Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-361
Chương 361: Đợi các người
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Sở Vũ Triết bước về phía trước, vừa rào chân bước về phía cửa phòng, vừa giơ tay gõ cửa
Tiếng “cốc cốc” làm chủ căn phòng chú ý
Đó là một người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi, gương mặt kiểu chữ Quốc, đôi lông mày rậm khiến ông ta có vẻ nghiêm khắc, mái tóc ngắn khiến trông ông ta tràn đầy sức sống, chỉ là trên tóc đã điểm nhưng sợi bạc
Trên tay ông ta ôm một bó củi, đưa mắt nhìn Sở Vũ Triết và Kiều Ngữ Yên.
Ông ta khẽ mở miệng, giọng nói mang đậm ngữ âm của người Nhật Bản nói tiếng Trung: “Các người là ai?“.
Nghe thấy giọng điệu của người Nhật Bản, Sở Vũ Triết cười thầm2nghĩ chính là người này.
Anh ta nghiêng đầu nhìn Kiều Ngữ Yên giơ tay: “Đến đây đi, chúng ta cùng vào đã nào.”
Sau khi chăm sóc cho Kiều Ngữ Yên xong, anh ta mới quay lại nói với người đàn ông và cười: “Ông là chú Tuyết Thôn sao?”
Đôi lông mày của Tuyết Thôn từ từ dãn ra.
Ông ta đã ở đây rất lâu rồi, từ trước tới giờ chưa từng có người đến thăm, mà ông ta lại đang phải chờ một người, chờ một người đưa tin vật tới mà thôi.
“Đúng là tôi, vậy cậu là chồng của Nhược Y sao?” Ông Tuyết Thốn mở miệng một cách cứng nhắc để hỏi anh ta, những năm qua ông ta đều sống một9mình, nên không hề nói chuyện cùng ai, đừng nói là nói tiếng Trung, mà đến cả tiếng Nhật ông ta cũng sẽ nói một cách cứng nhắc như vậy.
Sở Vũ Triết cười không nói, đưa tờ giấy trong tay và đăng ký kết hôn cho ông Tuyết Thắn: “Trong này có tín vật mà mẹ Nhược Y đã đưa cho mẹ tôi, giấy đăng ký kết hôn là Nhược Y, còn còn tất cả những bức ảnh cô ấy chụp từ nhỏ tới lớn, ông có thể xem cho kỹ.” Tuyết Thôn nhận tập tài liệu thì ngồi xuống bên cạnh lò sưởi đang đốt, ánh lửa chiếu vào khiến một bên gương mặt ông ta đỏ rực, còn một bên khác vô6cùng tăm tối
Gương mặt Tuyết Thôn lộ vẻ rất kỳ lạ, gần như kích động nhưng lại cũng vô cùng khẩn trương, có cảm giác như một sự sợ hãi mơ hồ...
Rất nhiều cảm xúc kỳ lạ vấn vương, đều hiện trên gương mặt ông ta, rõ ràng tới mức người ta không còn kịp hiểu
Đôi bàn tay vừa thô ráp vừa dày dặn nhanh chóng mở tập tài liệu ra, nhìn giấy đăng ký kết hôn màu đỏ
Ánh mắt cong lên nhìn chằm chằm vào tấm ảnh bên trong giấy đăng ký kết hôn, đôi mắt chăm chú nhìn vào gương mặt của người con gái
Cơ thể ông ta không chịu đựng được mà run rẩy, khẽ nói thầm vài câu
Sở Vũ Triết0cũng đã từng có thời gian ở Nhật nên những tiếng giao tiếp bình thường vẫn có thể nghe hiểu, anh ta hiểu được Tuyết Thôn đang nói thầm là: Rất giống, rất giống
Sau đó Tuyết Thôn lại nhìn những tập tài liệu đó, lấy ra những ảnh chụp từ nhỏ tới lớn của Bạch Nhược Y, từ từ quan sát từng bức một
Trong lò sưởi, có những tiếng lách tách do củi cháy, lại có những tia lửa thi thoảng bắn lên
Còn ông Tuyết Thôn thì vẫn tự nhủ với lòng mình như thể không hề có ai bên cạnh, biểu cảm trên gương mặt thay đổi vô cùng đa dạng, không khỏi khiến người ta nghi ngờ rốt cuộc ông ta có7quan hệ như thế nào với Bạch Nhược Y? Mãi lâu sau, ông Tuyết Thôn mới thu hồi lại ánh mắt đầy quyến luyến ấy, sau đó xếp gọn những tấm ảnh liên quan đến Bạch Nhược Y, mọi thứ để trên bàn khác ông ta đều không quan tâm đến
Ông ta cười một nụ cười chân thật, vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh mình nói: “Tới đây, ngồi đi.” Sở Vũ Triết gật đầu, ngồi xuống bên cạnh theo ý của ông ta, vừa ngồi xuống thì thấy ông Tuyết Thôn lại nhìn mình với một ánh mắt kỳ lạ
với ánh mắt dò xét một cách trần trụi này, Sở Vũ Triết có cảm giác không tự nhiên: “Chú Tuyết, chúng ta hãy nói vào chuyện chính đi.” “Tại sao..
con bé Nhược Y lại không tới?” Khi ông Tuyết Thốn nói tiếng Trung, nói tới mấy chữ đó, giống như đang nói lắp vậy
Nói tới đây ông Tuyết Thôn lại nhìn sang Kiều Ngữ Yên, sau khi xác định cô ta không phải là Bạch Nhược Y thì trong ánh mắt cảm thấy vô cùng thất vọng
“Là như thế này, chúng cháu vừa mới kết hôn, Nhược Y đang ở nhà lo việc của công ty, dường thì lại xa như vậy nên cháu không muốn cô ấy phải lặn lội đến đây.” Sở Vũ Triết mở miệng cười nhưng trong lòng lạnh giá, trong ánh mắt dần dần mất đi sự kiên nhẫn: “Chúng ta hãy nói vào chuyện chính đi, bởi vì công ty của gia đình chúng cháu đang thiếu tiền, cho nên phiên chú hãy giao khoản tiền đó theo như lời hứa.”
Tuyết Thôn khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn chăm chú vào Sở Vũ Triết, trong lòng không hề thích Sở Vũ Triết quá thẳng thắn như vậy.
Mặc dù biết mục đích của anh ta tới đây, thế nhưng Tuyết Thốn cũng muốn hỏi thăm về tình hình của Bạch Nhược Y, mà anh ta lại luôn thúc giục ông ta giao tiền.
Nhưng người này lại có giấy đăng ký kết hôn với Bạch Nhược Y, số tiền đó phải trao cho anh ta
Ông ta thở dài, đành thỏa hiệp đi vào trong phòng, sau đó lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm
Sở Vũ Triết nhìn thấy cuốn sổ tiết kiệm đó ánh mắt lập tức sáng lên, anh ta nhanh chóng bước tới trước mặt Tuyết Thôn, khóe miệng cong lên không thể giấu giếm: “Đây..
trong đây là tất cả tài sản sao?” Hai tay Tuyết Thốn giữ thật chặt cuốn sổ tiết kiệm, con số ở trong này ông ta biết là bao nhiêu, nếu với người bình thường đúng là một con số trên trời
Thế nhưng nhiều năm qua, Tuyết Thôn chưa hề có ý định gì với con số trong cuốn sổ tiết kiệm này cả
Ông ta giống như một kỵ sĩ trong thành, nhận nhiệm vụ của mẹ để Bạch Nhược Y giao cho.
“Đúng thể.” Tuyết Thôn khẽ nói, cảm xúc không hề quá vui mừng
Sở Vũ Triết giơ tay muốn lấy cuốn sổ tiết kiệm trong tay Tuyết Thôn thì ở phía cửa lại vang lên giọng nói lạnh lẽo: “Đừng đưa cho anh ta!” Đầu sở Vũ Triết kêu lên một tiếng “đoàng” anh ta nhướng mày, lập tức giật lấy cuốn sổ tiết kiệm từ trong tay Tuyết Thôn
Tuyết Thốn nghe thấy tiếng nói ấy, đã giữ chặt cuốn sổ lại theo bản năng, ông là người làm nông nên sức lực vô cùng lớn
Cho nên Sở Vũ Triết không thể nào với tới, anh ta hung dữ quay đầu lại, biểu cảm vô cùng đáng sợ: “Sao cô lại tới đây!?” Anh ta quay đầu lại thì thấy Bạch Nhược Y đi cùng với Thẩm Đình Thâm đi vào trong phòng, gương mặt ngạo mạn của Thẩm Đình Thâm cười với vẻ chế giễu
Sau đó anh nhìn sang gương mặt hoang mang của Tuyết Thôn, vô cùng nghiêm túc đứng thẳng và nói với giọng vô cùng đáng tin: “Giấy đăng ký kết hôn này là do anh ta đã sử dụng thủ đoạn ép Bạch Nhược Y kỉ, Bạch Nhược Y không hề yêu anh ta, đừng đưa sổ tiết kiệm cho anh ta.” Mà ánh mắt của Tuyết Thôn lại đang nhìn Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y, ánh mắt đầy rung động.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tiếng “cốc cốc” làm chủ căn phòng chú ý
Đó là một người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi, gương mặt kiểu chữ Quốc, đôi lông mày rậm khiến ông ta có vẻ nghiêm khắc, mái tóc ngắn khiến trông ông ta tràn đầy sức sống, chỉ là trên tóc đã điểm nhưng sợi bạc
Trên tay ông ta ôm một bó củi, đưa mắt nhìn Sở Vũ Triết và Kiều Ngữ Yên.
Ông ta khẽ mở miệng, giọng nói mang đậm ngữ âm của người Nhật Bản nói tiếng Trung: “Các người là ai?“.
Nghe thấy giọng điệu của người Nhật Bản, Sở Vũ Triết cười thầm2nghĩ chính là người này.
Anh ta nghiêng đầu nhìn Kiều Ngữ Yên giơ tay: “Đến đây đi, chúng ta cùng vào đã nào.”
Sau khi chăm sóc cho Kiều Ngữ Yên xong, anh ta mới quay lại nói với người đàn ông và cười: “Ông là chú Tuyết Thôn sao?”
Đôi lông mày của Tuyết Thôn từ từ dãn ra.
Ông ta đã ở đây rất lâu rồi, từ trước tới giờ chưa từng có người đến thăm, mà ông ta lại đang phải chờ một người, chờ một người đưa tin vật tới mà thôi.
“Đúng là tôi, vậy cậu là chồng của Nhược Y sao?” Ông Tuyết Thốn mở miệng một cách cứng nhắc để hỏi anh ta, những năm qua ông ta đều sống một9mình, nên không hề nói chuyện cùng ai, đừng nói là nói tiếng Trung, mà đến cả tiếng Nhật ông ta cũng sẽ nói một cách cứng nhắc như vậy.
Sở Vũ Triết cười không nói, đưa tờ giấy trong tay và đăng ký kết hôn cho ông Tuyết Thắn: “Trong này có tín vật mà mẹ Nhược Y đã đưa cho mẹ tôi, giấy đăng ký kết hôn là Nhược Y, còn còn tất cả những bức ảnh cô ấy chụp từ nhỏ tới lớn, ông có thể xem cho kỹ.” Tuyết Thôn nhận tập tài liệu thì ngồi xuống bên cạnh lò sưởi đang đốt, ánh lửa chiếu vào khiến một bên gương mặt ông ta đỏ rực, còn một bên khác vô6cùng tăm tối
Gương mặt Tuyết Thôn lộ vẻ rất kỳ lạ, gần như kích động nhưng lại cũng vô cùng khẩn trương, có cảm giác như một sự sợ hãi mơ hồ...
Rất nhiều cảm xúc kỳ lạ vấn vương, đều hiện trên gương mặt ông ta, rõ ràng tới mức người ta không còn kịp hiểu
Đôi bàn tay vừa thô ráp vừa dày dặn nhanh chóng mở tập tài liệu ra, nhìn giấy đăng ký kết hôn màu đỏ
Ánh mắt cong lên nhìn chằm chằm vào tấm ảnh bên trong giấy đăng ký kết hôn, đôi mắt chăm chú nhìn vào gương mặt của người con gái
Cơ thể ông ta không chịu đựng được mà run rẩy, khẽ nói thầm vài câu
Sở Vũ Triết0cũng đã từng có thời gian ở Nhật nên những tiếng giao tiếp bình thường vẫn có thể nghe hiểu, anh ta hiểu được Tuyết Thôn đang nói thầm là: Rất giống, rất giống
Sau đó Tuyết Thôn lại nhìn những tập tài liệu đó, lấy ra những ảnh chụp từ nhỏ tới lớn của Bạch Nhược Y, từ từ quan sát từng bức một
Trong lò sưởi, có những tiếng lách tách do củi cháy, lại có những tia lửa thi thoảng bắn lên
Còn ông Tuyết Thôn thì vẫn tự nhủ với lòng mình như thể không hề có ai bên cạnh, biểu cảm trên gương mặt thay đổi vô cùng đa dạng, không khỏi khiến người ta nghi ngờ rốt cuộc ông ta có7quan hệ như thế nào với Bạch Nhược Y? Mãi lâu sau, ông Tuyết Thôn mới thu hồi lại ánh mắt đầy quyến luyến ấy, sau đó xếp gọn những tấm ảnh liên quan đến Bạch Nhược Y, mọi thứ để trên bàn khác ông ta đều không quan tâm đến
Ông ta cười một nụ cười chân thật, vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh mình nói: “Tới đây, ngồi đi.” Sở Vũ Triết gật đầu, ngồi xuống bên cạnh theo ý của ông ta, vừa ngồi xuống thì thấy ông Tuyết Thôn lại nhìn mình với một ánh mắt kỳ lạ
với ánh mắt dò xét một cách trần trụi này, Sở Vũ Triết có cảm giác không tự nhiên: “Chú Tuyết, chúng ta hãy nói vào chuyện chính đi.” “Tại sao..
con bé Nhược Y lại không tới?” Khi ông Tuyết Thốn nói tiếng Trung, nói tới mấy chữ đó, giống như đang nói lắp vậy
Nói tới đây ông Tuyết Thôn lại nhìn sang Kiều Ngữ Yên, sau khi xác định cô ta không phải là Bạch Nhược Y thì trong ánh mắt cảm thấy vô cùng thất vọng
“Là như thế này, chúng cháu vừa mới kết hôn, Nhược Y đang ở nhà lo việc của công ty, dường thì lại xa như vậy nên cháu không muốn cô ấy phải lặn lội đến đây.” Sở Vũ Triết mở miệng cười nhưng trong lòng lạnh giá, trong ánh mắt dần dần mất đi sự kiên nhẫn: “Chúng ta hãy nói vào chuyện chính đi, bởi vì công ty của gia đình chúng cháu đang thiếu tiền, cho nên phiên chú hãy giao khoản tiền đó theo như lời hứa.”
Tuyết Thôn khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn chăm chú vào Sở Vũ Triết, trong lòng không hề thích Sở Vũ Triết quá thẳng thắn như vậy.
Mặc dù biết mục đích của anh ta tới đây, thế nhưng Tuyết Thốn cũng muốn hỏi thăm về tình hình của Bạch Nhược Y, mà anh ta lại luôn thúc giục ông ta giao tiền.
Nhưng người này lại có giấy đăng ký kết hôn với Bạch Nhược Y, số tiền đó phải trao cho anh ta
Ông ta thở dài, đành thỏa hiệp đi vào trong phòng, sau đó lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm
Sở Vũ Triết nhìn thấy cuốn sổ tiết kiệm đó ánh mắt lập tức sáng lên, anh ta nhanh chóng bước tới trước mặt Tuyết Thôn, khóe miệng cong lên không thể giấu giếm: “Đây..
trong đây là tất cả tài sản sao?” Hai tay Tuyết Thốn giữ thật chặt cuốn sổ tiết kiệm, con số ở trong này ông ta biết là bao nhiêu, nếu với người bình thường đúng là một con số trên trời
Thế nhưng nhiều năm qua, Tuyết Thôn chưa hề có ý định gì với con số trong cuốn sổ tiết kiệm này cả
Ông ta giống như một kỵ sĩ trong thành, nhận nhiệm vụ của mẹ để Bạch Nhược Y giao cho.
“Đúng thể.” Tuyết Thôn khẽ nói, cảm xúc không hề quá vui mừng
Sở Vũ Triết giơ tay muốn lấy cuốn sổ tiết kiệm trong tay Tuyết Thôn thì ở phía cửa lại vang lên giọng nói lạnh lẽo: “Đừng đưa cho anh ta!” Đầu sở Vũ Triết kêu lên một tiếng “đoàng” anh ta nhướng mày, lập tức giật lấy cuốn sổ tiết kiệm từ trong tay Tuyết Thôn
Tuyết Thốn nghe thấy tiếng nói ấy, đã giữ chặt cuốn sổ lại theo bản năng, ông là người làm nông nên sức lực vô cùng lớn
Cho nên Sở Vũ Triết không thể nào với tới, anh ta hung dữ quay đầu lại, biểu cảm vô cùng đáng sợ: “Sao cô lại tới đây!?” Anh ta quay đầu lại thì thấy Bạch Nhược Y đi cùng với Thẩm Đình Thâm đi vào trong phòng, gương mặt ngạo mạn của Thẩm Đình Thâm cười với vẻ chế giễu
Sau đó anh nhìn sang gương mặt hoang mang của Tuyết Thôn, vô cùng nghiêm túc đứng thẳng và nói với giọng vô cùng đáng tin: “Giấy đăng ký kết hôn này là do anh ta đã sử dụng thủ đoạn ép Bạch Nhược Y kỉ, Bạch Nhược Y không hề yêu anh ta, đừng đưa sổ tiết kiệm cho anh ta.” Mà ánh mắt của Tuyết Thôn lại đang nhìn Thẩm Đình Thâm và Bạch Nhược Y, ánh mắt đầy rung động.