Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 17
Cö gl trong chiec xe dö chü?
Mä tren taxi.
“Nguni dep, di däu?”
“Vjnh Ban Long.”
“Vjnh Ban Long?” Nguni tai xe dap ga, nhu’ng sau khi nghe dja chi Vinh Ban Long thi öng ta lai cam thay cö gi dö khöng on.
Khách sạn sang trọng nhất ờ Tân Châu kỳ thật nầm gần Vịnh Bàn Long.
Trăng sáng trên biến!
Trong khách sạn không chỉ có một bế bơi khống lồ, mà còn có một trung tâm mua sắm, thậm chí còn có cả một sòng bạc dưới lòng đất.
Đi thang máy vào đại sảnh, nơi đây nguy nga và tráng lệ, đèn chùm pha lê khổng lồ như những vì sao sáng lấp lánh, đá cấm thạch như ngọc càng làm nối bật vẻ quý phái và sang trọng nơi đây.
Mà vừa rồi Lạc Tú cũng chú ý, trong bãi đậu xe ngầm hầu như toàn là xe hạng sang mấy ngàn vạn tệ, kém nhất cũng là mấy trăm vạn tệ.
Hơn nữa đây là một nơi mà những kẻ có tiền bình thường cũng không thế tận hưởng, bời vì ở nơi này không chỉ giàu có, mà còn phải có thế hoặc có quyền.
Vì vậy, những người có thế đến đây về cơ bản có thế được coi là một số ít kẻ quyền quý có máu mặt ở Tân Châu.
Tuy nhiên, vì mối quan hệ đặc biệt giữa khách sạn này và nhà họ Diệp, trên thực tế Diệp Song Song cũng không đến quầy lễ tân đăng ký và lấy thẻ chìa khóa, mà trực tiếp dẫn Lạc Tú đến phòng tổng thống ở tầng 27.
Diệp Song Song dần Lạc Tú vào trong phòng, sau khi sáp xếp chỗ ở, nhân tiện mời Lạc Tú đến một cuộc đấu giá cỡ lớn vào ngày mai.
“Thầy, đây là hai thứ ông nội đưa cho thầy.” Diệp Song Song không vội vàng rời đi mà lấy ra hai thứ, một chiếc chìa khóa xe Lamborghini và một phần văn kiện.
“Ồng nội nói đây xem như là học phí của tôi, cho nên xin thầy đừng từ chối.” Dường như sợ Lạc Tú sẽ từ chối nên Diệp Song Song giành nói trước.
Chìa khóa xe thì Lạc Tú biết. Nhưng còn phần văn kiện kia, Lạc Tú xem qua thì đó là hợp đồng chuyến nhượng và sửa đối của công ty.
“Đưa cho tôi một công ty sao?” Lạc Tú bối rối hỏi.
“Công ty của nhà họ Diệp ờ Tân Châu rất nhiều. Công ty này không quá lớn nhưng cũng không tệ lám. Có thể kiếm lãi ròng hơn tám trăm vạn nhân dân tệ mồi năm.”
Diệp Song Song mỉm cười nói, hơn nữa Diệp Kính Bình cực kỳ coi trọng Lạc Tú, tặng một công ty cũng chỉ đê’ bày tỏ tốt với Lạc Tú.
Tuy nhiên, ban đầu Lạc Tú định từ chối, nhưng sau khi nhìn thấy tên của công ty kia, Lạc Tú đã thay đổi quyết định mà chấp nhận.
Bởi vì Lạc Tú không ngờ rang công ty đó tình cờ lại là công ty mà Trương Thục Phi làm việc, cũng chính là công ty mà ngày mai mình sẽ đi báo danh.
Kiếp trước ớ công ty đó, anh đẽ nhận hết sự xa lánh và bât nạt, ngay ngày đầu tiên đến đã bị sỉ nhục trước mặt mọi người.
Đặc biệt là sau khi bị Trương Thục Phi bỏ rơi thì ngày càng trầm trọng hơn, bị đồng nghiệp trào phúng, châm biếm trong
tối ngoài sáng. Thậm chí ngay cả nhân viên bảo vệ ở cửa cũng coi thường Lạc Tú, trào phúng châm biếm anh.
ở kiếp này, Lạc Tú rất mong đợi. Anh trái lại muốn xem, sau khi đế công ty đó trở thành của riêng mình, những người đã coi thường và trào phúng anh ớ kiếp trước sẽ như thế nào?
Đây mới thật sự là phong thủy luân chuyển.
Nhận lấy công ty, chiếc xe cũng được Lạc Tú nhận lấy.
Trong toàn bộ quá trình, Diệp Song Song cũng tỏ ra tôn trọng, không còn tùy tiện như lúc đi tàu cao tốc nữa.
Mä tren taxi.
“Nguni dep, di däu?”
“Vjnh Ban Long.”
“Vjnh Ban Long?” Nguni tai xe dap ga, nhu’ng sau khi nghe dja chi Vinh Ban Long thi öng ta lai cam thay cö gi dö khöng on.
Khách sạn sang trọng nhất ờ Tân Châu kỳ thật nầm gần Vịnh Bàn Long.
Trăng sáng trên biến!
Trong khách sạn không chỉ có một bế bơi khống lồ, mà còn có một trung tâm mua sắm, thậm chí còn có cả một sòng bạc dưới lòng đất.
Đi thang máy vào đại sảnh, nơi đây nguy nga và tráng lệ, đèn chùm pha lê khổng lồ như những vì sao sáng lấp lánh, đá cấm thạch như ngọc càng làm nối bật vẻ quý phái và sang trọng nơi đây.
Mà vừa rồi Lạc Tú cũng chú ý, trong bãi đậu xe ngầm hầu như toàn là xe hạng sang mấy ngàn vạn tệ, kém nhất cũng là mấy trăm vạn tệ.
Hơn nữa đây là một nơi mà những kẻ có tiền bình thường cũng không thế tận hưởng, bời vì ở nơi này không chỉ giàu có, mà còn phải có thế hoặc có quyền.
Vì vậy, những người có thế đến đây về cơ bản có thế được coi là một số ít kẻ quyền quý có máu mặt ở Tân Châu.
Tuy nhiên, vì mối quan hệ đặc biệt giữa khách sạn này và nhà họ Diệp, trên thực tế Diệp Song Song cũng không đến quầy lễ tân đăng ký và lấy thẻ chìa khóa, mà trực tiếp dẫn Lạc Tú đến phòng tổng thống ở tầng 27.
Diệp Song Song dần Lạc Tú vào trong phòng, sau khi sáp xếp chỗ ở, nhân tiện mời Lạc Tú đến một cuộc đấu giá cỡ lớn vào ngày mai.
“Thầy, đây là hai thứ ông nội đưa cho thầy.” Diệp Song Song không vội vàng rời đi mà lấy ra hai thứ, một chiếc chìa khóa xe Lamborghini và một phần văn kiện.
“Ồng nội nói đây xem như là học phí của tôi, cho nên xin thầy đừng từ chối.” Dường như sợ Lạc Tú sẽ từ chối nên Diệp Song Song giành nói trước.
Chìa khóa xe thì Lạc Tú biết. Nhưng còn phần văn kiện kia, Lạc Tú xem qua thì đó là hợp đồng chuyến nhượng và sửa đối của công ty.
“Đưa cho tôi một công ty sao?” Lạc Tú bối rối hỏi.
“Công ty của nhà họ Diệp ờ Tân Châu rất nhiều. Công ty này không quá lớn nhưng cũng không tệ lám. Có thể kiếm lãi ròng hơn tám trăm vạn nhân dân tệ mồi năm.”
Diệp Song Song mỉm cười nói, hơn nữa Diệp Kính Bình cực kỳ coi trọng Lạc Tú, tặng một công ty cũng chỉ đê’ bày tỏ tốt với Lạc Tú.
Tuy nhiên, ban đầu Lạc Tú định từ chối, nhưng sau khi nhìn thấy tên của công ty kia, Lạc Tú đã thay đổi quyết định mà chấp nhận.
Bởi vì Lạc Tú không ngờ rang công ty đó tình cờ lại là công ty mà Trương Thục Phi làm việc, cũng chính là công ty mà ngày mai mình sẽ đi báo danh.
Kiếp trước ớ công ty đó, anh đẽ nhận hết sự xa lánh và bât nạt, ngay ngày đầu tiên đến đã bị sỉ nhục trước mặt mọi người.
Đặc biệt là sau khi bị Trương Thục Phi bỏ rơi thì ngày càng trầm trọng hơn, bị đồng nghiệp trào phúng, châm biếm trong
tối ngoài sáng. Thậm chí ngay cả nhân viên bảo vệ ở cửa cũng coi thường Lạc Tú, trào phúng châm biếm anh.
ở kiếp này, Lạc Tú rất mong đợi. Anh trái lại muốn xem, sau khi đế công ty đó trở thành của riêng mình, những người đã coi thường và trào phúng anh ớ kiếp trước sẽ như thế nào?
Đây mới thật sự là phong thủy luân chuyển.
Nhận lấy công ty, chiếc xe cũng được Lạc Tú nhận lấy.
Trong toàn bộ quá trình, Diệp Song Song cũng tỏ ra tôn trọng, không còn tùy tiện như lúc đi tàu cao tốc nữa.
Bình luận facebook