-
Chương 9+10
Chương 9: Triệu thị . . .
Edit: Hắc Phượng
Nhị phòng đã trải qua đại tang, lão thái thái miễn bọn họ thỉnh an để nghỉ ngơi thật tốt. La Y nằm vẻn vẹn bảy tám ngày mới tỉnh lại, tuy rằng nhìn vẫn gầy nhưng tinh thần lại tốt hơn nhiều. Theo như truyền thuyết trong hiếu kỳ không được ăn thịt, chỉ có thể uống nước cơm, nhưng thực tế gần như không phải tuân thủ, trừ phi thực sự không ăn nổi thịt. Đương nhiên thư hương môn đệ có khi quá trang bức, muốn ăn thịt lại sợ bị người biết chê bai, đành phải đường cong cứu quốc – – đặc biệt bổ ra một cái phòng bếp nhỏ cho nhị phòng “Giữ đạo hiếu”, mỗi tháng gẩy bạc lại đây. Ăn cái gì bản thân mình làm để tránh mọi người đều biết. Vu thị cũng nhân cơ hội này đẩy một vị ma ma tới dạy Cẩm Tú, La Y nấu cơm và điểm tâm, hoặc nhiều hoặc ít được cái thể diện.
Lại qua vài ngày thì nhị phòng chính thức vào quỹ đạo. Đoàn người cùng nhau đi đến thượng phòng thỉnh an. Thời gian này sáng chiều phụng dưỡng có chút hỗn loạn, bởi vậy từ khi Hoàng thị bệnh nặng tới nay, lần đầu tiên chỉnh tề như vậy đi gặp lão thái thái. Không khỏi lại chính thức dập đầu vài cái, lại khóc một trận với nhau. Người Tam phòng cũng đến, mà đại thái thái như lệ thường sớm đi chủ trì gia vụ.
Lão thái thái là người rất coi trọng phân biệt đích thứ, chỉ cần nhìn từ chỗ ngồi bên cạnh bà là có thể nhìn ra rồi. Ngoại trừ La Y bị rơi xuống nước lần đầu tiên lại đây may mắn được ngồi cạnh một lần đó, sau đó chẳng còn vinh hạnh này nữa. Hiện thời ngồi ở bên cạnh bà, một là Cẩm Tú, một là dòng chính nữ Tam phòng Bảo Lạc.
Lão thái thái vuốt ve Cẩm Tú nói: “Làm sao mà nhìn lại gầy hơn rồi? Tuổi còn nhỏ, cũng nên bồi bổ cho tốt.”
“Lão thái thái nhất định là hoa mắt rồi!” Cẩm Tú trong nháy mắt cười nói.
“Con nha đầu này!” Lão thái thái vỗ một cái trên cánh tay Cẩm Tú: “Không được giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo ta, đúng là lúc đang lớn, mỗi bữa ít nhất phải ăn hai bát cơm!”
“Có nhiều quá không?”
“Các cháu tuổi trẻ không biết, lúc này thua thiệt trụ cột, chịu thiệt sẽ là sau này đấy! Huống chi cháu đang tuổi lớn, bảo nhũ mẫu cháu chăm lo cho tốt mới phải!”
Đại nãi nãi Triệu thị hé miệng cười: “Nhà nhũ mẫu nhị muội muội đi rồi, lão thái thái không biết sao?”
“Đây là vì sao?” Lão thái thái kinh ngạc hỏi.
“Nghe nói đắc tội Tam muội muội?” Triệu thị quay đầu hỏi La Y.
La Y kẹt, nàng hình như không có đắc tội vị tẩu tử này mà? Vì sao hỏi nàng vấn đề xấu hổ như vậy? Việc này nói hai ba câu căn bản không nói được rõ ràng. Haiz, nếu Hoàng thị ở đây, thật dễ nói chuyện.
Cẩm Tú cũng sửng sốt một chút, khó mà nói nhũ mẫu không phải, như vậy có vẻ thành nàng vong ân phụ nghĩa. Lại không tốt nói là vì La Y. Nhất thời không biết nói tiếp như thế nào.
Vu thị đành phải lao tới cứu trận: “Đại tẩu tử có nghe lầm hay không?”
“ồ? Lời này là thế nào?” Lão thái thái nghiêng mắt nhìn qua La Y, La Y rùng mình.
“Vốn là vị ma ma kia thường xuyên không khỏe, thứ nhất sợ làm trễ nãi nàng, không giống chúng ta người làm việc như vậy; thứ hai đúng là sợ Nhị muội muội mắc bệnh cùng.” Vu thị cười nói: “Vốn là chuyện trước khi cháu gả đến, nhưng mà ngày hôm trước xem sổ sách, phát hiện mỗi tháng mất một lượng bạc đi ra ngoài, hỏi mới biết được nguyên nhân. Là một mảnh tâm của Nhị muội muội.”
Vu thị nói giọt nước không rỉ, Triệu thị khó mà nói cái gì. La Y lại rõ ràng nhận được một cái ánh mắt khinh miệt của Triệu thị, 10 phần không thoải mái.
“Bà bà con luôn là người lương thiện!” Lão thái thái nói có ngụ ý.
Vu thị lập tức nói tiếp: “Là lão thái thái ánh mắt tốt, chúng cháu là nhờ phúc của lão thái thái, đáng tiếc là cháu không ở trước mặt bà bà tẫn vài ngày hiếu tâm. Ngày sau kính xin lão thái thái chú ý chúng cháu một chút, thay bà bà dạy dỗ chúng cháu.” Nói xong còn dùng tay lụa xoa xoa khóe mắt.
Lão thái thái không muốn tiếp tục cái đề tài này, ngược lại hỏi Cẩm Tú: “Hiện tại trong phòng cháu ai quản lý?”
“Mẫu thân để Đoạn ma ma lại cho cháu.”
“Cũng được, bảo bà ta để ý nhiều một chút.” Nói xong cũng bảo mọi người tan.
Trên đường trở về, Cẩm Tú trầm giọng hỏi: “Đại tẩu tử là hạ một mã uy cho chúng ta sao?”
La Y thật ngại ngùng nói: “Đều tại muội không tốt, hay là nhận Lý ma ma trở về được không?”
Cẩm Tú lắc đầu nói: “Không liên quan tới muội.” Sau khi Đoạn ma ma về với danh nghĩa của nàng, còn có cái gì không rõ ràng đây? Lý ma ma không có tính toán, tâm nhãn lại nhỏ. Mẫu thân tự biết ngày giờ không nhiều, sợ về sau bị Lý ma ma cố chấp dẫn dắt. Một nữ nhân luẩn quẩn trong lòng, đời này cơ bản sẽ không có ngày lành! Quản sự bà tử phải có đầy đủ chân thành, đối với hạ nhân phải có tuyệt đối quyền uy, nhũ mẫu mắc kẹt ở bên trong sẽ hình thành xu thế hai hổ đánh nhau, Lý ma ma phải thoái vị cho Đoạn ma ma, ngày sau đến nhà chồng dễ dùng, tối thiểu đừng tại nhà chồng tùy tiện đắc tội người, chỉ nhìn Đoạn ma ma đối với người nào cũng hòa khí thì biết.
Từ nay về sau trong cuộc sống, La Y phát hiện Triệu thị luôn luôn có một tia địch ý như có như không. Tỷ như buổi sáng sớm hôm nay, Triệu thị cười hỏi: “Nghe nói Trương di nương có một tay tài nghệ? Thực sự phải kiến thức kiến thức mới được.”
La Y có chút phòng bị với cô ta bèn hàm hồ nói: “Rất ít gặp, ta lại không hiểu lắm cái kia.”
“Hay là Tam muội muội giấu diếm chỉ bản thân mình biết thôi? Ta nghe nói ngươi ngày ngày cùng một chỗ với di nương mà!”
La Y cảm thấy không ổn, thứ nữ nuôi ở danh nghĩa mẹ cả quá mức thân cận với di nương tuyệt đối là chuyện không tốt, nhưng mà nói nàng ở cùng một chỗ với Trương di nương cũng không được thông! Vu thị là người tiết kiệm, buổi chiều làm việc thường gọi các nữ nhân khép tại một chỗ, đồng loạt đốt hơn vài chục ngọn đèn. Như thế ánh sáng sung túc không bị thương mắt, so với phân tán ra làm tiết kiệm được nến, còn có thể chỉ bảo cho nhau đồng loạt tiến bộ, một công ba việc, cớ sao không làm? Triệu thị nói những lời này chỉ tốt ở bề ngoài. Mọi người ấn tượng với nàng khó tránh khỏi không tốt. Quả nhiên thấy lão thái thái nhíu mày, không liếc mắt nhìn La Y một cái: “Các cô nương đều là mẫu thân mang, mẫu thân không còn thì có tẩu tử mang, Nhị nãi nãi không nên lười nhác!”
“Lão thái thái oan uổng chết con rồi!” Vu thị cười nói: “Có ngày nào mà không mang theo các nàng chứ? Con đã biết! Nhất định là nhiều ngày nay con buộc các nàng làm giày nên ghi hận lên con, đặc biệt còn đến cầu đại tẩu tử, đến trước mặt lão thái thái ‘Cáo trạng’ không phải sao?”
Triệu thị cười nhạo: “Nhị thẩm thẩm thật sự che chở hết sức cô em chồng nha. Thân cận một chút với di nương cũng không có gì, vốn thiên tính là mẹ con mà.”
Cẩm Tú thần sắc biến đổi cả giận nói: “Lời Đại tẩu tử này ta nghe không hiểu! Cùng với di nương mẹ con không mẹ con cái gì? Huống chi Tam muội muội ngày ngày cùng một chỗ với ta, nhưng ta lại chẳng biết lúc nào di nương trở thành mẫu thân ta rồi!”
Nghe được Cẩm Tú nói, La Y xem như biết thứ xuất xấu hổ ở nơi nào. Lời nói kia, Cẩm Tú là nói năng có khí phách, nếu bản thân nàng nói cho dù có lý, người ta cũng không tránh khỏi nói nàng lãnh huyết vô tình vong ân phụ nghĩa. Thám Xuân không chính là như vậy sao?
Tự cô em chồng đến sặc tẩu tử, không để ý cũng có ba phần để ý, huống chi Cẩm Tú nói giết tâm, Triệu thị ngượng ngùng nói: “Là ta hiểu lầm rồi, ta cũng là vì muốn tốt cho muội muội thôi, sợ muội muội bị những người khác lừa.” Dứt lời còn liếc La Y một cái.
Một tiếng này rõ ràng châm ngòi, làm cho La Y không nín được phát hỏa: “Ta nơi nào đắc tội đại tẩu tử rồi, khiến cho ngươi nhiều lần tìm ta phiền toái?”
“Ôi, Tam muội muội nói vậy không đúng đâu. Ta chỉ là vì tốt cho muội muội thôi, có ý tốt nhắc nhở một chút. Để tránh truyền ra bên ngoài, làm cho người ta nghe lại thành cái khác, liên lụy hiền danh Nhị thẩm tử và hai vị muội muội!”
“Thúi lắm! Ta thấy ngọn nguồn lời đồn ngay tại ngươi! Đâm bị thóc, chọc bị gạo bà ba hoa!”
“Đủ rồi!” Lão thái thái gào to: “Ngươi nói chuyện như vậy với tẩu tử hả? Gia giáo tu dưỡng của ngươi đi nơi nào rồi!”
La Y càng tức không chịu được: “Lão thái thái tại sao không nói đại tẩu tử không lý do làm hư thanh danh của ta chứ!”
“Ngươi đây là theo ta tranh luận?” Lão thái thái chất vấn, khuôn mặt lửa giận đã giấu không lấn át được.
“Tam nha đầu còn không quỳ xuống!” Cẩm Tú giận điên lên, nha đầu kia làm sao lại ngu xuẩn như vậy! “Đối với trưởng bối hô to gọi nhỏ, còn thể thống gì!”
La Y thấy Cẩm Tú nổi giận, rốt cuộc không dám chọc tỷ tỷ, phịch một tiếng quỳ xuống, cúi đầu che dấu biểu tình cắn răng nghiến lợi nói: “Cháu gái không dám.”
“Lão thái thái bớt giận.” Cẩm Tú cũng chạy tiếp quỳ xuống: “Đều là tỷ tỷ cháu đây không dạy bảo tốt, thỉnh lão thái thái trách phạt, chỉ cầu ngài ngàn vạn đừng nổi giận.”
“Đúng vậy!” Tam thái thái cũng đi ra hoà giải: “Chỉ là mấy người tiểu bối bọn họ đấu võ mồm thôi, đầu lưỡi còn có lúc đụng tới răng nanh mà, lão thái thái không cần thiết phải quan tâm bọn họ làm khỉ gió gì. Người trẻ tuổi thường mạnh mẽ chút, hôm nay tốt lắm ngày mai giận, phía bên ngài còn không tức xong đâu, bọn họ quay đầu lại tốt với nhau như tốt với mình, ngài không phải là tức uổng công sao?”
Lão thái thái thần sắc dần dần trì hoãn, ý bảo hai tỷ muội đứng lên. Nhưng ánh mắt nhìn La Y đã không còn tốt nữa. Còn nhỏ tuổi tâm cơ sâu trầm như vậy, ngay cả dòng chính tỷ mẹ cả cũng lừa được! Đến bây giờ Cẩm Tú còn nói bảo vệ! Cũng khó trách Triệu thị không thích nó! Nhà mẹ đẻ Lão thái thái cũng là nhà không được nạp thiếp, vì vậy mà không chào đón con cái thứ xuất. Không biết làm sao mà nam nhân thiên hạ bạc tình nhiều thế, ba đứa con trai một con rể đều phải đến “Hồng tụ thiêm hương đêm đọc sách”, ngẫm lại nữ nhi xuất giá bị ủy khuất, lại nhìn La Y kia khuôn mặt quá giống Trương di nương, cũng có chút nôn nóng phiền lòng! La Y cũng là cháu gái của bà, muốn nói hoàn toàn không thương là không thể nào. Nhưng cháu gái này tính kế đến đích cháu gái ruột của bà thì không còn như trước nữa! Vì thế lạnh lùng mở miệng: “Làm cô nương vẫn nên thận trọng từ lời nói đến việc làm, mới không cho người ta nói miệng. Ta không muốn nghe đến cái gì lưỡi dài lưỡi ngắn, Nhị nãi nãi để bụng một chút cho thỏa đáng. Không làm được… Thì là làm tẩu tử cháu không có thể diện.”
Vu thị đành phải đứng lên xưng vâng, rồi vén áo thi lễ với Triệu thị: “Tiểu cô nương không hiểu chuyện, đại tẩu tử đừng trách móc, ta thay nàng bồi cái lễ với ngươi.”
“Nói gì vậy? Chỉ là nói giỡn vài câu, ngươi lại thực sự bồi lễ đến, không biết lại thật sự cho rằng chúng ta là xa lạ đấy.” Dứt lời lại cố ý ôm chầm bả vai La Y: “Ta yêu nhất vui đùa, tự thấy nói chuyện với bọn tỷ muội có chút nghịch ngợm, bọn tỷ muội không thấy ghét bỏ, ta sao có thể trách móc chứ?”
Tam thái thái nhìn Triệu thị làm như thế không khỏi cười lạnh. Làm tẩu tử lại đi gây khó dễ với cô em chồng mà không biết xấu hổ. Mấy lần ngấm ngầm hại người, thật sự làm xấu thanh danh La Y thì ai mới có lợi? Trưởng nữ của nàng ít hơn La Y non nửa tuổi, mặc dù không phải nàng sinh, nhưng bị La Y liên lụy, chẳng phải là mặt nàng sẽ không còn ánh sáng sao? Còn nữa, Hoàng thị đã chết, nhị phòng có cái gì không tốt thì chính là Vu thị thất trách. Đây không là đắc tội vào chỗ trống à? Đại phòng làm sao lại tìm được nàng dâu không biết nặng nhẹ như vậy!
Trở lại nhị phòng, Vu thị thế nào cũng nghĩ không thông: “Tam muội muội đắc tội với đại tẩu tử à?”
La Y lắc đầu, tẩu tử không cùng chi nàng đi đâu đắc tội hả? Ngược lại thật sự là ban ngày gặp ma!
“Thôi, một chút việc nhỏ đừng để ở trong lòng.” Vu thị cười nói: “Ngày sau gặp phải tộc nhân không phân rõ phải trái kia, treo thương mang gậy đi vẫn hơn. Cái này đều không coi vào đâu.”
“…”
Hết chương 09
Về quảng cáo
Chương 10: Thiệu Y (thượng) . . .
Edit: Hắc Phượng
Ngày giữ đạo hiếu giống như nước sôi nhạt nhẽo vô vị. La Y mỗi sáng sớm thức dậy đọc sách viết chữ, buổi chiều và buổi tối làm nữ công, cường độ lao động cư nhiên chẳng khác nào thi vào trường cao đẳng. Vì để tránh cho mệt quá mà chết đành phải mỗi ngày đều đi tới hoa viên mấy chuyến giãn gân cốt. Haiz, đời trước mười hai mười ba tuổi, vẫn còn ở bên ngoài hành lang phòng học nhảy dây thì phải?
Tiếng ca xa xa như vang vọng ở bên tai: “Rau cỏ xanh, thảm cỏ xanh, hoa Mã Lan nở hoa hai mươi mốt, hai mươi sáu, hai mươi bảy…”
Bỗng nhiên một bà tử kêu một tiếng: “Ôi! Tam cô nương của ta!”
La Y bị hoảng sợ: “Chuyện gì vậy?”
“Tam cô nương, những hoa này mỗi phòng đều có lệ, cái này đều để phơi khô mang ra cửa hàng bán đấy, sao có thể dẫm đạp như vậy chứ?” Bà tử hắng giọng nói.
La Y nhìn một đóa lẻ loi trong tay rút rút khóe miệng: “Một đóa này ư?”
“Ai u, cô nương, haiz, người là không lo việc nhà không biết gạo củi mắc. Hôm nay người vặt một đóa, người khác véo một đóa, cứ như vậy khu vườn này có thể thừa lại bao nhiêu?” Bà tử ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Huống hồ cô nương còn đang để tang đấy, giày vò đoá hoa cũng không tốt, ta cũng là vì suy nghĩ cho cô nương.”
La Y nghẹn họng, buồn bực phi thường!! Từ khi Triệu thị tìm nàng phiền toái, lão thái thái thấy nàng không ưa nữa! Lão thái thái không thích nàng, khó tránh khỏi có người bỏ đá xuống giếng, trong đó nhiều nhất là người phòng lão thái thái và Đại phòng! Người bà tử này mặc dù không biết tên nhưng cũng biết là trong phòng lão thái thái, nàng vốn là người không giỏi ăn nói, còn là trong phòng trưởng bối, lại càng không dám ồn ào, nhất thời ngạnh lại nhìn bà tử cười đắc ý.
“Chanh Tử” Một thanh âm thanh thúy vang lên phía sau: “Gọi bà tử kia đi chiết mấy chục cành liễu xuống dưới, cô nương ta muốn cắm vào bình!”
Bà tử đang muốn phản kích, nhìn lại thấy đó là Tam phòng Bảo Lạc, bên cạnh còn có tam thái thái đang đứng, chỉ một thoáng xấu hổ vô cùng: “Tam thái thái an, Ngũ cô nương an.”
Tam thái thái nhìn chằm chằm bà tử kia, không hô một tiếng. Bà tử bị nhìn chằm chằm sợ hãi.
Sau một lúc lâu Tam thái thái chậm rãi nói: “Tào ma ma, bảo nha đầu đi lấy mấy đồng tiền đến, ta mua bông hoa kia thay Tam cô nương.”
Nghe nói như thế bà tử thầm kêu không tốt. Tam thái thái lại tiếp tục nói: “Phải rồi, Ngũ nha đầu nhà chúng ta còn muốn mấy chục cành liễu cắm đấy, không biết muốn mấy lượng vàng?”
“Không dám không dám.” Bà tử mồ hôi lạnh đều xuống đến nơi: “Chỉ là chút hoa cỏ thôi.”
“Ta không dám làm hỏng quy củ, nếu không hôm nay ta lấy mấy cây, ngày mai người khác lấy mấy chục cây…”
Bà tử coi như phản ứng mau: “Phu nhân thứ tội, là ta hồ đồ.” Lại xoay người nói với La Y: “Tam cô nương, tha ta đây một lần đi.”
Rốt cuộc là người của lão thái thái, Tam thái thái không làm căng, vẫy vẫy tay: “Đi xuống đi, chỉ là… nếu như ta nghe được một câu nhàn thoại, cũng đừng trách ta thế nào.”
“Không có.” Nói xong cũng nhanh như chớp chạy đi.
La Y mới nghiêm túc vén áo thi lễ Tam thái thái: “Chất nữ tạ ơn thẩm.”
“Ta thân thiết với mẫu thân cháu, hiện thời bà mất tự nhiên muốn coi chừng các cháu một ít.” Tam thái thái nói: “Cháu là đứa nhỏ thành thật, ngày sau…” Tam thái thái vốn muốn nói khiến nàng lợi hại chút, nhưng là thân phận thứ xuất, lợi hại thì không ai chào đón rồi, đành phải vòng vo nói: “Không cần phải so đo với bà tử nha đầu.”
“Vâng.” La Y hiển nhiên còn chưa thích ứng được cuộc sống kẹp thương treo gậy thế này.
Tam thái thái thấy nàng bộ dạng chim cút thì âm thầm nhíu mày, trong nhà càng ngày càng rối loạn! Mọi người đều là người thông minh, thứ nữ quá mức khúm núm, ở nhà mẹ đẻ đã bị nha đầu bà tử bắt nạt, Hoàng thị hiền danh chỉ là chê cười. Với tư cách là chủ mẫu giống như Hoàng thị cũng mang thứ nữ, Hoàng thị tốt chưa chắc tới lượt bà, xấu thì sẽ liên lụy rất nhiều tới bà. Bà còn muốn đưa con gái ruột tới Phạm gia không nạp thiếp đấy! Loại nhà như vậy nhất quán một nhà có “Tử” vạn nhà cầu, hễ là có một tia thanh danh không tốt cũng đừng có mà mơ tưởng! Chuyện nuôi nấng con cái thứ xuất là chuyện đánh rớt răng nanh nuốt vào trong bụng, bà không muốn nữ nhi mình bị vậy! Phải tìm cơ hội nói cho đại tẩu biết! Nghĩ xong tùy ý dặn dò La Y vài câu, mang theo nữ nhi đi trở về.
Tình tiết vừa rồi La Y xem rành mạch. Thứ xuất, chẳng lẽ là cả đời không ngẩng đầu lên được sao? Có phải mình quá nhu nhược? Nhưng nếu phản kích thì lão thái thái nhất định sẽ càng ghét nàng hơn. Lần đó tranh chấp với lão thái thái, Cẩm Tú cầm thước đuổi theo nàng đánh mấy chục cái, ngỗ nghịch! Tội danh tội ác tày trời! Nên đối phó như thế nào với trưởng bối tôi tớ đây?
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một con châu chấu, ngẩng đầu nhìn lên: “Tứ ca ca?”
“Ai nha, không bị sợ!” Tứ Gia Thiệu Y cười nói.
“Cái này có cái gì đáng sợ?” La Y xem qua đội đặc công côn trùng tỏ vẻ rất bình tĩnh.
“Vậy thì tốt, ta đang lo không có gì chơi cho ngươi làm quà sinh nhật đây. Muội chờ một chút,” Thiệu Y quay đầu hô một câu: “Hồng Đàn, đi lấy hộp gỗ trên bàn bên trong có một bộ con sâu nhỏ của ta ra đây.”
Nhìn đối phương mặt cười ôn hòa, trong đầu La Y nhanh chóng hiện lên các màu mè trò chơi hắn đưa ở trong trong phòng mình, tỷ như chim bói cá trên bàn, ve sầu bên trong hộp trang sức, kệ làm bằng gỗ có con rắn nhỏ biết động – – nghe nói đồ chơi này năm đó làm nhị phòng gà bay chó sủa, Cẩm Tú thậm chí bị dọa khóc. Không khỏi cười: “Sẽ không phải lại là những thứ dọa người khóc đấy chứ?”
“Người khác thì không biết, nhưng muội nhất định không sợ.” Thiệu Y cười nói: “Di nương muội được chứ? Di nương ta hôm trước muốn đi thăm lại sợ các ngươi bận nên không qua.” Di nương hai người là biểu tỷ muội, lại phân biệt hai phòng thuộc một nhà, quan hệ tốt hơn nhiều so với người khác.
Nói lên đề tài này, La Y có chút nghi vấn: “Sao các người cũng biết chúng ta ‘bận rộn’ vậy?”
“Nhà có nhiều người, nói nhảm tự nhiên nhiều.” Thiệu Y nhấc khuôn mặt tươi cười lên nói.
La Y trầm mặc, trong lúc nhất thời có chút tẻ ngắt.
“Đại tẩu tử…” Thiệu Y nghĩ nghĩ nói: “Với cái tính cách đó, muội đừng để ý.”
La Y bật cười: “Nói cứ như là vợ huynh đắc tội muội vậy.”
Thiệu Y quẫn bách: “Lời này không thể nói trước.”
Theo như lời Dữu tử, Quýt Tử, thân thể này trước đây rất thân thiết với người này, La Y châm chước hỏi: “Huynh. . . có biết đại tẩu tử vì sao làm như vậy không?”
“Cô ta không quen nhìn muội, dù sao cũng không phải tẩu tử ruột của muội, coi như cô ta không tồn tại là tốt rồi.”
“Huynh cũng nói cô ta không phải là tẩu tử ruột của ta, vậy cô ta không quen nhìn muội là ý gì?” Đây là vấn đề La Y vẫn nghĩ mãi không thông.
Thiệu Y mỉm cười: “Không phải đích thứ vẫn luôn như vậy sao?”
La Y khóe miệng rụt rụt, nghĩ tới Uyên Văn mấy lần không nhìn nàng, được rồi, ta là thứ xuất e ngại các ngươi trưởng dòng chính nữ cao quý lãnh diễm…
Thiệu Y thấy La Y không nói lời nào, lại nghĩ tới trận vừa rồi kia, không nhịn được nhắc nhở: “Bọn họ chỉ là cảm thấy muội giả nhân giả nghĩa, dỗ được trưởng bối thích muội mà thôi.”
“A!? Trưởng bối?” Vị nào? Cho dù tính cả Tam thái thái đã giúp nàng, bình thường cũng không thấy thân cận ai mà?
“Đương nhiên là mẫu thân muội rồi.” Thiệu Y cười lạnh: “Chỉ là thấy muội được hưởng chút lợi, không nghĩ xem Nhị thẩm là loại người nào? Cảm thấy mình là người thông minh nhất chắc, cũng quá tự tin rồi.” Giống như La Y ngốc kia, cả nhà nàng nếu như xưng thứ hai, không ai dám xưng đệ nhất. Có vài người trong lòng mình âm u, nghĩ toàn bộ thế giới đều âm u. Nhưng mà La Y đúng là rất.. Khụ, hơi đơn thuần…
La Y quẫn rồi, chợt nhớ tới quy tắc nổi tiếng thiên nhai – – Tám Mốt Bát Ngã cực phẩm XXX, nàng hiện tại cũng rất muốn dán cái Tám Mốt Bát Ngã lên mồm trưởng đại tẩu tử này, thật sự là có liên quan gì tới ngươi chứ! Quan tâm rộng thế, may mà không phải là tẩu tử nhị phòng, nếu không cuộc sống này không còn sống được nữa rồi!
“Đúng rồi!” La Y nói: “Cô ta không làm khó dễ huynh chứ ”
Thiệu Y sờ sờ cằm: “Ah… Phỏng chừng về sau sẽ khó xử vợ ta.”
“Ách, vậy huynh định làm như thế nào?”
“Thi công danh, người như chúng ta vậy, chỉ cần có thể tiến học, mặc kệ con vợ cả hay thứ xuất, tự nhiên không ai dám coi khinh ngươi.” Thiệu Y cười nói: “Cô nương chịu thiệt chút ít, cũng may Nhị thẩm Tam thẩm đều không phải là người như vậy.”
La Y lại quẫn rồi, ý ở ngoài lời chính là đại thái thái là người như vậy? Lời nói này quá rõ ràng rồi đấy? Nàng đã hiểu! Nhưng mà dựa theo truyền thống đại phòng, bình thường là không nhìn được tới cuối.
“Phải rồi, muội vẫn muốn hỏi, tên của chúng ta sao lại giống nhau vậy? Nghe qua cứ như huynh muội ruột.” La Y đột nhiên nhớ tới liền hỏi.
“Muội đã quên rồi ư?” Thiệu Y lắc đầu cười nói: “Ta sinh đầu tháng, muội sinh cuối tháng, tổ phụ lúc đặt tên cho ta, cũng đặt luôn cho muội chứ sao.”
“Thì ra là thuận tiện…” La Y bị đả kích, nàng mới đầu còn nghĩ có phải hai vị mẹ ruột đặt hay không, nhưng về sau lại nghĩ di nương cổ đại căn bản không có tư cách này.
“Dễ nghe là được, huống hồ khuê danh nữ tử vốn là không có mấy người gọi. Có hay không cũng không quan trọng
La Y trừng mắt!
Vừa vặn Hồng Đàn mang tráp tới, La Y mở ra thấy, lại là trọn vẹn tượng côn trùng diễn tấu, màu sắc rực rỡ, không khỏi ý cười dạt dào: “Tâm tư thật khéo! Thật đáng yêu!”
“Ta nói muội sẽ thích mà!” Thiệu Y cũng cười vui vẻ: “Muội tuy rằng ngây người một chút, thưởng thức cũng không ít đấy!”
“Huynh mới là ngốc!” La Y khẽ vuốt vuốt con côn trùng, không ngẩng đầu lên đáp lại: “Còn nữa không? Muội đưa tỷ tỷ một bộ!”
“Muội thật đúng là không khách khí!” Thiệu Y trợn trắng: “Muội nhận đi, Nhị tỷ tỷ không thích nhất chính là đám trùng này, muội cho muội ấy cũng không cần.”
“Keo kiệt!” Có lẽ là ảnh hưởng trí nhớ của thân thể này, La Y ở trước mặt hắn dần dần thả lỏng lên, nói chuyện cũng không câu thúc : “Tỷ ấy nếu không thích, muội muốn hai bộ không được sao?”
Thiệu Y bất đắc dĩ: “Hồng Đàn, buổi chiều đưa bộ tạp kĩ đùa giỡn trên bàn cho Tam cô nương đi.”
Hồng Đàn phúc thân tỏ vẻ đã biết.
Thiệu Y nhìn sắc trời một chút: “Sợ là đến giờ truyền cơm tối rồi, muội đi về trước đi. Ngày sau đừng đi ra một mình như thế, dù sao thì khuôn cách tiểu thư ra ngoài vẫn cần mang theo người mới đúng. Có lúc làm chủ tử không dễ nói chuyện, chi bằng cho nô tài đi nói. Hôm nay nếu như Quýt Tử ở chỗ này, Tào bà tử nhất định bị sặc vài câu.”
La Y gật đầu chấp nhận, trong lòng biết nếu không có quan hệ tốt lắm, hắn sẽ không nhắc nhở như vậy.
“Hồng Đàn đưa Tam cô nương trở về đi, ta một mình đi về là được rồi.”
“Vâng.” Hồng Đàn vâng theo.
La Y cũng thi lễ: “Vậy muội đi trước, Tứ ca ca tái kiến.”
Edit: Hắc Phượng
Nhị phòng đã trải qua đại tang, lão thái thái miễn bọn họ thỉnh an để nghỉ ngơi thật tốt. La Y nằm vẻn vẹn bảy tám ngày mới tỉnh lại, tuy rằng nhìn vẫn gầy nhưng tinh thần lại tốt hơn nhiều. Theo như truyền thuyết trong hiếu kỳ không được ăn thịt, chỉ có thể uống nước cơm, nhưng thực tế gần như không phải tuân thủ, trừ phi thực sự không ăn nổi thịt. Đương nhiên thư hương môn đệ có khi quá trang bức, muốn ăn thịt lại sợ bị người biết chê bai, đành phải đường cong cứu quốc – – đặc biệt bổ ra một cái phòng bếp nhỏ cho nhị phòng “Giữ đạo hiếu”, mỗi tháng gẩy bạc lại đây. Ăn cái gì bản thân mình làm để tránh mọi người đều biết. Vu thị cũng nhân cơ hội này đẩy một vị ma ma tới dạy Cẩm Tú, La Y nấu cơm và điểm tâm, hoặc nhiều hoặc ít được cái thể diện.
Lại qua vài ngày thì nhị phòng chính thức vào quỹ đạo. Đoàn người cùng nhau đi đến thượng phòng thỉnh an. Thời gian này sáng chiều phụng dưỡng có chút hỗn loạn, bởi vậy từ khi Hoàng thị bệnh nặng tới nay, lần đầu tiên chỉnh tề như vậy đi gặp lão thái thái. Không khỏi lại chính thức dập đầu vài cái, lại khóc một trận với nhau. Người Tam phòng cũng đến, mà đại thái thái như lệ thường sớm đi chủ trì gia vụ.
Lão thái thái là người rất coi trọng phân biệt đích thứ, chỉ cần nhìn từ chỗ ngồi bên cạnh bà là có thể nhìn ra rồi. Ngoại trừ La Y bị rơi xuống nước lần đầu tiên lại đây may mắn được ngồi cạnh một lần đó, sau đó chẳng còn vinh hạnh này nữa. Hiện thời ngồi ở bên cạnh bà, một là Cẩm Tú, một là dòng chính nữ Tam phòng Bảo Lạc.
Lão thái thái vuốt ve Cẩm Tú nói: “Làm sao mà nhìn lại gầy hơn rồi? Tuổi còn nhỏ, cũng nên bồi bổ cho tốt.”
“Lão thái thái nhất định là hoa mắt rồi!” Cẩm Tú trong nháy mắt cười nói.
“Con nha đầu này!” Lão thái thái vỗ một cái trên cánh tay Cẩm Tú: “Không được giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo ta, đúng là lúc đang lớn, mỗi bữa ít nhất phải ăn hai bát cơm!”
“Có nhiều quá không?”
“Các cháu tuổi trẻ không biết, lúc này thua thiệt trụ cột, chịu thiệt sẽ là sau này đấy! Huống chi cháu đang tuổi lớn, bảo nhũ mẫu cháu chăm lo cho tốt mới phải!”
Đại nãi nãi Triệu thị hé miệng cười: “Nhà nhũ mẫu nhị muội muội đi rồi, lão thái thái không biết sao?”
“Đây là vì sao?” Lão thái thái kinh ngạc hỏi.
“Nghe nói đắc tội Tam muội muội?” Triệu thị quay đầu hỏi La Y.
La Y kẹt, nàng hình như không có đắc tội vị tẩu tử này mà? Vì sao hỏi nàng vấn đề xấu hổ như vậy? Việc này nói hai ba câu căn bản không nói được rõ ràng. Haiz, nếu Hoàng thị ở đây, thật dễ nói chuyện.
Cẩm Tú cũng sửng sốt một chút, khó mà nói nhũ mẫu không phải, như vậy có vẻ thành nàng vong ân phụ nghĩa. Lại không tốt nói là vì La Y. Nhất thời không biết nói tiếp như thế nào.
Vu thị đành phải lao tới cứu trận: “Đại tẩu tử có nghe lầm hay không?”
“ồ? Lời này là thế nào?” Lão thái thái nghiêng mắt nhìn qua La Y, La Y rùng mình.
“Vốn là vị ma ma kia thường xuyên không khỏe, thứ nhất sợ làm trễ nãi nàng, không giống chúng ta người làm việc như vậy; thứ hai đúng là sợ Nhị muội muội mắc bệnh cùng.” Vu thị cười nói: “Vốn là chuyện trước khi cháu gả đến, nhưng mà ngày hôm trước xem sổ sách, phát hiện mỗi tháng mất một lượng bạc đi ra ngoài, hỏi mới biết được nguyên nhân. Là một mảnh tâm của Nhị muội muội.”
Vu thị nói giọt nước không rỉ, Triệu thị khó mà nói cái gì. La Y lại rõ ràng nhận được một cái ánh mắt khinh miệt của Triệu thị, 10 phần không thoải mái.
“Bà bà con luôn là người lương thiện!” Lão thái thái nói có ngụ ý.
Vu thị lập tức nói tiếp: “Là lão thái thái ánh mắt tốt, chúng cháu là nhờ phúc của lão thái thái, đáng tiếc là cháu không ở trước mặt bà bà tẫn vài ngày hiếu tâm. Ngày sau kính xin lão thái thái chú ý chúng cháu một chút, thay bà bà dạy dỗ chúng cháu.” Nói xong còn dùng tay lụa xoa xoa khóe mắt.
Lão thái thái không muốn tiếp tục cái đề tài này, ngược lại hỏi Cẩm Tú: “Hiện tại trong phòng cháu ai quản lý?”
“Mẫu thân để Đoạn ma ma lại cho cháu.”
“Cũng được, bảo bà ta để ý nhiều một chút.” Nói xong cũng bảo mọi người tan.
Trên đường trở về, Cẩm Tú trầm giọng hỏi: “Đại tẩu tử là hạ một mã uy cho chúng ta sao?”
La Y thật ngại ngùng nói: “Đều tại muội không tốt, hay là nhận Lý ma ma trở về được không?”
Cẩm Tú lắc đầu nói: “Không liên quan tới muội.” Sau khi Đoạn ma ma về với danh nghĩa của nàng, còn có cái gì không rõ ràng đây? Lý ma ma không có tính toán, tâm nhãn lại nhỏ. Mẫu thân tự biết ngày giờ không nhiều, sợ về sau bị Lý ma ma cố chấp dẫn dắt. Một nữ nhân luẩn quẩn trong lòng, đời này cơ bản sẽ không có ngày lành! Quản sự bà tử phải có đầy đủ chân thành, đối với hạ nhân phải có tuyệt đối quyền uy, nhũ mẫu mắc kẹt ở bên trong sẽ hình thành xu thế hai hổ đánh nhau, Lý ma ma phải thoái vị cho Đoạn ma ma, ngày sau đến nhà chồng dễ dùng, tối thiểu đừng tại nhà chồng tùy tiện đắc tội người, chỉ nhìn Đoạn ma ma đối với người nào cũng hòa khí thì biết.
Từ nay về sau trong cuộc sống, La Y phát hiện Triệu thị luôn luôn có một tia địch ý như có như không. Tỷ như buổi sáng sớm hôm nay, Triệu thị cười hỏi: “Nghe nói Trương di nương có một tay tài nghệ? Thực sự phải kiến thức kiến thức mới được.”
La Y có chút phòng bị với cô ta bèn hàm hồ nói: “Rất ít gặp, ta lại không hiểu lắm cái kia.”
“Hay là Tam muội muội giấu diếm chỉ bản thân mình biết thôi? Ta nghe nói ngươi ngày ngày cùng một chỗ với di nương mà!”
La Y cảm thấy không ổn, thứ nữ nuôi ở danh nghĩa mẹ cả quá mức thân cận với di nương tuyệt đối là chuyện không tốt, nhưng mà nói nàng ở cùng một chỗ với Trương di nương cũng không được thông! Vu thị là người tiết kiệm, buổi chiều làm việc thường gọi các nữ nhân khép tại một chỗ, đồng loạt đốt hơn vài chục ngọn đèn. Như thế ánh sáng sung túc không bị thương mắt, so với phân tán ra làm tiết kiệm được nến, còn có thể chỉ bảo cho nhau đồng loạt tiến bộ, một công ba việc, cớ sao không làm? Triệu thị nói những lời này chỉ tốt ở bề ngoài. Mọi người ấn tượng với nàng khó tránh khỏi không tốt. Quả nhiên thấy lão thái thái nhíu mày, không liếc mắt nhìn La Y một cái: “Các cô nương đều là mẫu thân mang, mẫu thân không còn thì có tẩu tử mang, Nhị nãi nãi không nên lười nhác!”
“Lão thái thái oan uổng chết con rồi!” Vu thị cười nói: “Có ngày nào mà không mang theo các nàng chứ? Con đã biết! Nhất định là nhiều ngày nay con buộc các nàng làm giày nên ghi hận lên con, đặc biệt còn đến cầu đại tẩu tử, đến trước mặt lão thái thái ‘Cáo trạng’ không phải sao?”
Triệu thị cười nhạo: “Nhị thẩm thẩm thật sự che chở hết sức cô em chồng nha. Thân cận một chút với di nương cũng không có gì, vốn thiên tính là mẹ con mà.”
Cẩm Tú thần sắc biến đổi cả giận nói: “Lời Đại tẩu tử này ta nghe không hiểu! Cùng với di nương mẹ con không mẹ con cái gì? Huống chi Tam muội muội ngày ngày cùng một chỗ với ta, nhưng ta lại chẳng biết lúc nào di nương trở thành mẫu thân ta rồi!”
Nghe được Cẩm Tú nói, La Y xem như biết thứ xuất xấu hổ ở nơi nào. Lời nói kia, Cẩm Tú là nói năng có khí phách, nếu bản thân nàng nói cho dù có lý, người ta cũng không tránh khỏi nói nàng lãnh huyết vô tình vong ân phụ nghĩa. Thám Xuân không chính là như vậy sao?
Tự cô em chồng đến sặc tẩu tử, không để ý cũng có ba phần để ý, huống chi Cẩm Tú nói giết tâm, Triệu thị ngượng ngùng nói: “Là ta hiểu lầm rồi, ta cũng là vì muốn tốt cho muội muội thôi, sợ muội muội bị những người khác lừa.” Dứt lời còn liếc La Y một cái.
Một tiếng này rõ ràng châm ngòi, làm cho La Y không nín được phát hỏa: “Ta nơi nào đắc tội đại tẩu tử rồi, khiến cho ngươi nhiều lần tìm ta phiền toái?”
“Ôi, Tam muội muội nói vậy không đúng đâu. Ta chỉ là vì tốt cho muội muội thôi, có ý tốt nhắc nhở một chút. Để tránh truyền ra bên ngoài, làm cho người ta nghe lại thành cái khác, liên lụy hiền danh Nhị thẩm tử và hai vị muội muội!”
“Thúi lắm! Ta thấy ngọn nguồn lời đồn ngay tại ngươi! Đâm bị thóc, chọc bị gạo bà ba hoa!”
“Đủ rồi!” Lão thái thái gào to: “Ngươi nói chuyện như vậy với tẩu tử hả? Gia giáo tu dưỡng của ngươi đi nơi nào rồi!”
La Y càng tức không chịu được: “Lão thái thái tại sao không nói đại tẩu tử không lý do làm hư thanh danh của ta chứ!”
“Ngươi đây là theo ta tranh luận?” Lão thái thái chất vấn, khuôn mặt lửa giận đã giấu không lấn át được.
“Tam nha đầu còn không quỳ xuống!” Cẩm Tú giận điên lên, nha đầu kia làm sao lại ngu xuẩn như vậy! “Đối với trưởng bối hô to gọi nhỏ, còn thể thống gì!”
La Y thấy Cẩm Tú nổi giận, rốt cuộc không dám chọc tỷ tỷ, phịch một tiếng quỳ xuống, cúi đầu che dấu biểu tình cắn răng nghiến lợi nói: “Cháu gái không dám.”
“Lão thái thái bớt giận.” Cẩm Tú cũng chạy tiếp quỳ xuống: “Đều là tỷ tỷ cháu đây không dạy bảo tốt, thỉnh lão thái thái trách phạt, chỉ cầu ngài ngàn vạn đừng nổi giận.”
“Đúng vậy!” Tam thái thái cũng đi ra hoà giải: “Chỉ là mấy người tiểu bối bọn họ đấu võ mồm thôi, đầu lưỡi còn có lúc đụng tới răng nanh mà, lão thái thái không cần thiết phải quan tâm bọn họ làm khỉ gió gì. Người trẻ tuổi thường mạnh mẽ chút, hôm nay tốt lắm ngày mai giận, phía bên ngài còn không tức xong đâu, bọn họ quay đầu lại tốt với nhau như tốt với mình, ngài không phải là tức uổng công sao?”
Lão thái thái thần sắc dần dần trì hoãn, ý bảo hai tỷ muội đứng lên. Nhưng ánh mắt nhìn La Y đã không còn tốt nữa. Còn nhỏ tuổi tâm cơ sâu trầm như vậy, ngay cả dòng chính tỷ mẹ cả cũng lừa được! Đến bây giờ Cẩm Tú còn nói bảo vệ! Cũng khó trách Triệu thị không thích nó! Nhà mẹ đẻ Lão thái thái cũng là nhà không được nạp thiếp, vì vậy mà không chào đón con cái thứ xuất. Không biết làm sao mà nam nhân thiên hạ bạc tình nhiều thế, ba đứa con trai một con rể đều phải đến “Hồng tụ thiêm hương đêm đọc sách”, ngẫm lại nữ nhi xuất giá bị ủy khuất, lại nhìn La Y kia khuôn mặt quá giống Trương di nương, cũng có chút nôn nóng phiền lòng! La Y cũng là cháu gái của bà, muốn nói hoàn toàn không thương là không thể nào. Nhưng cháu gái này tính kế đến đích cháu gái ruột của bà thì không còn như trước nữa! Vì thế lạnh lùng mở miệng: “Làm cô nương vẫn nên thận trọng từ lời nói đến việc làm, mới không cho người ta nói miệng. Ta không muốn nghe đến cái gì lưỡi dài lưỡi ngắn, Nhị nãi nãi để bụng một chút cho thỏa đáng. Không làm được… Thì là làm tẩu tử cháu không có thể diện.”
Vu thị đành phải đứng lên xưng vâng, rồi vén áo thi lễ với Triệu thị: “Tiểu cô nương không hiểu chuyện, đại tẩu tử đừng trách móc, ta thay nàng bồi cái lễ với ngươi.”
“Nói gì vậy? Chỉ là nói giỡn vài câu, ngươi lại thực sự bồi lễ đến, không biết lại thật sự cho rằng chúng ta là xa lạ đấy.” Dứt lời lại cố ý ôm chầm bả vai La Y: “Ta yêu nhất vui đùa, tự thấy nói chuyện với bọn tỷ muội có chút nghịch ngợm, bọn tỷ muội không thấy ghét bỏ, ta sao có thể trách móc chứ?”
Tam thái thái nhìn Triệu thị làm như thế không khỏi cười lạnh. Làm tẩu tử lại đi gây khó dễ với cô em chồng mà không biết xấu hổ. Mấy lần ngấm ngầm hại người, thật sự làm xấu thanh danh La Y thì ai mới có lợi? Trưởng nữ của nàng ít hơn La Y non nửa tuổi, mặc dù không phải nàng sinh, nhưng bị La Y liên lụy, chẳng phải là mặt nàng sẽ không còn ánh sáng sao? Còn nữa, Hoàng thị đã chết, nhị phòng có cái gì không tốt thì chính là Vu thị thất trách. Đây không là đắc tội vào chỗ trống à? Đại phòng làm sao lại tìm được nàng dâu không biết nặng nhẹ như vậy!
Trở lại nhị phòng, Vu thị thế nào cũng nghĩ không thông: “Tam muội muội đắc tội với đại tẩu tử à?”
La Y lắc đầu, tẩu tử không cùng chi nàng đi đâu đắc tội hả? Ngược lại thật sự là ban ngày gặp ma!
“Thôi, một chút việc nhỏ đừng để ở trong lòng.” Vu thị cười nói: “Ngày sau gặp phải tộc nhân không phân rõ phải trái kia, treo thương mang gậy đi vẫn hơn. Cái này đều không coi vào đâu.”
“…”
Hết chương 09
Về quảng cáo
Chương 10: Thiệu Y (thượng) . . .
Edit: Hắc Phượng
Ngày giữ đạo hiếu giống như nước sôi nhạt nhẽo vô vị. La Y mỗi sáng sớm thức dậy đọc sách viết chữ, buổi chiều và buổi tối làm nữ công, cường độ lao động cư nhiên chẳng khác nào thi vào trường cao đẳng. Vì để tránh cho mệt quá mà chết đành phải mỗi ngày đều đi tới hoa viên mấy chuyến giãn gân cốt. Haiz, đời trước mười hai mười ba tuổi, vẫn còn ở bên ngoài hành lang phòng học nhảy dây thì phải?
Tiếng ca xa xa như vang vọng ở bên tai: “Rau cỏ xanh, thảm cỏ xanh, hoa Mã Lan nở hoa hai mươi mốt, hai mươi sáu, hai mươi bảy…”
Bỗng nhiên một bà tử kêu một tiếng: “Ôi! Tam cô nương của ta!”
La Y bị hoảng sợ: “Chuyện gì vậy?”
“Tam cô nương, những hoa này mỗi phòng đều có lệ, cái này đều để phơi khô mang ra cửa hàng bán đấy, sao có thể dẫm đạp như vậy chứ?” Bà tử hắng giọng nói.
La Y nhìn một đóa lẻ loi trong tay rút rút khóe miệng: “Một đóa này ư?”
“Ai u, cô nương, haiz, người là không lo việc nhà không biết gạo củi mắc. Hôm nay người vặt một đóa, người khác véo một đóa, cứ như vậy khu vườn này có thể thừa lại bao nhiêu?” Bà tử ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Huống hồ cô nương còn đang để tang đấy, giày vò đoá hoa cũng không tốt, ta cũng là vì suy nghĩ cho cô nương.”
La Y nghẹn họng, buồn bực phi thường!! Từ khi Triệu thị tìm nàng phiền toái, lão thái thái thấy nàng không ưa nữa! Lão thái thái không thích nàng, khó tránh khỏi có người bỏ đá xuống giếng, trong đó nhiều nhất là người phòng lão thái thái và Đại phòng! Người bà tử này mặc dù không biết tên nhưng cũng biết là trong phòng lão thái thái, nàng vốn là người không giỏi ăn nói, còn là trong phòng trưởng bối, lại càng không dám ồn ào, nhất thời ngạnh lại nhìn bà tử cười đắc ý.
“Chanh Tử” Một thanh âm thanh thúy vang lên phía sau: “Gọi bà tử kia đi chiết mấy chục cành liễu xuống dưới, cô nương ta muốn cắm vào bình!”
Bà tử đang muốn phản kích, nhìn lại thấy đó là Tam phòng Bảo Lạc, bên cạnh còn có tam thái thái đang đứng, chỉ một thoáng xấu hổ vô cùng: “Tam thái thái an, Ngũ cô nương an.”
Tam thái thái nhìn chằm chằm bà tử kia, không hô một tiếng. Bà tử bị nhìn chằm chằm sợ hãi.
Sau một lúc lâu Tam thái thái chậm rãi nói: “Tào ma ma, bảo nha đầu đi lấy mấy đồng tiền đến, ta mua bông hoa kia thay Tam cô nương.”
Nghe nói như thế bà tử thầm kêu không tốt. Tam thái thái lại tiếp tục nói: “Phải rồi, Ngũ nha đầu nhà chúng ta còn muốn mấy chục cành liễu cắm đấy, không biết muốn mấy lượng vàng?”
“Không dám không dám.” Bà tử mồ hôi lạnh đều xuống đến nơi: “Chỉ là chút hoa cỏ thôi.”
“Ta không dám làm hỏng quy củ, nếu không hôm nay ta lấy mấy cây, ngày mai người khác lấy mấy chục cây…”
Bà tử coi như phản ứng mau: “Phu nhân thứ tội, là ta hồ đồ.” Lại xoay người nói với La Y: “Tam cô nương, tha ta đây một lần đi.”
Rốt cuộc là người của lão thái thái, Tam thái thái không làm căng, vẫy vẫy tay: “Đi xuống đi, chỉ là… nếu như ta nghe được một câu nhàn thoại, cũng đừng trách ta thế nào.”
“Không có.” Nói xong cũng nhanh như chớp chạy đi.
La Y mới nghiêm túc vén áo thi lễ Tam thái thái: “Chất nữ tạ ơn thẩm.”
“Ta thân thiết với mẫu thân cháu, hiện thời bà mất tự nhiên muốn coi chừng các cháu một ít.” Tam thái thái nói: “Cháu là đứa nhỏ thành thật, ngày sau…” Tam thái thái vốn muốn nói khiến nàng lợi hại chút, nhưng là thân phận thứ xuất, lợi hại thì không ai chào đón rồi, đành phải vòng vo nói: “Không cần phải so đo với bà tử nha đầu.”
“Vâng.” La Y hiển nhiên còn chưa thích ứng được cuộc sống kẹp thương treo gậy thế này.
Tam thái thái thấy nàng bộ dạng chim cút thì âm thầm nhíu mày, trong nhà càng ngày càng rối loạn! Mọi người đều là người thông minh, thứ nữ quá mức khúm núm, ở nhà mẹ đẻ đã bị nha đầu bà tử bắt nạt, Hoàng thị hiền danh chỉ là chê cười. Với tư cách là chủ mẫu giống như Hoàng thị cũng mang thứ nữ, Hoàng thị tốt chưa chắc tới lượt bà, xấu thì sẽ liên lụy rất nhiều tới bà. Bà còn muốn đưa con gái ruột tới Phạm gia không nạp thiếp đấy! Loại nhà như vậy nhất quán một nhà có “Tử” vạn nhà cầu, hễ là có một tia thanh danh không tốt cũng đừng có mà mơ tưởng! Chuyện nuôi nấng con cái thứ xuất là chuyện đánh rớt răng nanh nuốt vào trong bụng, bà không muốn nữ nhi mình bị vậy! Phải tìm cơ hội nói cho đại tẩu biết! Nghĩ xong tùy ý dặn dò La Y vài câu, mang theo nữ nhi đi trở về.
Tình tiết vừa rồi La Y xem rành mạch. Thứ xuất, chẳng lẽ là cả đời không ngẩng đầu lên được sao? Có phải mình quá nhu nhược? Nhưng nếu phản kích thì lão thái thái nhất định sẽ càng ghét nàng hơn. Lần đó tranh chấp với lão thái thái, Cẩm Tú cầm thước đuổi theo nàng đánh mấy chục cái, ngỗ nghịch! Tội danh tội ác tày trời! Nên đối phó như thế nào với trưởng bối tôi tớ đây?
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một con châu chấu, ngẩng đầu nhìn lên: “Tứ ca ca?”
“Ai nha, không bị sợ!” Tứ Gia Thiệu Y cười nói.
“Cái này có cái gì đáng sợ?” La Y xem qua đội đặc công côn trùng tỏ vẻ rất bình tĩnh.
“Vậy thì tốt, ta đang lo không có gì chơi cho ngươi làm quà sinh nhật đây. Muội chờ một chút,” Thiệu Y quay đầu hô một câu: “Hồng Đàn, đi lấy hộp gỗ trên bàn bên trong có một bộ con sâu nhỏ của ta ra đây.”
Nhìn đối phương mặt cười ôn hòa, trong đầu La Y nhanh chóng hiện lên các màu mè trò chơi hắn đưa ở trong trong phòng mình, tỷ như chim bói cá trên bàn, ve sầu bên trong hộp trang sức, kệ làm bằng gỗ có con rắn nhỏ biết động – – nghe nói đồ chơi này năm đó làm nhị phòng gà bay chó sủa, Cẩm Tú thậm chí bị dọa khóc. Không khỏi cười: “Sẽ không phải lại là những thứ dọa người khóc đấy chứ?”
“Người khác thì không biết, nhưng muội nhất định không sợ.” Thiệu Y cười nói: “Di nương muội được chứ? Di nương ta hôm trước muốn đi thăm lại sợ các ngươi bận nên không qua.” Di nương hai người là biểu tỷ muội, lại phân biệt hai phòng thuộc một nhà, quan hệ tốt hơn nhiều so với người khác.
Nói lên đề tài này, La Y có chút nghi vấn: “Sao các người cũng biết chúng ta ‘bận rộn’ vậy?”
“Nhà có nhiều người, nói nhảm tự nhiên nhiều.” Thiệu Y nhấc khuôn mặt tươi cười lên nói.
La Y trầm mặc, trong lúc nhất thời có chút tẻ ngắt.
“Đại tẩu tử…” Thiệu Y nghĩ nghĩ nói: “Với cái tính cách đó, muội đừng để ý.”
La Y bật cười: “Nói cứ như là vợ huynh đắc tội muội vậy.”
Thiệu Y quẫn bách: “Lời này không thể nói trước.”
Theo như lời Dữu tử, Quýt Tử, thân thể này trước đây rất thân thiết với người này, La Y châm chước hỏi: “Huynh. . . có biết đại tẩu tử vì sao làm như vậy không?”
“Cô ta không quen nhìn muội, dù sao cũng không phải tẩu tử ruột của muội, coi như cô ta không tồn tại là tốt rồi.”
“Huynh cũng nói cô ta không phải là tẩu tử ruột của ta, vậy cô ta không quen nhìn muội là ý gì?” Đây là vấn đề La Y vẫn nghĩ mãi không thông.
Thiệu Y mỉm cười: “Không phải đích thứ vẫn luôn như vậy sao?”
La Y khóe miệng rụt rụt, nghĩ tới Uyên Văn mấy lần không nhìn nàng, được rồi, ta là thứ xuất e ngại các ngươi trưởng dòng chính nữ cao quý lãnh diễm…
Thiệu Y thấy La Y không nói lời nào, lại nghĩ tới trận vừa rồi kia, không nhịn được nhắc nhở: “Bọn họ chỉ là cảm thấy muội giả nhân giả nghĩa, dỗ được trưởng bối thích muội mà thôi.”
“A!? Trưởng bối?” Vị nào? Cho dù tính cả Tam thái thái đã giúp nàng, bình thường cũng không thấy thân cận ai mà?
“Đương nhiên là mẫu thân muội rồi.” Thiệu Y cười lạnh: “Chỉ là thấy muội được hưởng chút lợi, không nghĩ xem Nhị thẩm là loại người nào? Cảm thấy mình là người thông minh nhất chắc, cũng quá tự tin rồi.” Giống như La Y ngốc kia, cả nhà nàng nếu như xưng thứ hai, không ai dám xưng đệ nhất. Có vài người trong lòng mình âm u, nghĩ toàn bộ thế giới đều âm u. Nhưng mà La Y đúng là rất.. Khụ, hơi đơn thuần…
La Y quẫn rồi, chợt nhớ tới quy tắc nổi tiếng thiên nhai – – Tám Mốt Bát Ngã cực phẩm XXX, nàng hiện tại cũng rất muốn dán cái Tám Mốt Bát Ngã lên mồm trưởng đại tẩu tử này, thật sự là có liên quan gì tới ngươi chứ! Quan tâm rộng thế, may mà không phải là tẩu tử nhị phòng, nếu không cuộc sống này không còn sống được nữa rồi!
“Đúng rồi!” La Y nói: “Cô ta không làm khó dễ huynh chứ ”
Thiệu Y sờ sờ cằm: “Ah… Phỏng chừng về sau sẽ khó xử vợ ta.”
“Ách, vậy huynh định làm như thế nào?”
“Thi công danh, người như chúng ta vậy, chỉ cần có thể tiến học, mặc kệ con vợ cả hay thứ xuất, tự nhiên không ai dám coi khinh ngươi.” Thiệu Y cười nói: “Cô nương chịu thiệt chút ít, cũng may Nhị thẩm Tam thẩm đều không phải là người như vậy.”
La Y lại quẫn rồi, ý ở ngoài lời chính là đại thái thái là người như vậy? Lời nói này quá rõ ràng rồi đấy? Nàng đã hiểu! Nhưng mà dựa theo truyền thống đại phòng, bình thường là không nhìn được tới cuối.
“Phải rồi, muội vẫn muốn hỏi, tên của chúng ta sao lại giống nhau vậy? Nghe qua cứ như huynh muội ruột.” La Y đột nhiên nhớ tới liền hỏi.
“Muội đã quên rồi ư?” Thiệu Y lắc đầu cười nói: “Ta sinh đầu tháng, muội sinh cuối tháng, tổ phụ lúc đặt tên cho ta, cũng đặt luôn cho muội chứ sao.”
“Thì ra là thuận tiện…” La Y bị đả kích, nàng mới đầu còn nghĩ có phải hai vị mẹ ruột đặt hay không, nhưng về sau lại nghĩ di nương cổ đại căn bản không có tư cách này.
“Dễ nghe là được, huống hồ khuê danh nữ tử vốn là không có mấy người gọi. Có hay không cũng không quan trọng
La Y trừng mắt!
Vừa vặn Hồng Đàn mang tráp tới, La Y mở ra thấy, lại là trọn vẹn tượng côn trùng diễn tấu, màu sắc rực rỡ, không khỏi ý cười dạt dào: “Tâm tư thật khéo! Thật đáng yêu!”
“Ta nói muội sẽ thích mà!” Thiệu Y cũng cười vui vẻ: “Muội tuy rằng ngây người một chút, thưởng thức cũng không ít đấy!”
“Huynh mới là ngốc!” La Y khẽ vuốt vuốt con côn trùng, không ngẩng đầu lên đáp lại: “Còn nữa không? Muội đưa tỷ tỷ một bộ!”
“Muội thật đúng là không khách khí!” Thiệu Y trợn trắng: “Muội nhận đi, Nhị tỷ tỷ không thích nhất chính là đám trùng này, muội cho muội ấy cũng không cần.”
“Keo kiệt!” Có lẽ là ảnh hưởng trí nhớ của thân thể này, La Y ở trước mặt hắn dần dần thả lỏng lên, nói chuyện cũng không câu thúc : “Tỷ ấy nếu không thích, muội muốn hai bộ không được sao?”
Thiệu Y bất đắc dĩ: “Hồng Đàn, buổi chiều đưa bộ tạp kĩ đùa giỡn trên bàn cho Tam cô nương đi.”
Hồng Đàn phúc thân tỏ vẻ đã biết.
Thiệu Y nhìn sắc trời một chút: “Sợ là đến giờ truyền cơm tối rồi, muội đi về trước đi. Ngày sau đừng đi ra một mình như thế, dù sao thì khuôn cách tiểu thư ra ngoài vẫn cần mang theo người mới đúng. Có lúc làm chủ tử không dễ nói chuyện, chi bằng cho nô tài đi nói. Hôm nay nếu như Quýt Tử ở chỗ này, Tào bà tử nhất định bị sặc vài câu.”
La Y gật đầu chấp nhận, trong lòng biết nếu không có quan hệ tốt lắm, hắn sẽ không nhắc nhở như vậy.
“Hồng Đàn đưa Tam cô nương trở về đi, ta một mình đi về là được rồi.”
“Vâng.” Hồng Đàn vâng theo.
La Y cũng thi lễ: “Vậy muội đi trước, Tứ ca ca tái kiến.”
Bình luận facebook