-
Chương 321-325
Chương 321 Làm sao có thể?
Vậy mà Cố Trường Ca nói cảm tạ nàng?
Đây là ý gì, lẽ nào là hắn choáng váng sao?
Phản ứng đầu tiên của nàng chính là Cố Trường Ca cố tình bày ra nghi trận, muốn mượn câu này để mê hoặc nàng.
Liền ngay cả Thánh khí ở trên cao đang chìm nổi, cũng ngưng trệ, thần hỏa đáng sợ trút xuống, muốn bao phủ tất cả tiên mạch.
Các thiên kiêu và sinh linh khác trông thấy cảnh tượng này, sắc mặt đột biến, lui càng xa hơn, cũng khó thấy rõ cảnh tượng ở trong đó.
Ngược lại là có không ít người cảm thấy rằng Cố Trường Ca đang ở trạng thái suy yếu.
Chỉ sợ là thời gian của bí thuật đã sắp hết.
Cái này khiến bọn hắn không khỏi lo lắng.
Cố Trường Ca mạnh hơn nhưng cũng rất khó chống lại Vũ Tĩnh đang thôi động Thánh khí, trừ phi hắn cũng mang theo Thánh khí.
"Dù sao ngươi mà không ngu xuẩn như vậy, thì sao mà kế hoạch của ta lại trót lọt được a."
Bên trong ánh lửa ngập trời, hư không cũng hoàn toàn mơ hồ.
Phiến khu vực này, bây giờ cũng chỉ thừa lại hai người, sinh linh tu sĩ còn lại cũng không dám tới gần.
Cố Trường Ca mang theo cười nhạt, khuôn mặt không thay đổi, thân ảnh hiên ngang giữa không trung, phớt lờ cái uy áp đáng sợ của Thánh khí ở đỉnh đầu kia.
Trực tiếp đi tới.
"Ta nghĩ là sẽ không cần thiết giết ngươi, để ngươi trở lại tộc đàn, sau đó trưởng lão của nhất tộc các ngươi, cũng sẽ không nhịn được mà động thủ."
Đồng thời câu nói này, truyền đến trong tai của Vũ Tĩnh.
"Kế hoạch? Kế hoạch gì?"
Khuôn mặt của Vũ Tĩnh dày đặc chấn kinh cùng sát khí, nàng giật mình, cảm giác giống như là đầu của nàng đang ông một tiếng rồi ngây ra.
Lúc phản ứng lại, đã thấy bây giờ Cố Trường Ca đã đi tới trước người nàng, sau lưng nàng không khỏi phát lạnh.
Vì sao uy áp của Thánh khí, không hề ảnh hưởng tới Cố Trường Ca?
Lẽ nào trên người hắn, kỳ thực cũng mang theo Thánh khí, chỉ bất quá chưa có hiển lộ ra.
Nếu không thì làm sao giải thích được những chuyện này?
Cho nên nói, kỳ thực thái độ trước kia của Cố Trường Ca, chỉ là giả vờ?
Giờ khắc này, khắp người của Vũ Tĩnh phát lạnh, thậm chí tay chân như muốn đông cứng.
Đột nhiên cảm thấy chuyện này, giống như là do nàng suy nghĩ quá đơn giản.
Nhất là chuyện Thánh khí, kỳ thực các trưởng lão giao cho nàng, chỉ là đồ vật bảo mệnh cho nàng lúc nguy cấp, sợ rằng nàng bị Cố Trường Ca giết chết.
Chủ yếu nhất là trạng thái của Cố Trường Ca, mặc dù nhìn đích thực là bộ dáng trọng thương nhưng biểu hiện của hắn, lại hoàn toàn khác.
Nhất là cái thần sắc như “sớm đã đoán trước, tính toán hết thảy” này của hắn.
Oanh!
Mà lúc này, thần sắc tự nhiên của Cố Trường Ca, giống như là biết nàng đang suy nghĩ gì, cũng không nói nhảm, trực tiếp đánh xuống một chưởng.
Kim quang bành trướng, tựa như Thập Vạn Đại Sơn trấn áp.
"Ngươi…"
Vũ Tĩnh kinh hãi, đang muốn tránh né, lại cảm thấy hư không đang ngưng trệ.
"Chuyện này sao có thể, thực lực của ngươi, ngươi vốn dĩ không có bị thương…"
Nàng đột nhiên thổ huyết, vô cùng kinh hãi và tuyệt vọng.
Da đầu cũng đang run lên, đột nhiên phát hiện bí mật này của Cố Trường Ca.
"Xem ra ngươi cũng không quá ngu." Cố Trường Ca hời hợt cười một tiếng.
"Vì sao ngươi không sợ Thánh khí, lẽ nào ngươi cũng mang theo Thánh khí?" Âm thanh của Vũ Tĩnh phát run, thần hồn run rẩy, đơn giản không dám tin.
"Ta còn có thể giết chết Thánh Nhân chân chính, một cái uy áp của Thánh khí còn chưa chân chính thức tỉnh liền muốn trấn sát ta…"
Nghe nói như thế, Cố Trường Ca liền không nhịn được muốn bật cười.
Bất quá lúc nàng sắp chết, nói cho nàng biết cái chân tướng tuyệt vọng này, bản thân mình cũng thật sự là nhân từ a.
"Cái gì?!"
Nghe vậy, Vũ Tĩnh trợn mắt há hốc mồm, kinh hãi đến cực hạn.
Thâm chí nàng còn chưa kịp phản ứng, lời này của Cố Trường Ca ẩn chứa quá nhiều tin tức.
Nàng không thể tin được.
Sau một khắc, trong nháy mắt Cố Trường Ca đánh xuống một chưởng, mặc cho nàng phản kháng như thế nào, cũng vô dụng.
Oanh một tiếng, thân thể liền trực tiếp nổ tung.
Bao gồm cả nguyên thần, trong nháy mắt cũng tan thành mây khói.
Ngay cả một chưởng mà Cố Trường Ca tùy ý đánh xuống cũng không chống cự được!
Vũ Tĩnh mang theo vẻ mặt không tin được cùng tuyệt vọng, trực tiếp liền hình thần câu diệt.
Oanh!
Phát giác được Vũ Tĩnh đã tử vong, món Thánh khí kia chuyển động trong hư không, tựa như thánh nhật lơ lửng, hư ảnh dường như có linh trí trong đó lộ vẻ tức giận.
Ánh lửa cuồn cuộn rơi xuống, tựa như một vùng ngân hà, muốn bao phủ Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca ngước mắt nhìn, đưa tay đánh ra một đường vô thượng kiếm khí từ giữa xương ngón tay, phốc một tiếng đem đạo hư ảnh này xóa đi.
Thánh khí quang hoa bỗng nhiên ảm đạm xuống.
Kể từ đây, liền không còn ai nhìn thấy trận chiến này.
Chỉ bất quá tuồng kịch này vẫn phải kết thúc.
Cho nên sau đó, Cố Trường Ca đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cả người hắn, so với ban đầu còn muốn suy yếu đi mấy lần.
Bộ dáng lung la lung lay, ngã ngồi trên mặt đất, yên lặng điều tức.
Sau đó phải ứng đối như thế nào, hắn cũng đã rất quen thuộc, cho nên mảy may cũng không lo lắng nguy cơ bại lộ.
"Trạng thái như thế của Trường Ca thiếu chủ, chỉ sợ bảo trì không được bao lâu, bí thuật chung quy là có thời gian, vả lại loại đan dược này, chắc hẳn Trường Ca thiếu chủ cũng không còn nhiều."
"Dựa vào Thánh khí đi khi nhục chúng ta! Mối thù này Lạc Hà thánh tông ta nhớ kỹ, nhất định sẽ bẩm báo tông môn, Vũ Nhân tộc liền chờ chết đi, đến lúc đó cho dù có co đầu rút cổ ở Tiên Cổ đại lục, cũng không có ai cứu được bọn hắn."
Mà lúc này, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi từ phía xa xa nhìn thấy Thiên Hỏa Quang đang tiêu tán ở đó.
Nhìn không thấu cảnh tượng ở trong đó, bây giờ tất cả mọi người đều có chút bất bình nói.
Đối với Thánh khí, bọn hắn tự nhiên là vô cùng e dè.
Tông môn sau lưng bọn hắn, Thánh khí cũng là vật vô cùng trân quý, không phải đồ vật mà trưởng lão bình thường có thể tiếp xúc.
Nữ tử Vũ Nhân tộc này, có thể đem ra, rất hiển nhiên là có sự cho phép của cường giả trong tộc.
Chuyện này, không tránh khỏi có liên quan đến toàn bộ Vũ Nhân tộc.
Chương 322 Lại đóng kịch
"Chỉ sợ đây mới là mục đích thực sự của Cố Trường Ca, làm Tiên Cổ các tộc chạm đến ranh giới cuối cùng, sau đó vừa vặn có cái cớ giết chết bọn hắn."
Một bên khác cuối cùng Cố Tiên Nhi cũng giải quyết xong địch thủ.
Nhìn thấy lúc Cố Trường Ca xuất thủ, nàng kỳ thực liền đã đoán được.
Nàng từng gặp Cố Trường Ca thi triển một môn kiếm quyết cường hoành.
Môn kiếm quyết kia, dính đến quy tắc chi lực, vừa rồi Cố Trường Ca tuyệt đối có thể cứu được không ít thiên kiêu.
Chỉ bất quá Cố Trường Ca không có làm như thế.
Điều này đã giải thích rõ vấn đề.
"Thánh khí khôi phục, gia hỏa này điên rồi…"
Bọn người Hắc Nhan Ngọc ở phía xa, đứng giữa mây đen cuồn cuộn, biểu tình biến hóa rất nhiều, không nghĩ tới Vũ Tĩnh còn làm ra chuyện như vậy.
Ngay từ đầu bọn hắn coi là nàng dùng Thánh khí để chấn nhiếp.
Kết quả vậy mà dùng để trấn sát Cố Trường Ca?
"Chuyện này không thể cứu vãn được nữa, hôm nay nếu như Cố Trường Ca không chết, chỉ sợ toàn bộ Tiên Cổ đại lục đều phải loạn…"
"Nhìn ra được, tâm cơ của Cố Trường Ca rất sâu, rất là đáng sợ, hắn tựa hồ đang vô tình hay cố ý kích động các thiên kiêu khác, mục tiêu tựa hồ là toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn."
Thiên kiêu của Cổ Đằng Xà nhất tộc mở miệng nói, trong hai mắt hẹp dài, hiện lên tinh mang.
Hắn nhìn chằm chằm hư ảnh Thánh khí kinh khủng ở nơi xa kia, trong lòng lạnh xuống.
"Cố Trường Ca hắn thật là có toan tính này sao? Xem ra, hắn đang thôi động môn bí pháp kia, cưỡng ép để thân thể khôi phục đỉnh phong."
"Vả lại Cố Trường Ca hắn hẳn là chắc chắn có thể ứng đối được Thánh khí của Vũ Tĩnh, nếu không phải vậy thì tuyệt đối sẽ không làm như vậy "
Hắn vẫn còn tiếp tục phân tích nói.
Bất quá những lời này của hắn, làm không ít thiên kiêu nhíu mày, cảm thấy khả năng không cao.
Bản thân Cố Trường Ca đã bị trọng thương, bây giờ còn dùng bí pháp, cưỡng ép để tu vi tăng lên đến đỉnh phong.
Hắn có thể kiên trì bao lâu?
Ngoài ra, đối mặt thần uy của một tôn Thánh khí, Cố Trường Ca hắn ứng đối ra sao?
"Vì sao ta luôn cảm giác là lạ, Cố Trường Ca người này, cho người ta một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm… Đối mặt hắn vậy mà để cho ta có chút hoảng sợ…"
Hắc Nhan Ngọc tự lẩm bẩm trong lòng.
Nàng không biết đây có phải là ảo giác của mình hay không.
Nhưng khi nhìn Cố Trường Ca, luôn có loại cảm giác sợ hãi này từ sâu trong linh hồn.
Cảm giác này, trước đây chưa từng có.
Phảng phất Cố Trường Ca có thể quyết định sinh tử của nàng trong một ý niệm.
Sau đó, Hắc Nhan Ngọc lắc đầu, ném cái ý nghĩ khó có thể xảy ra này ra khỏi thức hải.
Trước đó, nàng chưa từng gặp Cố Trường Ca, thế nào lại sinh ra loại cảm giác này?
Cái này nhất định là do nàng quá cảnh giác, kiêng kị Cố Trường Ca mà thôi.
"Bỏ mặc Cố Trường Ca chết hay không, kỳ thực sự tình đã không có kết cục tốt đẹp gì, chỉ sợ từ hôm nay trở đi liền phải cân nhắc tương lai của cả một tộc quần." Tại thời điểm mà Vũ Tĩnh vận dụng Thánh khí, Hắc Nhan Ngọc liền nghĩ đến việc này.
Đoán chừng Vũ Tĩnh cũng sẽ không nghĩ tới sự việc trở nên khó giải quyết như vậy.
Chủ yếu nhất là, nàng đánh giá thấp địa vị bây giờ của Cố Trường Ca ở trong lòng một đám thế hệ trẻ tuổi.
Cuối cùng thì Vũ Tĩnh cũng vận dụng Thánh khí, chứng minh được một phần là do, kể cả khi Cố Trường Ca đang bị trọng thương, thì vẫn cường đại một cách khó tin.
"Trận chiến bên kia kết thúc rồi à? Ngay cả hư ảnh của Thánh khí mà Vũ Tĩnh thôi động cũng không thấy đâu…"
Hắc Nhan Ngọc sững sờ, nhìn về phía trận giao chiến cuối cùng kia giữa Cố Trường Ca và Vũ Tĩnh.
Càng nhìn lông mày của nàng càng nhăn lại, sau đó cả người nàng cũng có chút ngây dại, thậm chí cảm thấy khó tin nổi.
"Vũ Tĩnh thúc giục cả Thánh khí, vậy mà lại chết ư?"
Giờ khắc này, không chỉ là Hắc Nhan Ngọc.
Kể cả các tuổi trẻ chí tôn, Tiên Cổ sinh linh khác đều kinh hãi, con mắt trừng lớn, không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn thật không nghĩ tới khí tức của Vũ Tĩnh, cuối cùng vậy mà biến mất không thấy gì nữa.
"Vũ Tĩnh vậy mà chết… dù cho Cố Trường Ca đang trọng thương, cũng mạnh tới mức này sao?"
"Thức tỉnh cả Thánh khí, vậy mà cũng không giết được hắn? Cố Trường Ca tuyệt đối có một kiện Thánh khí làm át chủ bài..."
"Hắn ẩn tàng quá sâu!"
Thần hồn của bọn hắn phát run, khuôn mặt sợ hãi.
Những tộc nhân khác của Vũ Nhân tộc, càng trừng to mắt, hóa đá ngây người tại chỗ.
Đả kích này là đối với bọn hắn mà nói là quá lớn.
Vũ Tĩnh chính là thiên tài ưu tú nhất của Vũ Nhân nhất tộc, tu vi Hư Thần cảnh trung kỳ, cùng thế hệ hiếm có người địch lại.
Bây giờ cầm Thánh khí trong tay, đối phó với Cố Trường Ca, một người bị trọng thương, còn nhờ vào bí pháp tăng lên tu vi, cuối cùng lại bị đánh chết?
Đầu óc của bọn hắn đều như đang nằm mộng.
Oanh!
Ánh lửa cuồn cuộn, chìm nổi giữa không trung, sau đó nhanh chóng biến mất không thấy gì, thánh uy kinh khủng, cũng đang thu lại.
Một vòng Thánh khí kia tựa như Thiên Hỏa Đại Nhật, đang nhanh chóng rơi xuống, nện xuống ở giữa ngọn núi.
Bên trong bụi bặm đầy trời, khuôn mặt của Cố Trường Ca bình tĩnh ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, nhưng giờ phút này ai cũng có thể cảm nhận được dáng vẻ tiều tụy hiện tại của hắn.
Đây là trạng thái mà tinh huyết đều đã thâm hụt.
“Mặt trắng như tờ giấy” cũng khó có thể hình dung sắc mặt bây giờ của hắn.
Nhưng cho dù là như vậy, cũng làm cho tất cả mọi người rung động và khâm phục.
Thậm chí không ít một đời trẻ tuổi còn cuồng nhiệt không thôi, nhịn không được gầm nhẹ nói, "Quá mạnh, Trường Ca thiếu chủ quả thực là vô địch."
"Tiên Cổ các tộc khinh người quá đáng lại như thế nào? Dù Trường Ca thiếu chủ ở trạng thái này, cũng có thể trấn áp hết thảy kẻ địch!"
"Dù sao cũng là trẻ tuổi cấm kỵ a!"
Cảnh tượng này, làm cho rất nhiều người sôi trào nhiệt huyết.
"Chủ nhân!"
"Bảo hộ chủ nhân!"
Nhất thời, khắp nơi trên thiên địa có từng đạo thần hồng chạy đến, đều là tùy tùng của Cố Trường Ca, rơi xuống gần hắn và bảo vệ hắn.
Chương 323 Cố Tiên Nhi thay đổi
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Vũ Tĩnh vận dụng Thánh khí, cuối cùng vậy mà vẫn chết trên tay Cố Trường Ca - người đang chịu trọng thương.
Liền ngay cả Thánh khí, cũng không làm gì được hắn.
Điều này chỉ có thể giải thích là, trong tay Cố Trường Ca, tuyệt đối có đồ vật cùng cấp độ Thánh khí.
Nhưng cái này cũng đã đủ kinh người!
Dù sao có thể thôi động Thánh khí, hiện ra uy năng của nó, đã không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm đến.
Cử động hôm nay của Cố Trường Ca, không khác nào ở trong lòng một đám thiên kiêu trẻ tuổi, lưu lại một hình tượng đại nghĩa vĩ đại không thể xóa nhòa!
"Chủ nhân, ngài không sao chứ?"
Đối mặt sự quan tâm của một đám tùy tùng, thần sắc của Cố Trường Ca rất bình tĩnh, bộ dáng cũng không đáng lo ngại.
"Không có việc gì, chỉ bất quá trong khoảng thời gian ngắn, không thể động dụng tu vi." Hắn nghĩ nghĩ, rồi trả lời.
Vừa vặn thừa dịp khoảng thời gian này, có thể lặng lẽ làm một ít chuyện.
"Đều tại chúng ta quá phế vật, không có biện pháp phân ưu giải nạn cho chủ nhân." Bọn hắn nghe vậy, càng là áy náy.
Cố Trường Ca lắc đầu, thần sắc tự nhiên nói, "Việc này không trách các ngươi, ta đánh giá thấp thực lực của người thừa kế ma công, nếu không thì cũng sẽ không có những chuyện như ngày hôm nay."
Dứt lời, hắn nhìn về một đám Vũ Nhân tộc sinh linh ở phía trước, con ngươi lóe lên dị sắc.
"Giết hết bọn hắn, không chừa một tên nào." Hắn nhàn nhạt phân phó nói.
"Vâng, thưa chủ nhân."
Một đám tùy tùng tuân lệnh, lần nữa xông lên truy sát, bắt đầu toàn diện vây giết những sinh linh còn lại của Vũ Nhân tộc vẫn còn có chút đờ đẫn kia.
Một trận đại chiến lại bộc phát lần nữa.
Cố Trường Ca yên lặng nhắm mắt lại, ném rất nhiều đan dược vào trong miệng, tựa hồ là đang chữa thương.
Lúc này, hắn cũng không tin sẽ còn có tên ngu xuẩn nào dám động thủ.
Nếu còn… thì hắn liền dùng đến lần bạo huyết thứ hai, thuận tiện ném đi vài viên đan dược nữa.
Vả lại loại bí pháp này, đã gọi là bí pháp, vậy dĩ nhiên là công pháp mà không ai biết được.
Về phần hiệu quả là cái gì, thì Cố Trường Ca cứ tùy tiện nói mò.
Nếu có người muốn hỏi, hắn có thừa các loại lí do để ứng đối.
Bây giờ tuồng kịch nhằm vào tất cả Tiên Cổ tộc quần này, đích thân hắn sẽ mở màn.
Sau đó chỉ cần chờ tới lúc cá sa vào lưới, thuận tiện đứng một bên xem kịch là được.
Theo Cố Trường Ca, quan trọng nhất chính là một cái cơ hội tuyệt hảo chiếm đoạt toàn bộ Tiên Cổ đại lục.
Sau đó, hắn dự định phái một số người rời đi nơi đây, đi truyền đạt lời của hắn tới Cố gia.
Trừ việc đó ra, bao gồm Thái Sơ Thần Giáo của mẫu thân hắn, cũng có thể thừa cơ can thiệp vào.
Miếng thịt mỡ này, hắn cũng nên ăn một miếng, và phải là miếng to nhất.
"Quả nhiên, Cố Trường Ca đa mưu túc trí, tính toán không lộ chút sơ hở nào. Làm sao Vũ Tĩnh có thể đánh lại hắn, cuối cùng thì nàng tuyệt đối sẽ chết."
"Kể từ đó, còn giúp cho Cố Trường Ca lưu lại một hình tượng tốt trong mắt người đời…"
Mà một bên, đại mi của Cố Tiên Nhi nhíu chặt nhìn xem hết thảy, dù sao thì Cố Trường Ca có nhiều thủ đoạn, trái lại nàng cũng không ngoài ý muốn.
Sau đó, nàng oán hận liếc nhìn chỗ phương hướng của Cố Trường Ca, ghi lại tất cả món nợ hôm nay, sau đó hóa thành thần hồng bay lên, trực tiếp rời đi.
Chỉ cần gặp được Cố Trường Ca, là có chuyện không hay.
Nàng đã định tránh xa Cố Trường Ca, kẻo lại bị hắn hố.
Chủ yếu nhất là, nàng có chút hoảng hốt, bây giờ thái độ của nàng đối với Cố Trường Ca đến cùng là như nào.
Nàng không muốn đối mặt Cố Trường Ca.
Lúc ấy câu nói kia, không muốn có cảm xúc khác về hắn? Cái này rốt cuộc là có ý gì?
Có lúc Cố Trường Ca rõ ràng đối với nàng rất tốt.
Nhưng tại sao cũng có lúc lại lạnh lùng như khối băng.
Nàng đều có chút không hiểu, cái nào mới là bộ mặt thật của Cố Trường Ca.
Cố Tiên Nhi lắc đầu, khu trừ ý niệm này khỏi thức hải.
Nàng cảm giác lần này sau khi rời đi Tiên Cổ đại lục, cần phải trở về Cố gia một chuyến.
"Tiểu thư, chúng ta còn muốn đi lên sao?"
"Bây giờ xem ra Cố Trường Ca là đèn đã cạn dầu, chính là một cơ hội tốt của chúng ta."
Bên cạnh Hắc Nhan Ngọc, có rất nhiều Tiên Cổ sinh linh cũng đang hỏi thăm.
Dưới cái nhìn của bọn hắn, đây có lẽ là một cơ hội tuyệt vời.
Cố Trường Ca đang trong trạng thái như thế, chắc đã suy yếu tới cực điểm.
Bọn hắn cùng lao lên phía trước, coi như Cố Trường Ca mạnh hơn bọn hắn, nhưng hiển nhiên cũng là đèn đã cạn dầu.
Hắn còn có thể lật ra sóng gió gì nữa?
Thiên kiểu của Cổ Đằng Xà nhất tộc, nghe vậy lập tức lắc đầu nói, "Lui đi, chúng ta đã dẫn đến chúng nộ, nơi đây sẽ còn có tu sĩ khác tiến tới, đến lúc đó nếu như chúng ta xuất thủ, bọn hắn sẽ không ngồi yên… Vả lại các ngươi thật coi rằng, trạng thái như thế của Cố Trường Ca, thật sự đã hết thủ đoạn sao?"
"Hay đấy là bộ dáng mà hắn cố ý lộ ra, kỳ thực là muốn chúng ta chủ động động thủ, hắn liền một mẻ hốt gọn chúng ta?"
Không thể không nói, những lời này của hắn rất có đạo lý, làm cho phía sau lưng của rất nhiều sinh linh phát lạnh.
Thiên kiêu của Thần Ngạc nhất tộc, nghe đến đây sắc mặt cũng hơi tái nói, "Thủ đoạn và tâm kế này của Cố Trường Ca, quả thực quá đáng sợ a."
Giờ phút này Hắc Nhan Ngọc cũng trầm mặc xuống, sau đó mới nói, "Việc cấp bách là trước hết chúng ta nghĩ một chút làm sao nhận lấy lửa giận của rất nhiều đạo thống ở ngoại giới đi, Cố Trường Ca hắn cố ý dẫn đến lửa giận và cừu hận của chúng tu sĩ ngoại giới dành cho chúng ta, hiện tại xem ra lửa giận kia đoán chừng đã đến đỉnh điểm."
Nàng liếc nhìn thật sâu nam tử trẻ tuổi đang được lòng người ủng hộ phía nơi xa xăm kia, trong ánh mắt đầy kiêng kị cùng thán phục.
Chương 324 Dự cảm của Hắc Nhan Ngọc
So với Long Đằng, Cố Trường Ca đáng sợ đến mức để cho Hắc Nhan Ngọc không tự chủ được mà run rẩy.
Tùy tiện một chút, liền để toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn phải đối lập với cả ngoại giới.
Tâm địa của hắn thật đáng sợ a!
Kể từ giờ, khác gì để bọn hắn như cá nằm trên thớt.
"Long Đằng chết ở trong tay hắn, cũng không oan."
"Người này, thật là đáng sợ, tuyệt đối không nên đối nghịch với hắn."
Hắc Nhan Ngọc rời đi.
Nàng mang theo tất cả tộc nhân.
Nàng có dự cảm, tiếp theo Tiên Cổ đại lục sẽ phát sinh đại địa chấn, lan đến tất cả chủng tộc.
Mà rất nhanh, sự việc phát sinh ngày hôm nay, lập tức truyền ra, Tiên Cổ đại lục vốn dĩ đã đủ loạn, nay càng thêm loạn.
Cơ hồ tất cả tu sĩ đến từ ngoại giới cũng cảm thấy vô cùng tức giận, lòng đầy căm phẫn.
Vũ Nhân nhất tộc, mang theo Thánh khí, quang minh chính đại đánh giết một đám thiên kiêu trẻ tuổi, phá vỡ ranh giới cuối cùng của lần lịch luyện này.
Lúc này, cho dù là Đạo Thiên Tiên Cung cũng không có khả năng bảo vệ được Tiên Cổ các tộc.
Chuyện này, nhanh chóng bốc lên, trở thành một cọng dây dẫn, đốt lên lửa giận và giá trị cừu hận của tất cả mọi người.
Dù Tiên Cổ các tộc cường đại tới đâu, ở thời điểm này, cũng không có khả năng gánh vác được lửa giận của chúng đạo thống.
Khoan hãy nói thân phận của Cố Trường Ca đại biểu cho cái gì, chính là lần hành động này của hắn, là đứng về phía chính nghĩa.
Không ai có thể nói gì thêm, càng sẽ không có ai nói được một câu chửi bới nào.
Thảo phạt người thừa kế ma công, quét sạch tu hành giới vì thiên hạ thương sinh, để cho chúng sinh yên lòng.
Đủ loại sự việc này, để cho người ta không thể tìm được thực hư.
Ngược lại là Vũ Nhân nhất tộc, thừa dịp Cố Trường Ca trọng thương, mang theo Thánh khí, muốn trấn sát hắn.
Hành vi trơ trẽn như thế, làm cho rất nhiều người phỉ nhổ.
Ngay tại lúc đó, bên trong tộc địa của Vũ Nhân nhất tộc, một mảnh sầu vân thảm vụ.
Bọn hắn ngay tức khắc, liền biết được tin tức, đương nhiệm tộc trưởng, trực tiếp phát ra một âm thanh chấn nộ, gào vỡ núi lớn phương viên mấy ngàn dặm.
Hắn tức giận, không phải là bởi vì cái chết của Vũ Tĩnh.
Mà là vì Vũ Tĩnh vậy mà vận dụng Thánh khí, phá vỡ ranh giới cuối cùng của hai bên.
Chuyện này, hoàn toàn chính là đẩy toàn bộ Vũ Nhân tộc xuống tử lộ.
"Ghê tởm, Vũ Tĩnh từ đầu tới đuôi, hoàn toàn bị Cố Trường Ca tính kế…"
"Cố Trường Ca này, rõ ràng chỉ là một cái hậu bối, nhưng vì sao thủ đoạn lại độc ác lão luyện như thế…"
Bên trong một tòa cung điện hùng vĩ, rất nhiều trưởng lão tề tụ nơi này, sắc mặt âm trầm tới cực điểm.
Bọn hắn tức giận vô cùng.
Nhưng đồng thời, hiện tại bọn hắn cũng rất sợ hãi.
Vũ Nhân tộc bị Cố Trường Ca tính kế!
Bọn hắn không ngốc, hơi phân tích một chút liền có thể biết được.
Vũ Tĩnh tự cho là có thể đánh giết Cố Trường Ca khi hắn đang trong trạng thái suy yếu, cho nên không chút do dự vận dụng Thánh khí.
Cố Trường Ca rõ ràng có át chủ bài cường đại, có thể chống đỡ Thánh khí chi uy, trước lúc đó lại tỏ ra yếu thế, để cho Vũ Tĩnh có cảm giác hắn đã hết thủ đoạn, hết cách.
Hết thảy việc này, đều là hắn cố ý làm ra.
Hắn muốn Vũ Nhân tộc chủ động đánh vỡ cái ranh giới cuối cùng này.
Cứ như vậy, đạo thống bên ngoài, thậm chí là Trường Sinh Cố gia sau lưng Cố Trường Ca, liền có cớ nhúng tay vào trong Tiên Cổ đại lục.
Lúc này, có ai dám nói một tiếng “không”?
Thậm chí là Tiên Cổ Long Tộc cũng không dám nói thêm gì.
Trường Sinh thế gia, gia tộc có thể lấy danh xưng Trường Sinh, nội tình cùng thực lực đến cùng khủng bố đến mức nào?
Một cái Vũ Nhân tộc tuyệt đối không phải là đối thủ của Trường Sinh Cố gia.
Đến lúc đó trừ phi toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn đoàn kết lại với nhau, đoán chừng mới có cơ hội chống lại.
Cố Trường Ca chỉ vì cái cớ thuận lý thành chương này, có thể nói là rất nhọc lòng a!
Giờ phút này thần sắc của một tên lão ẩu lộ vẻ kinh sợ nói, "Ghê tởm, Vũ Tĩnh tại sao lại ngu xuẩn như vậy, liền không nên giao Thánh khí cho nàng, lần này, nàng hoàn toàn là đẩy chúng ta xuống vực sâu vạn kiếp bất phục a…"
"Lúc này nói những thứ này cũng vô dụng, trước hết hãy nghĩ cách giải quyết. Cố Trường Ca làm như thế, không chỉ là tính kế nhất tộc chúng ta, thậm chí nói ngay cả toàn bộ Tiên Cổ Di tộc cũng bị hắn kéo xuống nước…"
"Các tộc khác sẽ không ngồi yên đâu, lần này sẽ là hiểm cảnh lớn nhất mà chúng ta phải đối mặt kể từ thời Tiên Cổ đến nay. Nếu như không thể bình yên vượt qua, lần này chỉ sợ có hiểm họa diệt tộc." Sắc mặt của một vị trưởng lão nặng nề nói.
Địa vị của hắn ở Vũ Nhân tộc rất cao, lời nói rất có trọng lượng.
Hắn còn là gia gia của Vũ Tĩnh.
Sở dĩ món Thánh khí kia rơi vào tay của Vũ Tĩnh, kỳ thực có liên quan đến hắn.
Hắn lo lắng tính mạng của Vũ Tĩnh sẽ nguy hiểm khi gặp phải Cố Trường Ca, liền đem một cái Thánh khí ban cho Vũ Tĩnh.
Thế nhưng là Vũ Tĩnh vận dụng món Thánh khí này, lại mang tới toàn bộ tai hoạ cho Vũ Nhân tộc.
"Cố Trường Ca này tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tư ác độc đã có thể so sánh với những lão quái vật vạn cổ kia, thật sự là không thể để cho hắn sống. Chúng ta nên dứt khoát hoặc là không làm, còn đã làm thì làm đến cùng, cho hắn biết chúng ta cũng không phải dễ trêu vào…"
Ngay lập tức, trong mắt của một vị trưởng lão lóe lên hàn quang, nói như thế.
"Việc này còn cần thận trọng, hiện nay còn có chỗ giảng hoà, nếu như chúng ta thật động thủ với Cố Trường Ca, thì mới là đường chết, đừng quên Cố Trường Ca còn có một cái thân phận khác." Một vị trưởng lão khác lắc đầu ngắt lời nói.
"Truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung!?"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người trầm mặc, thậm chí phía sau lưng phát lạnh.
Một người trẻ tuổi mà thôi, lại bức bách cả một tộc quần bọn hắn, gặp phải nguy cơ sinh tử.
Loại chuyện này, trước kia khó có thể tưởng tượng được.
Chương 325 Đến Hắc Thiên Ưng tộc địa
"Đi tìm Long Tộc thương nghị đi, việc này phải do bọn hắn ra mặt, dù sao Vũ Tĩnh xuất thủ với Cố Trường Ca, cũng có liên quan tới Chân Long."
Sau đó, ánh mắt của bọn hắn chớp lên, cảm thấy chuyện này, có thể thuận tiện kéo theo Long Tộc.
Đến lúc đó nếu như đối mặt với lửa giận của Trường Sinh Cố gia, bọn hắn tốt xấu cũng có chút phân lượng.
Khác với một mảnh sầu bi tĩnh mịch của Vũ Nhân tộc, bên trong những tòa Long Đảo của Chân Long nhất tộc, giờ đây lại là một mảnh trang nghiêm.
Cơ hồ là từ khi liên quan đến rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của đạo thống ngoại giới, bọn hắn liền đã nhận ra không ổn.
Tiên Cổ các tộc, bây giờ đang nghênh đón nguy nan lớn nhất.
Giờ phút này, nơi này trận trận quang hoa, truyền ra âm thanh ca tụng.
Chân Long nhất tộc, tất cả tộc nhân tề tụ ở đây, chừng mấy chục vạn, lít nha lít nhít tất cả đều là thân ảnh, quỳ phục trên mặt đất.
Thần sắc của bọn hắn cuồng nhiệt thành khẩn, hành lễ trước tiên miếu cổ lão, trong miệng nói lẩm bẩm, đang tụng kinh cầu khấn lão tổ tông.
Rất nhiều người còn cắt cổ tay, để cho huyết dịch chảy xuống, trong đó có thần tính quang huy lấp lánh, tưới lên tượng đá ở phía trước.
Toà tượng đá cổ lão kia, là một tôn vô thượng cường giả bễ nghễ, sừng rồng như muốn phá thiên.
Ông!
Từng đợt ba động quỷ dị tràn ngập khắp trời.
"Chân Long bảo hộ."
Đại trưởng lão của Chân Long nhất tộc một mặt cuồng nhiệt hô.
"Chân Long phù hộ!"
Tất cả tộc nhân ở phía dưới đều đang hô to, cuồng nhiệt tựa như điên dại.
So với việc bị tất cả đại đạo thống ở ngoại giới cùng tiến công, bọn hắn đã lựa chọn con đường quyết đánh đến cùng.
Tiên tổ Chân Long của bọn hắn còn chưa chết, bây giờ chỉ cần có một luồng chân linh hiện thế, liền có thể chấn nhiếp tất cả đại đạo thống, cứu vớt cục diện bây giờ.
Trong khoảng thời gian tiếp theo.
Tiên Cổ đại lục dấy lên phong vân, phát ra rung chuyển to lớn.
Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi, lửa giận ngút trời, nhao nhao liên hệ tông môn sau lưng, nhất định phải san bằng toàn bộ Tiên Cổ đại lục.
Tất cả Tiên Cổ sinh linh cũng đều được yêu cầu trở về tộc địa, không dám xuất đầu lộ diện, sợ bị một đám thiên kiêu trẻ tuổi cho vây giết đến chết.
Thân là người dẫn đạo chuyện này, Cố Trường Ca thì lại thảnh thơi dưỡng thương tại chỗ cũ, trong lúc đó Diệp Lang Thiên, Xích Linh, Bằng Phi bọn người đến thăm hắn.
Sau đó hắn dùng các loại sáo lộ để lừa gạt qua loa.
Ngược lại là trong lòng của bọn hắn cũng đầy căm phẫn, lửa giận và hận ý đối với Tiên Cổ tộc quần, đã đạt đến đỉnh điểm chưa từng có.
Trong khoảng thời gian này, Cố Trường Ca đều trốn trong xó, cơ hồ cũng không lộ diện ra bên ngoài.
Ở nơi tụ tập của tất cả đại tộc quần, còn xuất hiện thân ảnh của người thừa kế ma công, không ít cường giả và phần mộ tổ tiên đều gặp nạn.
Thân ảnh của người thừa kế ma công lại xuất hiện ở khắp nơi, tu vi ngập trời hư hư thực thực, làm cho không ít người hoảng sợ.
Nhưng phàm là sinh linh và tu sĩ gặp được người thừa kế ma công, cũng không ai có thể may mắn sống sót.
Nhất thời, người người cảm thấy bất an.
Ngay lúc tất cả Tiên Cổ đại tộc quần đang cảm thấy bất an, ở trong những dãy núi của Hắc Thiên Ưng tộc địa.
Thân ảnh của Cố Trường Ca đi tới từ bên trong hư không.
Hắn đảo qua mảng kiến trúc Thần Sơn to lớn ở phía trước, trên mặt mang theo nụ cười như có như không.
"Lại đến thời điểm thu hoạch. Gieo xuống một hạt giống, không chỉ nở hoa kết trái, còn mọc ra một mảnh rừng rậm tươi tốt."
"Hắc Minh người này thật đúng là không để ta thất vọng "
Cố Trường Ca nói với vẻ rất hứng thú, thần sắc tự nhiên, phóng ra một bước, hư không mơ hồ, đã đi tới giữa dãy núi ở phía trước.
Thật giống như đi trong hậu viện của mình.
Hắn không có che giấu khí tức của mình, cũng không có mang theo tùy tùng nào.
Cho nên trong nháy mắt vừa tới bên ngoài Hắc Thiên Ưng tộc địa, liền có người đã nhận ra khí tức của hắn.
"Kẻ nào?"
Thần niệm cường đại quét ngang.
Giữa ngọn núi xuất hiện mấy đạo khí tức cường đại.
Sau lưng mọc ra đôi cánh màu đen, tu vi đều là Chân Thần cảnh.
Bọn hắn nhìn xem Cố Trường Ca đi tới, trên khuôn mặt hiện lên vẻ kinh sợ, quát hỏi.
"Nói cho đại trưởng lão của Hắc Thiên Ưng gia tộc, liền nói Cố Trường Ca đến bái phỏng."
Cố Trường Ca liếc mắt nhìn bọn hắn, đứng chắp tay, mang theo ý cười nhạt nói.
Hai tên tộc nhân này của Hắc Thiên Ưng tộc vốn dĩ cũng không có ý định nghe tên của hắn, nhưng ngay tức khắc sắc mặt đều kịch biến.
Khoảng thời gian này, danh tự của Cố Trường Ca cơ hồ đã truyền khắp toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn, từ thế hệ trước đến thế hệ trẻ tuổi, không ai không biết hắn.
Có tin đồn rằng, Cố Trường Ca chính là một tên ác nhân cực kỳ hung ác, đuổi tận giết tuyệt toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn
Bây giờ còn tính kế Vũ Nhân nhất tộc, dự định dẫn đạo rất nhiều đạo thống ở ngoại giới giáng lâm, muốn tiến hành tiêu diệt quét sạch Tiên Cổ đại lục.
Danh tự của Cố Trường Ca, thậm chí có thể để cho các tiểu hài của Tiên Cổ tộc đàn cũng ngừng khóc nỉ non.
Hai tên tộc nhân này của Hắc Thiên Ưng nhất tộc, tự nhiên biết sự đáng sợ của Cố Trường Ca, ánh mắt lập tức liền thay đổi.
Thậm chí thần sắc có chút hoảng sợ, âm thanh phát run.
"Cố Trường Ca, ngươi... tới đây làm gì?"
Bọn hắn hỏi, bờ môi và thần hồn đều đang run rẩy.
Vậy mà Cố Trường Ca nói cảm tạ nàng?
Đây là ý gì, lẽ nào là hắn choáng váng sao?
Phản ứng đầu tiên của nàng chính là Cố Trường Ca cố tình bày ra nghi trận, muốn mượn câu này để mê hoặc nàng.
Liền ngay cả Thánh khí ở trên cao đang chìm nổi, cũng ngưng trệ, thần hỏa đáng sợ trút xuống, muốn bao phủ tất cả tiên mạch.
Các thiên kiêu và sinh linh khác trông thấy cảnh tượng này, sắc mặt đột biến, lui càng xa hơn, cũng khó thấy rõ cảnh tượng ở trong đó.
Ngược lại là có không ít người cảm thấy rằng Cố Trường Ca đang ở trạng thái suy yếu.
Chỉ sợ là thời gian của bí thuật đã sắp hết.
Cái này khiến bọn hắn không khỏi lo lắng.
Cố Trường Ca mạnh hơn nhưng cũng rất khó chống lại Vũ Tĩnh đang thôi động Thánh khí, trừ phi hắn cũng mang theo Thánh khí.
"Dù sao ngươi mà không ngu xuẩn như vậy, thì sao mà kế hoạch của ta lại trót lọt được a."
Bên trong ánh lửa ngập trời, hư không cũng hoàn toàn mơ hồ.
Phiến khu vực này, bây giờ cũng chỉ thừa lại hai người, sinh linh tu sĩ còn lại cũng không dám tới gần.
Cố Trường Ca mang theo cười nhạt, khuôn mặt không thay đổi, thân ảnh hiên ngang giữa không trung, phớt lờ cái uy áp đáng sợ của Thánh khí ở đỉnh đầu kia.
Trực tiếp đi tới.
"Ta nghĩ là sẽ không cần thiết giết ngươi, để ngươi trở lại tộc đàn, sau đó trưởng lão của nhất tộc các ngươi, cũng sẽ không nhịn được mà động thủ."
Đồng thời câu nói này, truyền đến trong tai của Vũ Tĩnh.
"Kế hoạch? Kế hoạch gì?"
Khuôn mặt của Vũ Tĩnh dày đặc chấn kinh cùng sát khí, nàng giật mình, cảm giác giống như là đầu của nàng đang ông một tiếng rồi ngây ra.
Lúc phản ứng lại, đã thấy bây giờ Cố Trường Ca đã đi tới trước người nàng, sau lưng nàng không khỏi phát lạnh.
Vì sao uy áp của Thánh khí, không hề ảnh hưởng tới Cố Trường Ca?
Lẽ nào trên người hắn, kỳ thực cũng mang theo Thánh khí, chỉ bất quá chưa có hiển lộ ra.
Nếu không thì làm sao giải thích được những chuyện này?
Cho nên nói, kỳ thực thái độ trước kia của Cố Trường Ca, chỉ là giả vờ?
Giờ khắc này, khắp người của Vũ Tĩnh phát lạnh, thậm chí tay chân như muốn đông cứng.
Đột nhiên cảm thấy chuyện này, giống như là do nàng suy nghĩ quá đơn giản.
Nhất là chuyện Thánh khí, kỳ thực các trưởng lão giao cho nàng, chỉ là đồ vật bảo mệnh cho nàng lúc nguy cấp, sợ rằng nàng bị Cố Trường Ca giết chết.
Chủ yếu nhất là trạng thái của Cố Trường Ca, mặc dù nhìn đích thực là bộ dáng trọng thương nhưng biểu hiện của hắn, lại hoàn toàn khác.
Nhất là cái thần sắc như “sớm đã đoán trước, tính toán hết thảy” này của hắn.
Oanh!
Mà lúc này, thần sắc tự nhiên của Cố Trường Ca, giống như là biết nàng đang suy nghĩ gì, cũng không nói nhảm, trực tiếp đánh xuống một chưởng.
Kim quang bành trướng, tựa như Thập Vạn Đại Sơn trấn áp.
"Ngươi…"
Vũ Tĩnh kinh hãi, đang muốn tránh né, lại cảm thấy hư không đang ngưng trệ.
"Chuyện này sao có thể, thực lực của ngươi, ngươi vốn dĩ không có bị thương…"
Nàng đột nhiên thổ huyết, vô cùng kinh hãi và tuyệt vọng.
Da đầu cũng đang run lên, đột nhiên phát hiện bí mật này của Cố Trường Ca.
"Xem ra ngươi cũng không quá ngu." Cố Trường Ca hời hợt cười một tiếng.
"Vì sao ngươi không sợ Thánh khí, lẽ nào ngươi cũng mang theo Thánh khí?" Âm thanh của Vũ Tĩnh phát run, thần hồn run rẩy, đơn giản không dám tin.
"Ta còn có thể giết chết Thánh Nhân chân chính, một cái uy áp của Thánh khí còn chưa chân chính thức tỉnh liền muốn trấn sát ta…"
Nghe nói như thế, Cố Trường Ca liền không nhịn được muốn bật cười.
Bất quá lúc nàng sắp chết, nói cho nàng biết cái chân tướng tuyệt vọng này, bản thân mình cũng thật sự là nhân từ a.
"Cái gì?!"
Nghe vậy, Vũ Tĩnh trợn mắt há hốc mồm, kinh hãi đến cực hạn.
Thâm chí nàng còn chưa kịp phản ứng, lời này của Cố Trường Ca ẩn chứa quá nhiều tin tức.
Nàng không thể tin được.
Sau một khắc, trong nháy mắt Cố Trường Ca đánh xuống một chưởng, mặc cho nàng phản kháng như thế nào, cũng vô dụng.
Oanh một tiếng, thân thể liền trực tiếp nổ tung.
Bao gồm cả nguyên thần, trong nháy mắt cũng tan thành mây khói.
Ngay cả một chưởng mà Cố Trường Ca tùy ý đánh xuống cũng không chống cự được!
Vũ Tĩnh mang theo vẻ mặt không tin được cùng tuyệt vọng, trực tiếp liền hình thần câu diệt.
Oanh!
Phát giác được Vũ Tĩnh đã tử vong, món Thánh khí kia chuyển động trong hư không, tựa như thánh nhật lơ lửng, hư ảnh dường như có linh trí trong đó lộ vẻ tức giận.
Ánh lửa cuồn cuộn rơi xuống, tựa như một vùng ngân hà, muốn bao phủ Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca ngước mắt nhìn, đưa tay đánh ra một đường vô thượng kiếm khí từ giữa xương ngón tay, phốc một tiếng đem đạo hư ảnh này xóa đi.
Thánh khí quang hoa bỗng nhiên ảm đạm xuống.
Kể từ đây, liền không còn ai nhìn thấy trận chiến này.
Chỉ bất quá tuồng kịch này vẫn phải kết thúc.
Cho nên sau đó, Cố Trường Ca đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cả người hắn, so với ban đầu còn muốn suy yếu đi mấy lần.
Bộ dáng lung la lung lay, ngã ngồi trên mặt đất, yên lặng điều tức.
Sau đó phải ứng đối như thế nào, hắn cũng đã rất quen thuộc, cho nên mảy may cũng không lo lắng nguy cơ bại lộ.
"Trạng thái như thế của Trường Ca thiếu chủ, chỉ sợ bảo trì không được bao lâu, bí thuật chung quy là có thời gian, vả lại loại đan dược này, chắc hẳn Trường Ca thiếu chủ cũng không còn nhiều."
"Dựa vào Thánh khí đi khi nhục chúng ta! Mối thù này Lạc Hà thánh tông ta nhớ kỹ, nhất định sẽ bẩm báo tông môn, Vũ Nhân tộc liền chờ chết đi, đến lúc đó cho dù có co đầu rút cổ ở Tiên Cổ đại lục, cũng không có ai cứu được bọn hắn."
Mà lúc này, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi từ phía xa xa nhìn thấy Thiên Hỏa Quang đang tiêu tán ở đó.
Nhìn không thấu cảnh tượng ở trong đó, bây giờ tất cả mọi người đều có chút bất bình nói.
Đối với Thánh khí, bọn hắn tự nhiên là vô cùng e dè.
Tông môn sau lưng bọn hắn, Thánh khí cũng là vật vô cùng trân quý, không phải đồ vật mà trưởng lão bình thường có thể tiếp xúc.
Nữ tử Vũ Nhân tộc này, có thể đem ra, rất hiển nhiên là có sự cho phép của cường giả trong tộc.
Chuyện này, không tránh khỏi có liên quan đến toàn bộ Vũ Nhân tộc.
Chương 322 Lại đóng kịch
"Chỉ sợ đây mới là mục đích thực sự của Cố Trường Ca, làm Tiên Cổ các tộc chạm đến ranh giới cuối cùng, sau đó vừa vặn có cái cớ giết chết bọn hắn."
Một bên khác cuối cùng Cố Tiên Nhi cũng giải quyết xong địch thủ.
Nhìn thấy lúc Cố Trường Ca xuất thủ, nàng kỳ thực liền đã đoán được.
Nàng từng gặp Cố Trường Ca thi triển một môn kiếm quyết cường hoành.
Môn kiếm quyết kia, dính đến quy tắc chi lực, vừa rồi Cố Trường Ca tuyệt đối có thể cứu được không ít thiên kiêu.
Chỉ bất quá Cố Trường Ca không có làm như thế.
Điều này đã giải thích rõ vấn đề.
"Thánh khí khôi phục, gia hỏa này điên rồi…"
Bọn người Hắc Nhan Ngọc ở phía xa, đứng giữa mây đen cuồn cuộn, biểu tình biến hóa rất nhiều, không nghĩ tới Vũ Tĩnh còn làm ra chuyện như vậy.
Ngay từ đầu bọn hắn coi là nàng dùng Thánh khí để chấn nhiếp.
Kết quả vậy mà dùng để trấn sát Cố Trường Ca?
"Chuyện này không thể cứu vãn được nữa, hôm nay nếu như Cố Trường Ca không chết, chỉ sợ toàn bộ Tiên Cổ đại lục đều phải loạn…"
"Nhìn ra được, tâm cơ của Cố Trường Ca rất sâu, rất là đáng sợ, hắn tựa hồ đang vô tình hay cố ý kích động các thiên kiêu khác, mục tiêu tựa hồ là toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn."
Thiên kiêu của Cổ Đằng Xà nhất tộc mở miệng nói, trong hai mắt hẹp dài, hiện lên tinh mang.
Hắn nhìn chằm chằm hư ảnh Thánh khí kinh khủng ở nơi xa kia, trong lòng lạnh xuống.
"Cố Trường Ca hắn thật là có toan tính này sao? Xem ra, hắn đang thôi động môn bí pháp kia, cưỡng ép để thân thể khôi phục đỉnh phong."
"Vả lại Cố Trường Ca hắn hẳn là chắc chắn có thể ứng đối được Thánh khí của Vũ Tĩnh, nếu không phải vậy thì tuyệt đối sẽ không làm như vậy "
Hắn vẫn còn tiếp tục phân tích nói.
Bất quá những lời này của hắn, làm không ít thiên kiêu nhíu mày, cảm thấy khả năng không cao.
Bản thân Cố Trường Ca đã bị trọng thương, bây giờ còn dùng bí pháp, cưỡng ép để tu vi tăng lên đến đỉnh phong.
Hắn có thể kiên trì bao lâu?
Ngoài ra, đối mặt thần uy của một tôn Thánh khí, Cố Trường Ca hắn ứng đối ra sao?
"Vì sao ta luôn cảm giác là lạ, Cố Trường Ca người này, cho người ta một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm… Đối mặt hắn vậy mà để cho ta có chút hoảng sợ…"
Hắc Nhan Ngọc tự lẩm bẩm trong lòng.
Nàng không biết đây có phải là ảo giác của mình hay không.
Nhưng khi nhìn Cố Trường Ca, luôn có loại cảm giác sợ hãi này từ sâu trong linh hồn.
Cảm giác này, trước đây chưa từng có.
Phảng phất Cố Trường Ca có thể quyết định sinh tử của nàng trong một ý niệm.
Sau đó, Hắc Nhan Ngọc lắc đầu, ném cái ý nghĩ khó có thể xảy ra này ra khỏi thức hải.
Trước đó, nàng chưa từng gặp Cố Trường Ca, thế nào lại sinh ra loại cảm giác này?
Cái này nhất định là do nàng quá cảnh giác, kiêng kị Cố Trường Ca mà thôi.
"Bỏ mặc Cố Trường Ca chết hay không, kỳ thực sự tình đã không có kết cục tốt đẹp gì, chỉ sợ từ hôm nay trở đi liền phải cân nhắc tương lai của cả một tộc quần." Tại thời điểm mà Vũ Tĩnh vận dụng Thánh khí, Hắc Nhan Ngọc liền nghĩ đến việc này.
Đoán chừng Vũ Tĩnh cũng sẽ không nghĩ tới sự việc trở nên khó giải quyết như vậy.
Chủ yếu nhất là, nàng đánh giá thấp địa vị bây giờ của Cố Trường Ca ở trong lòng một đám thế hệ trẻ tuổi.
Cuối cùng thì Vũ Tĩnh cũng vận dụng Thánh khí, chứng minh được một phần là do, kể cả khi Cố Trường Ca đang bị trọng thương, thì vẫn cường đại một cách khó tin.
"Trận chiến bên kia kết thúc rồi à? Ngay cả hư ảnh của Thánh khí mà Vũ Tĩnh thôi động cũng không thấy đâu…"
Hắc Nhan Ngọc sững sờ, nhìn về phía trận giao chiến cuối cùng kia giữa Cố Trường Ca và Vũ Tĩnh.
Càng nhìn lông mày của nàng càng nhăn lại, sau đó cả người nàng cũng có chút ngây dại, thậm chí cảm thấy khó tin nổi.
"Vũ Tĩnh thúc giục cả Thánh khí, vậy mà lại chết ư?"
Giờ khắc này, không chỉ là Hắc Nhan Ngọc.
Kể cả các tuổi trẻ chí tôn, Tiên Cổ sinh linh khác đều kinh hãi, con mắt trừng lớn, không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn thật không nghĩ tới khí tức của Vũ Tĩnh, cuối cùng vậy mà biến mất không thấy gì nữa.
"Vũ Tĩnh vậy mà chết… dù cho Cố Trường Ca đang trọng thương, cũng mạnh tới mức này sao?"
"Thức tỉnh cả Thánh khí, vậy mà cũng không giết được hắn? Cố Trường Ca tuyệt đối có một kiện Thánh khí làm át chủ bài..."
"Hắn ẩn tàng quá sâu!"
Thần hồn của bọn hắn phát run, khuôn mặt sợ hãi.
Những tộc nhân khác của Vũ Nhân tộc, càng trừng to mắt, hóa đá ngây người tại chỗ.
Đả kích này là đối với bọn hắn mà nói là quá lớn.
Vũ Tĩnh chính là thiên tài ưu tú nhất của Vũ Nhân nhất tộc, tu vi Hư Thần cảnh trung kỳ, cùng thế hệ hiếm có người địch lại.
Bây giờ cầm Thánh khí trong tay, đối phó với Cố Trường Ca, một người bị trọng thương, còn nhờ vào bí pháp tăng lên tu vi, cuối cùng lại bị đánh chết?
Đầu óc của bọn hắn đều như đang nằm mộng.
Oanh!
Ánh lửa cuồn cuộn, chìm nổi giữa không trung, sau đó nhanh chóng biến mất không thấy gì, thánh uy kinh khủng, cũng đang thu lại.
Một vòng Thánh khí kia tựa như Thiên Hỏa Đại Nhật, đang nhanh chóng rơi xuống, nện xuống ở giữa ngọn núi.
Bên trong bụi bặm đầy trời, khuôn mặt của Cố Trường Ca bình tĩnh ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, nhưng giờ phút này ai cũng có thể cảm nhận được dáng vẻ tiều tụy hiện tại của hắn.
Đây là trạng thái mà tinh huyết đều đã thâm hụt.
“Mặt trắng như tờ giấy” cũng khó có thể hình dung sắc mặt bây giờ của hắn.
Nhưng cho dù là như vậy, cũng làm cho tất cả mọi người rung động và khâm phục.
Thậm chí không ít một đời trẻ tuổi còn cuồng nhiệt không thôi, nhịn không được gầm nhẹ nói, "Quá mạnh, Trường Ca thiếu chủ quả thực là vô địch."
"Tiên Cổ các tộc khinh người quá đáng lại như thế nào? Dù Trường Ca thiếu chủ ở trạng thái này, cũng có thể trấn áp hết thảy kẻ địch!"
"Dù sao cũng là trẻ tuổi cấm kỵ a!"
Cảnh tượng này, làm cho rất nhiều người sôi trào nhiệt huyết.
"Chủ nhân!"
"Bảo hộ chủ nhân!"
Nhất thời, khắp nơi trên thiên địa có từng đạo thần hồng chạy đến, đều là tùy tùng của Cố Trường Ca, rơi xuống gần hắn và bảo vệ hắn.
Chương 323 Cố Tiên Nhi thay đổi
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Vũ Tĩnh vận dụng Thánh khí, cuối cùng vậy mà vẫn chết trên tay Cố Trường Ca - người đang chịu trọng thương.
Liền ngay cả Thánh khí, cũng không làm gì được hắn.
Điều này chỉ có thể giải thích là, trong tay Cố Trường Ca, tuyệt đối có đồ vật cùng cấp độ Thánh khí.
Nhưng cái này cũng đã đủ kinh người!
Dù sao có thể thôi động Thánh khí, hiện ra uy năng của nó, đã không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm đến.
Cử động hôm nay của Cố Trường Ca, không khác nào ở trong lòng một đám thiên kiêu trẻ tuổi, lưu lại một hình tượng đại nghĩa vĩ đại không thể xóa nhòa!
"Chủ nhân, ngài không sao chứ?"
Đối mặt sự quan tâm của một đám tùy tùng, thần sắc của Cố Trường Ca rất bình tĩnh, bộ dáng cũng không đáng lo ngại.
"Không có việc gì, chỉ bất quá trong khoảng thời gian ngắn, không thể động dụng tu vi." Hắn nghĩ nghĩ, rồi trả lời.
Vừa vặn thừa dịp khoảng thời gian này, có thể lặng lẽ làm một ít chuyện.
"Đều tại chúng ta quá phế vật, không có biện pháp phân ưu giải nạn cho chủ nhân." Bọn hắn nghe vậy, càng là áy náy.
Cố Trường Ca lắc đầu, thần sắc tự nhiên nói, "Việc này không trách các ngươi, ta đánh giá thấp thực lực của người thừa kế ma công, nếu không thì cũng sẽ không có những chuyện như ngày hôm nay."
Dứt lời, hắn nhìn về một đám Vũ Nhân tộc sinh linh ở phía trước, con ngươi lóe lên dị sắc.
"Giết hết bọn hắn, không chừa một tên nào." Hắn nhàn nhạt phân phó nói.
"Vâng, thưa chủ nhân."
Một đám tùy tùng tuân lệnh, lần nữa xông lên truy sát, bắt đầu toàn diện vây giết những sinh linh còn lại của Vũ Nhân tộc vẫn còn có chút đờ đẫn kia.
Một trận đại chiến lại bộc phát lần nữa.
Cố Trường Ca yên lặng nhắm mắt lại, ném rất nhiều đan dược vào trong miệng, tựa hồ là đang chữa thương.
Lúc này, hắn cũng không tin sẽ còn có tên ngu xuẩn nào dám động thủ.
Nếu còn… thì hắn liền dùng đến lần bạo huyết thứ hai, thuận tiện ném đi vài viên đan dược nữa.
Vả lại loại bí pháp này, đã gọi là bí pháp, vậy dĩ nhiên là công pháp mà không ai biết được.
Về phần hiệu quả là cái gì, thì Cố Trường Ca cứ tùy tiện nói mò.
Nếu có người muốn hỏi, hắn có thừa các loại lí do để ứng đối.
Bây giờ tuồng kịch nhằm vào tất cả Tiên Cổ tộc quần này, đích thân hắn sẽ mở màn.
Sau đó chỉ cần chờ tới lúc cá sa vào lưới, thuận tiện đứng một bên xem kịch là được.
Theo Cố Trường Ca, quan trọng nhất chính là một cái cơ hội tuyệt hảo chiếm đoạt toàn bộ Tiên Cổ đại lục.
Sau đó, hắn dự định phái một số người rời đi nơi đây, đi truyền đạt lời của hắn tới Cố gia.
Trừ việc đó ra, bao gồm Thái Sơ Thần Giáo của mẫu thân hắn, cũng có thể thừa cơ can thiệp vào.
Miếng thịt mỡ này, hắn cũng nên ăn một miếng, và phải là miếng to nhất.
"Quả nhiên, Cố Trường Ca đa mưu túc trí, tính toán không lộ chút sơ hở nào. Làm sao Vũ Tĩnh có thể đánh lại hắn, cuối cùng thì nàng tuyệt đối sẽ chết."
"Kể từ đó, còn giúp cho Cố Trường Ca lưu lại một hình tượng tốt trong mắt người đời…"
Mà một bên, đại mi của Cố Tiên Nhi nhíu chặt nhìn xem hết thảy, dù sao thì Cố Trường Ca có nhiều thủ đoạn, trái lại nàng cũng không ngoài ý muốn.
Sau đó, nàng oán hận liếc nhìn chỗ phương hướng của Cố Trường Ca, ghi lại tất cả món nợ hôm nay, sau đó hóa thành thần hồng bay lên, trực tiếp rời đi.
Chỉ cần gặp được Cố Trường Ca, là có chuyện không hay.
Nàng đã định tránh xa Cố Trường Ca, kẻo lại bị hắn hố.
Chủ yếu nhất là, nàng có chút hoảng hốt, bây giờ thái độ của nàng đối với Cố Trường Ca đến cùng là như nào.
Nàng không muốn đối mặt Cố Trường Ca.
Lúc ấy câu nói kia, không muốn có cảm xúc khác về hắn? Cái này rốt cuộc là có ý gì?
Có lúc Cố Trường Ca rõ ràng đối với nàng rất tốt.
Nhưng tại sao cũng có lúc lại lạnh lùng như khối băng.
Nàng đều có chút không hiểu, cái nào mới là bộ mặt thật của Cố Trường Ca.
Cố Tiên Nhi lắc đầu, khu trừ ý niệm này khỏi thức hải.
Nàng cảm giác lần này sau khi rời đi Tiên Cổ đại lục, cần phải trở về Cố gia một chuyến.
"Tiểu thư, chúng ta còn muốn đi lên sao?"
"Bây giờ xem ra Cố Trường Ca là đèn đã cạn dầu, chính là một cơ hội tốt của chúng ta."
Bên cạnh Hắc Nhan Ngọc, có rất nhiều Tiên Cổ sinh linh cũng đang hỏi thăm.
Dưới cái nhìn của bọn hắn, đây có lẽ là một cơ hội tuyệt vời.
Cố Trường Ca đang trong trạng thái như thế, chắc đã suy yếu tới cực điểm.
Bọn hắn cùng lao lên phía trước, coi như Cố Trường Ca mạnh hơn bọn hắn, nhưng hiển nhiên cũng là đèn đã cạn dầu.
Hắn còn có thể lật ra sóng gió gì nữa?
Thiên kiểu của Cổ Đằng Xà nhất tộc, nghe vậy lập tức lắc đầu nói, "Lui đi, chúng ta đã dẫn đến chúng nộ, nơi đây sẽ còn có tu sĩ khác tiến tới, đến lúc đó nếu như chúng ta xuất thủ, bọn hắn sẽ không ngồi yên… Vả lại các ngươi thật coi rằng, trạng thái như thế của Cố Trường Ca, thật sự đã hết thủ đoạn sao?"
"Hay đấy là bộ dáng mà hắn cố ý lộ ra, kỳ thực là muốn chúng ta chủ động động thủ, hắn liền một mẻ hốt gọn chúng ta?"
Không thể không nói, những lời này của hắn rất có đạo lý, làm cho phía sau lưng của rất nhiều sinh linh phát lạnh.
Thiên kiêu của Thần Ngạc nhất tộc, nghe đến đây sắc mặt cũng hơi tái nói, "Thủ đoạn và tâm kế này của Cố Trường Ca, quả thực quá đáng sợ a."
Giờ phút này Hắc Nhan Ngọc cũng trầm mặc xuống, sau đó mới nói, "Việc cấp bách là trước hết chúng ta nghĩ một chút làm sao nhận lấy lửa giận của rất nhiều đạo thống ở ngoại giới đi, Cố Trường Ca hắn cố ý dẫn đến lửa giận và cừu hận của chúng tu sĩ ngoại giới dành cho chúng ta, hiện tại xem ra lửa giận kia đoán chừng đã đến đỉnh điểm."
Nàng liếc nhìn thật sâu nam tử trẻ tuổi đang được lòng người ủng hộ phía nơi xa xăm kia, trong ánh mắt đầy kiêng kị cùng thán phục.
Chương 324 Dự cảm của Hắc Nhan Ngọc
So với Long Đằng, Cố Trường Ca đáng sợ đến mức để cho Hắc Nhan Ngọc không tự chủ được mà run rẩy.
Tùy tiện một chút, liền để toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn phải đối lập với cả ngoại giới.
Tâm địa của hắn thật đáng sợ a!
Kể từ giờ, khác gì để bọn hắn như cá nằm trên thớt.
"Long Đằng chết ở trong tay hắn, cũng không oan."
"Người này, thật là đáng sợ, tuyệt đối không nên đối nghịch với hắn."
Hắc Nhan Ngọc rời đi.
Nàng mang theo tất cả tộc nhân.
Nàng có dự cảm, tiếp theo Tiên Cổ đại lục sẽ phát sinh đại địa chấn, lan đến tất cả chủng tộc.
Mà rất nhanh, sự việc phát sinh ngày hôm nay, lập tức truyền ra, Tiên Cổ đại lục vốn dĩ đã đủ loạn, nay càng thêm loạn.
Cơ hồ tất cả tu sĩ đến từ ngoại giới cũng cảm thấy vô cùng tức giận, lòng đầy căm phẫn.
Vũ Nhân nhất tộc, mang theo Thánh khí, quang minh chính đại đánh giết một đám thiên kiêu trẻ tuổi, phá vỡ ranh giới cuối cùng của lần lịch luyện này.
Lúc này, cho dù là Đạo Thiên Tiên Cung cũng không có khả năng bảo vệ được Tiên Cổ các tộc.
Chuyện này, nhanh chóng bốc lên, trở thành một cọng dây dẫn, đốt lên lửa giận và giá trị cừu hận của tất cả mọi người.
Dù Tiên Cổ các tộc cường đại tới đâu, ở thời điểm này, cũng không có khả năng gánh vác được lửa giận của chúng đạo thống.
Khoan hãy nói thân phận của Cố Trường Ca đại biểu cho cái gì, chính là lần hành động này của hắn, là đứng về phía chính nghĩa.
Không ai có thể nói gì thêm, càng sẽ không có ai nói được một câu chửi bới nào.
Thảo phạt người thừa kế ma công, quét sạch tu hành giới vì thiên hạ thương sinh, để cho chúng sinh yên lòng.
Đủ loại sự việc này, để cho người ta không thể tìm được thực hư.
Ngược lại là Vũ Nhân nhất tộc, thừa dịp Cố Trường Ca trọng thương, mang theo Thánh khí, muốn trấn sát hắn.
Hành vi trơ trẽn như thế, làm cho rất nhiều người phỉ nhổ.
Ngay tại lúc đó, bên trong tộc địa của Vũ Nhân nhất tộc, một mảnh sầu vân thảm vụ.
Bọn hắn ngay tức khắc, liền biết được tin tức, đương nhiệm tộc trưởng, trực tiếp phát ra một âm thanh chấn nộ, gào vỡ núi lớn phương viên mấy ngàn dặm.
Hắn tức giận, không phải là bởi vì cái chết của Vũ Tĩnh.
Mà là vì Vũ Tĩnh vậy mà vận dụng Thánh khí, phá vỡ ranh giới cuối cùng của hai bên.
Chuyện này, hoàn toàn chính là đẩy toàn bộ Vũ Nhân tộc xuống tử lộ.
"Ghê tởm, Vũ Tĩnh từ đầu tới đuôi, hoàn toàn bị Cố Trường Ca tính kế…"
"Cố Trường Ca này, rõ ràng chỉ là một cái hậu bối, nhưng vì sao thủ đoạn lại độc ác lão luyện như thế…"
Bên trong một tòa cung điện hùng vĩ, rất nhiều trưởng lão tề tụ nơi này, sắc mặt âm trầm tới cực điểm.
Bọn hắn tức giận vô cùng.
Nhưng đồng thời, hiện tại bọn hắn cũng rất sợ hãi.
Vũ Nhân tộc bị Cố Trường Ca tính kế!
Bọn hắn không ngốc, hơi phân tích một chút liền có thể biết được.
Vũ Tĩnh tự cho là có thể đánh giết Cố Trường Ca khi hắn đang trong trạng thái suy yếu, cho nên không chút do dự vận dụng Thánh khí.
Cố Trường Ca rõ ràng có át chủ bài cường đại, có thể chống đỡ Thánh khí chi uy, trước lúc đó lại tỏ ra yếu thế, để cho Vũ Tĩnh có cảm giác hắn đã hết thủ đoạn, hết cách.
Hết thảy việc này, đều là hắn cố ý làm ra.
Hắn muốn Vũ Nhân tộc chủ động đánh vỡ cái ranh giới cuối cùng này.
Cứ như vậy, đạo thống bên ngoài, thậm chí là Trường Sinh Cố gia sau lưng Cố Trường Ca, liền có cớ nhúng tay vào trong Tiên Cổ đại lục.
Lúc này, có ai dám nói một tiếng “không”?
Thậm chí là Tiên Cổ Long Tộc cũng không dám nói thêm gì.
Trường Sinh thế gia, gia tộc có thể lấy danh xưng Trường Sinh, nội tình cùng thực lực đến cùng khủng bố đến mức nào?
Một cái Vũ Nhân tộc tuyệt đối không phải là đối thủ của Trường Sinh Cố gia.
Đến lúc đó trừ phi toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn đoàn kết lại với nhau, đoán chừng mới có cơ hội chống lại.
Cố Trường Ca chỉ vì cái cớ thuận lý thành chương này, có thể nói là rất nhọc lòng a!
Giờ phút này thần sắc của một tên lão ẩu lộ vẻ kinh sợ nói, "Ghê tởm, Vũ Tĩnh tại sao lại ngu xuẩn như vậy, liền không nên giao Thánh khí cho nàng, lần này, nàng hoàn toàn là đẩy chúng ta xuống vực sâu vạn kiếp bất phục a…"
"Lúc này nói những thứ này cũng vô dụng, trước hết hãy nghĩ cách giải quyết. Cố Trường Ca làm như thế, không chỉ là tính kế nhất tộc chúng ta, thậm chí nói ngay cả toàn bộ Tiên Cổ Di tộc cũng bị hắn kéo xuống nước…"
"Các tộc khác sẽ không ngồi yên đâu, lần này sẽ là hiểm cảnh lớn nhất mà chúng ta phải đối mặt kể từ thời Tiên Cổ đến nay. Nếu như không thể bình yên vượt qua, lần này chỉ sợ có hiểm họa diệt tộc." Sắc mặt của một vị trưởng lão nặng nề nói.
Địa vị của hắn ở Vũ Nhân tộc rất cao, lời nói rất có trọng lượng.
Hắn còn là gia gia của Vũ Tĩnh.
Sở dĩ món Thánh khí kia rơi vào tay của Vũ Tĩnh, kỳ thực có liên quan đến hắn.
Hắn lo lắng tính mạng của Vũ Tĩnh sẽ nguy hiểm khi gặp phải Cố Trường Ca, liền đem một cái Thánh khí ban cho Vũ Tĩnh.
Thế nhưng là Vũ Tĩnh vận dụng món Thánh khí này, lại mang tới toàn bộ tai hoạ cho Vũ Nhân tộc.
"Cố Trường Ca này tuổi còn nhỏ, nhưng tâm tư ác độc đã có thể so sánh với những lão quái vật vạn cổ kia, thật sự là không thể để cho hắn sống. Chúng ta nên dứt khoát hoặc là không làm, còn đã làm thì làm đến cùng, cho hắn biết chúng ta cũng không phải dễ trêu vào…"
Ngay lập tức, trong mắt của một vị trưởng lão lóe lên hàn quang, nói như thế.
"Việc này còn cần thận trọng, hiện nay còn có chỗ giảng hoà, nếu như chúng ta thật động thủ với Cố Trường Ca, thì mới là đường chết, đừng quên Cố Trường Ca còn có một cái thân phận khác." Một vị trưởng lão khác lắc đầu ngắt lời nói.
"Truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung!?"
Lời này vừa ra, tất cả mọi người trầm mặc, thậm chí phía sau lưng phát lạnh.
Một người trẻ tuổi mà thôi, lại bức bách cả một tộc quần bọn hắn, gặp phải nguy cơ sinh tử.
Loại chuyện này, trước kia khó có thể tưởng tượng được.
Chương 325 Đến Hắc Thiên Ưng tộc địa
"Đi tìm Long Tộc thương nghị đi, việc này phải do bọn hắn ra mặt, dù sao Vũ Tĩnh xuất thủ với Cố Trường Ca, cũng có liên quan tới Chân Long."
Sau đó, ánh mắt của bọn hắn chớp lên, cảm thấy chuyện này, có thể thuận tiện kéo theo Long Tộc.
Đến lúc đó nếu như đối mặt với lửa giận của Trường Sinh Cố gia, bọn hắn tốt xấu cũng có chút phân lượng.
Khác với một mảnh sầu bi tĩnh mịch của Vũ Nhân tộc, bên trong những tòa Long Đảo của Chân Long nhất tộc, giờ đây lại là một mảnh trang nghiêm.
Cơ hồ là từ khi liên quan đến rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của đạo thống ngoại giới, bọn hắn liền đã nhận ra không ổn.
Tiên Cổ các tộc, bây giờ đang nghênh đón nguy nan lớn nhất.
Giờ phút này, nơi này trận trận quang hoa, truyền ra âm thanh ca tụng.
Chân Long nhất tộc, tất cả tộc nhân tề tụ ở đây, chừng mấy chục vạn, lít nha lít nhít tất cả đều là thân ảnh, quỳ phục trên mặt đất.
Thần sắc của bọn hắn cuồng nhiệt thành khẩn, hành lễ trước tiên miếu cổ lão, trong miệng nói lẩm bẩm, đang tụng kinh cầu khấn lão tổ tông.
Rất nhiều người còn cắt cổ tay, để cho huyết dịch chảy xuống, trong đó có thần tính quang huy lấp lánh, tưới lên tượng đá ở phía trước.
Toà tượng đá cổ lão kia, là một tôn vô thượng cường giả bễ nghễ, sừng rồng như muốn phá thiên.
Ông!
Từng đợt ba động quỷ dị tràn ngập khắp trời.
"Chân Long bảo hộ."
Đại trưởng lão của Chân Long nhất tộc một mặt cuồng nhiệt hô.
"Chân Long phù hộ!"
Tất cả tộc nhân ở phía dưới đều đang hô to, cuồng nhiệt tựa như điên dại.
So với việc bị tất cả đại đạo thống ở ngoại giới cùng tiến công, bọn hắn đã lựa chọn con đường quyết đánh đến cùng.
Tiên tổ Chân Long của bọn hắn còn chưa chết, bây giờ chỉ cần có một luồng chân linh hiện thế, liền có thể chấn nhiếp tất cả đại đạo thống, cứu vớt cục diện bây giờ.
Trong khoảng thời gian tiếp theo.
Tiên Cổ đại lục dấy lên phong vân, phát ra rung chuyển to lớn.
Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi, lửa giận ngút trời, nhao nhao liên hệ tông môn sau lưng, nhất định phải san bằng toàn bộ Tiên Cổ đại lục.
Tất cả Tiên Cổ sinh linh cũng đều được yêu cầu trở về tộc địa, không dám xuất đầu lộ diện, sợ bị một đám thiên kiêu trẻ tuổi cho vây giết đến chết.
Thân là người dẫn đạo chuyện này, Cố Trường Ca thì lại thảnh thơi dưỡng thương tại chỗ cũ, trong lúc đó Diệp Lang Thiên, Xích Linh, Bằng Phi bọn người đến thăm hắn.
Sau đó hắn dùng các loại sáo lộ để lừa gạt qua loa.
Ngược lại là trong lòng của bọn hắn cũng đầy căm phẫn, lửa giận và hận ý đối với Tiên Cổ tộc quần, đã đạt đến đỉnh điểm chưa từng có.
Trong khoảng thời gian này, Cố Trường Ca đều trốn trong xó, cơ hồ cũng không lộ diện ra bên ngoài.
Ở nơi tụ tập của tất cả đại tộc quần, còn xuất hiện thân ảnh của người thừa kế ma công, không ít cường giả và phần mộ tổ tiên đều gặp nạn.
Thân ảnh của người thừa kế ma công lại xuất hiện ở khắp nơi, tu vi ngập trời hư hư thực thực, làm cho không ít người hoảng sợ.
Nhưng phàm là sinh linh và tu sĩ gặp được người thừa kế ma công, cũng không ai có thể may mắn sống sót.
Nhất thời, người người cảm thấy bất an.
Ngay lúc tất cả Tiên Cổ đại tộc quần đang cảm thấy bất an, ở trong những dãy núi của Hắc Thiên Ưng tộc địa.
Thân ảnh của Cố Trường Ca đi tới từ bên trong hư không.
Hắn đảo qua mảng kiến trúc Thần Sơn to lớn ở phía trước, trên mặt mang theo nụ cười như có như không.
"Lại đến thời điểm thu hoạch. Gieo xuống một hạt giống, không chỉ nở hoa kết trái, còn mọc ra một mảnh rừng rậm tươi tốt."
"Hắc Minh người này thật đúng là không để ta thất vọng "
Cố Trường Ca nói với vẻ rất hứng thú, thần sắc tự nhiên, phóng ra một bước, hư không mơ hồ, đã đi tới giữa dãy núi ở phía trước.
Thật giống như đi trong hậu viện của mình.
Hắn không có che giấu khí tức của mình, cũng không có mang theo tùy tùng nào.
Cho nên trong nháy mắt vừa tới bên ngoài Hắc Thiên Ưng tộc địa, liền có người đã nhận ra khí tức của hắn.
"Kẻ nào?"
Thần niệm cường đại quét ngang.
Giữa ngọn núi xuất hiện mấy đạo khí tức cường đại.
Sau lưng mọc ra đôi cánh màu đen, tu vi đều là Chân Thần cảnh.
Bọn hắn nhìn xem Cố Trường Ca đi tới, trên khuôn mặt hiện lên vẻ kinh sợ, quát hỏi.
"Nói cho đại trưởng lão của Hắc Thiên Ưng gia tộc, liền nói Cố Trường Ca đến bái phỏng."
Cố Trường Ca liếc mắt nhìn bọn hắn, đứng chắp tay, mang theo ý cười nhạt nói.
Hai tên tộc nhân này của Hắc Thiên Ưng tộc vốn dĩ cũng không có ý định nghe tên của hắn, nhưng ngay tức khắc sắc mặt đều kịch biến.
Khoảng thời gian này, danh tự của Cố Trường Ca cơ hồ đã truyền khắp toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn, từ thế hệ trước đến thế hệ trẻ tuổi, không ai không biết hắn.
Có tin đồn rằng, Cố Trường Ca chính là một tên ác nhân cực kỳ hung ác, đuổi tận giết tuyệt toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn
Bây giờ còn tính kế Vũ Nhân nhất tộc, dự định dẫn đạo rất nhiều đạo thống ở ngoại giới giáng lâm, muốn tiến hành tiêu diệt quét sạch Tiên Cổ đại lục.
Danh tự của Cố Trường Ca, thậm chí có thể để cho các tiểu hài của Tiên Cổ tộc đàn cũng ngừng khóc nỉ non.
Hai tên tộc nhân này của Hắc Thiên Ưng nhất tộc, tự nhiên biết sự đáng sợ của Cố Trường Ca, ánh mắt lập tức liền thay đổi.
Thậm chí thần sắc có chút hoảng sợ, âm thanh phát run.
"Cố Trường Ca, ngươi... tới đây làm gì?"
Bọn hắn hỏi, bờ môi và thần hồn đều đang run rẩy.