-
Chương 381-385
Chương 381 Cố Trường Ca là người trong nóng ngoài lạnh
Thời điểm chuyện này nhanh chóng truyền đi.
Ngay tại lúc đó, Vô Thượng Phong.
Gió núi thổi qua, mây mù lượn lờ, giống như mang theo ngọc, vờn quanh khắp nơi.
Vốn là cảnh tượng đẹp không tả xiết, bây giờ càng giống như tiên cảnh.
Tiên ba nở rộ, thánh hoa chói lọi, dòng chảy thanh tuyền, kêu leng keng.
"Có chuyện gì, mau nói đi."
Cố Trường Ca chắp tay đứng trên đỉnh núi, áo bào tung bay, thần sắc sâu thẳm.
Thanh âm hắn bình tĩnh, đưa lưng về phía biểu tình phức tạp xoắn xuýt, nhất thời không biết nói gì của Cố Tiên Nhi.
Bây giờ trên người Cố Trường Ca đã không nhìn thấy chút thương thế nào, ngay cả khí tức cũng không có biến hóa gì.
Đào đi đại đạo chi cốt, đối với Cố Trường Ca một chút ảnh hưởng cũng không có.
Bất quá vì phối hợp một màn này, sắc mặt của hắn vẫn có vẻ tái nhợt.
Đây là ngày thứ ba hắn công khai chân tướng.
Ngày đó sau khi Cố Nam Sơn hủy diệt toàn bộ sinh linh của Hải Vương cung, Cố Trường Ca phân phó một đám cường giả Thái Sơ Thần Giáo dọn dẹp chiến trường.
Còn hắn thì về Vô Thượng Phong, trong lúc đó không nói câu gì với Cố Tiên Nhi, tự nhiên cũng không có nảy sinh ra cái gì với nàng.
Hắn và Cố Tiên Nhi tựa như trong nháy mắt liền trở thành người xa lạ.
Tay áo màu xanh đang tung bay.
Ba ngàn sợi tóc bay toán loạn, bị gió thổi qua.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Tiên Nhi kinh ngạc nhìn Cố Trường Ca, trong lòng đủ loại ý nghĩ đang quay cuồng.
Nàng vuốt mép váy, trong lòng không bình tĩnh như mặt ngoài, ngay cả xương ngón tay giờ phút này cũng có chút trắng bệch.
Ba ngày này, chính là dáng vẻ Cố Trường Ca biểu hiện ra.
Ngay từ đầu Cố Tiên Nhi còn tưởng rằng Cố Trường Ca sẽ giải thích với nàng chuyện năm đó, trong lòng tràn đầy chờ mong.
Theo nàng thấy, ngay trước mặt thiên hạ Cố Trường Ca đã giải thích rõ chuyện năm đó, cũng nói muốn đền bù cho nàng.
Cái này không phải thể hiện thái độ là Cố Trường Ca xin lỗi nàng sao?
Hơn nữa, hắn còn làm tổn thương bản thân, chuyện đào đạo cốt trả nàng, cũng nói không cho phép những người khác tổn thương nàng.
Trước mặt nhiều đạo thống đại giáo,nói như thế, quả thực khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Loại thái độ cường thế mà lãnh khốc, lúc đó khiến đầu Cố Tiên Nhi ong ong, cảm thấy trước nay chưa từng an lòng đến vậy.
Cố Trường Ca mặc dù xấu xa, nhưng một ca ca như vậy, hình như cũng không tệ cho lắm.
Cho nên nàng cũng tính miễn cưỡng tha thứ cho Cố Trường Ca, đối với việc mười mấy năm trước hắn làm sẽ bỏ qua.
Từ nay về sau, ân oán giữa hai người xóa bỏ, ai cũng không nợ ai.
Thế nhưng Cố Tiên Nhi không nghĩ tới, sau hôm đó, Cố Trường Ca tựa như quên mất nàng, đừng nói giải thích với nàng, ngay cả một chút phản ứng cũng không có.
Thái độ lạnh lùng, cực kỳ giống lúc ban đầu nàng không muốn phản ứng Cố Trường Ca.
Cái này khiến nàng ngơ luôn, hoàn toàn không cách nào lý giải.
Nàng cảm thấy Cố Trường Ca thật sự bởi vì việc khoát xương năm đó mà áy náy, muốn đền bù, chỉ là việc bí ẩn không muốn cho người biết, Cố Trường Ca còn chưa nói ra.
Thế nhưng vì sao, việc bây giờ cùng với suy nghĩ của nàng, chênh lệch có chút lớn thế?
Dường như...Cố Trường Ca hiện thân ngăn cản Hải Vương cung trả thù nàng, làm tất cả mọi việc, chỉ vì thừa nhận thân phận của nàng, chỉ vì trả lại cho nàng công đạo năm đó.
Cũng có lẽ chỉ vì ngăn chặn chiều hướng của tộc nhân.
Sau khi đem khối kia xương trả lại cho nàng, giữa hai người phảng phất không có bất kỳ quan hệ gì.
Ân oán của hai người, cùng nhau giải quyết, mỗi người một ngả.
Loại quan hệ huynh muội ở mặt ngoài, tự nhiên không cần phải duy trì.
Đối với kết quả này, Cố Tiên Nhi không tin, cũng không muốn chấp nhận như vậy.
Nàng cảm thấy Cố Trường Ca khẳng định là có bí ẩn gì không muốn người biết, cố ý giả vờ thành như vậy, bây giờ hắn chính là cố ý đối với nàng như thế.
Thái độ đó của Cố Trường Ca, chỉ là không muốn để cho nàng đi tìm hiểu hắn!
Cho nên, Cố Tiên Nhi chủ động tới cửa, đến Vô Thượng Phong, tìm được Cố Trường Ca, còn muốn hỏi hắn tiền căn hậu quả việc đó.
Giờ phút này, nghe được Cố Trường Ca nói như vậy, Cố Tiên Nhi hít sâu, khôi phục thần sắc thanh lãnh như trước kia.
"Cố Trường Ca, mọi thứ ngươi làm vào ba ngày trước, đến cùng có mục đích gì?" Thanh âm của nàng vô cùng bình tĩnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là một mảnh nghiêm túc.
Cố Tiên Nhi cảm thấy mình cần phải xé toang lớp nguỵ trang của Cố Trường Ca.
Có cái gì mà khó nói, nói ra không được sao? Cần phải một mình giấu đi?
Cố Trường Ca trước đó rõ ràng đối với nàng tốt như vậy, nàng không tin tất cả đều là dáng vẻ do Cố Trường Ca giả bộ.
Cố Trường Ca thật ra là người trong nóng ngoài lạnh.
"Có mục đích gì? Cố Tiên Nhi, đây chính là việc ngươi chạy tới hỏi ta sao? Ta còn tưởng rằng là việc gì lớn."
"Ngươi làm ta quá là thất vọng."
"lãng phí thời gian này, ngươi giữ lại tu hành không tốt sao? Hay là cho rằng từ nay về sau, ta không thể ra tay trấn áp ngươi nữa? Không có động lực tu hành?"
Nghe nói như thế, Cố Trường Ca tựa hồ sững sờ.
Sau đó xoay người lại, nhìn về phía nàng, thanh âm mang theo cười nhạo nói.
Phảng phất như nhìn thấy cái gì rất ngu xuẩn.
Cố Tiên Nhi bị sự tùy ý,thái độ khinh thường của hắn chọc giận, mũi ngọc tinh xảo nhíu một cái, thanh âm thanh lãnh nói, " Cố Trường Ca, ngươi ít giả bộ đi, đừng tưởng rằng như thế có thể che giấu được ta."
Cho tới nay, Cố Trường Ca lấy đủ các thủ đoạn, muốn bức bách nàng cố gắng tu hành, đây là cái hắn am hiểu nhất.
Cho tới bây giờ, mục đích này vẫn không có thay đổi.
Sơ hở rõ ràng như vậy, Cố Trường Ca thật cho là nàng phát hiện không ra?
Cố Tiên Nhi nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, phảng phất như muốn nhìn thấu hắn.
Chương 382 Lại một tay trấn áp Cố Tiên Nhi
"Ồ, giả vờ giả vịt, nghe có vẻ thú vị đấy."
"Cố Tiên Nhi lẽ nào ngươi cho là ta nói những lời kia, sau khi thề thì sẽ không ra tay với ngươi sao? Hồi lâu không đánh ngươi, ngươi có vẻ to gan hơn rồi nhỉ."
Cố Trường Ca cười nhạo nhìn về phía nàng, " đừng thử khiêu khích ta, nếu không ta thật sự sẽ đem ngươi ném tới hố xí trấn áp dăm ba năm đó."
"Cố Trường Ca..."
Nghe thấy lời này, thanh âm Cố Tiên Nhi đột nhiên lớn lên, trong con ngươi có lửa giận, phẫn nộ trừng hắn nói, " ta đều đã tha thứ cho ngươi, ngươi bây giờ còn muốn đối với ta như vậy sao?"
Mặc dù biết rõ Cố Trường Ca đang cố ý trêu tức nàng
Nhưng Cố Tiên Nhi vẫn không nhịn được mà tức giận.
Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, " Ngươi tha thứ cho ta? Lần trước ta giao tính mạng cho ngươi, là chính ngươi không muốn, cho nên chúng ta sớm đã không ai nợ ai."
"Ngươi..." thần sắc Cố Tiên Nhi đông cứng lại, Cố Trường Ca nói không sai, vào lúc đó ân oán giữa hai người kỳ thật đã thanh toán xong.
Nhưng loại chuyện này làm sao có thể nói thanh toán liền có thể xong, xóa bỏ tất cả mọi dấu vết chứ?
"Thế nhưng rõ ràng là ngươi nói những lời kia, còn đào đạo cốt trả lại cho ta."
Cố Tiên Nhi chưa từ bỏ ý định nói, nếu như không phải đánh không lại Cố Trường Ca, nàng hiện tại thật sự muốn đem cái miệng tên này, hung hăng giáo huấn một trận.
Lúc này còn cao ngạo cái gì? Thẳng thắn hết thảy không tốt sao?
"Đã như vậy rồi, ngươi sẽ không thật sự coi những lời kia là thật chứ?"
"Khổ nhục kế không hiểu sao? Về phần những lời kia, Cố Tiên Nhi sao ngươi lại ngây thơ đến vậy? Chẳng lẽ thật sự cảm động rồi à?"
"Những lời đó chẳng qua là nói cho người trong thiên hạ nghe để duy trì hình tượng của ta, đồng thời cũng cho gia tộc một cái công đạo."
Thần sắc hắn mang vẻ hời hợt tùy ý.
Phảng phất tự thuật một việc không liên quan đến mình.
Nhưng lời nói ra, lại mang nét lạnh lùng sâu sắc.
Sắc mặt Cố Tiên Nhi tái đi.
Cố Trường Ca càng giải thích, nàng càng không tin.
Trong lòng của hắn rõ ràng chính là có quỷ!
Cố Trường Ca người này, làm sao vẫn luôn như vậy, không hiểu rõ ý tốt của người khác?
"Ngươi không thể hiểu ý tốt của ta sao?" Cố Tiên Nhi cắn răng, rất muốn đem tâm của Cố Trường Ca xé ra, xem bên trong đến cùng đang giả vờ cái gì.
Bằng không nàng căn bản không đoán ra tâm tư của Cố Trường Ca.
"Ý tốt? Không cần, người như ta, không cần ý tốt gì hết." Cố Trường Ca lắc đầu.
"Loại chuyện này, ngươi bây giờ còn không rõ ràng sao? Hà tất phải hỏi lại?"
Trên mặt hắn treo nét đùa cợt nhàn nhạt, căn bản không có giữ gìn thần sắc trước kia với Cố Tiên Nhi.
"Cố Trường Ca ngươi.." Cố Tiên Nhi bị lời này của Cố Trường Ca chọc giận nghiến răng.
Cái gì không cần ý tốt? Nói cứ như gánh vác thâm thù đại hận gì vậy.
Nếu như không phải biết hắn cố ý, giờ phút này nàng tuyệt đối sẽ nổi giận.
Nàng thề nhất định sẽ đem tầng ngụy trang này của Cố Trường Ca kéo xuống.
"Ta cái gì mà ta? Không hiểu lớn nhỏ à?"
Cố Trường Ca lạnh lùng nhìn về phía nàng, bỗng nhiên ống tay áo vung lên, ầm ầm một tiếng, một cái hư không đại chưởng ấn xuất hiện, trong nháy mắt đem Cố Tiên Nhi từ trên đỉnh núi đánh bay ra ngoài.
"Cố Trường Ca ngươi quá đáng lắm, tương lai ta nhất định phải trấn áp ngươi!"
"Ta sẽ vạch trần bí mật của ngươi, tìm được chân tướng "
Thanh âm Cố Tiên Nhi mang theo nộ khí trong trẻo lạnh lùng từ phía xa xa truyền đến, tức giận đến nghiến răng, chỉ là trong nháy mắt liền bị một bàn tay của Cố Trường Ca chụp đến không tìm thấy ảnh.
"Vậy vi huynh liền chờ ngươi đến tìm kiếm chân tướng này."
Gió núi từng trận, áo bào phồng lên.
Nét lạnh lùng biến mấtrên mặt Cố Trường Ca , thần sắc mang theo nhiều hứng thú.
Lời vừa rồi hắn nói nửa thật nửa giả.
Chỉ là đối với Cố Tiên Nhi, thế đã đủ rồi.
Đoạn thời gian này, bầu không khí toàn bộ Vô Lượng Thiên cũng ngưng trọng lên, có loại cảm giác nổi gió trước dông bão.
Rất nhiều tu sĩ cùng sinh linh, đều không dám tùy ý lộ diện ở bên ngoài.
Mà quan trọng nhất là, người thừa kế ma công mai danh ẩn tích đã lâu, lại lần nữa hiện thế.
Lần này người gặp nạn chính là cường giả tinh nhuệ nhất của các tộc !
Tất cả vô thượng đại giáo, bất hủ đạo thống bên ngoài Vô Lượng Thiên, đều không bình tĩnh.
"Trường Ca đạo huynh lại còn ẩn giấu chuyện cũ như thế, thật sự làm cho người khác không tưởng tượng được!"
"Chỉ tiếc ngày đó không có tận mắt chứng kiến màn ấy, khoét xương hoàn muội, san bằng Hải Vương cung, phách lực như thế, không hổ là đệ nhất thế hệ trẻ tuổi đệ bây giờ"
Thái Cổ Diệp tộc, trong một tòa cung điện.
Diệp Lang Thiên toàn thân sáng chói, sợi tóc óng ánh như thiêu đốt, tựa như Thái Dương Thần Tử.
Nghe những tin tức này, hắn chỉ có thể tán thưởng nói, trong mắt tất cả đều là sự thán phục đối với Cố Trường Ca.
Trong miệng hắn, Cố Trường Ca không thẹn với xưng hô đệ nhất thế hệ trẻ tuổi, chí ít từ trước mắt đến nay, còn tìm không thấy ai có thể sánh vai cùng Cố Trường Ca.
Chỉ có Nguyệt Minh Không lúc xuất thủ một mực duy trì thần bí khiến Diệp Lang Thiên cảm thấy, nàng có lẽ có thể đấu với Cố Trường Ca một trận.
Chỉ là hai người lại là quan hệ vị hôn phu - vị hôn thê, làm sao có thể giao thủ đây?
Vụng trộm luận bàn, lại không thể khiến thế nhân biết được.
"Thiên phú của Trường Ca đạo huynh, lại là cái gì? Đại đạo chi cốt đã không thuộc về hắn, như vậy có thể sẽ là không gian thiên phú thần thông sao?"
Diệp Lang Thiên tròng mắt hơi híp, cảm thấy Cố Trường Ca che giấu thiên phú, phải có quan hệ với không gian.
Cố Trường Ca mấy lần xuất thủ chiến đấu , tốc độ thể hiện ra đều khiến người nghẹn họng trân trối, không dám tin.
Nếu như nói là hư không thiên phú,còn nghe được.
Về chuyện khoét xương?
Kỳ thật không ít tuổi trẻ chí tôn, trong đó có Diệp Lang Thiên, cũng không thèm để ý.
Đây chính là thế giới cá mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, người phải vì mình, đây là quy luật tự nhiên.
Bản thân hắn cũng không phải người tốt lành gì, thế nên cho rằng hành vi khoét xương mấy năm trước của Cố Trường Ca, hoàn toàn có thể lý giải.
Dù sao hồi nhỏ không hiểu chuyện, làm ra lựa chọn như vậy, cũng không có gì để nói.
Cố Trường Ca có thể thẳng thắn hết thảy, chuyện này hắn không ngờ tới.
Đổi lại là hắn, tuyệt đối không có can đảm làm ra chuyện như vậy.
Chương 383 Lão tổ Cố gia chiến Hải Vương
"Hóa ra giữa Cố Trường Ca cùng Cố Tiên Nhi, còn có ân oán này. Chỉ là người như Cố Trường Ca, vậy mà làm ra việc khoét xương hoàn muội, thật sự không nghĩ tới."
Bên cạnh Diệp Lang Thiên một thiếu nữ tuyệt mỹ váy tím, cũng là khiếp sợ không thôi.
Nàng chính là Diệp Lưu Ly.
Lúc nhắc đến Cố Trường Ca, nàng lại nghĩ tới lúc ở hạ giới, Cố Trường Ca bức bách nàng nói xin lỗi, ký ức về Diệp Trần, bây giờ chỉ một chút hình ảnh mơ hồ.
Nàng vẫn còn nhớ kỹ, Diệp Trần đắc tội Cố Trường Ca, mặc dù nàng có lòng hỗ trợ, nhưng cuối cùng, cũng không có tác dụng gì.
Diệp Trần bị Cố Trường Ca giết chết.
Trừ cái đó ra, Diệp Trần dưới cái nhìn của nàng, chính là tiểu nhân vật không quan trọng gì.
Không đáng để ý.
Ngược lại sẽ thường xuyên không nhịn được nhớ tới Cố Trường Ca, cái này khiến nàng rất buồn rầu.
Nếu như sinh ra tình cảm không đúng đối với Cố Trường Ca, thì sẽ có loại cảm giác đối với huy hoàng thiên uy.
"Ca ca, ngươi nói tiếp đi, Hải Vương cung có thể hay không thật sự khai chiến cùng Trường Sinh Cố gia, ta cảm giác nội tình của Trường Sinh Cố gia sâu không lường được, nhưng Hải Vương cung cũng không thể khinh thường, thống trị Vô Lượng Hải tộc nhiều năm như vậy, chưa từng đứt mạch truyền thừa ..."
Diệp Lưu Ly hỏi,cái này dưới cái nhìn của nàng, việc này thậm chí sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến thế cục Vô Lượng Thiên.
"Một trận chiến này, không có khả năng nổ ra, Hải Vương cung cũng không dám." Trên mặt Diệp Lang Thiên mang theo nụ cười quái dị nói.
Ngay tại lúc đó, phần cuối ở một mảnh đầm lầy, có một phiến hải dương màu u lam.
Ở mảnh biển này, có chiến thuyền màu đen biến thành hài cốt phiêu đãng, cũng có thể trông thấy một vầng kim sắc mặt trời to lớn, chìm ở chỗ sâu biển ca.
Giờ phút này bên trong tiếng giết rung trời, đồng thời cũng có tiếng gầm thét.
Số lớn sinh linh Hải tộc, từ bốn phương tám hướng chạy đến, đều là thống lĩnh Hải Vương cung điều động ở các nơi cùng rất nhiều thế lực phụ thuộc.
Điều động một vị thống lĩnh đi Đạo Thiên Tiên Cung lấy lại công đạo, mấy vạn Hải tộc, thậm chí còn có một đạo pháp chỉ của Hải Vương , bị lão tổ Trường Sinh Cố gia diệt sạhc.
Chuyện này, tự nhiên khiến cho tất cả thế lực hải tộc của Vô Lượng Hải phẫn nộ, tề tụ mà đến, muốn rửa sạch khuất nhục.
Giờ phút này, sương mù dày đặc ngập trời.
Hải Vương cung xây dựng ở bên trong đáy biển.
Nơi đó tiên khí mờ mịt, hà thụy xen lẫn, một gốc cổ thụ chống trời, chống tất cả nước biển, hình thành một phương ngăn cách thế giới.
Ở chỗ này, nhật nguyệt tinh thần đều có, thiên địa quy tắc hoàn hảo.
Phóng nhãn nhìn lại, sông núi địa mạch, lầu các kiến trúc, thành trì cung khuyết, san sát nối tiếp nhau, như là một thế giới hoàn chỉnh.
Chính giữa cung điện cổ xưa, Hải Vương đầu đội tiên Kim vương quan, cầm trong tay vương đạo tiên kiếm, sắc mặt nghiêm chỉnh âm trầm, quát khẽ nói, " Trường Sinh Cố gia khinh người quá đáng! Hải Vương cung ta tung hoành vô số năm tháng, lần đầu tiên chịu nhục lớn này!"
Nhưng hắn rõ ràng nhớ kỹ, chỗ pháp thân hắn vừa mới hiện hóa không lâu, một thanh dao phay mọc đầy vết rỉ, liền bổ vào trên trán hắn.
Nếu không phải cái đạo pháp thân kia vô cùng ngưng thực, bị hắn luyện chế ra hồi lâu, bằng không chịu một đao đó, tuyệt đối liền thành tro bụi.
Khiến Hải Vương nhẫn nhịn không được, vẫn là thái độ một bước không lùi của Trường Sinh Cố gia.
Nhìn thật giống như... Hải Vương cung sợ Trường Sinh Cố gia!
"Vương thượng, trận chiến này chúng ta còn muốn đánh nữa hay không, nếu như muốn đánh, chúng ta hiện tại liền tập kết tất cả Hải tộc tinh nhuệ, cùng nhau đến Trường Sinh Cố gia, khiến bọn hắn biết chúng ta không dễ trêu chọc."
Ngay lập tức, một sinh linh mọc ra mai rùa, mắt đậu xanh chớp chớp,nói như thế.
Hắn thấy, lấy số lượng Hải tộc nhiều như này, cho dù nội tình Trường Sinh Cố mạnh hơn, cũng không có khả năng hao tổn được.
Dù sao khu vực rộng lớn mênh mông nhất, vẫn là hải dương nha!
Hải tộc cường đại, mặc dù không giống Thái Cổ vạn tộc, nhưng bọn hắn thắng ở số lượng nhiều!
Hải Vương nghe nói như thế, sắc mặt cũng nhanh chóng biến hóa.
Nhưng cuối cùng phía sau, hắn không khỏi chán nản.
"Bản vương không phải đối thủ của vị kia của Cố gia, nếu quả như thật vì việc này khai chiến cùng Cố gia....không đáng, Trường Sinh Cố gia trải qua vô số chiến loạn, một mực sừng sững không ngã. Trừ phi chúng ta cũng có thể có viện quân "
"Cố Trường Ca chỉ là một hậu bối mà thôi, vì sao có thể có năng lực lớn như thế ."
Hải Vương gầm nhẹ, vô cùng không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể ở chỗ này phát tiết lửa giận mà thôi.
Phía dưới một đám cao tầng Hải Vương cung, càng là câm như hến, không dám khẽ nói.
Nhưng mà đúng vào lúc này, tất cả mọi người biến sắc, cảm nhận được trong trời cao bên ngoài cung điện đáy biển, có khí tức kinh khủng giáng lâm.
Nước biển mênh mông cuồn cuộn, thiên khung run rẩy!
"Là vị lão tổ kia của Cố gia !"
Hải Vương sắc mặt đột biến, không nghĩ tới lại bị Cố Nam Sơn đuổi theo tới nơi này.
Rất nhanh, hắn một bước phóng ra, khí tức ngập trời mà khiếp người, quy tắc thần liên bốc lên tận trời, trong nháy mắt hướng phía ngoài cung điện đánh tới.
Lúc này, tự nhiên không thể lùi bước!
....
Vô Song tiên triều.
Một tòa tiên điện vàng son lộng lẫy, bên trong đại điện cổ lão rộng rãi.
Từ Tiên Cổ đại lục rời đi, thuận tiện ở trên đường chặn dằn mặt Doãn Mi, Minh Nguyệt Không sau khi uy hiếp một phen, bây giờ đang đoan chính ngồi ở trên hoàng vị.
Thân mang đế bào rộng lớn, nàng đang xử lý tấu chương, đạimi thỉnh thoảng nhíu một cái.
Bên trong mắt phượng lạnh lùng thâm thúy, hiện lên các loại cảm xúc, cuối cùng quy về một mảnh yên tĩnh.
"Trữ đế, sự tình ngày đó phát sinh ở Đạo Thiên Cổ Thành, chính là như vậy."
Ở phía dưới, một nữ quan cung kính trả lời
Chương 384 Cho dù cùng chư thiên là địch, ta cũng sẽ ở bên cạnh ngươi!
Nguyệt Minh Không ngồi ngay ngắn ở trên hoàng vị, nghe vậy lẳng lặng khép tấu chương lại.
Từ Tiên Cổ đại lục trở về, tu vi của nàng tăng lên đáng kể.
Nhất là từ trên tay Cố Trường Ca đạt được rất nhiều chỗ tốt, nàng vốn dĩ không dám tưởng tượng đến.
Một giọt ngũ thải Chân Long huyết, một bình Tiên Linh đến bây giờ mới luyện hóa một chút xíu.
Hai loại cơ duyên tạo hóa này có thể nói là vật trân quý nhất bên trong Tiên Cổ đại lục, đối với nàng tác dụng cũng lớn nhất.
Đừng nói là nàng, cho dù bây giờ đám lão ngoan đồng đấu tranh nội bộ ngươi chết ta sống ở Tiên Cổ đại lục, cũng sẽ ghen tỵ cháy mắt.
"Đều lui xuống đi." Nguyệt Minh Không thản nhiên nói.
Bây giờ trên người nàng đã có dáng vẻ Nữ đế uy nghiêm khống chế sinh tử hàng vạn sinh linh, kinh khủng mà khiếp người.
Cảm xúc lạnh lùng bên trong mắt phượng, lộ ra càng khiến lòng người run sợ.
Chỉ là một động tác, liền khiết rất nhiều đại thần tiên triều, đổ mồ hôi lạnh, không dám lớn tiếng thở.
"Vâng, trữ đế."
Nhận được mệnh lệnh, tất cả mọi người trong đại điện thối lui, chỉ lưu lại mấy tì nữ được Nguyệt Minh Không tin tưởng..
"Lời đồn không sai đúng không?" Nguyệt Minh Không nhàn nhạt hỏi,bên trong thần sắc bình tĩnh, ẩn giấu cảm xúc gì chỉ có nàng mới rõ.
"Hồi bẩm trữ đế, tin đồn không sai. Trường Ca thiếu chủ ngay trước mặt Hải Vương cung cùng các phương đạo thống đại giáo, tự mình đào khối xương kia ra " nữ quan hồi bẩm nói.
" Trường Ca Thiếu chủ còn nói về sau ai dám có ý đồ với Cố Tiên Nhi, hắn liền đi diệt toàn tộc."
Nói đến đây, nàng không khỏi run rẩy.
Từ trong lời nói đơn giản này, có thể nghe ra một loại huyết tinh kinh khủng đánh tới.
"Còn nói lời này? Trường Ca ngươi đến tột cùng suy nghĩ cái gì ...ta vĩnh viễn cũng không phỏng đoán được tâm của ngươi "
Nguyệt Minh Không khoát tay để tất cả nữ quan lui ra.
Nàng hơi ngơ ngác, sau đó nhắm mắt, thì thào hỏi.
Trong ký ức của nàng, kết cục kiếp trước của Cố Tiên Nhi rất bi thảm.
Cố Trường Ca đừng nói hoàn xương, thẳng thắn việc năm đó, hắn từ lúc bắt đầu, liền chưa ngừng truy sát đối với Cố Tiên Nhi.
Ngay cả tộc nhân nhất mạch nàng mang theo, cũng bị Cố Trường Ca lấy các loại thủ đoạn đuổi tận giết tuyệt.
Cho nên tại ngay từ đầu, Nguyệt Minh Không thử thay đổi kết cục của Cố Tiên Nhi, nghĩ đến lúc Cố Tiên Nhi gặp Cố Trường Ca, nhiều thêm một phần cơ hội sống còn.
Nhưng lần thứ nhất gặp Cố Tiên Nhi, Nguyệt Minh Không liền phát hiện hận ý của Cố Tiên Nhi đối với Cố Trường Ca tựa hồ cũng không lớn.
Điều này khiến nàng rất không hiểu.
Sau đó nàng đi điều tra mới phát hiện, là Cố Trường Ca đón Cố Tiên Nhi nhất mạch tộc nhân kia trở về, trước tiên giữ họ lại ở gia tộc.
Cách làm này theo Nguyệt Minh Không là nên như vậy, đồng thời cũng là cách làm chính xác nhất.
Kỳ thật đây là cách mà lúc đầu nàng trọng sinh, muốn khuyên Cố Trường Ca đi làm nhất, để tránh cuối cùng hắn đi trên con đường bị chúng bạn xa lánh.
Không ngờ Cố Trường Ca vậy mà làm trước cả nàng, từng bước hòa hoãn quan hệ với Cố Tiên Nhi.
Lúc ấy Nguyệt Minh Không thậm chí hoài nghi Cố Trường Ca cũng giống nàng, là trọng sinh trở về.
Chỉ là sau đó phát hiện rất nhiều chuyện tương lai xảy ra Cố Trường Ca kỳ thật hoàn toàn không biết, không giống như một người trọng sinh.
Trừ phi Cố Trường Ca một mực giả ngu, dự định giấu diếm tất cả mọi người. Nhưng mà với thực lực khi đó của Cố Trường Ca, hắn cũng không cần phải như vậy.
Nếu như hắn là người trọng sinh, đối với hết thảy chuyện sắp xảy ra rõ như lòng bàn tay, vậy đúng là sẽ khiến người tuyệt vọng.
Cho nên, Nguyệt Minh Không biết, hoàn toàn là do nàng quá lo lắng.
Mà sau bắt đầu việc kia, Nguyệt Minh Không vẫn rất nghi hoặc.
Nàng phát hiện Cố Trường Ca so với trước đây, tính cách mặc dù không có gì thay đổi, nhưng lại thiếu vị nhân tình.
Nhân tình này mặc dù rất nhạt, nhưng đối với Cố Trường Ca đã là thay đổi rất lớn!
Chẳng qua lúc ấy Nguyệt Minh Không luôn cảm thấy đây là bộ dạng Cố Trường Ca cố ý giả vờ , vì mê hoặc nàng.
Nhưng phát sinh một đống chuyện, từng chuyện lại phá vỡ nhận thức của Nguyệt Minh Không.
Cho tới bây giờ, nàng đã không dám hoàn toàn tin tưởng phần ký ức trọng sinh kia.
Cũng bởi vì phần ký ức đó, mới khiến cho nàng luôn có định kiến đối với Cố Trường Ca ở một kiếp này, cảm thấy hắn có mục đích khác, không có ý tốt.
Cũng chính bởi vậy, mới dẫn đến hai người vốn dĩ, có thể kéo gần quan hệ, đột nhiên hạ xuống điểm đóng băng.
Ở Bách Hoành Sơn Mạch, sao nàng lại nói ra lời đó với Cố Trường Ca?
Nguyệt Minh Không cũng hiểu rõ, cái này không nên trách trí nhớ của nàng.
Nếu như không có ký ức trọng sinh trở về, nàng bây giờ vẫn là công chúa đơn thuần hiền lành, ngay cả tư cách lọt vào trong mắt Cố Trường Ca cũng không có.
Chấp chưởng toàn bộ Vô Song tiên triều, càng là chuyện không thể nào.
"Trường Ca hiện tại hẳn là rất thất vọng đối với ta đi, hắn luôn đối tốt với ta, đều bị ta đề phòng hoài nghi.... "
Nguyệt Minh Không thở dài thật sâu, Cố Trường Ca khoét xương hoàn muội, chuyện này công bố khắp thiên hạ, có thể nói là hoàn toàn vả mặt nàng.
Tất cả suy đoán hoài nghi của nàng trước đó đối với Cố Trường Ca, đều bị lật đổ.
Lòng nàng phức tạp, hối hận, buồn rầu, áy náy
Ngay cả bí mật lớn nhất Cố Trường Ca là người thừa kế ma công cũng nói cho nàng, không có chút đề phòng nào với nàng.
Cái này lẽ nào còn chưa đủ nói rõ hết thảy sao?
"Trường Ca hắn dù sao cũng là người hỉ nộ không lộ, muốn biết ý nghĩ của hắn, thật ra là có thể căn cứ vào cử chỉ hành vi của hắn mà nhìn ra được "
Nghĩ thông suốt tất cả, cảm xúc trong lòng Nguyệt Minh Không nửa lo nửa vui, trộn lẫn chút chua xót.
Vui chính là trong lòng Cố Trường Ca, nàng cuối cùng cũng có vị trí.
Bằng không hiện tại Cố Trường Ca tuyệt đối là đang suy nghĩ thủ đoạn đối phó nàng, mà lúc đó sẽ không đem một bình Tiên Linh cho nàng.
Hắn chỉ là mạnh miệng, không muốn nói ra ý nghĩ chân thật trong nội tâm, tính cách lạnh lùng như hắn, sẽ không dễ dàng lộ ra tình cảm.
Nàng sầu não chính là điểm này, phân lượng quá nhỏ, nhỏ đến mức lúc nào cũng có thể biến mất.
"Ta quá ngốc, lúc này mới hiểu được,trong lòng của hắn có ta" Nguyệt Minh Không nghĩ tới đây, vẫn còn có chút thỏa mãn.
Chính như ngày đó ở trước mặt Doãn Mi nói câu kia.
Lấp không bằng khai thông.
Nếu như nàng không ngăn cản được Cố Trường Ca, vì sao không thuận theo hắn, lấy thân phận người trọng sinh, trợ giúp hắn thống trị chư thiên.
Ai biết được cuối cùng nhất định sẽ là bi kịch chứ?
"Cho dù đến cuối cùng ngươi cùng chư thiên là địch, ta cũng sẽ đứng bên cạnh ngươi."
"Ai kêu ta ngốc như vậy, cam nguyện vì ngươi nỗ lực tất cả "
Nguyệt Minh Không tự thì thào nói, trong lòng thầm hạ quyết tâm.
Vẻ mặt nàng bình tĩnh mà thâm thúy, giờ khắc này, đã nghĩ thông suốt tất cả.
Nàng kỳ thật không thèm để ý kết cục của bản thân.
Chương 385 Tuyệt Âm Thiên
Ngày đó trọng sinh, nàng liền âm thầm thề, muốn thay đổi kết cục kiếp trước của những người thân bằng hữu.
Nhưng bây giờ xem ra, lời thề này đã vô dụng.
Một kiếp này, nàng không cần phải làm như thế, tất cả hành vi của Cố Trường Ca đã nói rõ, hắn sẽ không dẫm vào vết xe đổ ở kiếp trước.
Cũng sẽ không trình diễn lại những bi kịch mà Nguyệt Minh Không biết.
Về phần cừu hận kiếp trước đối với Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không hiện tại cũng chỉ có thể lựa chọn trầm mặc tiếp nhận, cất giấu ở trong lòng mình.
Nàng chịu đựng đã rất nhiều, cũng không kém ngần ấy.
"Dựa vào sự phát triển kiếp trước, hướng đi toàn cục vẫn không thay đổi."
"Đầu tiên là Tiên Cổ đại lục Tiên Linh xuất thế, rất nhiều lão ngoan đồng tiến lên, kết quả không đạt được gì, bị Cố Trường Ca chiếm được trước."
"Sau đó, Hải Vương cung điều động đông đảo cường giả Hải tộc, đến đây đòi Tiên Nhi công đạo, kết quả vị lão tổ kia của Tiên Nhi nhất mạch phẫn nộ, tính khí nóng nảy đã hủy diệt tất cả...sau đó vị lão tổ kia của Cố gia giết tới chỗ Hải Vương cung."
"Trận chiến kia trải qua như thế nào, không người nào biết, chỉ là cuối cùng Hải Vương cung phong cung mười vạn năm, rất nhiều Hải tộc không được rời khỏi Vô Lượng Hải vực nửa bước."
"Việc bên trong Tiên Cổ đại lục, tựa hồ có chút quan hệ với Cố Trường Ca, chỉ là tin tức có thể tìm hiểu quá ít. Ta chỉ biết là Tiên Cổ Long Tộc sẽ dẫn đầu phản kháng, bất quá cuối cùng bị đại trưởng lão xuất thủ trấn áp...."
Nguyệt Minh Không chỉnh lý những ký ức trong đầu.
Trận chiến kia ở Hải Vương, tựa hồ còn kinh động đến một vị sư tôn của Cố Tiên Nhi, cách khoảng cách xa chém ra một đao màu đen nhánh.
Khí tức khủng bố của hai vị chí cường tồn tại mênh mông cuồn cuộn toàn bộ hải vực, cuối cùng trấn trụ Hải Vương cung.
Tất cả mọi người cũng đều rõ ràng, cho dù là không có Cố Trường Ca, thân phận của Cố Tiên Nhi cũng là không gì sánh kịp, sẽ không xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Đương nhiên, đây đều là chuyện nhỏ, không ảnh hưởng toàn cục, sẽ không ảnh hưởng hướng đi cuối cùng của sự việc.
Hải Vương cung cổ lão lâu đời, xưng bá Vô Lượng Hải vực không biết bao nhiêu năm tháng, thế nhưng cũng không dám cùng Trường Sinh Cố gia khai chiến.
Cho nên Nguyệt Minh Không chưa bao giờ lo lắng cho Cố Tiên Nhi.
Chỉ cần Cố Trường Ca không ứng phó Cố Tiên Nhi, như vậy tính mạng Cố Tiên Nhi sẽ không có nguy hiểm .
Địch nhân nguy hiểm nhất của Cố Tiên Nhi, mãi mãi là Cố Trường Ca.
"Sau khi xử lý xong việc trên tay, phải đi tìm nha đầu Tiên Nhi một chuyến, có một số việc, vẫn phải nói với nàng một chút."
Nguyệt Minh Không bây giờ đã không có ý định như trước kia, cả ngày để ý Cố Trường Ca.
Lại đi nghi ngờ Cố Trường Ca có mục đích riêng.
Đi phỏng đoán tâm tư ý nghĩ của Cố Trường Ca, thật sự quá mệt mỏi.
Nàng gánh vác cừu hận và áp lực to lớn, hiện tại cũng mệt mỏi.
Cố Trường Ca cho dù có mục đích khác, nàng cũng không muốn để ý.
Dù sao kết quả là, bất kể chuẩn bị kế sách gì, cũng không có khả năng ngăn cản Cố Trường Ca.
Thế giới đang chuyển động, dù có biến hóa nhỏ, nhưng quỹ tích đại cục sẽ không thay đổi.
Cho dù cuối cùng, Cố Trường Ca sẽ giết mình như kiếp trước, Nguyệt Minh Không cũng không để ý.
Vậy thì để Cố Trường Ca giết đi.
Bây giờ nàng biết trong lòng Cố Trường Ca, thật ra là có nàng, vậy đã đủ rồi.
"Tuyệt Âm Thiên rất nhanh sẽ lần nữa giáng lâm nhân gian, các phương đạo thống đại giáo, điều xuất động nhân vật chí cường, tạo dựng Chân Tiên thư viện, vì ở thời đại này, bồi dưỡng ra chân tiên"
"Đến lúc đó rất nhiều Đế tử, cổ hoàng tử, cổ đại quái thai, thậm chí có không ít vương giả thế hệ trẻ tuổi, đều sẽ xuất hiện ..."
Nguyệt Minh Không bắt đầu nhớ lại đoạn ký ức này.
Nơi này đối với Cố Trường Ca , sẽ là nơi đất ấm tuyệt vời, dù sao đây cũng là vô số bản nguyên đủ để hắn thôn phệ tu luyện, dung luyện Đại Đạo Bảo Bình.
Đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, đó là quần tinh hội tụ, thời đại vàng son, đồng thời cũng là ác mộng của bọn bắt đầu.
Ở kiếp trước không biết bao nhiêu thiên kiêu, trong bóng tối gặp độc thủ của Cố Trường Ca.
Đế tử, cổ hoàng tử thì sao, ở trong mắt Cố Trường Ca, bọn hắn chỉ là chất dinh dưỡng phong phú mà thôi.
Ngoài có Tuyệt Âm Thiên, bên trong có người thừa kế ma công ,nơi đây vĩnh viễn sẽ không an bình được.
Tuyệt Âm Thiên, tên như ý nghĩa, giống Vô Lượng Thiên đều là một khu vực vô cùng lớn, lúc thành hình thậm chí có thể nói là bao quát nhiều phiến vũ trụ cổ lão.
Trình độ Tuyệt Âm Thiên quỷ dị đáng sợ, giống như là có sinh mệnh, có ý thức của bản thân, có thể thôn phệ vùng trời khác, dùng cái này để bản thân lớn mạnh .
Lúc mới bắt đầu, Tuyệt Âm Thiên xuất hiện, không ai phát giác.
Khi quy mô nó lớn lên, đã có năng lực thôn phệ thế giới khác..
Đối với rất nhiều đạo thống cùng tộc đàn mà nói, Tuyệt Âm Thiên chính là đồ vật kinh khủng nhất.
Nó không thuộc về bất kỳ chủng tộc nào, không có sinh mệnh, chỉ là một phương thế giới đang không ngừng diễn hóa, không ngừng bành trướng biến lớn.
Thế nhưng lại có thể thôn phệ hủy diệt đi hết thảy.
"Tuyệt âm hiện, Nhân Tổ xuất..."
Nguyệt Minh Không nhớ tới chuyện này, ở kiếp trước nàng không có nghiêm túc tìm hiểu qua, chỉ là có nghe nói.
Cố Trường Ca chuẩn bị đánh chủ ý việc này, về sau đến cùng có thành công hay không, nàng kỳ thật không biết. Cũng không biết Cố Trường Ca rốt cuộc bố trí như thế nào.
Tuyệt Âm Thiên chính là thứ tai họa dính đến cả giới, mỗi lúc này, nhân tổ sẽ xuất hiện, cứu vớt thiên hạ thương sinh khỏi cơn nguy khốn.
Bởi vì mỗi lần có Tuyệt Âm Thiên giáng lâm, đều sẽ có thật nhiều đạo thống thế lực, bị thôn phệ táng diệt, vĩnh viễn tan biến ở trong đó.
Thế gian này, ngoại trừ tiên chân chính, ai có thể phá diệt vũ trụ, giải quyết Tuyệt Âm Thiên? Cho dù là thế lực đạo thống đã từng sinh ra tiên, cũng sẽ cảm giác khó giải quyết.
Nhưng Nhân Tổ lại có thể, hắn có loại thủ đoạn này.
Nhân tổ sẽ không chết, một mực bôn ba ở trong luân hồi.
Mà mỗi khi Tuyệt Âm Thiên giáng lâm nhân gian, đạo thống các phương đều sẽ tìm kiếm chuyển thế thân của nhân tổ.
Thân phận nhân tổ, siêu nhiên thiên ngọai, thậm chí là những tồn tại cổ lão nhất, cũng phải tôn kính đối đãi với hắn.
Thời điểm chuyện này nhanh chóng truyền đi.
Ngay tại lúc đó, Vô Thượng Phong.
Gió núi thổi qua, mây mù lượn lờ, giống như mang theo ngọc, vờn quanh khắp nơi.
Vốn là cảnh tượng đẹp không tả xiết, bây giờ càng giống như tiên cảnh.
Tiên ba nở rộ, thánh hoa chói lọi, dòng chảy thanh tuyền, kêu leng keng.
"Có chuyện gì, mau nói đi."
Cố Trường Ca chắp tay đứng trên đỉnh núi, áo bào tung bay, thần sắc sâu thẳm.
Thanh âm hắn bình tĩnh, đưa lưng về phía biểu tình phức tạp xoắn xuýt, nhất thời không biết nói gì của Cố Tiên Nhi.
Bây giờ trên người Cố Trường Ca đã không nhìn thấy chút thương thế nào, ngay cả khí tức cũng không có biến hóa gì.
Đào đi đại đạo chi cốt, đối với Cố Trường Ca một chút ảnh hưởng cũng không có.
Bất quá vì phối hợp một màn này, sắc mặt của hắn vẫn có vẻ tái nhợt.
Đây là ngày thứ ba hắn công khai chân tướng.
Ngày đó sau khi Cố Nam Sơn hủy diệt toàn bộ sinh linh của Hải Vương cung, Cố Trường Ca phân phó một đám cường giả Thái Sơ Thần Giáo dọn dẹp chiến trường.
Còn hắn thì về Vô Thượng Phong, trong lúc đó không nói câu gì với Cố Tiên Nhi, tự nhiên cũng không có nảy sinh ra cái gì với nàng.
Hắn và Cố Tiên Nhi tựa như trong nháy mắt liền trở thành người xa lạ.
Tay áo màu xanh đang tung bay.
Ba ngàn sợi tóc bay toán loạn, bị gió thổi qua.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Tiên Nhi kinh ngạc nhìn Cố Trường Ca, trong lòng đủ loại ý nghĩ đang quay cuồng.
Nàng vuốt mép váy, trong lòng không bình tĩnh như mặt ngoài, ngay cả xương ngón tay giờ phút này cũng có chút trắng bệch.
Ba ngày này, chính là dáng vẻ Cố Trường Ca biểu hiện ra.
Ngay từ đầu Cố Tiên Nhi còn tưởng rằng Cố Trường Ca sẽ giải thích với nàng chuyện năm đó, trong lòng tràn đầy chờ mong.
Theo nàng thấy, ngay trước mặt thiên hạ Cố Trường Ca đã giải thích rõ chuyện năm đó, cũng nói muốn đền bù cho nàng.
Cái này không phải thể hiện thái độ là Cố Trường Ca xin lỗi nàng sao?
Hơn nữa, hắn còn làm tổn thương bản thân, chuyện đào đạo cốt trả nàng, cũng nói không cho phép những người khác tổn thương nàng.
Trước mặt nhiều đạo thống đại giáo,nói như thế, quả thực khiến tất cả mọi người kinh ngạc.
Loại thái độ cường thế mà lãnh khốc, lúc đó khiến đầu Cố Tiên Nhi ong ong, cảm thấy trước nay chưa từng an lòng đến vậy.
Cố Trường Ca mặc dù xấu xa, nhưng một ca ca như vậy, hình như cũng không tệ cho lắm.
Cho nên nàng cũng tính miễn cưỡng tha thứ cho Cố Trường Ca, đối với việc mười mấy năm trước hắn làm sẽ bỏ qua.
Từ nay về sau, ân oán giữa hai người xóa bỏ, ai cũng không nợ ai.
Thế nhưng Cố Tiên Nhi không nghĩ tới, sau hôm đó, Cố Trường Ca tựa như quên mất nàng, đừng nói giải thích với nàng, ngay cả một chút phản ứng cũng không có.
Thái độ lạnh lùng, cực kỳ giống lúc ban đầu nàng không muốn phản ứng Cố Trường Ca.
Cái này khiến nàng ngơ luôn, hoàn toàn không cách nào lý giải.
Nàng cảm thấy Cố Trường Ca thật sự bởi vì việc khoát xương năm đó mà áy náy, muốn đền bù, chỉ là việc bí ẩn không muốn cho người biết, Cố Trường Ca còn chưa nói ra.
Thế nhưng vì sao, việc bây giờ cùng với suy nghĩ của nàng, chênh lệch có chút lớn thế?
Dường như...Cố Trường Ca hiện thân ngăn cản Hải Vương cung trả thù nàng, làm tất cả mọi việc, chỉ vì thừa nhận thân phận của nàng, chỉ vì trả lại cho nàng công đạo năm đó.
Cũng có lẽ chỉ vì ngăn chặn chiều hướng của tộc nhân.
Sau khi đem khối kia xương trả lại cho nàng, giữa hai người phảng phất không có bất kỳ quan hệ gì.
Ân oán của hai người, cùng nhau giải quyết, mỗi người một ngả.
Loại quan hệ huynh muội ở mặt ngoài, tự nhiên không cần phải duy trì.
Đối với kết quả này, Cố Tiên Nhi không tin, cũng không muốn chấp nhận như vậy.
Nàng cảm thấy Cố Trường Ca khẳng định là có bí ẩn gì không muốn người biết, cố ý giả vờ thành như vậy, bây giờ hắn chính là cố ý đối với nàng như thế.
Thái độ đó của Cố Trường Ca, chỉ là không muốn để cho nàng đi tìm hiểu hắn!
Cho nên, Cố Tiên Nhi chủ động tới cửa, đến Vô Thượng Phong, tìm được Cố Trường Ca, còn muốn hỏi hắn tiền căn hậu quả việc đó.
Giờ phút này, nghe được Cố Trường Ca nói như vậy, Cố Tiên Nhi hít sâu, khôi phục thần sắc thanh lãnh như trước kia.
"Cố Trường Ca, mọi thứ ngươi làm vào ba ngày trước, đến cùng có mục đích gì?" Thanh âm của nàng vô cùng bình tĩnh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là một mảnh nghiêm túc.
Cố Tiên Nhi cảm thấy mình cần phải xé toang lớp nguỵ trang của Cố Trường Ca.
Có cái gì mà khó nói, nói ra không được sao? Cần phải một mình giấu đi?
Cố Trường Ca trước đó rõ ràng đối với nàng tốt như vậy, nàng không tin tất cả đều là dáng vẻ do Cố Trường Ca giả bộ.
Cố Trường Ca thật ra là người trong nóng ngoài lạnh.
"Có mục đích gì? Cố Tiên Nhi, đây chính là việc ngươi chạy tới hỏi ta sao? Ta còn tưởng rằng là việc gì lớn."
"Ngươi làm ta quá là thất vọng."
"lãng phí thời gian này, ngươi giữ lại tu hành không tốt sao? Hay là cho rằng từ nay về sau, ta không thể ra tay trấn áp ngươi nữa? Không có động lực tu hành?"
Nghe nói như thế, Cố Trường Ca tựa hồ sững sờ.
Sau đó xoay người lại, nhìn về phía nàng, thanh âm mang theo cười nhạo nói.
Phảng phất như nhìn thấy cái gì rất ngu xuẩn.
Cố Tiên Nhi bị sự tùy ý,thái độ khinh thường của hắn chọc giận, mũi ngọc tinh xảo nhíu một cái, thanh âm thanh lãnh nói, " Cố Trường Ca, ngươi ít giả bộ đi, đừng tưởng rằng như thế có thể che giấu được ta."
Cho tới nay, Cố Trường Ca lấy đủ các thủ đoạn, muốn bức bách nàng cố gắng tu hành, đây là cái hắn am hiểu nhất.
Cho tới bây giờ, mục đích này vẫn không có thay đổi.
Sơ hở rõ ràng như vậy, Cố Trường Ca thật cho là nàng phát hiện không ra?
Cố Tiên Nhi nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, phảng phất như muốn nhìn thấu hắn.
Chương 382 Lại một tay trấn áp Cố Tiên Nhi
"Ồ, giả vờ giả vịt, nghe có vẻ thú vị đấy."
"Cố Tiên Nhi lẽ nào ngươi cho là ta nói những lời kia, sau khi thề thì sẽ không ra tay với ngươi sao? Hồi lâu không đánh ngươi, ngươi có vẻ to gan hơn rồi nhỉ."
Cố Trường Ca cười nhạo nhìn về phía nàng, " đừng thử khiêu khích ta, nếu không ta thật sự sẽ đem ngươi ném tới hố xí trấn áp dăm ba năm đó."
"Cố Trường Ca..."
Nghe thấy lời này, thanh âm Cố Tiên Nhi đột nhiên lớn lên, trong con ngươi có lửa giận, phẫn nộ trừng hắn nói, " ta đều đã tha thứ cho ngươi, ngươi bây giờ còn muốn đối với ta như vậy sao?"
Mặc dù biết rõ Cố Trường Ca đang cố ý trêu tức nàng
Nhưng Cố Tiên Nhi vẫn không nhịn được mà tức giận.
Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, " Ngươi tha thứ cho ta? Lần trước ta giao tính mạng cho ngươi, là chính ngươi không muốn, cho nên chúng ta sớm đã không ai nợ ai."
"Ngươi..." thần sắc Cố Tiên Nhi đông cứng lại, Cố Trường Ca nói không sai, vào lúc đó ân oán giữa hai người kỳ thật đã thanh toán xong.
Nhưng loại chuyện này làm sao có thể nói thanh toán liền có thể xong, xóa bỏ tất cả mọi dấu vết chứ?
"Thế nhưng rõ ràng là ngươi nói những lời kia, còn đào đạo cốt trả lại cho ta."
Cố Tiên Nhi chưa từ bỏ ý định nói, nếu như không phải đánh không lại Cố Trường Ca, nàng hiện tại thật sự muốn đem cái miệng tên này, hung hăng giáo huấn một trận.
Lúc này còn cao ngạo cái gì? Thẳng thắn hết thảy không tốt sao?
"Đã như vậy rồi, ngươi sẽ không thật sự coi những lời kia là thật chứ?"
"Khổ nhục kế không hiểu sao? Về phần những lời kia, Cố Tiên Nhi sao ngươi lại ngây thơ đến vậy? Chẳng lẽ thật sự cảm động rồi à?"
"Những lời đó chẳng qua là nói cho người trong thiên hạ nghe để duy trì hình tượng của ta, đồng thời cũng cho gia tộc một cái công đạo."
Thần sắc hắn mang vẻ hời hợt tùy ý.
Phảng phất tự thuật một việc không liên quan đến mình.
Nhưng lời nói ra, lại mang nét lạnh lùng sâu sắc.
Sắc mặt Cố Tiên Nhi tái đi.
Cố Trường Ca càng giải thích, nàng càng không tin.
Trong lòng của hắn rõ ràng chính là có quỷ!
Cố Trường Ca người này, làm sao vẫn luôn như vậy, không hiểu rõ ý tốt của người khác?
"Ngươi không thể hiểu ý tốt của ta sao?" Cố Tiên Nhi cắn răng, rất muốn đem tâm của Cố Trường Ca xé ra, xem bên trong đến cùng đang giả vờ cái gì.
Bằng không nàng căn bản không đoán ra tâm tư của Cố Trường Ca.
"Ý tốt? Không cần, người như ta, không cần ý tốt gì hết." Cố Trường Ca lắc đầu.
"Loại chuyện này, ngươi bây giờ còn không rõ ràng sao? Hà tất phải hỏi lại?"
Trên mặt hắn treo nét đùa cợt nhàn nhạt, căn bản không có giữ gìn thần sắc trước kia với Cố Tiên Nhi.
"Cố Trường Ca ngươi.." Cố Tiên Nhi bị lời này của Cố Trường Ca chọc giận nghiến răng.
Cái gì không cần ý tốt? Nói cứ như gánh vác thâm thù đại hận gì vậy.
Nếu như không phải biết hắn cố ý, giờ phút này nàng tuyệt đối sẽ nổi giận.
Nàng thề nhất định sẽ đem tầng ngụy trang này của Cố Trường Ca kéo xuống.
"Ta cái gì mà ta? Không hiểu lớn nhỏ à?"
Cố Trường Ca lạnh lùng nhìn về phía nàng, bỗng nhiên ống tay áo vung lên, ầm ầm một tiếng, một cái hư không đại chưởng ấn xuất hiện, trong nháy mắt đem Cố Tiên Nhi từ trên đỉnh núi đánh bay ra ngoài.
"Cố Trường Ca ngươi quá đáng lắm, tương lai ta nhất định phải trấn áp ngươi!"
"Ta sẽ vạch trần bí mật của ngươi, tìm được chân tướng "
Thanh âm Cố Tiên Nhi mang theo nộ khí trong trẻo lạnh lùng từ phía xa xa truyền đến, tức giận đến nghiến răng, chỉ là trong nháy mắt liền bị một bàn tay của Cố Trường Ca chụp đến không tìm thấy ảnh.
"Vậy vi huynh liền chờ ngươi đến tìm kiếm chân tướng này."
Gió núi từng trận, áo bào phồng lên.
Nét lạnh lùng biến mấtrên mặt Cố Trường Ca , thần sắc mang theo nhiều hứng thú.
Lời vừa rồi hắn nói nửa thật nửa giả.
Chỉ là đối với Cố Tiên Nhi, thế đã đủ rồi.
Đoạn thời gian này, bầu không khí toàn bộ Vô Lượng Thiên cũng ngưng trọng lên, có loại cảm giác nổi gió trước dông bão.
Rất nhiều tu sĩ cùng sinh linh, đều không dám tùy ý lộ diện ở bên ngoài.
Mà quan trọng nhất là, người thừa kế ma công mai danh ẩn tích đã lâu, lại lần nữa hiện thế.
Lần này người gặp nạn chính là cường giả tinh nhuệ nhất của các tộc !
Tất cả vô thượng đại giáo, bất hủ đạo thống bên ngoài Vô Lượng Thiên, đều không bình tĩnh.
"Trường Ca đạo huynh lại còn ẩn giấu chuyện cũ như thế, thật sự làm cho người khác không tưởng tượng được!"
"Chỉ tiếc ngày đó không có tận mắt chứng kiến màn ấy, khoét xương hoàn muội, san bằng Hải Vương cung, phách lực như thế, không hổ là đệ nhất thế hệ trẻ tuổi đệ bây giờ"
Thái Cổ Diệp tộc, trong một tòa cung điện.
Diệp Lang Thiên toàn thân sáng chói, sợi tóc óng ánh như thiêu đốt, tựa như Thái Dương Thần Tử.
Nghe những tin tức này, hắn chỉ có thể tán thưởng nói, trong mắt tất cả đều là sự thán phục đối với Cố Trường Ca.
Trong miệng hắn, Cố Trường Ca không thẹn với xưng hô đệ nhất thế hệ trẻ tuổi, chí ít từ trước mắt đến nay, còn tìm không thấy ai có thể sánh vai cùng Cố Trường Ca.
Chỉ có Nguyệt Minh Không lúc xuất thủ một mực duy trì thần bí khiến Diệp Lang Thiên cảm thấy, nàng có lẽ có thể đấu với Cố Trường Ca một trận.
Chỉ là hai người lại là quan hệ vị hôn phu - vị hôn thê, làm sao có thể giao thủ đây?
Vụng trộm luận bàn, lại không thể khiến thế nhân biết được.
"Thiên phú của Trường Ca đạo huynh, lại là cái gì? Đại đạo chi cốt đã không thuộc về hắn, như vậy có thể sẽ là không gian thiên phú thần thông sao?"
Diệp Lang Thiên tròng mắt hơi híp, cảm thấy Cố Trường Ca che giấu thiên phú, phải có quan hệ với không gian.
Cố Trường Ca mấy lần xuất thủ chiến đấu , tốc độ thể hiện ra đều khiến người nghẹn họng trân trối, không dám tin.
Nếu như nói là hư không thiên phú,còn nghe được.
Về chuyện khoét xương?
Kỳ thật không ít tuổi trẻ chí tôn, trong đó có Diệp Lang Thiên, cũng không thèm để ý.
Đây chính là thế giới cá mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, người phải vì mình, đây là quy luật tự nhiên.
Bản thân hắn cũng không phải người tốt lành gì, thế nên cho rằng hành vi khoét xương mấy năm trước của Cố Trường Ca, hoàn toàn có thể lý giải.
Dù sao hồi nhỏ không hiểu chuyện, làm ra lựa chọn như vậy, cũng không có gì để nói.
Cố Trường Ca có thể thẳng thắn hết thảy, chuyện này hắn không ngờ tới.
Đổi lại là hắn, tuyệt đối không có can đảm làm ra chuyện như vậy.
Chương 383 Lão tổ Cố gia chiến Hải Vương
"Hóa ra giữa Cố Trường Ca cùng Cố Tiên Nhi, còn có ân oán này. Chỉ là người như Cố Trường Ca, vậy mà làm ra việc khoét xương hoàn muội, thật sự không nghĩ tới."
Bên cạnh Diệp Lang Thiên một thiếu nữ tuyệt mỹ váy tím, cũng là khiếp sợ không thôi.
Nàng chính là Diệp Lưu Ly.
Lúc nhắc đến Cố Trường Ca, nàng lại nghĩ tới lúc ở hạ giới, Cố Trường Ca bức bách nàng nói xin lỗi, ký ức về Diệp Trần, bây giờ chỉ một chút hình ảnh mơ hồ.
Nàng vẫn còn nhớ kỹ, Diệp Trần đắc tội Cố Trường Ca, mặc dù nàng có lòng hỗ trợ, nhưng cuối cùng, cũng không có tác dụng gì.
Diệp Trần bị Cố Trường Ca giết chết.
Trừ cái đó ra, Diệp Trần dưới cái nhìn của nàng, chính là tiểu nhân vật không quan trọng gì.
Không đáng để ý.
Ngược lại sẽ thường xuyên không nhịn được nhớ tới Cố Trường Ca, cái này khiến nàng rất buồn rầu.
Nếu như sinh ra tình cảm không đúng đối với Cố Trường Ca, thì sẽ có loại cảm giác đối với huy hoàng thiên uy.
"Ca ca, ngươi nói tiếp đi, Hải Vương cung có thể hay không thật sự khai chiến cùng Trường Sinh Cố gia, ta cảm giác nội tình của Trường Sinh Cố gia sâu không lường được, nhưng Hải Vương cung cũng không thể khinh thường, thống trị Vô Lượng Hải tộc nhiều năm như vậy, chưa từng đứt mạch truyền thừa ..."
Diệp Lưu Ly hỏi,cái này dưới cái nhìn của nàng, việc này thậm chí sẽ tiếp tục ảnh hưởng đến thế cục Vô Lượng Thiên.
"Một trận chiến này, không có khả năng nổ ra, Hải Vương cung cũng không dám." Trên mặt Diệp Lang Thiên mang theo nụ cười quái dị nói.
Ngay tại lúc đó, phần cuối ở một mảnh đầm lầy, có một phiến hải dương màu u lam.
Ở mảnh biển này, có chiến thuyền màu đen biến thành hài cốt phiêu đãng, cũng có thể trông thấy một vầng kim sắc mặt trời to lớn, chìm ở chỗ sâu biển ca.
Giờ phút này bên trong tiếng giết rung trời, đồng thời cũng có tiếng gầm thét.
Số lớn sinh linh Hải tộc, từ bốn phương tám hướng chạy đến, đều là thống lĩnh Hải Vương cung điều động ở các nơi cùng rất nhiều thế lực phụ thuộc.
Điều động một vị thống lĩnh đi Đạo Thiên Tiên Cung lấy lại công đạo, mấy vạn Hải tộc, thậm chí còn có một đạo pháp chỉ của Hải Vương , bị lão tổ Trường Sinh Cố gia diệt sạhc.
Chuyện này, tự nhiên khiến cho tất cả thế lực hải tộc của Vô Lượng Hải phẫn nộ, tề tụ mà đến, muốn rửa sạch khuất nhục.
Giờ phút này, sương mù dày đặc ngập trời.
Hải Vương cung xây dựng ở bên trong đáy biển.
Nơi đó tiên khí mờ mịt, hà thụy xen lẫn, một gốc cổ thụ chống trời, chống tất cả nước biển, hình thành một phương ngăn cách thế giới.
Ở chỗ này, nhật nguyệt tinh thần đều có, thiên địa quy tắc hoàn hảo.
Phóng nhãn nhìn lại, sông núi địa mạch, lầu các kiến trúc, thành trì cung khuyết, san sát nối tiếp nhau, như là một thế giới hoàn chỉnh.
Chính giữa cung điện cổ xưa, Hải Vương đầu đội tiên Kim vương quan, cầm trong tay vương đạo tiên kiếm, sắc mặt nghiêm chỉnh âm trầm, quát khẽ nói, " Trường Sinh Cố gia khinh người quá đáng! Hải Vương cung ta tung hoành vô số năm tháng, lần đầu tiên chịu nhục lớn này!"
Nhưng hắn rõ ràng nhớ kỹ, chỗ pháp thân hắn vừa mới hiện hóa không lâu, một thanh dao phay mọc đầy vết rỉ, liền bổ vào trên trán hắn.
Nếu không phải cái đạo pháp thân kia vô cùng ngưng thực, bị hắn luyện chế ra hồi lâu, bằng không chịu một đao đó, tuyệt đối liền thành tro bụi.
Khiến Hải Vương nhẫn nhịn không được, vẫn là thái độ một bước không lùi của Trường Sinh Cố gia.
Nhìn thật giống như... Hải Vương cung sợ Trường Sinh Cố gia!
"Vương thượng, trận chiến này chúng ta còn muốn đánh nữa hay không, nếu như muốn đánh, chúng ta hiện tại liền tập kết tất cả Hải tộc tinh nhuệ, cùng nhau đến Trường Sinh Cố gia, khiến bọn hắn biết chúng ta không dễ trêu chọc."
Ngay lập tức, một sinh linh mọc ra mai rùa, mắt đậu xanh chớp chớp,nói như thế.
Hắn thấy, lấy số lượng Hải tộc nhiều như này, cho dù nội tình Trường Sinh Cố mạnh hơn, cũng không có khả năng hao tổn được.
Dù sao khu vực rộng lớn mênh mông nhất, vẫn là hải dương nha!
Hải tộc cường đại, mặc dù không giống Thái Cổ vạn tộc, nhưng bọn hắn thắng ở số lượng nhiều!
Hải Vương nghe nói như thế, sắc mặt cũng nhanh chóng biến hóa.
Nhưng cuối cùng phía sau, hắn không khỏi chán nản.
"Bản vương không phải đối thủ của vị kia của Cố gia, nếu quả như thật vì việc này khai chiến cùng Cố gia....không đáng, Trường Sinh Cố gia trải qua vô số chiến loạn, một mực sừng sững không ngã. Trừ phi chúng ta cũng có thể có viện quân "
"Cố Trường Ca chỉ là một hậu bối mà thôi, vì sao có thể có năng lực lớn như thế ."
Hải Vương gầm nhẹ, vô cùng không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể ở chỗ này phát tiết lửa giận mà thôi.
Phía dưới một đám cao tầng Hải Vương cung, càng là câm như hến, không dám khẽ nói.
Nhưng mà đúng vào lúc này, tất cả mọi người biến sắc, cảm nhận được trong trời cao bên ngoài cung điện đáy biển, có khí tức kinh khủng giáng lâm.
Nước biển mênh mông cuồn cuộn, thiên khung run rẩy!
"Là vị lão tổ kia của Cố gia !"
Hải Vương sắc mặt đột biến, không nghĩ tới lại bị Cố Nam Sơn đuổi theo tới nơi này.
Rất nhanh, hắn một bước phóng ra, khí tức ngập trời mà khiếp người, quy tắc thần liên bốc lên tận trời, trong nháy mắt hướng phía ngoài cung điện đánh tới.
Lúc này, tự nhiên không thể lùi bước!
....
Vô Song tiên triều.
Một tòa tiên điện vàng son lộng lẫy, bên trong đại điện cổ lão rộng rãi.
Từ Tiên Cổ đại lục rời đi, thuận tiện ở trên đường chặn dằn mặt Doãn Mi, Minh Nguyệt Không sau khi uy hiếp một phen, bây giờ đang đoan chính ngồi ở trên hoàng vị.
Thân mang đế bào rộng lớn, nàng đang xử lý tấu chương, đạimi thỉnh thoảng nhíu một cái.
Bên trong mắt phượng lạnh lùng thâm thúy, hiện lên các loại cảm xúc, cuối cùng quy về một mảnh yên tĩnh.
"Trữ đế, sự tình ngày đó phát sinh ở Đạo Thiên Cổ Thành, chính là như vậy."
Ở phía dưới, một nữ quan cung kính trả lời
Chương 384 Cho dù cùng chư thiên là địch, ta cũng sẽ ở bên cạnh ngươi!
Nguyệt Minh Không ngồi ngay ngắn ở trên hoàng vị, nghe vậy lẳng lặng khép tấu chương lại.
Từ Tiên Cổ đại lục trở về, tu vi của nàng tăng lên đáng kể.
Nhất là từ trên tay Cố Trường Ca đạt được rất nhiều chỗ tốt, nàng vốn dĩ không dám tưởng tượng đến.
Một giọt ngũ thải Chân Long huyết, một bình Tiên Linh đến bây giờ mới luyện hóa một chút xíu.
Hai loại cơ duyên tạo hóa này có thể nói là vật trân quý nhất bên trong Tiên Cổ đại lục, đối với nàng tác dụng cũng lớn nhất.
Đừng nói là nàng, cho dù bây giờ đám lão ngoan đồng đấu tranh nội bộ ngươi chết ta sống ở Tiên Cổ đại lục, cũng sẽ ghen tỵ cháy mắt.
"Đều lui xuống đi." Nguyệt Minh Không thản nhiên nói.
Bây giờ trên người nàng đã có dáng vẻ Nữ đế uy nghiêm khống chế sinh tử hàng vạn sinh linh, kinh khủng mà khiếp người.
Cảm xúc lạnh lùng bên trong mắt phượng, lộ ra càng khiến lòng người run sợ.
Chỉ là một động tác, liền khiết rất nhiều đại thần tiên triều, đổ mồ hôi lạnh, không dám lớn tiếng thở.
"Vâng, trữ đế."
Nhận được mệnh lệnh, tất cả mọi người trong đại điện thối lui, chỉ lưu lại mấy tì nữ được Nguyệt Minh Không tin tưởng..
"Lời đồn không sai đúng không?" Nguyệt Minh Không nhàn nhạt hỏi,bên trong thần sắc bình tĩnh, ẩn giấu cảm xúc gì chỉ có nàng mới rõ.
"Hồi bẩm trữ đế, tin đồn không sai. Trường Ca thiếu chủ ngay trước mặt Hải Vương cung cùng các phương đạo thống đại giáo, tự mình đào khối xương kia ra " nữ quan hồi bẩm nói.
" Trường Ca Thiếu chủ còn nói về sau ai dám có ý đồ với Cố Tiên Nhi, hắn liền đi diệt toàn tộc."
Nói đến đây, nàng không khỏi run rẩy.
Từ trong lời nói đơn giản này, có thể nghe ra một loại huyết tinh kinh khủng đánh tới.
"Còn nói lời này? Trường Ca ngươi đến tột cùng suy nghĩ cái gì ...ta vĩnh viễn cũng không phỏng đoán được tâm của ngươi "
Nguyệt Minh Không khoát tay để tất cả nữ quan lui ra.
Nàng hơi ngơ ngác, sau đó nhắm mắt, thì thào hỏi.
Trong ký ức của nàng, kết cục kiếp trước của Cố Tiên Nhi rất bi thảm.
Cố Trường Ca đừng nói hoàn xương, thẳng thắn việc năm đó, hắn từ lúc bắt đầu, liền chưa ngừng truy sát đối với Cố Tiên Nhi.
Ngay cả tộc nhân nhất mạch nàng mang theo, cũng bị Cố Trường Ca lấy các loại thủ đoạn đuổi tận giết tuyệt.
Cho nên tại ngay từ đầu, Nguyệt Minh Không thử thay đổi kết cục của Cố Tiên Nhi, nghĩ đến lúc Cố Tiên Nhi gặp Cố Trường Ca, nhiều thêm một phần cơ hội sống còn.
Nhưng lần thứ nhất gặp Cố Tiên Nhi, Nguyệt Minh Không liền phát hiện hận ý của Cố Tiên Nhi đối với Cố Trường Ca tựa hồ cũng không lớn.
Điều này khiến nàng rất không hiểu.
Sau đó nàng đi điều tra mới phát hiện, là Cố Trường Ca đón Cố Tiên Nhi nhất mạch tộc nhân kia trở về, trước tiên giữ họ lại ở gia tộc.
Cách làm này theo Nguyệt Minh Không là nên như vậy, đồng thời cũng là cách làm chính xác nhất.
Kỳ thật đây là cách mà lúc đầu nàng trọng sinh, muốn khuyên Cố Trường Ca đi làm nhất, để tránh cuối cùng hắn đi trên con đường bị chúng bạn xa lánh.
Không ngờ Cố Trường Ca vậy mà làm trước cả nàng, từng bước hòa hoãn quan hệ với Cố Tiên Nhi.
Lúc ấy Nguyệt Minh Không thậm chí hoài nghi Cố Trường Ca cũng giống nàng, là trọng sinh trở về.
Chỉ là sau đó phát hiện rất nhiều chuyện tương lai xảy ra Cố Trường Ca kỳ thật hoàn toàn không biết, không giống như một người trọng sinh.
Trừ phi Cố Trường Ca một mực giả ngu, dự định giấu diếm tất cả mọi người. Nhưng mà với thực lực khi đó của Cố Trường Ca, hắn cũng không cần phải như vậy.
Nếu như hắn là người trọng sinh, đối với hết thảy chuyện sắp xảy ra rõ như lòng bàn tay, vậy đúng là sẽ khiến người tuyệt vọng.
Cho nên, Nguyệt Minh Không biết, hoàn toàn là do nàng quá lo lắng.
Mà sau bắt đầu việc kia, Nguyệt Minh Không vẫn rất nghi hoặc.
Nàng phát hiện Cố Trường Ca so với trước đây, tính cách mặc dù không có gì thay đổi, nhưng lại thiếu vị nhân tình.
Nhân tình này mặc dù rất nhạt, nhưng đối với Cố Trường Ca đã là thay đổi rất lớn!
Chẳng qua lúc ấy Nguyệt Minh Không luôn cảm thấy đây là bộ dạng Cố Trường Ca cố ý giả vờ , vì mê hoặc nàng.
Nhưng phát sinh một đống chuyện, từng chuyện lại phá vỡ nhận thức của Nguyệt Minh Không.
Cho tới bây giờ, nàng đã không dám hoàn toàn tin tưởng phần ký ức trọng sinh kia.
Cũng bởi vì phần ký ức đó, mới khiến cho nàng luôn có định kiến đối với Cố Trường Ca ở một kiếp này, cảm thấy hắn có mục đích khác, không có ý tốt.
Cũng chính bởi vậy, mới dẫn đến hai người vốn dĩ, có thể kéo gần quan hệ, đột nhiên hạ xuống điểm đóng băng.
Ở Bách Hoành Sơn Mạch, sao nàng lại nói ra lời đó với Cố Trường Ca?
Nguyệt Minh Không cũng hiểu rõ, cái này không nên trách trí nhớ của nàng.
Nếu như không có ký ức trọng sinh trở về, nàng bây giờ vẫn là công chúa đơn thuần hiền lành, ngay cả tư cách lọt vào trong mắt Cố Trường Ca cũng không có.
Chấp chưởng toàn bộ Vô Song tiên triều, càng là chuyện không thể nào.
"Trường Ca hiện tại hẳn là rất thất vọng đối với ta đi, hắn luôn đối tốt với ta, đều bị ta đề phòng hoài nghi.... "
Nguyệt Minh Không thở dài thật sâu, Cố Trường Ca khoét xương hoàn muội, chuyện này công bố khắp thiên hạ, có thể nói là hoàn toàn vả mặt nàng.
Tất cả suy đoán hoài nghi của nàng trước đó đối với Cố Trường Ca, đều bị lật đổ.
Lòng nàng phức tạp, hối hận, buồn rầu, áy náy
Ngay cả bí mật lớn nhất Cố Trường Ca là người thừa kế ma công cũng nói cho nàng, không có chút đề phòng nào với nàng.
Cái này lẽ nào còn chưa đủ nói rõ hết thảy sao?
"Trường Ca hắn dù sao cũng là người hỉ nộ không lộ, muốn biết ý nghĩ của hắn, thật ra là có thể căn cứ vào cử chỉ hành vi của hắn mà nhìn ra được "
Nghĩ thông suốt tất cả, cảm xúc trong lòng Nguyệt Minh Không nửa lo nửa vui, trộn lẫn chút chua xót.
Vui chính là trong lòng Cố Trường Ca, nàng cuối cùng cũng có vị trí.
Bằng không hiện tại Cố Trường Ca tuyệt đối là đang suy nghĩ thủ đoạn đối phó nàng, mà lúc đó sẽ không đem một bình Tiên Linh cho nàng.
Hắn chỉ là mạnh miệng, không muốn nói ra ý nghĩ chân thật trong nội tâm, tính cách lạnh lùng như hắn, sẽ không dễ dàng lộ ra tình cảm.
Nàng sầu não chính là điểm này, phân lượng quá nhỏ, nhỏ đến mức lúc nào cũng có thể biến mất.
"Ta quá ngốc, lúc này mới hiểu được,trong lòng của hắn có ta" Nguyệt Minh Không nghĩ tới đây, vẫn còn có chút thỏa mãn.
Chính như ngày đó ở trước mặt Doãn Mi nói câu kia.
Lấp không bằng khai thông.
Nếu như nàng không ngăn cản được Cố Trường Ca, vì sao không thuận theo hắn, lấy thân phận người trọng sinh, trợ giúp hắn thống trị chư thiên.
Ai biết được cuối cùng nhất định sẽ là bi kịch chứ?
"Cho dù đến cuối cùng ngươi cùng chư thiên là địch, ta cũng sẽ đứng bên cạnh ngươi."
"Ai kêu ta ngốc như vậy, cam nguyện vì ngươi nỗ lực tất cả "
Nguyệt Minh Không tự thì thào nói, trong lòng thầm hạ quyết tâm.
Vẻ mặt nàng bình tĩnh mà thâm thúy, giờ khắc này, đã nghĩ thông suốt tất cả.
Nàng kỳ thật không thèm để ý kết cục của bản thân.
Chương 385 Tuyệt Âm Thiên
Ngày đó trọng sinh, nàng liền âm thầm thề, muốn thay đổi kết cục kiếp trước của những người thân bằng hữu.
Nhưng bây giờ xem ra, lời thề này đã vô dụng.
Một kiếp này, nàng không cần phải làm như thế, tất cả hành vi của Cố Trường Ca đã nói rõ, hắn sẽ không dẫm vào vết xe đổ ở kiếp trước.
Cũng sẽ không trình diễn lại những bi kịch mà Nguyệt Minh Không biết.
Về phần cừu hận kiếp trước đối với Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không hiện tại cũng chỉ có thể lựa chọn trầm mặc tiếp nhận, cất giấu ở trong lòng mình.
Nàng chịu đựng đã rất nhiều, cũng không kém ngần ấy.
"Dựa vào sự phát triển kiếp trước, hướng đi toàn cục vẫn không thay đổi."
"Đầu tiên là Tiên Cổ đại lục Tiên Linh xuất thế, rất nhiều lão ngoan đồng tiến lên, kết quả không đạt được gì, bị Cố Trường Ca chiếm được trước."
"Sau đó, Hải Vương cung điều động đông đảo cường giả Hải tộc, đến đây đòi Tiên Nhi công đạo, kết quả vị lão tổ kia của Tiên Nhi nhất mạch phẫn nộ, tính khí nóng nảy đã hủy diệt tất cả...sau đó vị lão tổ kia của Cố gia giết tới chỗ Hải Vương cung."
"Trận chiến kia trải qua như thế nào, không người nào biết, chỉ là cuối cùng Hải Vương cung phong cung mười vạn năm, rất nhiều Hải tộc không được rời khỏi Vô Lượng Hải vực nửa bước."
"Việc bên trong Tiên Cổ đại lục, tựa hồ có chút quan hệ với Cố Trường Ca, chỉ là tin tức có thể tìm hiểu quá ít. Ta chỉ biết là Tiên Cổ Long Tộc sẽ dẫn đầu phản kháng, bất quá cuối cùng bị đại trưởng lão xuất thủ trấn áp...."
Nguyệt Minh Không chỉnh lý những ký ức trong đầu.
Trận chiến kia ở Hải Vương, tựa hồ còn kinh động đến một vị sư tôn của Cố Tiên Nhi, cách khoảng cách xa chém ra một đao màu đen nhánh.
Khí tức khủng bố của hai vị chí cường tồn tại mênh mông cuồn cuộn toàn bộ hải vực, cuối cùng trấn trụ Hải Vương cung.
Tất cả mọi người cũng đều rõ ràng, cho dù là không có Cố Trường Ca, thân phận của Cố Tiên Nhi cũng là không gì sánh kịp, sẽ không xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Đương nhiên, đây đều là chuyện nhỏ, không ảnh hưởng toàn cục, sẽ không ảnh hưởng hướng đi cuối cùng của sự việc.
Hải Vương cung cổ lão lâu đời, xưng bá Vô Lượng Hải vực không biết bao nhiêu năm tháng, thế nhưng cũng không dám cùng Trường Sinh Cố gia khai chiến.
Cho nên Nguyệt Minh Không chưa bao giờ lo lắng cho Cố Tiên Nhi.
Chỉ cần Cố Trường Ca không ứng phó Cố Tiên Nhi, như vậy tính mạng Cố Tiên Nhi sẽ không có nguy hiểm .
Địch nhân nguy hiểm nhất của Cố Tiên Nhi, mãi mãi là Cố Trường Ca.
"Sau khi xử lý xong việc trên tay, phải đi tìm nha đầu Tiên Nhi một chuyến, có một số việc, vẫn phải nói với nàng một chút."
Nguyệt Minh Không bây giờ đã không có ý định như trước kia, cả ngày để ý Cố Trường Ca.
Lại đi nghi ngờ Cố Trường Ca có mục đích riêng.
Đi phỏng đoán tâm tư ý nghĩ của Cố Trường Ca, thật sự quá mệt mỏi.
Nàng gánh vác cừu hận và áp lực to lớn, hiện tại cũng mệt mỏi.
Cố Trường Ca cho dù có mục đích khác, nàng cũng không muốn để ý.
Dù sao kết quả là, bất kể chuẩn bị kế sách gì, cũng không có khả năng ngăn cản Cố Trường Ca.
Thế giới đang chuyển động, dù có biến hóa nhỏ, nhưng quỹ tích đại cục sẽ không thay đổi.
Cho dù cuối cùng, Cố Trường Ca sẽ giết mình như kiếp trước, Nguyệt Minh Không cũng không để ý.
Vậy thì để Cố Trường Ca giết đi.
Bây giờ nàng biết trong lòng Cố Trường Ca, thật ra là có nàng, vậy đã đủ rồi.
"Tuyệt Âm Thiên rất nhanh sẽ lần nữa giáng lâm nhân gian, các phương đạo thống đại giáo, điều xuất động nhân vật chí cường, tạo dựng Chân Tiên thư viện, vì ở thời đại này, bồi dưỡng ra chân tiên"
"Đến lúc đó rất nhiều Đế tử, cổ hoàng tử, cổ đại quái thai, thậm chí có không ít vương giả thế hệ trẻ tuổi, đều sẽ xuất hiện ..."
Nguyệt Minh Không bắt đầu nhớ lại đoạn ký ức này.
Nơi này đối với Cố Trường Ca , sẽ là nơi đất ấm tuyệt vời, dù sao đây cũng là vô số bản nguyên đủ để hắn thôn phệ tu luyện, dung luyện Đại Đạo Bảo Bình.
Đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, đó là quần tinh hội tụ, thời đại vàng son, đồng thời cũng là ác mộng của bọn bắt đầu.
Ở kiếp trước không biết bao nhiêu thiên kiêu, trong bóng tối gặp độc thủ của Cố Trường Ca.
Đế tử, cổ hoàng tử thì sao, ở trong mắt Cố Trường Ca, bọn hắn chỉ là chất dinh dưỡng phong phú mà thôi.
Ngoài có Tuyệt Âm Thiên, bên trong có người thừa kế ma công ,nơi đây vĩnh viễn sẽ không an bình được.
Tuyệt Âm Thiên, tên như ý nghĩa, giống Vô Lượng Thiên đều là một khu vực vô cùng lớn, lúc thành hình thậm chí có thể nói là bao quát nhiều phiến vũ trụ cổ lão.
Trình độ Tuyệt Âm Thiên quỷ dị đáng sợ, giống như là có sinh mệnh, có ý thức của bản thân, có thể thôn phệ vùng trời khác, dùng cái này để bản thân lớn mạnh .
Lúc mới bắt đầu, Tuyệt Âm Thiên xuất hiện, không ai phát giác.
Khi quy mô nó lớn lên, đã có năng lực thôn phệ thế giới khác..
Đối với rất nhiều đạo thống cùng tộc đàn mà nói, Tuyệt Âm Thiên chính là đồ vật kinh khủng nhất.
Nó không thuộc về bất kỳ chủng tộc nào, không có sinh mệnh, chỉ là một phương thế giới đang không ngừng diễn hóa, không ngừng bành trướng biến lớn.
Thế nhưng lại có thể thôn phệ hủy diệt đi hết thảy.
"Tuyệt âm hiện, Nhân Tổ xuất..."
Nguyệt Minh Không nhớ tới chuyện này, ở kiếp trước nàng không có nghiêm túc tìm hiểu qua, chỉ là có nghe nói.
Cố Trường Ca chuẩn bị đánh chủ ý việc này, về sau đến cùng có thành công hay không, nàng kỳ thật không biết. Cũng không biết Cố Trường Ca rốt cuộc bố trí như thế nào.
Tuyệt Âm Thiên chính là thứ tai họa dính đến cả giới, mỗi lúc này, nhân tổ sẽ xuất hiện, cứu vớt thiên hạ thương sinh khỏi cơn nguy khốn.
Bởi vì mỗi lần có Tuyệt Âm Thiên giáng lâm, đều sẽ có thật nhiều đạo thống thế lực, bị thôn phệ táng diệt, vĩnh viễn tan biến ở trong đó.
Thế gian này, ngoại trừ tiên chân chính, ai có thể phá diệt vũ trụ, giải quyết Tuyệt Âm Thiên? Cho dù là thế lực đạo thống đã từng sinh ra tiên, cũng sẽ cảm giác khó giải quyết.
Nhưng Nhân Tổ lại có thể, hắn có loại thủ đoạn này.
Nhân tổ sẽ không chết, một mực bôn ba ở trong luân hồi.
Mà mỗi khi Tuyệt Âm Thiên giáng lâm nhân gian, đạo thống các phương đều sẽ tìm kiếm chuyển thế thân của nhân tổ.
Thân phận nhân tổ, siêu nhiên thiên ngọai, thậm chí là những tồn tại cổ lão nhất, cũng phải tôn kính đối đãi với hắn.