Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
CHƯƠNG 30 TỪ HÔN
CHƯƠNG 30: TỪ HÔN
Tôi nhìn vẻ mặt hờ hững của Bùi Minh như không quan tâm đến chuyện này, không ngờ anh ấy ngoài mặt lạnh lùng nhưng bên trong lại nóng bỏng đến vậy.
Tôi và Bùi Minh đi siêu thị chọn một ít quà và mỹ phẩm, tôi muốn có ấn tượng tốt trước mặt bố mẹ Bùi Minh.
Tôi để đồ đã mua vào cốp xe, bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó liền hỏi Bùi Minh đang lái xe bên cạnh.
“Chúng ta kết hôn mà không có sự đồng ý của bố mẹ, không biết bố mẹ anh có giận không?
Bùi Minh nhếch môi, vẻ mặt lóe lên nét châm biếm rồi rất nhanh biến mất, nhanh đến mức làm tôi tưởng mình nhìn nhầm.
“Không có chuyện đó đâu, em đừng nghĩ lung tung.”
Tuy nhiên, trong lòng tôi vẫn không bớt lo lắng một chút nào.
Nhà chính của nhà họ Bùi là một biệt thự theo phong cách Trung Quốc, nhìn cách bày trí có thể thấy chủ nhân ngôi nhà rất coi trọng truyền thống.
Tôi đi theo sau Bùi Minh, vừa bước vào cổng thì đã gặp người quen.
“ Đây là em trai anh, Bùi Dân, còn đây là em dâu tương lai của anh, Đường Hương.” Bùi Minh lạnh nhạt giới thiệu.
Tôi và Đường Hương đều kinh ngạc nhìn nhau. Đường Hương nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, tối tăm, không cam chịu, và có một chút gì đó như không thể tin được.
Đầu tôi vô cùng rối rắm.
Đây là cái quan hệ gì vậy? Bạn gái cũ trở thành vợ sắp cưới của em trai mình? Tôi nhớ là trước đấy Bùi Minh đã từng nói bị Đường Hương phản bội, trèo lên giường người đàn ông khác.
Nói như vậy, kẻ quan hệ với cô ta chính là em trai của Bùi Minh – Bùi Dân?
Tôi lén liếc nhìn Bùi Dân, có thể nói hai anh em nhà này gần như chẳng có gì giống nhau.
Bùi Minh trông lạnh lùng, tính tình thì lạnh nhạt, cả người đều toát ra vẻ xa cách khó gần. Còn em trai Bùi Dân lại nhã nhặn tuấn tú, đôi mắt đào hoa rất thân thiện dễ gần.
Nhìn thoáng qua, thật không thể tin được họ là anh em ruột.
Trông cậu ta tao nhã như vậy, không ngờ lại cướp bạn gái của chính anh trai mình?
Sau khi giới thiệu ngắn gọn cho tôi, Bùi Minh tiếp tục giới thiệu tôi cho bố mẹ của anh.
Bố của Bùi Minh là Bùi Đặng Hưng, ông nhìn còn rất trẻ, bề ngoài mới chỉ tầm 40 tuổi, tuổi thật chắc phải nhiều hơn, ông cũng không hề nói gì, xem ra không tức giận lắm.
Mà mẹ của Bùi Minh, Lương Bích Nhược còn trẻ hơn nữa, bà trông chỉ tầm 30 tuổi, vẫn quyến rũ ngời ngời, một chút cũng không giống phụ nữ đã sinh con.
“Con nói gì cơ? Hai đứa đã bí mật kết hôn từ trước rồi? Đến giấy chứng nhận cũng đăng ký rồi?” Bùi Đặng Hưng nhăn mày, giận dữ quát lên!
Tôi thầm thở dài, tôi và Bùi Minh tự đi đăng ký giấy chứng nhận kết hôn mà không nói, quả nhiên khiến bố mẹ chồng không vui, cũng đúng, chuyện này ai mà chẳng tức giận?
Tôi nhanh chóng đưa món quà trong tay ra nói vài câu nhẹ nhàng nhu thuận, ông bố đến nhìn cũng không nhìn, chỉ lạnh lùng hừ lạnh. May có Lương Bích Nhược nhận quà giúp tôi giải vây.
Bà nhìn tôi một lượt từ trên xuống, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa, thoạt nhìn thực sự bình dị và gần gũi. Đối lập với sự lạnh lùng của ông bố, bà mẹ đối với tôi quá tốt khiến tôi có cảm giác thân thiết kỳ lạ.
Bà dịu dàng bảo tôi ngồi xuống, thân thiết nói:”Con tên là Lâm Đông Mỹ đúng không? Nhìn con đúng là hiền lành ngoan ngoãn, chẳng trách Bùi Minh nhà ta thích con.”
Tôi ngượng ngùng cúi đầu xuống, lại nghe thấy mẹ chồng nói:”Nhà con làm gì vậy? Bây giờ con đang làm gì?
“Bố con mất rồi, mẹ thì đang nằm viện, bây giờ con…không có việc làm.” Càng nói tôi càng không dám ngẩng đầu lên.
Nhà họ Bùi là có gia thế như, còn tôi, nói ra thì xấu hổ nhưng thực là không thể nào với tới được nhà họ Bùi.
Lời của tôi vừa dứt, không khí trong phòng bỗng trở nên ngưng đọng, đến cả bà mẹ vừa rồi đối tốt với tôi cũng trầm mặc.
“Con xem con đi, con tìm bạn gái kiểu gì vậy? Gia cảnh kém thì cũng thôi đi, còn là thứ ăn không ngồi rồi, đến cả công việc cũng không có, mặt mũi của nhà họ Bùi này đều bị con vứt sạch rồi!” Sắc mặt Bùi Đặng Hưng xanh mét, tức giận đến mức cả người run lên, ông ta dùng sức nắm lấy tay ghế mới có thể miễn cưỡng ổn định thân mình.
Tôi mấp máy môi muốn giải thích gì đó, nhưng không thể phủ nhận lời ông vừa nãy nói là sự thật, tôi và Bùi Minh thực sự chênh lệch quá lớn, nhất là gia thế.
Bùi Minh giống như không hề cảm thấy cơn thịnh nộ của bố mình, anh ấy nhẹ nhàng trả lời:”Tình cảm như nước uống, nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết. Người cùng sống với con là Lâm Đông Mỹ, không phải là bố. Cô ấy có gì tốt, tự con có thể nhìn ra được.”
Bùi Minh nói câu này quả thật đã đổ thêm dầu vào lửa. Ông bố bị chọc tức đến phát điên, chỉ có thể ôm lấy lồng ngực. Mẹ chồng liền chạy ngay đến giúp ông dễ thở hơn.
“A Minh, sao con có thể nói chuyện như vậy với bố mình hả? Con làm bố con tức giận rồi đấy.” Bà liếc nhìn Bùi Minh với ánh mắt đầy oán trách.
Lúc này, bố chồngđã qua cơn suyễn, cảm xúc đã bình thường trở lại:”Được, cứ cho là con không quan tâm đến gia cảnh nhà cô ta, nhưng kết hôn là chuyện lớn, con ít nhiều cũng phải thông báo cho gia đình một tiếng, sao lại im im tùy ý làm như thế, rốt cuộc trong mắt con có người bố này nữa không hả?”
Nghe giọng ông đã dịu xuống, tôi vội vàng kéo tay áo Bùi Minh, ý muốn nói với anh là đừng làm căng thẳng chuyện này lên nữa.
Bùi Minh cũng không tiếp tục làm căng, giọng nói theo đó cũng dịu đi:”Bố, chuyện này là do con không đúng, con xin lỗi bố.”
“Vậy được, bây giờ con mau dẫn người phụ nữ này tới cục dân chính ly hôn luôn đi. Bố sẽ coi chuyện này là quá khứ, những gì con đã làm bố sẽ coi như chưa có gì xảy ra.”
“Bố, xin thứ lỗi cho con, chuyện này con không thể đồng ý với bố. Nếu như bố không thích Mi Mi, con và cô ấy sẽ chuyển ra ngoài ở.”
Bùi Minh cũng rất kiên quyết, hai người không ai nhường ai, không khí trong phòng căng thẳng giương cung bạt kiếm, tùy tiện ném vào một mồi lửa cũng có thể phát nổ ngay lập tức.
“Được rồi, được rồi, Đặng Hưng, ông cùng con tranh cãi làm gì. Con nó cũng đã lớn rồi, cũng có cách nghĩ của riêng mình. Chúng ta không thể nào cả đời ôm nó trong vòng tay được. Nếu như chuyện đã thành rồi thì sao lại bắt chúng nó ly hôn chứ? Nếu như ly hôn, đối với danh tiếng nhà họ Bùi chúng ta cũng không có gì tốt cả.
Mẹ chồng đi ra giảng hòa, cho bố chồng cái thang để xuống. Ông ấy dường như cũng không muốn quan hệ của bố con trở nên căng thẳng, lạnh lùng hừ một tiếng không nói nữa.
Trấn an thành công ông ấy, mẹ chồng lại nói lời sâu xa với Bùi Minh: “Hai bố con thân thiết không nên cãi nhau, chúng ta là người một nhà, sao có thể nói ra câu bỏ nhà ra ngoài hả? Chuyện ngày hôm nay, chúng ta tạm thời gác lại sau này nói sau. A Minh, bố con dù nặng lời nhưng cũng là vì muốn tốt cho con, con biết chưa hả?”
“Con biết rồi, thưa dì.” Bùi Minh trả lời, vẻ mặt không có một chút gợn sóng, nhìn không ra rút cuộc là anh đang nghĩ gì.
Tôi lập tức liền sửng sốt.
Tôi rất có thiện cảm với mẹ chồng, bởi vì từ khi bước vào của nhà này thì bà ta không hề làm khó tôi, ngược lại còn đỡ lời giúp tôi mấy lần, còn nói đỡ bảo vệ Bùi Minh.
Không ngờ Bùi Minh lại kêu bà là dì… không phải mẹ ruột sao?
Tôi nhìn bà ta, rồi lại trộm quan sát Bùi Dân, phát hiện Bùi Dân quả nhiên rất giống bà, nhất là đôi mắt đào hoa kia, như một nhuôn đúc ra vậy.
Nói như vậy, mẹ chồng… không, dì là mẹ kế của Bùi Minh, mà Bùi Dân mới là con ruột của bà?
Trong lòng tôi âm thầm cảm khái, thật sự là hiếm có. Thân là mẹ kế, nhưng đối với Bùi Minh lại quan tâm lo lắng, nói là mẹ ruột cũng chẳng sai.
Bữa cơm này ai nấy đều có tâm sự nên kết thúc không mấy vui vẻ.
Lúc đi ra khỏi nhà họ Bùi, trong lòng tôi buồn bã mãi không thể xua tan.
Cảm giác bị người chán ghét thật không thoải mái chút nào.
Thấy tôi vẫn buồn bã ủ dột, Bùi Minh cũng không vội vã lái xe về nhà mà hỏi tôi:”Dạo gần đây có mấy bộ phim mới ra rạp, có muốn xem không?
Tôi không có hứng thú, liền lắc đầu.
Bùi Minh nhíu nhíu mi, cúi xuống nhìn tôi cười lớn:”Sao vậy, vẫn còn buồn à?”
“Anh nói xem, có phải em rất kém cỏi đúng không?” Tôi rầu rĩ nói, trong họng như bị một tảng đá chắn ngang.
Bùi Minh đánh giá một lượt trên người tôi một phen, chòng ghẹo nói:”Cũng tạm được, dáng người cũng không có vấn đề gì. Nếu như về sau có thể chủ động thêm một chút thì anh hài lòng rồi.”
Bùi Minh nói những lời xấu hổ đó với bộ dạng cực kỳ nghiêm túc khiến tôi đỏ bừng mặt. Tôi tức giận trừng mắt liếc anh một cái:”Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy!”
“Ừ, em nói đi, anh nghe đây.” Khuôn mặt anh đậm ý cười và cả cảm giác ấm áp mê người ấy.
Tôi bị anh trêu đùa, tâm trạng không tốt lúc nãy đã đỡ hơn khá nhiều. .
“Anh xem em… gia cảnh bình thường, không có công việc, bề ngoài tuy rằng cũng được, nhưng người đẹp hơn em cũng không phải là không có, em còn là phụ nữ đã ly hôn. Ngay cả chính em cũng cảm thấy bản thân mình có bao nhiêu thấp kém, khó trách bố mẹ anh không thích em.”
“Bề ngoài cũng được?” Bùi Minh nhướng mày, vẻ mặt đầy kinh ngạc hỏi lại tôi:”Tự tin vậy sao?”
Tôi nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Bùi Minh:”Sao không ? Mặt em là tự nhiên chuẩn không cần chỉnh đấy, không hề kém mấy người đi phẫu thuật thẩm mỹ như Trần Mạn Mạn và Đường Hương chút nào đâu. Từ nhỏ đến lớn em đều đẹp mà, em có tự tin vào điều này.”
“Đúng.” Bùi Minh cười khẽ, ngón trỏ thon dài bóp chóp mũi của tôi, “Bé lợn xinh xắn.”
Tôi hất tay Bùi Minh ra:”Đừng có mà đánh trống lảng, bây giờ đang nói về chuyện của bố mẹ anh đấy.”
Bùi Minh thở dài:”Chọc em vui thôi mà, em có đôi lúc chẳng thú vị gì cả.”
Bùi Minh thu lại vẻ mặt trêu đùa, nghiêm túc nói:”Chuyện của ba anh và dì, em không cần để ý, anh sớm biết là họ sẽ không đồng ý rồi.”
Tôi kinh ngạc nhìn Bùi Minh.
Bùi Minh nhếch khóe miệng, lộ ra vẻ mặt thản nhiên châm chọc:”Nói trắng ra, chỉ cần anh có người yêu, không phải là người họ chọn trúng, họ cũng sẽ không vừa lòng. Nhưng mà Lâm Đông Mỹ, cuộc sống này là của anh, cho nên anh chọn em, chẳng liên quan gì tới họ hết.
Trong lòng tôi cảm động không thôi, một lúc sau mới hỏi:”Không sợ bố mẹ anh phản đối à?”
Bùi Minh cười cười:”Nếu như không phải còn lăn tăn về họ, anh đã sớm cùng em kết hôn rồi. Lâm Đông Mỹ, hãy tin tưởng vào người đàn ông của em.”
Tôi cảm giác tim mình đập rất mạnh, cảm giác một Bùi Minh có trách nhiệm thế này rất ngầu và đẹp trai!
Tôi xích lại gần Bùi Minh rồi rướn lên hôn mạnh một cái.
“Anh, em bỗng phát hiện ra hôm nay anh rất đẹp trai!”
Bùi Minh nhướng nhướng mày, nhìn tôi với ánh mắt đầy bất mãn.
“Chỉ có như vậy thôi à?”
Tôi nhìn vẻ mặt hờ hững của Bùi Minh như không quan tâm đến chuyện này, không ngờ anh ấy ngoài mặt lạnh lùng nhưng bên trong lại nóng bỏng đến vậy.
Tôi và Bùi Minh đi siêu thị chọn một ít quà và mỹ phẩm, tôi muốn có ấn tượng tốt trước mặt bố mẹ Bùi Minh.
Tôi để đồ đã mua vào cốp xe, bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó liền hỏi Bùi Minh đang lái xe bên cạnh.
“Chúng ta kết hôn mà không có sự đồng ý của bố mẹ, không biết bố mẹ anh có giận không?
Bùi Minh nhếch môi, vẻ mặt lóe lên nét châm biếm rồi rất nhanh biến mất, nhanh đến mức làm tôi tưởng mình nhìn nhầm.
“Không có chuyện đó đâu, em đừng nghĩ lung tung.”
Tuy nhiên, trong lòng tôi vẫn không bớt lo lắng một chút nào.
Nhà chính của nhà họ Bùi là một biệt thự theo phong cách Trung Quốc, nhìn cách bày trí có thể thấy chủ nhân ngôi nhà rất coi trọng truyền thống.
Tôi đi theo sau Bùi Minh, vừa bước vào cổng thì đã gặp người quen.
“ Đây là em trai anh, Bùi Dân, còn đây là em dâu tương lai của anh, Đường Hương.” Bùi Minh lạnh nhạt giới thiệu.
Tôi và Đường Hương đều kinh ngạc nhìn nhau. Đường Hương nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, tối tăm, không cam chịu, và có một chút gì đó như không thể tin được.
Đầu tôi vô cùng rối rắm.
Đây là cái quan hệ gì vậy? Bạn gái cũ trở thành vợ sắp cưới của em trai mình? Tôi nhớ là trước đấy Bùi Minh đã từng nói bị Đường Hương phản bội, trèo lên giường người đàn ông khác.
Nói như vậy, kẻ quan hệ với cô ta chính là em trai của Bùi Minh – Bùi Dân?
Tôi lén liếc nhìn Bùi Dân, có thể nói hai anh em nhà này gần như chẳng có gì giống nhau.
Bùi Minh trông lạnh lùng, tính tình thì lạnh nhạt, cả người đều toát ra vẻ xa cách khó gần. Còn em trai Bùi Dân lại nhã nhặn tuấn tú, đôi mắt đào hoa rất thân thiện dễ gần.
Nhìn thoáng qua, thật không thể tin được họ là anh em ruột.
Trông cậu ta tao nhã như vậy, không ngờ lại cướp bạn gái của chính anh trai mình?
Sau khi giới thiệu ngắn gọn cho tôi, Bùi Minh tiếp tục giới thiệu tôi cho bố mẹ của anh.
Bố của Bùi Minh là Bùi Đặng Hưng, ông nhìn còn rất trẻ, bề ngoài mới chỉ tầm 40 tuổi, tuổi thật chắc phải nhiều hơn, ông cũng không hề nói gì, xem ra không tức giận lắm.
Mà mẹ của Bùi Minh, Lương Bích Nhược còn trẻ hơn nữa, bà trông chỉ tầm 30 tuổi, vẫn quyến rũ ngời ngời, một chút cũng không giống phụ nữ đã sinh con.
“Con nói gì cơ? Hai đứa đã bí mật kết hôn từ trước rồi? Đến giấy chứng nhận cũng đăng ký rồi?” Bùi Đặng Hưng nhăn mày, giận dữ quát lên!
Tôi thầm thở dài, tôi và Bùi Minh tự đi đăng ký giấy chứng nhận kết hôn mà không nói, quả nhiên khiến bố mẹ chồng không vui, cũng đúng, chuyện này ai mà chẳng tức giận?
Tôi nhanh chóng đưa món quà trong tay ra nói vài câu nhẹ nhàng nhu thuận, ông bố đến nhìn cũng không nhìn, chỉ lạnh lùng hừ lạnh. May có Lương Bích Nhược nhận quà giúp tôi giải vây.
Bà nhìn tôi một lượt từ trên xuống, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa, thoạt nhìn thực sự bình dị và gần gũi. Đối lập với sự lạnh lùng của ông bố, bà mẹ đối với tôi quá tốt khiến tôi có cảm giác thân thiết kỳ lạ.
Bà dịu dàng bảo tôi ngồi xuống, thân thiết nói:”Con tên là Lâm Đông Mỹ đúng không? Nhìn con đúng là hiền lành ngoan ngoãn, chẳng trách Bùi Minh nhà ta thích con.”
Tôi ngượng ngùng cúi đầu xuống, lại nghe thấy mẹ chồng nói:”Nhà con làm gì vậy? Bây giờ con đang làm gì?
“Bố con mất rồi, mẹ thì đang nằm viện, bây giờ con…không có việc làm.” Càng nói tôi càng không dám ngẩng đầu lên.
Nhà họ Bùi là có gia thế như, còn tôi, nói ra thì xấu hổ nhưng thực là không thể nào với tới được nhà họ Bùi.
Lời của tôi vừa dứt, không khí trong phòng bỗng trở nên ngưng đọng, đến cả bà mẹ vừa rồi đối tốt với tôi cũng trầm mặc.
“Con xem con đi, con tìm bạn gái kiểu gì vậy? Gia cảnh kém thì cũng thôi đi, còn là thứ ăn không ngồi rồi, đến cả công việc cũng không có, mặt mũi của nhà họ Bùi này đều bị con vứt sạch rồi!” Sắc mặt Bùi Đặng Hưng xanh mét, tức giận đến mức cả người run lên, ông ta dùng sức nắm lấy tay ghế mới có thể miễn cưỡng ổn định thân mình.
Tôi mấp máy môi muốn giải thích gì đó, nhưng không thể phủ nhận lời ông vừa nãy nói là sự thật, tôi và Bùi Minh thực sự chênh lệch quá lớn, nhất là gia thế.
Bùi Minh giống như không hề cảm thấy cơn thịnh nộ của bố mình, anh ấy nhẹ nhàng trả lời:”Tình cảm như nước uống, nóng hay lạnh chỉ có người trong cuộc mới biết. Người cùng sống với con là Lâm Đông Mỹ, không phải là bố. Cô ấy có gì tốt, tự con có thể nhìn ra được.”
Bùi Minh nói câu này quả thật đã đổ thêm dầu vào lửa. Ông bố bị chọc tức đến phát điên, chỉ có thể ôm lấy lồng ngực. Mẹ chồng liền chạy ngay đến giúp ông dễ thở hơn.
“A Minh, sao con có thể nói chuyện như vậy với bố mình hả? Con làm bố con tức giận rồi đấy.” Bà liếc nhìn Bùi Minh với ánh mắt đầy oán trách.
Lúc này, bố chồngđã qua cơn suyễn, cảm xúc đã bình thường trở lại:”Được, cứ cho là con không quan tâm đến gia cảnh nhà cô ta, nhưng kết hôn là chuyện lớn, con ít nhiều cũng phải thông báo cho gia đình một tiếng, sao lại im im tùy ý làm như thế, rốt cuộc trong mắt con có người bố này nữa không hả?”
Nghe giọng ông đã dịu xuống, tôi vội vàng kéo tay áo Bùi Minh, ý muốn nói với anh là đừng làm căng thẳng chuyện này lên nữa.
Bùi Minh cũng không tiếp tục làm căng, giọng nói theo đó cũng dịu đi:”Bố, chuyện này là do con không đúng, con xin lỗi bố.”
“Vậy được, bây giờ con mau dẫn người phụ nữ này tới cục dân chính ly hôn luôn đi. Bố sẽ coi chuyện này là quá khứ, những gì con đã làm bố sẽ coi như chưa có gì xảy ra.”
“Bố, xin thứ lỗi cho con, chuyện này con không thể đồng ý với bố. Nếu như bố không thích Mi Mi, con và cô ấy sẽ chuyển ra ngoài ở.”
Bùi Minh cũng rất kiên quyết, hai người không ai nhường ai, không khí trong phòng căng thẳng giương cung bạt kiếm, tùy tiện ném vào một mồi lửa cũng có thể phát nổ ngay lập tức.
“Được rồi, được rồi, Đặng Hưng, ông cùng con tranh cãi làm gì. Con nó cũng đã lớn rồi, cũng có cách nghĩ của riêng mình. Chúng ta không thể nào cả đời ôm nó trong vòng tay được. Nếu như chuyện đã thành rồi thì sao lại bắt chúng nó ly hôn chứ? Nếu như ly hôn, đối với danh tiếng nhà họ Bùi chúng ta cũng không có gì tốt cả.
Mẹ chồng đi ra giảng hòa, cho bố chồng cái thang để xuống. Ông ấy dường như cũng không muốn quan hệ của bố con trở nên căng thẳng, lạnh lùng hừ một tiếng không nói nữa.
Trấn an thành công ông ấy, mẹ chồng lại nói lời sâu xa với Bùi Minh: “Hai bố con thân thiết không nên cãi nhau, chúng ta là người một nhà, sao có thể nói ra câu bỏ nhà ra ngoài hả? Chuyện ngày hôm nay, chúng ta tạm thời gác lại sau này nói sau. A Minh, bố con dù nặng lời nhưng cũng là vì muốn tốt cho con, con biết chưa hả?”
“Con biết rồi, thưa dì.” Bùi Minh trả lời, vẻ mặt không có một chút gợn sóng, nhìn không ra rút cuộc là anh đang nghĩ gì.
Tôi lập tức liền sửng sốt.
Tôi rất có thiện cảm với mẹ chồng, bởi vì từ khi bước vào của nhà này thì bà ta không hề làm khó tôi, ngược lại còn đỡ lời giúp tôi mấy lần, còn nói đỡ bảo vệ Bùi Minh.
Không ngờ Bùi Minh lại kêu bà là dì… không phải mẹ ruột sao?
Tôi nhìn bà ta, rồi lại trộm quan sát Bùi Dân, phát hiện Bùi Dân quả nhiên rất giống bà, nhất là đôi mắt đào hoa kia, như một nhuôn đúc ra vậy.
Nói như vậy, mẹ chồng… không, dì là mẹ kế của Bùi Minh, mà Bùi Dân mới là con ruột của bà?
Trong lòng tôi âm thầm cảm khái, thật sự là hiếm có. Thân là mẹ kế, nhưng đối với Bùi Minh lại quan tâm lo lắng, nói là mẹ ruột cũng chẳng sai.
Bữa cơm này ai nấy đều có tâm sự nên kết thúc không mấy vui vẻ.
Lúc đi ra khỏi nhà họ Bùi, trong lòng tôi buồn bã mãi không thể xua tan.
Cảm giác bị người chán ghét thật không thoải mái chút nào.
Thấy tôi vẫn buồn bã ủ dột, Bùi Minh cũng không vội vã lái xe về nhà mà hỏi tôi:”Dạo gần đây có mấy bộ phim mới ra rạp, có muốn xem không?
Tôi không có hứng thú, liền lắc đầu.
Bùi Minh nhíu nhíu mi, cúi xuống nhìn tôi cười lớn:”Sao vậy, vẫn còn buồn à?”
“Anh nói xem, có phải em rất kém cỏi đúng không?” Tôi rầu rĩ nói, trong họng như bị một tảng đá chắn ngang.
Bùi Minh đánh giá một lượt trên người tôi một phen, chòng ghẹo nói:”Cũng tạm được, dáng người cũng không có vấn đề gì. Nếu như về sau có thể chủ động thêm một chút thì anh hài lòng rồi.”
Bùi Minh nói những lời xấu hổ đó với bộ dạng cực kỳ nghiêm túc khiến tôi đỏ bừng mặt. Tôi tức giận trừng mắt liếc anh một cái:”Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy!”
“Ừ, em nói đi, anh nghe đây.” Khuôn mặt anh đậm ý cười và cả cảm giác ấm áp mê người ấy.
Tôi bị anh trêu đùa, tâm trạng không tốt lúc nãy đã đỡ hơn khá nhiều. .
“Anh xem em… gia cảnh bình thường, không có công việc, bề ngoài tuy rằng cũng được, nhưng người đẹp hơn em cũng không phải là không có, em còn là phụ nữ đã ly hôn. Ngay cả chính em cũng cảm thấy bản thân mình có bao nhiêu thấp kém, khó trách bố mẹ anh không thích em.”
“Bề ngoài cũng được?” Bùi Minh nhướng mày, vẻ mặt đầy kinh ngạc hỏi lại tôi:”Tự tin vậy sao?”
Tôi nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Bùi Minh:”Sao không ? Mặt em là tự nhiên chuẩn không cần chỉnh đấy, không hề kém mấy người đi phẫu thuật thẩm mỹ như Trần Mạn Mạn và Đường Hương chút nào đâu. Từ nhỏ đến lớn em đều đẹp mà, em có tự tin vào điều này.”
“Đúng.” Bùi Minh cười khẽ, ngón trỏ thon dài bóp chóp mũi của tôi, “Bé lợn xinh xắn.”
Tôi hất tay Bùi Minh ra:”Đừng có mà đánh trống lảng, bây giờ đang nói về chuyện của bố mẹ anh đấy.”
Bùi Minh thở dài:”Chọc em vui thôi mà, em có đôi lúc chẳng thú vị gì cả.”
Bùi Minh thu lại vẻ mặt trêu đùa, nghiêm túc nói:”Chuyện của ba anh và dì, em không cần để ý, anh sớm biết là họ sẽ không đồng ý rồi.”
Tôi kinh ngạc nhìn Bùi Minh.
Bùi Minh nhếch khóe miệng, lộ ra vẻ mặt thản nhiên châm chọc:”Nói trắng ra, chỉ cần anh có người yêu, không phải là người họ chọn trúng, họ cũng sẽ không vừa lòng. Nhưng mà Lâm Đông Mỹ, cuộc sống này là của anh, cho nên anh chọn em, chẳng liên quan gì tới họ hết.
Trong lòng tôi cảm động không thôi, một lúc sau mới hỏi:”Không sợ bố mẹ anh phản đối à?”
Bùi Minh cười cười:”Nếu như không phải còn lăn tăn về họ, anh đã sớm cùng em kết hôn rồi. Lâm Đông Mỹ, hãy tin tưởng vào người đàn ông của em.”
Tôi cảm giác tim mình đập rất mạnh, cảm giác một Bùi Minh có trách nhiệm thế này rất ngầu và đẹp trai!
Tôi xích lại gần Bùi Minh rồi rướn lên hôn mạnh một cái.
“Anh, em bỗng phát hiện ra hôm nay anh rất đẹp trai!”
Bùi Minh nhướng nhướng mày, nhìn tôi với ánh mắt đầy bất mãn.
“Chỉ có như vậy thôi à?”