-
Chương 1371-1375
Chương 1371 Liều mạng tranh đấu (1)
Tô Tú Nhất ánh mắt lạnh lùng, lạnh giọng nói:
- Chư vị Tiêu gia, tin tức tuyệt đối không phải Huyền Quang Các ta lan truyền ra, mặc dù Huyền Quang Các ta biết thời gian mọi người rút đi, nhưng căn bản không biết địa điểm Truyền Tống trận, làm sao sớm báo cho Úy Trì gia tiến hành chặn lại?
Tiêu gia đệ tử đều sững sờ.
Đúng a.
Mặc dù Huyền Quang Các biết thời gian rút đi, thế nhưng ở trước khi rút đi, bọn họ căn bản chưa từng thấy Truyền Tống trận, lại há sẽ biết địa điểm Truyền Tống trận truyền tống.
- Đến cùng là ai?
Ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn lạnh lùng nghiêm nghị, mạnh mẽ quét về phía mấy vị trưởng lão hạch tâm của Tiêu gia.
Đường hầm không gian vô cùng trọng yếu, toàn bộ Tiêu gia người biết được cũng không nhiều, ngoại trừ hắn cùng Tiêu Thương Lan, cũng chỉ có vài tên trưởng lão hạch tâm bát giai nhị trọng đỉnh phong mới biết.
Có thể tiết lộ tin tức, cũng chỉ có mấy người này.
- Đừng suy đoán.
Úy Trì Hóa Đức xì cười một tiếng:
- Ngươi cho rằng tin tức CủA Tiêu gia ngươi, liền thật sự tuyệt mật như vậy sao? Tiêu gia chủ, ngươi bây giờ nên suy nghĩ, là chết như thế nào, mới có thể làm cho ngươi chết càng có phong độ một ít, ha ha ha.
Úy Trì Hóa Đức cất tiếng cười to, sau đó trong ánh mắt đột nhiên bắn ra lệ mang như sài lang.
- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết cho ta, không giữ lại ai!
Úy Trì Hóa Đức vung mạnh tay lên, sát khí ngập trời vào đúng lúc này điên cuồng phân tán, giống như uông dương dâng trào, bao phủ thiên địa.
- Giết!
Phía sau Úy Trì Hóa Đức, hết thảy cường giả của Úy Trì gia cùng Chu gia dốc toàn bộ lực lượng, từng cái từng cái đánh ra huyền Binh, điên cuồng chém giết tới.
- Úy Trì Hóa Đức, dừng tay!
Trong đám người, Tả Viễn tháp chủ phóng lên trời, bỗng nhiên gầm lên.
- Hóa ra là Tả Viễn tháp chủ?
Úy Trì Hóa Đức ánh mắt lạnh lùng nói:
- Tả Viễn tháp chủ, việc này là các thế lực lớn trong Thiên Đô Phủ ta xung đột, cùng Hồn Sư tháp ngươi không có nửa phần quan hệ, ta xin khuyên Tả Viễn tháp chủ ngoan ngoãn lui sang một bên, không muốn liên luỵ vào xung đột của Thiên Đô Phủ, nếu không đao kiếm không có mắt, nếu thương tổn Tả Viễn tháp chủ, bổn Đế quản không được.
- Đều giết cho ta!
Giữa bầu trời, vẻ mặt của Úy Trì Hóa Đức bất biến, cao giọng quát chói tai.
Việc này quan hệ đến Úy Trì gia khống chế Thiên Đô Phủ, Úy Trì Hóa Đức lại sao lại bởi vì Tả Viễn mà có chút thay đổi, chỉ cần hắn không xuống tay với Tả Viễn, coi như sau đó Tả Viễn bẩm báo Thần Đô, cũng không làm gì được Úy Trì Hóa Đức hắn.
So với đắc tội một Luyện Hồn đại sư thất giai đỉnh phong, đồ diệt Tiêu gia, triệt để khống chế Thiên Đô Phủ chỗ tốt thật là lớn hơn nhiều.
Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn đột nhiên thả ra một luồng lĩnh vực kinh người.
Vù!
Lĩnh vực đáng sợ bao phủ khắp nơi, hết thảy cường giả của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều cảm giác được thân thể trầm xuống, Huyền Nguyên trong cơ thể bị điên cuồng áp chế.
Một ít Vũ Hoàng nắm giữ vực giới còn tốt, chí ít có thể điều động không ít Huyền Nguyên, mà một ít võ giả tu vi vẻn vẹn ở Vũ Vương thậm chí càng thấp hơn, chỉ cảm thấy cả người bị một ngọn núi lớn ngăn chặn, ngay cả nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích mảy may.
Trái lại Úy Trì gia cùng cường giả Chu gia, ở dưới Cửu Thiên lĩnh vực bao phủ, ra tay không bị hạn chế chút nào, điên cuồng chém giết mà tới.
- Xem ra hôm nay một hồi tử chiến là khó tránh khỏi.
Trên mặt đám người Tô Tú Nhất, giờ khắc này đã khôi phục yên tĩnh, có chỉ là chiến ý vô tận.
Từ khi Úy Trì Hóa Đức xuất hiện, bọn họ đã biết, ngày hôm nay bọn họ muốn sống xác suất đã thấp đến cực hạn.
- Tô Tú Nhất, chư vị, là Tiêu gia ta liên luỵ các ngươi.
Tiêu Vô Tẫn nhìn đám người Tô Tú Nhất cay đắng nở nụ cười.
- Tiêu gia chủ nói gì vậy, ngày hôm nay coi như Huyền Quang Các ta không cùng các ngươi rời đi, Úy Trì gia cũng tuyệt sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chỉ có điều sớm muộn mà thôi, huống chi, bây giờ chúng ta nhiều người như vậy, cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.
Tô Tú Nhất cười nhạt, đối mặt tử vong, hắn trái lại hào hiệp.
Ngược lại đã không trốn được, vậy thì chiến một trận đi, Cửu Thiên Vũ Đế sao? Đại lục đỉnh phong, Tô Tú Nhất hắn đời này còn chưa từng gặp, ngày hôm nay liền mở mang, Cửu Thiên Vũ Đế trong truyền thuyết đến tột cùng có năng lực gì.
Ầm!
Thời khắc này, Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan, Huyền Quang Các Tô Tú Nhất, Dương Tu, Khâu Vô Song, Cát Phác Tử, Cửu Trần, Dược lão, Đông lão… trong cơ thể đều phóng ra chiến ý cùng sát cơ vô tận.
Đại trượng phu, chiến chết, máu nhuộm đất vàng, chỉ đến như thế.
Đám người Tô Tú Nhất duy nhất không bỏ xuống được, là rất nhiều học viên tuổi trẻ của Lam Quang học viện, bọn họ là hi vọng tương lai của Huyền Quang Các, không nên chết ở chỗ này như thế.
- Hết thảy đệ tử của Huyền Quang Các nghe lệnh, một khi chiến đấu bắt đầu, các ngươi lập tức phân tán rời đi, không cho sai lầm, có nghe hay không.
Trong cơ thể Tô Tú Nhất khí tức bát giai nhị trọng đỉnh phong điên cuồng phóng thích, vực giới mạnh mẽ gian nan chống lại lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức, đồng thời lạnh lùng nghiêm nghị hét lớn, ở trong đầu óc của đám người Vân Ngạo Tuyết vang vọng.
- Tô tiền bối, chúng ta...
Sắc mặt bọn họ dồn dập đại biến, truyền âm nói.
- Cái gì cũng đừng nói, đây là mệnh lệnh.
Tô Tú Nhất quát lạnh một tiếng, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện mấy viên đan dược, nuốt vào trong bụng, những đan dược này, chính là lúc trước Diệp Huyền để lại Huyền Quang Các, mỗi một viên đều giá trị kinh người, nhưng hôm nay đối diện với bước ngoặt sinh tử, những đan dược này không dùng, lẽ nào chết rồi còn để cho Úy Trì gia sao?
Ầm!
Đan dược vào thể, khí tức trên người Tô Tú Nhất điên cuồng tăng vọt, tiếp cận bát giai tam trọng.
- Ha ha ha.
Đám người Cát Phác Tử cũng điên cuồng cười to, dùng đan dược, liều lĩnh sử dụng tới vực giới của mình, nỗ lực cho những người trẻ tuổi giảm nhẹ hơn một chút áp lực.
Không chỉ bọn họ, đám người Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan cũng điên cuồng phóng thích khí tức trong cơ thể, đối mặt Úy Trì gia cùng cường giả Chu gia điên cuồng tiến công, không hề sợ hãi.
Song phương dòng người cấp tốc tiếp cận, chợt...
Ầm ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vang vọng đất trời, một trận đại chiến liền như vậy bạo phát, bốn phe thế lực trong lúc đó điên cuồng chiến đấu cùng nhau.
Chương 1372 Liều mạng tranh đấu (2)
Xì xì!
Chỉ vừa đối mặt, thì có hơn mười người vẫn lạc, tiên huyết nhuộm đỏ mặt đất, huyết tinh chi khí nồng nặc tung bay trên không trung.
Trong võ giả vẫn lạc có gần mười người là đến từ Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, chỉ có số ít là người Úy Trì gia cùng người Chu gia.
Song phương rất nhanh hỗn chiến với nhau, ầm ầm ầm, nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng, đủ loại Huyền Nguyên va chạm, hình thành từng đạo từng đạo nổ vang kinh thiên động địa.
Theo thời gian trôi qua, song phương rất nhanh thì có rất nhiều võ giả vẫn lạc.
- Đám rác rưởi này, ở dưới lĩnh vực của bổn Đế cũng có tử thương.
Trên đường chân trời, sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức tái xanh, hắn không nghĩ tới ở dưới lĩnh vực của mình gia trì, Úy Trì gia hắn vẫn có người thương vong.
Có điều đây là chuyện bất đắc dĩ, hành trình không gian bí ẩn, Úy Trì gia tộc hắn bao quát Úy Trì Bất Công ở bên trong tất cả đều vẫn lạc, tuy có hắn là cường giả Vũ Đế tọa trấn, nhưng sức chiến đấu bát giai tam trọng lại không nhiều, ngoại trừ hai tên trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia hắn ra, cũng chỉ có Chu gia Chu Việt Đình lão tổ là Vũ Hoàng tam trọng.
Mà trái lại Tiêu gia, ngoại trừ Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan, còn có hai tên trưởng lão ẩn cư mấy chục năm chưa từng qua lại cũng có sức chiến đấu bát giai tam trọng, hơn nữa Tả Viễn là Luyện Hồn Sư bát giai tam trọng.
Ở chiến lực hàng đầu, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các là muốn chiếm thượng phong.
Mà nói sức chiến đấu tầng thứ hai, vậy thì càng không cần phải nói, Tiêu gia đồng dạng ở trên Úy Trì gia, mà Chu gia, còn kém Huyền Quang Các rất xa.
Ở dưới Diệp Huyền bồi dưỡng, ba người Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Cửu Trần đều đột phá đến bát giai nhị trọng, mà Khâu Vô Song cùng Dương Tu vốn là bát giai nhị trọng đỉnh phong, mà Lục Ly, Dược lão, Đông lão, Đông Phương Hiên,… cũng đều là bát giai nhất trọng đỉnh phong, kết hợp với Diệp Huyền lưu lại đan dược, cùng với các loại trận pháp cùng hồn lực phụ trợ, làm cho Huyền Quang Các bùng nổ ra sức chiến đấu không phải bình thường.
- Hừ, không nghĩ tới Huyền Quang Các nho nhỏ dĩ nhiên có nhiều cường giả như vậy?
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức khó coi, chợt hiện ra nụ cười dữ tợn.
- Đáng tiếc a, không có cường giả đứng đầu tọa trấn, ở trước mặt bổn Đế, bọn họ tất cả đều là một bầy kiến hôi.
Trong con ngươi lướt qua một tia lệ mang, Úy Trì Hóa Đức nguyên bản đứng vững phía chân trời đột nhiên thân hình hơi động.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên Thủ Chưởng cực lớn từ trên trời giáng xuống, uy thế của Cửu Thiên Vũ Đế kinh người, người của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều thân thể chấn động, chỉ cảm thấy thiên địa đều muốn ở dưới một chưởng này hủy diệt, khóe miệng dồn dập tràn ra máu tươi.
- A!
- Oành!
Mà một ít Vũ Vương Tiêu gia tu vi không đạt, càng kêu thảm một tiếng, thân thể trực tiếp ở dưới luồng áp lực này bạo liệt ra, hóa thành sương máu.
Cửu Thiên Vũ Đế, đại lục đỉnh phong.
Bọn họ đã vượt lên võ giả bình thường, vẻn vẹn chỉ tản mát ra khí thế, đều tuyệt đối không phải võ giả bình thường có thể chịu đựng.
Một khi cự chưởng của Úy Trì Hóa Đức hạ xuống, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các tất nhiên sẽ tử thương nặng nề.
- Mở cho ta!
- Ạch a, Bôn Thiên Phệ Chưởng!
- Cực Đạo Quang Sát Kiếm!
- Thiên Nguyên bí pháp!
- Hậu Thổ ấn... trấn sơn đảo hải!
- Cửu Chuyển Diệt Thần Chân!
- Tử Cực Thương... Tử Long Diệt Thế!
- Thiên Diễn Thư... vạn vật quang minh!
Thời khắc này, hết thảy cường giả của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều điên cuồng ra tay, nỗ lực chống lại Huyền Nguyên Thủ Chưởng đáng sợ kia.
Đủ loại lưu quang hội tụ thành một dòng lũ óng ánh, bôn tập về phía chân trời.
Oanh ầm!
Chỉ nghe nổ vang kịch liệt giống như thế giới tận thế, toàn bộ đại địa ầm ầm rung động, mặt đất rạn nứt, một luồng lực lượng đáng sợ không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung dọc theo thiên địa bao phủ ra.
Phốc phốc phốc...
Giữa bầu trời, Huyền Nguyên Thủ Chưởng xuất hiện từng tia từng tia vết rạn nứt, sau đó ầm ầm phá nát, mà phía dưới, đám người Tiêu Vô Tẫn, Tô Tú Nhất phun máu tươi, từng cái từng cái điên cuồng lùi về sau, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Đây chính là Cửu Thiên Vũ Đế sao?
Bọn họ nhiều Vũ Hoàng như vậy liên thủ, vẫn như cũ bị đẩy lùi.
- Hừ!
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức khó coi.
- Nếu không phải bổn Đế thương thế chưa lành, chỉ bằng các ngươi những giun dế này, cũng có thể đánh nát Huyền Nguyên chưởng ấn của bổn Đế, đã như vậy, vậy thì từng cái từng cái chậm rãi chém giết!
Úy Trì Hóa Đức hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhắm về phía đám người Tô Tú Nhất nhẹ nhàng vung tay.
- Chết đi!
Xì!
Một đạo quang mang xuất hiện ở trong thiên địa, theo kính mang hiện lên, còn có một luồng lĩnh vực cường đại ràng buộc, mấy người Tô Tú Nhất ở dưới công kích hoàn toàn biến sắc, chỉ cảm thấy thân thể phảng phất như rơi vào trong vũng bùn, cả người lông tơ dựng thẳng, nguy cơ tử vong ở trong lòng giáng lâm.
Vừa nãy Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Úy Trì Hóa Đức bọn họ nhiều người như vậy mới miễn cưỡng nổ nát, bây giờ đơn độc ra tay với bọn họ, bọn họ làm sao có thể chống đối?
- Đáng chết!
Thời khắc mấu chốt, sắc mặt của Tả Viễn đột nhiên biến đổi, trong tay hắn bỗng dưng xuất hiện một hạt châu trong suốt, vù, một luồng hồn lực cùng lực lượng không gian đi vào trong đó, hạt châu kia đột nhiên bắn ra cầu vồng, đánh ở kính mang mà Úy Trì Hóa Đức công kích.
Ầm!
Hai nguồn lực lượng va chạm, Tả Viễn bay ngược, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, mà nguy cơ của đám người Tô Tú Nhất, cũng thuận theo hóa giải.
- Tả Viễn, ngươi đây là muốn đối địch bổn Đế.
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức tái xanh, hừ lạnh một tiếng, Huyền Nguyên Thủ Chưởng bay thẳng đến Tả Viễn.
Sắc mặt của Tả Viễn không hề thay đổi, trong tay hắn tùy theo hiện ra một viên hoàn cổ điển, trên viên hoàn có hồn lực mông lung tỏa ra, hình thành một không gian kết giới cực lớn, hóa giải một phần lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức.
Mà hạt châu trong tay hắn cũng bao vây mình lại, né tránh Úy Trì Hóa Đức vồ bắt.
Ầm ầm!
Huyền Nguyên Thủ Chưởng đáng sợ thất bại, trên mặt đất xuất hiện một vết nứt hơn một nghìn trượng, ầm ầm nổ vang, từng khối từng khối nham thạch rơi xuống hố sâu, bốc lên vô số bụi mù.
- Giết cho ta!
Ánh mắt của đám người Tiêu Vô Tẫn sáng ngời, liền thừa cơ hội này phóng lên trời, giết vào trong đám người Úy Trì gia cùng Chu gia.
Xì xì!
Tiên huyết bắn tung toé, tàn chi phá nát, không ngừng có người vẫn lạc cùng thương vong.
Chương 1373 Diệp Huyền trở về (1)
Đám người Tiêu Vô Tẫn ánh mắt đỏ đậm, thiêu đốt Huyền Nguyên tinh huyết, ra tay không lưu thủ, đem hết toàn lực, mỗi một kích đều có người bị thương hoặc vẫn lạc.
Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, ngày hôm nay muốn cơ hội chạy trốn vô cùng xa vời, đã như vậy, vậy thì điên cuồng giết chóc, có thể giết một cái tốt một cái.
Dù cho biết rõ hẳn phải chết, cũng phải cho Úy Trì gia cùng Chu gia giáo huấn khó quên.
Xì xì!
Máu tươi bão táp, mấy tên trưởng lão của Úy Trì gia lập tức vẫn lạc ở trong tay Tiêu Vô Tẫn, hắn như mãnh hổ nhảy vào bầy dê, điên cuồng giết chóc.
Mà lúc này hai gã trưởng lão khác của Úy Trì gia đang bị đám người Tiêu Thương Lan vây nhốt, căn bản không có cách cứu viện.
Thấy thành viên gia tộc mình không ngừng vẫn lạc, trong lòng Úy Trì Hóa Đức nhất thời tức giận bốc lên.
- Chết đi cho ta!
Hắn nộ quát một tiếng, cũng không còn cách nào duy trì tư thái cao cao tại thượng, tức giận đến hung hãn ra tay.
Vũ Đế uy khủng bố giáng lâm, quét ngang tất cả, chấn động đến mức đám người Tiêu Vô Tẫn điên cuồng lùi về sau.
- Vô Định Hồn Tráo!
Thời khắc mấu chốt, Tả Viễn lần thứ hai kéo tới, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái lồng trong suốt, lập tức bao trùm tất cả mọi người ở đây.
- Chỉ là vòng bảo vệ, phá cho ta!
Ầm ầm!
Úy Trì Hóa Đức nộ quát một tiếng, hung hãn ra tay, nhưng một đòn bén nhọn như vậy, dĩ nhiên không thể đánh vỡ, vẻn vẹn là ở phía trên dập dờn lên vô số gợn sóng.
- Cái gì? Đây là Huyền bảo hồn khí gì?
Úy Trì Hóa Đức giật nảy cả mình, mặt lộ vẻ ngơ ngác.
Có thể ngăn cản được một đòn của Cửu Thiên Vũ Đế, không khỏi cũng quá khuếch đại đi?
Nhưng liên tưởng đến thân phận của Tả Viễn, Úy Trì Hóa Đức lại bừng tỉnh, nghe nói Tả Viễn ở trong Thần Đô cũng rất có thân phận, bái sư một đại nhân vật, có thể thấy được bảo vật này tất nhiên là sư tôn của hắn ban tặng.
Nếu như là chuyện bình thường, Úy Trì Hóa Đức nói không chừng phải cho Tả Viễn một bộ mặt, nhưng bây giờ liên quan đến gia tộc tồn vong, Úy Trì Hóa Đức hắn há có thể lùi bước.
- Đáng ghét, Tả Viễn, xem ra ngươi là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
Thấy đệ tử Úy Trì gia không ngừng vẫn lạc, trong lòng Úy Trì Hóa Đức nhất thời phẫn nộ đan xen, lại tiếp tục như thế, coi như Úy Trì gia hắn tiêu diệt Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, cuối cùng chỉ sợ cũng phải tổn thất nặng nề.
- Úy Trì gia cùng người Chu gia nghe lệnh, tất cả mọi người không được lưu thủ, đều giết cho ta, bất kể là ai đánh giết mấy người Tiêu Vô Tẫn, bổn Đế đều có trọng thưởng!
Úy Trì Hóa Đức nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời quay về Vô Định Hồn Tráo điên cuồng ra tay.
Rầm rầm rầm!
Lần này, hắn không băn thân phận khoăn Tả Viễn mà lưu thủ nữa, lực lượng Cửu Thiên đáng sợ liên tiếp oanh kích, lồng ánh sáng run không ngừng, phía dưới Tả Viễn càng sắc mặt tái nhợt, thân thể chấn động dữ dội, hiển nhiên kiên trì không được bao lâu.
- Các ngươi đi mau.
Dưới lồng ánh sáng, sắc mặt của Tả Viễn tái nhợt, khóe miệng chảy máu, quay về đám người Tô Tú Nhất truyền âm nói.
- Tả Viễn tháp chủ, đa tạ, thế nhưng vô dụng, chúng ta căn bản đi không được.
Đám người Tô Tú Nhất cay đắng nở nụ cười, ở trên cánh đồng hoang vu này, bọn họ có thể tránh được Úy Trì Hóa Đức truy sát sao? Căn bản không thể, chỉ có ra sức chém giết, có thể giết một cái tính một cái.
Mà một bên khác, Chu gia lão tổ Chu Việt Đình ở thời khắc mấu chốt ngăn cản Tiêu Vô Tẫn.
Ầm!
Song phương giao thủ một chiêu, thân thể Tiêu Vô Tẫn chấn động, rút lui vài bước, mà Chu Việt Đình thì bay ngược ra mười mấy mét, tuy rơi xuống hạ phong, nhưng cuối cùng cũng coi như ngăn Tiêu Vô Tẫn lại.
- Chu Việt Đình, ngươi tên súc sinh này, trợ Trụ vi ngược, cam làm chó cho người, quả thực là sỉ nhục của Thiên Đô Phủ ta.
Tiêu Vô Tẫn phẫn nộ nói.
- Hừ, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, câu nói này lẽ nào ngươi không có nghe sao?
Chu Việt Đình xì cười một tiếng, đầy mặt xem thường.
Thế cuộc hôm nay, chỉ có nương nhờ vào Úy Trì gia mới có một con đường sống, Chu Việt Đình không thấy sự lựa chọn của mình có cái gì không đúng.
- Được lắm kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, vậy ngày hôm nay ta trước hết giết ngươi.
Ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn phẫn nộ, lúc trước Chu Việt Đình chém giết vài tên cường giả Tiêu gia hắn, hắn đối với Chu Việt Đình thù hận không ít hơn người của Úy Trì gia bao nhiêu.
- Đi chết.
Tiêu Vô Tẫn nộ quát một tiếng, bạo lược mà lên.
Xèo!
Nhưng vào lúc này, phía sau Tiêu Vô Tẫn, một tên Tiêu gia trưởng lão đột nhiên ánh mắt lóe lên, một chưởng đột nhiên đánh về hậu tâm của Tiêu Vô Tẫn.
- Vô Tẫn cẩn thận.
Một bên Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão thốt lên một tiếng, nhưng đã không kịp, tuy Tiêu Vô Tẫn ngay lập tức liền tránh thoát, nhưng vẫn bị Tiêu gia trưởng lão đập trúng hậu tâm, xì xì phun ra một ngụm máu tươi.
Chu Việt Đình nắm lấy cơ hội, nghiêng người mà lên, một chưởng bắn trúng ngực của Tiêu Vô Tẫn, ầm, cả người Tiêu Vô Tẫn thổ huyết, tiếng xương cốt vỡ nát, bị thương nặng.
- Vô Tẫn!
Tiêu Thương Lan gào lên đau xót, vội vàng muốn tiến lên cứu viện.
Nhưng vào lúc này, bên cạnh hắn một gã Tiêu gia trưởng lão khác đột nhiên một chiêu kiếm đâm về phía hắn, dưới kinh hãi, Tiêu Thương Lan vội vàng lùi lại phòng ngự, nhưng bởi vì lúc trước lo lắng Tiêu Vô Tẫn, tâm thần hoảng hốt phản ứng chậm một nhịp, vẫn bị đâm trúng ngực.
Xì xì!
Máu tươi như suối trào từ trong phun tung toé ra, không cách nào nén được.
Trong chớp mắt, hai sức chiến đấu bát giai tam trọng đỉnh phong của Tiêu gia bị thương nặng, cục diện trên sân đột ngột xoay chuyển.
- Tiêu Cường, Tiêu Lãnh, các ngươi...
Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan biểu hiện bi phẫn nhìn hai tên Tiêu gia trưởng lão đột nhiên ra tay, đầy mặt khó có thể tin, trong lòng tức giận đan xen.
- Gia chủ, đừng trách chúng ta, chúng ta không muốn chết, chỉ có thần phục Úy Trì gia, mới là đường sống duy nhất.
Tiêu Cường cùng Tiêu Lãnh ánh mắt lóe lên, trong nháy mắt đi tới một phương Úy Trì gia tộc, đối mặt những người còn lại của Tiêu gia sự phẫn nộ, vẻ mặt thản nhiên.
- Ha ha, làm tốt.
Một tên trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia, vỗ vỗ bả vai của hai người:
- Hai người các ngươi làm không tệ.
Chu gia Chu Việt Đình lão tổ cũng cười lạnh:
- Tiêu gia chủ, thấy không, ngay cả Tiêu gia trưởng lão của ngươi cũng biết đạo lý kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi làm sao không hiểu? Đáng tiếc, coi như ngươi đồng ý thần phục Úy Trì gia, Úy Trì gia cũng không tha cho ngươi.&
Chương 1374 Diệp Huyền trở về (2)
- Tiêu Cường, Tiêu Viễn, là các ngươi tiết lộ tin tức Truyền Tống trận?
Vào giờ phút này, đám người Tiêu Vô Tẫn làm sao không rõ ràng đến tột cùng phát sinh cái gì, không nghĩ tới hai tên trưởng lão hạch tâm của Tiêu gia bọn họ, chẳng biết lúc nào sớm đã trở thành chó săn của Úy Trì gia.
Chuyện này đối với đám người Tiêu Vô Tẫn mà nói, không thể nghi ngờ là đả kích khổng lồ, dưới tâm thần cùng thân thể song trọng bị thương, sắc mặt tro nguội.
Ầm!
Mà lúc này, lồng ánh sáng của Vô Định Hồn Tráo rốt cục bị Úy Trì Hóa Đức bắn nát, Tả Viễn chật vật phun ra một ngụm máu tươi, tầng tam trọngy ngược ra ngoài.
Vô Định Hồn Tráo của hắn cũng một lần nữa hóa thành một lồng ánh sáng trong suốt, liễm vào trong tay hắn.
Mất đi lồng ánh sáng, tất cả mọi người đều bại lộ ở dưới phạm vi công kích của Úy Trì Hóa Đức.
Vù!
Lĩnh vực đáng sợ giáng lâm, ràng buộc tất cả mọi người trọng thương ở trong đó, khó có thể nhúc nhích.
- Đáng chết, các ngươi những người này, hết thảy đều phải chết.
Hai con mắt của Úy Trì Hóa Đức đỏ như máu, phẫn nộ rít gào một tiếng, kình khí từ trên người hắn bốc lên, ngưng tụ thành một đạo Huyền Nguyên dài mấy chục mét, xẹt qua hư không, thoáng chốc đi tới trước người một tên trưởng lão ẩn cư của Tiêu gia.
Tu vi của trưởng lão ẩn cư kia cao tới tam trọng đỉnh phong, liền muốn tránh né, nhưng đòn đánh này, chính là một đòn toàn lực của Úy Trì Hóa Đức, không gian cũng giống như trong nháy mắt đọng lại, người trưởng lão kia căn bản không có cách né tránh, trong mắt chỉ còn dư lại dòng lũ đáng sợ kia.
- A!
Trong miệng hắn phát sinh tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả người bị Huyền Nguyên đánh thành vô số mảnh vỡ, rơi rụng về phía mặt đất.
- Không...
Từng khối từng khối huyết nhục cháy đen rơi trên mặt đất, không nhìn ra hình dạng hoàn hảo.
- Tiêu Kính Lữ trưởng lão!
Mặc kệ là người của Tiêu gia hay người Huyền Quang Các, giờ khắc này trong lòng đột nhiên bay lên một luồng thê lương.
Đường đường cường giả tam trọng đỉnh phong, một đòn bị oanh thành mảnh vỡ, ngay cả thi thể cũng không thể bảo lưu.
- Tình cảnh này, cũng sẽ là kết cục của chúng ta sao?
Đám người Tô Tú Nhất đáy lòng bi thương, tiếng kêu thảm thiết của Tiêu Kính Lữ trưởng lão còn vẫn còn bên tai.
Một trận gió lạnh thổi qua, mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập, trong lòng chúng nhân đều cực kỳ lạnh lẽo.
Lúc này, mấy sức chiến đấu đỉnh phong trong Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan, Tả Viễn đều bị thương nặng, hầu như không có sức chống cự, mà Tiêu Kính Lữ đầu một nơi thân một nẻo, dĩ nhiên vẫn lạc, còn một gã trưởng lão ẩn cư khác thương thế cũng không nhẹ.
Mà đám người Tô Tú Nhất cũng không có một người thân thể hoàn hảo, hoặc nhiều hoặc ít đều bị một chút thương, trong đó mấy người Dược lão cùng Đông lão càng cực kỳ khốc liệt, một thân sức chiến đấu chỉ còn dư lại một hai phần mười.
Lúc này lại đối mặt lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức, hầu như không có một người có sức phản kháng.
Thảm, quá thảm.
Chiến đấu đến hiện tại, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đã cạn kiệt toàn lực, cũng chỉ chém giết một phần ba cường giả của Úy Trì gia cùng Chu gia mà thôi, những người khác tuy cũng đều bị thương nặng, nhưng không nguy hiểm đến tình mạng.
Mà đối diện bọn hắn, chính là một hồi đồ sát.
- Rác rưởi, tất cả đều là một đám rác rưởi.
Trên bầu trời, Úy Trì Hóa Đức tức giận bốc lên, lần này kế hoạch của bọn họ chặt chẽ như vậy, lại vẫn vẫn lạc nhiều thành viên gia tộc như vậy, điều này làm cho trong lòng Úy Trì Hóa Đức tức giận giống như núi lửa phun trào.
- Các ngươi những người này, hết thảy đều phải chết.
Rít lên một tiếng, ánh mắt của Úy Trì Hóa Đức lạnh lẽo, nhắm ngay người Tiêu gia cùng Huyền Quang Các ở phía dưới, lại một lần nữa hung hãn ra tay...
Mà vào lúc này.
Trên đường chân trời cách nơi đây không xa, hai đạo lưu quang một đỏ một lam, đang hăng hái bay về phía Thiên Đô Phủ.
- Nơi này đã là cánh đồng hoang vu ở ngoài Thiên Đô Phủ, khoảng cách Thiên Đô Phủ nhiều nhất gần vạn dặm, hi vọng đám người Tô Tú Nhất còn bình yên vô sự.
Hai người này chính là Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế từ Lưu Tiên Thành một đường chạy về.
Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế dọc theo con đường này căn bản không nghỉ ngơi, vẫn đang ra sức chạy đi, nhưng bởi vì Lưu Tiên Thành cùng Thiên Đô Phủ trong lúc đó khoảng cách rất xa, hai người tiêu hao mấy ngày mới chạy tới ngoại vi Thiên Đô Phủ.
Đột ngột...
Ầm!
Một luồng năng lượng đáng sợ từ cánh đồng hoang vu phía trước lan truyền đến, trên mặt Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế nhất thời lộ ra một tia kinh sợ, đầu đột nhiên ngẩn lên.&- Đây là... khí tức Vũ Đế của Uất Trì gia lão tổ Úy Trì Hóa Đức?
Giữa bầu trời, hai mắt của Diệp Huyền bỗng dưng trợn tròn, hắn từng ở trong vực sâu cảm nhận được qua khí tức của Úy Trì Hóa Đức, trong nháy mắt liền nhận ra, cỗ uy thế Vũ Đế kinh người này chính là uy thế Vũ Đế trên người Úy Trì Hóa Đức.
- Úy Trì Hóa Đức quả nhiên không chết, hiện tại hắn ở đây làm cái gì?
Trên mặt Diệp Huyền nhất thời lộ ra vẻ lo lắng, đêm hôm khuya khoắt, Úy Trì Hóa Đức xuất hiện ở ngoài Thiên Đô Phủ, này vốn là một hiện tượng khiến người ta vô cùng quái dị, mà theo bay lượn tới gần, Diệp Huyền càng cảm nhận được vị trí của Úy Trì Hóa Đức, mơ hồ truyền đến rất nhiều khí tức yếu ớt khác.
- Chẳng lẽ là...
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời cả kinh.
- Huyết Kiếm, chúng ta đi!
Huyền Nguyên trong cơ thể thôi thúc đến mức tận cùng, oanh một hồi, Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế liền như lưu tinh xẹt qua chân trời, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, vèo một cái liền biến mất ở phía chân trời.
Lúc này bốn phe thế lực đại chiến trên hoang dã.
Ầm!
Theo Úy Trì Hóa Đức lại một lần nữa ra tay, một trưởng lão ẩn cư khác của Tiêu gia, thân thể chia năm xẻ bảy, huyết tinh chi khí nồng nặc tản mát, nhuộm địa phương hắn mới vừa đứng đỏ như máu, làm cho người kinh hãi run sợ.
- Tiêu Kính Tịch trưởng lão!
Đám người Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt chảy xuống huyết lệ, biểu hiện bi phẫn gần chết!
Vô lực, một cảm giác vô lực ở trong lòng bọn hắn quanh quẩn.
Lúc này bọn hắn cả người đẫm máu, bị thương nặng, ngay cả lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức cũng không thể chống đối, chỉ có thể trơ mắt nhìn Úy Trì Hóa Đức từng cái từng cái tàn sát tộc nhân của mình mà không thể ra sức.
Cái cảm giác này, so với giết bọn họ còn muốn thống khổ.
Chương 1375 Cũng đừng nghĩ trốn
- Thống khổ đi, kêu gào đi, cùng Úy Trì gia ta đối nghịch, này chính là kết quả của các ngươi.
Ánh mắt của Úy Trì Hóa Đức lạnh lùng, hắn yêu thích nhìn kẻ thù của mình ở trước mặt hắn giãy dụa thống khổ, loại cảm giác khống chế kia, khiến cho trong lòng hắn tràn ngập vui vẻ cùng hưng phấn.
- Vừa nãy giết hai người Tiêu gia, hiện tại đến phiên Huyền Quang Các các ngươi.
Sau khi giết hai trưởng lão lánh đời của Tiêu gia, Úy Trì Hóa Đức cũng không tiếp tục động thủ với Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan.
Dưới cái nhìn của hắn, hai người này là bữa tiệc lớn cuối cùng, nếu là bữa tiệc lớn, đương nhiên phải phóng tới cuối cùng xử lý, trước lúc này không bằng trước diệt Huyền Quang Các a.
Nhìn rất nhiều thành viên của Huyền Quang Các, nói thật trong lòng Úy Trì Hóa Đức cũng có chút hoảng sợ, thực lực của đám người Tô Tú Nhất còn không để hắn kinh ngạc như thế nào, hắn giật mình chính là đám thiên tài trẻ tuổi Thiên Luân.
- Thật không nghĩ tới Huyền Quang Các này vừa ở Thiên Đô Phủ thành lập, dĩ nhiên liền có gốc gác như thế, một khi chờ những người trẻ tuổi này trưởng thành, tất nhiên sẽ mang đến uy hiếp to lớn cho Úy Trì gia ta, cũng còn tốt phát hiện đúng lúc.
Ánh mắt của Úy Trì Hóa Đức dữ tợn, không chút do dự liền đánh về phía đám người Tô Tú Nhất.
Ầm ầm!
Một bàn tay khổng lồ xuất hiện ở trong thiên địa, ầm ầm nghiền ép về phía đám người Tô Tú Nhất, trên mặt đám người Tô Tú Nhất đều lộ ra bi phẫn, không cam lòng.
- Diệp thiếu, xin lỗi, chúng ta không thể thủ đến ngươi trở về.
Đám người Tô Tú Nhất, trong lòng bi thống gào thét.
- Diệp Huyền, ngươi ở đâu?
Khóe mắt của Vân Ngạo Tuyết lặng yên rơi xuống nước mắt.
Thời khắc này, trong lòng nàng khát vọng có thể thấy Diệp Huyền một lần cuối cỡ nào, thế nhưng nàng biết cho dù là một yêu cầu đơn giản như vậy, đối với nàng bây giờ mà nói cũng là hy vọng xa vời.
Còn nhớ, cái kia trong lớp vui cười tức giận mắng.
Còn nhớ, trong vương thành thoải mái phong vân.
Còn nhớ, trong Phù Quang bí cảnh đồng sinh cộng tử.
Hai mắt của Vân Ngạo Tuyết mơ hồ.
Một bên, Hạ Thất Tịch, Đông Phương Tử Ti cũng ánh mắt mông lung, ở thời khắc sinh tử cuối cùng, trong đầu các nàng không tên hiện ra một bóng người đồng dạng.
Nam tử kia đứng thẳng trong gió, đối mặt bất cứ chuyện gì cũng không biến sắc.
Bóng người kia khóe miệng cười mỉm, khiến người ta vĩnh viễn nhìn không thấu sâu cạn.
Tất cả những thứ này, đều cách các nàng đi xa.
Uy thế đáng sợ, tất cả mọi người Huyền Quang Các tuyệt vọng nhắm mắt lại, không phải bọn họ không muốn phản kháng, mà là lúc này bọn hắn đã không có bất kỳ sức phản kháng.
Mà một bên trên mặt đám người Úy Trì Năng cùng Chu Việt Đình, đều lướt qua một nụ cười.
- Chết đi!
Trong lòng bọn họ đều không kìm lòng được hét cao, hưng phấn nhìn bàn tay hủy diệt kia, dập tắt đám người Tô Tú Nhất.
Đúng lúc này...
- Ầm!
Tiếng nổ vang rền vang vọng đất trời, một sóng gợn vô hình phảng phất như đạn pháo bắn về phía Úy Trì Hóa Đức, Huyền Nguyên cuồng bạo, ở dưới cỗ năng lượng đáng sợ này, hư không trực tiếp bị đọng lại, một trường kiếm màu đỏ như từ trên trời kéo tới, trong nháy mắt đi tới trước mặt Úy Trì Hóa Đức.
Úy Trì Hóa Đức giật nảy cả mình, hắn có thể cảm nhận được công kích đột nhiên nhô ra kia uy lực mạnh.
- Từ đâu xuất hiện công kích?
Đồng thời, Úy Trì Hóa Đức lập tức phất tay chém ra.
- Bồng!
Thân thể của Úy Trì Hóa Đức phản chấn đến liên tục lùi về sau.
Không trung, một cường giả trên người chảy xuôi hào quang màu đỏ thắm, như thần linh trôi nổi ở giữa không trung, quanh thân cường giả này có khí tức đáng sợ bức tán, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Úy Trì Hóa Đức.
Chính là Huyết Kiếm Vũ Đế!
Cùng lúc đó một bóng người đáng sợ khác trong nháy mắt đi tới trên bầu trời trước đám người Tô Tú Nhất, trên người hắn tỏa ra khí tức áp lực đáng sợ, như một pho tượng chiến thần quay về Huyền Nguyên Thủ Chưởng vung ra một ánh kiếm.
Trong ánh kiếm, vô số hình thành thiểm diệt, cùng Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Úy Trì Hóa Đức ầm ầm va chạm.
Ầm ầm!
Nổ vang đinh tai nhức óc, người này đánh nát tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng.
Đám người Tô Tú Nhất chỉ cảm thấy cả người buông lỏng, sau đó liền nhìn thấy bóng người đứng ngạo nghễ ở trước bọn hắn, cái bóng lưng quen thuộc kia, trên mặt đám người Tô Tú Nhất đều không kìm lòng được toát ra biểu hiện kích động.
- Có lỗi với chư vị, ta tới chậm.
Thanh âm ôn hoà tràn ngập ở trong thiên địa này, bóng người kia xoay người, nhìn mọi người phía dưới vết thương đầy rẫy, cả người đẫm máu, trong thanh âm mang theo một tia tự trách.
- Diệp thiếu!
- Huyền Diệp!
Đoàn người vào lúc này đầu tiên là vắng lặng một hồi, sau đó trong nháy mắt sôi trào.
Trên mặt mỗi người đều tràn ngập vẻ kích động, viền mắt có nước mắt chảy xuống.
Bọn họ làm sao cũng không tưởng tượng nổi, ở bước ngoặt hẳn phải chết này, Diệp Huyền lại đột nhiên xuất hiện, cứu tất cả mọi người.
Không chỉ người Huyền Quang Các, bao quát đám người Tiêu Vô Tẫn, giờ khắc này trên mặt cũng toát ra vẻ cực kỳ kích động.
Huyền Diệp, Huyền Diệp dĩ nhiên vào lúc này trở về.
- Bạch!
Huyết Kiếm Vũ Đế một kiếm bức lui Úy Trì Hóa Đức, thân hình hơi loáng một cái, hóa thành một vệt ánh sáng màu máu rơi vào bên cạnh Diệp Huyền, sau đó ánh mắt lãnh đạm nhìn Úy Trì Hóa Đức ở giữa bầu trời.
- Diệp thiếu, ngươi cẩn thận, người này là Úy Trì gia tộc lão tổ, Cửu Thiên Vũ Đế Úy Trì Hóa Đức.
Sau khi đám người Tô Tú Nhất, Tiêu Vô Tẫn, Tả Viễn kinh hỉ, lập tức căng thẳng nhắc nhở.
- Mọi người trước ăn Liệu Thương Đan vào, an tâm chữa thương, những chuyện khác liền giao cho ta.
Diệp Huyền giơ tay lên, lập tức liền có từng viên đan dược bắn ra, dồn dập rơi vào trong tay rất nhiều võ giả ở đây, làm xong tất cả những thứ này, lúc này Diệp Huyền mới xoay người, trong ánh mắt bắn ra một đạo sát cơ doạ người.
- Ngày hôm nay, bất kể là người của Úy Trì gia, hay là người của Chu gia, một cái cũng đừng nghĩ trốn.
Thanh âm của hắn lạnh như băng ở trong thiên địa này vang vọng, như bùa đòi mạng đến từ Cửu U, khiến cho người không rét mà run.
Diệp Huyền nổi giận, vào giờ phút này hắn thật sự nổi giận.
Nhìn thấy thương thế trên thân đám người Tô Tú Nhất, Vân Ngạo Tuyết, tức giận trong lòng Diệp Huyền làm sao cũng không cách nào giảm, hắn có thể khẳng định, nếu như không phải hắn đúng lúc chạy tới, như vậy hắn chứng kiến tất nhiên sẽ là thi thể của đám người Vân Ngạo Tuyết.
Xưa nay không có một khắc nào, trong lòng hắn tức giận sẽ đáng sợ như hiện tại.&
Tô Tú Nhất ánh mắt lạnh lùng, lạnh giọng nói:
- Chư vị Tiêu gia, tin tức tuyệt đối không phải Huyền Quang Các ta lan truyền ra, mặc dù Huyền Quang Các ta biết thời gian mọi người rút đi, nhưng căn bản không biết địa điểm Truyền Tống trận, làm sao sớm báo cho Úy Trì gia tiến hành chặn lại?
Tiêu gia đệ tử đều sững sờ.
Đúng a.
Mặc dù Huyền Quang Các biết thời gian rút đi, thế nhưng ở trước khi rút đi, bọn họ căn bản chưa từng thấy Truyền Tống trận, lại há sẽ biết địa điểm Truyền Tống trận truyền tống.
- Đến cùng là ai?
Ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn lạnh lùng nghiêm nghị, mạnh mẽ quét về phía mấy vị trưởng lão hạch tâm của Tiêu gia.
Đường hầm không gian vô cùng trọng yếu, toàn bộ Tiêu gia người biết được cũng không nhiều, ngoại trừ hắn cùng Tiêu Thương Lan, cũng chỉ có vài tên trưởng lão hạch tâm bát giai nhị trọng đỉnh phong mới biết.
Có thể tiết lộ tin tức, cũng chỉ có mấy người này.
- Đừng suy đoán.
Úy Trì Hóa Đức xì cười một tiếng:
- Ngươi cho rằng tin tức CủA Tiêu gia ngươi, liền thật sự tuyệt mật như vậy sao? Tiêu gia chủ, ngươi bây giờ nên suy nghĩ, là chết như thế nào, mới có thể làm cho ngươi chết càng có phong độ một ít, ha ha ha.
Úy Trì Hóa Đức cất tiếng cười to, sau đó trong ánh mắt đột nhiên bắn ra lệ mang như sài lang.
- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết cho ta, không giữ lại ai!
Úy Trì Hóa Đức vung mạnh tay lên, sát khí ngập trời vào đúng lúc này điên cuồng phân tán, giống như uông dương dâng trào, bao phủ thiên địa.
- Giết!
Phía sau Úy Trì Hóa Đức, hết thảy cường giả của Úy Trì gia cùng Chu gia dốc toàn bộ lực lượng, từng cái từng cái đánh ra huyền Binh, điên cuồng chém giết tới.
- Úy Trì Hóa Đức, dừng tay!
Trong đám người, Tả Viễn tháp chủ phóng lên trời, bỗng nhiên gầm lên.
- Hóa ra là Tả Viễn tháp chủ?
Úy Trì Hóa Đức ánh mắt lạnh lùng nói:
- Tả Viễn tháp chủ, việc này là các thế lực lớn trong Thiên Đô Phủ ta xung đột, cùng Hồn Sư tháp ngươi không có nửa phần quan hệ, ta xin khuyên Tả Viễn tháp chủ ngoan ngoãn lui sang một bên, không muốn liên luỵ vào xung đột của Thiên Đô Phủ, nếu không đao kiếm không có mắt, nếu thương tổn Tả Viễn tháp chủ, bổn Đế quản không được.
- Đều giết cho ta!
Giữa bầu trời, vẻ mặt của Úy Trì Hóa Đức bất biến, cao giọng quát chói tai.
Việc này quan hệ đến Úy Trì gia khống chế Thiên Đô Phủ, Úy Trì Hóa Đức lại sao lại bởi vì Tả Viễn mà có chút thay đổi, chỉ cần hắn không xuống tay với Tả Viễn, coi như sau đó Tả Viễn bẩm báo Thần Đô, cũng không làm gì được Úy Trì Hóa Đức hắn.
So với đắc tội một Luyện Hồn đại sư thất giai đỉnh phong, đồ diệt Tiêu gia, triệt để khống chế Thiên Đô Phủ chỗ tốt thật là lớn hơn nhiều.
Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn đột nhiên thả ra một luồng lĩnh vực kinh người.
Vù!
Lĩnh vực đáng sợ bao phủ khắp nơi, hết thảy cường giả của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều cảm giác được thân thể trầm xuống, Huyền Nguyên trong cơ thể bị điên cuồng áp chế.
Một ít Vũ Hoàng nắm giữ vực giới còn tốt, chí ít có thể điều động không ít Huyền Nguyên, mà một ít võ giả tu vi vẻn vẹn ở Vũ Vương thậm chí càng thấp hơn, chỉ cảm thấy cả người bị một ngọn núi lớn ngăn chặn, ngay cả nhúc nhích cũng không thể nhúc nhích mảy may.
Trái lại Úy Trì gia cùng cường giả Chu gia, ở dưới Cửu Thiên lĩnh vực bao phủ, ra tay không bị hạn chế chút nào, điên cuồng chém giết mà tới.
- Xem ra hôm nay một hồi tử chiến là khó tránh khỏi.
Trên mặt đám người Tô Tú Nhất, giờ khắc này đã khôi phục yên tĩnh, có chỉ là chiến ý vô tận.
Từ khi Úy Trì Hóa Đức xuất hiện, bọn họ đã biết, ngày hôm nay bọn họ muốn sống xác suất đã thấp đến cực hạn.
- Tô Tú Nhất, chư vị, là Tiêu gia ta liên luỵ các ngươi.
Tiêu Vô Tẫn nhìn đám người Tô Tú Nhất cay đắng nở nụ cười.
- Tiêu gia chủ nói gì vậy, ngày hôm nay coi như Huyền Quang Các ta không cùng các ngươi rời đi, Úy Trì gia cũng tuyệt sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chỉ có điều sớm muộn mà thôi, huống chi, bây giờ chúng ta nhiều người như vậy, cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.
Tô Tú Nhất cười nhạt, đối mặt tử vong, hắn trái lại hào hiệp.
Ngược lại đã không trốn được, vậy thì chiến một trận đi, Cửu Thiên Vũ Đế sao? Đại lục đỉnh phong, Tô Tú Nhất hắn đời này còn chưa từng gặp, ngày hôm nay liền mở mang, Cửu Thiên Vũ Đế trong truyền thuyết đến tột cùng có năng lực gì.
Ầm!
Thời khắc này, Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan, Huyền Quang Các Tô Tú Nhất, Dương Tu, Khâu Vô Song, Cát Phác Tử, Cửu Trần, Dược lão, Đông lão… trong cơ thể đều phóng ra chiến ý cùng sát cơ vô tận.
Đại trượng phu, chiến chết, máu nhuộm đất vàng, chỉ đến như thế.
Đám người Tô Tú Nhất duy nhất không bỏ xuống được, là rất nhiều học viên tuổi trẻ của Lam Quang học viện, bọn họ là hi vọng tương lai của Huyền Quang Các, không nên chết ở chỗ này như thế.
- Hết thảy đệ tử của Huyền Quang Các nghe lệnh, một khi chiến đấu bắt đầu, các ngươi lập tức phân tán rời đi, không cho sai lầm, có nghe hay không.
Trong cơ thể Tô Tú Nhất khí tức bát giai nhị trọng đỉnh phong điên cuồng phóng thích, vực giới mạnh mẽ gian nan chống lại lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức, đồng thời lạnh lùng nghiêm nghị hét lớn, ở trong đầu óc của đám người Vân Ngạo Tuyết vang vọng.
- Tô tiền bối, chúng ta...
Sắc mặt bọn họ dồn dập đại biến, truyền âm nói.
- Cái gì cũng đừng nói, đây là mệnh lệnh.
Tô Tú Nhất quát lạnh một tiếng, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện mấy viên đan dược, nuốt vào trong bụng, những đan dược này, chính là lúc trước Diệp Huyền để lại Huyền Quang Các, mỗi một viên đều giá trị kinh người, nhưng hôm nay đối diện với bước ngoặt sinh tử, những đan dược này không dùng, lẽ nào chết rồi còn để cho Úy Trì gia sao?
Ầm!
Đan dược vào thể, khí tức trên người Tô Tú Nhất điên cuồng tăng vọt, tiếp cận bát giai tam trọng.
- Ha ha ha.
Đám người Cát Phác Tử cũng điên cuồng cười to, dùng đan dược, liều lĩnh sử dụng tới vực giới của mình, nỗ lực cho những người trẻ tuổi giảm nhẹ hơn một chút áp lực.
Không chỉ bọn họ, đám người Tiêu gia Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan cũng điên cuồng phóng thích khí tức trong cơ thể, đối mặt Úy Trì gia cùng cường giả Chu gia điên cuồng tiến công, không hề sợ hãi.
Song phương dòng người cấp tốc tiếp cận, chợt...
Ầm ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vang vọng đất trời, một trận đại chiến liền như vậy bạo phát, bốn phe thế lực trong lúc đó điên cuồng chiến đấu cùng nhau.
Chương 1372 Liều mạng tranh đấu (2)
Xì xì!
Chỉ vừa đối mặt, thì có hơn mười người vẫn lạc, tiên huyết nhuộm đỏ mặt đất, huyết tinh chi khí nồng nặc tung bay trên không trung.
Trong võ giả vẫn lạc có gần mười người là đến từ Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, chỉ có số ít là người Úy Trì gia cùng người Chu gia.
Song phương rất nhanh hỗn chiến với nhau, ầm ầm ầm, nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng, đủ loại Huyền Nguyên va chạm, hình thành từng đạo từng đạo nổ vang kinh thiên động địa.
Theo thời gian trôi qua, song phương rất nhanh thì có rất nhiều võ giả vẫn lạc.
- Đám rác rưởi này, ở dưới lĩnh vực của bổn Đế cũng có tử thương.
Trên đường chân trời, sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức tái xanh, hắn không nghĩ tới ở dưới lĩnh vực của mình gia trì, Úy Trì gia hắn vẫn có người thương vong.
Có điều đây là chuyện bất đắc dĩ, hành trình không gian bí ẩn, Úy Trì gia tộc hắn bao quát Úy Trì Bất Công ở bên trong tất cả đều vẫn lạc, tuy có hắn là cường giả Vũ Đế tọa trấn, nhưng sức chiến đấu bát giai tam trọng lại không nhiều, ngoại trừ hai tên trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia hắn ra, cũng chỉ có Chu gia Chu Việt Đình lão tổ là Vũ Hoàng tam trọng.
Mà trái lại Tiêu gia, ngoại trừ Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan, còn có hai tên trưởng lão ẩn cư mấy chục năm chưa từng qua lại cũng có sức chiến đấu bát giai tam trọng, hơn nữa Tả Viễn là Luyện Hồn Sư bát giai tam trọng.
Ở chiến lực hàng đầu, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các là muốn chiếm thượng phong.
Mà nói sức chiến đấu tầng thứ hai, vậy thì càng không cần phải nói, Tiêu gia đồng dạng ở trên Úy Trì gia, mà Chu gia, còn kém Huyền Quang Các rất xa.
Ở dưới Diệp Huyền bồi dưỡng, ba người Tô Tú Nhất, Cát Phác Tử, Cửu Trần đều đột phá đến bát giai nhị trọng, mà Khâu Vô Song cùng Dương Tu vốn là bát giai nhị trọng đỉnh phong, mà Lục Ly, Dược lão, Đông lão, Đông Phương Hiên,… cũng đều là bát giai nhất trọng đỉnh phong, kết hợp với Diệp Huyền lưu lại đan dược, cùng với các loại trận pháp cùng hồn lực phụ trợ, làm cho Huyền Quang Các bùng nổ ra sức chiến đấu không phải bình thường.
- Hừ, không nghĩ tới Huyền Quang Các nho nhỏ dĩ nhiên có nhiều cường giả như vậy?
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức khó coi, chợt hiện ra nụ cười dữ tợn.
- Đáng tiếc a, không có cường giả đứng đầu tọa trấn, ở trước mặt bổn Đế, bọn họ tất cả đều là một bầy kiến hôi.
Trong con ngươi lướt qua một tia lệ mang, Úy Trì Hóa Đức nguyên bản đứng vững phía chân trời đột nhiên thân hình hơi động.
Ầm ầm!
Một Huyền Nguyên Thủ Chưởng cực lớn từ trên trời giáng xuống, uy thế của Cửu Thiên Vũ Đế kinh người, người của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều thân thể chấn động, chỉ cảm thấy thiên địa đều muốn ở dưới một chưởng này hủy diệt, khóe miệng dồn dập tràn ra máu tươi.
- A!
- Oành!
Mà một ít Vũ Vương Tiêu gia tu vi không đạt, càng kêu thảm một tiếng, thân thể trực tiếp ở dưới luồng áp lực này bạo liệt ra, hóa thành sương máu.
Cửu Thiên Vũ Đế, đại lục đỉnh phong.
Bọn họ đã vượt lên võ giả bình thường, vẻn vẹn chỉ tản mát ra khí thế, đều tuyệt đối không phải võ giả bình thường có thể chịu đựng.
Một khi cự chưởng của Úy Trì Hóa Đức hạ xuống, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các tất nhiên sẽ tử thương nặng nề.
- Mở cho ta!
- Ạch a, Bôn Thiên Phệ Chưởng!
- Cực Đạo Quang Sát Kiếm!
- Thiên Nguyên bí pháp!
- Hậu Thổ ấn... trấn sơn đảo hải!
- Cửu Chuyển Diệt Thần Chân!
- Tử Cực Thương... Tử Long Diệt Thế!
- Thiên Diễn Thư... vạn vật quang minh!
Thời khắc này, hết thảy cường giả của Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đều điên cuồng ra tay, nỗ lực chống lại Huyền Nguyên Thủ Chưởng đáng sợ kia.
Đủ loại lưu quang hội tụ thành một dòng lũ óng ánh, bôn tập về phía chân trời.
Oanh ầm!
Chỉ nghe nổ vang kịch liệt giống như thế giới tận thế, toàn bộ đại địa ầm ầm rung động, mặt đất rạn nứt, một luồng lực lượng đáng sợ không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung dọc theo thiên địa bao phủ ra.
Phốc phốc phốc...
Giữa bầu trời, Huyền Nguyên Thủ Chưởng xuất hiện từng tia từng tia vết rạn nứt, sau đó ầm ầm phá nát, mà phía dưới, đám người Tiêu Vô Tẫn, Tô Tú Nhất phun máu tươi, từng cái từng cái điên cuồng lùi về sau, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Đây chính là Cửu Thiên Vũ Đế sao?
Bọn họ nhiều Vũ Hoàng như vậy liên thủ, vẫn như cũ bị đẩy lùi.
- Hừ!
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức khó coi.
- Nếu không phải bổn Đế thương thế chưa lành, chỉ bằng các ngươi những giun dế này, cũng có thể đánh nát Huyền Nguyên chưởng ấn của bổn Đế, đã như vậy, vậy thì từng cái từng cái chậm rãi chém giết!
Úy Trì Hóa Đức hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhắm về phía đám người Tô Tú Nhất nhẹ nhàng vung tay.
- Chết đi!
Xì!
Một đạo quang mang xuất hiện ở trong thiên địa, theo kính mang hiện lên, còn có một luồng lĩnh vực cường đại ràng buộc, mấy người Tô Tú Nhất ở dưới công kích hoàn toàn biến sắc, chỉ cảm thấy thân thể phảng phất như rơi vào trong vũng bùn, cả người lông tơ dựng thẳng, nguy cơ tử vong ở trong lòng giáng lâm.
Vừa nãy Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Úy Trì Hóa Đức bọn họ nhiều người như vậy mới miễn cưỡng nổ nát, bây giờ đơn độc ra tay với bọn họ, bọn họ làm sao có thể chống đối?
- Đáng chết!
Thời khắc mấu chốt, sắc mặt của Tả Viễn đột nhiên biến đổi, trong tay hắn bỗng dưng xuất hiện một hạt châu trong suốt, vù, một luồng hồn lực cùng lực lượng không gian đi vào trong đó, hạt châu kia đột nhiên bắn ra cầu vồng, đánh ở kính mang mà Úy Trì Hóa Đức công kích.
Ầm!
Hai nguồn lực lượng va chạm, Tả Viễn bay ngược, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, mà nguy cơ của đám người Tô Tú Nhất, cũng thuận theo hóa giải.
- Tả Viễn, ngươi đây là muốn đối địch bổn Đế.
Sắc mặt của Úy Trì Hóa Đức tái xanh, hừ lạnh một tiếng, Huyền Nguyên Thủ Chưởng bay thẳng đến Tả Viễn.
Sắc mặt của Tả Viễn không hề thay đổi, trong tay hắn tùy theo hiện ra một viên hoàn cổ điển, trên viên hoàn có hồn lực mông lung tỏa ra, hình thành một không gian kết giới cực lớn, hóa giải một phần lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức.
Mà hạt châu trong tay hắn cũng bao vây mình lại, né tránh Úy Trì Hóa Đức vồ bắt.
Ầm ầm!
Huyền Nguyên Thủ Chưởng đáng sợ thất bại, trên mặt đất xuất hiện một vết nứt hơn một nghìn trượng, ầm ầm nổ vang, từng khối từng khối nham thạch rơi xuống hố sâu, bốc lên vô số bụi mù.
- Giết cho ta!
Ánh mắt của đám người Tiêu Vô Tẫn sáng ngời, liền thừa cơ hội này phóng lên trời, giết vào trong đám người Úy Trì gia cùng Chu gia.
Xì xì!
Tiên huyết bắn tung toé, tàn chi phá nát, không ngừng có người vẫn lạc cùng thương vong.
Chương 1373 Diệp Huyền trở về (1)
Đám người Tiêu Vô Tẫn ánh mắt đỏ đậm, thiêu đốt Huyền Nguyên tinh huyết, ra tay không lưu thủ, đem hết toàn lực, mỗi một kích đều có người bị thương hoặc vẫn lạc.
Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, ngày hôm nay muốn cơ hội chạy trốn vô cùng xa vời, đã như vậy, vậy thì điên cuồng giết chóc, có thể giết một cái tốt một cái.
Dù cho biết rõ hẳn phải chết, cũng phải cho Úy Trì gia cùng Chu gia giáo huấn khó quên.
Xì xì!
Máu tươi bão táp, mấy tên trưởng lão của Úy Trì gia lập tức vẫn lạc ở trong tay Tiêu Vô Tẫn, hắn như mãnh hổ nhảy vào bầy dê, điên cuồng giết chóc.
Mà lúc này hai gã trưởng lão khác của Úy Trì gia đang bị đám người Tiêu Thương Lan vây nhốt, căn bản không có cách cứu viện.
Thấy thành viên gia tộc mình không ngừng vẫn lạc, trong lòng Úy Trì Hóa Đức nhất thời tức giận bốc lên.
- Chết đi cho ta!
Hắn nộ quát một tiếng, cũng không còn cách nào duy trì tư thái cao cao tại thượng, tức giận đến hung hãn ra tay.
Vũ Đế uy khủng bố giáng lâm, quét ngang tất cả, chấn động đến mức đám người Tiêu Vô Tẫn điên cuồng lùi về sau.
- Vô Định Hồn Tráo!
Thời khắc mấu chốt, Tả Viễn lần thứ hai kéo tới, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một cái lồng trong suốt, lập tức bao trùm tất cả mọi người ở đây.
- Chỉ là vòng bảo vệ, phá cho ta!
Ầm ầm!
Úy Trì Hóa Đức nộ quát một tiếng, hung hãn ra tay, nhưng một đòn bén nhọn như vậy, dĩ nhiên không thể đánh vỡ, vẻn vẹn là ở phía trên dập dờn lên vô số gợn sóng.
- Cái gì? Đây là Huyền bảo hồn khí gì?
Úy Trì Hóa Đức giật nảy cả mình, mặt lộ vẻ ngơ ngác.
Có thể ngăn cản được một đòn của Cửu Thiên Vũ Đế, không khỏi cũng quá khuếch đại đi?
Nhưng liên tưởng đến thân phận của Tả Viễn, Úy Trì Hóa Đức lại bừng tỉnh, nghe nói Tả Viễn ở trong Thần Đô cũng rất có thân phận, bái sư một đại nhân vật, có thể thấy được bảo vật này tất nhiên là sư tôn của hắn ban tặng.
Nếu như là chuyện bình thường, Úy Trì Hóa Đức nói không chừng phải cho Tả Viễn một bộ mặt, nhưng bây giờ liên quan đến gia tộc tồn vong, Úy Trì Hóa Đức hắn há có thể lùi bước.
- Đáng ghét, Tả Viễn, xem ra ngươi là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
Thấy đệ tử Úy Trì gia không ngừng vẫn lạc, trong lòng Úy Trì Hóa Đức nhất thời phẫn nộ đan xen, lại tiếp tục như thế, coi như Úy Trì gia hắn tiêu diệt Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, cuối cùng chỉ sợ cũng phải tổn thất nặng nề.
- Úy Trì gia cùng người Chu gia nghe lệnh, tất cả mọi người không được lưu thủ, đều giết cho ta, bất kể là ai đánh giết mấy người Tiêu Vô Tẫn, bổn Đế đều có trọng thưởng!
Úy Trì Hóa Đức nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời quay về Vô Định Hồn Tráo điên cuồng ra tay.
Rầm rầm rầm!
Lần này, hắn không băn thân phận khoăn Tả Viễn mà lưu thủ nữa, lực lượng Cửu Thiên đáng sợ liên tiếp oanh kích, lồng ánh sáng run không ngừng, phía dưới Tả Viễn càng sắc mặt tái nhợt, thân thể chấn động dữ dội, hiển nhiên kiên trì không được bao lâu.
- Các ngươi đi mau.
Dưới lồng ánh sáng, sắc mặt của Tả Viễn tái nhợt, khóe miệng chảy máu, quay về đám người Tô Tú Nhất truyền âm nói.
- Tả Viễn tháp chủ, đa tạ, thế nhưng vô dụng, chúng ta căn bản đi không được.
Đám người Tô Tú Nhất cay đắng nở nụ cười, ở trên cánh đồng hoang vu này, bọn họ có thể tránh được Úy Trì Hóa Đức truy sát sao? Căn bản không thể, chỉ có ra sức chém giết, có thể giết một cái tính một cái.
Mà một bên khác, Chu gia lão tổ Chu Việt Đình ở thời khắc mấu chốt ngăn cản Tiêu Vô Tẫn.
Ầm!
Song phương giao thủ một chiêu, thân thể Tiêu Vô Tẫn chấn động, rút lui vài bước, mà Chu Việt Đình thì bay ngược ra mười mấy mét, tuy rơi xuống hạ phong, nhưng cuối cùng cũng coi như ngăn Tiêu Vô Tẫn lại.
- Chu Việt Đình, ngươi tên súc sinh này, trợ Trụ vi ngược, cam làm chó cho người, quả thực là sỉ nhục của Thiên Đô Phủ ta.
Tiêu Vô Tẫn phẫn nộ nói.
- Hừ, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, câu nói này lẽ nào ngươi không có nghe sao?
Chu Việt Đình xì cười một tiếng, đầy mặt xem thường.
Thế cuộc hôm nay, chỉ có nương nhờ vào Úy Trì gia mới có một con đường sống, Chu Việt Đình không thấy sự lựa chọn của mình có cái gì không đúng.
- Được lắm kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, vậy ngày hôm nay ta trước hết giết ngươi.
Ánh mắt của Tiêu Vô Tẫn phẫn nộ, lúc trước Chu Việt Đình chém giết vài tên cường giả Tiêu gia hắn, hắn đối với Chu Việt Đình thù hận không ít hơn người của Úy Trì gia bao nhiêu.
- Đi chết.
Tiêu Vô Tẫn nộ quát một tiếng, bạo lược mà lên.
Xèo!
Nhưng vào lúc này, phía sau Tiêu Vô Tẫn, một tên Tiêu gia trưởng lão đột nhiên ánh mắt lóe lên, một chưởng đột nhiên đánh về hậu tâm của Tiêu Vô Tẫn.
- Vô Tẫn cẩn thận.
Một bên Tiêu Thương Lan Đại trưởng lão thốt lên một tiếng, nhưng đã không kịp, tuy Tiêu Vô Tẫn ngay lập tức liền tránh thoát, nhưng vẫn bị Tiêu gia trưởng lão đập trúng hậu tâm, xì xì phun ra một ngụm máu tươi.
Chu Việt Đình nắm lấy cơ hội, nghiêng người mà lên, một chưởng bắn trúng ngực của Tiêu Vô Tẫn, ầm, cả người Tiêu Vô Tẫn thổ huyết, tiếng xương cốt vỡ nát, bị thương nặng.
- Vô Tẫn!
Tiêu Thương Lan gào lên đau xót, vội vàng muốn tiến lên cứu viện.
Nhưng vào lúc này, bên cạnh hắn một gã Tiêu gia trưởng lão khác đột nhiên một chiêu kiếm đâm về phía hắn, dưới kinh hãi, Tiêu Thương Lan vội vàng lùi lại phòng ngự, nhưng bởi vì lúc trước lo lắng Tiêu Vô Tẫn, tâm thần hoảng hốt phản ứng chậm một nhịp, vẫn bị đâm trúng ngực.
Xì xì!
Máu tươi như suối trào từ trong phun tung toé ra, không cách nào nén được.
Trong chớp mắt, hai sức chiến đấu bát giai tam trọng đỉnh phong của Tiêu gia bị thương nặng, cục diện trên sân đột ngột xoay chuyển.
- Tiêu Cường, Tiêu Lãnh, các ngươi...
Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan biểu hiện bi phẫn nhìn hai tên Tiêu gia trưởng lão đột nhiên ra tay, đầy mặt khó có thể tin, trong lòng tức giận đan xen.
- Gia chủ, đừng trách chúng ta, chúng ta không muốn chết, chỉ có thần phục Úy Trì gia, mới là đường sống duy nhất.
Tiêu Cường cùng Tiêu Lãnh ánh mắt lóe lên, trong nháy mắt đi tới một phương Úy Trì gia tộc, đối mặt những người còn lại của Tiêu gia sự phẫn nộ, vẻ mặt thản nhiên.
- Ha ha, làm tốt.
Một tên trưởng lão ẩn cư của Úy Trì gia, vỗ vỗ bả vai của hai người:
- Hai người các ngươi làm không tệ.
Chu gia Chu Việt Đình lão tổ cũng cười lạnh:
- Tiêu gia chủ, thấy không, ngay cả Tiêu gia trưởng lão của ngươi cũng biết đạo lý kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi làm sao không hiểu? Đáng tiếc, coi như ngươi đồng ý thần phục Úy Trì gia, Úy Trì gia cũng không tha cho ngươi.&
Chương 1374 Diệp Huyền trở về (2)
- Tiêu Cường, Tiêu Viễn, là các ngươi tiết lộ tin tức Truyền Tống trận?
Vào giờ phút này, đám người Tiêu Vô Tẫn làm sao không rõ ràng đến tột cùng phát sinh cái gì, không nghĩ tới hai tên trưởng lão hạch tâm của Tiêu gia bọn họ, chẳng biết lúc nào sớm đã trở thành chó săn của Úy Trì gia.
Chuyện này đối với đám người Tiêu Vô Tẫn mà nói, không thể nghi ngờ là đả kích khổng lồ, dưới tâm thần cùng thân thể song trọng bị thương, sắc mặt tro nguội.
Ầm!
Mà lúc này, lồng ánh sáng của Vô Định Hồn Tráo rốt cục bị Úy Trì Hóa Đức bắn nát, Tả Viễn chật vật phun ra một ngụm máu tươi, tầng tam trọngy ngược ra ngoài.
Vô Định Hồn Tráo của hắn cũng một lần nữa hóa thành một lồng ánh sáng trong suốt, liễm vào trong tay hắn.
Mất đi lồng ánh sáng, tất cả mọi người đều bại lộ ở dưới phạm vi công kích của Úy Trì Hóa Đức.
Vù!
Lĩnh vực đáng sợ giáng lâm, ràng buộc tất cả mọi người trọng thương ở trong đó, khó có thể nhúc nhích.
- Đáng chết, các ngươi những người này, hết thảy đều phải chết.
Hai con mắt của Úy Trì Hóa Đức đỏ như máu, phẫn nộ rít gào một tiếng, kình khí từ trên người hắn bốc lên, ngưng tụ thành một đạo Huyền Nguyên dài mấy chục mét, xẹt qua hư không, thoáng chốc đi tới trước người một tên trưởng lão ẩn cư của Tiêu gia.
Tu vi của trưởng lão ẩn cư kia cao tới tam trọng đỉnh phong, liền muốn tránh né, nhưng đòn đánh này, chính là một đòn toàn lực của Úy Trì Hóa Đức, không gian cũng giống như trong nháy mắt đọng lại, người trưởng lão kia căn bản không có cách né tránh, trong mắt chỉ còn dư lại dòng lũ đáng sợ kia.
- A!
Trong miệng hắn phát sinh tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả người bị Huyền Nguyên đánh thành vô số mảnh vỡ, rơi rụng về phía mặt đất.
- Không...
Từng khối từng khối huyết nhục cháy đen rơi trên mặt đất, không nhìn ra hình dạng hoàn hảo.
- Tiêu Kính Lữ trưởng lão!
Mặc kệ là người của Tiêu gia hay người Huyền Quang Các, giờ khắc này trong lòng đột nhiên bay lên một luồng thê lương.
Đường đường cường giả tam trọng đỉnh phong, một đòn bị oanh thành mảnh vỡ, ngay cả thi thể cũng không thể bảo lưu.
- Tình cảnh này, cũng sẽ là kết cục của chúng ta sao?
Đám người Tô Tú Nhất đáy lòng bi thương, tiếng kêu thảm thiết của Tiêu Kính Lữ trưởng lão còn vẫn còn bên tai.
Một trận gió lạnh thổi qua, mùi máu tanh nồng nặc tràn ngập, trong lòng chúng nhân đều cực kỳ lạnh lẽo.
Lúc này, mấy sức chiến đấu đỉnh phong trong Tiêu gia cùng Huyền Quang Các, Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan, Tả Viễn đều bị thương nặng, hầu như không có sức chống cự, mà Tiêu Kính Lữ đầu một nơi thân một nẻo, dĩ nhiên vẫn lạc, còn một gã trưởng lão ẩn cư khác thương thế cũng không nhẹ.
Mà đám người Tô Tú Nhất cũng không có một người thân thể hoàn hảo, hoặc nhiều hoặc ít đều bị một chút thương, trong đó mấy người Dược lão cùng Đông lão càng cực kỳ khốc liệt, một thân sức chiến đấu chỉ còn dư lại một hai phần mười.
Lúc này lại đối mặt lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức, hầu như không có một người có sức phản kháng.
Thảm, quá thảm.
Chiến đấu đến hiện tại, Tiêu gia cùng Huyền Quang Các đã cạn kiệt toàn lực, cũng chỉ chém giết một phần ba cường giả của Úy Trì gia cùng Chu gia mà thôi, những người khác tuy cũng đều bị thương nặng, nhưng không nguy hiểm đến tình mạng.
Mà đối diện bọn hắn, chính là một hồi đồ sát.
- Rác rưởi, tất cả đều là một đám rác rưởi.
Trên bầu trời, Úy Trì Hóa Đức tức giận bốc lên, lần này kế hoạch của bọn họ chặt chẽ như vậy, lại vẫn vẫn lạc nhiều thành viên gia tộc như vậy, điều này làm cho trong lòng Úy Trì Hóa Đức tức giận giống như núi lửa phun trào.
- Các ngươi những người này, hết thảy đều phải chết.
Rít lên một tiếng, ánh mắt của Úy Trì Hóa Đức lạnh lẽo, nhắm ngay người Tiêu gia cùng Huyền Quang Các ở phía dưới, lại một lần nữa hung hãn ra tay...
Mà vào lúc này.
Trên đường chân trời cách nơi đây không xa, hai đạo lưu quang một đỏ một lam, đang hăng hái bay về phía Thiên Đô Phủ.
- Nơi này đã là cánh đồng hoang vu ở ngoài Thiên Đô Phủ, khoảng cách Thiên Đô Phủ nhiều nhất gần vạn dặm, hi vọng đám người Tô Tú Nhất còn bình yên vô sự.
Hai người này chính là Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế từ Lưu Tiên Thành một đường chạy về.
Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế dọc theo con đường này căn bản không nghỉ ngơi, vẫn đang ra sức chạy đi, nhưng bởi vì Lưu Tiên Thành cùng Thiên Đô Phủ trong lúc đó khoảng cách rất xa, hai người tiêu hao mấy ngày mới chạy tới ngoại vi Thiên Đô Phủ.
Đột ngột...
Ầm!
Một luồng năng lượng đáng sợ từ cánh đồng hoang vu phía trước lan truyền đến, trên mặt Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế nhất thời lộ ra một tia kinh sợ, đầu đột nhiên ngẩn lên.&- Đây là... khí tức Vũ Đế của Uất Trì gia lão tổ Úy Trì Hóa Đức?
Giữa bầu trời, hai mắt của Diệp Huyền bỗng dưng trợn tròn, hắn từng ở trong vực sâu cảm nhận được qua khí tức của Úy Trì Hóa Đức, trong nháy mắt liền nhận ra, cỗ uy thế Vũ Đế kinh người này chính là uy thế Vũ Đế trên người Úy Trì Hóa Đức.
- Úy Trì Hóa Đức quả nhiên không chết, hiện tại hắn ở đây làm cái gì?
Trên mặt Diệp Huyền nhất thời lộ ra vẻ lo lắng, đêm hôm khuya khoắt, Úy Trì Hóa Đức xuất hiện ở ngoài Thiên Đô Phủ, này vốn là một hiện tượng khiến người ta vô cùng quái dị, mà theo bay lượn tới gần, Diệp Huyền càng cảm nhận được vị trí của Úy Trì Hóa Đức, mơ hồ truyền đến rất nhiều khí tức yếu ớt khác.
- Chẳng lẽ là...
Trong lòng Diệp Huyền nhất thời cả kinh.
- Huyết Kiếm, chúng ta đi!
Huyền Nguyên trong cơ thể thôi thúc đến mức tận cùng, oanh một hồi, Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế liền như lưu tinh xẹt qua chân trời, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, vèo một cái liền biến mất ở phía chân trời.
Lúc này bốn phe thế lực đại chiến trên hoang dã.
Ầm!
Theo Úy Trì Hóa Đức lại một lần nữa ra tay, một trưởng lão ẩn cư khác của Tiêu gia, thân thể chia năm xẻ bảy, huyết tinh chi khí nồng nặc tản mát, nhuộm địa phương hắn mới vừa đứng đỏ như máu, làm cho người kinh hãi run sợ.
- Tiêu Kính Tịch trưởng lão!
Đám người Tiêu Vô Tẫn, Tiêu Thương Lan nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt chảy xuống huyết lệ, biểu hiện bi phẫn gần chết!
Vô lực, một cảm giác vô lực ở trong lòng bọn hắn quanh quẩn.
Lúc này bọn hắn cả người đẫm máu, bị thương nặng, ngay cả lĩnh vực của Úy Trì Hóa Đức cũng không thể chống đối, chỉ có thể trơ mắt nhìn Úy Trì Hóa Đức từng cái từng cái tàn sát tộc nhân của mình mà không thể ra sức.
Cái cảm giác này, so với giết bọn họ còn muốn thống khổ.
Chương 1375 Cũng đừng nghĩ trốn
- Thống khổ đi, kêu gào đi, cùng Úy Trì gia ta đối nghịch, này chính là kết quả của các ngươi.
Ánh mắt của Úy Trì Hóa Đức lạnh lùng, hắn yêu thích nhìn kẻ thù của mình ở trước mặt hắn giãy dụa thống khổ, loại cảm giác khống chế kia, khiến cho trong lòng hắn tràn ngập vui vẻ cùng hưng phấn.
- Vừa nãy giết hai người Tiêu gia, hiện tại đến phiên Huyền Quang Các các ngươi.
Sau khi giết hai trưởng lão lánh đời của Tiêu gia, Úy Trì Hóa Đức cũng không tiếp tục động thủ với Tiêu Vô Tẫn cùng Tiêu Thương Lan.
Dưới cái nhìn của hắn, hai người này là bữa tiệc lớn cuối cùng, nếu là bữa tiệc lớn, đương nhiên phải phóng tới cuối cùng xử lý, trước lúc này không bằng trước diệt Huyền Quang Các a.
Nhìn rất nhiều thành viên của Huyền Quang Các, nói thật trong lòng Úy Trì Hóa Đức cũng có chút hoảng sợ, thực lực của đám người Tô Tú Nhất còn không để hắn kinh ngạc như thế nào, hắn giật mình chính là đám thiên tài trẻ tuổi Thiên Luân.
- Thật không nghĩ tới Huyền Quang Các này vừa ở Thiên Đô Phủ thành lập, dĩ nhiên liền có gốc gác như thế, một khi chờ những người trẻ tuổi này trưởng thành, tất nhiên sẽ mang đến uy hiếp to lớn cho Úy Trì gia ta, cũng còn tốt phát hiện đúng lúc.
Ánh mắt của Úy Trì Hóa Đức dữ tợn, không chút do dự liền đánh về phía đám người Tô Tú Nhất.
Ầm ầm!
Một bàn tay khổng lồ xuất hiện ở trong thiên địa, ầm ầm nghiền ép về phía đám người Tô Tú Nhất, trên mặt đám người Tô Tú Nhất đều lộ ra bi phẫn, không cam lòng.
- Diệp thiếu, xin lỗi, chúng ta không thể thủ đến ngươi trở về.
Đám người Tô Tú Nhất, trong lòng bi thống gào thét.
- Diệp Huyền, ngươi ở đâu?
Khóe mắt của Vân Ngạo Tuyết lặng yên rơi xuống nước mắt.
Thời khắc này, trong lòng nàng khát vọng có thể thấy Diệp Huyền một lần cuối cỡ nào, thế nhưng nàng biết cho dù là một yêu cầu đơn giản như vậy, đối với nàng bây giờ mà nói cũng là hy vọng xa vời.
Còn nhớ, cái kia trong lớp vui cười tức giận mắng.
Còn nhớ, trong vương thành thoải mái phong vân.
Còn nhớ, trong Phù Quang bí cảnh đồng sinh cộng tử.
Hai mắt của Vân Ngạo Tuyết mơ hồ.
Một bên, Hạ Thất Tịch, Đông Phương Tử Ti cũng ánh mắt mông lung, ở thời khắc sinh tử cuối cùng, trong đầu các nàng không tên hiện ra một bóng người đồng dạng.
Nam tử kia đứng thẳng trong gió, đối mặt bất cứ chuyện gì cũng không biến sắc.
Bóng người kia khóe miệng cười mỉm, khiến người ta vĩnh viễn nhìn không thấu sâu cạn.
Tất cả những thứ này, đều cách các nàng đi xa.
Uy thế đáng sợ, tất cả mọi người Huyền Quang Các tuyệt vọng nhắm mắt lại, không phải bọn họ không muốn phản kháng, mà là lúc này bọn hắn đã không có bất kỳ sức phản kháng.
Mà một bên trên mặt đám người Úy Trì Năng cùng Chu Việt Đình, đều lướt qua một nụ cười.
- Chết đi!
Trong lòng bọn họ đều không kìm lòng được hét cao, hưng phấn nhìn bàn tay hủy diệt kia, dập tắt đám người Tô Tú Nhất.
Đúng lúc này...
- Ầm!
Tiếng nổ vang rền vang vọng đất trời, một sóng gợn vô hình phảng phất như đạn pháo bắn về phía Úy Trì Hóa Đức, Huyền Nguyên cuồng bạo, ở dưới cỗ năng lượng đáng sợ này, hư không trực tiếp bị đọng lại, một trường kiếm màu đỏ như từ trên trời kéo tới, trong nháy mắt đi tới trước mặt Úy Trì Hóa Đức.
Úy Trì Hóa Đức giật nảy cả mình, hắn có thể cảm nhận được công kích đột nhiên nhô ra kia uy lực mạnh.
- Từ đâu xuất hiện công kích?
Đồng thời, Úy Trì Hóa Đức lập tức phất tay chém ra.
- Bồng!
Thân thể của Úy Trì Hóa Đức phản chấn đến liên tục lùi về sau.
Không trung, một cường giả trên người chảy xuôi hào quang màu đỏ thắm, như thần linh trôi nổi ở giữa không trung, quanh thân cường giả này có khí tức đáng sợ bức tán, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Úy Trì Hóa Đức.
Chính là Huyết Kiếm Vũ Đế!
Cùng lúc đó một bóng người đáng sợ khác trong nháy mắt đi tới trên bầu trời trước đám người Tô Tú Nhất, trên người hắn tỏa ra khí tức áp lực đáng sợ, như một pho tượng chiến thần quay về Huyền Nguyên Thủ Chưởng vung ra một ánh kiếm.
Trong ánh kiếm, vô số hình thành thiểm diệt, cùng Huyền Nguyên Thủ Chưởng của Úy Trì Hóa Đức ầm ầm va chạm.
Ầm ầm!
Nổ vang đinh tai nhức óc, người này đánh nát tan Huyền Nguyên Thủ Chưởng.
Đám người Tô Tú Nhất chỉ cảm thấy cả người buông lỏng, sau đó liền nhìn thấy bóng người đứng ngạo nghễ ở trước bọn hắn, cái bóng lưng quen thuộc kia, trên mặt đám người Tô Tú Nhất đều không kìm lòng được toát ra biểu hiện kích động.
- Có lỗi với chư vị, ta tới chậm.
Thanh âm ôn hoà tràn ngập ở trong thiên địa này, bóng người kia xoay người, nhìn mọi người phía dưới vết thương đầy rẫy, cả người đẫm máu, trong thanh âm mang theo một tia tự trách.
- Diệp thiếu!
- Huyền Diệp!
Đoàn người vào lúc này đầu tiên là vắng lặng một hồi, sau đó trong nháy mắt sôi trào.
Trên mặt mỗi người đều tràn ngập vẻ kích động, viền mắt có nước mắt chảy xuống.
Bọn họ làm sao cũng không tưởng tượng nổi, ở bước ngoặt hẳn phải chết này, Diệp Huyền lại đột nhiên xuất hiện, cứu tất cả mọi người.
Không chỉ người Huyền Quang Các, bao quát đám người Tiêu Vô Tẫn, giờ khắc này trên mặt cũng toát ra vẻ cực kỳ kích động.
Huyền Diệp, Huyền Diệp dĩ nhiên vào lúc này trở về.
- Bạch!
Huyết Kiếm Vũ Đế một kiếm bức lui Úy Trì Hóa Đức, thân hình hơi loáng một cái, hóa thành một vệt ánh sáng màu máu rơi vào bên cạnh Diệp Huyền, sau đó ánh mắt lãnh đạm nhìn Úy Trì Hóa Đức ở giữa bầu trời.
- Diệp thiếu, ngươi cẩn thận, người này là Úy Trì gia tộc lão tổ, Cửu Thiên Vũ Đế Úy Trì Hóa Đức.
Sau khi đám người Tô Tú Nhất, Tiêu Vô Tẫn, Tả Viễn kinh hỉ, lập tức căng thẳng nhắc nhở.
- Mọi người trước ăn Liệu Thương Đan vào, an tâm chữa thương, những chuyện khác liền giao cho ta.
Diệp Huyền giơ tay lên, lập tức liền có từng viên đan dược bắn ra, dồn dập rơi vào trong tay rất nhiều võ giả ở đây, làm xong tất cả những thứ này, lúc này Diệp Huyền mới xoay người, trong ánh mắt bắn ra một đạo sát cơ doạ người.
- Ngày hôm nay, bất kể là người của Úy Trì gia, hay là người của Chu gia, một cái cũng đừng nghĩ trốn.
Thanh âm của hắn lạnh như băng ở trong thiên địa này vang vọng, như bùa đòi mạng đến từ Cửu U, khiến cho người không rét mà run.
Diệp Huyền nổi giận, vào giờ phút này hắn thật sự nổi giận.
Nhìn thấy thương thế trên thân đám người Tô Tú Nhất, Vân Ngạo Tuyết, tức giận trong lòng Diệp Huyền làm sao cũng không cách nào giảm, hắn có thể khẳng định, nếu như không phải hắn đúng lúc chạy tới, như vậy hắn chứng kiến tất nhiên sẽ là thi thể của đám người Vân Ngạo Tuyết.
Xưa nay không có một khắc nào, trong lòng hắn tức giận sẽ đáng sợ như hiện tại.&