• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full TIỂU THƯ BÁ ĐẠO: VƯƠNG GIA TA SỦNG ÁI NGƯƠI (10 Viewers)

  • Chương 91

- Không thể nào!!! Tất cả là giả dối, người lừa ta!!! Mẫu thân ta không phải là người như vậy!!!

Vân Mục nghe xong câu chuyện vẫn chưa tin vào tai mình, nhất quyết cự tuyệt sự thật. Tên thái tử kia nghe xong lẳng lặng khóc, không nói thêm được câu gì

Ở bên ngoài, các vị môn chủ, A Tú, Liên Ly cũng đã tiêu diệt được xong 4 người giống mấy vị tướng quân kia

- Liên Ly, bên ngươi xong chưa?

Liên Ly thấy A Tú hỏi, y liền gật đầu, 4 người kia biết mất mỗi người đều xuất hiện một mảnh giấy hình người

Tất cả nhìn nhau khó đoán nhưng cùng một suy nghĩ, gương mặt hiện rõ vẻ lo âu

- Là quỷ lệ!!!

Xong xuôi tất cả đều bay vào trong kết giới, đập vào mắt bọn họ là cảnh Vân Mục với cô, hắn đang đánh nhau

Vài phút trước

- Nhị vương gia, sự thật là sự thật, cho dù khó chấp nhận đến đâu thì vẫn là sự thật, ngươi không thể phủ nhận càng không thể thay đổi nó!!!

Cô lên tiếng trước, tên Vân Mục nhìn cô với ánh mắt đáng sợ, nhưng cô lại không hề sợ hãi mà vô cùng bình tĩnh, lạnh lùng khiến tên Vân Mục nhớ tới ánh mắt của hoàng thượng năm xưa nhìn mẫu thân mình khi chết

- Là ngươi!!! Chính ngươi đã phá hoại kế hoạch của ta!!! Ta phải giết ngươi!!!

Vân Mục rút kiếm xông đến tấn công cô, cô đã chuẩn bị tư thế từ lâu nhưng hắn ở bên cạnh đã nhang tay chặn đòn kiếm của Vân Mục

- A Lâm, nàng không sao chứ?

- Thượng Quan Vân Mục!!! Ngươi làm gì đấy? Mau dừng lại!!!

Hoàng thượng vội vàng ngăn cản tên Vân Mục nhưng đã không kịp, hoàng thượng cũng biết cô đang bị bệnh không thể vận động mạnh nên mới sốt sắng như vậy

Hắn lo lắng hỏi han cô, cô lắc đầu, tên Vân Mục bị bật ra nay lại xông đến tấn công. Cô cũng rút kiếm của mình xông đến giao chiến. Hai bên giao chiến kịch liệt

Vân Mục thẳng mũi kiếm hướng thẳng ngực cô nhưng cô nhanh chóng dùng chân đạp bay kiếm tên này ra lộn người về phía sau. Cô và hắn phối hợp rất ăn ý, cô vừa đạp bay kiếm tên này ra thì hắn đã xông đến giơ kiếm vào cổ tên này khiến y không tài nào nhúc nhích được

- Nhị ca, đầu hàng đi. Võ công của huynh không bằng ta đâu huống hồ huynh còn 1 chấp 2 nữa.

- Nhị vương gia, ta mong ngươi đừng cố chấp làm gì. Mẫu thân ngươi đã làm những gì, không phải chỉ nhìn nhận về phía ngươi được, lúc đấy ngươi vẫn còn bé đương nhiên không thể để cho ngươi biết được sự thật. Hoàng thượng thà để cho ngươi hận người chứ không để ngươi biết được mẫu thân ngươi năm xưa đã ác như thế nào. Hãy chấp nhận sự thật và ăn năn về hành vi của mình đi!

Vân Mục nghe cô giải thích tường tận, dường như đã bị cảm hóa, đôi mắt long lanh nước mắt, rất ân hận về việc làm của mình, cũng may chưa ai chết. Ai cũng nói Vân Mục hiểu biết nhưng có lẽ không hiểu biết bằng cô, cô rất hiểu chuyện, tuy không phải chuyện của cô nhưng cô đã cho tên này lời khuyên chân thực nhất, bây giờ không ai là không tâm phục khẩu phục cô cả

- Chuyện hôm nay đến đây là kết thúc rồi!!! Giải Nhị hoàng tử xuống, chờ xét xử!!!

Đám thị vệ dẫn Vân Mục xuống, hoàng thượng quay sang nhìn cô với gương mặt bất lực

- Tiểu Lâm, phiền ngươi quá!!! Ngươi không sao chứ?

- Đúng đấy, minh chủ, người không sao chứ?

Tiêu Hiền tiến đến chỗ cô lo lắng hỏi. Hắn thấy vậy cầm tay cô kéo ra phía sau không cho cô nói chuyện với Tiêu Hiền

Thấy mọi người lo lắng cho tình hình sức khỏe của mình, cô nhẹ nhàng mỉm cười lắc đầu, an ủi mọi người

- Ta không sao!

Cô nói vậy khiến nhiều người an tâm hơn hẳn, hoàng thượng nói tiếp

- Nếu không có gì thì mọi người ổn định lại đi!!!

Cô phất tay, kết giới liền biến mất, ai nấy đều về chỗ của mình

" Tiểu thư, cô thật không sao chứ? Thần thấy vẻ mặt cô không được ổn!"

Vũ hỏi cô ở trong đầu, cô cười nhẹ không trả lời

"Về rồi à? Thế nào, lâu rồi chưa hoạt động có khó khăn không?"

" Thế này chưa là gì, thần... Tiểu thư!!!"

Phụt!!!

Cô vừa mới đi được mấy bước, còn chưa kịp về chỗ ngồi đã phun ra một đống máu. Quả nhiên, không thể vận động mạnh quá nhiều, lồng ngực cô đau nhói lên, phía trước như đang mờ dần, không là đang tối dần...

- A Lâm!!!

Hắn ở bên cạnh hốt hoảng đỡ cô. Mọi người lại một lần nữa sợ hãi, bất an nhìn cô đang gục xuống

Tiệc đại thọ của hoàng thượng năm nay vô cùng hỗn loạn, cho nên những người có mặt ở bữa tiệc không được phép mở mồm về bữa tiệc ngày hôm nay, nếu như có ai đó nói ra chu di cửu tộc, giết chết không tha!!!

Cô được hắn bế về phủ Thiên Hà, Phượng Hoa ở trong phủ thấy cô mặt mày xanh xao, không chút sức sống đang ngất xỉu ở trong vòng tay hắn cũng không khỏi lo lắng

Khi đã ở phòng, Phượng Hoa nhanh chóng bắt mạch cho cô. Để không khí không phải ngột ngạt, tất cả mọi người đều phải ra ngoài

Chờ một lúc lâu, Phượng Hoa cuối cùng cũng ra ngoài, không ai có thể đoán được vẻ mặt của Phượng Hoa đang thể hiện điều gì

- Phượng Hoa... A Lâm... A Lâm sao rồi?

Hắn sợ hãi lắp bắp hỏi, Phượng Hoa ngước lên nhìn hắn với vẻ mặt bi thương. ngôn tình hài

- Tiểu thư... cô ấy... sắp hết thời gian rồi... cả đứa con cùng cô ấy sắp phải rời xa người rồi!!! Chuẩn bị tâm lý đi!!!

Phượng Hoa u buồn nói, hắn nghe tin này rất sốc, nhất thời không kìm chế được liền cầm bả vai Phượng Hoa thật mạnh, xúc động nói

- Là giả phải không? Phượng Hoa, đừng đùa nữa, bây giờ không phải là lúc đùa đâu!!! A Lâm... A Lâm... nàng ấy... nàng ấy... sẽ sống... mà phải không?

Hắn rơi từng giọt lệ xuống, nhìn Phượng Hoa với gương mặt tuyệt vọng nhất có thể. Không chỉ hắn, tất cả đều rất sốc với kết quả này, không nhịn được mà bật khóc lên

- A Thiên... đừng làm khó Phượng Hoa... Bệnh của A Lâm vô nan cứu chữa!

Tiếu Minh tiến đến giơ tay hạ cánh tay của hắn đang bóp mạnh bả vai của Phượng Hoa. Phượng Hoa chỉ nhìn hắn không nói gì, Phượng Hoa biết giờ nói gì cũng vô ích. Tốt nhất cứ để hắn từ từ chấp nhận sự thật

- Nhân lúc tiểu thư còn sống, hãy trân trọng quãng thời gian này đi!

Phượng Hoa quay người đi mất để lại hắn với sự thật tàn khốc. Hắn bật khóc, lẳng lặng khóc, giơ tay che mặt, tuy không thấy mặt hắn nhưng ai cũng biết hắn đang buồn, đang tuyệt vọng, hắn không muốn chấp nhận sự thật này

Hết chương 91.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom