• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Tôi Là Người (3 Viewers)

  • 1. Tôi Là Người

Chap 1. Tôi là Người.

Nếu con người sinh ra nói rằng bất kể ai trong họ đều có quyền tồn tại.
Vậy thì tại sao những sinh vật khác thì không?

Có phải vì con người nắm trong tay công cụ để áp đặt cái nguyên tắc cho thế giới mà họ sống - trí thông minh.

“Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.

Nếu tạo hóa tạo ra tất cả, dĩ nhiên nó không bao giờ ưu tiên cái gì cả. Nhưng vì nó chẳng là thứ gì cả, vậy nên những lý lẽ người đưa ra đều ngụy biện cho cái quyền thống trị của họ.

Cái quyền sinh sát tạo vật tự nhiên.

Con người, tất nhiên là đỉnh cao của mức tồn tại – vì có trí tuệ và tình cảm rõ ràng nhất.

Có nhu cầu khám phá tự nhiên nhiều và đời sống tinh thần luôn rõ ràng hơn những loài cũng có trí trí tuệ và tình cảm khác.

Mình thì cho rằng có lẽ tất cả sinh vật tồn tại trên trái đất này đều có trí tuệ và tình cảm. Chỉ là mức tổ chức và khả năng phản ứng lại quá thấp đến mức không thể nhận ra, hoặc chính xác là con người không thể nhận ra, bới trí tuệ và tình cảm cũng chỉ là ngôn ngữ do con người sáng tạo để mô phỏng thế giới. Và kiến thức của họ là khám phá được, họ không bao giờ hiểu hết về thế giới tự nhiên nếu chỉ nhìn bằng mắt và dùng những nguyên tắc toán học (chăng?).Họ định nghĩa nó thế nào thì họ cho rằng như thế, dù nó không hẳn hoặc hoàn toàn khác thế.

Quyền đặt tên cho thế giới.

Tôi dù yêu quý mọi thứ của tự nhiên sinh ra, và tin thế giới này không đơn thuần là qua đôi mắt và trí não này nhận thức được.

Nhưng nếu bạn không biết thì, tôi lại rất thích khoa học, vì nó khám phá thế giới tự nhiên làm tôi hiểu biết thêm về thế giới. Tôi thích thú với những điều kì lạ mà “khoa học không thể giải thích”, những giả thuyết xung quanh. Tôi thứ hiểu xem vũ trụ như thế nào, nhưng rồi nhận ra mình cũng chỉ có thể nhìn thế giới bằng đôi mắt, nghe bằng tai, chạm bằng da và thấu hiểu bằng não (chứ không phải bằng trái tim :V).

Tôi rất buồn vì dù như vậy, con người vẫn chỉ sử dụng tự nhiên như một công cụ duy trì sự sống, không đóng góp vào sự duy trì của nó.

Rồi tôi lại nghĩ, sự sống là gì, có phải là sự phân bào ở cấp vi mô mà tôi đã biết. Thế rồi tôi lại cho rằng có lẽ sự sống là một thứ lớn lao hơn cả sự sinh ra và chết đi của một tế bào tạo ra thực thể.

Vì nếu thế, đá, cát, bụt, không khí,… là vật chết.

Nhưng tôi lại nghĩ, sống và chết có thật là như vậy không, đôi khi con người hiểu nó là sự dừng lại của quá trình phân bào, kết thúc khả năng hoạt động của một hệ cơ quan. Nhưng nếu sống và chết không tồn tại thì sao. Không có gì sinh ra và chết đi, nó chỉ chuyển từ dạng tồn tại này sang dạng tồn tại khác?

ồ, Vấn đề khá ổn rồi đó.Tồn tại là vô hạn khả năng và hình thức, do đó trí tuệ và tình cảm, sống và chết, tất thảy đều phù hợp với tùy cảnh tồn tại của nó.

Vậy tại sao con người có quyền phá hủy tự nhiên?

Có lẽ bởi vì họ là dạng tồn tại hữu hình quyền lực nhất ở thế giới của họ. Vậy nên họ làm tất cả những gì họ muốn, thế rồi…họ xem tự nhiên là để phục vụ cho sự sinh tồn theo nghĩa của họ.

Buồn ghê luôn.

Con người phá hủy dần thế giới này, hay là làm cho thế giới của họ tốt đẹp hơn. Nhưng chắc chắn, thế giới của họ không có chổ cho những nguyên tác nguyên thủy tự nhiên. Họ tạo ra những nguyên tác riêng mình dù có thể họ không biết.

Dù sao thì, tôi cũng là con người.
và tôi sinh ra cũng đã góp phần phá hủy nơi đây.



Tôi ước gì loài người có thể đối xử bình đẳng với tất cả các sinh vật khác trên trái đất. Bởi vì tất cả đều có quyền tự do tồn tại.

#FreedomRight
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom