-
Chương 1811-1815
Chương 1811 Hết thảy đều chết (1)
- A…
Độc Cô Đan Đế kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy trong đầu truyền đến một hồi đau đớn, Võ Hồn nguyên bản ở Thiên môn, đang chuẩn bị thôi thúc ra, dĩ nhiên trong nháy mắt bị thôn phệ hết sạch.
Tiếp theo lại là một đạo lực lượng kinh khủng tràn vào trong cơ thể hắn, trùng kích Chân Dương Hỏa chia năm xẻ bảy, lập tức liền tan thành mây khói.
- Ở trên tay bổn Đế cũng muốn giãy dụa, nói cho ngươi, đó là mơ hão.
Diệp Huyền cười lạnh thành tiếng, trong ánh mắt lướt qua một tia sát cơ âm lãnh.
Độc Cô Đan Đế bị đánh sưng mặt, trong lỗ mũi cũng chảy ra máu, ở dưới sát cơ của Diệp Huyền, hắn vạn phần sợ hãi, tức giận hô:
- Nhanh đi mời người của Vô Lượng Sơn.
Trong tuyệt vọng, hắn bùng nổ ra thanh âm, quả thực tuyên truyền giác ngộ, khiến cho người sởn cả tóc gáy.
- Dừng tay.
Đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các cũng hoảng rồi, lại không kịp nhớ có thể thương tổn Độc Cô Đan Đế hay không, nổi giận gầm lên một tiếng, thôi thúc Võ Hồn vọt lên.
- Dừng tay cho ta.
Đồng thời, xa xa vang lên tiếng quát chói tai tức giận, tiếp theo từ phương hướng Vô Lượng Sơn, đột nhiên bắn mạnh đến mấy đạo nhân ảnh, trong đó hai người đầu lĩnh, khí tức chất phác, phảng phất như một ngọn núi cao trấn áp tất cả, đột nhiên bao trùm tới, chính là vài tên cường giả Vũ Đế của Vô Lượng Sơn.
Căn bản không cần người Tề Đạo Các đi thông báo, cường giả của Vô Lượng Sơn nhận được tin tức đã cấp thiết tới rồi.
Nếu để cho Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế chết ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, chuyện liền huyên náo to lớn, căn bản không phải mấy người bọn hắn có thể gánh chịu.
Thế nhưng, bọn họ đều tới chậm.
- Oanh…
Diệp Huyền xách Độc Cô Đan Đế, trong lòng bàn tay bỗng dưng phun ra một luồng Huyền Nguyên ngập trời, trực tiếp đập vỡ tan đầu óc cùng nội tạng của Độc Cô Đan Đế.
Hô, tiếp theo Tử Thương Viêm nóng rực bao phủ ra, đốt thân thể Độc Cô Đan Đế không còn một mống, chỉ để lại không gian giới chỉ cùng một đóa hỏa diễm màu đỏ thẫm tung bay.
Hỏa diễm màu đỏ thẫm kia sau khi mất đi Độc Cô Đan Đế khống chế, lung lay muốn phóng lên trời, thoát đi nơi đây, lại bị Diệp Huyền vồ bắt, khí tức Vô Tận Dung Hỏa hơi phóng thích, Chân Dương Hỏa nguyên bản giẫy giụa nơm nớp lo sợ, không dám phản kháng, trong nháy mắt bị Diệp Huyền khống chế, liễm vào trong cơ thể.
Oanh
Sau đó Diệp Huyền lại bổ ra một kiếm, lôi đình đầy trời chém xuống, đánh cho đại hán khôi ngô kia lay động, phun huyết bay ngược ra ngoài.
- Ngươi…
Hắn quỳ một chân xuống đất, nhìn Độc Cô Đan Đế bị Diệp Huyền chém giết, lộ ra tâm ý khó có thể tin cùng kinh nộ.
- Bảo ngươi dừng tay, ngươi không nghe sao?
Cùng lúc đó, mấy đại cường giả của Vô Lượng Sơn cấp tốc chạy tới, từng cái từng cái tức giận đan xen, cả người sát khí sôi trào.
Thời khắc này, toàn bộ quãng trường, yên tĩnh một mảnh, sát cơ nồng nặc vang vọng, mỗi người đều trợn mắt ngoác mồm, khó có thể tin nhìn Diệp Huyền.
Người này dĩ nhiên thật sự giết Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế? Không hề có một chút lưu tình!
Này hoàn toàn nằm ngoài mọi người dự liệu.
Ở mọi người tưởng tượng, Độc Cô Đan Đế làm Luyện Dược Sư Đế cấp, một trong các Luyện Dược Sư cao cấp nhất của Huyền Vực, ở dưới hắn thần phục, người Huyền Quang Các bất luận từ phương diện nào cân nhắc, cũng sẽ không giết hắn.
Một Luyện Dược Sư Đế cấp quý trọng như thế nào? Đủ khiến rất nhiều thế lực nhất lưu cũng vì đó phát điên, vây đỡ.
Này kỳ thực cũng là ý nghĩ của Độc Cô Đan Đế, cho rằng Diệp Huyền sẽ không giết mình.
Nhưng kết quả, hoàn toàn ra tất cả mọi người tưởng tượng, Luyện Dược Sư của Huyền Quang Các căn bản không để ý thân phận Luyện Dược Sư Đế cấp của Độc Cô Đan Đế, trực tiếp tiêu diệt, một màn đẫm máu này, chấn động đến trái tim tất cả mọi người co giật.
Chỉ là, trong lòng võ giả ở đây kinh ngạc, người của Tề Đạo Các cùng Vô Lượng Sơn lại cực kỳ tức giận.
- Lão phu vừa nãy bảo ngươi ngừng tay, ngươi không nghe sao?
Một lão giả đầu lĩnh của Vô Lượng Sơn tức giận quát lên, râu tóc di trương, sát cơ nồng nặc giống như thực chất, mạnh mẽ rơi vào trên người Diệp Huyền, ánh mắt kia hận không thể chém đối phương thành muôn mảnh.
- Là Kình Thiên Vũ Đế, chủ sự của Vô Lượng Sơn ở quãng trường giao dịch, tông môn hộ pháp Nguyên Lão.
- Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các luôn luôn quan hệ rất tốt, người này dám giết Độc Cô Đan Đế, Kình Thiên Vũ Đế tất nhiên sẽ không bỏ qua.
- Quá kích động, quá kiêu ngạo, tên này dĩ nhiên không chút do dự liền giết Độc Cô Đan Đế, đây cũng quá hung hăng đi.
Trong đám người truyền ra từng trận ồ lên, không ít võ giả nhận thức Kình Thiên Vũ Đế, không khỏi dồn dập lùi về sau một bước.
Kình Thiên Vũ Đế, Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, có thể nói tiếng tăm lừng lẫy.
Uy danh của hắn, đủ khiến bất kỳ tán tu nào biến sắc.
Diệp Huyền vỗ vỗ ống tay áo, phảng phất như phủi bụi bậm trên người, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Kình Thiên Vũ Đế ánh mắt đằng đằng sát khí, lười biếng nói:
- Các hạ là ai, dựa vào cái gì ngươi bảo ta ngừng tay ta liền phải ngừng tay, người này trước cùng ta đánh cược mệnh, thua ta, tính mạng của hắn, ta tự nhiên muốn lấy liền lấy, muốn giết cứ giết, thực sự là bắt chó đi cày quản việc không đâu.
Nói xong lời này, Diệp Huyền liền không thèm nhìn đám người Kình Thiên Vũ Đế một chút, chắp tay nhìn hết thảy võ giả ở đây nói:
- Vừa nãy trình độ luyện dược của ta chư vị cũng đều nhìn thấy, Huyền Quang Các ta tuyệt đối có năng lực, luyện chế các loại Huyền Quả đan, vì lẽ đó chư vị cũng có thể ở Huyền Quang Các ta mua Giải Độc đan.
Mọi người trợn mắt ngoác mồm, đã đến lúc này, Huyền Quang Các còn ở nơi đó tiêu thụ Giải Độc đan, lẽ nào Huyền Quang Các không biết mình chọc phiền phức bao lớn sao?
- Đáng ghét, người Tề Đạo Các nghe lệnh, giết cho ta, hủy đi Huyền Quang Các này!
Đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các phun ra một ngụm máu tươi, không thể kiềm được, nổi giận gầm lên một tiếng, thôi thúc Võ Hồn lần thứ hai giết tới.
Độc Cô Đan Đế ở dưới hắn bảo vệ bị giết, trở lại Tề Đạo Các, hắn chắc chắn sẽ phải chịu trách phạt, chỉ có giết đối phương, mới có thể bù đắp một ít tội lỗi.
- Người Vô Lượng Sơn nghe lệnh, Huyền Quang Các này ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh cả gan làm loạn, ra tay giết người lung tung, vì giữ gìn trật tự quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, lập tức bắt đối phương, lại làm tiếp xử lý, nếu như đối phương phản kháng, đánh chết bất luận.
Chương 1812 Hết thảy đều chết (2)
Kình Thiên Vũ Đế cũng bị cử động không coi ai ra gì của Diệp Huyền chọc giận, nổi giận khẽ quát một tiếng, dẫn dắt rất nhiều Vũ Đế của Vô Lượng Sơn, cùng nhau giết tới.
Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, phong vân cùng chuyển động, đầy trời tràn ngập sát cơ, một tiếng vang ầm ầm, xung quanh vô số cửa hàng đều ở dưới cỗ khí thế này ầm ầm nứt ra, còn võ giả vây xem trên quãng trường, thì kinh hãi tản ra, ở phía xa quan sát.
- Cút về.
Diệp Huyền lệ quát một tiếng, một chiêu kiếm đánh bay đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các ra ngoài, lôi đình lấp loé, cả người đại hán khôi ngô kia tê liệt, lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi.
Mà lúc này, một bàn tay cực lớn đột nhiên giáng lâm đỉnh đầu của Diệp Huyền, bàn tay này, năm ngón tay thô to, giống như thiết trụ, từng chiếc lập loè lực lượng áo nghĩa huyền diệu, có một loại cảm giác hủy thiên diệt địa.
Chính là Vô Lượng Sơn Kình Thiên Vũ Đế.
Khuôn mặt hắn dữ tợn, tu vi nhị trọng đỉnh phong thôi thúc đến mức tận cùng, áo nghĩa diễn biến Hỗn Độn thiên địa, che kín bầu trời, muốn một đòn trấn áp Diệp Huyền.
- Phá!
Diệp Huyền trở tay một kiếm, Độc Tài Chi Kiếm ở trong hư không xuyên thấu ra một lỗ thủng không gian, hắc mang tăng vọt, kiếm khí ngang dọc, trong nháy mắt xé rách bàn tay màu đen, hai nguồn lực lượng va chạm, toàn bộ cấm chế trên quãng trường Thiên Vẫn bí cảnh điên cuồng lấp lóe, muốn phá nát.
Một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể Kình Thiên Vũ Đế, đẩy lui hắn mấy bước.
- Tu vi thật đáng sợ, hầu như không kém gì ta, người này đến tột cùng lai lịch ra sao?
Trong lòng Kình Thiên Vũ Đế thất kinh, thân là Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, hắn tự xưng là tu vi cao siêu, tuyệt đối không phải Vũ Đế nhị trọng tán tu phổ thông có thể so sánh, nhưng đối phương, thực lực dĩ nhiên trên mình, này làm hắn rất khiếp sợ.
- Các hạ làm cái gì, vừa nãy Độc Cô Đan Đế kia cùng ta đánh cược, thua trận tính mạng, ở đây nhiều người như vậy, tất cả đều rõ rõ ràng ràng, các hạ không phân tốt xấu, liền tới ra tay, quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh này có còn vương pháp hay không?
Diệp Huyền một kiếm ngăn trở Kình Thiên Vũ Đế, cả người có vẻ cực kỳ tức giận, mở miệng nói.
Trong miệng hắn nói như vậy, nhưng trong lòng cười gằn không ngớt, Vô Lượng Sơn này rốt cục không nhịn được sao?
Sở dĩ hắn không lưu thủ đánh giết Độc Cô Đan Đế, chính là muốn làm cho Vô Lượng Sơn động thủ, chỉ có Vô Lượng Sơn động thủ, hắn mới có thể quang minh chính đại giết người.
- Hừ, ta không nhìn thấy các ngươi cá cược đổ ước gì, bổn Đế chỉ nhìn thấy ngươi động thủ giết người, các ngươi có nhìn thấy sao?
Kình Thiên Vũ Đế lạnh lùng nhìn rất nhiều võ giả xa xa, những võ giả kia từng cái từng cái biểu hiện cứng ngắc, từng cái từng cái ngậm miệng không nói.
Ở dưới Vô Lượng Sơn chèn ép, bọn họ nào dám vì Huyền Quang Các nói chuyện.
Lúc này nếu ai dám phí lời một câu, vậy thì là muốn chết.
- Ngươi thấy không, nơi này căn bản không ai nhìn thấy ngươi cá cược, ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh giết người lung tung, vậy phải có giác ngộ chết.
Kình Thiên Vũ Đế cười một tiếng, nhào tới.
Cùng lúc đó, một gã hộ pháp Nguyên Lão khác của Vô Lượng Sơn, cũng xông về phía trước, giết vào trong Huyền Quang Các.
Hắn giơ tay chấn động, thì có một tên Vũ Đế của Huyền Quang Các bị đánh bay ra ngoài, phun máu tươi, suýt chút nữa không bị một đòn đè chết.
Diệp Huyền từ Thiên Đô Phủ mang đến cường giả Cửu Thiên Vũ Đế tuy không phải ít, thế nhưng Vũ Đế nhị trọng chỉ có Huyết Kiếm Vũ Đế, căn bản không ngăn được Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão cùng đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các luân phiên tiến công.
- Đổi trắng thay đen, tùy ý làm bậy, quả nhiên đây chính là Vô Lượng Sơn, đã như vậy, vậy các ngươi liền chết hết đi.
Khí tức trên người Diệp Huyền, đột nhiên tăng vọt, oanh ca một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay hóa thành một nộ long màu đen, trong nháy mắt đi tới trước mặt Kình Thiên Vũ Đế.
Nộ long màu đen kia, cả người lấp loé sấm sét, tỏa ra khí tức cuồng bạo, trong phút chốc, tất cả mọi người ở đây có loại ảo giác ngày tận thế tới, bị Tử thần tập trung.
- Cái gì?
Kình Thiên Vũ Đế biến sắc, từ trên nộ long màu đen, hắn cảm nhận được uy hiếp của cái chết, thời khắc mấu chốt, hắn muốn thôi thúc Võ Hồn của mình.
Thế nhưng, không kịp.
Không chờ Kình Thiên Vũ Đế triển khai ra Võ Hồn, nộ long màu đen liền mở ra miệng lớn, nuốt hắn vào trong bụng, chôn vùi trong đó.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, huyết quang hiện ra, mọi người trơ mắt nhìn, Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão Kình Thiên Vũ Đế bị lôi đình chấn vỡ ra, hoá thành bụi phấn.
- Tê.
Toàn trường không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, từng cái từng cái kinh hãi không tên.
Vừa nãy Diệp Huyền vẫn cùng Kình Thiên Vũ Đế thế lực ngang nhau, đột nhiên thực lực tăng vọt nhiều như vậy, thời khắc này coi như ngu si, đều biết Diệp Huyền trước là giấu giếm thực lực.
Người này đến tột cùng là ai? Một đòn đánh giết Kình Thiên Vũ Đế, lẽ nào là cự phách của một thế lực nhất lưu nào đó?
Mọi người khiếp sợ, Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, hắn một đòn đánh giết Kình Thiên Vũ Đế, quay người nhảy vào chiến đoàn khác.
- Chết!
Một đạo kiếm khí bén nhọn chém xuống, trong phút chốc, hai tên Cửu Thiên Vũ Đế của Tề Đạo Các liền bị chém thành tro bụi, tan thành mây khói.
- Oanh ca.
Tiếp theo hắn lại đi tới trước mặt một tên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn, ở dưới con mắt sợ hãi của đối phương, một chưởng oanh thành tro bụi.
Cứ như vậy, Diệp Huyền hóa thân quỷ mị, hầu như không người là một chiêu chi địch của hắn, vẻn vẹn mấy hô hấp, cường giả của Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các liền vẫn lạc thất thất bát bát.
- Không tốt.
Một gã hộ pháp Nguyên Lão khác của Vô Lượng Sơn cùng đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các rốt cục sợ, bọn họ mặt lộ vẻ kinh sợ, xoay người muốn chạy khỏi nơi này.
Nhưng, Diệp Huyền lại sao cho bọn họ cơ hội thoát đi.
Một ánh kiếm màu đen ngang dọc, trong nháy mắt liền nuốt hết hai người.
- A!
Hai người lớn tiếng gào thét, trên đỉnh đầu cấp tốc hiện ra một đạo Võ Hồn, ánh mắt cực kỳ dữ tợn, chỉ thấy xung quanh Võ Hồn kia đạo đạo tinh hoàn hiện lên, Võ Hồn gợn sóng mãnh liệt tản mát, cật lực muốn xông ra ánh kiếm bao phủ.
Thế nhưng vô dụng.
Một lực cắn nuốt đáng sợ đột nhiên giáng lâm, hai người còn không phản ứng lại phát sinh cái gì, liền phát hiện Võ Hồn của mình trong nháy mắt biến mất, phảng phất như bị một miệng lớn vô hình thôn phệ.
Chương 1813 Nửa đường chặn giết (1)
Xì xì!
Huyết quang tỏa ra, thân thể hai người chia năm xẻ bảy, ở dưới kiếm khí hoá thành bụi phấn.
Từ khi khí tức của Diệp Huyền tăng vọt, đến hắn chém giết tên Vũ Đế cuối cùng Vô Lượng Sơn, toàn bộ quá trình vẻn vẹn là ở mười mấy khí tức.
- Cheng!
Thu kiếm vào vỏ, Diệp Huyền quay về toàn trường lạnh nhạt nói:
- Hiện tại chúng ta bắt đầu bán ra Giải Độc đan.
Toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh không hề có một tiếng động, trợn mắt ngoác mồm.
Tin tức cường giả của Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các ở quãng trường giao dịch bị giết, cấp tốc truyền bá ra.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ quãng trường Thiên Vẫn bí cảnh, rất nhiều thế lực đều nghe nói tin tức này.
Chỉ là, vào giờ phút này, không có một thế lực còn dám đến gây sự với Huyền Quang Các.
Thậm chí trong cửa hàng Vô Lượng Sơn lưu thủ một ít cường giả, cũng đóng cửa không ra, chỉ kinh hoảng lan truyền tin tức trở về trụ sở của Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn thành.
Mà một thế lực tên là Huyền Quang Các, ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh ra tay đánh nhau, chém giết Vô Lượng Sơn hai Đại hộ pháp Nguyên Lão cùng Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế, lại như một cơn gió, trong nháy mắt truyền khắp Thiên Vẫn thành, gợi ra một trận ồ lên
Thiên Vẫn thành, trụ sở hạch tâm của Vô Lượng Sơn.
- Cái gì, Kình Thiên Vũ Đế chết rồi?
Một cường giả đầu đội tinh quan, trên người mặc tinh bào ở trong cung điện gào thét, trong thanh âm mang theo tức giận vô biên, một luồng lĩnh vực khủng bố, như biển gầm bạo phát, trong nháy mắt bao phủ, tiếng vang ầm ầm, cả đại điện ở dưới luồng áp lực này run lẩy bẩy.
Người này chính là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ Tinh Trần Vũ Đế.
Tinh Trần Vũ Đế, là một tên Vũ Đế lâu năm của Vô Lượng Sơn, năm đó, cũng là một tên đệ tử kinh tài tuyệt diễm của Vô Lượng Sơn, bằng tốc độ kinh người đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế.
Sau lần đó, hắn trở thành một tên Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, thay Vô Lượng Sơn lập xuống rất nhiều chiến công hiển hách.
Trăm năm trước, hắn đột phá đến cửu giai tam trọng, trở thành Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, chủ quản sự vụ ở Thiên Vẫn bí cảnh cùng Thiên Vẫn thành.
Thủ đoạn của hắn cực kỳ tàn nhẫn, làm cho hắn ở thời điểm quản lý sự vụ của Thiên Vẫn bí cảnh, không có ai dám to gan cãi lời hắn.
Sự vụ Thiên Vẫn bí cảnh ở dưới hắn quản lý, phát triển không ngừng, hơn bốn mươi năm trước, hắn không quản lý sự vụ ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh nữa, mà nhất tâm tiềm tu, sự vụ ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, hắn cơ bản đều giao cho hai hộ pháp Nguyên Lão lưu thủ.
Mà mục đích của hắn, chính là một lòng đột phá cửu giai tam trọng đỉnh phong.
Chỉ là qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn không thể đột phá.
Trước đó hắn đang bế quan, nhưng bị một tên cường giả lưu thủ của Vô Lượng Sơn cấp tốc đánh thức, lúc này mới biết được tin tức đám người Kình Thiên Vũ Đế vẫn lạc.
- Huyền Quang Các, đây rốt cuộc là thế lực gì, dám giết hộ pháp của Vô Lượng Sơn ta.
Tinh Trần Vũ Đế cả người đằng đằng sát khí, làm rất nhiều Vô Lượng Sơn Vũ Hoàng trưởng lão sợ hãi, nơm nớp lo sợ quỳ ở phía dưới, thân thể run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt.
Một tên Vũ Hoàng trưởng lão trong đó, không chịu được luồng áp lực này, xì xì phun ra một ngụm máu tươi.
- Tinh Trần đại nhân, là như vậy...
Một tên Vũ Đế Nguyên Lão phụ trách Thiên Vẫn thành, vội vàng nói ra sự tình lúc trước.
- Cái gì? Người này dĩ nhiên ở phương diện luyện dược, lại vượt qua Độc Cô Đan Đế?
Tinh Trần Vũ Đế lấy làm kinh hãi, cảm thấy một tia không đúng, Độc Cô Đan Đế ở phương diện luyện đan, ở toàn bộ Huyền Vực lục trọng, tuyệt đối là xếp hạng hàng đầu, mà muốn ở trên Cổ Lam đạo quả đan vượt qua hắn, càng hầu như là chuyện không thể nào.
- Lẽ nào là người Đan Tháp? Ngoại trừ người của Đan Tháp, lại có ai có thể ở phương diện này, vượt qua Độc Cô Đan Đế?
Tinh Trần Vũ Đế hơi suy tư, nhưng động tác trên tay của hắn lại liên tục mang theo không gian.
- Xé tan!
Hư không phía trước, bị hắn xé vỡ ra, cả người hắn bước vào trong đó, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
- Lập tức đem việc này, hồi bẩm tông môn, bất kể là ai, nếu dám giết cường giả của Vô Lượng Sơn ta, bản tọa đều phải chém hắn thành muôn mảnh, răn đe.
Ầm ầm quát chói tai ở trong cung điện vang vọng, không gian rung động kịch liệt nhanh chóng bình tĩnh lại, mà thân hình của Tinh Trần Vũ Đế, đã biến mất không còn tăm hơi.
Trong Thiên Vẫn thành, rất nhiều thế lực quan tâm sự kiện quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, khi biết tin tức Tinh Trần Vũ Đế rời đi, từng cái từng cái kích động lên.
Những thế lực này, dồn dập phái nhân viên, ở trong bóng tối chạy tới quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, đồng thời để cường giả ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, thời khắc chú ý động thái.
Lúc này, quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, cửa hàng của Huyền Quang Các.
Sau khi tiêu thụ xong số lượng Giải Độc đan ngày hôm nay, trước cửa hàng của Huyền Quang Các nguyên bản xúm lại vô số cường giả, đã rỗng tuếch.
Nhưng mọi người quan tâm đối với Huyền Quang Các, là không có yếu bớt chút nào, trái lại tràn ngập càng nhiều hiếu kỳ.
Thủ đoạn của Diệp Huyền cuồng bá, khiến cho bọn họ rung động thật sâu, đồng thời bọn họ không hiểu, vì sao Huyền Quang Các lại có sức lực như thế, lại dám cùng Vô Lượng Sơn và Tề Đạo Các hò hét.
Coi như là toàn bộ Huyền Vực, thế lực có thể cùng hai thế lực lớn này hò hét, cũng tuyệt đối không mấy cái a.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, chảy xuôi một bầu không khí quái dị.
Dù lối vào cửa hàng của Huyền Quang Các không có một người, nhưng hầu như toàn bộ quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, ánh mắt của hết thảy thế lực, đều tụ tập ở Huyền Quang Các.
- Diệp thiếu, ngươi công nhiên giết Kình Thiên Vũ Đế, tất sẽ khiến cho Vô Lượng Sơn chú ý, chẳng phải là đánh rắn động cỏ sao?
- Nghe nói Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn thành tọa trấn có một tên Vũ Đế tam trọng phó sơn chủ, bây giờ hắn nhận được tin tức, tất sẽ chạy tới, lấy khoảng cách của Thiên Vẫn thành cùng Thiên Vẫn bí cảnh, e là không ra nửa canh giờ, người này sẽ xuất hiện?
- Diệp thiếu, hiện ở đây nháo trò, Vô Lượng Sơn tất nhiên sẽ phái khiển cường giả đến, chúng ta căn bản không có cách ở trong bóng tối đoạt thị trường của Thiên Vẫn bí cảnh tới a!
Trong cửa hàng Huyền Quang Các, đám người Hoàng Phủ Tú Min,căng thẳng hỏi.
Bọn họ thực sự là không nghĩ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên sẽ vừa lên liền xuất kích giết Độc Cô Đan Đế cùng đám người Kình Thiên Vũ Đế.
Chương 1814 Nửa đường chặn giết (2)
Bọn họ vốn cho rằng Diệp Huyền đi tới quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, là muốn ở trong bóng tối chiếm cứ thị trường của Vô Lượng Sơn, đoạn tuyệt tài lực của Vô Lượng Sơn, nhưng hôm nay cách làm của Diệp Huyền, lại khiến Huyền Quang Các trong nháy mắt bạo lộ ra, căn bản không được hiệu quả như vậy.
- Ai nói mục đích của ta, là vì cướp giật thị trường của Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn bí cảnh?
Nghe mọi người cấp thiết nói, Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, chỉ là khẽ mỉm cười.
Mọi người sững sờ, Diệp thiếu không chuẩn bị cướp giật thị trường của Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn bí cảnh, như vậy ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh nghĩ trăm phương ngàn kế mở cửa hàng mục đích là gì?
- Chẳng lẽ...
Hoàng Phủ Tú Minh mắt sáng lên, đột nhiên nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra một tia khiếp sợ.
- Hạ Vũ Tôn, theo ta suy đoán, Vô Lượng Sơn Tinh Trần Vũ Đế, nên đã ở trên đường chạy tới, ngươi và ta có phải là muốn đi ra ngoài nghênh tiếp một hồi không!
Diệp Huyền đột nhiên quỷ dị nở nụ cười.
- Đúng, phải cố gắng nghênh tiếp hắn.
Hạ Vũ Tôn đầu tiên là sững sờ, chợt cũng rõ ràng ý nghĩ của Diệp Huyền, khóe miệng lộ ra một tia quỷ tiếu.
- Loạch xoạch!
Hai người gần như cùng lúc cất bước, phá vỡ hư không, biến mất ở trong cửa hàng Huyền Quang Các.
Quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, ở dưới Vô Lượng Sơn sự khống chế, bởi vì quanh năm không có xung đột, dẫn đến toàn bộ quảng trường, ngay cả một Vũ Đế tam trọng cũng không có.
Bởi vậy thời điểm Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn xé rách hư không, hầu như không có một thế lực, cảm giác được bọn họ rời đi.
- Diệp thiếu đây là chuẩn bị, nửa đường chặn giết?
- Lẽ nào hắn nghĩ, ở trong bóng tối chặn giết Tinh Trần Vũ Đế?
Đám người Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không phải ngớ ngẩn, từng cái từng cái trong nháy mắt rõ ràng ý nghĩ của Diệp Huyền, mỗi cái cả kinh trợn mắt ngoác mồm.
Nguyên lai, Diệp Huyền ở Thiên Vẫn bí cảnh thành lập cửa hàng, mục đích là cái này.
Nếu hắn cùng Hạ Vũ Tôn thật có thể chặn giết Tinh Trần Vũ Đế, chuyện này đối với Vô Lượng Sơn mà nói, tuyệt đối là tổn thất thật lớn.
Trong lòng mọi người nhất thời nhiệt huyết sôi trào.
Xèo hô!
Lúc này cách quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh mấy ngàn dặm, một bóng người bá đạo đang bay lượn chạy đi.
Quanh người hắn phảng phất như có tinh thần lóng lánh, toả ra lực lượng bá đạo.
- Nếu như đúng là người của Đan Tháp, như vậy mục đích của bọn họ đến tột cùng là cái gì? Vô Lượng Sơn ta cùng Đan Tháp trong lúc đó, tựa hồ cũng chẳng có bao nhiêu xung đột.
Cả người Tinh Trần Vũ Đế đằng đằng sát khí, ở trong quá trình chạy đi, hắn cũng đang suy tư cả sự kiện, nhưng nghĩ mãi mà không ra.
Đúng lúc này...
Ầm ầm!
Hư không phía trước, đột nhiên phá nát ra, từ bên trong đi ra hai bóng người thô bạo.
- Hống!
Bóng người màu vàng kia nửa câu cũng không nói, vừa lên liền nổ ra một quyền, một Cự Long giống như vượt lên cửu tiêu, mang theo uy thế không gì địch nổi, trong nháy mắt rít gào tấn công xuống.
- Người nào?
Trong lòng Tinh Trần Vũ Đế kinh hãi, ánh mắt của hắn cấp tốc ngưng lại, trong nháy mắt, trên lòng bàn tay, phảng phất như có vô tận tinh thần lóng lánh, diễn biến thành một viên tinh thần, bạo lướt đi ra, cùng Cự Long màu vàng oanh kích va chạm.
Ầm ầm!
Hư không trong nháy mắt bị vỡ ra một lỗ to lớn, tinh thần màu đen cùng Cự Long màu vàng va chạm, lẫn nhau nổ tung, sản sinh sóng trùng kích làm cho hư không xung quanh dập tắt.
Lực đả kích cường liệt, chấn Tinh Trần Vũ Đế bay ngược ra ngoài.
Trong lòng Tinh Trần Vũ Đế cả kinh, người nào dám xuống tay với mình? Hắn nhìn về phía đối diện, nhưng chỉ nhìn thấy hai bóng người ẩn giấu ở sau mặt nạ cùng khăn che mặt.
- Các ngươi là người nào? Giấu đầu lòi đuôi, dám ra tay với bản tọa, biết bản tọa là ai sao?
Tinh Trần Vũ Đế nhìn chằm chằm phía trước, từ sau mặt nạ kia, hắn cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng quen thuộc.
- Người nào? Người giết ngươi!
Hạ Vũ Tôn cười lạnh một tiếng, không nói nhảm, thân hình lần thứ hai tấn công ra.
- Hống!
Một hư ảnh Cự Long màu vàng, từ sau lưng của hắn hiển hiện, thân thể Cự Long màu vàng vảy giáp từng mảnh từng mảnh rõ ràng, hóa thành thực chất, vuốt rồng lấp loé ánh vàng, xé rách hư không, trong nháy mắt đánh về đỉnh đầu của Tinh Trần Vũ Đế.
- Long Nguyên lực, ngươi là... cường giả Hạ gia, sao có thể có chuyện đó?
Tinh Trần Vũ Đế biến sắc, trong cơ thể đột nhiên thả ra một luồng khí tức ngập trời, vù, trên lòng bàn tay của hắn, từng viên tinh thần đột nhiên lóng lánh, viên tinh thần loại nhỏ kia toàn thân đen kịt, mỗi một viên tỏa ra Hỗn Độn khí tức đều có chỗ bất đồng, mang theo một luồng lực lượng không gì địch nổi, bay lượn lên chín tầng trời.
- Oanh ầm!
Nổ vang rung trời, vang vọng hư không, xung quanh vạn mét hư không, lần thứ hai phá nát, vô số mảnh vỡ hư không tản mát chung quanh, hủy thiên diệt địa.
Thời khắc này, uy thế mang theo khí tức túc sát vô tận bao phủ ra hơn ngàn dặm, kinh động rất nhiều võ giả rèn luyện ở phụ cận.
- Đó là cái gì?
- Tinh Thần chi lực to lớn, chẳng lẽ là Vô Lượng Sơn Tinh Trần Vũ Đế?
- Là ai cùng Tinh Trần Vũ Đế động thủ? Cái uy thế màu vàng kia, quá cuồn cuộn a, Huyền Vực lục trọng lúc nào xuất hiện cường giả nghịch thiên như thế.
Một ít cường giả Vũ Đế tu vi cao thâm, ở phía xa nghỉ chân quan sát, cảm thụ Hỗn Độn khí tức khủng bố bao phủ, từng cái từng cái biến sắc, kinh kêu thành tiếng.
Nhóm cường giả kia giao thủ, bọn họ chỉ có thể xa xa nghỉ chân quan sát, thậm chí không dám tới gần, bằng không vẻn vẹn là dư âm của hai đại cường giả giao thủ, cũng có thể làm bọn hắn trong nháy mắt vẫn lạc.
- Hạ gia dư nghiệt, chẳng lẽ... sự tình trên quãng trường Thiên Vẫn bí cảnh, là Hạ gia ngươi chủ đạo? Còn có ngươi, lẽ nào là Huyền Diệp?
Tinh Trần Vũ Đế thông tuệ biết bao, đầu óc hơi xoay một cái, ngay lập tức rõ ràng đầu đuôi sự tình.
Lúc trước Cuồng Ngục Vũ Đế bị Hạ Vũ Tôn cùng Diệp Huyền bức lui, trở lại Vô Lượng Sơn, ngay lập tức hồi bẩm tông môn, mà Vô Lượng Sơn cũng lan truyền tin tức này cho hết thảy cao tầng của tông môn.
Bởi vậy, dù những năm qua Tinh Trần Vũ Đế vẫn đang bế quan tọa trấn Thiên Vẫn thành, nhưng đối với ngoại giới hiểu rõ, là không chút lạc hậu.
- Hạ gia ngươi từ lâu hủy diệt, bằng vào Hạ Vũ Tôn ngươi, lại có năng lực gì, còn có ngươi, cố ý giết thành viên của Vô Lượng Sơn ta, chính là muốn dẫn ta đi ra, nửa đường chặn giết. Ngươi cho rằng chỉ bằng hai người các ngươi, có thể đánh giết Tinh Trần Vũ Đế ta!
Chương 1815 Tinh Trần vẫn lạc
Tinh Trần Vũ Đế hung hăng bá đạo, cả người chiến ý sôi trào, trên đỉnh đầu hắn, cấp tốc hiện lên một viên tinh thần cực lớn, tinh thần kia toàn thân đen kịt, xung quanh lấp loé chín đạo tinh hoàn giống như vệ tinh, một loại uy thế hủy diệt thiên địa, đột nhiên tỏ khắp mà ra.
Trong lúc giơ tay đó, hư không rung động, ánh mắt của Tinh Trần Vũ Đế bừa bãi lộ liễu, một quyền oanh về phía Hạ Vũ Tôn.
- Chặn giết bản tọa, là sai lầm lớn nhất của bọn ngươi đời này, liền để bọn ngươi kiến thức, bản tọa bế quan nhiều năm như vậy, tu vi đến tột cùng đạt đến mức độ cỡ nào.
Trong tiếng hét phẫn nộ, nắm đấm tinh thần của Tinh Trần Vũ Đế, bỗng dưng đập vỡ tan hộ thể của Hạ Vũ Tôn, lấy tư thái như bẻ cành khô, đi tới trước người Hạ Vũ Tôn.
- Cái gì?
Hạ Vũ Tôn bị uy lực nắm đấm của Tinh Trần Vũ Đế dọa cả kinh, ánh mắt ngưng lại.
Lực lượng bực này, dù chưa bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, nhưng cũng chỉ cách xa một bước, Tinh Trần Vũ Đế qua nhiều năm như vậy, tu vi tăng lên nhiều như thế?
Một tên Vũ Đế tam trọng muốn bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, cũng không phải dễ dàng liền có thể đạt đến, mà cần các loại cơ duyên cùng tài nguyên, bao quát thiên phú kinh người, thiếu một thứ cũng không được.
Có thể bước ra bước đi này, đều nắm giữ nghị lực lớn lao.
Thời khắc mấu chốt, Hạ Vũ Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, hư ảnh Cự Long màu vàng ở trên đỉnh đầu hắn ngưng tụ, quanh thân hắn, lít nha lít nhít bao trùm một tầng vảy giáp, một trảo như điện bổ ra.
Ầm ầm!
Trong nổ vang, Hạ Vũ Tôn bay ngược ra, thân hình hơi lảo đảo.
- Trở lại.
Tinh Trần Vũ Đế càn rỡ cười to, tiếng cười bá đạo, tùy tiện, bàn tay như núi lớn ầm ầm đập xuống.
- Ngươi cho rằng lão phu sợ ngươi sao?
Hạ Vũ Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, tư thái của Tinh Trần Vũ Đế quá mức hung hăng bá đạo, thật sự coi mình mặc hắn nhào nặn sao.
Cự Long màu vàng hòa vào trong cơ thể, khí thế trên người Hạ Vũ Tôn ngưng tụ, vảy rồng hư ảnh hầu như hóa thành thực chất, phảng phất như một Long nhân chiến sĩ.
Ầm ầm!
Song phương cấp tốc chiến đấu cùng nhau, mỗi một kích tất xuyên thủng vòm trời, mang ra đại mảnh vết nứt không gian.
Ngăn ngắn trong khoảnh khắc, hai người giao thủ hơn trăm chiêu, lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau.
Lúc này, Diệp Huyền vẫn đứng ở một bên lẳng lặng quan sát, rốt cục động.
- Vèo!
Thân hình hắn như một đạo tàn ảnh hư vô, lướt về phía Tinh Trần Vũ Đế.
- Hừ, một Vũ Đế nhị trọng nho nhỏ, cũng muốn gia nhập chiến trường, quả thực buồn cười.
Tuy Tinh Trần Vũ Đế cùng Hạ Vũ Tôn điên cuồng chém giết, nhưng đồng thời vẫn quan tâm tới Diệp Huyền, bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền đột nhiên lướt tới, nhất thời cười lạnh, giơ tay đánh ra một đạo kình khí.
Dưới cái nhìn của hắn, khí tức trên người Diệp Huyền, vẻn vẹn ở nhị trọng, bị một quyền này của hắn bắn trúng, không chết thì cũng phải trọng thương.
Không ngờ.
Kết cục vượt xa siêu dự liệu của hắn.
Răng rắc!
Một ánh chớp xanh thẳm hiện lên phía chân trời, như Lôi Thần chi mâu, trong nháy mắt xé rách kình khí của hắn, phía sau ánh chớp, Diệp Huyền tay cầm Tài Quyết Chi Kiếm, cấp tốc lướt ra, một luồng hồn lực gợn sóng mạnh mẽ, từ trên người hắn lướt lên.
- Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Hai cỗ hồn lực gợn sóng vô cùng mạnh mẽ, giống như hai thanh lợi kiếm, bỗng dưng đâm vào đầu Tinh Trần Vũ Đế.
Đầu óc của Tinh Trần Vũ Đế, trong nháy mắt trở nên sóng biển cuồn cuộn, hai loại lực lượng một băng một hỏa hoàn toàn bất đồng, ở trên linh hồn của hắn bỗng dưng nổ tung.
Đau đớn mãnh liệt, khiến cho hắn tiến công thoáng ngưng lại, hai mắt rơi vào mê man, đầu óc Hỗn Độn.
- Chết!
Một bên Hạ Vũ Tôn thân kinh bách chiến, làm sao không thể tóm được cơ hội này, ánh vàng lóng lánh, một quyền đánh vào ngực Tinh Trần Vũ Đế, quyền kình khủng bố xé rách phòng ngự, ở trên ngực lưu lại mấy dấu móng tay sâu sắc, máu tươi từ bên trong điên cuồng dâng trào ra.
- Oa!
Trong tiếng xương cốt vỡ nát, Tinh Trần Vũ Đế bay ngược ra ngoài, vẻ mặt kinh nộ, khó có thể tin nhìn Diệp Huyền.
Luyện Hồn Sư cửu giai, người này dĩ nhiên là Luyện Hồn Sư cửu giai.
Trong lòng sợ hãi, Tinh Trần Vũ Đế căn bản không do dự, xoay người muốn trốn vào hư không.
Thế nhưng, Hạ Vũ Tôn làm sao sẽ cho hắn cơ hội này, thân thể từ lâu theo sát tới, một quyền đánh bay đối phương ra.
- Vèo!
Trong con ngươi của Diệp Huyền, một tia sáng quỷ dị lạnh lẽo lướt qua, Tài Quyết Chi Kiếm bỗng dưng bổ vào Võ Hồn của Tinh Trần Vũ Đế, sau một khắc, một lực cắn nuốt khủng bố tràn ngập, trực tiếp thôn phệ Tinh Thần Võ Hồn của Tinh Trần Vũ Đế hơn phân nửa.
Đau đớn kịch liệt, truyền vào đầu óc của Tinh Trần Vũ Đế, hắn kinh nộ ngăn trở Hạ Vũ Tôn tiến công, thân hình điên cuồng rút lui, liên tục phun ra máu tươi.
- Chết đi!
Thế nhưng Diệp Huyền từ lâu chờ đợi ở một bên, một ánh kiếm sấm sét xuyên qua vòm trời, bỗng dưng đâm vào trong cơ thể Tinh Trần Vũ Đế.
Tiếp theo một lực cắn nuốt mạnh mẽ, trong nháy mắt thôn phệ lực lượng Võ Hồn còn lại không còn một mống.
Trên Tài Quyết Chi Kiếm ánh chớp phun trào, lực lượng kia giống như hủy diệt, đập vỡ thân thể của Tinh Trần Vũ Đế ra.
- Muốn giết ta, đều chết đi cho ta!
Tinh Trần Vũ Đế trừng lớn hai mắt, lộ ra một tia hung mang, một luồng lực lượng không gì sánh kịp, từ trong người hắn truyền ra.
Sắp chết, hắn dĩ nhiên tự bạo.
Ầm!
Một luồng uy lực kinh khủng chấn động vòm trời, ở trong thiên địa này lan truyền ra, trong phạm vi hư không trăm dặm, tất cả đều nát tan, sóng trùng kích doạ người kia bằng tốc độ kinh người tỏ khắp, trong nháy mắt liền thôn phệ Diệp Huyền ở gần trong gang tấc.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, toàn bộ thiên địa đều hóa thành hư vô, lực lượng kinh khủng bao phủ ra, để trong phạm vi trăm dặm hóa thành hư vô.
Thậm chí một ít cường giả Vũ Đế ở ngoài ngàn dặm quan sát, đều bị lực xung kích kia làm biến sắc, từng cái từng cái bay ngược ra hơn trăm dặm, mặt lộ vẻ hoảng sợ.
- Cỗ uy lực này quá khủng bố, đến tột cùng phát sinh cái gì?
- Đến cùng là ai ngăn cản Tinh Trần Vũ Đế?
- Chiến đấu như vậy, đây tuyệt đối là cự phách trong lúc đó chiến đấu.
Hết thảy võ giả đều ngưng tụ phương xa, cảm thụ cỗ lực lượng cuồn cuộn kia, từng cái từng cái sắc mặt chấn động.
Sóng trùng kích đến nhanh, đi cũng nhanh, thời gian trong chớp mắt, thiên địa lại hóa thành bình tĩnh.
- A…
Độc Cô Đan Đế kêu thảm một tiếng, chỉ cảm thấy trong đầu truyền đến một hồi đau đớn, Võ Hồn nguyên bản ở Thiên môn, đang chuẩn bị thôi thúc ra, dĩ nhiên trong nháy mắt bị thôn phệ hết sạch.
Tiếp theo lại là một đạo lực lượng kinh khủng tràn vào trong cơ thể hắn, trùng kích Chân Dương Hỏa chia năm xẻ bảy, lập tức liền tan thành mây khói.
- Ở trên tay bổn Đế cũng muốn giãy dụa, nói cho ngươi, đó là mơ hão.
Diệp Huyền cười lạnh thành tiếng, trong ánh mắt lướt qua một tia sát cơ âm lãnh.
Độc Cô Đan Đế bị đánh sưng mặt, trong lỗ mũi cũng chảy ra máu, ở dưới sát cơ của Diệp Huyền, hắn vạn phần sợ hãi, tức giận hô:
- Nhanh đi mời người của Vô Lượng Sơn.
Trong tuyệt vọng, hắn bùng nổ ra thanh âm, quả thực tuyên truyền giác ngộ, khiến cho người sởn cả tóc gáy.
- Dừng tay.
Đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các cũng hoảng rồi, lại không kịp nhớ có thể thương tổn Độc Cô Đan Đế hay không, nổi giận gầm lên một tiếng, thôi thúc Võ Hồn vọt lên.
- Dừng tay cho ta.
Đồng thời, xa xa vang lên tiếng quát chói tai tức giận, tiếp theo từ phương hướng Vô Lượng Sơn, đột nhiên bắn mạnh đến mấy đạo nhân ảnh, trong đó hai người đầu lĩnh, khí tức chất phác, phảng phất như một ngọn núi cao trấn áp tất cả, đột nhiên bao trùm tới, chính là vài tên cường giả Vũ Đế của Vô Lượng Sơn.
Căn bản không cần người Tề Đạo Các đi thông báo, cường giả của Vô Lượng Sơn nhận được tin tức đã cấp thiết tới rồi.
Nếu để cho Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế chết ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, chuyện liền huyên náo to lớn, căn bản không phải mấy người bọn hắn có thể gánh chịu.
Thế nhưng, bọn họ đều tới chậm.
- Oanh…
Diệp Huyền xách Độc Cô Đan Đế, trong lòng bàn tay bỗng dưng phun ra một luồng Huyền Nguyên ngập trời, trực tiếp đập vỡ tan đầu óc cùng nội tạng của Độc Cô Đan Đế.
Hô, tiếp theo Tử Thương Viêm nóng rực bao phủ ra, đốt thân thể Độc Cô Đan Đế không còn một mống, chỉ để lại không gian giới chỉ cùng một đóa hỏa diễm màu đỏ thẫm tung bay.
Hỏa diễm màu đỏ thẫm kia sau khi mất đi Độc Cô Đan Đế khống chế, lung lay muốn phóng lên trời, thoát đi nơi đây, lại bị Diệp Huyền vồ bắt, khí tức Vô Tận Dung Hỏa hơi phóng thích, Chân Dương Hỏa nguyên bản giẫy giụa nơm nớp lo sợ, không dám phản kháng, trong nháy mắt bị Diệp Huyền khống chế, liễm vào trong cơ thể.
Oanh
Sau đó Diệp Huyền lại bổ ra một kiếm, lôi đình đầy trời chém xuống, đánh cho đại hán khôi ngô kia lay động, phun huyết bay ngược ra ngoài.
- Ngươi…
Hắn quỳ một chân xuống đất, nhìn Độc Cô Đan Đế bị Diệp Huyền chém giết, lộ ra tâm ý khó có thể tin cùng kinh nộ.
- Bảo ngươi dừng tay, ngươi không nghe sao?
Cùng lúc đó, mấy đại cường giả của Vô Lượng Sơn cấp tốc chạy tới, từng cái từng cái tức giận đan xen, cả người sát khí sôi trào.
Thời khắc này, toàn bộ quãng trường, yên tĩnh một mảnh, sát cơ nồng nặc vang vọng, mỗi người đều trợn mắt ngoác mồm, khó có thể tin nhìn Diệp Huyền.
Người này dĩ nhiên thật sự giết Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế? Không hề có một chút lưu tình!
Này hoàn toàn nằm ngoài mọi người dự liệu.
Ở mọi người tưởng tượng, Độc Cô Đan Đế làm Luyện Dược Sư Đế cấp, một trong các Luyện Dược Sư cao cấp nhất của Huyền Vực, ở dưới hắn thần phục, người Huyền Quang Các bất luận từ phương diện nào cân nhắc, cũng sẽ không giết hắn.
Một Luyện Dược Sư Đế cấp quý trọng như thế nào? Đủ khiến rất nhiều thế lực nhất lưu cũng vì đó phát điên, vây đỡ.
Này kỳ thực cũng là ý nghĩ của Độc Cô Đan Đế, cho rằng Diệp Huyền sẽ không giết mình.
Nhưng kết quả, hoàn toàn ra tất cả mọi người tưởng tượng, Luyện Dược Sư của Huyền Quang Các căn bản không để ý thân phận Luyện Dược Sư Đế cấp của Độc Cô Đan Đế, trực tiếp tiêu diệt, một màn đẫm máu này, chấn động đến trái tim tất cả mọi người co giật.
Chỉ là, trong lòng võ giả ở đây kinh ngạc, người của Tề Đạo Các cùng Vô Lượng Sơn lại cực kỳ tức giận.
- Lão phu vừa nãy bảo ngươi ngừng tay, ngươi không nghe sao?
Một lão giả đầu lĩnh của Vô Lượng Sơn tức giận quát lên, râu tóc di trương, sát cơ nồng nặc giống như thực chất, mạnh mẽ rơi vào trên người Diệp Huyền, ánh mắt kia hận không thể chém đối phương thành muôn mảnh.
- Là Kình Thiên Vũ Đế, chủ sự của Vô Lượng Sơn ở quãng trường giao dịch, tông môn hộ pháp Nguyên Lão.
- Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các luôn luôn quan hệ rất tốt, người này dám giết Độc Cô Đan Đế, Kình Thiên Vũ Đế tất nhiên sẽ không bỏ qua.
- Quá kích động, quá kiêu ngạo, tên này dĩ nhiên không chút do dự liền giết Độc Cô Đan Đế, đây cũng quá hung hăng đi.
Trong đám người truyền ra từng trận ồ lên, không ít võ giả nhận thức Kình Thiên Vũ Đế, không khỏi dồn dập lùi về sau một bước.
Kình Thiên Vũ Đế, Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, có thể nói tiếng tăm lừng lẫy.
Uy danh của hắn, đủ khiến bất kỳ tán tu nào biến sắc.
Diệp Huyền vỗ vỗ ống tay áo, phảng phất như phủi bụi bậm trên người, lúc này mới ngẩng đầu nhìn Kình Thiên Vũ Đế ánh mắt đằng đằng sát khí, lười biếng nói:
- Các hạ là ai, dựa vào cái gì ngươi bảo ta ngừng tay ta liền phải ngừng tay, người này trước cùng ta đánh cược mệnh, thua ta, tính mạng của hắn, ta tự nhiên muốn lấy liền lấy, muốn giết cứ giết, thực sự là bắt chó đi cày quản việc không đâu.
Nói xong lời này, Diệp Huyền liền không thèm nhìn đám người Kình Thiên Vũ Đế một chút, chắp tay nhìn hết thảy võ giả ở đây nói:
- Vừa nãy trình độ luyện dược của ta chư vị cũng đều nhìn thấy, Huyền Quang Các ta tuyệt đối có năng lực, luyện chế các loại Huyền Quả đan, vì lẽ đó chư vị cũng có thể ở Huyền Quang Các ta mua Giải Độc đan.
Mọi người trợn mắt ngoác mồm, đã đến lúc này, Huyền Quang Các còn ở nơi đó tiêu thụ Giải Độc đan, lẽ nào Huyền Quang Các không biết mình chọc phiền phức bao lớn sao?
- Đáng ghét, người Tề Đạo Các nghe lệnh, giết cho ta, hủy đi Huyền Quang Các này!
Đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các phun ra một ngụm máu tươi, không thể kiềm được, nổi giận gầm lên một tiếng, thôi thúc Võ Hồn lần thứ hai giết tới.
Độc Cô Đan Đế ở dưới hắn bảo vệ bị giết, trở lại Tề Đạo Các, hắn chắc chắn sẽ phải chịu trách phạt, chỉ có giết đối phương, mới có thể bù đắp một ít tội lỗi.
- Người Vô Lượng Sơn nghe lệnh, Huyền Quang Các này ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh cả gan làm loạn, ra tay giết người lung tung, vì giữ gìn trật tự quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, lập tức bắt đối phương, lại làm tiếp xử lý, nếu như đối phương phản kháng, đánh chết bất luận.
Chương 1812 Hết thảy đều chết (2)
Kình Thiên Vũ Đế cũng bị cử động không coi ai ra gì của Diệp Huyền chọc giận, nổi giận khẽ quát một tiếng, dẫn dắt rất nhiều Vũ Đế của Vô Lượng Sơn, cùng nhau giết tới.
Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, phong vân cùng chuyển động, đầy trời tràn ngập sát cơ, một tiếng vang ầm ầm, xung quanh vô số cửa hàng đều ở dưới cỗ khí thế này ầm ầm nứt ra, còn võ giả vây xem trên quãng trường, thì kinh hãi tản ra, ở phía xa quan sát.
- Cút về.
Diệp Huyền lệ quát một tiếng, một chiêu kiếm đánh bay đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các ra ngoài, lôi đình lấp loé, cả người đại hán khôi ngô kia tê liệt, lần thứ hai phun ra một ngụm máu tươi.
Mà lúc này, một bàn tay cực lớn đột nhiên giáng lâm đỉnh đầu của Diệp Huyền, bàn tay này, năm ngón tay thô to, giống như thiết trụ, từng chiếc lập loè lực lượng áo nghĩa huyền diệu, có một loại cảm giác hủy thiên diệt địa.
Chính là Vô Lượng Sơn Kình Thiên Vũ Đế.
Khuôn mặt hắn dữ tợn, tu vi nhị trọng đỉnh phong thôi thúc đến mức tận cùng, áo nghĩa diễn biến Hỗn Độn thiên địa, che kín bầu trời, muốn một đòn trấn áp Diệp Huyền.
- Phá!
Diệp Huyền trở tay một kiếm, Độc Tài Chi Kiếm ở trong hư không xuyên thấu ra một lỗ thủng không gian, hắc mang tăng vọt, kiếm khí ngang dọc, trong nháy mắt xé rách bàn tay màu đen, hai nguồn lực lượng va chạm, toàn bộ cấm chế trên quãng trường Thiên Vẫn bí cảnh điên cuồng lấp lóe, muốn phá nát.
Một luồng lực lượng kinh khủng đi vào trong cơ thể Kình Thiên Vũ Đế, đẩy lui hắn mấy bước.
- Tu vi thật đáng sợ, hầu như không kém gì ta, người này đến tột cùng lai lịch ra sao?
Trong lòng Kình Thiên Vũ Đế thất kinh, thân là Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão, hắn tự xưng là tu vi cao siêu, tuyệt đối không phải Vũ Đế nhị trọng tán tu phổ thông có thể so sánh, nhưng đối phương, thực lực dĩ nhiên trên mình, này làm hắn rất khiếp sợ.
- Các hạ làm cái gì, vừa nãy Độc Cô Đan Đế kia cùng ta đánh cược, thua trận tính mạng, ở đây nhiều người như vậy, tất cả đều rõ rõ ràng ràng, các hạ không phân tốt xấu, liền tới ra tay, quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh này có còn vương pháp hay không?
Diệp Huyền một kiếm ngăn trở Kình Thiên Vũ Đế, cả người có vẻ cực kỳ tức giận, mở miệng nói.
Trong miệng hắn nói như vậy, nhưng trong lòng cười gằn không ngớt, Vô Lượng Sơn này rốt cục không nhịn được sao?
Sở dĩ hắn không lưu thủ đánh giết Độc Cô Đan Đế, chính là muốn làm cho Vô Lượng Sơn động thủ, chỉ có Vô Lượng Sơn động thủ, hắn mới có thể quang minh chính đại giết người.
- Hừ, ta không nhìn thấy các ngươi cá cược đổ ước gì, bổn Đế chỉ nhìn thấy ngươi động thủ giết người, các ngươi có nhìn thấy sao?
Kình Thiên Vũ Đế lạnh lùng nhìn rất nhiều võ giả xa xa, những võ giả kia từng cái từng cái biểu hiện cứng ngắc, từng cái từng cái ngậm miệng không nói.
Ở dưới Vô Lượng Sơn chèn ép, bọn họ nào dám vì Huyền Quang Các nói chuyện.
Lúc này nếu ai dám phí lời một câu, vậy thì là muốn chết.
- Ngươi thấy không, nơi này căn bản không ai nhìn thấy ngươi cá cược, ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh giết người lung tung, vậy phải có giác ngộ chết.
Kình Thiên Vũ Đế cười một tiếng, nhào tới.
Cùng lúc đó, một gã hộ pháp Nguyên Lão khác của Vô Lượng Sơn, cũng xông về phía trước, giết vào trong Huyền Quang Các.
Hắn giơ tay chấn động, thì có một tên Vũ Đế của Huyền Quang Các bị đánh bay ra ngoài, phun máu tươi, suýt chút nữa không bị một đòn đè chết.
Diệp Huyền từ Thiên Đô Phủ mang đến cường giả Cửu Thiên Vũ Đế tuy không phải ít, thế nhưng Vũ Đế nhị trọng chỉ có Huyết Kiếm Vũ Đế, căn bản không ngăn được Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão cùng đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các luân phiên tiến công.
- Đổi trắng thay đen, tùy ý làm bậy, quả nhiên đây chính là Vô Lượng Sơn, đã như vậy, vậy các ngươi liền chết hết đi.
Khí tức trên người Diệp Huyền, đột nhiên tăng vọt, oanh ca một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay hóa thành một nộ long màu đen, trong nháy mắt đi tới trước mặt Kình Thiên Vũ Đế.
Nộ long màu đen kia, cả người lấp loé sấm sét, tỏa ra khí tức cuồng bạo, trong phút chốc, tất cả mọi người ở đây có loại ảo giác ngày tận thế tới, bị Tử thần tập trung.
- Cái gì?
Kình Thiên Vũ Đế biến sắc, từ trên nộ long màu đen, hắn cảm nhận được uy hiếp của cái chết, thời khắc mấu chốt, hắn muốn thôi thúc Võ Hồn của mình.
Thế nhưng, không kịp.
Không chờ Kình Thiên Vũ Đế triển khai ra Võ Hồn, nộ long màu đen liền mở ra miệng lớn, nuốt hắn vào trong bụng, chôn vùi trong đó.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, huyết quang hiện ra, mọi người trơ mắt nhìn, Vô Lượng Sơn hộ pháp Nguyên Lão Kình Thiên Vũ Đế bị lôi đình chấn vỡ ra, hoá thành bụi phấn.
- Tê.
Toàn trường không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, từng cái từng cái kinh hãi không tên.
Vừa nãy Diệp Huyền vẫn cùng Kình Thiên Vũ Đế thế lực ngang nhau, đột nhiên thực lực tăng vọt nhiều như vậy, thời khắc này coi như ngu si, đều biết Diệp Huyền trước là giấu giếm thực lực.
Người này đến tột cùng là ai? Một đòn đánh giết Kình Thiên Vũ Đế, lẽ nào là cự phách của một thế lực nhất lưu nào đó?
Mọi người khiếp sợ, Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, hắn một đòn đánh giết Kình Thiên Vũ Đế, quay người nhảy vào chiến đoàn khác.
- Chết!
Một đạo kiếm khí bén nhọn chém xuống, trong phút chốc, hai tên Cửu Thiên Vũ Đế của Tề Đạo Các liền bị chém thành tro bụi, tan thành mây khói.
- Oanh ca.
Tiếp theo hắn lại đi tới trước mặt một tên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn, ở dưới con mắt sợ hãi của đối phương, một chưởng oanh thành tro bụi.
Cứ như vậy, Diệp Huyền hóa thân quỷ mị, hầu như không người là một chiêu chi địch của hắn, vẻn vẹn mấy hô hấp, cường giả của Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các liền vẫn lạc thất thất bát bát.
- Không tốt.
Một gã hộ pháp Nguyên Lão khác của Vô Lượng Sơn cùng đại hán khôi ngô của Tề Đạo Các rốt cục sợ, bọn họ mặt lộ vẻ kinh sợ, xoay người muốn chạy khỏi nơi này.
Nhưng, Diệp Huyền lại sao cho bọn họ cơ hội thoát đi.
Một ánh kiếm màu đen ngang dọc, trong nháy mắt liền nuốt hết hai người.
- A!
Hai người lớn tiếng gào thét, trên đỉnh đầu cấp tốc hiện ra một đạo Võ Hồn, ánh mắt cực kỳ dữ tợn, chỉ thấy xung quanh Võ Hồn kia đạo đạo tinh hoàn hiện lên, Võ Hồn gợn sóng mãnh liệt tản mát, cật lực muốn xông ra ánh kiếm bao phủ.
Thế nhưng vô dụng.
Một lực cắn nuốt đáng sợ đột nhiên giáng lâm, hai người còn không phản ứng lại phát sinh cái gì, liền phát hiện Võ Hồn của mình trong nháy mắt biến mất, phảng phất như bị một miệng lớn vô hình thôn phệ.
Chương 1813 Nửa đường chặn giết (1)
Xì xì!
Huyết quang tỏa ra, thân thể hai người chia năm xẻ bảy, ở dưới kiếm khí hoá thành bụi phấn.
Từ khi khí tức của Diệp Huyền tăng vọt, đến hắn chém giết tên Vũ Đế cuối cùng Vô Lượng Sơn, toàn bộ quá trình vẻn vẹn là ở mười mấy khí tức.
- Cheng!
Thu kiếm vào vỏ, Diệp Huyền quay về toàn trường lạnh nhạt nói:
- Hiện tại chúng ta bắt đầu bán ra Giải Độc đan.
Toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh không hề có một tiếng động, trợn mắt ngoác mồm.
Tin tức cường giả của Vô Lượng Sơn cùng Tề Đạo Các ở quãng trường giao dịch bị giết, cấp tốc truyền bá ra.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ quãng trường Thiên Vẫn bí cảnh, rất nhiều thế lực đều nghe nói tin tức này.
Chỉ là, vào giờ phút này, không có một thế lực còn dám đến gây sự với Huyền Quang Các.
Thậm chí trong cửa hàng Vô Lượng Sơn lưu thủ một ít cường giả, cũng đóng cửa không ra, chỉ kinh hoảng lan truyền tin tức trở về trụ sở của Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn thành.
Mà một thế lực tên là Huyền Quang Các, ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh ra tay đánh nhau, chém giết Vô Lượng Sơn hai Đại hộ pháp Nguyên Lão cùng Tề Đạo Các Độc Cô Đan Đế, lại như một cơn gió, trong nháy mắt truyền khắp Thiên Vẫn thành, gợi ra một trận ồ lên
Thiên Vẫn thành, trụ sở hạch tâm của Vô Lượng Sơn.
- Cái gì, Kình Thiên Vũ Đế chết rồi?
Một cường giả đầu đội tinh quan, trên người mặc tinh bào ở trong cung điện gào thét, trong thanh âm mang theo tức giận vô biên, một luồng lĩnh vực khủng bố, như biển gầm bạo phát, trong nháy mắt bao phủ, tiếng vang ầm ầm, cả đại điện ở dưới luồng áp lực này run lẩy bẩy.
Người này chính là Vô Lượng Sơn phó sơn chủ Tinh Trần Vũ Đế.
Tinh Trần Vũ Đế, là một tên Vũ Đế lâu năm của Vô Lượng Sơn, năm đó, cũng là một tên đệ tử kinh tài tuyệt diễm của Vô Lượng Sơn, bằng tốc độ kinh người đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế.
Sau lần đó, hắn trở thành một tên Nguyên Lão của Vô Lượng Sơn, thay Vô Lượng Sơn lập xuống rất nhiều chiến công hiển hách.
Trăm năm trước, hắn đột phá đến cửu giai tam trọng, trở thành Vô Lượng Sơn phó sơn chủ, chủ quản sự vụ ở Thiên Vẫn bí cảnh cùng Thiên Vẫn thành.
Thủ đoạn của hắn cực kỳ tàn nhẫn, làm cho hắn ở thời điểm quản lý sự vụ của Thiên Vẫn bí cảnh, không có ai dám to gan cãi lời hắn.
Sự vụ Thiên Vẫn bí cảnh ở dưới hắn quản lý, phát triển không ngừng, hơn bốn mươi năm trước, hắn không quản lý sự vụ ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh nữa, mà nhất tâm tiềm tu, sự vụ ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, hắn cơ bản đều giao cho hai hộ pháp Nguyên Lão lưu thủ.
Mà mục đích của hắn, chính là một lòng đột phá cửu giai tam trọng đỉnh phong.
Chỉ là qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn không thể đột phá.
Trước đó hắn đang bế quan, nhưng bị một tên cường giả lưu thủ của Vô Lượng Sơn cấp tốc đánh thức, lúc này mới biết được tin tức đám người Kình Thiên Vũ Đế vẫn lạc.
- Huyền Quang Các, đây rốt cuộc là thế lực gì, dám giết hộ pháp của Vô Lượng Sơn ta.
Tinh Trần Vũ Đế cả người đằng đằng sát khí, làm rất nhiều Vô Lượng Sơn Vũ Hoàng trưởng lão sợ hãi, nơm nớp lo sợ quỳ ở phía dưới, thân thể run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt.
Một tên Vũ Hoàng trưởng lão trong đó, không chịu được luồng áp lực này, xì xì phun ra một ngụm máu tươi.
- Tinh Trần đại nhân, là như vậy...
Một tên Vũ Đế Nguyên Lão phụ trách Thiên Vẫn thành, vội vàng nói ra sự tình lúc trước.
- Cái gì? Người này dĩ nhiên ở phương diện luyện dược, lại vượt qua Độc Cô Đan Đế?
Tinh Trần Vũ Đế lấy làm kinh hãi, cảm thấy một tia không đúng, Độc Cô Đan Đế ở phương diện luyện đan, ở toàn bộ Huyền Vực lục trọng, tuyệt đối là xếp hạng hàng đầu, mà muốn ở trên Cổ Lam đạo quả đan vượt qua hắn, càng hầu như là chuyện không thể nào.
- Lẽ nào là người Đan Tháp? Ngoại trừ người của Đan Tháp, lại có ai có thể ở phương diện này, vượt qua Độc Cô Đan Đế?
Tinh Trần Vũ Đế hơi suy tư, nhưng động tác trên tay của hắn lại liên tục mang theo không gian.
- Xé tan!
Hư không phía trước, bị hắn xé vỡ ra, cả người hắn bước vào trong đó, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
- Lập tức đem việc này, hồi bẩm tông môn, bất kể là ai, nếu dám giết cường giả của Vô Lượng Sơn ta, bản tọa đều phải chém hắn thành muôn mảnh, răn đe.
Ầm ầm quát chói tai ở trong cung điện vang vọng, không gian rung động kịch liệt nhanh chóng bình tĩnh lại, mà thân hình của Tinh Trần Vũ Đế, đã biến mất không còn tăm hơi.
Trong Thiên Vẫn thành, rất nhiều thế lực quan tâm sự kiện quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, khi biết tin tức Tinh Trần Vũ Đế rời đi, từng cái từng cái kích động lên.
Những thế lực này, dồn dập phái nhân viên, ở trong bóng tối chạy tới quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, đồng thời để cường giả ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, thời khắc chú ý động thái.
Lúc này, quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, cửa hàng của Huyền Quang Các.
Sau khi tiêu thụ xong số lượng Giải Độc đan ngày hôm nay, trước cửa hàng của Huyền Quang Các nguyên bản xúm lại vô số cường giả, đã rỗng tuếch.
Nhưng mọi người quan tâm đối với Huyền Quang Các, là không có yếu bớt chút nào, trái lại tràn ngập càng nhiều hiếu kỳ.
Thủ đoạn của Diệp Huyền cuồng bá, khiến cho bọn họ rung động thật sâu, đồng thời bọn họ không hiểu, vì sao Huyền Quang Các lại có sức lực như thế, lại dám cùng Vô Lượng Sơn và Tề Đạo Các hò hét.
Coi như là toàn bộ Huyền Vực, thế lực có thể cùng hai thế lực lớn này hò hét, cũng tuyệt đối không mấy cái a.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, chảy xuôi một bầu không khí quái dị.
Dù lối vào cửa hàng của Huyền Quang Các không có một người, nhưng hầu như toàn bộ quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, ánh mắt của hết thảy thế lực, đều tụ tập ở Huyền Quang Các.
- Diệp thiếu, ngươi công nhiên giết Kình Thiên Vũ Đế, tất sẽ khiến cho Vô Lượng Sơn chú ý, chẳng phải là đánh rắn động cỏ sao?
- Nghe nói Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn thành tọa trấn có một tên Vũ Đế tam trọng phó sơn chủ, bây giờ hắn nhận được tin tức, tất sẽ chạy tới, lấy khoảng cách của Thiên Vẫn thành cùng Thiên Vẫn bí cảnh, e là không ra nửa canh giờ, người này sẽ xuất hiện?
- Diệp thiếu, hiện ở đây nháo trò, Vô Lượng Sơn tất nhiên sẽ phái khiển cường giả đến, chúng ta căn bản không có cách ở trong bóng tối đoạt thị trường của Thiên Vẫn bí cảnh tới a!
Trong cửa hàng Huyền Quang Các, đám người Hoàng Phủ Tú Min,căng thẳng hỏi.
Bọn họ thực sự là không nghĩ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên sẽ vừa lên liền xuất kích giết Độc Cô Đan Đế cùng đám người Kình Thiên Vũ Đế.
Chương 1814 Nửa đường chặn giết (2)
Bọn họ vốn cho rằng Diệp Huyền đi tới quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, là muốn ở trong bóng tối chiếm cứ thị trường của Vô Lượng Sơn, đoạn tuyệt tài lực của Vô Lượng Sơn, nhưng hôm nay cách làm của Diệp Huyền, lại khiến Huyền Quang Các trong nháy mắt bạo lộ ra, căn bản không được hiệu quả như vậy.
- Ai nói mục đích của ta, là vì cướp giật thị trường của Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn bí cảnh?
Nghe mọi người cấp thiết nói, Diệp Huyền mặt không hề cảm xúc, chỉ là khẽ mỉm cười.
Mọi người sững sờ, Diệp thiếu không chuẩn bị cướp giật thị trường của Vô Lượng Sơn ở Thiên Vẫn bí cảnh, như vậy ở quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh nghĩ trăm phương ngàn kế mở cửa hàng mục đích là gì?
- Chẳng lẽ...
Hoàng Phủ Tú Minh mắt sáng lên, đột nhiên nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra một tia khiếp sợ.
- Hạ Vũ Tôn, theo ta suy đoán, Vô Lượng Sơn Tinh Trần Vũ Đế, nên đã ở trên đường chạy tới, ngươi và ta có phải là muốn đi ra ngoài nghênh tiếp một hồi không!
Diệp Huyền đột nhiên quỷ dị nở nụ cười.
- Đúng, phải cố gắng nghênh tiếp hắn.
Hạ Vũ Tôn đầu tiên là sững sờ, chợt cũng rõ ràng ý nghĩ của Diệp Huyền, khóe miệng lộ ra một tia quỷ tiếu.
- Loạch xoạch!
Hai người gần như cùng lúc cất bước, phá vỡ hư không, biến mất ở trong cửa hàng Huyền Quang Các.
Quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh, ở dưới Vô Lượng Sơn sự khống chế, bởi vì quanh năm không có xung đột, dẫn đến toàn bộ quảng trường, ngay cả một Vũ Đế tam trọng cũng không có.
Bởi vậy thời điểm Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn xé rách hư không, hầu như không có một thế lực, cảm giác được bọn họ rời đi.
- Diệp thiếu đây là chuẩn bị, nửa đường chặn giết?
- Lẽ nào hắn nghĩ, ở trong bóng tối chặn giết Tinh Trần Vũ Đế?
Đám người Huyết Kiếm Vũ Đế cũng không phải ngớ ngẩn, từng cái từng cái trong nháy mắt rõ ràng ý nghĩ của Diệp Huyền, mỗi cái cả kinh trợn mắt ngoác mồm.
Nguyên lai, Diệp Huyền ở Thiên Vẫn bí cảnh thành lập cửa hàng, mục đích là cái này.
Nếu hắn cùng Hạ Vũ Tôn thật có thể chặn giết Tinh Trần Vũ Đế, chuyện này đối với Vô Lượng Sơn mà nói, tuyệt đối là tổn thất thật lớn.
Trong lòng mọi người nhất thời nhiệt huyết sôi trào.
Xèo hô!
Lúc này cách quảng trường Thiên Vẫn bí cảnh mấy ngàn dặm, một bóng người bá đạo đang bay lượn chạy đi.
Quanh người hắn phảng phất như có tinh thần lóng lánh, toả ra lực lượng bá đạo.
- Nếu như đúng là người của Đan Tháp, như vậy mục đích của bọn họ đến tột cùng là cái gì? Vô Lượng Sơn ta cùng Đan Tháp trong lúc đó, tựa hồ cũng chẳng có bao nhiêu xung đột.
Cả người Tinh Trần Vũ Đế đằng đằng sát khí, ở trong quá trình chạy đi, hắn cũng đang suy tư cả sự kiện, nhưng nghĩ mãi mà không ra.
Đúng lúc này...
Ầm ầm!
Hư không phía trước, đột nhiên phá nát ra, từ bên trong đi ra hai bóng người thô bạo.
- Hống!
Bóng người màu vàng kia nửa câu cũng không nói, vừa lên liền nổ ra một quyền, một Cự Long giống như vượt lên cửu tiêu, mang theo uy thế không gì địch nổi, trong nháy mắt rít gào tấn công xuống.
- Người nào?
Trong lòng Tinh Trần Vũ Đế kinh hãi, ánh mắt của hắn cấp tốc ngưng lại, trong nháy mắt, trên lòng bàn tay, phảng phất như có vô tận tinh thần lóng lánh, diễn biến thành một viên tinh thần, bạo lướt đi ra, cùng Cự Long màu vàng oanh kích va chạm.
Ầm ầm!
Hư không trong nháy mắt bị vỡ ra một lỗ to lớn, tinh thần màu đen cùng Cự Long màu vàng va chạm, lẫn nhau nổ tung, sản sinh sóng trùng kích làm cho hư không xung quanh dập tắt.
Lực đả kích cường liệt, chấn Tinh Trần Vũ Đế bay ngược ra ngoài.
Trong lòng Tinh Trần Vũ Đế cả kinh, người nào dám xuống tay với mình? Hắn nhìn về phía đối diện, nhưng chỉ nhìn thấy hai bóng người ẩn giấu ở sau mặt nạ cùng khăn che mặt.
- Các ngươi là người nào? Giấu đầu lòi đuôi, dám ra tay với bản tọa, biết bản tọa là ai sao?
Tinh Trần Vũ Đế nhìn chằm chằm phía trước, từ sau mặt nạ kia, hắn cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng quen thuộc.
- Người nào? Người giết ngươi!
Hạ Vũ Tôn cười lạnh một tiếng, không nói nhảm, thân hình lần thứ hai tấn công ra.
- Hống!
Một hư ảnh Cự Long màu vàng, từ sau lưng của hắn hiển hiện, thân thể Cự Long màu vàng vảy giáp từng mảnh từng mảnh rõ ràng, hóa thành thực chất, vuốt rồng lấp loé ánh vàng, xé rách hư không, trong nháy mắt đánh về đỉnh đầu của Tinh Trần Vũ Đế.
- Long Nguyên lực, ngươi là... cường giả Hạ gia, sao có thể có chuyện đó?
Tinh Trần Vũ Đế biến sắc, trong cơ thể đột nhiên thả ra một luồng khí tức ngập trời, vù, trên lòng bàn tay của hắn, từng viên tinh thần đột nhiên lóng lánh, viên tinh thần loại nhỏ kia toàn thân đen kịt, mỗi một viên tỏa ra Hỗn Độn khí tức đều có chỗ bất đồng, mang theo một luồng lực lượng không gì địch nổi, bay lượn lên chín tầng trời.
- Oanh ầm!
Nổ vang rung trời, vang vọng hư không, xung quanh vạn mét hư không, lần thứ hai phá nát, vô số mảnh vỡ hư không tản mát chung quanh, hủy thiên diệt địa.
Thời khắc này, uy thế mang theo khí tức túc sát vô tận bao phủ ra hơn ngàn dặm, kinh động rất nhiều võ giả rèn luyện ở phụ cận.
- Đó là cái gì?
- Tinh Thần chi lực to lớn, chẳng lẽ là Vô Lượng Sơn Tinh Trần Vũ Đế?
- Là ai cùng Tinh Trần Vũ Đế động thủ? Cái uy thế màu vàng kia, quá cuồn cuộn a, Huyền Vực lục trọng lúc nào xuất hiện cường giả nghịch thiên như thế.
Một ít cường giả Vũ Đế tu vi cao thâm, ở phía xa nghỉ chân quan sát, cảm thụ Hỗn Độn khí tức khủng bố bao phủ, từng cái từng cái biến sắc, kinh kêu thành tiếng.
Nhóm cường giả kia giao thủ, bọn họ chỉ có thể xa xa nghỉ chân quan sát, thậm chí không dám tới gần, bằng không vẻn vẹn là dư âm của hai đại cường giả giao thủ, cũng có thể làm bọn hắn trong nháy mắt vẫn lạc.
- Hạ gia dư nghiệt, chẳng lẽ... sự tình trên quãng trường Thiên Vẫn bí cảnh, là Hạ gia ngươi chủ đạo? Còn có ngươi, lẽ nào là Huyền Diệp?
Tinh Trần Vũ Đế thông tuệ biết bao, đầu óc hơi xoay một cái, ngay lập tức rõ ràng đầu đuôi sự tình.
Lúc trước Cuồng Ngục Vũ Đế bị Hạ Vũ Tôn cùng Diệp Huyền bức lui, trở lại Vô Lượng Sơn, ngay lập tức hồi bẩm tông môn, mà Vô Lượng Sơn cũng lan truyền tin tức này cho hết thảy cao tầng của tông môn.
Bởi vậy, dù những năm qua Tinh Trần Vũ Đế vẫn đang bế quan tọa trấn Thiên Vẫn thành, nhưng đối với ngoại giới hiểu rõ, là không chút lạc hậu.
- Hạ gia ngươi từ lâu hủy diệt, bằng vào Hạ Vũ Tôn ngươi, lại có năng lực gì, còn có ngươi, cố ý giết thành viên của Vô Lượng Sơn ta, chính là muốn dẫn ta đi ra, nửa đường chặn giết. Ngươi cho rằng chỉ bằng hai người các ngươi, có thể đánh giết Tinh Trần Vũ Đế ta!
Chương 1815 Tinh Trần vẫn lạc
Tinh Trần Vũ Đế hung hăng bá đạo, cả người chiến ý sôi trào, trên đỉnh đầu hắn, cấp tốc hiện lên một viên tinh thần cực lớn, tinh thần kia toàn thân đen kịt, xung quanh lấp loé chín đạo tinh hoàn giống như vệ tinh, một loại uy thế hủy diệt thiên địa, đột nhiên tỏ khắp mà ra.
Trong lúc giơ tay đó, hư không rung động, ánh mắt của Tinh Trần Vũ Đế bừa bãi lộ liễu, một quyền oanh về phía Hạ Vũ Tôn.
- Chặn giết bản tọa, là sai lầm lớn nhất của bọn ngươi đời này, liền để bọn ngươi kiến thức, bản tọa bế quan nhiều năm như vậy, tu vi đến tột cùng đạt đến mức độ cỡ nào.
Trong tiếng hét phẫn nộ, nắm đấm tinh thần của Tinh Trần Vũ Đế, bỗng dưng đập vỡ tan hộ thể của Hạ Vũ Tôn, lấy tư thái như bẻ cành khô, đi tới trước người Hạ Vũ Tôn.
- Cái gì?
Hạ Vũ Tôn bị uy lực nắm đấm của Tinh Trần Vũ Đế dọa cả kinh, ánh mắt ngưng lại.
Lực lượng bực này, dù chưa bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, nhưng cũng chỉ cách xa một bước, Tinh Trần Vũ Đế qua nhiều năm như vậy, tu vi tăng lên nhiều như thế?
Một tên Vũ Đế tam trọng muốn bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, cũng không phải dễ dàng liền có thể đạt đến, mà cần các loại cơ duyên cùng tài nguyên, bao quát thiên phú kinh người, thiếu một thứ cũng không được.
Có thể bước ra bước đi này, đều nắm giữ nghị lực lớn lao.
Thời khắc mấu chốt, Hạ Vũ Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, hư ảnh Cự Long màu vàng ở trên đỉnh đầu hắn ngưng tụ, quanh thân hắn, lít nha lít nhít bao trùm một tầng vảy giáp, một trảo như điện bổ ra.
Ầm ầm!
Trong nổ vang, Hạ Vũ Tôn bay ngược ra, thân hình hơi lảo đảo.
- Trở lại.
Tinh Trần Vũ Đế càn rỡ cười to, tiếng cười bá đạo, tùy tiện, bàn tay như núi lớn ầm ầm đập xuống.
- Ngươi cho rằng lão phu sợ ngươi sao?
Hạ Vũ Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, tư thái của Tinh Trần Vũ Đế quá mức hung hăng bá đạo, thật sự coi mình mặc hắn nhào nặn sao.
Cự Long màu vàng hòa vào trong cơ thể, khí thế trên người Hạ Vũ Tôn ngưng tụ, vảy rồng hư ảnh hầu như hóa thành thực chất, phảng phất như một Long nhân chiến sĩ.
Ầm ầm!
Song phương cấp tốc chiến đấu cùng nhau, mỗi một kích tất xuyên thủng vòm trời, mang ra đại mảnh vết nứt không gian.
Ngăn ngắn trong khoảnh khắc, hai người giao thủ hơn trăm chiêu, lại có loại cảm giác thế lực ngang nhau.
Lúc này, Diệp Huyền vẫn đứng ở một bên lẳng lặng quan sát, rốt cục động.
- Vèo!
Thân hình hắn như một đạo tàn ảnh hư vô, lướt về phía Tinh Trần Vũ Đế.
- Hừ, một Vũ Đế nhị trọng nho nhỏ, cũng muốn gia nhập chiến trường, quả thực buồn cười.
Tuy Tinh Trần Vũ Đế cùng Hạ Vũ Tôn điên cuồng chém giết, nhưng đồng thời vẫn quan tâm tới Diệp Huyền, bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền đột nhiên lướt tới, nhất thời cười lạnh, giơ tay đánh ra một đạo kình khí.
Dưới cái nhìn của hắn, khí tức trên người Diệp Huyền, vẻn vẹn ở nhị trọng, bị một quyền này của hắn bắn trúng, không chết thì cũng phải trọng thương.
Không ngờ.
Kết cục vượt xa siêu dự liệu của hắn.
Răng rắc!
Một ánh chớp xanh thẳm hiện lên phía chân trời, như Lôi Thần chi mâu, trong nháy mắt xé rách kình khí của hắn, phía sau ánh chớp, Diệp Huyền tay cầm Tài Quyết Chi Kiếm, cấp tốc lướt ra, một luồng hồn lực gợn sóng mạnh mẽ, từ trên người hắn lướt lên.
- Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!
Hai cỗ hồn lực gợn sóng vô cùng mạnh mẽ, giống như hai thanh lợi kiếm, bỗng dưng đâm vào đầu Tinh Trần Vũ Đế.
Đầu óc của Tinh Trần Vũ Đế, trong nháy mắt trở nên sóng biển cuồn cuộn, hai loại lực lượng một băng một hỏa hoàn toàn bất đồng, ở trên linh hồn của hắn bỗng dưng nổ tung.
Đau đớn mãnh liệt, khiến cho hắn tiến công thoáng ngưng lại, hai mắt rơi vào mê man, đầu óc Hỗn Độn.
- Chết!
Một bên Hạ Vũ Tôn thân kinh bách chiến, làm sao không thể tóm được cơ hội này, ánh vàng lóng lánh, một quyền đánh vào ngực Tinh Trần Vũ Đế, quyền kình khủng bố xé rách phòng ngự, ở trên ngực lưu lại mấy dấu móng tay sâu sắc, máu tươi từ bên trong điên cuồng dâng trào ra.
- Oa!
Trong tiếng xương cốt vỡ nát, Tinh Trần Vũ Đế bay ngược ra ngoài, vẻ mặt kinh nộ, khó có thể tin nhìn Diệp Huyền.
Luyện Hồn Sư cửu giai, người này dĩ nhiên là Luyện Hồn Sư cửu giai.
Trong lòng sợ hãi, Tinh Trần Vũ Đế căn bản không do dự, xoay người muốn trốn vào hư không.
Thế nhưng, Hạ Vũ Tôn làm sao sẽ cho hắn cơ hội này, thân thể từ lâu theo sát tới, một quyền đánh bay đối phương ra.
- Vèo!
Trong con ngươi của Diệp Huyền, một tia sáng quỷ dị lạnh lẽo lướt qua, Tài Quyết Chi Kiếm bỗng dưng bổ vào Võ Hồn của Tinh Trần Vũ Đế, sau một khắc, một lực cắn nuốt khủng bố tràn ngập, trực tiếp thôn phệ Tinh Thần Võ Hồn của Tinh Trần Vũ Đế hơn phân nửa.
Đau đớn kịch liệt, truyền vào đầu óc của Tinh Trần Vũ Đế, hắn kinh nộ ngăn trở Hạ Vũ Tôn tiến công, thân hình điên cuồng rút lui, liên tục phun ra máu tươi.
- Chết đi!
Thế nhưng Diệp Huyền từ lâu chờ đợi ở một bên, một ánh kiếm sấm sét xuyên qua vòm trời, bỗng dưng đâm vào trong cơ thể Tinh Trần Vũ Đế.
Tiếp theo một lực cắn nuốt mạnh mẽ, trong nháy mắt thôn phệ lực lượng Võ Hồn còn lại không còn một mống.
Trên Tài Quyết Chi Kiếm ánh chớp phun trào, lực lượng kia giống như hủy diệt, đập vỡ thân thể của Tinh Trần Vũ Đế ra.
- Muốn giết ta, đều chết đi cho ta!
Tinh Trần Vũ Đế trừng lớn hai mắt, lộ ra một tia hung mang, một luồng lực lượng không gì sánh kịp, từ trong người hắn truyền ra.
Sắp chết, hắn dĩ nhiên tự bạo.
Ầm!
Một luồng uy lực kinh khủng chấn động vòm trời, ở trong thiên địa này lan truyền ra, trong phạm vi hư không trăm dặm, tất cả đều nát tan, sóng trùng kích doạ người kia bằng tốc độ kinh người tỏ khắp, trong nháy mắt liền thôn phệ Diệp Huyền ở gần trong gang tấc.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, toàn bộ thiên địa đều hóa thành hư vô, lực lượng kinh khủng bao phủ ra, để trong phạm vi trăm dặm hóa thành hư vô.
Thậm chí một ít cường giả Vũ Đế ở ngoài ngàn dặm quan sát, đều bị lực xung kích kia làm biến sắc, từng cái từng cái bay ngược ra hơn trăm dặm, mặt lộ vẻ hoảng sợ.
- Cỗ uy lực này quá khủng bố, đến tột cùng phát sinh cái gì?
- Đến cùng là ai ngăn cản Tinh Trần Vũ Đế?
- Chiến đấu như vậy, đây tuyệt đối là cự phách trong lúc đó chiến đấu.
Hết thảy võ giả đều ngưng tụ phương xa, cảm thụ cỗ lực lượng cuồn cuộn kia, từng cái từng cái sắc mặt chấn động.
Sóng trùng kích đến nhanh, đi cũng nhanh, thời gian trong chớp mắt, thiên địa lại hóa thành bình tĩnh.