế nào, chỗ bờ ruộng kia mình cũng phải bảo vệ thật tốt."
......
Thời gian tiếp tục trôi qua, rất nhanh lại trôi qua một tuần, lúc này doanh thu phòng vé của "Giới Nguyên Châu" đã đạt tới chín tỷ chín trăm hai mươi triệu, mà hôm nay đã là ngày cuối cùng, qua ngày hôm nay "Giới Nguyên Châu" sẽ được công chiếu.
"Ông chủ, tám mươi triệu cuối cùng có vẻ không đạt được rồi.” Trần Quân Nam gọi điện thoại có chút không cam lòng nói: "Chỉ thiếu một chút nữa thôi."
"Không có việc gì, phòng vé chỉ là hư danh mà thôi." Diệp Tinh cười nói.
Trên thực tế, đối với Giới Nguyên Châu, có thể đạt tới trình độ này, trong lòng hắn đã rất kinh hỉ.
"Giới Nguyên Châu" kiếp này so với kiếp trước nhiều hơn hai tỷ phòng vé!
Mà hiện tại trên mạng vẫn còn rất nhiều bình luận về "Giới Nguyên Châu", vào ngày cuối cùng thậm chí còn nhiều hơn.
"Hôm nay là ngày cuối cùng phát hành Giới Nguyên Châu, mọi người có muốn xem một lần nữa không?"
"Đúng vậy, doanh thu phòng vé "Giới Nguyên Châu" trên mạng đều đạt tới chín tỷ chín rồi, mọi người lại phát lực, tranh thủ để cho Hoa Hạ chúng ta xuất hiện bộ phim có doanh thu mười tỷ đầu tiên."
......
Rất nhiều fan của "Giới Nguyên Châu" lại tự động bắt đầu đăng lên các bài đăng video review.
Chờ một ngày chấm dứt, phòng vé ngày của Giới Nguyên Châu lại ấm lên trên phạm vi lớn, ngày cuối cùng đạt tới chín mươi triệu!
Cuối cùng, tổng doanh thu phòng vé của nó đạt 10 tỷ 100 triệu!
......
Trong văn phòng Đầu tư Tinh Nguyên, Diệp Tinh nhìn tin nhắn trên điện thoại di động.
"Bộ phim đầu tiên của nước ta phá mười tỷ."
"Phân tích xếp hạng 10 bộ phim hàng đầu thế giới!"
"Bộ phim "Giới Nguyên Châu" đầu tiên của đạo diễn Niếp Đạt đã thu về mười tỷ doanh thu phòng vé, bộ phim thứ hai của ông ta là "Cửu thiên chi hạ" đang được khởi quay."
......
Trên mạng rất nhiều bài báo đều nói về "Giới Nguyên Châu".
"Ông chủ, tiếp theo Giới Nguyên Châu sẽ phát video trên kênh QQ TV*." Trần Quân Nam cười nói.
Anh ta một thân âu phục thẳng tắp, tinh thần nhìn qua rất rạng rỡ, trong mắt tràn đầy vẻ tự tin, một chút suy đồi như trước cũng không còn nữa.
Mười tỷ phòng vé, đây là bộ phim mà anh ta đã làm!
_*QQ TV: một kênh do Tencent phát hành_
_*QQ TV: một kênh do Tencent phát hành_
"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Lần trước công ty TNHH khoa học kỹ công nghệ Thiên Lan Thượng Hải và Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu để cho anh điều tra thế nào rồi?"
"Ông chủ, những thứ này đều là mấy tình huống tôi điều tra được, cậu xem một chút." Trần Quân Nam đưa một ít tư liệu tới.
"Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải hiện tại đã phát triển một số phần mềm nhỏ, hơn nữa còn có ngành nghề khác, nhưng cũng không có nổi tiếng, công ty đã lâu không có lợi nhuận, tôi phái người tiếp xúc một chút, ông chủ công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải có ý định bán công ty, hơn nữa đã liên lạc với một, hai người, nhưng bởi vì ra giá quá cao, tạm thời không có kết quả."
"Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu cũng lâu năm không có lợi nhuận, nhưng ông chủ công ty không có ý định bán, nếu mua phần cổ phần ngược lại có thể."
Trần Quân Nam chờ Diệp Tinh xem xong nói.
Chương 135 Hai app lớn 1
Diệp Tinh trầm tư một chút, nói: "Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải ra giá bao nhiêu? Có thể mua tối đa bao nhiêu cổ phần Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu? Cần bao nhiêu tiền?"
Hai công ty đã được hắn lên kế hoạch.
Trần Quân Nam lấy ra một tài liệu nói: "Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải ra giá ba tỷ năm! Ông chủ Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu có 80% cổ phần trong tay, nếu mua thì ông ta có thể xuất ra một ít, các cổ đông khác lấy ra một ít, tổng cộng có thể bán ra 30%, định giá mười lăm tỷ!"
Diệp Tinh không nói gì, trong đầu nhớ lại một ít tin tức kiếp trước.
Kiếp trước, trước khi ngày tận thế đen tối bùng nổ, hai ứng dụng lớn của hai công ty này chiếm một thị phần khá lớn.
Thứ nhất là app sức khỏe, tên là trị liệu sức khỏe, bên trong có các loại công thức nấu ăn về phương diện ăn uống, lúc đầu đơn thuần chính là app về ăn uống thôi, nhưng sau đó không hiểu sao lại hot, sau đó các bệnh viện lớn thậm chí còn được cho vào trong đó, toàn bộ app phát triển nhanh chóng.
Thứ hai là app về học tập, tên là hỗ trợ học tập, lúc đầu cũng chỉ đơn thuần là trao đổi học tập thôi.
Bây giờ trên thị trường ngày càng có nhiều tổ chức tư vấn, thực tế lấy học sinh trung học phổ thông mà nói, giáo viên trung học ngoại trừ hướng dẫn những kiến thức thích hợp nhất cho học sinh lớp 12 tốt nghiệp.Thì app của họ còn nắm vững kiến thức ba năm trung học, trình độ nắm giữ tổng hợp thậm chí còn vượt qua mỗi giáo viên.App hỗ trợ học tập chính là lấy điều này làm căn cứ, bắt đầu phát triển, không quá mấy tháng trên mạng nhanh chóng hot.
Hai app lớn, số lượng người đăng ký trước ngày tận thế có hơn 500 triệu!
Mà app hỗ trợ học tập chính là do Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải nghiên cứu và phát triển, app trị liệu sức khỏe do Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu nghiên cứu và phát triển.
Diệp Tinh nhớ rõ, sau khi ông chủ Công ty TNHH Khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải bán công ty cho người khác liền xuất hiện app hỗ trợ học tập, mà Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu vẫn luôn thua lỗ, nhưng ông chủ kiên trì một chút, cuối cùng app trị liệu sức khỏe hot, toàn bộ công ty nhanh chóng lớn mạnh lên, thậm chí vốn hóa thị trường trước ngày tận thế cũng đạt tới mấy chục tỷ!
Nếu không có ngày tận thế đen tối, hai công ty có thể tiếp tục phát triển.
Hiện tại Diệp Tinh cho dù tiếp tục đầu tư vào điện ảnh, kiếm được nhiều nhất không quá mười tỷ. Trừ phi xuất hiện gần mười bộ phim giống như Giới Nguyên Châu ít ra mới có thể, nhưng điều này hiển nhiên là không thể.
Loại phim phòng vé này mới chỉ xuất hiện trong hai năm qua.
Cho nên nếu muốn bán đấu giá được thanh trường kiếm kia Diệp Tinh nhất định phải bắt đầu từ phương diện khác, hai app nổi tiếng kiếp trước này hắn để mắt tới.
Bây giờ vốn hóa thị trường của cả hai công ty là mấy tỷ, không phát triển,cả hai đều trong tình trạng thua lỗ, bây giờ là cơ hội tốt nhất để ra tay.
"Liên hệ với Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, nói tôi có ý định thu mua, bảo họ hẹn thời gian gặp mặt." Diệp Tinh phân phó nói.
Hiện tại trong hai công ty, rõ ràng là công ty TNHH khoa học kỹ thuật Thiên Lan Thượng Hải có giá trị thị trường thấp hơn một chút, hơn nữa ông chủ cũng cố ý muốn bán, trước tiên xử lý công ty này rồi nói sau.
Về phần Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, phỏng chừng thương lượng cũng cần rất lâu, Diệp Tinh đành phải đợi chút nữa.
......
Thời gian trôi qua, mà không lâu sau khi "Giới Nguyên Châu" công chiếu, Diệp Tinh rốt cục cũng nhận được tiền thưởng của mình.
Tổng doanh thu phòng vé 10 tỷ lẻ 10 triệu, cuối cùng Diệp tinh được chia cổ tức đạt gần bốn tỷ!
Đây là ngành công nghiệp điện ảnh có lợi nhuận cao.
Tầm nhìn tốt, kiếm được nhiều tiền hơn, thậm chí có thể mở rộng lợi nhuận của họ hơn mười lần!
Tất nhiên, hầu hết các bộ phim đều lao vào đường cùng, và các nhà đầu tư cũng không thu được vốn.
Giống như kỳ nghỉ đông năm nay thực ra đã phát hành một số bộ phim, không thiếu mấy bộ phim được đầu tư mấy chục triệu nhưng ngoại trừ "Giới Nguyên Châu", "Người tuyết", thì tất cả những thứ khác đều như rơi vào đường cùng.
Thậm chí "Nhật ký phiêu lưu của A Nguyệt" được đầu tư hơn trăm triệu mà chỉ thu được có hơn trăm triệu phòng vé, tính ra nhà đầu tư lỗ tám mươi triệu!
Nếu Diệp Tinh không có kinh nghiệm kiếp trước, hắn cũng không dám vào ngành này.
"Những tiền khác phỏng chừng phải đến sau này mới có thể lấy được." Lúc này Diệp Tinh nhìn văn kiện trong tay.
"Giới Nguyên Châu" lúc này bởi vì có ảnh hưởng rất lớn, lại bắt đầu chiếu ở nước ngoài, hơn nữa còn được phát hành trên QQ TV, tiền hậu kỳ Diệp Tinh vẫn có thể nhận được một ít.
......
Trên đường phố, trước một tòa nhà khổng lồ sừng sững, Diệp Tinh từ trong xe đi ra, đám người Trần Quân Nam đi theo sau lưng.
"Ông chủ, hiện tại ông chủ Công ty TNHH Khoa học công nghệ Thiên Lan đang ở bên trong, tôi đã gọi điện thoại nói chuyện với ông ta rồi." Trần Quân Nam nói.
Mấy người tất cả đều đi vào trong tòa nhà khổng lồ này.
\- Xin chào các vị, xin hỏi có các vị chuyện gì không? Nữ sinh 26, 27 tuổi mặc trang phục chuyên môn ở quầy lễ tân, thoạt nhìn rất lễ phép hỏi.
"Chúng tôi là công ty Đầu tư Tinh Nguyên, trước đã tới tìm Hạ tổng rồi." Trần Quân Nam tiến lên nói.
“Vâng ạ, ông chủ.” Lý Thiến nghiêm trang gật đầu.
Về cơ bản, Diệp Tinh đã giao mọi thứ về cửa hàng thú cưng cho cô ta.
Hiện nay vị trí của cửa hàng thú cưng trong lòng Diệp Tinh đang không ngừng giảm xuống, hắn tập trung nhiều hơn vào Công ty Đầu tư Tinh Nguyên.
Sau một vài câu nói, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi đây.
“Vốn nghĩ Diệp Tinh sẽ phát triển nhanh chóng, nhưng bây giờ tốc độ phát triển này nhanh hơn tôi dự tính gấp nhiều lần.” Triệu Sơn Nham thở dài khi nhìn Diệp Tinh rời đi.
Không chỉ có tài sản riêng, Diệp Tinh còn có mối quan hệ tuyệt vời với nhà họ Đổng và nhà họ Chu.
Xét về tầm ảnh hưởng, Diệp Tinh chắc chắn vượt qua tập đoàn Triệu thị của họ.
“Triệu Mạc.” Ông ta nhìn cháu trai của mình.
Triệu Mạc bước nhanh về phía trước.
“Cháu phải cẩn thận chuyện hợp tác, mối quan hệ giữa nhà họ Triệu chúng ta và Diệp Tinh đều ở cửa hàng thú cưng này, càng thân thiết với cửa hàng thú cưng, vậy gián tiếp là quan hệ với Diệp Tinh càng sâu sắc, sau này, thành quả của Diệp Tinh chắc chắn là vô hạn, chúng ta không thể để mối quan hệ này tan vỡ.” Triệu Sơn Nham dặn dò.
“Vâng ạ, ông nội.” Triệu Mạc trịnh trọng gật đầu.
……
Rời khỏi cửa hàng thú cưng, Diệp Tinh đến với công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên.
“Xin chào ông chủ.” Chương Hà lập tức hô lên khi nhìn thấy Diệp Tinh, khuôn mặt tràn đầy nụ cười.
Sau khi ăn tết, tất cả nhân viên của công ty đều được tăng lương, đây là thời điểm mà mọi người có động lực làm việc.
Diệp Tinh gật đầu với cô ta, rồi nhanh chóng bước vào văn phòng.
Hiện tại, ngoài "Giới nguyên châu" và "Như mối tình đầu", một số bộ phim như "Cửu thiên chi hạ" đang được quay, toàn bộ Công ty TNHH Đầu tư Tinh Nguyên đang hoạt động liên tục.
“Ông chủ, doanh thu phòng vé của "Giới nguyên châu" càng ngày càng thấp, tổng doanh thu phòng vé đã đạt 9,8 tỷ, ước tính rằng rất khó đạt được 10 tỷ.” Trần Quân Nam nói.
Mười tỷ doanh thu phòng vé , đây là một nút thắt cực lớn, đương nhiên Trần Quân Nam muốn đột phá.
“Cái tên chỉ là một danh hiệu mà thôi, cho dù không đạt cũng không sao cả.” Diệp Tinh lắc đầu nói: “Bây giờ đặt chuyện phim ảnh qua một chút, anh thử liên hệ với hai công ty này.”
Diệp Tinh bật máy tính và đưa một số thông tin tìm được cho Trần Quân Nam.
“Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải và Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.” Trần Quân Nam nhìn tên hai công ty này, trong mắt lộ ra một chút nghi ngờ.
Nói: “Ông chủ, mục đích liên hệ với hai công ty này là gì?”
Hai công ty này đều là công ty lớn, giá trị thị trường đều đạt tới vài tỷ!
“Trước tiên anh đi điều tra, tìm hiểu về tình hình nội bộ của hai công ty này, tình trạng phát triển của công ty hiện tại rồi sau đó đưa ra đánh giá.” Diệp Tinh nói: “Mục đích đánh giá là tập trung vào việc thu mua, xem là công ty của chúng ta có bao nhiêu khả năng khi thu mua hai công ty đó? Sau đó, hãy làm một báo cáo đánh giá và gửi cho tôi.”
“Mua lại?” Trần Quân Nam ánh mắt đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hiện công ty đang đầu tư vào lĩnh vực điện ảnh và truyền hình, nhưng Diệp Tinh đột ngột chuyển mục tiêu.
“Ong ong …” Đang nói, đột nhiên WeChat ở điện thoại của Diệp Tinh đổ chuông.
Hắn nhận lấy mở ra, WeChat của hắn chỉ có một phần cài đặt nhắc nhở tin nhắn.
“Là Đàm Nguyên Nguyên gửi đến?” Diệp Tinh nhìn tin nhắn, ánh mắt khẽ đảo.
Hắn nhìn bức ảnh, đôi mắt hơi nheo lại.
Lúc này, Đàm Nguyên Nguyên hiển nhiên đã chụp được mấy tấm hình, mà hắn cơ bản cũng không nhận ra đồ vật trong hình, một viên đá màu đen kỳ dị, còn có ba hạt giống màu đen hiện lên hình nón.
“Đây là cái gì?” Diệp Tinh thầm hỏi, ngay cả với kiến thức của hắn, cũng không biết đó là cái gì.
“Điều tôi nói phải làm càng sớm càng tốt, trả lời cho tôi chậm nhất là một tuần.” Diệp Tinh dặn dò.
“Vâng, ông chủ.” Thấy Diệp Tinh không nói nhiều, Trần Quân Nam gật đầu.
Nói xong Diệp Tinh rời khỏi công ty, hắn gửi một tin nhắn cho Đàm Nguyên Nguyên, sau đó trực tiếp lái xe đến nơi Đàm Nguyên Nguyên ở.
……
Lúc này trên một bờ ruộng, Đàm Nguyên Nguyên đang đứng ở đây, ngoài cô ra, mẹ cô cũng đang ở đây.
“Nguyên Nguyên, sao rồi? Ông chủ Diệp nói gì?” Mẹ của Đàm Nguyên Nguyên đứng bên cạnh con gái thỉnh thoảng hỏi.
“Không có nói gì ạ.” Đàm Nguyên Nguyên lắc đầu.
Cô mặc một chiếc áo khoác bông hơi sờn, khuôn mặt ửng hồng vì gió lạnh.
“Ong ong...”
Đột nhiên điện thoại rung lên hai lần, Đàm Nguyên Nguyên vội vàng nhìn, trên mặt thoáng hiện nụ cười, nói: “Mẹ, anh Diệp Tinh đã trả lời tin nhắn, anh ấy nói sẽ lái xe tới ngay.”
“Vậy tốt rồi, hy vọng ông chủ Diệp sẽ hứng thú với những thứ này.” Mẹ của Đàm Nguyên Nguyên mỉm cười.
Lúc này, Đàm Nguyên Nguyên thỉnh thoảng nhìn một số thứ bên cạnh, theo lời dặn dò của Diệp Tinh, mỗi ngày cô đều đến bờ ruộng xem có gì lạ không.
Chỉ là hôm nay, cô thực sự phát hiện ra! Cô bảo đảm những thứ này trước kia không có, nhưng giờ lại đột nhiên xuất hiện, cô không chút do dự, ý nghĩ đầu tiên trong lòng là chụp ảnh gửi cho Diệp Tinh.
Lái xe gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng Diệp Tinh cũng tới đây, để tránh cho người khác phát hiện ra điều gì bất thường, hắn đã đậu xe ở một chỗ đậu xe đặc biệt, đi bộ một hồi lâu mới đến nơi.
“Anh Diệp Tinh.” Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, Đàm Nguyên Nguyên lập tức chạy tới.
Chương 132 Kén đen chuyển động
“Để anh xem qua mọi thứ trước đã.” Diệp Tinh cười nói.
Hắn đến chỗ đó dưới sự chỉ dẫn của Đàm Nguyên Nguyên, rồi nhìn xuống mặt đất.
Trong khoảnh khắc, thần sắc của Diệp Tinh có chút thay đổi, trước mặt có một viên đá đen và ba hạt giống hình nón, không ngờ hắn lại cảm nhận được một dấu vết của linh lực.
“Làm sao có thể?” Trong lòng Diệp Tinh run lên.
Khi tái sinh trở lại, hắn chỉ nhìn thấy cái kén bí ẩn màu đen chứa linh lực bên trong, nhưng bây giờ lại nhìn thấy nó ở đây, chốc lát đột nhiên xuất hiện bốn chiếc.
“Linh Huyền thảo, không tinh thạch, giờ lại xuất hiện những viên đá và hạt giống kỳ lạ này, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Ánh mắt của Diệp Tinh nhìn xung quanh.
“Có cái gì đó kỳ quái ở đây?”
Không phải ngẫu nhiên mà nhiều thứ lần lượt xuất hiện ở đây.
Một tia linh lực tỏa ra, Diệp Tinh âm thầm cảm nhận chung quanh, nhưng dưới sự cảm nhận của hắn, chung quanh không có gì đặc biệt.
“Nguyên Nguyên, thứ này đột nhiên xuất hiện sao?” Diệp Tinh suy nghĩ một chút liền hỏi.
“Vâng.” Đàm Nguyên Nguyên gật đầu: “Hai giờ trước em mới phát hiện, ba giờ trước hoàn toàn không có thứ này.”
Đôi mắt của Diệp Tinh lộ ra vẻ trầm tư.
Có một số lý do tại sao những thứ này đột nhiên xuất hiện trên bờ ruộng, một là do một số loài chim đem đến từ một nơi nào đó và rơi xuống bờ ruộng.
Thứ hai do một số loài bò sát mang đến.
Tất nhiên là có khả năng thứ ba.
Diệp Tinh nhìn xung quanh.
Một số di tích kỳ lạ xuất hiện trong ngày tận thế đen tối của kiếp trước, giống như một không gian giới tử, bước vào trong đó, giống như bước vào một thế giới khác, nói không chừng có một thế giới ở đây.
Nhưng với thực lực hiện tại của Diệp Tinh hoàn toàn không cảm nhận ra được.
Cẩn thận cất đồ trong tay đi, tuy rằng không biết là cái gì, nhưng lại ẩn chứa một linh lực, nhất định là bảo vật.
Kìm nén cảm xúc trong lòng, Diệp Tinh lấy điện thoại di động ra, không vòng vo, trực tiếp bắt đầu chuyển tiền.
Đột nhiên, điện thoại di động của Đàm Nguyên Nguyên vang lên, cô nhìn thấy số tiền đã chuyển, sững sờ và ngây người nhìn Diệp Tinh.
“Lần trước anh đã nói rằng nếu phát hiện thứ kỳ lạ giống như hòn đá, anh sẽ cho em một vạn tệ, anh cũng rất hứng thú với hạt giống này, cũng sẽ cho em một vạn tệ.” Diệp Tinh cười nói.
Đàm Nguyên Nguyên ngơ ngác gật đầu, đây là lần đầu tiên cô thấy nhiều tiền như vậy.
Sau khi nói xong, Diệp Tinh cũng không nán ở lại, sải bước rời khỏi.
“Nguyên Nguyên, ông chủ Diệp đã chuyển 40 vạn tệ sao?” Lúc này, bên cạnh Đàm Nguyên Nguyên là mẹ cô với vẻ mặt ngập tràn vui mừng.
Họ đã bận bịu cả đời người, tính toán tỉ mỉ củi, gạo, dầu và muối trong nhà, không bao giờ lập tức có được nhiều tiền như vậy.
“Vâng.” Đàm Nguyên Nguyên gật đầu, trong lòng thầm cảm ơn Diệp Tinh.
Nếu không có Diệp Tinh, bây giờ cô còn bán rau ở chợ rau mỗi ngày.
“Ong ong....” Đột nhiên, điện thoại trong tay cô vang lên.
“Mẹ, là điện thoại của giáo viên chủ nhiệm lớp Tiểu Quân.” Đàm Nguyên Nguyên đưa điện thoại cho mẹ.
Mẹ của Đàm Nguyên Nguyên nhanh chóng nhấc máy, trên khuôn mặt của bà ta đang nở nụ cười, nhưng hai giây sau đã thay đổi trong nháy mắt.
……
Trở lại xe, Diệp Tinh nhìn viên đá lạ màu đen và hạt giống hình nón trong tay.
Một góc độ nào đó của vật hình thù này tương tự như thứ gì đó nảy mầm, cho nên dù có vẻ kỳ lạ, nhưng nhìn thoáng qua vẫn có cảm giác giống như một hạt giống.
“Thứ này rốt cuộc là gì đây?”
Diệp Tinh nhớ lại điều gì đó từ kiếp trước của mình, nhưng không có chút ấn tượng nào, có lẽ hắn đã chưa từng nhìn thấy nó ở kiếp trước.
Ong ...
Đang quan sát, đột nhiên Diệp Tinh cảm thấy có chuyển động nhẹ ở một chỗ nào đó trên cơ thể.
“Cái kén đen đó sao?” Trong lòng Diệp Tinh run lên.
Hắn lấy trong túi ra một vật, đó là cái kén bí ẩn mà hắn lấy được từ lần trước ở chỗ Chu Khôn Tường - em trai của Chu Vũ Huyên.
Cái kén đen này dựa vào sức lực của hắn thì không thể phá hủy được.
Ong...
Lúc này trên kén đen vẫn còn dấu vết chuyển động.
Diệp Tinh suy nghĩ một chút, đem chiếc kén màu đen này tiếp xúc với viên đá màu đen.
Trong nháy mắt, như thể hai viên nam châm đang tiếp xúc nhau, cái kén đen trực tiếp dính vào viên đá đen.
Sắc mặt Diệp Tinh có chút thay đổi, nhanh chóng cầm hai thứ này tách ra, nhưng dựa vào sức lực của hắn cũng không làm gì được.
“Tình huống gì vậy?” Sắc mặt Diệp Tinh hơi thay đổi.
Dưới ánh mắt của hắn, độ bóng trên viên đá đen nhanh chóng trở nên mờ đi.
“Răng rắc!”
Mười giây sau, một vết nứt xuất hiện trên viên đá đen.
“Cái kén đen này đang hấp thụ thứ gì đó trong viên đá đen? Có phải là một loại năng lượng hay gì đó không?”
Diệp Tinh thấy vậy, trong đầu lập tức hiện lên nhiều suy nghĩ.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ viên đá đen đều biến thành đá vụn, Diệp Tinh khẽ bóp, thậm chí còn biến thành bột.
Cầm cái kén màu đen trong tay phải, Diệp Tinh lan tỏa linh lực thâm nhập vào nó, nhưng linh lực tiến vào trong đó dường như đã chui vào một cái hố không đáy, không có bất kỳ phản ứng nào.
“Viên đá đen hiển nhiên không phải linh thạch, chỉ có một phần nhỏ linh lực dao động, chẳng lẽ trong đó còn có thứ gì khác?”
Chương 133 Vay tiền 1
Diệp Tinh hiểu biết về linh thạch, nhưng hắn hiếm khi nhìn thấy những viên đá đặc biệt khác.
Đang suy nghĩ, thần sắc Diệp Tinh đột nhiên thay đổi, tay phải có cảm giác đau nhói, lúc này cái kén đen đã dính vào tay phải của hắn.
Hắn dùng lực ném bỏ, nhưng không thể văng ra được chút nào.
Đã thử một lúc, Diệp Tinh nhanh chóng từ bỏ, hắn điều khiển linh lực của mình, phân tách chỗ tiếp xúc của cái kén màu đen và tay phải của mình.
Trong tích tắc, cái kén đen cuộn xuống.
Lúc này trên tay phải Diệp Tinh có một vết thương rộng 4 cm vuông, tuy nhiên dưới sự khống chế của Diệp Tinh, vết thương đã hình thành một lớp máu mỏng.
Khi kết thúc luyện thể, sức hồi phục của cơ thể hắn nhanh hơn người thường rất nhiều.
Trên kén đen lúc này có một ít máu tươi, chút máu này dần dần hòa vào trong rồi biến mất hoàn toàn.
“Cái kén đen này hút máu của mình sao?” Lần đầu tiên Diệp Tinh cảm thấy sợ hãi, hắn không biết gì về cái kén này, bây giờ cái kén đen lại càng cho hắn cảm giác quái dị.
“Không thể nghiên cứu, trước khi mình chưa có sức mạnh, dù cái kén đen có sức mạnh gì đi nữa, mình cũng không thể để nó biến đổi lần nữa! Sau khi sức mạnh lớn lên sẽ nghiên cứu nó.” Diệp Tinh nghĩ một chút, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Hắn trực tiếp dùng một cái túi bọc lấy cái kén màu đen, sau đó dùng tay cầm đi, không dám lại bỏ vào trong túi.
Lái xe trở về chỗ ở của mình, Diệp Tinh nhìn ba hạt giống màu đen mà hắn lấy được từ bờ ruộng của Đàm Nguyên Nguyên.
“Viên đá màu đen rõ ràng có công dụng gì đó, nhưng bị kén đen hấp thụ, thăm dò cũng vô nghĩa, trồng ba hạt giống đen này xem có biến hóa gì không?” Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Tinh liền gieo ba hạt này vào trong ba chậu hoa.
……
Lúc này trong một bệnh viện ở Thượng Hải, gia đình ba người của Đàm Nguyên Nguyên trông có vẻ lo lắng.
“Tiểu Quân còn nhỏ như vậy làm sao mắc suy thận chứ? Rốt cuọc xảy ra chuyện gì vậy?” Đôi mắt của mẹ Đàm Nguyên Nguyên tràn đầy sốt ruột, lo lắng mà ứa nước mắt.
Ba của Đàm Nguyên Nguyên cũng vậy, ông ta liên tục gọi điện.
Lúc này, Đàm Nguyên Nguyên đang đứng ở bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tràn đầy lo lắng.
Trước đó, giáo viên chủ nhiệm của Đàm Quân - em trai cô bất ngờ gọi điện và nói rằng Đàm Quân bị ngất trong lớp, sau đó vội vàng được đưa đến bệnh viện để kiểm tra, Đàm Quân thực sự bị suy thận, gia đình họ hoàn toàn bị tin trời giáng này đả kích.
"Ba bọn trẻ,bên phía anh cả ông bọn họ nói như thế nào?" Thấy ba Đàm Nguyên Nguyên cúp điện thoại, mẹ Đàm Nguyên Nguyên vội vàng hỏi.
Ba Đàm Nguyên Nguyên sắc mặt có chút khó coi, nói: "Anh cả nói trong nhà không có tiền, chỉ có thể cho vay một vạn."
"Chỉ một vạn? Số tiền này căn bản không đủ a?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên rõ ràng rất sốt ruột: "Hiện tại thân thích đều mượn hết cũng mới vay được ba vạn đồng, số tiền này căn bản không đủ trị liệu a."
Muốn điều trị suy thận thì chỉ có thể thay thế thận.
Tuy rằng có người hiến thận, có người có thể lấy miễn phí, nhưng còn không biết cần phải xếp hàng chờ bao lâu, Đàm Quân căn bản không chờ được.
Biện pháp tốt nhất chính là bỏ tiền mua thận, nhưng đơn thuần mua nguồn thận cũng cần hơn mười vạn, trong nhà bọn họ căn bản không lấy ra được số tiền này.
Đối với những người nghèo như họ, một số căn bệnh nghiêm trọng có khả năng kéo họ hoàn toàn xuống dốc.
"Tôi lại nghĩ biện pháp khác." Ba Đàm Nguyên Nguyên cúi đầu trầm giọng nói, một người đàn ông gần năm mươi tuổi trong mắt tràn đầy vô lực, con trai bệnh nặng nhưng chính mình lại không có tiền, đối với ông ta mà nói đây là thống khổ lớn nhất.
"Nhưng bệnh viện cho chúng ta thời gian không nhiều lắm." Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vẻ mặt lo lắng, bà nhìn Đàm Nguyên Nguyên, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, giống như bắt được sợi rơm hy vọng, vội vàng nói: "Nguyên Nguyên, mau, con mau gọi điện thoại liên lạc với ông chủ Diệp một chút, xem xem có thể mượn được một ít tiền hay không."
Đàm Nguyên Nguyên cũng phản ứng lại, lập tức gật gật đầu, nói: "Con lập tức liên lạc ngay."
Cô nhấc điện thoại lên nhanh chóng quay số.
Lúc này Diệp Tinh đang ở trong nhà, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Đàm Nguyên Nguyên, liền cầm máy lên nhận điện thoại.
\- Anh Diệp Tinh, có thể cho em mượn chút tiền hay không? Thanh âm Đàm Nguyên Nguyên truyền đến.
"Vay tiền?" Diệp Tinh sửng sốt, sau đó hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Em trai em bị suy thận, cần phải thay thận, nhưng nhà em không đủ tiền để mua nguồn thận."
Đầu dây bên kia, trong lời nói của Đàm Nguyên Nguyên đều mang theo một tia nức nở.
"Suy thận?" Diệp Tinh trong lòng âm thầm tính toán một chút, trực tiếp nói: "Em không cần gấp gáp, em đem số thẻ ngân hàng dùng WeChat gửi cho anh, anh lập tức đem tiền chuyển qua cho em."
Nói xong Diệp Tinh liền cúp điện thoại.
Hắn ở chỗ Đàm Nguyên Nguyên này chiếm được mấy chục gốc cây Linh Huyền Thảo, còn có Không Tinh Thạch, những thứ này đều có chỗ tốt đối với hắn.
Cho nên việc này hắn nhất định sẽ giúp.
Trong bệnh viện, Đàm Nguyên Nguyên cúp điện thoại.
Chương 134 Vay tiền 2
"Nguyên Nguyên, ông chủ Diệp nói như thế nào?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vội vàng hỏi.
" Anh Diệp Tinh nói bảo con đem số thẻ ngân hàng nói cho hắn biết." Đàm Nguyên Nguyên nhỏ giọng nói.
Nghe vậy, mẹ Đàm Nguyên Nguyên vô cùng kinh hỉ, lại tiếp tục hỏi: "Vậy ông chủ Diệp có nói cho vay bao nhiêu tiền không?"
"Anh Diệp Tinh không có nói." Đàm Nguyên Nguyên lắc đầu.
Tinh thần mẹ Đàm Nguyên Nguyên lại suy sụp.
Diệp Tinh cùng bọn họ chỉ là giao dịch vài lần, làm sao có thể cho bọn họ vay bao nhiêu tiền chứ.
Không đến một lát sau, trên điện thoại di động bỗng nhiên nhận được tin nhắn ngân hàng, Đàm Nguyên Nguyên vội vàng mở ra, lại lập tức ngây ngẩn cả người.
"Nguyên Nguyên, bao nhiêu?" Mẹ Đàm Nguyên Nguyên vội vàng tới xem, nhưng bà ta cũng trong nháy mắt ngây dại, sau đó trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, nói: "Sáu mươi vạn, ngần này cũng đủ để chữa khỏi bệnh của Tiểu Quân rồi."
Diệp Tinh trực tiếp chuyển tới sáu mươi vạn.
"Ba nó, chúng ta mau đi nộp phí phẫu thuật thôi." Nói xong, bà ta lôi kéo ba Đàm Nguyên Nguyên nhanh chóng đi về phía xa xa.
Lúc này trong mắt Đàm Nguyên Nguyên cũng tràn đầy mừng rỡ, cô dùng WeChat gửi cho Diệp Tinh một tin nhắn.
"Anh Diệp Tinh, cám ơn anh đã cho em vay sáu mươi vạn, sau này em nhất định sẽ trả lại cho anh."
Lúc này trong lòng Đàm Nguyên Nguyên thật sự rất cảm động, vẻn vẹn chỉ một câu, Diệp Tinh liền không nói hai lời cho cô mượn sáu mươi vạn, loại cảm giác này khó có thể nói thành lời.
"Không cần như vậy, hiện tại chữa bệnh quan trọng hơn, nếu như tiền không đủ thì nói với anh, muốn cảm ơn, liền chú ý chỗ bờ ruộng kia hộ anh, phát hiện bảo vật gì lại nói cho anh biết là được." Diệp Tinh thấy tin nhắn trả lời.
\- Ừm, anh Diệp Tinh, em nhất định sẽ chú ý!
Đàm Nguyên Nguyên gửi tin nhắn, trong lòng âm thầm nói: "Cho dù như thế nào, chỗ bờ ruộng kia mình cũng phải bảo vệ thật tốt."
......
Thời gian tiếp tục trôi qua, rất nhanh lại trôi qua một tuần, lúc này doanh thu phòng vé của "Giới Nguyên Châu" đã đạt tới chín tỷ chín trăm hai mươi triệu, mà hôm nay đã là ngày cuối cùng, qua ngày hôm nay "Giới Nguyên Châu" sẽ được công chiếu.
"Ông chủ, tám mươi triệu cuối cùng có vẻ không đạt được rồi.” Trần Quân Nam gọi điện thoại có chút không cam lòng nói: "Chỉ thiếu một chút nữa thôi."
"Không có việc gì, phòng vé chỉ là hư danh mà thôi." Diệp Tinh cười nói.
Trên thực tế, đối với Giới Nguyên Châu, có thể đạt tới trình độ này, trong lòng hắn đã rất kinh hỉ.
"Giới Nguyên Châu" kiếp này so với kiếp trước nhiều hơn hai tỷ phòng vé!
Mà hiện tại trên mạng vẫn còn rất nhiều bình luận về "Giới Nguyên Châu", vào ngày cuối cùng thậm chí còn nhiều hơn.
"Hôm nay là ngày cuối cùng phát hành Giới Nguyên Châu, mọi người có muốn xem một lần nữa không?"
"Đúng vậy, doanh thu phòng vé "Giới Nguyên Châu" trên mạng đều đạt tới chín tỷ chín rồi, mọi người lại phát lực, tranh thủ để cho Hoa Hạ chúng ta xuất hiện bộ phim có doanh thu mười tỷ đầu tiên."
......
Rất nhiều fan của "Giới Nguyên Châu" lại tự động bắt đầu đăng lên các bài đăng video review.
Chờ một ngày chấm dứt, phòng vé ngày của Giới Nguyên Châu lại ấm lên trên phạm vi lớn, ngày cuối cùng đạt tới chín mươi triệu!
Cuối cùng, tổng doanh thu phòng vé của nó đạt 10 tỷ 100 triệu!
......
Trong văn phòng Đầu tư Tinh Nguyên, Diệp Tinh nhìn tin nhắn trên điện thoại di động.
"Bộ phim đầu tiên của nước ta phá mười tỷ."
"Phân tích xếp hạng 10 bộ phim hàng đầu thế giới!"
"Bộ phim "Giới Nguyên Châu" đầu tiên của đạo diễn Niếp Đạt đã thu về mười tỷ doanh thu phòng vé, bộ phim thứ hai của ông ta là "Cửu thiên chi hạ" đang được khởi quay."
......
Trên mạng rất nhiều bài báo đều nói về "Giới Nguyên Châu".
"Ông chủ, tiếp theo Giới Nguyên Châu sẽ phát video trên kênh QQ TV*." Trần Quân Nam cười nói.
Anh ta một thân âu phục thẳng tắp, tinh thần nhìn qua rất rạng rỡ, trong mắt tràn đầy vẻ tự tin, một chút suy đồi như trước cũng không còn nữa.
Mười tỷ phòng vé, đây là bộ phim mà anh ta đã làm!
_*QQ TV: một kênh do Tencent phát hành_
_*QQ TV: một kênh do Tencent phát hành_
"Ừm." Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Lần trước công ty TNHH khoa học kỹ công nghệ Thiên Lan Thượng Hải và Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu để cho anh điều tra thế nào rồi?"
"Ông chủ, những thứ này đều là mấy tình huống tôi điều tra được, cậu xem một chút." Trần Quân Nam đưa một ít tư liệu tới.
"Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải hiện tại đã phát triển một số phần mềm nhỏ, hơn nữa còn có ngành nghề khác, nhưng cũng không có nổi tiếng, công ty đã lâu không có lợi nhuận, tôi phái người tiếp xúc một chút, ông chủ công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải có ý định bán công ty, hơn nữa đã liên lạc với một, hai người, nhưng bởi vì ra giá quá cao, tạm thời không có kết quả."
"Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu cũng lâu năm không có lợi nhuận, nhưng ông chủ công ty không có ý định bán, nếu mua phần cổ phần ngược lại có thể."
Trần Quân Nam chờ Diệp Tinh xem xong nói.
Chương 135 Hai app lớn 1
Diệp Tinh trầm tư một chút, nói: "Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải ra giá bao nhiêu? Có thể mua tối đa bao nhiêu cổ phần Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu? Cần bao nhiêu tiền?"
Hai công ty đã được hắn lên kế hoạch.
Trần Quân Nam lấy ra một tài liệu nói: "Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải ra giá ba tỷ năm! Ông chủ Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu có 80% cổ phần trong tay, nếu mua thì ông ta có thể xuất ra một ít, các cổ đông khác lấy ra một ít, tổng cộng có thể bán ra 30%, định giá mười lăm tỷ!"
Diệp Tinh không nói gì, trong đầu nhớ lại một ít tin tức kiếp trước.
Kiếp trước, trước khi ngày tận thế đen tối bùng nổ, hai ứng dụng lớn của hai công ty này chiếm một thị phần khá lớn.
Thứ nhất là app sức khỏe, tên là trị liệu sức khỏe, bên trong có các loại công thức nấu ăn về phương diện ăn uống, lúc đầu đơn thuần chính là app về ăn uống thôi, nhưng sau đó không hiểu sao lại hot, sau đó các bệnh viện lớn thậm chí còn được cho vào trong đó, toàn bộ app phát triển nhanh chóng.
Thứ hai là app về học tập, tên là hỗ trợ học tập, lúc đầu cũng chỉ đơn thuần là trao đổi học tập thôi.
Bây giờ trên thị trường ngày càng có nhiều tổ chức tư vấn, thực tế lấy học sinh trung học phổ thông mà nói, giáo viên trung học ngoại trừ hướng dẫn những kiến thức thích hợp nhất cho học sinh lớp 12 tốt nghiệp.Thì app của họ còn nắm vững kiến thức ba năm trung học, trình độ nắm giữ tổng hợp thậm chí còn vượt qua mỗi giáo viên.App hỗ trợ học tập chính là lấy điều này làm căn cứ, bắt đầu phát triển, không quá mấy tháng trên mạng nhanh chóng hot.
Hai app lớn, số lượng người đăng ký trước ngày tận thế có hơn 500 triệu!
Mà app hỗ trợ học tập chính là do Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải nghiên cứu và phát triển, app trị liệu sức khỏe do Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu nghiên cứu và phát triển.
Diệp Tinh nhớ rõ, sau khi ông chủ Công ty TNHH Khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải bán công ty cho người khác liền xuất hiện app hỗ trợ học tập, mà Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu vẫn luôn thua lỗ, nhưng ông chủ kiên trì một chút, cuối cùng app trị liệu sức khỏe hot, toàn bộ công ty nhanh chóng lớn mạnh lên, thậm chí vốn hóa thị trường trước ngày tận thế cũng đạt tới mấy chục tỷ!
Nếu không có ngày tận thế đen tối, hai công ty có thể tiếp tục phát triển.
Hiện tại Diệp Tinh cho dù tiếp tục đầu tư vào điện ảnh, kiếm được nhiều nhất không quá mười tỷ. Trừ phi xuất hiện gần mười bộ phim giống như Giới Nguyên Châu ít ra mới có thể, nhưng điều này hiển nhiên là không thể.
Loại phim phòng vé này mới chỉ xuất hiện trong hai năm qua.
Cho nên nếu muốn bán đấu giá được thanh trường kiếm kia Diệp Tinh nhất định phải bắt đầu từ phương diện khác, hai app nổi tiếng kiếp trước này hắn để mắt tới.
Bây giờ vốn hóa thị trường của cả hai công ty là mấy tỷ, không phát triển,cả hai đều trong tình trạng thua lỗ, bây giờ là cơ hội tốt nhất để ra tay.
"Liên hệ với Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, nói tôi có ý định thu mua, bảo họ hẹn thời gian gặp mặt." Diệp Tinh phân phó nói.
Hiện tại trong hai công ty, rõ ràng là công ty TNHH khoa học kỹ thuật Thiên Lan Thượng Hải có giá trị thị trường thấp hơn một chút, hơn nữa ông chủ cũng cố ý muốn bán, trước tiên xử lý công ty này rồi nói sau.
Về phần Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, phỏng chừng thương lượng cũng cần rất lâu, Diệp Tinh đành phải đợi chút nữa.
......
Thời gian trôi qua, mà không lâu sau khi "Giới Nguyên Châu" công chiếu, Diệp Tinh rốt cục cũng nhận được tiền thưởng của mình.
Tổng doanh thu phòng vé 10 tỷ lẻ 10 triệu, cuối cùng Diệp tinh được chia cổ tức đạt gần bốn tỷ!
Đây là ngành công nghiệp điện ảnh có lợi nhuận cao.
Tầm nhìn tốt, kiếm được nhiều tiền hơn, thậm chí có thể mở rộng lợi nhuận của họ hơn mười lần!
Tất nhiên, hầu hết các bộ phim đều lao vào đường cùng, và các nhà đầu tư cũng không thu được vốn.
Giống như kỳ nghỉ đông năm nay thực ra đã phát hành một số bộ phim, không thiếu mấy bộ phim được đầu tư mấy chục triệu nhưng ngoại trừ "Giới Nguyên Châu", "Người tuyết", thì tất cả những thứ khác đều như rơi vào đường cùng.
Thậm chí "Nhật ký phiêu lưu của A Nguyệt" được đầu tư hơn trăm triệu mà chỉ thu được có hơn trăm triệu phòng vé, tính ra nhà đầu tư lỗ tám mươi triệu!
Nếu Diệp Tinh không có kinh nghiệm kiếp trước, hắn cũng không dám vào ngành này.
"Những tiền khác phỏng chừng phải đến sau này mới có thể lấy được." Lúc này Diệp Tinh nhìn văn kiện trong tay.
"Giới Nguyên Châu" lúc này bởi vì có ảnh hưởng rất lớn, lại bắt đầu chiếu ở nước ngoài, hơn nữa còn được phát hành trên QQ TV, tiền hậu kỳ Diệp Tinh vẫn có thể nhận được một ít.
......
Trên đường phố, trước một tòa nhà khổng lồ sừng sững, Diệp Tinh từ trong xe đi ra, đám người Trần Quân Nam đi theo sau lưng.
"Ông chủ, hiện tại ông chủ Công ty TNHH Khoa học công nghệ Thiên Lan đang ở bên trong, tôi đã gọi điện thoại nói chuyện với ông ta rồi." Trần Quân Nam nói.
Mấy người tất cả đều đi vào trong tòa nhà khổng lồ này.
\- Xin chào các vị, xin hỏi có các vị chuyện gì không? Nữ sinh 26, 27 tuổi mặc trang phục chuyên môn ở quầy lễ tân, thoạt nhìn rất lễ phép hỏi.
"Chúng tôi là công ty Đầu tư Tinh Nguyên, trước đã tới tìm Hạ tổng rồi." Trần Quân Nam tiến lên nói.