• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Thiên Tài Đọa Lạc (2 Viewers)

  • Chương 14

- Ha ha. A Lí đại thúc, đă lâu không gặp, ngươi dạo này tinh thẩn phấn chấn hơn nhiều a.
Phó Thư Bảo mỉm cười, đưa mắt nhìn, quả nhiên nhìn thấy Nhiệt Vệ Môn một thân hắc y nằm ở một góc như chó chết.
Yên tâm đi Thư Bảo hiền chất có lúc dùng dược so với nắm tay còn hữu dụng hơn nhiều.
- Ngươi... Dùng dược với thị vệ của ta?
- Chút lòng thành, bí phương tổ truyền, hôn mê không chết người, thị vệ của ngươi không sao đâu, nửa ngày là có thể tỉnh lại.
- Vậy A Lí đại thúc tìm ta có chuyện gì không?
Phó Thư Bảo đã không còn hứng thú nói nhảm nữa, trực tiếp chuyển đến chính sự.
- Ha ha.
A Lí soạt một cái mở cái cốt phiến ra, đem bức xuân cung đồ trên đó phơi bày ra trước mặt mọi người nói:
- Thư Bảo hiển chất, ta cũng không nói nhảm nữa, ta đến đâv là vì Tu Lực Luyện Khí.
- Ta không có Tu Lực Luyện Khí gì cả, Xuân Lan tiễn khách!
Hơi ngừng lại một chút. Phó Thư Bảo lại nói:
- Hạ Trúc, ngươi đến mời quan trị an Hồ Thành là An Khánh đại nhân đến đây.
- Vâng thiếu gia, Hạ Trúc xoay người muốn rời đi.
- Chậm đã!
A Li đột nhiên chuyển thân, trong nháy mắt liền cản trước mặt Hạ Trúc, nói:
- Thư Bảo hiền chất, hãy nghe A Lí đại thúc nói hết đã.
- Ách? Ngươi cường hoành xông vào nhà dân, ra tay đả thương thị vệ của ta. Còn có ý định cưỡng gian nữ bộc trong phủ, có ý đồ cướp đoạt gia sản... Chẳng lễ không phải vậy sao?
A Lí lại lắc đầu nói:
- Ta biết rõ Tu Lục Luyện Khí hiện đang nằm trong tay ngươi, ngày ấy tại triển lãm Lực Luyện Khí trong Hồ Thành Lực Sĩ học viện thì ta đã đoán nó nằm trong tay ngươi, chỉ có điều không có chứng cứ xác thực nên ta cũng không đến tìm ngươi, qua một thời gian điều tra, ta cuối cùng đã nắm đủ chứng cứ, thứ đó đang nằm trong tay ngươi.
- Chứng cứ gì?
- Viên Linh Thú Lực Đan mà ngươi mua là do ta bán cho ngươi.
Phó Thư Bảo nhất thời sửng sờ tại chỗ. Hắn đột nhiên hồi tưởng lại, lúc ớ trong Lực đại điện của Hồ Thành Lực Sĩ học viện. A Lí đã từng nói Tu Lực Luyện Khí này là do một người tên A Vu Sơn luyện chế ra, mà hắn lúc đó lại không từ cái họ đó mà phát hiện ra tên A Lí trước mặt có quan hệ gì với Tu Lực Luyện Khí này.
- Điều này cũng không có nghĩa là nó nằm trong tay ta.
Phó Thư Bảo căn bản không có ý định thừa nhận.
- Thư Bảo hiền chất, ta thấy ngươi lại sai rồi.
- Ngươi là Lực Sĩ cấp Linh Lực? Huy chương đâu?
Ánh mắt Phó Thư Bảo quét qua ngực A Lí, nơi đó ngoại trà có một đám dầu trơn bóng không quá bắt mắt ra thì không còn thứ gì khác, với cá tính thích khoe khoang cùa hắn ta, có một huy chương cấp Linh Lực. Nào có lý gì không mang trên ngực?
- Đây... Ta từng trải qua một đoạn thời gian khốn vì tình... Ta đã đua nó cho một quy phụ nhân của Việt quốc ngắm nghía rồi.
- Không lấy lại?
- Thật hổ thẹn, quý phu nhân của Việt quốc kia sau đó lại cùng bò trốn với một tên tiểu bạch kiểm... Ta đuôi hai năm cũng không tìm được.
Người có thể khắc ba chữ “khách làng chơi” lên cây quạt của mình để rêu rao khắp nơi cũng bị nữ nhân lừa?
Nếu như đây là lời thật, nhất định sẽ là mối sỉ nhục của nhân sĩ chơi gái, cho dù dùng máu cũng không thể nào rửa sạch.
Như vậy, người ngay cả công tác bản chức cũng không làm được, làm sao có thể dạv người khác tốt đây?
- Thư Bảo hiền chất, ta nói nhiều như vậy nguơi đến cùng quyết định như thế nào?
A Lí chân thành nhin Phó Thư Bảo.
Phó Thư Bảo lắc đầu. Nói:
- Bái sư là đại sự, ta phải cân nhắc một chút mới có thể trá lời ngươi.
- Cân nhắc? Cân nhắc cái gì? Ngươi tưởng ta lừa ngươi sao? Ảnh tử thị vệ của ngươi là một Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực, còn không phải bị ta giải quyết rồi sao?
A Lí có chút gấp gáp nói.
- Ngươi là dùng độc.
Phó Thư Bảo tu vệt không khách khí.
- Đã như vậy, ta nếu không bộc lộ tài năng thi ngươi không phục ta rồi.
A Lí nhìn khắp nơi một chút, rất nhanh ánh mắt liền ngưng tụ tại chén trà trên bàn giấy, sau đó hắn đi qua. Đưa tay bắt lấy chén trà.
Chén trà nhìn rất bình thường, nhưng ngay lúc A Li chạm vào chén trà thì Phó Thư Bảo đứng gần đó liền lập tức cảm thấy nhiệt độ quanh người hắn chợt hạ xuống, phảng phất như đang đặt minh trong hám băng.
- Hắc, vi sư ta chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc, ngươi xem nhưng bí kíp này đi. Đâv đều là do vi sư hao phí bao nhiêu công sức mới đoạt được đến tay a.
Tiếp đó, A Lí đem từng bản bí kíp lấy ra, ném loạn lên bàn.
Nhìn qua từng quyển sách, Phó Thư Bảo cả kinh.
Sau khi đọc qua nhiều loại sách liên quan đến tu luyện lực lượng của thế giới này, hắn đối với bí kíp tu luyện lực lượng cũng có hiêu biết nhất định, hắn biết “Phô La tâm pháp” mà hắn sừ dụng bất quá chỉ là loại hàng hóa rác rười hai đồng tệ bán đầv đường, mà các bí kíp tu luyện lực lượng cao thâm thì cực kỳ khó gặp, chi có gia tộc nội truyền, có tiền cũng không mua được.
Mà trong nội viện cùa Hổ Thành Lực Sĩ học viện, học đồ tu chất bất đồng thì sẽ lấy được bí kíp tu luyện lực lượng bất đồng, giống như lấy hắn và Điền Đan làm ví dụ, mặc dù đều là học đồ. Cũng đêu ớ trong Kinh Lôi Doanh, nhưng hắn từ trong học viện chi có thê lấy được tâm pháp tu luyện rác rười như “Phổ La tâm pháp”, mà Điển Đan thì lại có thể lấy được bí kíp tu luyện tương đối cao cấp như “Kinh Lôi Động”.
Sự thật mà nói, cũng chính bới vì bí kíp tu luyện lực lượng rất hiếm, mà trên thị trường chi bán một vài loại rác rười, cho nên kế hoạch cải tiến tâm pháp dành riêng cho hắn vẫn một mực không thể thực hiện, nhưng bâv giờ, A Lí lại lấy ra một vài bí kíp tu luyện lực lượng cao cấp. Còn có một ít là loại hàng hiếm có mà Lực Sĩ thế gia không truyền ra ngoài.
- Su phụ... Những bí kíp này ngài làm sao có được?
- Hắc hắc, đừng thấy những Lực Sĩ thế gia kia đem những bí kíp này cất dấu nhưbảo bổi mà lo lắng, chi cẩn trong nhà bọn hắn có nữ nhân, ta có thể đoạt được đến tay. Đâv cũng chính là “Câu Nữ chi thuật” mà tương lai vi sư muốn truyên cho ngươi, sau khi đạt được chân truyển của vi sư, nguơi cẩn bí kíp gì cũng có thể thông qua nữ nhân nhà bọn hắn để lấy, ha ha!
Khách làng chơi A Lí quả nhiên là khách làng chơi A Lí.
Thế giói này còn có thể tim ra người bi ổi hơn hắn sao?
Sư phụ như thế, chi dạv như thế, Phó Thư Bảo còn có thể nói gì đây?
- Thư Bảo hiển đồ, bâv giờ bái su thôi, A Lí ta cả đòi lẩn đẩu tiên thu đồ đệ, lễ nghi cũng không thê thiếu... Ừm, người đâu, muội muội cầm mộc chùy. Đến bóp vai cho sư phụ của thiếu gia nhà ngươi đi!
- Còn nữa, vi sư ta là một người rất nghiêm khắc, sau khi nghi lễ bái sư hoàn tất.
Thư Bảo ngươi phải chạv hai trăm vòng trong hậu viện cho vi sư, ta thấy thê chất ngươi yếu không phải bình thường, nên biết rằng thân thê tráng kiện đối với một Lực Sĩ là vô cùng trọng yếu. Ừm, đối với việc câu dẫn nữ nhân lại càng trọng vếu hơn, nhớ lấy, đâv chính là điểu huấn thứ nhất của vi sư.
A Lí cười nói:
- Ta đến đâv không phải bởi vì Tu Lực Luyện Khí tổ truyền, mà là giúp ngươi giải quyết vấn đề, bằng không ta cũng đă không xách theo một rổ quít đến đâv viếng thăm, mà là nừa đêm xách đao tới.
- Ngươi đến cùng muốn gì?
- Năm trăm năm trước, lão tổ tông A Vu Sơn của ta đã
Luyện chế Tu Lực Luyện Khí này, mặt khác, ngươi còn nhớ rang ta đã kể với ngươi là Tu Lực Luyện Khí này cách đây 200 năm trước đă thất lạc không? Kỳ thật, đó là do hai mươi năm trước ta đă cố tình ném đi. Khi đó ta mặt hướng biển cả, dùng khí lực toàn thân quẳng đi, thế nhưng nghĩ thế nào cũng không ra tại sao nó lại roi vào tay ngươi a.
- Đợi... Đợi một chút... Ngươi là?
Cho dù hắn thông minh tuyệt đinh, nhưng lúc này trong đẩu Phó Thư Bảo cũng trờ nên hồ đồ rồi.
- Lòi ta nói là thật, ta cho ngươi biết để tránh ngươi lo lắng, Tu Lực Luyện Khí này là bảo vật khó gặp. Nhưng cũng là một tà vật chân chính, sử dụng nó để tu luyện lực lượng quả thực sẽ giúp tiến bộ thân tốc. Nhung cũng sẽ tạo ra tác dụng phụ, đó chính là một khi sử dụng, Tu Lực Luyện Khí và Linh Thú Lực Đan sẽ tạo ra một loại vật chất không thể nhận biết, cùng tiên thiên linh khí tiến vào trong thân thê ngươi, thậm chí là đan điên, bình thường không có bất kỳ dấu hiệu gì. Nhưng một khi ngươi muốn cùng nữ nhân làm loại chuyện đó, ha ha, nó sẽ khiến ngươi ngay cả V nghĩ muốn chết cũng có!
Tạm dừng lại một chút. A Lí đột nhiên lớn tiếng nói:
- Biết tại sao không? Một khi ngươi tiến vào thân thề nữ nhân, thứ đó cùa ngươi sẽ bị đau nhưbị đao cắt!
Phó Thư Bảo hiển nhiên hóa đá tại chỗ, không nói nên lời.
- Còn nữa, nữ nhân hôn tuy rang ngọt ngào vô cùng, nhưng đổi với ngươi thì lại là kịch độc, da trên toàn thân ngươi, bất kỳ chỗ nào dính nước bọt của nữ nhân thì sẽ cực kỳ ngứa ngáy, thống khổ không chịu nổi.
Phó Thư Bảo lúc này đã không chi hóa đá nữa, mà là bị sét đánh trúng đầu.
- Thư Bảo hiển chất, nhìn ngươi dường như không quá tin tướng, như vậy đi, để nữ bộc của ngươi thử một phen xem.
Ánh mắt A Lí quét qua bổn nữ bộc, nói:
- Ừm, hãy để chúng nữ tùy ý hôn một cái lên ngón tay nguơi. Sau đó ngươi sẽ biết lời ta nói là thật hay không.
Trầm mặc một lúc lâu. Phó Thư Bảo mới nói:
- Đông Mai ngươi lại đây, làm theo lời hắn dùng lưỡi liếm ngón tay của ta một cái xem.
Tiếp đó, hắn đưa tay lên, sau đó mới duỗi ngón trỗ ra.
- Thiếu gia, nếu là thật, vậy ta... Không dám đâu.
Đòng Mai mặc dù đi lại, cũng trung thực cầm lấy tay Phó Thư Bảo, nhưng cuối cùng vẫn không dám thè lưỡi ra.
- Do dự cái gì? Bảo ngươi thè lưỡi ra liếm thì ngươi liếm đi!
- Vâng thiếu gia...
Đông Mai thè cái lưỡi đinh hương ra, liếm xuống...Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom