-
Chương 446-450
Chương 446 Nhất định đừng làm ta thất vọng
"Thật thú vị, vậy sau khi gã sai vặt kia đảo mắt trở thành Thiên Hoàng Tử, chỉ sợ hắn đối với Doãn Mi cũng sẽ có ý tứ, cứ như vậy, không khỏi kéo theo cả mình vào cuộc."
"Vẫn là khó tránh khỏi khuôn sáo cũ, nhưng sâu bọ chung quy vẫn là sâu bọ, đổi thân phận liền vọng tưởng trở thành Chân Long, cũng thật là buồn cười."
"Coi như nguyên chủ ở trước mặt ta, cũng chỉ là côn trùng không nhảy nhót được mà thôi ."
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, thần sắc của Cố Trường Ca, đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Giá trị của tên Sở Phàm, hắn thấy cũng chỉ có ngần này thôi.
Hỏi ra những thứ này, đã để hắn xác định Sở Phàm hiện tại, ngoại trừ ký ức ra, cũng không nhiều thủ đoạn.
Nếu không, hắn cũng sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Sở Phàm trong nháy mắt này cũng đã nhận ra điểm không đúng, biểu tình kịch biến.
"Không tốt..." thần sắc hắn tuyệt vọng, muốn trở mình.
Ông! !
Nhưng Cố Trường Ca một chưởng rơi xuống, hư không lập tức đổ sụp, một đạo trưởng ấn màu đen nhánh rơi xuống, che đậy hết thảy, trong nháy mắt đem hắn bắt lấy.
"Đạo huynh tính toán đến đâu rồi?"
Cố Trường Ca nhàn nhạt hỏi.
"Cố Trường Ca ngươi có thể hay không đừng giết ta, ta có thể thề, tất cả nghe theo ngươi, bất kể là chuyện gì" khuôn mặt Sở Phàm khuôn mặt hoàn toàn trắng bệch, vô cùng tuyệt vọng.
Mặc dù hắn đoán được bí mật của Cố Trường Ca, nhưng hắn đối với Cố Trường Ca căn bản không có uy hiếp gì!
"Phốc!"
Nhưng mà, Cố Trường Ca không để cho hắn nói xong.
Một chưởng này rơi xuống, thân thể Sở Phàm lập tức nổ tung.
Nhưng bên trong huyết hoa đầy trời , có một Đại Đạo Bảo Bình màu đen nhánh hiện ra, chìm chìm nổi nổi, cắm rễ ở trong.
Thần hồn của Sở Phàm bị Cố Trường Ca luyện hóa hấp thu, đọc được rất nhiều ký ức của hắn.
Những mảnh vỡ bên trong thần hồn, có rất nhiều truyền thừa tích lũy cùng bảo thuật kinh văn của Doanh Thiên Hoàng, bao gồm cả quy tắc cảm ngộ vân vân.
Đối với Cố Trường Ca mà nói, có chút ít còn hơn không, chủ yếu nhất vẫn là ký ức vốn có của Sở Phàm, khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Dù sao có những ký ức này dùng để thôn phệ hấp thu mảnh vỡ thần hồn trong tay hắn.
Hắn có thể dễ dàng sáng tạo ra một khôi lỗi Thiên Hoàng Tử , hoàn toàn do hắn khống chế.
Loại thủ đoạn đoạt xá này, bản thân Cố Trường Ca cũng không có thủ đoạn có thể khiến nó biến trở về.
Sở Phàm hiện tại chỉ là một gã sai vặt không có tác dụng gì, đoán chừng còn biết bí mật Cố Trường Ca, tự nhiên không cần thiết giữ hắn lại.
Về phần gã sai vặt đoạt xá Thiên Hoàng Tử kia, Cố Trường Ca căn bản không có để ở trong lòng.
Mà hắn thấy, đây vừa hay cũng là nhân tuyển tốt nhất để thay hắn tiếp tục cõng nồi.
"Nếu có người hỏi chuyện gã sai vặt này, thì nói hắn phát rồ, không biết tung tích."
Cố Trường Ca dặn dò Doãn Mi, sau đó cũng lập tức rời khỏi đại điện.
"Vâng thưa chủ nhân."
Doãn Mi gật đầu, bắt đầu thu dọn khí tức lưu lại bên trong đại điện.
Loại chuyện này, nàng vô cùng quen thuộc.
Hiện tại Thiên Hoàng Tử khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp tìm được gã sai vặt, đem hắn thủ tiêu đi, nếu không hắn sẽ ăn ngủ không yên.
Cố Trường Ca vừa vặn thuận tay giúp hắn xử lý, nguyên nhân chủ yếu nhất, vẫn là lo lắng đánh rắn động cỏ.
Bằng không nếu đem hắn hù dọa một trận, khiến hắn không dám lộ diện, sẽ không tốt.
"Rất nhiều truyền thừa của Doanh Thiên Hoàng cần phối hợp huyết mạch, nhưng chút thần thông của Thiên Hoàng sơn, cũng không chịu ảnh hưởng này."
Sau khi trở lại cung điện của mình, mắt Cố Trường Ca không khỏi nhíu lại.
Rất nhanh, hắn kết hợp mảnh vỡ thần hồn của Thiên Hoàng Tử , luyện chế ra một phù văn thần bí phát ra quang hoa mịt mờ, sau đó đem luyện vào bên trong khôi lỗi Đại Thánh cảnh trước đó.
Bên trên cái phù văn thần bí này, có lưu lại khí tức của Thiên Hoàng sơn.
Thế này ngược lại có vẻ càng hoàn mỹ hơn.
Cố Trường Ca có chút hài lòng gật đầu, hắn cũng không trông cậy tất cả mọi người đến lúc đó đều sẽ tin tưởng, mục đích chủ yếu nhất, vẫn là cố tình bày nghi trận.
Một số người hoài nghi, một số người sẽ tin tưởng, dù sao như thế nào, cũng không thể hoài nghi đến trên đầu hắn.
"Cũng không có trì hoãn bao nhiêu thời gian, hiện tại còn kịp."
Rất nhanh, Cố Trường Ca nhìn về ánh trăng phía ngoài cửa sổ.
Hắn thấy, hiện tại là thời cơ thích hợp.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca nhìn về phía dãy cung điện của Trường Sinh Vương gia đang ở.
Trong ánh mắt của hắn, có phù văn trắng đen nhàn nhạt lưu chuyển, rất nhanh xác định vị trí cung điện của Vương Tử Câm.
Ông! !
Đột nhiên, Cố Trường Ca khoát tay, cỗ khôi lỗi Đại Thánh cảnh vừa nãy trong nháy mắt xuất hiện ở trong hư không.
Thân hình cao lớn, ánh mắt lạnh lùng vô tình, bị một tầng quang mang quỷ dị bao phủ, từng phù văn bao vây lấy, giống như không có chút sinh mệnh ba động nào.
"Đi thôi."
Cố Trường Ca thản nhiên nói, nói xong một phù văn lớn chừng bàn tay rơi vào trong tay cỗ khôi lỗi này.
"Vâng, chủ nhân!"
Sau một khắc, cỗ khôi lỗi Đại Thánh Cảnh này dựa theo phân phó của hắn, trong nháy mắt đi qua hư không.
Thu liễm khí tức đáng sợ, tựa như một đoàn sương mù màu đen, nhanh chóng tập sát cung điện Vương Tử Câm.
"Vương Tử Câm, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng, phải chống đỡ đến lúc ta tới cứu ngươi đó nha"
Nhìn về hướng kia, thần sắc Cố Trường Ca bắt đầu trở nên hứng thú .
Vừa rồi phù văn mà cho khôi lỗi, chính là phong trấn phù mua trong Thương Thành của hệ thống.
Trong một khoảng thời gian cam đoan sẽ phong trấn tám phương, không cho khí tức gì truyền ra ngoài.
Cho nên, Cố Trường Ca căn bản không lo lắng lại bởi vì một trận đại chiến kinh khủng, khiến khí tức giao chiến truyền đi, mà hấp dẫn cường giả khác xuất thủ cứu người trước hắn một bước.
Dù sao thời gian hắn đã tính toán kỹ.
Vương Tử Câm là tu vi Chuẩn Thánh cảnh, đối mặt với một khôi lỗi Đại Thánh cảnh, hẳn là có chút thủ đoạn đối phó, sẽ không nhanh chóng bị chụp chết.
Chương 447 Vương Tử Câm động tâm
Ánh trăng mịt mờ.
Trường Sinh Cố gia đặc biệt vì thọ yến lần này an bài cho Trường Sinh Vương gia một chỗ nghỉ ngơi.
Một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, cực kì rộng rãi.
Vương Tử Câm ngồi xếp bằng, đã đổi về cách ăn mặc của nữ tử.
Trên người bạch y như mây mù, búi tóc rối tung, trên mặt hoàn mỹ không tì vết, thần sắc rất là bình tĩnh, giống như bạch ngọc, lộ ra mỹ cảm kỳ lạ.
Từng tia từng sợi thiên địa tinh khí, đang dựa theo quy tắc mà bị nàng phun ra nuốt vào hấp thu.
Ông! !
Phía sau lưng nàng, mơ hồ có một tòa tiên môn như ẩn như hiện, chính giữa tựa như kết nối với một phương thế giới thần bí mà mênh mông.
Tiên mộc cao lớn, thần dược ngát hương, tiên thú cùng kêu.
Đây là thiên phú của nàng, bẩm sinh đã có, được gọi là tiên môn hư ảnh.
Thời điểm tu hành, trong tiên môn thậm chí sẽ tràn ngập ra tiên khí, khiến nàng một công đôi việc, tiến độ tu hành cách nhanh hơn người khác gấp bội.
Hơn nữa, nàng lại là Tiên Linh Thể trong truyền thuyết.
Tiên Thiên sạch không tỳ vết.
Cho nên Trường Sinh Vương gia có không ít lão ngoan đồng đều nói, nàng có lai lịch lớn, rất có thể có quan hệ với Tiên Vực đã từng biến mất.
Chỉ là loại ý kiến này... cũng không được chứng thực.
Sau khi Vương Tử Câm nghe được, cũng không phải rất để ý, nàng có bối cảnh lớn, chỉ là việc bình thường của người xuyên việt mà thôi.
Lúc này, Vương Tử Câm đang dựa theo thói quen trước kia, yên lặng điều trị khí huyết tu hành, thói quen này bắt đầu từ lúc nàng tu hành, vẫn duy trì cho tới bây giờ.
Tính cách nàng có chút vô lại, đối với rất nhiều chuyện, không tranh giành gì cả.
Nhưng trên con đường tu hành, nàng vẫn luôn không có buông lỏng.
Dù sao xuyên việt qua, nếu như không trở thành cường giả đứng trên đỉnh cao, vậy thì rất vô vị, có lỗi với lần xuyên qua này của nàng, có lỗi với cơ hội sống lại một lần nữa.
Trước lúc này, Vương Tử Câm luôn xem thường rất nhiều thiên kiêu ở đây, dù là tính cách, hay là tu vi, bối cảnh hay gì,cũng không thể lọt vào mắt nàng.
Kiếp trước cô đơn, chỉ có thể nằm ở phòng bệnh, dựa vào màn hình, giao lưu cùng một kiếp giới khác, vốn nghĩ sau khi xuyên việt, sẽ không như vậy, chí ít có thể tìm bạn, hay ví dụ lang quân gì đó
Nhưng do thân phận,địa vị bối cảnh, thiên phú tu vi ... rất nhiều nguyên nhân , khiến tầm mắt của nàng cũng bắt đầu cao...
Bản thân nàng là tuổi trẻ trí tôn của Trường Sinh Vương gia, sinh ra đã là thánh nhân, tu vi cao hơn người cùng lứa, bối cảnh cũng nghiền ép vô số người.
Loại tình huống này,cho dù nàng rất muốn nhìn trúng ai đó, nhưng cũng tìm không thấy.
Cho nên Vương Tử Câm cảm thấy một kiếp này bản thân đoán chừng phải cô độc sống quãng đời còn lại.
Đường tu đạo mênh mông, nàng một người cô đơn, khi quay đầu đã đứng ở đỉnh cao, sau lưng lại không có ai làm bạn.
Đây là ý nghĩ và thái độ của nàng trước tới giờ.
Cho nên rất nhiều chuyện, nàng nhìn như hiền hoà tự nhiên, nhưng cũng lộ ra thái độ không quan tâm.
Loại tình huống này, kéo dài thật lâu.
Thẳng đến khi nàng gặp Cố Trường Ca.... Vương Tử Câm mới phát hiện ra loại khác biệt kia ở trên người hắn.
Thậm chí từ cách nói chuyện, cách nhìn các loại phương diện, nàng tìm được loại cảm giác quen thuộc đã lâu kia.
Chủ yếu nhất là, Vương Tử Câm cảm thấy mình mặc dù là kẻ để ý bề ngoài.
Nhưng khẳng định không có khả năng vừa thấy đã yêu.
Dù sao bên trong thế giới huyền huyễn này, thiên kiêu nào bề ngoài sẽ kém chứ?
Qua nhiều năm như vậy, gặp bao nhiêu tuổi trẻ tuấn kiệt, lúc tu hành ở Nhân Tổ điện, có bao nhiêu kẻ theo đuổi ngưỡng mộ?
Lòng nàng đều không dao động.
Nhưng ...nàng lại không biết vì sao, đặc biệt thích nhan sắc của Cố Trường Ca, lúc ấy gặp hắn nói cười ung dung áp bách toàn bộ Tiên Cổ Long Tộc, trong lòng nàng kỳ thật giống như là bị một mũi tên bắn trúng cái bịch một cái.
Nàng biết đó là cảm giác động tâm.
Nghĩ nàng đường đường là một người xuyên việt, thân phận, tu vi ở thế giới này không ai sánh kịp, vậy mà cũng có lúc như này.
Điều này khiến Vương Tử Câm bắt đầu xem lại chính mình.
Quả nhiên nàng đối với những nhân vật chính phái kia, là không có cảm giác.
Bởi vì trên người Cố Trường Ca, nàng thấy được sự mới lạ mà trước đó chưa từng có
Cho nên, nàng mới có thể hiếu kỳ đối với Cố Trường Ca, sinh ra hứng thú, sau đó cho tới bây giờ, càng có cảm giác không rõ với hắn... giống như mê man chồng chất.
Vương Tử Câm cảm thấy tiếp tục như thế này, nàng người "xuyên việt" này có lẽ thật sự có ngày trầm luân vào đó.
Trước lúc xua tan từng lớp sương mù trên người Cố Trường Ca, việc đầu tiên nàng muốn làm, chính là nhìn thấu tu vi của Cố Trường Ca.
"Nhìn không rõ tu vi của hắn, hẳn là do ta tu hành chưa đủ."
Vương Tử Câm khẽ nói, trong lúc nói chuyện cùng Cố Trường Ca, nàng có thể cảm giác được thái độ qua loa của hắn, rõ ràng không phải rất để ý đối với mình, nhưng lần nào cũng phải lộ ra thần sắc mỉm cười.
Bộ dáng ôn tồn đó, thật ra ẩn giấu đi một bộ mặt lạnh lùng vô tình.
Dù sao trước đó rất nhiều người theo đuổi dù là ngoài sáng hay là trong tối, đều vô cùng ngưỡng mộ nàng, thái độ cực kì ân cần... không giống như Cố Trường Ca, rõ ràng không có cảm giác đối với nàng, nhưng vẫn muốn giả vờ ôn nhuận như ngọc.
Mặc kệ ở kiếp trước hay là hiện tại, đây tuyệt đối là loại nhân vật phản diện nàng thích nhất...
Chương 448 Một trận ác chiến
"Theo tình huống trước mắt, ta vẫn không nên động vào hắn." Vương Tử Câm nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài, từ trạng thái tu hành lui ra.
Bây giờ nhìn như nàng đã rất quen thuộc Cố Trường Ca, nhưng nàng hiểu rõ, đây chẳng qua là biểu tình quen thuộc trước mặt người ngoài.
Trong lòng Cố Trường Ca suy nghĩ cái gì, có quỷ mới biết.
"Xem ra ta xuyên không đến thế giới này, cũng hoàn toàn không phải là thuận buồm xuôi gió ...nhưng như này mới thú vị... "
Trong con ngươi trong suốt của Vương Tử Câm bắt đầu có ánh sáng lóng lánh.
Lần đầu tiên cảm thấy hứng thú như vậy.
Ở thế giới này thật vất vả mới nhìn thấy người có thể làm cho nàng động tâm, nàng tự nhiên phải nghĩ biện pháp úp sọt hắn.
Cố Trường Ca có hôn ước thì thế nào?
Thân là người xuyên việt, nàng chẳng lẽ còn đấu không lại một vị hôn thê của hắn sao?
Hả? !
Bỗng nhiên, đang suy nghĩ những chuyện này, Vương Tử Câm khẽ nhíu mày một cái, cảm giác được một loại khí tức không ổn.
Theo đó là cảm giác băng lãnh và sát ý làm người sợ hãi.
Nàng từ trên giường đứng dậy.
"Người nào?" Vương Tử Câm sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt đảo qua khắp nơi, trực tiếp quát lạnh nói.
Phản ứng đầu tiên của nàng là kẻ đến không có ý tốt!
Dù sao cỗ sát ý này không hề che giấu chút nào, phô thiên cái địa, giống như một mảnh hải dương mãnh liệt, muốn đem nàng bao phủ bên trong.
Dù là Hư Thần cũng tốt, Chân Thần, Thiên Thần, hoặc là Thần Vương cũng được, lúc này đều phải run rẩy.
"Khí tức của Thánh Cảnh...."
Vương Tử Câm nhíu chặt mày, cho dù là nàng đã bước vào cánh cửa Chuẩn Thánh cảnh , cũng có thể coi là tu sĩ Thánh Cảnh.
Nhưng rất rõ ràng, cỗ khí tức này, không phải tu sĩ Thánh Cảnh bình thường, Thánh Nhân? Chí Thánh? Hay là Đại Thánh?
Trong lòng Vương Tử Câm bỗng nhiên sinh ra một cỗ mù mịt.
Nàng không nghĩ tới, trên địa bàn của Trường Sinh Cố gia, vậy mà sẽ có người dám ra tay với nàng.
Không sợ bị người phát giác sao?
"Ta vừa mới rời khỏi Nhân Tổ điện, tại sao lại có người muốn giết ta?" Vương Tử Câm nhíu mày nhìn lại.
Nàng không biết mình đắc tội với ai, lẽ nào là cừu nhân của Trường Sinh Vương gia để mắt tới nàng?
Một cỗ uy áp kinh khủng, trong nháy mắt bao phủ cả tòa đại điện, khiến rất nhiều khí cụ đều run rẩy lên, thậm chí trận văn khắc trên mặt đất, cũng đang phát sáng.
Ông! !
Một thân ảnh cao lớn được quang mang nồng đậm màu đen bao phủ, thoáng chốc đã đi tới bên trong đại điện, tựa như ma thần từ Địa Ngục trở về, cuồn cuộn ma quang, khí huyết khiếp người.
Hai con ngươi đặc biệt lạnh lùng, lộ ra ý tứ rét lạnh vô tình, nhìn nàng tựa như nhìn một người chết.
"Ngươi là người phương nào? Dám gây chuyện ngay dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia?"
Vương Tử Câm lạnh lùng quát hỏi, đồng thời trong lòng trầm xuống.
Đại Thánh cảnh!
Lấy thủ đoạn bây giờ của nàng, không phải là đối thủ của cường giả tầng này.
Bây giờ bên trong Trường Sinh Cố gia , cường giả đông đảo, trước tiên không nói nội tình Trường Sinh Cố gia đáng sợ như thế nào, ẩn giấu bao nhiêu tồn tại chí cường.
Trong cung điện ngay bên cạnh nàng, vẫn đang có rất nhiều cường giả của Trường Sinh Vương gia cùng đi tham gia thọ yến.
Vương Tử Câm không hiểu, cũng rất khiếp sợ.
Người này rốt cuộc là ai, dám hiện thân đến giết nàng!
Trừ phi là điên rồi, hoặc là đầu óc choáng váng, có vấn đề.
" Theo mệnh lệnh của chủ nhân, đến đây lấy mạng ngươi."
Cỗ thân ảnh cao lớn đen như mực này phát ra thanh âm băng lãnh vô tình, hắn tựa như tới từ Cửu U địa ngục, mang theo sát khí quét sạch thiên địa vạn vật.
Uy áp của Đại Thánh cảnh, ù ù nghiền ép xuống, ngay cả những ngôi sao ở vực ngoại, cũng có thể bị hắn dễ dàng chấn nát.
"Chủ nhân?"
Vương Tử Câm rõ ràng bắt được từ ngữ này.
Trong lòng nàng không khỏi cảnh giác.
Một vị Đại Thánh cảnh vậy mà xưng hô người kia là chủ nhân, vậy hắn rốt cuộc có thân phận gì?
Lặng yên không một tiếng động lẻn vào đến nơi này, rất có thể là đã ẩn nấp trong đám tân khách của Trường Sinh Cố gia..
Thừa dịp bóng đêm đen kịt, lúc này mới động thủ với nàng.
Nghĩ tới đây, thần sắc Vương Tử Câm lạnh lẽo, tu vi của nàng mặc dù chỉ có Chuẩn Thánh cảnh, không thể nào là đối thủ của Đại Thánh cảnh.
Nhưng nàng cũng không có loại cảm giác đối mặt với nguy cơ sinh tử , dù sao động tĩnh ở nơi này một khi truyền ra, tất nhiên sẽ kinh động rất nhiều cường giả tới.
Việc nàng cần phải làm là trì hoãn đến lúc cường giả khác cảm giác được ba động nơi này, từ đó đến đây cứu viện nàng.
"Không tốt... "
Nhưng sau một khắc, nét mặt của nàng đột nhiên xảy ra biến hóa, có chút chấn kinh và ngoài dự đoán.
"Làm sao có thể .."
Ông! !
Một phù văn vô cùng thần bí mà phức tạp, từ bên trong hư không nở rộ, ngay sau đó một tầng ba động kỳ dị, trong nháy mắt bao phủ cả tòa đại điện.
Mê vụ nồng đậm, từ bốn phương tám hướng dâng lên, thiên cơ cũng hỗn loạn, trở nên hoàn toàn mơ hồ.
Lúc này, trừ phi nàng dựa vào thực lực cường đại đánh bại tên Đại Thánh cảnh này, hoặc là lấy pháp khí phá vỡ mảnh không gian này, nếu không một lát nữa có phát sinh đại chiến, thanh thế kinh người như thế nào cũng không có khả năng truyền ra ngoài.
"Ngay cả bí bảo này cũng chuẩn bị xong, xem ra sớm đã tính toán kỹ hết thảy, muốn động thủ giết ta."
Sắc mặt Vương Tử Câm trở nên có chút khó coi, chau mày lại.
Rất nhanh, nàng liền hiểu rõ hết thảy, trong tay ngọc đột nhiên nhiều thêm một món bí bảo cường đại.
Hôm nay tất có một trận ác chiến.
Thiên phú của nàng có cường đại tới đâu, cũng không có khả năng ở Chuẩn Thánh cảnh đánh bại được Đại Thánh cảnh!
Đây quả thực là chuyện viễn tưởng, đối phương muốn giết chết nàng, giống như giết một con kiến mà thôi.
Chương 449 Chọn thời cơ
"Chủ nhân sớm đã dự liệu hết thảy, ngươi chống cự cũng vô dụng. Hôm nay cứ ngoan ngoãn chờ chết đi, dám ảnh hưởng đến chủ nhân, thế gian này tất cả mọi người đều sẽ chết, đầu tiên là ngươi, sau đó sẽ là Cố Trường Ca "
Nói xong, hắn ra tay xuất thủ, bàn tay lớn hướng phía trước đánh ra, hư không nứt toác, vừa dứt lời liện động thủ muốn giết Vương Tử Câm.
Một kích này, chính là lực lượng cực hạn của quy tắc, chỉ là để phòng bị những người còn lại biết được, nên thanh thế không quá lớn.
Nếu không uy áp của Đại Thánh cảnh , tuỳ tiện có thể vỡ nát tất cả, chớ nói chi là chân chính động thủ!
"Chủ nhân của ngươi là ai?"
Nghe thấy lời này, nhất là nghe được tên của Cố Trường Ca, ánh mắt Vương Tử Câm không khỏi khẽ động, sau đó hừ lạnh nói, " ngươi cũng đã biết thân phận của ta, một khi bị thế lực phía sau ta biết được, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!"
Đồng thời, nàng tế ra một chuỗi Ngũ Thải Cốt Châu vô cùng rực rỡ.
Từng hạt châu to như trứng ngỗng, phát ra bảo quang lấp lánh, giống như một mảnh tinh thần từ vực ngoại bay tới, năng lượng ba động kinh người.
Hào quang màu đỏ nở rộ, tạo thành một bức họa tinh thần.
Hoa văn lan tràn, giống như là một vùng ngân hà rủ xuống, khí tức hào hùng, lúc này liền đem toàn bộ hư không bao phủ, đáng sợ dị thường.
Đây là một kiện bí bảo Thánh Cảnh, không nói có thể đối kháng với Đại Thánh cảnh, nhưng để trì hoãn một thời gian, hẳn là có thể.
Nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Vương Tử Câm vẫn có chút lo lắng.
Trận ám sát này, đối phương rõ ràng đã sớm có mưu đồ, ngay cả loại thiên phù văn vô cùng trân quý cũng lấy ra, che đậy động tĩnh ở đây.
Nhìn như vậy, giống như là đã sớm dự mưu, mà mục tiêu của đối phương, ngoại trừ nàng, còn có Cố Trường Ca?
"Tên của chủ nhân, ngươi không xứng để biết."
"Thân phận của ngươi, đã định trước đời này sẽ chết trong tay chủ nhân! Không đáng để lo."
Bóng người cao lớn đen kịt cười lạnh nói, bàn tay lớn tuỳ tiện liền xé rách mảnh tinh đồ này.
Phanh Phanh Phanh...
Từng viên cốt châu nở rộ rồi nổ tung, từng sợi xích hà vỡ nát ở trong hư không.
Chỉ là vừa ra tay, hắn liền tuỳ tiện hủy đi bí bảo của Vương Tử Câm
"Có liên quan với người thừa kế ma công?"
Lúc này, Vương Tử Câm bỗng nhiên nghĩ thông suốt, liên tưởng đến người thừa kế ma công kia, phía sau lưng có chút phát lạnh.
Đồng thời biểu tình của nàng càng thêm băng lãnh, vậy mà trắng trợn ẩn núp đến Trường Sinh Cố gia, muốn tới ám sát nàng.
Lá gan này thật sự quá lớn rồi!
Hơn nữa, thân phận của nàng rất có thể đã bị đối phương biết!
Sau lưng người thừa kế ma công, khẳng định có tổ chức gì đó, tuyệt đối không chỉ có một người.
"Ta ngược lại muốn xem ngươi có thể kiên trì bao lâu!"
Thân ảnh hắc sắc cao lớn vẫn cười lạnh như cũ, bàn tay lớn ù ù đánh qua, sương mù bành trướng, lộ ra vẻ trêu trọc kiểu mèo vờn chuột.
Tựa hồ không vội giết chết Vương Tử Câm, muốn để nàng tuyệt vọng, chậm rãi tra tấn.
Dù sao cũng là cấp độ mạnh nhất dưới chuẩn Chí Tôn, thực lực như thế, muốn giết một tu sĩ Chuẩn Thánh cảnh, nhẹ nhàng như giết con kiến thôi.
"Cơ hội tới rồi..."
Thấy đối phương cũng không vội giết chết bản thân, trong đôi mắt Vương Tử Câm bỗng nhiên lóe lên tinh quang, thân ảnh vội vàng lui về sau đi.
Lần nữa tế ra rất nhiều pháp khí, muốn chống cự.
Từ xưa nhân vật phản diện đều chết bởi nói nhiều.
Không nghĩ tới loại chuyện này thật sự tồn tại.
Nàng không khỏi thở phào, chỉ cần kéo dài thời gian, chờ có người phát giác được động tĩnh ở nơi này, nàng liền có thể được cứu.
Không đến bước cuối cùng, nàng thật sự không muốn dùng tới át chủ bài lớn nhất. Mà nàng cũng không xác định được năm đó những lão tổ Vương gia ban tặng cho nàng đồ vật kia, có thể hay không ngăn trở được tôn Đại Thánh cảnh này.
Dù sao có thiên kiêu nào vừa xuất thế, liền gặp phải cường giả Đại Thánh cảnh ám sát chứ?
Đổi lại là người khác thì trong nháy mắt đã bị nghiền thành một đoàn huyết vụ rồi.
"Phốc!"
Nhưng rất nhanh, Vương Tử Câm phát hiện mình nghĩ nhiều quá rồi, cho dù nàng nhiều pháp khí, ngay cả một luồng khí tức Đại Thánh cảnh cũng không chống lại được, lập tức bị trọng thương, ho ra máu bay ra ngoài.
Toàn thân kịch liệt đau nhức, xương cốt cũng gãy mất rất nhiều
"Đây chính là thực lực của Đại Thánh cảnh sao?"
Biểu tình của Vương Tử Câm có chút tái nhợt.
Váy dài trắng bị máu tươi nhiễm đỏ, đời này cho đến nay, là lần đầu tiên nàng chật vật như thế.
"Lẽ nào hôm nay ta thật sự bại ở nơi này... "
Trong nội tâm nàng bỗng nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy, có chút không cam tâm.
Thật vất vả gặp được người mình động tâm, lẽ nào nộp mạng nơi đây?
Vương Tử Câm lập tức nắm chặt một tờ giấy vàng trong tay áo.
"Ha ha, chủ nhân đã sớm tính toán tất cả , hôm nay không ai có thể cứu được ngươi."
Thân ảnh màu đen lạnh nhạt nói, khí tức đáng sợ đến mức ngay cả tinh thần đều có thể nghiền vỡ nát tiếp tục hướng về phía Vương Tử Câm ép xuống.
...
Lúc điều động khôi lỗi ma tính đi ám sát Vương Tử Câm, Cố Trường Ca liền rời khỏi đại điện, một bước phóng ra, xuất hiện ở trên không.
Gió đêm đánh tới, quần áo phần phật.
Hắn đứng chắp tay nhìn về phía cung điện kia.
Một tầng thần quang nhàn nhạt màu trắng đen, xuất hiện trong con ngươi của hắn.
Một lúc sau, toàn bộ thế giới cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Quang ảnh quy tắc, thiên địa linh khí lưu động, quy tắc trật tự liên tiếp, đều hiện lên trong mắt hắn.
Rất nhiều dị động xung quanh phương viên mấy ngàn dặm, cũng không gạt được hắn.
Nghe được không ít âm thanh tu sĩ nói truyện trong Thiên Điện, đủ loại tiếng hít thở lúc tu luyện đều rất rõ ràng.
Đây là vận dụng đồng thuật thuộc Luân Hồi bản nguyên, dù sao thế gian vạn vật cũng khó tránh khỏi Sinh Tử Luân Hồi, dưới quy tắc của Luân Hồi, rất nhiều quỹ tích, đều rất rõ ràng.
Về phần xem thấu sơ hở của đối thủ, trì hoãn chiêu thức thần thông của đối phương, càng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ở trong mắt Cố Trường Ca, trừ phi là loại tu vi chí cường giả, nếu không bất kỳ cử động nào xung quanh mấy ngàn dặm, đều sẽ bị hắn thấy rõ.
Cho nên, hắn kỳ thật có thể lờ mờ nhìn thấy chỗ cung điện Vương Tử Câm đang truyền đến dị động.
"Thời gian còn chưa đủ, hiện tại không phải lúc ta hiện thân cứu mỹ nhân."
Cố Trường Ca mang theo nụ cười thản nhiên, mọi thứ đều được khống chế.
Nếu như Vương Tử Câm bất hạnh bị khôi lỗi giết chết, với hắn mà nói cũng không ảnh hưởng cho lắm.
Chỉ là sẽ có chút hơi thất vọng ...hắn đã đánh giá quá cao bản lĩnh của nàng.
Chương 450 Bắt đầu làm anh hùng cứu mỹ nhân
Lần này từ trong thương thành của hệ thống đổi tấm phù văn kia đã bỏ ra không ít giá trị thiên mệnh, dù sao Trường Sinh Cố gia quá nhiều cường giả, không chừng bị lão tổ nào đó phát giác được, xuất thủ phá hủy kế hoạch của hắn, vậy thì quá không hay rồi.
Nụ cười của Cố Trường Ca nhiều thêm vài phần hứng thú, nếu như hắn không đoán sai, hiện tại Vương Tử Câm đoán chừng đang gặp phải hiểm cảnh.
Nếu như sinh mệnh gặp nguy, đoán chừng phải gắng gượng.
Vì để Vương Tử Câm có thời cơ trì hoãn, Cố Trường Ca phân phó khôi lỗi ra tay nhẹ một chút, nhường một chút.
"Tiếp theo chỉ cần chờ là ổn, ngược lại đáng tiếc cho vở kịch này, rất nhiều màn hay hắn không thể tận mắt thấy." Hắn có chút thở dài, căn bản không có áy náy với việc đem tính mạng của Vương Tử Câm ra tính toán.
Truyền nhân Nhân Tổ điện xuất thế, làm rối loạn bố trí lúc trước của hắn.
Hiện tại Vương Tử Câm đến, thêm một vị truyền nhân Nhân tổ điện khác sắp hiện thân, cùng với gã sai vặt bỗng nhiên xuất hiện, khiến kế hoạch thay thế Nhân Tổ của Cố Trường Ca càng thêm phần nắm chắc.
Sau đó, Cố Trường Ca cảm giác thời gian cũng không còn nhiều lắm, liền một bước phóng ra, hướng đến phía kia.
Hắn cũng không tính làm người đầu tiên phát hiện điểm dị thường
Dù sao dưới tác dụng của phù văn ẩn giấu khí tức, trừ phi là cách rất gần chuẩn Chí Tôn tồn tại, hắn mới có thể phát hiện ra động tĩnh chiến đấu nơi đó, từ đó hiện thân đi cứu Vương Tử Câm.
Một người trẻ tuổi như hắn, lại có thể cảm giác được bất ổn đầu tiên? Chí còn nhanh hơn so với một đám cường giả Thánh Cảnh?
Đây không phải tự tìm hiềm nghi sao?
Cố Trường Ca luôn theo đuổi kế hoạch vẹn toàn.
Cho nên, hắn không vội.
Hắn vẫn rất tin tưởng vào Vương Tử Câm, thân là người xuyên việt, thân là khí vận chi nữ, thân phận địa vị như thế, làm sao chỉ có chút năng lực thôi?
Gặp dữ hóa lành, cũng không phải vấn đề gì, huống chi hắn đã phân phó khôi lỗi, tận lực lưu thủ.
Nghĩ như vậy, tròng mắt Cố Trường Ca bỗng nhiên hơi híp.
"Đến rồi! Là lúc ta anh hùng cứu mỹ nhân."
Hắn lộ ra nụ cười, hóa thành thần hồng, nhanh chóng tiến đến phía cung điện kia.
Mà trong nháy mắt, nụ cười trên mặt hắn biến mất, ngược lại biến thành một bộ băng lãnh sát ý, phẫn nộ ngập trời.
Đồng thời, âm thanh băng lãnh quát hỏi của Cố Trường Ca, vang vọng trong không gian đen kịt.
"Cuồng đồ to gan, dám ngang nhiên ra tay dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia ta!"
"Muốn chết!"
Đạo thanh âm này, lập tức liền kinh động đến rất nhiều người.
Ông! !
Hắn lập tức xuất hiện ở nơi nghỉ ngơi của Vương gia, ánh mắt băng lãnh, một chưởng đánh về phía cung điện ở dưới, chưởng ấn đáng sợ mà sáng chói, bộc phát ra ánh sáng lòe loẹt.
Tựa như một vòng mặt trời nhỏ nổ tung!
"Xảy ra chuyện gì? Thanh âm này tựa hồ phát ra từ miệng Trường Ca thiếu chủ ,lẽ nào hắn đang cùng người nào giao thủ sao? Làm sao lại bỗng nhiên quát lên như vậy?" Không ít tu sĩ, khiếp sợ đi ra, nhìn về phía thiên ngoại.
"Vừa rồi tựa hồ là phương hướng Trường Sinh Vương gia, có tiếng truyền ra "
Một đoàn tu sĩ, trong nháy mắt xuất hiện ở chân trời, các phương đạo thống thế lực, đều chấn kinh cùng cảm thấy khó hiểu.
Tối muộn, trong đầu tất cả mọi người đều là một mảnh mờ mịt, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Phương hướng đó, là chỗ Vương gia... Trường Ca hắn xuống tay với Vương Tử Câm sao?"
Phương hướng khác, Nguyệt Minh Không xuất hiện ở trong không trung, ánh mắt bình tĩnh, mang theo suy nghĩ thật sâu.
Phản ứng đầu tiên của nàng, chính là Cố Trường Ca xuống tay với Vương Tử Câm, dù sao đây mới là phong cách của Cố Trường Ca, muốn mưu đồ chuyện nào đó, không có khả năng kéo dài quá lâu.
Bên dưới vòm trời, xuất hiện thanh thế to lớn mênh mông.
Ầm ầm!
Dưới lúc Vương Tử Câm đang không ngừng cố gắng kiên trì, cả tòa cung điện bỗng nhiên phát ra thanh âm nhẹ nhàng run rẩy, xuyên thấu qua phù văn truyền ra ngoài.
Phù văn bùng lên đầy trời, nhìn vô cùng rực rỡ.
Giờ phút này trên người nàng nhuốm đầy máu, khuôn mặt suy yếu tái nhợt, nhưng lại mang theo ý cười thanh thoát.
"Ngại quá, ta được cứu rồi."
Nàng mỉm cười nói với bóng người màu đen đứng đối diện.
"Đáng chết! Ngươi đừng vui mừng quá sớm, coi như ta không giết được ngươi, về sau cũng sẽ có người giết ngươi "
Bóng người màu đen phảng phất rất không cam tâm, mang theo tức giận nồng đậm.
Uy áp Đại Thánh cảnh, không che giấu nữa, tựa như một mảnh thiên khung giáng xuống, muốn đem hết toàn lực, giết chết Vương Tử Câm!
Nhìn tựa như là không nghĩ tới thủ đoạn Vương Tử Câm lại nhiều như vậy, hắn cứ thế bị kéo dài tới bây giờ, sau đó để nàng phát hiện một cơ hội, đánh vỡ một phần trận văn bí mật của đại điện.
Trong đêm khuya, xuất hiện dị động như thế, trong nháy mắt kinh động không ít cường giả Vương gia bên cạnh.
Cố Trường Ca phản ứng rất nhanh, nhưng kỳ thật vừa đúng là chậm nửa nhịp.
Trên xe ngựa, lão xa phu đang nhắm mắt nghỉ ngơi , bỗng nhiên mở mắt, bên trong con ngươi màu ám kim lập tức xuất hiện kim quang.
"Là ai?" Hắn tức giận, là người đầu tiên nhận ra có cường giả đang ám sát Vương Tử Câm.
Động tác của hắn so với Cố Trường Ca nhanh hơn, dù sao hắn cũng cách rất gần chỗ cung điện của Vương Tử Câm.
Oanh một tiếng!
"Tiểu thư!"
Hắn nhanh chóng xông vào trong điện, thấy Vương Tử Câm máu me khắp người, không khỏi tức giận đến rách cả mí mắt, nộ khí ngập trời, bắt đầu cùng thân ảnh màu đen giao chiến, một trận đại chiến cấp độ Đại Thánh được triển khai bên trên bầu trời, trong nháy mắt kinh động đến tất cả mọi người , thanh thế vô cùng to lớn.
"Cái gì? !"
Tất cả tu sĩ vùng này, đều sợ ngây người, vẻ mặt kinh hãi, cứng đờ tại chỗ.
Rất nhanh, có người kịp phản ứng, cả người phát lạnh.
Một vị tu sĩ vô cùng kinh khủng cấp bậc Đại Thánh cảnh đến ám sát nữ tử thần bí kia của Trường Sinh Vương gia, còn che đậy thiên cơ, che giấu tất cả mọi người.
Nếu như không phải có động tĩnh lúc nãy, đoán chừng tất cả mọi người còn không biết.
"Thật là đáng sợ, là ai có thể làm ra chuyện này cơ chứ? Một vị Đại Thánh cảnh, muốn giết một người trẻ tuổi ..."
Cả người bọn hắn đều run rẩy, càng khó tin hơn chính là chính là, vị nữ tử thần bí kia của Vương gia, vẫn còn sống, không có bị giết chết.
"Nàng đến cùng có thân phận như thế nào?"
"Đúng là không dám tưởng tượng, đáng để một vị Đại Thánh ám sát ...thậm chí ra tay ngay dưới mí mắt Trường Sinh Cố gia "
"Thật thú vị, vậy sau khi gã sai vặt kia đảo mắt trở thành Thiên Hoàng Tử, chỉ sợ hắn đối với Doãn Mi cũng sẽ có ý tứ, cứ như vậy, không khỏi kéo theo cả mình vào cuộc."
"Vẫn là khó tránh khỏi khuôn sáo cũ, nhưng sâu bọ chung quy vẫn là sâu bọ, đổi thân phận liền vọng tưởng trở thành Chân Long, cũng thật là buồn cười."
"Coi như nguyên chủ ở trước mặt ta, cũng chỉ là côn trùng không nhảy nhót được mà thôi ."
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, thần sắc của Cố Trường Ca, đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Giá trị của tên Sở Phàm, hắn thấy cũng chỉ có ngần này thôi.
Hỏi ra những thứ này, đã để hắn xác định Sở Phàm hiện tại, ngoại trừ ký ức ra, cũng không nhiều thủ đoạn.
Nếu không, hắn cũng sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy.
Sở Phàm trong nháy mắt này cũng đã nhận ra điểm không đúng, biểu tình kịch biến.
"Không tốt..." thần sắc hắn tuyệt vọng, muốn trở mình.
Ông! !
Nhưng Cố Trường Ca một chưởng rơi xuống, hư không lập tức đổ sụp, một đạo trưởng ấn màu đen nhánh rơi xuống, che đậy hết thảy, trong nháy mắt đem hắn bắt lấy.
"Đạo huynh tính toán đến đâu rồi?"
Cố Trường Ca nhàn nhạt hỏi.
"Cố Trường Ca ngươi có thể hay không đừng giết ta, ta có thể thề, tất cả nghe theo ngươi, bất kể là chuyện gì" khuôn mặt Sở Phàm khuôn mặt hoàn toàn trắng bệch, vô cùng tuyệt vọng.
Mặc dù hắn đoán được bí mật của Cố Trường Ca, nhưng hắn đối với Cố Trường Ca căn bản không có uy hiếp gì!
"Phốc!"
Nhưng mà, Cố Trường Ca không để cho hắn nói xong.
Một chưởng này rơi xuống, thân thể Sở Phàm lập tức nổ tung.
Nhưng bên trong huyết hoa đầy trời , có một Đại Đạo Bảo Bình màu đen nhánh hiện ra, chìm chìm nổi nổi, cắm rễ ở trong.
Thần hồn của Sở Phàm bị Cố Trường Ca luyện hóa hấp thu, đọc được rất nhiều ký ức của hắn.
Những mảnh vỡ bên trong thần hồn, có rất nhiều truyền thừa tích lũy cùng bảo thuật kinh văn của Doanh Thiên Hoàng, bao gồm cả quy tắc cảm ngộ vân vân.
Đối với Cố Trường Ca mà nói, có chút ít còn hơn không, chủ yếu nhất vẫn là ký ức vốn có của Sở Phàm, khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Dù sao có những ký ức này dùng để thôn phệ hấp thu mảnh vỡ thần hồn trong tay hắn.
Hắn có thể dễ dàng sáng tạo ra một khôi lỗi Thiên Hoàng Tử , hoàn toàn do hắn khống chế.
Loại thủ đoạn đoạt xá này, bản thân Cố Trường Ca cũng không có thủ đoạn có thể khiến nó biến trở về.
Sở Phàm hiện tại chỉ là một gã sai vặt không có tác dụng gì, đoán chừng còn biết bí mật Cố Trường Ca, tự nhiên không cần thiết giữ hắn lại.
Về phần gã sai vặt đoạt xá Thiên Hoàng Tử kia, Cố Trường Ca căn bản không có để ở trong lòng.
Mà hắn thấy, đây vừa hay cũng là nhân tuyển tốt nhất để thay hắn tiếp tục cõng nồi.
"Nếu có người hỏi chuyện gã sai vặt này, thì nói hắn phát rồ, không biết tung tích."
Cố Trường Ca dặn dò Doãn Mi, sau đó cũng lập tức rời khỏi đại điện.
"Vâng thưa chủ nhân."
Doãn Mi gật đầu, bắt đầu thu dọn khí tức lưu lại bên trong đại điện.
Loại chuyện này, nàng vô cùng quen thuộc.
Hiện tại Thiên Hoàng Tử khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp tìm được gã sai vặt, đem hắn thủ tiêu đi, nếu không hắn sẽ ăn ngủ không yên.
Cố Trường Ca vừa vặn thuận tay giúp hắn xử lý, nguyên nhân chủ yếu nhất, vẫn là lo lắng đánh rắn động cỏ.
Bằng không nếu đem hắn hù dọa một trận, khiến hắn không dám lộ diện, sẽ không tốt.
"Rất nhiều truyền thừa của Doanh Thiên Hoàng cần phối hợp huyết mạch, nhưng chút thần thông của Thiên Hoàng sơn, cũng không chịu ảnh hưởng này."
Sau khi trở lại cung điện của mình, mắt Cố Trường Ca không khỏi nhíu lại.
Rất nhanh, hắn kết hợp mảnh vỡ thần hồn của Thiên Hoàng Tử , luyện chế ra một phù văn thần bí phát ra quang hoa mịt mờ, sau đó đem luyện vào bên trong khôi lỗi Đại Thánh cảnh trước đó.
Bên trên cái phù văn thần bí này, có lưu lại khí tức của Thiên Hoàng sơn.
Thế này ngược lại có vẻ càng hoàn mỹ hơn.
Cố Trường Ca có chút hài lòng gật đầu, hắn cũng không trông cậy tất cả mọi người đến lúc đó đều sẽ tin tưởng, mục đích chủ yếu nhất, vẫn là cố tình bày nghi trận.
Một số người hoài nghi, một số người sẽ tin tưởng, dù sao như thế nào, cũng không thể hoài nghi đến trên đầu hắn.
"Cũng không có trì hoãn bao nhiêu thời gian, hiện tại còn kịp."
Rất nhanh, Cố Trường Ca nhìn về ánh trăng phía ngoài cửa sổ.
Hắn thấy, hiện tại là thời cơ thích hợp.
Nghĩ tới đây, Cố Trường Ca nhìn về phía dãy cung điện của Trường Sinh Vương gia đang ở.
Trong ánh mắt của hắn, có phù văn trắng đen nhàn nhạt lưu chuyển, rất nhanh xác định vị trí cung điện của Vương Tử Câm.
Ông! !
Đột nhiên, Cố Trường Ca khoát tay, cỗ khôi lỗi Đại Thánh cảnh vừa nãy trong nháy mắt xuất hiện ở trong hư không.
Thân hình cao lớn, ánh mắt lạnh lùng vô tình, bị một tầng quang mang quỷ dị bao phủ, từng phù văn bao vây lấy, giống như không có chút sinh mệnh ba động nào.
"Đi thôi."
Cố Trường Ca thản nhiên nói, nói xong một phù văn lớn chừng bàn tay rơi vào trong tay cỗ khôi lỗi này.
"Vâng, chủ nhân!"
Sau một khắc, cỗ khôi lỗi Đại Thánh Cảnh này dựa theo phân phó của hắn, trong nháy mắt đi qua hư không.
Thu liễm khí tức đáng sợ, tựa như một đoàn sương mù màu đen, nhanh chóng tập sát cung điện Vương Tử Câm.
"Vương Tử Câm, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng, phải chống đỡ đến lúc ta tới cứu ngươi đó nha"
Nhìn về hướng kia, thần sắc Cố Trường Ca bắt đầu trở nên hứng thú .
Vừa rồi phù văn mà cho khôi lỗi, chính là phong trấn phù mua trong Thương Thành của hệ thống.
Trong một khoảng thời gian cam đoan sẽ phong trấn tám phương, không cho khí tức gì truyền ra ngoài.
Cho nên, Cố Trường Ca căn bản không lo lắng lại bởi vì một trận đại chiến kinh khủng, khiến khí tức giao chiến truyền đi, mà hấp dẫn cường giả khác xuất thủ cứu người trước hắn một bước.
Dù sao thời gian hắn đã tính toán kỹ.
Vương Tử Câm là tu vi Chuẩn Thánh cảnh, đối mặt với một khôi lỗi Đại Thánh cảnh, hẳn là có chút thủ đoạn đối phó, sẽ không nhanh chóng bị chụp chết.
Chương 447 Vương Tử Câm động tâm
Ánh trăng mịt mờ.
Trường Sinh Cố gia đặc biệt vì thọ yến lần này an bài cho Trường Sinh Vương gia một chỗ nghỉ ngơi.
Một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, cực kì rộng rãi.
Vương Tử Câm ngồi xếp bằng, đã đổi về cách ăn mặc của nữ tử.
Trên người bạch y như mây mù, búi tóc rối tung, trên mặt hoàn mỹ không tì vết, thần sắc rất là bình tĩnh, giống như bạch ngọc, lộ ra mỹ cảm kỳ lạ.
Từng tia từng sợi thiên địa tinh khí, đang dựa theo quy tắc mà bị nàng phun ra nuốt vào hấp thu.
Ông! !
Phía sau lưng nàng, mơ hồ có một tòa tiên môn như ẩn như hiện, chính giữa tựa như kết nối với một phương thế giới thần bí mà mênh mông.
Tiên mộc cao lớn, thần dược ngát hương, tiên thú cùng kêu.
Đây là thiên phú của nàng, bẩm sinh đã có, được gọi là tiên môn hư ảnh.
Thời điểm tu hành, trong tiên môn thậm chí sẽ tràn ngập ra tiên khí, khiến nàng một công đôi việc, tiến độ tu hành cách nhanh hơn người khác gấp bội.
Hơn nữa, nàng lại là Tiên Linh Thể trong truyền thuyết.
Tiên Thiên sạch không tỳ vết.
Cho nên Trường Sinh Vương gia có không ít lão ngoan đồng đều nói, nàng có lai lịch lớn, rất có thể có quan hệ với Tiên Vực đã từng biến mất.
Chỉ là loại ý kiến này... cũng không được chứng thực.
Sau khi Vương Tử Câm nghe được, cũng không phải rất để ý, nàng có bối cảnh lớn, chỉ là việc bình thường của người xuyên việt mà thôi.
Lúc này, Vương Tử Câm đang dựa theo thói quen trước kia, yên lặng điều trị khí huyết tu hành, thói quen này bắt đầu từ lúc nàng tu hành, vẫn duy trì cho tới bây giờ.
Tính cách nàng có chút vô lại, đối với rất nhiều chuyện, không tranh giành gì cả.
Nhưng trên con đường tu hành, nàng vẫn luôn không có buông lỏng.
Dù sao xuyên việt qua, nếu như không trở thành cường giả đứng trên đỉnh cao, vậy thì rất vô vị, có lỗi với lần xuyên qua này của nàng, có lỗi với cơ hội sống lại một lần nữa.
Trước lúc này, Vương Tử Câm luôn xem thường rất nhiều thiên kiêu ở đây, dù là tính cách, hay là tu vi, bối cảnh hay gì,cũng không thể lọt vào mắt nàng.
Kiếp trước cô đơn, chỉ có thể nằm ở phòng bệnh, dựa vào màn hình, giao lưu cùng một kiếp giới khác, vốn nghĩ sau khi xuyên việt, sẽ không như vậy, chí ít có thể tìm bạn, hay ví dụ lang quân gì đó
Nhưng do thân phận,địa vị bối cảnh, thiên phú tu vi ... rất nhiều nguyên nhân , khiến tầm mắt của nàng cũng bắt đầu cao...
Bản thân nàng là tuổi trẻ trí tôn của Trường Sinh Vương gia, sinh ra đã là thánh nhân, tu vi cao hơn người cùng lứa, bối cảnh cũng nghiền ép vô số người.
Loại tình huống này,cho dù nàng rất muốn nhìn trúng ai đó, nhưng cũng tìm không thấy.
Cho nên Vương Tử Câm cảm thấy một kiếp này bản thân đoán chừng phải cô độc sống quãng đời còn lại.
Đường tu đạo mênh mông, nàng một người cô đơn, khi quay đầu đã đứng ở đỉnh cao, sau lưng lại không có ai làm bạn.
Đây là ý nghĩ và thái độ của nàng trước tới giờ.
Cho nên rất nhiều chuyện, nàng nhìn như hiền hoà tự nhiên, nhưng cũng lộ ra thái độ không quan tâm.
Loại tình huống này, kéo dài thật lâu.
Thẳng đến khi nàng gặp Cố Trường Ca.... Vương Tử Câm mới phát hiện ra loại khác biệt kia ở trên người hắn.
Thậm chí từ cách nói chuyện, cách nhìn các loại phương diện, nàng tìm được loại cảm giác quen thuộc đã lâu kia.
Chủ yếu nhất là, Vương Tử Câm cảm thấy mình mặc dù là kẻ để ý bề ngoài.
Nhưng khẳng định không có khả năng vừa thấy đã yêu.
Dù sao bên trong thế giới huyền huyễn này, thiên kiêu nào bề ngoài sẽ kém chứ?
Qua nhiều năm như vậy, gặp bao nhiêu tuổi trẻ tuấn kiệt, lúc tu hành ở Nhân Tổ điện, có bao nhiêu kẻ theo đuổi ngưỡng mộ?
Lòng nàng đều không dao động.
Nhưng ...nàng lại không biết vì sao, đặc biệt thích nhan sắc của Cố Trường Ca, lúc ấy gặp hắn nói cười ung dung áp bách toàn bộ Tiên Cổ Long Tộc, trong lòng nàng kỳ thật giống như là bị một mũi tên bắn trúng cái bịch một cái.
Nàng biết đó là cảm giác động tâm.
Nghĩ nàng đường đường là một người xuyên việt, thân phận, tu vi ở thế giới này không ai sánh kịp, vậy mà cũng có lúc như này.
Điều này khiến Vương Tử Câm bắt đầu xem lại chính mình.
Quả nhiên nàng đối với những nhân vật chính phái kia, là không có cảm giác.
Bởi vì trên người Cố Trường Ca, nàng thấy được sự mới lạ mà trước đó chưa từng có
Cho nên, nàng mới có thể hiếu kỳ đối với Cố Trường Ca, sinh ra hứng thú, sau đó cho tới bây giờ, càng có cảm giác không rõ với hắn... giống như mê man chồng chất.
Vương Tử Câm cảm thấy tiếp tục như thế này, nàng người "xuyên việt" này có lẽ thật sự có ngày trầm luân vào đó.
Trước lúc xua tan từng lớp sương mù trên người Cố Trường Ca, việc đầu tiên nàng muốn làm, chính là nhìn thấu tu vi của Cố Trường Ca.
"Nhìn không rõ tu vi của hắn, hẳn là do ta tu hành chưa đủ."
Vương Tử Câm khẽ nói, trong lúc nói chuyện cùng Cố Trường Ca, nàng có thể cảm giác được thái độ qua loa của hắn, rõ ràng không phải rất để ý đối với mình, nhưng lần nào cũng phải lộ ra thần sắc mỉm cười.
Bộ dáng ôn tồn đó, thật ra ẩn giấu đi một bộ mặt lạnh lùng vô tình.
Dù sao trước đó rất nhiều người theo đuổi dù là ngoài sáng hay là trong tối, đều vô cùng ngưỡng mộ nàng, thái độ cực kì ân cần... không giống như Cố Trường Ca, rõ ràng không có cảm giác đối với nàng, nhưng vẫn muốn giả vờ ôn nhuận như ngọc.
Mặc kệ ở kiếp trước hay là hiện tại, đây tuyệt đối là loại nhân vật phản diện nàng thích nhất...
Chương 448 Một trận ác chiến
"Theo tình huống trước mắt, ta vẫn không nên động vào hắn." Vương Tử Câm nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài, từ trạng thái tu hành lui ra.
Bây giờ nhìn như nàng đã rất quen thuộc Cố Trường Ca, nhưng nàng hiểu rõ, đây chẳng qua là biểu tình quen thuộc trước mặt người ngoài.
Trong lòng Cố Trường Ca suy nghĩ cái gì, có quỷ mới biết.
"Xem ra ta xuyên không đến thế giới này, cũng hoàn toàn không phải là thuận buồm xuôi gió ...nhưng như này mới thú vị... "
Trong con ngươi trong suốt của Vương Tử Câm bắt đầu có ánh sáng lóng lánh.
Lần đầu tiên cảm thấy hứng thú như vậy.
Ở thế giới này thật vất vả mới nhìn thấy người có thể làm cho nàng động tâm, nàng tự nhiên phải nghĩ biện pháp úp sọt hắn.
Cố Trường Ca có hôn ước thì thế nào?
Thân là người xuyên việt, nàng chẳng lẽ còn đấu không lại một vị hôn thê của hắn sao?
Hả? !
Bỗng nhiên, đang suy nghĩ những chuyện này, Vương Tử Câm khẽ nhíu mày một cái, cảm giác được một loại khí tức không ổn.
Theo đó là cảm giác băng lãnh và sát ý làm người sợ hãi.
Nàng từ trên giường đứng dậy.
"Người nào?" Vương Tử Câm sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt đảo qua khắp nơi, trực tiếp quát lạnh nói.
Phản ứng đầu tiên của nàng là kẻ đến không có ý tốt!
Dù sao cỗ sát ý này không hề che giấu chút nào, phô thiên cái địa, giống như một mảnh hải dương mãnh liệt, muốn đem nàng bao phủ bên trong.
Dù là Hư Thần cũng tốt, Chân Thần, Thiên Thần, hoặc là Thần Vương cũng được, lúc này đều phải run rẩy.
"Khí tức của Thánh Cảnh...."
Vương Tử Câm nhíu chặt mày, cho dù là nàng đã bước vào cánh cửa Chuẩn Thánh cảnh , cũng có thể coi là tu sĩ Thánh Cảnh.
Nhưng rất rõ ràng, cỗ khí tức này, không phải tu sĩ Thánh Cảnh bình thường, Thánh Nhân? Chí Thánh? Hay là Đại Thánh?
Trong lòng Vương Tử Câm bỗng nhiên sinh ra một cỗ mù mịt.
Nàng không nghĩ tới, trên địa bàn của Trường Sinh Cố gia, vậy mà sẽ có người dám ra tay với nàng.
Không sợ bị người phát giác sao?
"Ta vừa mới rời khỏi Nhân Tổ điện, tại sao lại có người muốn giết ta?" Vương Tử Câm nhíu mày nhìn lại.
Nàng không biết mình đắc tội với ai, lẽ nào là cừu nhân của Trường Sinh Vương gia để mắt tới nàng?
Một cỗ uy áp kinh khủng, trong nháy mắt bao phủ cả tòa đại điện, khiến rất nhiều khí cụ đều run rẩy lên, thậm chí trận văn khắc trên mặt đất, cũng đang phát sáng.
Ông! !
Một thân ảnh cao lớn được quang mang nồng đậm màu đen bao phủ, thoáng chốc đã đi tới bên trong đại điện, tựa như ma thần từ Địa Ngục trở về, cuồn cuộn ma quang, khí huyết khiếp người.
Hai con ngươi đặc biệt lạnh lùng, lộ ra ý tứ rét lạnh vô tình, nhìn nàng tựa như nhìn một người chết.
"Ngươi là người phương nào? Dám gây chuyện ngay dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia?"
Vương Tử Câm lạnh lùng quát hỏi, đồng thời trong lòng trầm xuống.
Đại Thánh cảnh!
Lấy thủ đoạn bây giờ của nàng, không phải là đối thủ của cường giả tầng này.
Bây giờ bên trong Trường Sinh Cố gia , cường giả đông đảo, trước tiên không nói nội tình Trường Sinh Cố gia đáng sợ như thế nào, ẩn giấu bao nhiêu tồn tại chí cường.
Trong cung điện ngay bên cạnh nàng, vẫn đang có rất nhiều cường giả của Trường Sinh Vương gia cùng đi tham gia thọ yến.
Vương Tử Câm không hiểu, cũng rất khiếp sợ.
Người này rốt cuộc là ai, dám hiện thân đến giết nàng!
Trừ phi là điên rồi, hoặc là đầu óc choáng váng, có vấn đề.
" Theo mệnh lệnh của chủ nhân, đến đây lấy mạng ngươi."
Cỗ thân ảnh cao lớn đen như mực này phát ra thanh âm băng lãnh vô tình, hắn tựa như tới từ Cửu U địa ngục, mang theo sát khí quét sạch thiên địa vạn vật.
Uy áp của Đại Thánh cảnh, ù ù nghiền ép xuống, ngay cả những ngôi sao ở vực ngoại, cũng có thể bị hắn dễ dàng chấn nát.
"Chủ nhân?"
Vương Tử Câm rõ ràng bắt được từ ngữ này.
Trong lòng nàng không khỏi cảnh giác.
Một vị Đại Thánh cảnh vậy mà xưng hô người kia là chủ nhân, vậy hắn rốt cuộc có thân phận gì?
Lặng yên không một tiếng động lẻn vào đến nơi này, rất có thể là đã ẩn nấp trong đám tân khách của Trường Sinh Cố gia..
Thừa dịp bóng đêm đen kịt, lúc này mới động thủ với nàng.
Nghĩ tới đây, thần sắc Vương Tử Câm lạnh lẽo, tu vi của nàng mặc dù chỉ có Chuẩn Thánh cảnh, không thể nào là đối thủ của Đại Thánh cảnh.
Nhưng nàng cũng không có loại cảm giác đối mặt với nguy cơ sinh tử , dù sao động tĩnh ở nơi này một khi truyền ra, tất nhiên sẽ kinh động rất nhiều cường giả tới.
Việc nàng cần phải làm là trì hoãn đến lúc cường giả khác cảm giác được ba động nơi này, từ đó đến đây cứu viện nàng.
"Không tốt... "
Nhưng sau một khắc, nét mặt của nàng đột nhiên xảy ra biến hóa, có chút chấn kinh và ngoài dự đoán.
"Làm sao có thể .."
Ông! !
Một phù văn vô cùng thần bí mà phức tạp, từ bên trong hư không nở rộ, ngay sau đó một tầng ba động kỳ dị, trong nháy mắt bao phủ cả tòa đại điện.
Mê vụ nồng đậm, từ bốn phương tám hướng dâng lên, thiên cơ cũng hỗn loạn, trở nên hoàn toàn mơ hồ.
Lúc này, trừ phi nàng dựa vào thực lực cường đại đánh bại tên Đại Thánh cảnh này, hoặc là lấy pháp khí phá vỡ mảnh không gian này, nếu không một lát nữa có phát sinh đại chiến, thanh thế kinh người như thế nào cũng không có khả năng truyền ra ngoài.
"Ngay cả bí bảo này cũng chuẩn bị xong, xem ra sớm đã tính toán kỹ hết thảy, muốn động thủ giết ta."
Sắc mặt Vương Tử Câm trở nên có chút khó coi, chau mày lại.
Rất nhanh, nàng liền hiểu rõ hết thảy, trong tay ngọc đột nhiên nhiều thêm một món bí bảo cường đại.
Hôm nay tất có một trận ác chiến.
Thiên phú của nàng có cường đại tới đâu, cũng không có khả năng ở Chuẩn Thánh cảnh đánh bại được Đại Thánh cảnh!
Đây quả thực là chuyện viễn tưởng, đối phương muốn giết chết nàng, giống như giết một con kiến mà thôi.
Chương 449 Chọn thời cơ
"Chủ nhân sớm đã dự liệu hết thảy, ngươi chống cự cũng vô dụng. Hôm nay cứ ngoan ngoãn chờ chết đi, dám ảnh hưởng đến chủ nhân, thế gian này tất cả mọi người đều sẽ chết, đầu tiên là ngươi, sau đó sẽ là Cố Trường Ca "
Nói xong, hắn ra tay xuất thủ, bàn tay lớn hướng phía trước đánh ra, hư không nứt toác, vừa dứt lời liện động thủ muốn giết Vương Tử Câm.
Một kích này, chính là lực lượng cực hạn của quy tắc, chỉ là để phòng bị những người còn lại biết được, nên thanh thế không quá lớn.
Nếu không uy áp của Đại Thánh cảnh , tuỳ tiện có thể vỡ nát tất cả, chớ nói chi là chân chính động thủ!
"Chủ nhân của ngươi là ai?"
Nghe thấy lời này, nhất là nghe được tên của Cố Trường Ca, ánh mắt Vương Tử Câm không khỏi khẽ động, sau đó hừ lạnh nói, " ngươi cũng đã biết thân phận của ta, một khi bị thế lực phía sau ta biết được, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!"
Đồng thời, nàng tế ra một chuỗi Ngũ Thải Cốt Châu vô cùng rực rỡ.
Từng hạt châu to như trứng ngỗng, phát ra bảo quang lấp lánh, giống như một mảnh tinh thần từ vực ngoại bay tới, năng lượng ba động kinh người.
Hào quang màu đỏ nở rộ, tạo thành một bức họa tinh thần.
Hoa văn lan tràn, giống như là một vùng ngân hà rủ xuống, khí tức hào hùng, lúc này liền đem toàn bộ hư không bao phủ, đáng sợ dị thường.
Đây là một kiện bí bảo Thánh Cảnh, không nói có thể đối kháng với Đại Thánh cảnh, nhưng để trì hoãn một thời gian, hẳn là có thể.
Nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Vương Tử Câm vẫn có chút lo lắng.
Trận ám sát này, đối phương rõ ràng đã sớm có mưu đồ, ngay cả loại thiên phù văn vô cùng trân quý cũng lấy ra, che đậy động tĩnh ở đây.
Nhìn như vậy, giống như là đã sớm dự mưu, mà mục tiêu của đối phương, ngoại trừ nàng, còn có Cố Trường Ca?
"Tên của chủ nhân, ngươi không xứng để biết."
"Thân phận của ngươi, đã định trước đời này sẽ chết trong tay chủ nhân! Không đáng để lo."
Bóng người cao lớn đen kịt cười lạnh nói, bàn tay lớn tuỳ tiện liền xé rách mảnh tinh đồ này.
Phanh Phanh Phanh...
Từng viên cốt châu nở rộ rồi nổ tung, từng sợi xích hà vỡ nát ở trong hư không.
Chỉ là vừa ra tay, hắn liền tuỳ tiện hủy đi bí bảo của Vương Tử Câm
"Có liên quan với người thừa kế ma công?"
Lúc này, Vương Tử Câm bỗng nhiên nghĩ thông suốt, liên tưởng đến người thừa kế ma công kia, phía sau lưng có chút phát lạnh.
Đồng thời biểu tình của nàng càng thêm băng lãnh, vậy mà trắng trợn ẩn núp đến Trường Sinh Cố gia, muốn tới ám sát nàng.
Lá gan này thật sự quá lớn rồi!
Hơn nữa, thân phận của nàng rất có thể đã bị đối phương biết!
Sau lưng người thừa kế ma công, khẳng định có tổ chức gì đó, tuyệt đối không chỉ có một người.
"Ta ngược lại muốn xem ngươi có thể kiên trì bao lâu!"
Thân ảnh hắc sắc cao lớn vẫn cười lạnh như cũ, bàn tay lớn ù ù đánh qua, sương mù bành trướng, lộ ra vẻ trêu trọc kiểu mèo vờn chuột.
Tựa hồ không vội giết chết Vương Tử Câm, muốn để nàng tuyệt vọng, chậm rãi tra tấn.
Dù sao cũng là cấp độ mạnh nhất dưới chuẩn Chí Tôn, thực lực như thế, muốn giết một tu sĩ Chuẩn Thánh cảnh, nhẹ nhàng như giết con kiến thôi.
"Cơ hội tới rồi..."
Thấy đối phương cũng không vội giết chết bản thân, trong đôi mắt Vương Tử Câm bỗng nhiên lóe lên tinh quang, thân ảnh vội vàng lui về sau đi.
Lần nữa tế ra rất nhiều pháp khí, muốn chống cự.
Từ xưa nhân vật phản diện đều chết bởi nói nhiều.
Không nghĩ tới loại chuyện này thật sự tồn tại.
Nàng không khỏi thở phào, chỉ cần kéo dài thời gian, chờ có người phát giác được động tĩnh ở nơi này, nàng liền có thể được cứu.
Không đến bước cuối cùng, nàng thật sự không muốn dùng tới át chủ bài lớn nhất. Mà nàng cũng không xác định được năm đó những lão tổ Vương gia ban tặng cho nàng đồ vật kia, có thể hay không ngăn trở được tôn Đại Thánh cảnh này.
Dù sao có thiên kiêu nào vừa xuất thế, liền gặp phải cường giả Đại Thánh cảnh ám sát chứ?
Đổi lại là người khác thì trong nháy mắt đã bị nghiền thành một đoàn huyết vụ rồi.
"Phốc!"
Nhưng rất nhanh, Vương Tử Câm phát hiện mình nghĩ nhiều quá rồi, cho dù nàng nhiều pháp khí, ngay cả một luồng khí tức Đại Thánh cảnh cũng không chống lại được, lập tức bị trọng thương, ho ra máu bay ra ngoài.
Toàn thân kịch liệt đau nhức, xương cốt cũng gãy mất rất nhiều
"Đây chính là thực lực của Đại Thánh cảnh sao?"
Biểu tình của Vương Tử Câm có chút tái nhợt.
Váy dài trắng bị máu tươi nhiễm đỏ, đời này cho đến nay, là lần đầu tiên nàng chật vật như thế.
"Lẽ nào hôm nay ta thật sự bại ở nơi này... "
Trong nội tâm nàng bỗng nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy, có chút không cam tâm.
Thật vất vả gặp được người mình động tâm, lẽ nào nộp mạng nơi đây?
Vương Tử Câm lập tức nắm chặt một tờ giấy vàng trong tay áo.
"Ha ha, chủ nhân đã sớm tính toán tất cả , hôm nay không ai có thể cứu được ngươi."
Thân ảnh màu đen lạnh nhạt nói, khí tức đáng sợ đến mức ngay cả tinh thần đều có thể nghiền vỡ nát tiếp tục hướng về phía Vương Tử Câm ép xuống.
...
Lúc điều động khôi lỗi ma tính đi ám sát Vương Tử Câm, Cố Trường Ca liền rời khỏi đại điện, một bước phóng ra, xuất hiện ở trên không.
Gió đêm đánh tới, quần áo phần phật.
Hắn đứng chắp tay nhìn về phía cung điện kia.
Một tầng thần quang nhàn nhạt màu trắng đen, xuất hiện trong con ngươi của hắn.
Một lúc sau, toàn bộ thế giới cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Quang ảnh quy tắc, thiên địa linh khí lưu động, quy tắc trật tự liên tiếp, đều hiện lên trong mắt hắn.
Rất nhiều dị động xung quanh phương viên mấy ngàn dặm, cũng không gạt được hắn.
Nghe được không ít âm thanh tu sĩ nói truyện trong Thiên Điện, đủ loại tiếng hít thở lúc tu luyện đều rất rõ ràng.
Đây là vận dụng đồng thuật thuộc Luân Hồi bản nguyên, dù sao thế gian vạn vật cũng khó tránh khỏi Sinh Tử Luân Hồi, dưới quy tắc của Luân Hồi, rất nhiều quỹ tích, đều rất rõ ràng.
Về phần xem thấu sơ hở của đối thủ, trì hoãn chiêu thức thần thông của đối phương, càng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Ở trong mắt Cố Trường Ca, trừ phi là loại tu vi chí cường giả, nếu không bất kỳ cử động nào xung quanh mấy ngàn dặm, đều sẽ bị hắn thấy rõ.
Cho nên, hắn kỳ thật có thể lờ mờ nhìn thấy chỗ cung điện Vương Tử Câm đang truyền đến dị động.
"Thời gian còn chưa đủ, hiện tại không phải lúc ta hiện thân cứu mỹ nhân."
Cố Trường Ca mang theo nụ cười thản nhiên, mọi thứ đều được khống chế.
Nếu như Vương Tử Câm bất hạnh bị khôi lỗi giết chết, với hắn mà nói cũng không ảnh hưởng cho lắm.
Chỉ là sẽ có chút hơi thất vọng ...hắn đã đánh giá quá cao bản lĩnh của nàng.
Chương 450 Bắt đầu làm anh hùng cứu mỹ nhân
Lần này từ trong thương thành của hệ thống đổi tấm phù văn kia đã bỏ ra không ít giá trị thiên mệnh, dù sao Trường Sinh Cố gia quá nhiều cường giả, không chừng bị lão tổ nào đó phát giác được, xuất thủ phá hủy kế hoạch của hắn, vậy thì quá không hay rồi.
Nụ cười của Cố Trường Ca nhiều thêm vài phần hứng thú, nếu như hắn không đoán sai, hiện tại Vương Tử Câm đoán chừng đang gặp phải hiểm cảnh.
Nếu như sinh mệnh gặp nguy, đoán chừng phải gắng gượng.
Vì để Vương Tử Câm có thời cơ trì hoãn, Cố Trường Ca phân phó khôi lỗi ra tay nhẹ một chút, nhường một chút.
"Tiếp theo chỉ cần chờ là ổn, ngược lại đáng tiếc cho vở kịch này, rất nhiều màn hay hắn không thể tận mắt thấy." Hắn có chút thở dài, căn bản không có áy náy với việc đem tính mạng của Vương Tử Câm ra tính toán.
Truyền nhân Nhân Tổ điện xuất thế, làm rối loạn bố trí lúc trước của hắn.
Hiện tại Vương Tử Câm đến, thêm một vị truyền nhân Nhân tổ điện khác sắp hiện thân, cùng với gã sai vặt bỗng nhiên xuất hiện, khiến kế hoạch thay thế Nhân Tổ của Cố Trường Ca càng thêm phần nắm chắc.
Sau đó, Cố Trường Ca cảm giác thời gian cũng không còn nhiều lắm, liền một bước phóng ra, hướng đến phía kia.
Hắn cũng không tính làm người đầu tiên phát hiện điểm dị thường
Dù sao dưới tác dụng của phù văn ẩn giấu khí tức, trừ phi là cách rất gần chuẩn Chí Tôn tồn tại, hắn mới có thể phát hiện ra động tĩnh chiến đấu nơi đó, từ đó hiện thân đi cứu Vương Tử Câm.
Một người trẻ tuổi như hắn, lại có thể cảm giác được bất ổn đầu tiên? Chí còn nhanh hơn so với một đám cường giả Thánh Cảnh?
Đây không phải tự tìm hiềm nghi sao?
Cố Trường Ca luôn theo đuổi kế hoạch vẹn toàn.
Cho nên, hắn không vội.
Hắn vẫn rất tin tưởng vào Vương Tử Câm, thân là người xuyên việt, thân là khí vận chi nữ, thân phận địa vị như thế, làm sao chỉ có chút năng lực thôi?
Gặp dữ hóa lành, cũng không phải vấn đề gì, huống chi hắn đã phân phó khôi lỗi, tận lực lưu thủ.
Nghĩ như vậy, tròng mắt Cố Trường Ca bỗng nhiên hơi híp.
"Đến rồi! Là lúc ta anh hùng cứu mỹ nhân."
Hắn lộ ra nụ cười, hóa thành thần hồng, nhanh chóng tiến đến phía cung điện kia.
Mà trong nháy mắt, nụ cười trên mặt hắn biến mất, ngược lại biến thành một bộ băng lãnh sát ý, phẫn nộ ngập trời.
Đồng thời, âm thanh băng lãnh quát hỏi của Cố Trường Ca, vang vọng trong không gian đen kịt.
"Cuồng đồ to gan, dám ngang nhiên ra tay dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia ta!"
"Muốn chết!"
Đạo thanh âm này, lập tức liền kinh động đến rất nhiều người.
Ông! !
Hắn lập tức xuất hiện ở nơi nghỉ ngơi của Vương gia, ánh mắt băng lãnh, một chưởng đánh về phía cung điện ở dưới, chưởng ấn đáng sợ mà sáng chói, bộc phát ra ánh sáng lòe loẹt.
Tựa như một vòng mặt trời nhỏ nổ tung!
"Xảy ra chuyện gì? Thanh âm này tựa hồ phát ra từ miệng Trường Ca thiếu chủ ,lẽ nào hắn đang cùng người nào giao thủ sao? Làm sao lại bỗng nhiên quát lên như vậy?" Không ít tu sĩ, khiếp sợ đi ra, nhìn về phía thiên ngoại.
"Vừa rồi tựa hồ là phương hướng Trường Sinh Vương gia, có tiếng truyền ra "
Một đoàn tu sĩ, trong nháy mắt xuất hiện ở chân trời, các phương đạo thống thế lực, đều chấn kinh cùng cảm thấy khó hiểu.
Tối muộn, trong đầu tất cả mọi người đều là một mảnh mờ mịt, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Phương hướng đó, là chỗ Vương gia... Trường Ca hắn xuống tay với Vương Tử Câm sao?"
Phương hướng khác, Nguyệt Minh Không xuất hiện ở trong không trung, ánh mắt bình tĩnh, mang theo suy nghĩ thật sâu.
Phản ứng đầu tiên của nàng, chính là Cố Trường Ca xuống tay với Vương Tử Câm, dù sao đây mới là phong cách của Cố Trường Ca, muốn mưu đồ chuyện nào đó, không có khả năng kéo dài quá lâu.
Bên dưới vòm trời, xuất hiện thanh thế to lớn mênh mông.
Ầm ầm!
Dưới lúc Vương Tử Câm đang không ngừng cố gắng kiên trì, cả tòa cung điện bỗng nhiên phát ra thanh âm nhẹ nhàng run rẩy, xuyên thấu qua phù văn truyền ra ngoài.
Phù văn bùng lên đầy trời, nhìn vô cùng rực rỡ.
Giờ phút này trên người nàng nhuốm đầy máu, khuôn mặt suy yếu tái nhợt, nhưng lại mang theo ý cười thanh thoát.
"Ngại quá, ta được cứu rồi."
Nàng mỉm cười nói với bóng người màu đen đứng đối diện.
"Đáng chết! Ngươi đừng vui mừng quá sớm, coi như ta không giết được ngươi, về sau cũng sẽ có người giết ngươi "
Bóng người màu đen phảng phất rất không cam tâm, mang theo tức giận nồng đậm.
Uy áp Đại Thánh cảnh, không che giấu nữa, tựa như một mảnh thiên khung giáng xuống, muốn đem hết toàn lực, giết chết Vương Tử Câm!
Nhìn tựa như là không nghĩ tới thủ đoạn Vương Tử Câm lại nhiều như vậy, hắn cứ thế bị kéo dài tới bây giờ, sau đó để nàng phát hiện một cơ hội, đánh vỡ một phần trận văn bí mật của đại điện.
Trong đêm khuya, xuất hiện dị động như thế, trong nháy mắt kinh động không ít cường giả Vương gia bên cạnh.
Cố Trường Ca phản ứng rất nhanh, nhưng kỳ thật vừa đúng là chậm nửa nhịp.
Trên xe ngựa, lão xa phu đang nhắm mắt nghỉ ngơi , bỗng nhiên mở mắt, bên trong con ngươi màu ám kim lập tức xuất hiện kim quang.
"Là ai?" Hắn tức giận, là người đầu tiên nhận ra có cường giả đang ám sát Vương Tử Câm.
Động tác của hắn so với Cố Trường Ca nhanh hơn, dù sao hắn cũng cách rất gần chỗ cung điện của Vương Tử Câm.
Oanh một tiếng!
"Tiểu thư!"
Hắn nhanh chóng xông vào trong điện, thấy Vương Tử Câm máu me khắp người, không khỏi tức giận đến rách cả mí mắt, nộ khí ngập trời, bắt đầu cùng thân ảnh màu đen giao chiến, một trận đại chiến cấp độ Đại Thánh được triển khai bên trên bầu trời, trong nháy mắt kinh động đến tất cả mọi người , thanh thế vô cùng to lớn.
"Cái gì? !"
Tất cả tu sĩ vùng này, đều sợ ngây người, vẻ mặt kinh hãi, cứng đờ tại chỗ.
Rất nhanh, có người kịp phản ứng, cả người phát lạnh.
Một vị tu sĩ vô cùng kinh khủng cấp bậc Đại Thánh cảnh đến ám sát nữ tử thần bí kia của Trường Sinh Vương gia, còn che đậy thiên cơ, che giấu tất cả mọi người.
Nếu như không phải có động tĩnh lúc nãy, đoán chừng tất cả mọi người còn không biết.
"Thật là đáng sợ, là ai có thể làm ra chuyện này cơ chứ? Một vị Đại Thánh cảnh, muốn giết một người trẻ tuổi ..."
Cả người bọn hắn đều run rẩy, càng khó tin hơn chính là chính là, vị nữ tử thần bí kia của Vương gia, vẫn còn sống, không có bị giết chết.
"Nàng đến cùng có thân phận như thế nào?"
"Đúng là không dám tưởng tượng, đáng để một vị Đại Thánh ám sát ...thậm chí ra tay ngay dưới mí mắt Trường Sinh Cố gia "