Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-489
Chương 489: Chú ý an toàn
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Nói xong Thẩm Đình Thâm đứng dậy khỏi ghế sofa, đổi giày, vớ lấy áo khoác khoác lên người rồi bước tới: “Đi thôi.”
“Được.” Bạch Nhược Y khẽ cười, nhưng không hiểu vì sao, hình như sau khi nói với Thẩm Đình Thâm rằng cô phải về nhà, thái độ của Thẩm Đình Thâm thay đổi hẳn, nhưng cô lại không thể nói được là thay đổi như thế nào
Lên xe Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược Y vẫn thấy Thẩm Đình Thâm không hề nói chuyện
Cô có cảm giác hơi là lạ, rõ ràng trước đó khi ở nhà, hai người gần gũi vô cùng vui vẻ, sao lại trở nên như vậy? Tính khí của Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược Y cũng không thể nào hiểu thấu.
“Thẩm Đình Thâm, anh..
anh sao vậy?” Bạch Nhược Y nhìn chằm chằm vào Thẩm Đình Thâm đang chú ý lái xe, khuôn mặt góc3cạnh trở nên vô cùng lạnh lùng
Lúc này đèn giao thông trên đường bật sáng, anh vừa dừng xe lại, vừa nghiêng mặt nhìn Bạch Nhược Y, giọng điệu lãnh đạm: “Không sao cả, sao đột nhiên em lại hỏi như vậy?”
“Chỉ là thấy anh hơi là lạ, như có tâm sự vậy.” Bạch Nhược Y nói thật lòng, cảm giác này thực sự rất kỳ lạ
Lông mày của Thẩm Đình Thâm khẽ chớp, môi mỏng cong lên: “Em nghĩ nhiều rồi, anh chỉ là không muốn đưa em về nhà thôi.”
“Tại sao chứ, dù sao thì ngày mai chúng ta sẽ lại gặp nhau, chỉ xa nhau một buổi tối thôi anh cũng không bằng lòng sao?” Bạch Nhược Y cảm thấy cảm xúc của Thẩm Đình Thâm có sự thay đổi, không thể là vì chuyện nhỏ đó được.
“Ừm, không bằng lòng.” Đôi mắt đen láy của Thẩm Đình0Thâm đột nhiên sâu hoắm, giống như có từ trường vậy
Thấy vậy trái tim của Bạch Nhược Y khẽ thảng thốt, Thẩm Đình Thâm lúc này khiến cho người ta cảm thấy thật đau lòng
Tuy anh không nói gì cả nhưng Bạch Nhược Y có thể nhìn qua sắc mặt mà hiểu được ý tứ của anh
Anh luôn luôn muốn chung sống với cô từng giây từng phút, có lẽ là muốn kết hôn
Đúng lúc này, khóe mắt của Thẩm Đình Thâm nhìn thấy chiếc xe phía trước bắt đầu nổ máy, anh nghiêng đầu chú tâm nhìn đường
Hai người không lên tiếng, Bạch Nhược Y ngồi dựa vào ghế theo quán tính, nhắm mắt lại để ngủ
Không lâu sau, Bạch Nhược Y đang mơ mơ màng màng như thế mình vừa ngủ trong chốc lát thì xe chợt dừng lại
Khiến Bạch Nhược Y lập tức tỉnh dậy, trừng mắt nhìn5Thẩm Đình Thâm ở bên cạnh
Thẩm Đình Thâm thấy dáng vẻ Bạch Nhược Y bị đánh thức vô cùng đáng yêu, nhẹ nhàng cười nói: “Đến rồi.” Lúc này Bạch Nhược Y mới nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa kính xe, đúng là đã tới chung cư rồi
Cô vừa tháo dây an toàn ra vừa liếc nhìn Thẩm Đình Thâm.
Anh cũng tháo dây an toàn ra, có lẽ anh định đưa Bạch Nhược Y về tới nhà một cách an toàn
Bạch Nhược Y thấy vậy vội vàng vươn tay đẩy tay Thẩm Đình Thâm định tháo dây an toàn ra: “Tam biệt, đã tới chung cư rồi, em tự lên được
Bên ngoài gió to lắm, anh đừng xuống xe nữa, quay về nhà đi.”
Thẩm Đình Thâm cong môi, vẫn kiên trì muốn đưa Bạch Nhược Y lên trên
Bạch Nhược Y đã đi trước anh một bước, cắt ngang lời anh4nói: “Thật sự không cần đưa em lên tầng, em tự đi là được rồi.” Bạch Nhược Y đã nói tới lần thứ hai, đương nhiên Thẩm Đình Thâm không thể kiên trì được, anh lại nắm chắc tay lại, khẽ dặn dò: “Vậy thì được, em phải chú ý an toàn nhé, bây giờ là Tết, có rất nhiều loại tội phạm vô cùng manh động...”
“Được rồi, em đã đến tận của chung cư rồi, làm gì có tội phạm chứ!” Bạch Nhược Y thật sự dở khóc dở cười, không biết bản thân mình trong mắt của vị Tổng giám đốc này có phải là chỉ như một đứa trẻ hay không
Chỉ một quãng đường ngắn như vậy cũng khiến cho Thẩm Đình Thâm không yên tâm
Đến khi bóng dáng của Bạch Nhược Y đi vào trong chung cư, Thẩm Đình Thâm mới dời mắt nhưng cũng không vội9vàng rời đi
Anh rút ra một điều thuốc, vừa châm lửa lên đã cố gắng rít vài hơi thật sâu.
Bạch Nhược Y nói không hề sai, Thẩm Đình Thâm thực sự có tâm sự
Đêm qua sau khi nghe điện thoại của Bạch Nhược Y xong, mẹ anh lại gọi tới
Bà nói Thẩm Thanh Du vẫn không đồng ý cho anh yêu Bạch Nhược Y, lời nói của mẹ anh không hề có ý gì, chỉ muốn anh suy nghĩ một cách cẩn thận
Nếu như thật sự muốn yêu Bạch Nhược Y vậy thì phải đối mặt với dư luận của cả thành phố H
Đương nhiên Thẩm Đình Thâm không hề ngại, nhưng Bạch Nhược Y thì sao? Bạch Nhược Y vốn đã vô cùng sợ hãi giới truyền thông thực sự có thể chịu đựng được sự dè bỉu của mọi người không? Còn Thẩm Đình Thâm thì không thể chịu đựng được mà muốn tái hôn với Bạch Nhược Y, từng giây từng phút không hề muốn chịu đựng thêm nữa
Trong lúc anh thất thần suy nghĩ thì còi xe phía sau vang lên
Thẩm Đình Thâm ngó đầu nhìn xe phía sau, hóa ra có một chiếc xe đang muốn vào chung cư nhưng lại bị xe anh đứng chắn.
“Anh bạn à, có thể di chuyển xe không?” Người phía sau nhổ đầu ra khỏi xe, chính là Nhan Như Ngọc - người mà anh đã thấy ở siêu thị
Đôi lông mày đen nhánh của Thẩm Đình Thâm nhíu chặt lại
Anh cũng không biết vì sao nhìn thấy gương mặt của Nhan Như Ngọc trong lòng lại cảm thấy không hề thoải mái
Nhưng anh cũng sẽ không vô duyên vô vớ chỉ vì mình không vừa mắt với Nhan Như Ngọc mà gây khó dễ với cậu
Cho nên Thẩm Đình Thâm vẫn trực tiếp lái xe rời đi, khi lướt qua xe của Nhan Như Ngọc, anh nhìn Nhan Như Ngọc với ánh mắt lãnh đạm
Lúc này Nhan Như Ngọc mới biết thì ra chủ nhân của chiếc xe đó là Thẩm Đình Thâm, khóe miệng cậu cong lên: “Xem ra chị gái nhỏ đã về rồi.”
Bạch Nhược Y đi vào chung cư, vừa mới đi tới thang máy và đưa tay ấn nút, đột nhiên có cánh tay vỗ vai khiến cô giật mình xoay đầu nhìn lại, đôi mắt trợn tròn lên: “Ai thể?!”
Cô vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy một ông chủ nhếch nhác, mặt mũi râu ria lởm chởm đã không cạo nhiều ngày, cơ thể bốc lên mùi hôi thối khó chịu
Nhưng không phải là rất nồng, hơn nữa tay của ông ta cầm một bao tải rất to, giống như để rất nhiều thứ vậy
Ông chú bị Bạch Nhược Y nhìn một cách dò xét cảm thấy cả người không thoải mái, cười một cách xấu hổ: “Cô à, ngại quá, tôi tới tìm con trai tôi.” “Hả?” Bạch Nhược Y khẽ lùi về phía sau, theo bản năng nhìn về phía thang máy, thang máy vẫn chưa xuống tới nơi
Cô thầm nghĩ, ông tìm con trai ông thì ông tìm tôi làm gì? “Là thế này, do hôm nay là mùng một Tết, cho nên quản lý của chung cư không có ai cả, tôi muốn hỏi con trai tôi ở đâu, muốn tìm nó.” Ông chú vừa nhìn Bạch Nhược Y với một dáng vẻ đáng thương vừa tỏ vẻ vô cùng bất lực.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
“Được.” Bạch Nhược Y khẽ cười, nhưng không hiểu vì sao, hình như sau khi nói với Thẩm Đình Thâm rằng cô phải về nhà, thái độ của Thẩm Đình Thâm thay đổi hẳn, nhưng cô lại không thể nói được là thay đổi như thế nào
Lên xe Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược Y vẫn thấy Thẩm Đình Thâm không hề nói chuyện
Cô có cảm giác hơi là lạ, rõ ràng trước đó khi ở nhà, hai người gần gũi vô cùng vui vẻ, sao lại trở nên như vậy? Tính khí của Thẩm Đình Thâm, Bạch Nhược Y cũng không thể nào hiểu thấu.
“Thẩm Đình Thâm, anh..
anh sao vậy?” Bạch Nhược Y nhìn chằm chằm vào Thẩm Đình Thâm đang chú ý lái xe, khuôn mặt góc3cạnh trở nên vô cùng lạnh lùng
Lúc này đèn giao thông trên đường bật sáng, anh vừa dừng xe lại, vừa nghiêng mặt nhìn Bạch Nhược Y, giọng điệu lãnh đạm: “Không sao cả, sao đột nhiên em lại hỏi như vậy?”
“Chỉ là thấy anh hơi là lạ, như có tâm sự vậy.” Bạch Nhược Y nói thật lòng, cảm giác này thực sự rất kỳ lạ
Lông mày của Thẩm Đình Thâm khẽ chớp, môi mỏng cong lên: “Em nghĩ nhiều rồi, anh chỉ là không muốn đưa em về nhà thôi.”
“Tại sao chứ, dù sao thì ngày mai chúng ta sẽ lại gặp nhau, chỉ xa nhau một buổi tối thôi anh cũng không bằng lòng sao?” Bạch Nhược Y cảm thấy cảm xúc của Thẩm Đình Thâm có sự thay đổi, không thể là vì chuyện nhỏ đó được.
“Ừm, không bằng lòng.” Đôi mắt đen láy của Thẩm Đình0Thâm đột nhiên sâu hoắm, giống như có từ trường vậy
Thấy vậy trái tim của Bạch Nhược Y khẽ thảng thốt, Thẩm Đình Thâm lúc này khiến cho người ta cảm thấy thật đau lòng
Tuy anh không nói gì cả nhưng Bạch Nhược Y có thể nhìn qua sắc mặt mà hiểu được ý tứ của anh
Anh luôn luôn muốn chung sống với cô từng giây từng phút, có lẽ là muốn kết hôn
Đúng lúc này, khóe mắt của Thẩm Đình Thâm nhìn thấy chiếc xe phía trước bắt đầu nổ máy, anh nghiêng đầu chú tâm nhìn đường
Hai người không lên tiếng, Bạch Nhược Y ngồi dựa vào ghế theo quán tính, nhắm mắt lại để ngủ
Không lâu sau, Bạch Nhược Y đang mơ mơ màng màng như thế mình vừa ngủ trong chốc lát thì xe chợt dừng lại
Khiến Bạch Nhược Y lập tức tỉnh dậy, trừng mắt nhìn5Thẩm Đình Thâm ở bên cạnh
Thẩm Đình Thâm thấy dáng vẻ Bạch Nhược Y bị đánh thức vô cùng đáng yêu, nhẹ nhàng cười nói: “Đến rồi.” Lúc này Bạch Nhược Y mới nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa kính xe, đúng là đã tới chung cư rồi
Cô vừa tháo dây an toàn ra vừa liếc nhìn Thẩm Đình Thâm.
Anh cũng tháo dây an toàn ra, có lẽ anh định đưa Bạch Nhược Y về tới nhà một cách an toàn
Bạch Nhược Y thấy vậy vội vàng vươn tay đẩy tay Thẩm Đình Thâm định tháo dây an toàn ra: “Tam biệt, đã tới chung cư rồi, em tự lên được
Bên ngoài gió to lắm, anh đừng xuống xe nữa, quay về nhà đi.”
Thẩm Đình Thâm cong môi, vẫn kiên trì muốn đưa Bạch Nhược Y lên trên
Bạch Nhược Y đã đi trước anh một bước, cắt ngang lời anh4nói: “Thật sự không cần đưa em lên tầng, em tự đi là được rồi.” Bạch Nhược Y đã nói tới lần thứ hai, đương nhiên Thẩm Đình Thâm không thể kiên trì được, anh lại nắm chắc tay lại, khẽ dặn dò: “Vậy thì được, em phải chú ý an toàn nhé, bây giờ là Tết, có rất nhiều loại tội phạm vô cùng manh động...”
“Được rồi, em đã đến tận của chung cư rồi, làm gì có tội phạm chứ!” Bạch Nhược Y thật sự dở khóc dở cười, không biết bản thân mình trong mắt của vị Tổng giám đốc này có phải là chỉ như một đứa trẻ hay không
Chỉ một quãng đường ngắn như vậy cũng khiến cho Thẩm Đình Thâm không yên tâm
Đến khi bóng dáng của Bạch Nhược Y đi vào trong chung cư, Thẩm Đình Thâm mới dời mắt nhưng cũng không vội9vàng rời đi
Anh rút ra một điều thuốc, vừa châm lửa lên đã cố gắng rít vài hơi thật sâu.
Bạch Nhược Y nói không hề sai, Thẩm Đình Thâm thực sự có tâm sự
Đêm qua sau khi nghe điện thoại của Bạch Nhược Y xong, mẹ anh lại gọi tới
Bà nói Thẩm Thanh Du vẫn không đồng ý cho anh yêu Bạch Nhược Y, lời nói của mẹ anh không hề có ý gì, chỉ muốn anh suy nghĩ một cách cẩn thận
Nếu như thật sự muốn yêu Bạch Nhược Y vậy thì phải đối mặt với dư luận của cả thành phố H
Đương nhiên Thẩm Đình Thâm không hề ngại, nhưng Bạch Nhược Y thì sao? Bạch Nhược Y vốn đã vô cùng sợ hãi giới truyền thông thực sự có thể chịu đựng được sự dè bỉu của mọi người không? Còn Thẩm Đình Thâm thì không thể chịu đựng được mà muốn tái hôn với Bạch Nhược Y, từng giây từng phút không hề muốn chịu đựng thêm nữa
Trong lúc anh thất thần suy nghĩ thì còi xe phía sau vang lên
Thẩm Đình Thâm ngó đầu nhìn xe phía sau, hóa ra có một chiếc xe đang muốn vào chung cư nhưng lại bị xe anh đứng chắn.
“Anh bạn à, có thể di chuyển xe không?” Người phía sau nhổ đầu ra khỏi xe, chính là Nhan Như Ngọc - người mà anh đã thấy ở siêu thị
Đôi lông mày đen nhánh của Thẩm Đình Thâm nhíu chặt lại
Anh cũng không biết vì sao nhìn thấy gương mặt của Nhan Như Ngọc trong lòng lại cảm thấy không hề thoải mái
Nhưng anh cũng sẽ không vô duyên vô vớ chỉ vì mình không vừa mắt với Nhan Như Ngọc mà gây khó dễ với cậu
Cho nên Thẩm Đình Thâm vẫn trực tiếp lái xe rời đi, khi lướt qua xe của Nhan Như Ngọc, anh nhìn Nhan Như Ngọc với ánh mắt lãnh đạm
Lúc này Nhan Như Ngọc mới biết thì ra chủ nhân của chiếc xe đó là Thẩm Đình Thâm, khóe miệng cậu cong lên: “Xem ra chị gái nhỏ đã về rồi.”
Bạch Nhược Y đi vào chung cư, vừa mới đi tới thang máy và đưa tay ấn nút, đột nhiên có cánh tay vỗ vai khiến cô giật mình xoay đầu nhìn lại, đôi mắt trợn tròn lên: “Ai thể?!”
Cô vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy một ông chủ nhếch nhác, mặt mũi râu ria lởm chởm đã không cạo nhiều ngày, cơ thể bốc lên mùi hôi thối khó chịu
Nhưng không phải là rất nồng, hơn nữa tay của ông ta cầm một bao tải rất to, giống như để rất nhiều thứ vậy
Ông chú bị Bạch Nhược Y nhìn một cách dò xét cảm thấy cả người không thoải mái, cười một cách xấu hổ: “Cô à, ngại quá, tôi tới tìm con trai tôi.” “Hả?” Bạch Nhược Y khẽ lùi về phía sau, theo bản năng nhìn về phía thang máy, thang máy vẫn chưa xuống tới nơi
Cô thầm nghĩ, ông tìm con trai ông thì ông tìm tôi làm gì? “Là thế này, do hôm nay là mùng một Tết, cho nên quản lý của chung cư không có ai cả, tôi muốn hỏi con trai tôi ở đâu, muốn tìm nó.” Ông chú vừa nhìn Bạch Nhược Y với một dáng vẻ đáng thương vừa tỏ vẻ vô cùng bất lực.