• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Tiên Vương Tái Xuất (1 Viewer)

  • Chương 4

Không phái Song Nhi không muốn đánh, mà là đánh không được, như thế cô đã đánh trúng một bức tường vô hình.
Dù cô ta dùng sức thế nào, mặt cũng kiềm nén đến đỏ bừng, cũng không thế đánh xuống được.
“Song Nhi, cháu mau lui xuống đi.” ồng lão biến sắc, bổng đứng dậy nhanh chỏng kéo Song Nhi ra, tim sâp nhảy ra khỏi cuống họng.
Sau đó xua tay về phía mười mấy người kia.
Với khả năng quan sát của Lạc Tú, tất nhiên anh đã nhìn ra, lúc nãy mười mấy người đang định rút súng ra.
Thật thú vị.
“Xin lồi cậu, là do tôi lổ mãng.” ông lão đó thấy Lạc Tú không
ra tay nữa, mới thớ phào nhẹ nhõm, sau đó thái độ cực kỳ cung kính ôm quyền cúi người với Lạc Tú.
“Song Nhi, cháu mau xin lỗi cậu này đi.” Thậm chí ông lão còn kéo thiếu nữ bên cạnh ra lệnh.
“Ông nội, ông đang làm gì thế? ồng có thân phận thế nào chứ? Hơn nữa, cháu không tin anh ta có thể đỡ được.”
“Cháu ngậm miệng lại cho ỏng, cháu thì biết cái gì?” ông lão bổng quát lớn, có lẽ đối phương không đỡ được đạn, nhưng ông lão rất chắc chắn một chuyện, đó là đối phương có thế giết chết ông ta và cháu gái trước khi thuộc hạ của ông ta nố súng.
“Mau đi xin lồi!” Lúc này trong lòng ông lão đã dâng lên nổi sợ.
Có lẽ người khác không biết, nhưng ông ta thì không thế không biết, bởi vì đây là Nội Kình Ngoại Phóng, nếu đặt trong võ lâm thì đó cũng là nhân vật thuộc cấp bậc Tông Sư, được mọi người kính trọng.
Nếu nhân vật như vậy ra tay, dù là ông ta cũng không thế đỡ nối một chiêu của đối phương.
Nội Kình Ngoại Phóng, nếu đối phương có sát tâm, e rằng chỉ trong tích tác đã có thể lấy mạng hai ỏng cháu.
Nhân vật như vậy hoàn toàn không phải là người bọn họ có thể trêu chọc.
“Xin lỗi anh.” Song Nhi không cam tâm tình nguyện, nhưng vần xin lỗi.
“Lần sau không được phép làm như thế nữa, bởi vì chưa ai dám tát vào mặt tôi đâu.” vẻ mặt Lạc Tú rất hờ hững, nhưng trong giọng điệu lại lộ ra tia sát ý.
Hơn nữa lúc này khí thế trên người Lạc Tú đã thay đổi, như Thần Để cao cao tại thượng, nuốt chửng giang sơn, nghiền ép thiên địa, tựa như Thần Đế đích thân giáng trần.
Cũng may đối phương chỉ là một cô gái, với tính cách Tiên Tôn của Lạc Tú sẽ không quá so đo với cô ta.
Bằng không chỉ cần cô ta dám tát vào mặt anh, e rằng ban nãy đối phương đã biến thành một cỗ thi thể rồi.
Lúc đối mặt với khí thế của Lạc Tú, Song Nhi bổng cảm thấy sau lưng lạnh ngắt, toàn thân vô cùng lạnh lẽo như rơi vào hầm băng, hai chân mềm nhũn như mất khống chế, sau đó ngồi phịch xuống sàn ngay.
“Xin lỗi cậu, là do tôi lỗ mãng, mong cậu nể tình con bé chỉ là một cô nhóc không biết gì mà giơ cao đánh khẽ.” õng lão toát mồ hôi lạnh, tiếp tục ôm quyền cúi người lần nữa, đồng thời ông ta cũng cảm thấy bản thân hơi đứng không vững.
Bây giờ trong lòng ông lão đã nổi sóng lớn ngút trời, với địa vị và tầm hiếu biết của ông ta, tất nhiên cỏ thế tiếp xúc rồi biết được một sổ bí mật mà người bình thường không bao giờ biết.
Nhưng càng biết những thứ đó thì ông ta càng sợ Lạc Tú, trong lòng ông lão gượng cười, không ngờ ông có thế gặp được nhản vật trong truyền thuyết trên một chuyến tàu cao tốc.
Trên thực tế ỏng lão là người cực kỳ có quyền thế ở Tân Châu, thậm chí ờ Tân Châu vần chưa có ai lọt vào tầm mát của ông ta, thỉnh thoảng người ở hai giới hắc bạch còn phải nhìn sắc mặt ỏng ta để làm việc.
Nhưng hỏm nay, lần đầu tiên ông ta cảm thấy có lẽ mình đã chọc phải người không nên chọc, trong lòng cũng lần đầu tiên xuất hiện nổi sợ.
‘Tại hạ là Diệp Kính Bình, xin hỏi đại danh quý tính của cậu?” Ông lão cười làm lành.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tiên Vương Tái Xuất
Tiên Vương Tái Xuất
Tiên võ đế vương
  • 5.00 star(s)
  • Lục Giới
BẠCH VƯƠNG THƯỢNG TIÊN
  • Vu Quân Công Tử
Y Tiên
  • Một miếng ngói xanh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom