Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6-10
Chương 6 Nhất Thể Song Hồn, Nỗi Khổ Của Thái Huyền Thánh Chủ
Tổn thất của khí vận chi tử một trăm điểm khí vận , cuối cùng mình có thể lấy được năm trăm giá trị thiên mệnh.
Xem ra tỉ lệ đổi là một thành năm.
Nghe âm thanh nhắc nhở trong đầu của hệ thống, Cố Trường Ca trong lòng nghĩ như vậy.
Hắn tính toán thật kỹ dùng những giá trị thiên mệnh này để nâng cấp bảng thuộc tính của mình.
Trong đại điện , Diệp Trần hôn mê bất tỉnh bị chấp pháp đệ tử áp giải đi.
Màn kịch náo loạn này cuối cùng cũng kết thúc.
Đông đảo các vị khách cảm thán không thôi.
"Vị đại nhân tuổi trẻ này không chỉ có thực lực thâm sâu khó lường, chỉ sợ lai lịch cũng là lớn đến không dám tưởng tượng a."
"Không ngờ Thái Huyền Thánh Chủ lại để nữ nhi mình sủng ái nhất tự tiếp khách. . ."
Đại đa số ánh mắt mọi người mang theo thâm ý, nhao nhao suy đoán thân phận của Cố Trường Ca.
Bọn họ đều quyết định.
Trở về sẽ đem tất cả những chuyện ngày hôm nay bẩm báo lại tông môn.
Nếu có cơ hội qua lại thường xuyên với vị đại nhân tuổi trẻ này tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại.
Đương nhiên cũng có thể đoán được, sau đó không lâu Đông Hoang sẽ nhấc lên một trận phong ba bão táp.
Trận sắc phong đại điển này kết thúc rất nhanh.
Trên yến tiệc sau sắc phong đại điển, Thái Huyền thánh tử Sở Huyền khí phách hiên ngang, ngạo nghễ nhất trong chúng đệ tự cùng thế hệ trong tông môn.
Cung kính mà kính Cố Trường Ca đang ngồi ở vị trí cao nhất một ly rượu nói, " Đa tạ công tử cất nhắc chi ân, một ngày nào đó nếu có việc cần đến, nguyện đồng hành cùng công tử, cho dù có nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không từ."
Người sáng suốt cũng nhìn ra được, ý hắn là sẽ làm trâu làm ngựa cho Cố Trường Ca.
Nghĩ đến chính mình hiện giờ cũng không kém chó nhỏ vẫy đuôi theo chủ.
Sở Huyền thân làm Thái Huyền thánh tử.
Ngược lại cũng khá phù hợp.
Cố Trường Ca liền tiếp nhận ly rượu này, hơi mỉm cười, sau đó uống một hơi cạn sạch nói, " ta chỉ là kẻ hèn làm chuyện nhỏ mà thôi, Sở Huyền huynh không cần phải để ý như vậy ."
"Đa tạ công tử."
Sắc mặt Sở Huyền lập tức vui vẻ.
"Lão phu kính công tử một ly. . ."
"Công tử tới hạ giới, là may mắn của Đông Hoang ta. ."
Tất cả trưởng lão và đệ tử ở đây đều không phải kẻ ngốc, đương nhiên đều hiểu cục diện trước mắt, cũng bắt đầu nhao nhao phụ họa, kính rượu Cố Trường Ca.
Đồng thời thầm mắng trong lòng cái tên Sở Huyền thật là nhanh nhạy.
Ngày thường không nhìn ra hắn nhanh nhạy khôn khéo như vậy.
Nhưng thật không ngờ công phu nịnh nọt của hắn lại không phải dạng vừa.
Nhanh như vậy liền trở thành chó săn của vị đại nhân tuổi trẻ này.
Trong lòng rất nhiều đệ tử nổi lên hâm mộ cùng ghen ghét .
"Thanh Ca. . ."
Thái Huyền Thánh Chủ thấy con gái mình sắc mặt có chút tái nhợt, tựa hồ có chút thất thần .
Mày không khỏi nhíu lại.
Từ tình huống vừa rồi có thể nhìn ra, Cố công tử chắc chắn có hảo cảm với con gái mình.
Nhưng vì sao từ lúc sắc phong đại điển kết thúc không thấy Cố công tử nói gì nữa ?
"Phụ thân. . ."
Tô Thanh Ca khẽ lắc đầu, sắc mặt trắng bệch.
Nàng không hề giải thích.
Cố Trường Ca sao lại có vẻ hứng thú với nàng.
Dáng vẻ khi nãy đơn thuần là cố ý làm để Diệp Trần xem.
Nàng không biết Diệp Trần cùng Cố Trường Ca trước đó rốt cuộc có thù oán gì, phải làm ra chuyện cố ý làm Diệp Trần nhục nhã như vậy.
Nhưng nàng biết vào lúc này, tốt nhất không nên khiến Cố Trường Ca tức giận.
Thân phận của hắn như vậy, bên người há lại thiếu thiên chi kiêu nữ?
Tô Thanh Ca rất thông minh, cho nên trong lòng vẫn tự biết mình.
"Ai. . ."
Thái Huyền Thánh Chủ ngược lại cũng không ngốc, từ thần sắc của nữ nhi, cũng đoán được điều gì.
Trên mặt lộ ra vẻ u sầu.
Nghe thấy tiếng thở dài của phụ thân, trong lòng Tô Thanh Ca cũng không dễ chịu.
Nàng biết phụ thân là người như thế nào.
Biết hắn làm như vậy nhất định là có nỗi khổ của riêng mình.
Nàng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca một cái, do dự một chút.
Rốt cuộc cắn răng, đợi lúc yến hội sắp kết thúc, quyết định đi tới chỗ Cố Trường Ca nói lời xin lỗi.
Dù sao chuyện ngày hôm nay, nói cho cùng cũng là vì nàng mà ra.
Nhưng mà Cố Trường Ca từ đầu đến cuối cũng không thèm liếc nhìn nàng đến một cái, mà đi theo Sở Huyền cười nói vui vẻ, trở về cung điện nghỉ ngơi.
Lời mời ngắm trăng tối nay, dường như chỉ là lời nói đùa mà thôi.
Đương nhiên, Cố Trường Ca đương nhiên chỉ là đùa mà thôi.
Hắn không có thời gian rảnh rỗi cùng Tô Thanh Ca ngắm trăng gì cả.
Tuy rằng dưa ép có thể giải khát.
Nhưng giải khát cũng có thể gặp khí vận phản phệ, nói không chừng không biết sẽ gặp phải trời đánh hay thần thú tập kích gì đó.
Chuyện này quá nguy hiểm.
Tô Thanh Ca mặc dù rất xinh đẹp, bạch y tung bay, phong thái rung động lòng người, xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng cũng không đáng.
Thấy Cố Trường Ca đã đi xa, Tô Thanh Ca không khỏi ngây ngốc tại chỗ, lời muốn nói một câu cũng không kịp nói ra.
Tính tình của nàng trước giờ luôn lạnh nhạt với mọi chuyện và thích yên tĩnh.
Nói thì nói vậy, nhưng lầm đầu tiên nàng bị người khác khinh thị như vậy .
Mỗi lần Diệp Trần cùng nàng nói một câu, hắn cũng sẽ vui sướng hưng phấn nửa ngày.
Trong lòng Tô Thanh Ca không khỏi thở dài, chuẩn bị suy nghĩ biện pháp khác để cứu chữa.
"Cố Trường Ca này thực sự làm người khác khó có thể nắm bắt . ."
"So với tên Diệp Trần kia thú vị hơn nhiều."
Lúc này, trong đầu Tô Thanh Ca một giọng nữ mang theo ý cười vang lên.
Tuy rằng giọng nói vô cùng êm tai, nhưng lại lộ ra sự tà ác đáng sợ.
Bất quá Tô Thanh Ca hiển nhiên đã sớm quen với giọng nói này.
Trên mặt một mảnh bình tĩnh như cũ.
Từ khi nàng sinh ra thanh âm này vẫn luôn đi cùng nàng.
Đây là bí mật mà đến cả phụ thân nàng cũng chưa từng biết đến.
Nhất thể song hồn. ( 1 thân thể, 2 linh hồn )
Đêm khuya.
Cố Trường Ca ở bên trong cung điện.
Một khuôn mặt mơ hồ của một hắc y lão giả, hiện lên giữa không trung.
"Chuyện tìm hiểu thế nào?"
Cố Trường Ca ngồi xếp bằng tại trên giường, ý thức vừa rời khỏi từ giao diện hệ thống, nheo mắt hỏi.
"Công tử, mọi chuyện quả nhiên như ngài sở liệu."
"Thái Huyền Thánh Chủ gọi Tô Thanh Ca đi, kể cho nàng nỗi khổ của mình."
"Nỗi khổ gì?"
Cố Trường Ca nhướng mày.
Hắc y lão giả cung kính trả lời nói, " Hiện giờ người mạnh nhất Thái Huyền thánh địa là thái thượng trưởng lão, thật ra đã chết 3 năm trước, chỉ là tin tức chưa từng bị ngoại giới biết được. Thái Huyền thánh địa cần tìm gấp một chỗ dựa mới."
"Ngoài ra, thê tử của Thái Huyền Thánh Chủ, chính là quý nữ của thượng giới, năm đó bị thế lực kia tìm về thượng giới. Thái Huyền Thánh Chủ nghĩ rằng bằng con đường cho Tô Thanh Ca làm quen với công tử , từ đó có thể tìm được hành tung của thê tử."
"Ồ, không nghĩ tới mọi chuyện lại bị ta đoán trúng."
Cố Trường Ca cười cười.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, nếu Tô Thanh Ca thân làm nữ chủ, nói vậy cũng có chỗ không đơn giản.
Vì thế đã để hắc y lão giả đi tìm hiểu tin tức.
Hắc y lão giả tên là Minh lão.
Xem như là hộ giá giả của hắn cùng hắn hạ giới, thực lực rất cường đại.
Đừng nói là ở Thái Huyền thánh địa, ngay cả toàn bộ Đông Hoang, cũng không có mấy nơi hắc y lão giả không đi được.
Hết chương 6.
Chương 7 Đại Lễ Bao!
Sau khi biết được tin tức về Tô Thanh Ca ,Cố Trường Ca lâm vào trầm ngâm.
"Công tử, lão phu có một chuyện không rõ."
Minh lão sắc mặt hiện lên một tia nghi hoặc không hiểu.
Dựa theo tính tình của Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca tìm hiểu bất cứ chuyện gì đều có nguyên nhân cả. Hắn trước nay cũng không hề hỏi qua.
Nhưng mà hắn không thể hiểu được, vì sao hôm nay công tử lại dùng khí tức của mình đi áp chế Diệp Trần?
Minh lão dò hỏi chuyện này, thực ra là chuyện bình thường.
Xuyên không đến đây, dung hợp ký ức đời trước, Cố Trường Ca đã sớm nghĩ xong lí do ứng phó rồi.
Ánh mắt Cố Trường Ca vẫn bình thản như cũ, không nhanh không chậm nói, " Trên người Diệp Trần, có khí vận vô cùng lớn, ta có thể thông qua hắn tìm được cơ duyên."
Hắn nói lời này kỳ thật cũng không sai.
Dù sao mình muốn giành điểm khí vận trên người Diệp Trần.
Mặt khác cơ duyên của khí vận chi tử chắc chắn không ít.
Đoạt cơ duyên của hắn, không phải là chuyện mình nên làm sao?
Cố Trường Ca nghĩ tới những chuyện này, khẽ lắc đầu.
"Hoá ra là như vậy." Minh lão gật gật đầu, có chút bừng tỉnh nói.
Công tử từ nhỏ liền bị gia tộc nói là trời sinh thần cách.
Rất nhiều truyện Cố Trường Ca có thể nhìn trước , đoán trước, biết rõ hơn cả những tiền bối đi trước.
Hắn cũng không nghi ngờ những lời này là thật hay giả.
Công tử hạ giới trên danh nghĩa là rèn luyện, nhưng thật ra là đang tìm kiếm một cơ duyên.
"Đi đến địa lao quan sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Diệp Trần, nhưng mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều không cần ra tay quấy nhiễu." Cố Trường Ca nghĩ đến cái gì, sau đó lại phân phó một câu.
Hắn đã thăm dò được cách làm điểm khí vận suy giảm.
Đả kích Diệp Trần là một cách.
Về phương diện khác chắc là thông qua việc cướp đi cơ duyên của hắn.
Có một số việc, ví dụ như quan hệ cá nhân là việc không phải lão thiên ba ba của khí vận chi tử có thể muốn tương trợ là tương trợ được.
Giống như hiện tại, giữa nữ chủ Tô Thanh Ca và Diệp Trần, chắc chắn có không ít khoảng cách.
"Vâng công tử."
Minh lão trả lời, sau đó thân ảnh dần dần tiêu tán giữa hư không.
Thông qua nữ chủ Tô Thanh Ca để làm giảm điểm khí vận của Diệp Trần.
Đây là một biện pháp tốt.
Trong đại điện chỉ dùng chút thủ đoạn thông qua Tô Thanh Ca thôi, đã phá hủy tâm cảnh của Diệp Trần.
Có thể thấy được phá hỏng quan hệ của khí vận chi tử và nữ chủ có mối quan hệ vô cùng mật thiết, có thể lợi dụng nữ chủ để giảm điểm khí vận của Diệp Trần.
Mặt khác khống chế nhược điểm của Tô Thanh Ca, từ đó dùng chút thủ đoạn lên người nàng.
"Trên người Tô Thanh Ca có hơn ba trăm điểm khí vận, nhìn cũng có chút thèm a."
Nghĩ tới đây Cố Trường Ca lắc lắc đầu, biểu cảm mang theo dị sắc, càng lúc càng thích ứng với thân phận của mình bây giờ.
Ngay sau đó, hắn gọi ra hệ thống của mình.
Thuộc tính giao diện hiện lên trước mắt.
Chủ nhân: Cố Trường Ca.
Thân phận: đệ tử chân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung .
Thể chất huyết mạch: Ma tâm đạo cốt.
Tu vi: Thánh Chủ cảnh đỉnh phong.
Công pháp Thần Thông: Đạo Thiên Tiên Điển, Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công. ..
Giá trị thiên mệnh : Năm trăm năm mươi.
Khí vận điểm: Ba mươi (màu đen).
Hệ thống thương thành: Đạt được một ngàn thiên mệnh giá trị chủ động mở ra.
Kho hàng: Đại lễ bao tân thủ * 1(chờ nhận).
"Đại lễ bao dành cho tân chủ nhân?"
Bỗng nhiên, Cố Trường Ca trong đầu vừa động, phát hiện mình hình như quên cái gì .
Lúc trước cũng không chú ý còn có hàng tồn kho tồn tại.
"Nhận hay không?" Gợi ý của hệ thống.
Cố Trường Ca bật cười một tiếng, lúc này không thể lựa chọn không nhận đi?
"Nhận."
Hắn tâm niệm vừa động.
Ong!
Rất nhanh một chiếc rương nhảy ra ngoài hiện ra kim quang lộng lẫy, tản ra thần quang mờ mịt, ở trước mắt hắn phát ra tia sáng chói mắt, sau đó chậm rãi mở ra.
"Đinh, chúc mừng chủ nhân may mắn, ngươi nhận được 1- Phá Vực phù, 1- Ngũ Sắc Pháp Y , 1 phần ba hạt giống thế giới ."
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai.
Cố Trường Ca suy nghĩ, đồ chơi này hoá ra giống với mở rương may mắn là phải dựa vào vận khí.
Mặc dù mình thân mang vận rủi, nhưng hình như cũng không ảnh hưởng tới hệ thống.
Ba món đồ, có vẻ như cũng không tệ.
Phá Vực phù ý nghĩa như tên, có thể phá vỡ vực chướng, xuyên qua hai vực.
Ngũ Sắc Pháp Y là một kiện phòng ngự pháp khí, Cố Trường Ca đọc qua phần giới thiệu, phát hiện món đồ này khá là lợi hại.
Có thể chắn được một kích toàn lực của cường giả Hư Thần cảnh.
Nhục Thân, Linh Hải, Hồn Cung, Thần Thông, Đại Năng, Thánh Chủ, Phong Hầu, Phong Vương, Hư Thần.
Đây là phân chia cấp bậc tu luyện của thế giới này.
Thực ra phía trên Hư Thần vẫn còn cấp bậc cao hơn , nhưng đó là ở thế giới khác, động một chút là hủy thiên diệt địa, sức mạnh khủng bố khó có thể diễn tả được.
Cố Trường Ca lập tức mặc Ngũ Sắc Pháp Y này vào.
Nhìn từ bên ngoài, đây là một chiếc áo màu trắng, chất liệu có chút kì lạ, tựa như tiên y, toả ra ánh sáng mờ ảo.
Trừ bỏ nhìn bên ngoài có chút bất phàm ra, thật cũng không có điểm gì đặc biệt cả.
Sau đó hắn chú ý tới hạt giống thế giới, xem phần giới thiệu.
"Hạt giống thế giới hoàn chỉnh, sau khi luyện hoá, có thể nuôi dưỡng một thế giới trong cơ thể nó, thế giới trong nó biến đổi không ngừng, tự sinh tự diệt."
"Cũng thú vị đấy, tạo một thế giới trong cơ thể nó?"
Thứ này hoàn toàn có thể xưng là thần vật a.
Cố Trường Ca ánh mắt cũng không khỏi hơi sáng lên.
Hắn còn nghĩ về sau nếu thật sự gặp nguy nan, nên chạy trốn như thế nào.
Trong hạt giống này tồn tại một thế giới, chính là nơi tốt để chạy trốn.
Rốt cuộc ai cũng không thể bảo đảm, sẽ không gặp phải hiểm cảnh.
Đáng tiếc, hiện tại chỉ có một phần ba.
Cố Trường Ca thở dài một tiếng, "Thôi, trước mặc kệ, vẫn là tăng tu vi lên đã rồi nói ."
Trời đất bao la, thực lực quan trọng nhất.
Ai cũng không thể ngăn cản ta tu luyện.
"Hệ thống tăng thêm cho ta."
Dựa vào nỗ lực của mình đạt được giá trị thiên mệnh, có thể mở hack không?
Hết chương 7.
Chương 8 Vị Sư Tôn Thần Bí của Diệp Trần
Đạo Thiên Tiên Điển.
Đây là công pháp tu luyện của Cố Trường Ca.
Đồng thời cũng là công pháp đệ tử chân truyền Đạo Thiên Tiên Cung mới có tư cách được học, chỉ thẳng tiên vị, là tiền vốn giúp Bất hủ đại giáo trường tồn thế gian.
Không biết bao nhiêu bất hủ đại giáo, vô thượng đạo thống đều thèm muốn không thôi.
Hiện giờ Cố Trường Ca đã tu luyện đến tầng thứ sáu, ở thượng giới trong lứa cùng thế hệ, cũng thuộc những nhân tài kiệt xuất hàng đầu.
Nhưng với thiên phú cường đại của nguyên chủ, cũng kẹt ở giai đoạn này hơn nửa năm, khó có thể đột phá đến tầng tiếp theo.
"Nếu có thể dùng đến giá trị thiên mệnh , vậy tăng công pháp lên tầng tiếp theo, tự nhiên có thể đột phá tu vi."
Ý tưởng của Cố Trường Ca rất đơn giản.
Hắn hiện tại có năm trăm năm mươi điểm giá trị thiên mệnh trong túi.
"Hệ thống, tăng thêm cho ta ."
Ý niệm vừa động Cố Trường Ca cảm nhận được một cỗ khí thanh mát chảy khắp tứ chi .
Đồng thời, trong đầu có một loại cảm giác vừa sâu xa vừa khó hiểu .
Trong đầu hiện lên những kiến thức về Đạo Thiên Tiên Điển, đồng thời hắn cũng ngộ ra được đạo lý sâu xa trong đó.
Sau đó hoàn toàn khống chế được nó.
Giá trị thiên mệnh tụt xuống cực nhanh , tốc độ giảm xuống có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ong!
Rốt cuộc cũng đột phá tầng thứ bảy Đạo Thiên Tiên Điển.
Trong cung điện, giữa bầu trời xuất hiện tiếng lôi âm vang.
Uy áp bàng bạc, bao phủ tứ phương.
Xung quanh đại điện hoàn toàn tĩnh mịch.
Bọn thị vệ phụ trách việc canh gác , trong mắt hiện lên một mảnh kinh sợ.
Hai người quay đầu nhìn một cái, âm thanh phát run.
"Khí tức khi nãy, sao lại kinh khủng như vậy. . ."
"Giống như trong cung điện kia, đang ẩn giấu một đại ma đầu tuyệt thế ."
"Ăn nói cẩn thận, ăn nói cẩn thận, lời này không thể nói ra."
Cả người bọn họ đều toát mồ hôi lạnh ướt đẫm, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
Vị đại nhân tuổi trẻ này, chẳng lẽ đang tu luyện ở đây sao?
Khí tức này thật sự quá đáng sợ đi.
"Đây là thực lực Phong Hầu cảnh sao? Quả nhiên khủng bố như vậy."
Bên trong cung điện, Cố Trường Ca khẽ cười một tiếng, thở ra một hơi.
Không gian trước mắt, lập tức phát ra một loạt âm thanh ù ù ù vô cùng khủng bố.
So với trước kia cường đại hơn rất nhiều, khí tức khủng bố từ hắn trên người trào ra như nước.
Huyết mạch, lục phủ ngũ tạng thậm chí cốt cách, vào lúc này đều có một cảm giác trong suốt lộng lẫy, tựa như vừa trải qua luyện hoá vậy.
Ẩn ẩn đạo uẩn, cùng với ma ý khủng bố, thấm vào tim và xương cốt.
Đột phá tu vi, làm cho rất nhiều thiên phú của Cố Trường Ca cũng tăng thêm một bước.
Thậm chí nhục thân cũng cường đại hơn rất nhiều.
Ma Tâm Đạo Cốt.
Cái này thực bất phàm a.
Đương nhiên kết hợp với ký ức nguyên chủ hắn có thể thấy được, Ma Tâm Đạo Cốt có nhắc đến một vị khí vận chi tử khác.
Nga không phải, hẳn là khí vận chi nữ.
Ma tâm chính là bản thân hắn.
Nhưng đạo cốt này thì không phải .
"Xem ra Đạo Thiên Tiên Điển cấp bậc hẳn là rất cao, đột phá một tầng liền hao phí nhiều giá trị thiên mệnh như vậy"
Rất nhanh Cố Trường Ca liền không cười nổi nữa.
Đột phá tu vi là chuyện tốt.
Cảm giác cường đại khống chế hết thảy mọi thứ này đúng là rất kỳ diệu.
Nhưng hơn năm trăm điểm giá trị thiên mệnh chỉ vì khoảnh khắc vừa rồi mà tiêu hao sạch sẽ.
Có thể đoán ra rằng mỗi một tầng Đạo Thiên Tiên Điển có điểm rất cao.
Chỉ thẳng tiên vị, điều này có lẽ không phải chỉ là nói suông.
"Được rồi, dù sao còn có rau hẹ Diệp Trần đang chờ ta cắt, về sau sẽ có rất nhiều giá trị thiên mệnh"
Bất quá rất nhanh Cố Trường Ca cũng không để ý nữa.
Dù sao trước mắt còn có chuyện chờ hắn xử lí.
Diệp Trần, tuy rằng dáng vẻ ngươi nỗ lực tu luyện vô cùng chật vật, nhưng lúc bị ta cắt rau hẹ, thật sự rất đẹp trai a.
. ..
Cùng lúc đó.
Trong địa lao ẩm thấp tối đen của Thái Huyền thánh địa.
Không gian ẩm ướt, không khí có mùi thối , tràn ngập không khí mùi của xác người thối rữa.
Diệp Trần ngồi yên trên mặt đất, hai mắt vô thần, biểu cảm có chút dại ra.
Tu vi hắn bị phong lại, mang theo xiềng xích, từ ngày nhận khuất nhục khủng bố đó hắn vẫn chưa phục hồi tinh thần.
Cho tới nay, trừ ba năm trước đây hắn gặp phải một lần khuất nhục từ vị hôn thê trước.
Hắn chưa bao giờ phải chịu khuất nhục như ngày hôm nay?
Mặc kệ gặp phải khốn cảnh gì, dù vào tuyệt cảnh có thể trở ra, biến nguy thành an.
Nhưng mà hôm nay, tình huống dường như không giống như trước?
"Cố Trường Ca. . ."
Diệp Trần đôi mắt đỏ lên, cơ hồ từ trong cổ họng gằn lên mấy chữ này .
Nghĩ đến kẻ thù luôn tỏ vẻ cao cao tại thượng kia, quan sát hết thảy mọi thứ với biểu cảm lạnh nhạt .
Trong lòng hắn dâng lên một trận uất nghẹn cùng căm phẫn không thôi, căn bản chịu không nổi.
"Tiểu Trần. . ."
Lúc này, trong chiếc nhẫn của Diệp Trần bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm êm tai dễ nghe.
Diệp Trần sửng sốt, trên mặt hiện lên một tia phẫn nộ, không cam lòng.
"Sư tôn, trước đó ngươi đi đâu vậy? Vì sao lúc ta gọi ngươi, ngươi không đáp lại ta. . ."
Diệp Trần trút toàn bộ sự oán hận trong lòng lên trên người sư tôn của mình.
Kể ra tất cả những thành tựu mà hắn đạt được cho tới ngày hôm nay, ít nhiều liên quan đến vị sư tôn trong nhẫn của hắn.
Nhưng mà chuyện xảy ra trong đại điện hôm nay khiến trái tim Diệp Trần băng giá.
Ngày thường vị sư tôn vô cùng đáng tin cậy , thời khắc mấu chốt lại mai danh ẩn tích.
Nàng chẳng lẽ cũng sợ Cố Trường Ca?
"Tiểu Trần, ngươi nghe ta giải thích, mọi chuyện không phải như ngươi nghĩ."
Từ trong nhẫn xuất hiện một thân ảnh nữ tử hư ảo, trên mặt lộ nụ cười khổ.
Tuy rằng bị Diệp Trần trách cứ như vậy, nhưng nàng cũng không để ý, bởi vì dù sao lỗi một phần cũng là do nàng.
"Lúc ấy có một vị thực lực khủng bố tồn tại, thần niệm bao phủ toàn bộ đại điện, ta hoài nghi đó là người có quan hệ với kẻ đứng sau lưng kẻ thù mà ta thất lạc năm đó, cho nên không dám lộ diện. . ."
Nữ tử trong chiếc nhẫn giải thích một hồi.
Dù sao nàng bây giờ chỉ là một sợi tàn hồn, việc có thể làm thật sự là quá ít.
Không cẩn thận mà bị kẻ thù tìm được, kết cục chính là hồn bay phách tán.
Cho nên không thể không cẩn thận một chút.
Diệp Trần phát tiết một lúc sau, cũng tỉnh táo lại.
Nghe vậy không khỏi mở to hai mắt, có chút khiếp sợ nói, " trách không được tên Cố Trường Ca kia làm Thái Huyền Thánh Chủ có thái độ như vậy, không ngờ lại đến từ thượng giới?"
Lai lịch của sư tôn, hắn đương nhiên biết một chút, sư tôn từng là một vị cường giả ở thượng giới.
Kết quả bị kẻ thù ám hại, một sợi tàn hồn lưu lạc hạ giới, bám vào bên trên chiếc nhẫn của một người và bị hắn đoạt được.
Nhưng hắn không nghĩ tới Cố Trường Ca có địa vị kinh khủng như vậy.
Diệp Trần không khỏi trầm mặc.
Nhất thời hắn có chút vô lực cùng mờ mịt.
Chẳng lẽ hắn phải từ bỏ Tô Thanh Ca, mặc cho nàng rơi vào hố lửa sao?
Diệp Trần nắm tay thật chặt, rất không cam lòng.
Hết chương 8.
Chương 9 Diễm Cơ, Lạt Mềm Buộc Chặt
Trong đại lao lạnh lẽo.
Diệp Trần cùng vị sư tôn thần bí kia của hắn đang nói chuyện với nhau, nghĩ cách làm thế nào để rời khỏi nơi này.
"Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, lai lịch của Cố Trường Ca vô cùng khủng bố, khó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa sau lưng hắn còn có cường giả ẩn nấp, hiện giờ ngươi không thể trực diện chống lại hắn . . ."
"Còn nữa ngươi không nên lỗ mãng như vậy."
Sư tôn của Diệp Trần mở miệng nói.
Nàng tên là Diễm Cơ, thân ảnh của nàng hư ảo trong không trung, có một đôi môi căng mọng, đôi mắt phượng yêu mị cùng con ngươi màu đỏ.
Lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra vẻ vô cùng thận trọng.
Mặc dù chỉ là một sợi tàn hồn, nhưng cũng có thể thấy được vài phần phong hoa tuyệt đại.
"Sư Tôn ta biết rồi, thật xin lỗi."
Diệp Trần sau khi tỉnh táo, cũng có chút hối hận.
Chính mình không nên phát hỏa với mỹ nhân sư tôn, giận chó đánh mèo với nàng.
May là sư tôn cũng không tức giận, ngược lại khuyên giải hắn, khiến hắn hết sức cảm động.
Tuy nhiên Diệp Trần sẽ không thừa nhận mình lỗ mãng, hắn lúc ấy thực ra đã nghĩ ra kế sách đối phó rồi.
Chỉ là bất ngờ vào thời khắc mấu chốt, sư tôn của hắn xảy ra sự cố mà thôi.
"Sư tôn ,ta biết rồi , từ nay ta sẽ nhẫn nhịn ẩn mình, chờ về sau cường đại mới có thể đánh bại tên Cố Trường Ca kia."
Diệp Trần cắn răng thề nói.
Hắn suy nghĩ rất nhiều.
Đến cuối hắn vẫn không thể bỏ qua mối thù này.
Hắn cảm thấy Tô Thanh Ca không phải tự nguyện, hẳn là nàng có nỗi khổ của riêng mình.
Hoặc cũng có thể là Cố Trường Ca ép buộc nàng.
Một màn này khiến Diễm Cơ không khỏi nhăn mày, trong lòng thầm than.
Dưới góc nhìn của nàng, tâm trí của Diệp Trần vẫn quá trẻ con.
Bởi vì một nữ nhân, đắc tội người hắn không nên đắc tội.
Hơn nữa nói đi nói lại, Cố Trường Ca vẫn chưa làm gì sai cả.
Thái Huyền thánh địa nịnh nọt hắn, thì trách hắn sao?
Chẳng qua Diệp Trần tốt xấu gì cũng là đệ tử nàng tự mình thu nhận, có thể thức tỉnh cũng là nhờ vào hắn lúc trước cực khổ tu luyện linh khí.
Cho nên những lời này Diễm Cơ không có nói ra.
"Trong đại lao này giam giữ không ít cường giả, có lẽ có thể dựa vào điều này để thoát thân. . ."
Diệp Trần trong lòng thầm nghĩ, hắn sẽ không ngồi chờ chết.
Nếu Thái Huyền thánh địa bất nghĩa, thì đừng trách hắn vô tình!
Trong lòng hắn vô cùng oán hận.
Hai người nói chuyện với nhau rất bí mật, ai ngờ luôn có một đôi mắt thản nhiên âm thầm chăm chú theo dõi tất cả.
Minh lão cố ý ẩn nấp thân hình.
Vị sư tôn thần bí kia của Diệp Trần tuy rằng rất cường đại, nhưng bây giờ chỉ là một sợi tàn hồn, muốn phát hiện ra sự hiện diện của hắn là rất khó.
"Theo như lời công tử nói , cơ duyên liên quan đến gia hỏa này?"
"Một sợi tàn hồn của Tích Thiên cường giả?"
Minh lão nhíu nhíu mày.
Mặc kệ hắn quan sát như thế nào, cũng không thấy Diệp Trần này có điểm gì kì lạ.
Nhưng chiếc nhẫn trong tay hắn, trông có chút cổ quái.
Ẩn ẩn bên trong tựa như có thần hồn dao động.
Vừa rồi giao lưu thần niệm, đều nói rõ rằng phía sau Diệp Trần có cao nhân khác,
Bất quá Cố Trường Ca đã phân phó hắn chỉ là quan sát nhất cử nhất động của Diệp Trần, chuyện còn lại không nên nhúng tay vào.
Cho nên Minh lão cũng cũng không quản nhiều.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã ba ngày trôi qua.
Chuyện Diệp Trần bị giam giữ dưới địa lao, phảng phất bị tất cả mọi người của Thái Huyền thánh địa quên đi.
Cố Trường Ca không đề cập tới.
Ai dám hỏi đến?
Một nội môn đệ tử nho nhỏ, đắc tội lớn như vậy, dù bị nhốt cả đời chết già trong đại lao tối tăm, cũng không quá đáng chút nào.
Cố Trường Ca tâm tình vô cùng sung sướng.
Mà ba ngày này, mỗi ngày Minh lão đều bẩm báo tất cả mọi chuyện xảy ra ở đại lao.
Chuyện của Diệp Trần cùng cái người hắn gọi là sư tôn kia, Cố Trường Ca nắm được khá rõ ràng.
Kịch bản vẫn là kịch bản kia.
Chỉ thay đổi người thôi.
Diệp Trần có thể đi tới ngày hôm nay, ngoại trừ bản thân có vận khí nghịch thiên ra, tuyệt đại đa số thời điểm là dựa vào vị sư tôn thần bí kia của hắn.
Nếu không có vị sư tôn đó, hắn tính là cái thá gì.
Tuy rằng Cố Trường Ca lúc trước nghĩ tới việc trực tiếp ra tay cướp đoạt nhẫn của Diệp Trần.
Nhưng khả năng lớn là vị sư tôn thần bí của hắn sẽ dùng toàn lực liều mạng, dù có hồn bay phách tán cũng sẽ che chở cho Diệp Trần chạy thoát.
Hơn nữa còn có khí vận hư vô mờ mịt che chở hắn.
Biện pháp này rất nguy hiểm.
Cơ hồ chuyện gì cũng không thể thực hiện được.
Làm không tốt hắn cùng Minh lão đều sẽ bỏ mạng lại đây.
"Châm ngòi ly gián kỳ thật cũng không tồi."
"Bất quá như vậy ta sẽ thực sự trở thành nhân vật phản diện, sẽ trở nên tà ác?"
"Không không không, ta đây là vì giá trị thiên mệnh, là nỗ lực tu luyện."
Hắn tự nói mấy lời tỏ vẻ chính nghĩa an ủi bản thân.
Trong đại điện Cố Trường Ca vừa nghĩ ra ý tưởng, chuẩn bị biến thành hành động.
Đúng lúc này, ngoài điện một người thị vệ tiến đến bẩm báo.
"Đại nhân, thánh nữ điện hạ muốn cầu kiến."
Nghe vậy, Cố Trường Ca phục hồi tinh thần lại, ý cười trên mặt thu liễm lại, khôi phục vẻ thản nhiên, bình thản nói, " cho nàng vào đi."
Dù nói thế nào, cũng phải có khí phách của đại nhân vật phản diện.
Lơ Tô Thanh Ca ba ngày, cũng đến lúc gặp mặt rồi.
Kiếp trước Cố Trường Ca tốt xấu gì cũng xem qua hàng ngàn bộ phim, đọc hàng vạn bộ truyện.
Nữ nhân vật chính thông minh như Tô Thanh Ca cần phải biết được nhược điểm của nàng.
Thì việc đối phó sẽ càng dễ hơn.
Đầu tiên phải mài mòn tính cách của nàng.
Dù sao hắn cũng không phải loại mê gái, gặp nữ nhân xinh đẹp thì tay chân mềm nhũn không thể nhúc nhích.
Hơn nữa không phải có câu lạt mềm buộc chặt sao?
Lúc sắp rơi vào tuyệt vọng, lại cho chút ánh sáng.
Phải biết rằng trong ba ngày này, Thái Huyền Thánh Chủ mặt đen như đít nồi, thở dài liên tục.
Nguyên nhân từ đâu?
Con gái mình dường như làm gì đó khiến Cố công tử không thích.
Thái Huyền Thánh Chủ cũng không dám đến trước mặt Cố Trường Ca hỏi những điều này.
Tô Thanh Ca vô cùng hiếu thuận, đương nhiên không muốn thấy dáng vẻ buồn bã này của cha mình.
Mà đây cũng là uy hiếp duy nhất của Cố Trường Ca đối với nàng.
Giọng nói dễ nghe của nàng vang lên: "Thanh Ca gặp qua Cố công tử."
Sắc mặt Tô Thanh Ca có vài phần thấp thỏm, chậm rãi đi vào trong điện.
Nàng hiện tại đã không còn giữ được bình tĩnh như lúc trước.
Hết chương 9.
Chương 10 Công Tâm Là Thượng Sách, Nữ Chủ Thần Phục
Không thể không nói.
Thân làm nữ chủ xứng đôi cùng nam chủ - con cưng của trời.
Vẻ ngoài của Tô Thanh Ca thực sự không tì vết.
Ngũ quan xinh đẹp tinh xảo.
Đôi mắt long lanh trong veo như làn nước , hàng mi dài cong vút.
Tóc đen mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nàng toát ra vẻ đẹp động lòng người.
Toàn thân mặc y phục màu trắng lộ ra phong thái thanh cao thoát tục.
Tính tình thanh tao mà bình tĩnh, thực khó dùng ngôn từ để hình dung tất cả những thứ này.
Phảng phất như tiên nữ từ trên trời cao rơi xuống phàm trần.
Nhưng hiện giờ biểu cảm lại có chút thấp thỏm.
Rốt cuộc cầu kiến Cố Trường Ca khoảng ba ngày, lúc này mới bị triệu kiến, điều này thật sự khiến nàng không đoán được rốt cuộc Cố Trường Ca đang nghĩ gì.
Những nam tử nàng tiếp xúc trước kia, đều giống như Diệp Trần luôn tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ nàng.
Tựa như đối mặt với thần nữ, chỉ có thể ngắm từ xa không thể lại gần.
Người không thèm để ý tới nàng giống như Cố Trường Ca , nàng lần đầu tiên gặp
Bất quá điều này cũng không thể thay đổi quyết tâm của nàng.
Trong ba ngày này , nàng và linh hồn khuác trong cơ thể nàng bàn bạc với nhau, đã nghĩ kỹ tiếp theo phải làm như thế nào, mới có thể vãn hồi cục diện hiện giờ.
"Không biết thánh nữ Thanh Ca có chuyện gì mà muốn gặp Cố mỗ?"
Ở giữa đại điện, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng phía trên , mở mắt nhàn nhạt lên tiếng.
Thần sắc thâm thúy mà lạnh nhạt.
Phảng phất quan sát hết thảy thần linh.
Hắn đương nhiên biết ý đồ của Tô Thanh Ca.
Nhưng không vạch trần trước mặt nàng.
Lúc này muốn cho nàng khuất phục.
Thái độ cũng không thể quá ôn hòa.
Điểm khí vận trên người Tô Thanh Ca thực chất là liên quan đến thân phận nhân vật nữ chủ của nàng.
Nếu nữ chủ "Cam nguyện" thần phục với đại nhân vật phản diện là mình?
Rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện gì?
Cố Trường Ca trong lòng kỳ thật cũng có chút hiếu kỳ.
Hơn nữa so sánh với Diệp Trần mà nói, điểm yếu của Tô Thanh Ca đang trong tay hắn, muốn đánh bại nàng đơn giản hơn nhiều.
"Thanh Ca lần này đến, thật ra là muốn xin lỗi Cố công tử chuyện xảy ra ba ngày trước."
Lúc này, Tô Thanh Ca nhìn về phía Cố Trường Ca nói.
Chuyện này kỳ thật nàng vẫn luôn muốn làm, nhưng Cố Trường Ca không cho nàng cơ hội.
"Ồ, Thanh Ca thánh nữ làm sai chỗ nào?"
Biểu cảm trên mặt Cố Trường Ca không đổi, hỏi ngược lại.
"Chuyện của Diệp Trần , thật ra nguyên nhân bắt nguồn từ ta, ta đã không nói trước với Cố công tử, chuyện này là tại Thanh Ca. . ."
Không thể không nói Tô Thanh Ca thực thông minh, lời giải thích này vô cùng hào phóng, không chút keo kiệt nào.
Rất nhiều chuyện giấu không được Cố Trường Ca, không bằng trực tiếp thản nhiên mà nhận.
Nàng thuận tiện nói quá trình quen biết với Diệp Trần cho hắn nghe.
Đến cả chuyện Diệp Trần ngưỡng mộ nàng, cũng chưa từng dấu diếm.
Ở trước mặt Cố Trường Ca, điều duy nhất nàng có thể làm chính là thẳng thắn hết thảy, biểu hiện thành ý của mình.
"Nữ nhân này, cũng có chút thú vị."
Lúc này, Cố Trường Ca trên mặt cũng không khỏi lộ ra một tia hứng thú.
Nói thật hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
Có lẽ Diệp Trần đoán chừng cũng không nghĩ tới, Tô Thanh Ca sẽ đem tất cả những thứ này nói cho hắn.
Loại nữ nhân thông minh này, chỉ có thể nói không hổ là nữ chủ.
Tính cách như vậy, cùng vẻ ngoài giống bình hoa có thể nói là hoàn toàn bất đồng.
Nàng hiểu được cách tránh đi điều không tốt.
Hiện giờ tông môn gặp khó khăn, nên làm như thế nào, nàng rất rõ ràng, sẽ không làm mấy việc ngốc nghếch.
Đối với khắp cả Thái Huyền thánh địa mà nói, Cố Trường Ca chính là chỗ dựa lớn nhất.
So với Diệp Trần, nàng càng không muốn đắc tội Cố Trường Ca.
Cái gọi là địa thế còn mạnh hơn người chính là ý này.
Lúc này, Cố Trường Ca đều nhịn không được có chút thưởng thức nàng.
Đương nhiên là thuần túy thưởng thức.
Cũng không phải là thèm thân thể người ta.
"Đinh, Tô Thanh Ca tính tình thay đổi, điểm khí vận của Diệp Trần bị hao tổn bốn mươi điểm, giá trị thiên mệnh thêm hai trăm điểm."
Mà lúc này truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
Cố Trường Ca không khỏi hé mắt.
Thú vị.
Xem ra thay đổi quỹ đạo các nhân vật liên quan đến số mệnh của nhân vật chính cũng có thể làm tổn thất điểm khí vận của hắn, từ đó thu hoạch được giá trị thiên mệnh.
Kể từ đó, mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn.
"Ngươi nói cho ta tất cả những thứ này có mục đích gì? Hay ngươi cho là làm như vậy ta sẽ cảm thấy hứng thú với ngươi?"
"Muốn ta buông tha Diệp Trần?"
Nhưng mà Cố Trường Ca lại nói rất không lưu tình, vô cùng lạnh nhạt, mang theo vài phần cười nhạo.
Tô Thanh Ca tuy rằng sớm đã đoán trước được chuyện này.
Nhưng sắc mặt cũng không khỏi biến trắng, vội giải thích nói, " Không dám, Thanh Ca tự biết mình liễu yếu đào tơ, khó có thể lọt vào mắt xanh của Cố công tử, Thanh Ca làm tất cả những chuyện này chỉ đơn giản là muốn thể hiện thành ý mà thôi, hi vọng ngài không để ý chuyện ngày hôm đó."
" Chuyện về Diệp Trần, Thanh Ca không thể thay đổi, Cố công tử nghĩ nhiều rồi."
"Ồ, Diệp Trần si tình với ngươi như thế, không tiếc vì ngươi mà quyết liệt với Thái Huyền thánh địa, thái độ ngươi như vậy, không sợ làm hắn thất vọng sao?"
Thần sắc Cố Trường Ca có chút nghiền ngẫm.
Lời này khiến biểu cảm của Tô Thanh Ca hiện lên vẻ thống khổ.
"Vì tông môn, đây là tâm huyết của phụ thân ta, tất cả những thứ này đều không quan trọng."
Ánh mắt Tô Thanh Ca có chút ảm đạm.
Cố Trường Ca vẻ mặt lạnh nhạt như cũ, không nói lời nào.
Nhưng trong lòng thật ra đang cười ra tiếng.
Công tâm là thượng sách. ( công tâm : đánh đòn tâm lý )
Biện pháp này thật sự rất tuyệt.
"Cố công tử, kỳ thật ta còn có một chuyện muốn nói. Thanh Ca thể chất là Thái Âm Huyền Xá Thể. Chuyện này trừ bản thân ta ra không một ai biết."
Lúc này thấy thần sắc của Cố Trường Ca, nàng lại lên tiếng lần nữa.
Biểu hiện thành ý của mình nói ra bí mật này.
Thái Âm Huyền Xá Thể?
Thể chất tuyệt vời để làm lô đỉnh?
Trong ký ức của Cố Trường Ca đương nhiên có ghi lại loại thể chất này. Nếu để người ngoài biết được nàng sẽ cực kì nguy hiểm, thậm chí đến những lão bất tử, hóa thạch lâu năm cũng sẽ động tâm!
Chẳng qua Tô Thanh Ca thế nhưng lại chủ động nói cho hắn tất cả những thứ này.
Điều này khiến hắn không khỏi có chút bất ngờ.
Nhưng mà rất nhanh Cố Trường Ca đã hiểu được ý của nàng.
Đây cũng xem như nhược điểm của Tô Thanh Ca, chủ động đem nhược điểm nói với mình, cũng có thể coi là thể hiện đủ thành ý cùng áy náy.
Đây không phải là bước đầu tiên nữ chính thuần phục sao??
"Đinh, Tô Thanh Ca bắt đầu xuất hiện dấu hiệu thần phục, điểm khí vận của Diệp Trần bị hao tổn bốn mươi điểm, giá trị thiên mệnh tăng thêm hai trăm."
Mà lúc này thông báo lần thứ hai của hệ thống vang lên.
Cố Trường Ca cũng không ngờ tới.
Quá trình khiến Tô Thanh Ca thần phục lại thuận lợi như vậy.
Kể từ đó điểm khí vận của Diệp Trần đã hạ xuống hơn ba trăm điểm rồi.
Hết chương 10.
Tổn thất của khí vận chi tử một trăm điểm khí vận , cuối cùng mình có thể lấy được năm trăm giá trị thiên mệnh.
Xem ra tỉ lệ đổi là một thành năm.
Nghe âm thanh nhắc nhở trong đầu của hệ thống, Cố Trường Ca trong lòng nghĩ như vậy.
Hắn tính toán thật kỹ dùng những giá trị thiên mệnh này để nâng cấp bảng thuộc tính của mình.
Trong đại điện , Diệp Trần hôn mê bất tỉnh bị chấp pháp đệ tử áp giải đi.
Màn kịch náo loạn này cuối cùng cũng kết thúc.
Đông đảo các vị khách cảm thán không thôi.
"Vị đại nhân tuổi trẻ này không chỉ có thực lực thâm sâu khó lường, chỉ sợ lai lịch cũng là lớn đến không dám tưởng tượng a."
"Không ngờ Thái Huyền Thánh Chủ lại để nữ nhi mình sủng ái nhất tự tiếp khách. . ."
Đại đa số ánh mắt mọi người mang theo thâm ý, nhao nhao suy đoán thân phận của Cố Trường Ca.
Bọn họ đều quyết định.
Trở về sẽ đem tất cả những chuyện ngày hôm nay bẩm báo lại tông môn.
Nếu có cơ hội qua lại thường xuyên với vị đại nhân tuổi trẻ này tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại.
Đương nhiên cũng có thể đoán được, sau đó không lâu Đông Hoang sẽ nhấc lên một trận phong ba bão táp.
Trận sắc phong đại điển này kết thúc rất nhanh.
Trên yến tiệc sau sắc phong đại điển, Thái Huyền thánh tử Sở Huyền khí phách hiên ngang, ngạo nghễ nhất trong chúng đệ tự cùng thế hệ trong tông môn.
Cung kính mà kính Cố Trường Ca đang ngồi ở vị trí cao nhất một ly rượu nói, " Đa tạ công tử cất nhắc chi ân, một ngày nào đó nếu có việc cần đến, nguyện đồng hành cùng công tử, cho dù có nhảy vào dầu sôi lửa bỏng cũng không từ."
Người sáng suốt cũng nhìn ra được, ý hắn là sẽ làm trâu làm ngựa cho Cố Trường Ca.
Nghĩ đến chính mình hiện giờ cũng không kém chó nhỏ vẫy đuôi theo chủ.
Sở Huyền thân làm Thái Huyền thánh tử.
Ngược lại cũng khá phù hợp.
Cố Trường Ca liền tiếp nhận ly rượu này, hơi mỉm cười, sau đó uống một hơi cạn sạch nói, " ta chỉ là kẻ hèn làm chuyện nhỏ mà thôi, Sở Huyền huynh không cần phải để ý như vậy ."
"Đa tạ công tử."
Sắc mặt Sở Huyền lập tức vui vẻ.
"Lão phu kính công tử một ly. . ."
"Công tử tới hạ giới, là may mắn của Đông Hoang ta. ."
Tất cả trưởng lão và đệ tử ở đây đều không phải kẻ ngốc, đương nhiên đều hiểu cục diện trước mắt, cũng bắt đầu nhao nhao phụ họa, kính rượu Cố Trường Ca.
Đồng thời thầm mắng trong lòng cái tên Sở Huyền thật là nhanh nhạy.
Ngày thường không nhìn ra hắn nhanh nhạy khôn khéo như vậy.
Nhưng thật không ngờ công phu nịnh nọt của hắn lại không phải dạng vừa.
Nhanh như vậy liền trở thành chó săn của vị đại nhân tuổi trẻ này.
Trong lòng rất nhiều đệ tử nổi lên hâm mộ cùng ghen ghét .
"Thanh Ca. . ."
Thái Huyền Thánh Chủ thấy con gái mình sắc mặt có chút tái nhợt, tựa hồ có chút thất thần .
Mày không khỏi nhíu lại.
Từ tình huống vừa rồi có thể nhìn ra, Cố công tử chắc chắn có hảo cảm với con gái mình.
Nhưng vì sao từ lúc sắc phong đại điển kết thúc không thấy Cố công tử nói gì nữa ?
"Phụ thân. . ."
Tô Thanh Ca khẽ lắc đầu, sắc mặt trắng bệch.
Nàng không hề giải thích.
Cố Trường Ca sao lại có vẻ hứng thú với nàng.
Dáng vẻ khi nãy đơn thuần là cố ý làm để Diệp Trần xem.
Nàng không biết Diệp Trần cùng Cố Trường Ca trước đó rốt cuộc có thù oán gì, phải làm ra chuyện cố ý làm Diệp Trần nhục nhã như vậy.
Nhưng nàng biết vào lúc này, tốt nhất không nên khiến Cố Trường Ca tức giận.
Thân phận của hắn như vậy, bên người há lại thiếu thiên chi kiêu nữ?
Tô Thanh Ca rất thông minh, cho nên trong lòng vẫn tự biết mình.
"Ai. . ."
Thái Huyền Thánh Chủ ngược lại cũng không ngốc, từ thần sắc của nữ nhi, cũng đoán được điều gì.
Trên mặt lộ ra vẻ u sầu.
Nghe thấy tiếng thở dài của phụ thân, trong lòng Tô Thanh Ca cũng không dễ chịu.
Nàng biết phụ thân là người như thế nào.
Biết hắn làm như vậy nhất định là có nỗi khổ của riêng mình.
Nàng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca một cái, do dự một chút.
Rốt cuộc cắn răng, đợi lúc yến hội sắp kết thúc, quyết định đi tới chỗ Cố Trường Ca nói lời xin lỗi.
Dù sao chuyện ngày hôm nay, nói cho cùng cũng là vì nàng mà ra.
Nhưng mà Cố Trường Ca từ đầu đến cuối cũng không thèm liếc nhìn nàng đến một cái, mà đi theo Sở Huyền cười nói vui vẻ, trở về cung điện nghỉ ngơi.
Lời mời ngắm trăng tối nay, dường như chỉ là lời nói đùa mà thôi.
Đương nhiên, Cố Trường Ca đương nhiên chỉ là đùa mà thôi.
Hắn không có thời gian rảnh rỗi cùng Tô Thanh Ca ngắm trăng gì cả.
Tuy rằng dưa ép có thể giải khát.
Nhưng giải khát cũng có thể gặp khí vận phản phệ, nói không chừng không biết sẽ gặp phải trời đánh hay thần thú tập kích gì đó.
Chuyện này quá nguy hiểm.
Tô Thanh Ca mặc dù rất xinh đẹp, bạch y tung bay, phong thái rung động lòng người, xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng cũng không đáng.
Thấy Cố Trường Ca đã đi xa, Tô Thanh Ca không khỏi ngây ngốc tại chỗ, lời muốn nói một câu cũng không kịp nói ra.
Tính tình của nàng trước giờ luôn lạnh nhạt với mọi chuyện và thích yên tĩnh.
Nói thì nói vậy, nhưng lầm đầu tiên nàng bị người khác khinh thị như vậy .
Mỗi lần Diệp Trần cùng nàng nói một câu, hắn cũng sẽ vui sướng hưng phấn nửa ngày.
Trong lòng Tô Thanh Ca không khỏi thở dài, chuẩn bị suy nghĩ biện pháp khác để cứu chữa.
"Cố Trường Ca này thực sự làm người khác khó có thể nắm bắt . ."
"So với tên Diệp Trần kia thú vị hơn nhiều."
Lúc này, trong đầu Tô Thanh Ca một giọng nữ mang theo ý cười vang lên.
Tuy rằng giọng nói vô cùng êm tai, nhưng lại lộ ra sự tà ác đáng sợ.
Bất quá Tô Thanh Ca hiển nhiên đã sớm quen với giọng nói này.
Trên mặt một mảnh bình tĩnh như cũ.
Từ khi nàng sinh ra thanh âm này vẫn luôn đi cùng nàng.
Đây là bí mật mà đến cả phụ thân nàng cũng chưa từng biết đến.
Nhất thể song hồn. ( 1 thân thể, 2 linh hồn )
Đêm khuya.
Cố Trường Ca ở bên trong cung điện.
Một khuôn mặt mơ hồ của một hắc y lão giả, hiện lên giữa không trung.
"Chuyện tìm hiểu thế nào?"
Cố Trường Ca ngồi xếp bằng tại trên giường, ý thức vừa rời khỏi từ giao diện hệ thống, nheo mắt hỏi.
"Công tử, mọi chuyện quả nhiên như ngài sở liệu."
"Thái Huyền Thánh Chủ gọi Tô Thanh Ca đi, kể cho nàng nỗi khổ của mình."
"Nỗi khổ gì?"
Cố Trường Ca nhướng mày.
Hắc y lão giả cung kính trả lời nói, " Hiện giờ người mạnh nhất Thái Huyền thánh địa là thái thượng trưởng lão, thật ra đã chết 3 năm trước, chỉ là tin tức chưa từng bị ngoại giới biết được. Thái Huyền thánh địa cần tìm gấp một chỗ dựa mới."
"Ngoài ra, thê tử của Thái Huyền Thánh Chủ, chính là quý nữ của thượng giới, năm đó bị thế lực kia tìm về thượng giới. Thái Huyền Thánh Chủ nghĩ rằng bằng con đường cho Tô Thanh Ca làm quen với công tử , từ đó có thể tìm được hành tung của thê tử."
"Ồ, không nghĩ tới mọi chuyện lại bị ta đoán trúng."
Cố Trường Ca cười cười.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, nếu Tô Thanh Ca thân làm nữ chủ, nói vậy cũng có chỗ không đơn giản.
Vì thế đã để hắc y lão giả đi tìm hiểu tin tức.
Hắc y lão giả tên là Minh lão.
Xem như là hộ giá giả của hắn cùng hắn hạ giới, thực lực rất cường đại.
Đừng nói là ở Thái Huyền thánh địa, ngay cả toàn bộ Đông Hoang, cũng không có mấy nơi hắc y lão giả không đi được.
Hết chương 6.
Chương 7 Đại Lễ Bao!
Sau khi biết được tin tức về Tô Thanh Ca ,Cố Trường Ca lâm vào trầm ngâm.
"Công tử, lão phu có một chuyện không rõ."
Minh lão sắc mặt hiện lên một tia nghi hoặc không hiểu.
Dựa theo tính tình của Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca tìm hiểu bất cứ chuyện gì đều có nguyên nhân cả. Hắn trước nay cũng không hề hỏi qua.
Nhưng mà hắn không thể hiểu được, vì sao hôm nay công tử lại dùng khí tức của mình đi áp chế Diệp Trần?
Minh lão dò hỏi chuyện này, thực ra là chuyện bình thường.
Xuyên không đến đây, dung hợp ký ức đời trước, Cố Trường Ca đã sớm nghĩ xong lí do ứng phó rồi.
Ánh mắt Cố Trường Ca vẫn bình thản như cũ, không nhanh không chậm nói, " Trên người Diệp Trần, có khí vận vô cùng lớn, ta có thể thông qua hắn tìm được cơ duyên."
Hắn nói lời này kỳ thật cũng không sai.
Dù sao mình muốn giành điểm khí vận trên người Diệp Trần.
Mặt khác cơ duyên của khí vận chi tử chắc chắn không ít.
Đoạt cơ duyên của hắn, không phải là chuyện mình nên làm sao?
Cố Trường Ca nghĩ tới những chuyện này, khẽ lắc đầu.
"Hoá ra là như vậy." Minh lão gật gật đầu, có chút bừng tỉnh nói.
Công tử từ nhỏ liền bị gia tộc nói là trời sinh thần cách.
Rất nhiều truyện Cố Trường Ca có thể nhìn trước , đoán trước, biết rõ hơn cả những tiền bối đi trước.
Hắn cũng không nghi ngờ những lời này là thật hay giả.
Công tử hạ giới trên danh nghĩa là rèn luyện, nhưng thật ra là đang tìm kiếm một cơ duyên.
"Đi đến địa lao quan sát chặt chẽ nhất cử nhất động của Diệp Trần, nhưng mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều không cần ra tay quấy nhiễu." Cố Trường Ca nghĩ đến cái gì, sau đó lại phân phó một câu.
Hắn đã thăm dò được cách làm điểm khí vận suy giảm.
Đả kích Diệp Trần là một cách.
Về phương diện khác chắc là thông qua việc cướp đi cơ duyên của hắn.
Có một số việc, ví dụ như quan hệ cá nhân là việc không phải lão thiên ba ba của khí vận chi tử có thể muốn tương trợ là tương trợ được.
Giống như hiện tại, giữa nữ chủ Tô Thanh Ca và Diệp Trần, chắc chắn có không ít khoảng cách.
"Vâng công tử."
Minh lão trả lời, sau đó thân ảnh dần dần tiêu tán giữa hư không.
Thông qua nữ chủ Tô Thanh Ca để làm giảm điểm khí vận của Diệp Trần.
Đây là một biện pháp tốt.
Trong đại điện chỉ dùng chút thủ đoạn thông qua Tô Thanh Ca thôi, đã phá hủy tâm cảnh của Diệp Trần.
Có thể thấy được phá hỏng quan hệ của khí vận chi tử và nữ chủ có mối quan hệ vô cùng mật thiết, có thể lợi dụng nữ chủ để giảm điểm khí vận của Diệp Trần.
Mặt khác khống chế nhược điểm của Tô Thanh Ca, từ đó dùng chút thủ đoạn lên người nàng.
"Trên người Tô Thanh Ca có hơn ba trăm điểm khí vận, nhìn cũng có chút thèm a."
Nghĩ tới đây Cố Trường Ca lắc lắc đầu, biểu cảm mang theo dị sắc, càng lúc càng thích ứng với thân phận của mình bây giờ.
Ngay sau đó, hắn gọi ra hệ thống của mình.
Thuộc tính giao diện hiện lên trước mắt.
Chủ nhân: Cố Trường Ca.
Thân phận: đệ tử chân truyền của Đạo Thiên Tiên Cung .
Thể chất huyết mạch: Ma tâm đạo cốt.
Tu vi: Thánh Chủ cảnh đỉnh phong.
Công pháp Thần Thông: Đạo Thiên Tiên Điển, Vạn Hóa Ma Thân (thiên phú), Thôn Tiên Ma Công. ..
Giá trị thiên mệnh : Năm trăm năm mươi.
Khí vận điểm: Ba mươi (màu đen).
Hệ thống thương thành: Đạt được một ngàn thiên mệnh giá trị chủ động mở ra.
Kho hàng: Đại lễ bao tân thủ * 1(chờ nhận).
"Đại lễ bao dành cho tân chủ nhân?"
Bỗng nhiên, Cố Trường Ca trong đầu vừa động, phát hiện mình hình như quên cái gì .
Lúc trước cũng không chú ý còn có hàng tồn kho tồn tại.
"Nhận hay không?" Gợi ý của hệ thống.
Cố Trường Ca bật cười một tiếng, lúc này không thể lựa chọn không nhận đi?
"Nhận."
Hắn tâm niệm vừa động.
Ong!
Rất nhanh một chiếc rương nhảy ra ngoài hiện ra kim quang lộng lẫy, tản ra thần quang mờ mịt, ở trước mắt hắn phát ra tia sáng chói mắt, sau đó chậm rãi mở ra.
"Đinh, chúc mừng chủ nhân may mắn, ngươi nhận được 1- Phá Vực phù, 1- Ngũ Sắc Pháp Y , 1 phần ba hạt giống thế giới ."
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai.
Cố Trường Ca suy nghĩ, đồ chơi này hoá ra giống với mở rương may mắn là phải dựa vào vận khí.
Mặc dù mình thân mang vận rủi, nhưng hình như cũng không ảnh hưởng tới hệ thống.
Ba món đồ, có vẻ như cũng không tệ.
Phá Vực phù ý nghĩa như tên, có thể phá vỡ vực chướng, xuyên qua hai vực.
Ngũ Sắc Pháp Y là một kiện phòng ngự pháp khí, Cố Trường Ca đọc qua phần giới thiệu, phát hiện món đồ này khá là lợi hại.
Có thể chắn được một kích toàn lực của cường giả Hư Thần cảnh.
Nhục Thân, Linh Hải, Hồn Cung, Thần Thông, Đại Năng, Thánh Chủ, Phong Hầu, Phong Vương, Hư Thần.
Đây là phân chia cấp bậc tu luyện của thế giới này.
Thực ra phía trên Hư Thần vẫn còn cấp bậc cao hơn , nhưng đó là ở thế giới khác, động một chút là hủy thiên diệt địa, sức mạnh khủng bố khó có thể diễn tả được.
Cố Trường Ca lập tức mặc Ngũ Sắc Pháp Y này vào.
Nhìn từ bên ngoài, đây là một chiếc áo màu trắng, chất liệu có chút kì lạ, tựa như tiên y, toả ra ánh sáng mờ ảo.
Trừ bỏ nhìn bên ngoài có chút bất phàm ra, thật cũng không có điểm gì đặc biệt cả.
Sau đó hắn chú ý tới hạt giống thế giới, xem phần giới thiệu.
"Hạt giống thế giới hoàn chỉnh, sau khi luyện hoá, có thể nuôi dưỡng một thế giới trong cơ thể nó, thế giới trong nó biến đổi không ngừng, tự sinh tự diệt."
"Cũng thú vị đấy, tạo một thế giới trong cơ thể nó?"
Thứ này hoàn toàn có thể xưng là thần vật a.
Cố Trường Ca ánh mắt cũng không khỏi hơi sáng lên.
Hắn còn nghĩ về sau nếu thật sự gặp nguy nan, nên chạy trốn như thế nào.
Trong hạt giống này tồn tại một thế giới, chính là nơi tốt để chạy trốn.
Rốt cuộc ai cũng không thể bảo đảm, sẽ không gặp phải hiểm cảnh.
Đáng tiếc, hiện tại chỉ có một phần ba.
Cố Trường Ca thở dài một tiếng, "Thôi, trước mặc kệ, vẫn là tăng tu vi lên đã rồi nói ."
Trời đất bao la, thực lực quan trọng nhất.
Ai cũng không thể ngăn cản ta tu luyện.
"Hệ thống tăng thêm cho ta."
Dựa vào nỗ lực của mình đạt được giá trị thiên mệnh, có thể mở hack không?
Hết chương 7.
Chương 8 Vị Sư Tôn Thần Bí của Diệp Trần
Đạo Thiên Tiên Điển.
Đây là công pháp tu luyện của Cố Trường Ca.
Đồng thời cũng là công pháp đệ tử chân truyền Đạo Thiên Tiên Cung mới có tư cách được học, chỉ thẳng tiên vị, là tiền vốn giúp Bất hủ đại giáo trường tồn thế gian.
Không biết bao nhiêu bất hủ đại giáo, vô thượng đạo thống đều thèm muốn không thôi.
Hiện giờ Cố Trường Ca đã tu luyện đến tầng thứ sáu, ở thượng giới trong lứa cùng thế hệ, cũng thuộc những nhân tài kiệt xuất hàng đầu.
Nhưng với thiên phú cường đại của nguyên chủ, cũng kẹt ở giai đoạn này hơn nửa năm, khó có thể đột phá đến tầng tiếp theo.
"Nếu có thể dùng đến giá trị thiên mệnh , vậy tăng công pháp lên tầng tiếp theo, tự nhiên có thể đột phá tu vi."
Ý tưởng của Cố Trường Ca rất đơn giản.
Hắn hiện tại có năm trăm năm mươi điểm giá trị thiên mệnh trong túi.
"Hệ thống, tăng thêm cho ta ."
Ý niệm vừa động Cố Trường Ca cảm nhận được một cỗ khí thanh mát chảy khắp tứ chi .
Đồng thời, trong đầu có một loại cảm giác vừa sâu xa vừa khó hiểu .
Trong đầu hiện lên những kiến thức về Đạo Thiên Tiên Điển, đồng thời hắn cũng ngộ ra được đạo lý sâu xa trong đó.
Sau đó hoàn toàn khống chế được nó.
Giá trị thiên mệnh tụt xuống cực nhanh , tốc độ giảm xuống có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ong!
Rốt cuộc cũng đột phá tầng thứ bảy Đạo Thiên Tiên Điển.
Trong cung điện, giữa bầu trời xuất hiện tiếng lôi âm vang.
Uy áp bàng bạc, bao phủ tứ phương.
Xung quanh đại điện hoàn toàn tĩnh mịch.
Bọn thị vệ phụ trách việc canh gác , trong mắt hiện lên một mảnh kinh sợ.
Hai người quay đầu nhìn một cái, âm thanh phát run.
"Khí tức khi nãy, sao lại kinh khủng như vậy. . ."
"Giống như trong cung điện kia, đang ẩn giấu một đại ma đầu tuyệt thế ."
"Ăn nói cẩn thận, ăn nói cẩn thận, lời này không thể nói ra."
Cả người bọn họ đều toát mồ hôi lạnh ướt đẫm, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
Vị đại nhân tuổi trẻ này, chẳng lẽ đang tu luyện ở đây sao?
Khí tức này thật sự quá đáng sợ đi.
"Đây là thực lực Phong Hầu cảnh sao? Quả nhiên khủng bố như vậy."
Bên trong cung điện, Cố Trường Ca khẽ cười một tiếng, thở ra một hơi.
Không gian trước mắt, lập tức phát ra một loạt âm thanh ù ù ù vô cùng khủng bố.
So với trước kia cường đại hơn rất nhiều, khí tức khủng bố từ hắn trên người trào ra như nước.
Huyết mạch, lục phủ ngũ tạng thậm chí cốt cách, vào lúc này đều có một cảm giác trong suốt lộng lẫy, tựa như vừa trải qua luyện hoá vậy.
Ẩn ẩn đạo uẩn, cùng với ma ý khủng bố, thấm vào tim và xương cốt.
Đột phá tu vi, làm cho rất nhiều thiên phú của Cố Trường Ca cũng tăng thêm một bước.
Thậm chí nhục thân cũng cường đại hơn rất nhiều.
Ma Tâm Đạo Cốt.
Cái này thực bất phàm a.
Đương nhiên kết hợp với ký ức nguyên chủ hắn có thể thấy được, Ma Tâm Đạo Cốt có nhắc đến một vị khí vận chi tử khác.
Nga không phải, hẳn là khí vận chi nữ.
Ma tâm chính là bản thân hắn.
Nhưng đạo cốt này thì không phải .
"Xem ra Đạo Thiên Tiên Điển cấp bậc hẳn là rất cao, đột phá một tầng liền hao phí nhiều giá trị thiên mệnh như vậy"
Rất nhanh Cố Trường Ca liền không cười nổi nữa.
Đột phá tu vi là chuyện tốt.
Cảm giác cường đại khống chế hết thảy mọi thứ này đúng là rất kỳ diệu.
Nhưng hơn năm trăm điểm giá trị thiên mệnh chỉ vì khoảnh khắc vừa rồi mà tiêu hao sạch sẽ.
Có thể đoán ra rằng mỗi một tầng Đạo Thiên Tiên Điển có điểm rất cao.
Chỉ thẳng tiên vị, điều này có lẽ không phải chỉ là nói suông.
"Được rồi, dù sao còn có rau hẹ Diệp Trần đang chờ ta cắt, về sau sẽ có rất nhiều giá trị thiên mệnh"
Bất quá rất nhanh Cố Trường Ca cũng không để ý nữa.
Dù sao trước mắt còn có chuyện chờ hắn xử lí.
Diệp Trần, tuy rằng dáng vẻ ngươi nỗ lực tu luyện vô cùng chật vật, nhưng lúc bị ta cắt rau hẹ, thật sự rất đẹp trai a.
. ..
Cùng lúc đó.
Trong địa lao ẩm thấp tối đen của Thái Huyền thánh địa.
Không gian ẩm ướt, không khí có mùi thối , tràn ngập không khí mùi của xác người thối rữa.
Diệp Trần ngồi yên trên mặt đất, hai mắt vô thần, biểu cảm có chút dại ra.
Tu vi hắn bị phong lại, mang theo xiềng xích, từ ngày nhận khuất nhục khủng bố đó hắn vẫn chưa phục hồi tinh thần.
Cho tới nay, trừ ba năm trước đây hắn gặp phải một lần khuất nhục từ vị hôn thê trước.
Hắn chưa bao giờ phải chịu khuất nhục như ngày hôm nay?
Mặc kệ gặp phải khốn cảnh gì, dù vào tuyệt cảnh có thể trở ra, biến nguy thành an.
Nhưng mà hôm nay, tình huống dường như không giống như trước?
"Cố Trường Ca. . ."
Diệp Trần đôi mắt đỏ lên, cơ hồ từ trong cổ họng gằn lên mấy chữ này .
Nghĩ đến kẻ thù luôn tỏ vẻ cao cao tại thượng kia, quan sát hết thảy mọi thứ với biểu cảm lạnh nhạt .
Trong lòng hắn dâng lên một trận uất nghẹn cùng căm phẫn không thôi, căn bản chịu không nổi.
"Tiểu Trần. . ."
Lúc này, trong chiếc nhẫn của Diệp Trần bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm êm tai dễ nghe.
Diệp Trần sửng sốt, trên mặt hiện lên một tia phẫn nộ, không cam lòng.
"Sư tôn, trước đó ngươi đi đâu vậy? Vì sao lúc ta gọi ngươi, ngươi không đáp lại ta. . ."
Diệp Trần trút toàn bộ sự oán hận trong lòng lên trên người sư tôn của mình.
Kể ra tất cả những thành tựu mà hắn đạt được cho tới ngày hôm nay, ít nhiều liên quan đến vị sư tôn trong nhẫn của hắn.
Nhưng mà chuyện xảy ra trong đại điện hôm nay khiến trái tim Diệp Trần băng giá.
Ngày thường vị sư tôn vô cùng đáng tin cậy , thời khắc mấu chốt lại mai danh ẩn tích.
Nàng chẳng lẽ cũng sợ Cố Trường Ca?
"Tiểu Trần, ngươi nghe ta giải thích, mọi chuyện không phải như ngươi nghĩ."
Từ trong nhẫn xuất hiện một thân ảnh nữ tử hư ảo, trên mặt lộ nụ cười khổ.
Tuy rằng bị Diệp Trần trách cứ như vậy, nhưng nàng cũng không để ý, bởi vì dù sao lỗi một phần cũng là do nàng.
"Lúc ấy có một vị thực lực khủng bố tồn tại, thần niệm bao phủ toàn bộ đại điện, ta hoài nghi đó là người có quan hệ với kẻ đứng sau lưng kẻ thù mà ta thất lạc năm đó, cho nên không dám lộ diện. . ."
Nữ tử trong chiếc nhẫn giải thích một hồi.
Dù sao nàng bây giờ chỉ là một sợi tàn hồn, việc có thể làm thật sự là quá ít.
Không cẩn thận mà bị kẻ thù tìm được, kết cục chính là hồn bay phách tán.
Cho nên không thể không cẩn thận một chút.
Diệp Trần phát tiết một lúc sau, cũng tỉnh táo lại.
Nghe vậy không khỏi mở to hai mắt, có chút khiếp sợ nói, " trách không được tên Cố Trường Ca kia làm Thái Huyền Thánh Chủ có thái độ như vậy, không ngờ lại đến từ thượng giới?"
Lai lịch của sư tôn, hắn đương nhiên biết một chút, sư tôn từng là một vị cường giả ở thượng giới.
Kết quả bị kẻ thù ám hại, một sợi tàn hồn lưu lạc hạ giới, bám vào bên trên chiếc nhẫn của một người và bị hắn đoạt được.
Nhưng hắn không nghĩ tới Cố Trường Ca có địa vị kinh khủng như vậy.
Diệp Trần không khỏi trầm mặc.
Nhất thời hắn có chút vô lực cùng mờ mịt.
Chẳng lẽ hắn phải từ bỏ Tô Thanh Ca, mặc cho nàng rơi vào hố lửa sao?
Diệp Trần nắm tay thật chặt, rất không cam lòng.
Hết chương 8.
Chương 9 Diễm Cơ, Lạt Mềm Buộc Chặt
Trong đại lao lạnh lẽo.
Diệp Trần cùng vị sư tôn thần bí kia của hắn đang nói chuyện với nhau, nghĩ cách làm thế nào để rời khỏi nơi này.
"Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, lai lịch của Cố Trường Ca vô cùng khủng bố, khó có thể tưởng tượng được. Hơn nữa sau lưng hắn còn có cường giả ẩn nấp, hiện giờ ngươi không thể trực diện chống lại hắn . . ."
"Còn nữa ngươi không nên lỗ mãng như vậy."
Sư tôn của Diệp Trần mở miệng nói.
Nàng tên là Diễm Cơ, thân ảnh của nàng hư ảo trong không trung, có một đôi môi căng mọng, đôi mắt phượng yêu mị cùng con ngươi màu đỏ.
Lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ hiện ra vẻ vô cùng thận trọng.
Mặc dù chỉ là một sợi tàn hồn, nhưng cũng có thể thấy được vài phần phong hoa tuyệt đại.
"Sư Tôn ta biết rồi, thật xin lỗi."
Diệp Trần sau khi tỉnh táo, cũng có chút hối hận.
Chính mình không nên phát hỏa với mỹ nhân sư tôn, giận chó đánh mèo với nàng.
May là sư tôn cũng không tức giận, ngược lại khuyên giải hắn, khiến hắn hết sức cảm động.
Tuy nhiên Diệp Trần sẽ không thừa nhận mình lỗ mãng, hắn lúc ấy thực ra đã nghĩ ra kế sách đối phó rồi.
Chỉ là bất ngờ vào thời khắc mấu chốt, sư tôn của hắn xảy ra sự cố mà thôi.
"Sư tôn ,ta biết rồi , từ nay ta sẽ nhẫn nhịn ẩn mình, chờ về sau cường đại mới có thể đánh bại tên Cố Trường Ca kia."
Diệp Trần cắn răng thề nói.
Hắn suy nghĩ rất nhiều.
Đến cuối hắn vẫn không thể bỏ qua mối thù này.
Hắn cảm thấy Tô Thanh Ca không phải tự nguyện, hẳn là nàng có nỗi khổ của riêng mình.
Hoặc cũng có thể là Cố Trường Ca ép buộc nàng.
Một màn này khiến Diễm Cơ không khỏi nhăn mày, trong lòng thầm than.
Dưới góc nhìn của nàng, tâm trí của Diệp Trần vẫn quá trẻ con.
Bởi vì một nữ nhân, đắc tội người hắn không nên đắc tội.
Hơn nữa nói đi nói lại, Cố Trường Ca vẫn chưa làm gì sai cả.
Thái Huyền thánh địa nịnh nọt hắn, thì trách hắn sao?
Chẳng qua Diệp Trần tốt xấu gì cũng là đệ tử nàng tự mình thu nhận, có thể thức tỉnh cũng là nhờ vào hắn lúc trước cực khổ tu luyện linh khí.
Cho nên những lời này Diễm Cơ không có nói ra.
"Trong đại lao này giam giữ không ít cường giả, có lẽ có thể dựa vào điều này để thoát thân. . ."
Diệp Trần trong lòng thầm nghĩ, hắn sẽ không ngồi chờ chết.
Nếu Thái Huyền thánh địa bất nghĩa, thì đừng trách hắn vô tình!
Trong lòng hắn vô cùng oán hận.
Hai người nói chuyện với nhau rất bí mật, ai ngờ luôn có một đôi mắt thản nhiên âm thầm chăm chú theo dõi tất cả.
Minh lão cố ý ẩn nấp thân hình.
Vị sư tôn thần bí kia của Diệp Trần tuy rằng rất cường đại, nhưng bây giờ chỉ là một sợi tàn hồn, muốn phát hiện ra sự hiện diện của hắn là rất khó.
"Theo như lời công tử nói , cơ duyên liên quan đến gia hỏa này?"
"Một sợi tàn hồn của Tích Thiên cường giả?"
Minh lão nhíu nhíu mày.
Mặc kệ hắn quan sát như thế nào, cũng không thấy Diệp Trần này có điểm gì kì lạ.
Nhưng chiếc nhẫn trong tay hắn, trông có chút cổ quái.
Ẩn ẩn bên trong tựa như có thần hồn dao động.
Vừa rồi giao lưu thần niệm, đều nói rõ rằng phía sau Diệp Trần có cao nhân khác,
Bất quá Cố Trường Ca đã phân phó hắn chỉ là quan sát nhất cử nhất động của Diệp Trần, chuyện còn lại không nên nhúng tay vào.
Cho nên Minh lão cũng cũng không quản nhiều.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đã ba ngày trôi qua.
Chuyện Diệp Trần bị giam giữ dưới địa lao, phảng phất bị tất cả mọi người của Thái Huyền thánh địa quên đi.
Cố Trường Ca không đề cập tới.
Ai dám hỏi đến?
Một nội môn đệ tử nho nhỏ, đắc tội lớn như vậy, dù bị nhốt cả đời chết già trong đại lao tối tăm, cũng không quá đáng chút nào.
Cố Trường Ca tâm tình vô cùng sung sướng.
Mà ba ngày này, mỗi ngày Minh lão đều bẩm báo tất cả mọi chuyện xảy ra ở đại lao.
Chuyện của Diệp Trần cùng cái người hắn gọi là sư tôn kia, Cố Trường Ca nắm được khá rõ ràng.
Kịch bản vẫn là kịch bản kia.
Chỉ thay đổi người thôi.
Diệp Trần có thể đi tới ngày hôm nay, ngoại trừ bản thân có vận khí nghịch thiên ra, tuyệt đại đa số thời điểm là dựa vào vị sư tôn thần bí kia của hắn.
Nếu không có vị sư tôn đó, hắn tính là cái thá gì.
Tuy rằng Cố Trường Ca lúc trước nghĩ tới việc trực tiếp ra tay cướp đoạt nhẫn của Diệp Trần.
Nhưng khả năng lớn là vị sư tôn thần bí của hắn sẽ dùng toàn lực liều mạng, dù có hồn bay phách tán cũng sẽ che chở cho Diệp Trần chạy thoát.
Hơn nữa còn có khí vận hư vô mờ mịt che chở hắn.
Biện pháp này rất nguy hiểm.
Cơ hồ chuyện gì cũng không thể thực hiện được.
Làm không tốt hắn cùng Minh lão đều sẽ bỏ mạng lại đây.
"Châm ngòi ly gián kỳ thật cũng không tồi."
"Bất quá như vậy ta sẽ thực sự trở thành nhân vật phản diện, sẽ trở nên tà ác?"
"Không không không, ta đây là vì giá trị thiên mệnh, là nỗ lực tu luyện."
Hắn tự nói mấy lời tỏ vẻ chính nghĩa an ủi bản thân.
Trong đại điện Cố Trường Ca vừa nghĩ ra ý tưởng, chuẩn bị biến thành hành động.
Đúng lúc này, ngoài điện một người thị vệ tiến đến bẩm báo.
"Đại nhân, thánh nữ điện hạ muốn cầu kiến."
Nghe vậy, Cố Trường Ca phục hồi tinh thần lại, ý cười trên mặt thu liễm lại, khôi phục vẻ thản nhiên, bình thản nói, " cho nàng vào đi."
Dù nói thế nào, cũng phải có khí phách của đại nhân vật phản diện.
Lơ Tô Thanh Ca ba ngày, cũng đến lúc gặp mặt rồi.
Kiếp trước Cố Trường Ca tốt xấu gì cũng xem qua hàng ngàn bộ phim, đọc hàng vạn bộ truyện.
Nữ nhân vật chính thông minh như Tô Thanh Ca cần phải biết được nhược điểm của nàng.
Thì việc đối phó sẽ càng dễ hơn.
Đầu tiên phải mài mòn tính cách của nàng.
Dù sao hắn cũng không phải loại mê gái, gặp nữ nhân xinh đẹp thì tay chân mềm nhũn không thể nhúc nhích.
Hơn nữa không phải có câu lạt mềm buộc chặt sao?
Lúc sắp rơi vào tuyệt vọng, lại cho chút ánh sáng.
Phải biết rằng trong ba ngày này, Thái Huyền Thánh Chủ mặt đen như đít nồi, thở dài liên tục.
Nguyên nhân từ đâu?
Con gái mình dường như làm gì đó khiến Cố công tử không thích.
Thái Huyền Thánh Chủ cũng không dám đến trước mặt Cố Trường Ca hỏi những điều này.
Tô Thanh Ca vô cùng hiếu thuận, đương nhiên không muốn thấy dáng vẻ buồn bã này của cha mình.
Mà đây cũng là uy hiếp duy nhất của Cố Trường Ca đối với nàng.
Giọng nói dễ nghe của nàng vang lên: "Thanh Ca gặp qua Cố công tử."
Sắc mặt Tô Thanh Ca có vài phần thấp thỏm, chậm rãi đi vào trong điện.
Nàng hiện tại đã không còn giữ được bình tĩnh như lúc trước.
Hết chương 9.
Chương 10 Công Tâm Là Thượng Sách, Nữ Chủ Thần Phục
Không thể không nói.
Thân làm nữ chủ xứng đôi cùng nam chủ - con cưng của trời.
Vẻ ngoài của Tô Thanh Ca thực sự không tì vết.
Ngũ quan xinh đẹp tinh xảo.
Đôi mắt long lanh trong veo như làn nước , hàng mi dài cong vút.
Tóc đen mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nàng toát ra vẻ đẹp động lòng người.
Toàn thân mặc y phục màu trắng lộ ra phong thái thanh cao thoát tục.
Tính tình thanh tao mà bình tĩnh, thực khó dùng ngôn từ để hình dung tất cả những thứ này.
Phảng phất như tiên nữ từ trên trời cao rơi xuống phàm trần.
Nhưng hiện giờ biểu cảm lại có chút thấp thỏm.
Rốt cuộc cầu kiến Cố Trường Ca khoảng ba ngày, lúc này mới bị triệu kiến, điều này thật sự khiến nàng không đoán được rốt cuộc Cố Trường Ca đang nghĩ gì.
Những nam tử nàng tiếp xúc trước kia, đều giống như Diệp Trần luôn tỏ ra vô cùng ngưỡng mộ nàng.
Tựa như đối mặt với thần nữ, chỉ có thể ngắm từ xa không thể lại gần.
Người không thèm để ý tới nàng giống như Cố Trường Ca , nàng lần đầu tiên gặp
Bất quá điều này cũng không thể thay đổi quyết tâm của nàng.
Trong ba ngày này , nàng và linh hồn khuác trong cơ thể nàng bàn bạc với nhau, đã nghĩ kỹ tiếp theo phải làm như thế nào, mới có thể vãn hồi cục diện hiện giờ.
"Không biết thánh nữ Thanh Ca có chuyện gì mà muốn gặp Cố mỗ?"
Ở giữa đại điện, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng phía trên , mở mắt nhàn nhạt lên tiếng.
Thần sắc thâm thúy mà lạnh nhạt.
Phảng phất quan sát hết thảy thần linh.
Hắn đương nhiên biết ý đồ của Tô Thanh Ca.
Nhưng không vạch trần trước mặt nàng.
Lúc này muốn cho nàng khuất phục.
Thái độ cũng không thể quá ôn hòa.
Điểm khí vận trên người Tô Thanh Ca thực chất là liên quan đến thân phận nhân vật nữ chủ của nàng.
Nếu nữ chủ "Cam nguyện" thần phục với đại nhân vật phản diện là mình?
Rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện gì?
Cố Trường Ca trong lòng kỳ thật cũng có chút hiếu kỳ.
Hơn nữa so sánh với Diệp Trần mà nói, điểm yếu của Tô Thanh Ca đang trong tay hắn, muốn đánh bại nàng đơn giản hơn nhiều.
"Thanh Ca lần này đến, thật ra là muốn xin lỗi Cố công tử chuyện xảy ra ba ngày trước."
Lúc này, Tô Thanh Ca nhìn về phía Cố Trường Ca nói.
Chuyện này kỳ thật nàng vẫn luôn muốn làm, nhưng Cố Trường Ca không cho nàng cơ hội.
"Ồ, Thanh Ca thánh nữ làm sai chỗ nào?"
Biểu cảm trên mặt Cố Trường Ca không đổi, hỏi ngược lại.
"Chuyện của Diệp Trần , thật ra nguyên nhân bắt nguồn từ ta, ta đã không nói trước với Cố công tử, chuyện này là tại Thanh Ca. . ."
Không thể không nói Tô Thanh Ca thực thông minh, lời giải thích này vô cùng hào phóng, không chút keo kiệt nào.
Rất nhiều chuyện giấu không được Cố Trường Ca, không bằng trực tiếp thản nhiên mà nhận.
Nàng thuận tiện nói quá trình quen biết với Diệp Trần cho hắn nghe.
Đến cả chuyện Diệp Trần ngưỡng mộ nàng, cũng chưa từng dấu diếm.
Ở trước mặt Cố Trường Ca, điều duy nhất nàng có thể làm chính là thẳng thắn hết thảy, biểu hiện thành ý của mình.
"Nữ nhân này, cũng có chút thú vị."
Lúc này, Cố Trường Ca trên mặt cũng không khỏi lộ ra một tia hứng thú.
Nói thật hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
Có lẽ Diệp Trần đoán chừng cũng không nghĩ tới, Tô Thanh Ca sẽ đem tất cả những thứ này nói cho hắn.
Loại nữ nhân thông minh này, chỉ có thể nói không hổ là nữ chủ.
Tính cách như vậy, cùng vẻ ngoài giống bình hoa có thể nói là hoàn toàn bất đồng.
Nàng hiểu được cách tránh đi điều không tốt.
Hiện giờ tông môn gặp khó khăn, nên làm như thế nào, nàng rất rõ ràng, sẽ không làm mấy việc ngốc nghếch.
Đối với khắp cả Thái Huyền thánh địa mà nói, Cố Trường Ca chính là chỗ dựa lớn nhất.
So với Diệp Trần, nàng càng không muốn đắc tội Cố Trường Ca.
Cái gọi là địa thế còn mạnh hơn người chính là ý này.
Lúc này, Cố Trường Ca đều nhịn không được có chút thưởng thức nàng.
Đương nhiên là thuần túy thưởng thức.
Cũng không phải là thèm thân thể người ta.
"Đinh, Tô Thanh Ca tính tình thay đổi, điểm khí vận của Diệp Trần bị hao tổn bốn mươi điểm, giá trị thiên mệnh thêm hai trăm điểm."
Mà lúc này truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
Cố Trường Ca không khỏi hé mắt.
Thú vị.
Xem ra thay đổi quỹ đạo các nhân vật liên quan đến số mệnh của nhân vật chính cũng có thể làm tổn thất điểm khí vận của hắn, từ đó thu hoạch được giá trị thiên mệnh.
Kể từ đó, mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn.
"Ngươi nói cho ta tất cả những thứ này có mục đích gì? Hay ngươi cho là làm như vậy ta sẽ cảm thấy hứng thú với ngươi?"
"Muốn ta buông tha Diệp Trần?"
Nhưng mà Cố Trường Ca lại nói rất không lưu tình, vô cùng lạnh nhạt, mang theo vài phần cười nhạo.
Tô Thanh Ca tuy rằng sớm đã đoán trước được chuyện này.
Nhưng sắc mặt cũng không khỏi biến trắng, vội giải thích nói, " Không dám, Thanh Ca tự biết mình liễu yếu đào tơ, khó có thể lọt vào mắt xanh của Cố công tử, Thanh Ca làm tất cả những chuyện này chỉ đơn giản là muốn thể hiện thành ý mà thôi, hi vọng ngài không để ý chuyện ngày hôm đó."
" Chuyện về Diệp Trần, Thanh Ca không thể thay đổi, Cố công tử nghĩ nhiều rồi."
"Ồ, Diệp Trần si tình với ngươi như thế, không tiếc vì ngươi mà quyết liệt với Thái Huyền thánh địa, thái độ ngươi như vậy, không sợ làm hắn thất vọng sao?"
Thần sắc Cố Trường Ca có chút nghiền ngẫm.
Lời này khiến biểu cảm của Tô Thanh Ca hiện lên vẻ thống khổ.
"Vì tông môn, đây là tâm huyết của phụ thân ta, tất cả những thứ này đều không quan trọng."
Ánh mắt Tô Thanh Ca có chút ảm đạm.
Cố Trường Ca vẻ mặt lạnh nhạt như cũ, không nói lời nào.
Nhưng trong lòng thật ra đang cười ra tiếng.
Công tâm là thượng sách. ( công tâm : đánh đòn tâm lý )
Biện pháp này thật sự rất tuyệt.
"Cố công tử, kỳ thật ta còn có một chuyện muốn nói. Thanh Ca thể chất là Thái Âm Huyền Xá Thể. Chuyện này trừ bản thân ta ra không một ai biết."
Lúc này thấy thần sắc của Cố Trường Ca, nàng lại lên tiếng lần nữa.
Biểu hiện thành ý của mình nói ra bí mật này.
Thái Âm Huyền Xá Thể?
Thể chất tuyệt vời để làm lô đỉnh?
Trong ký ức của Cố Trường Ca đương nhiên có ghi lại loại thể chất này. Nếu để người ngoài biết được nàng sẽ cực kì nguy hiểm, thậm chí đến những lão bất tử, hóa thạch lâu năm cũng sẽ động tâm!
Chẳng qua Tô Thanh Ca thế nhưng lại chủ động nói cho hắn tất cả những thứ này.
Điều này khiến hắn không khỏi có chút bất ngờ.
Nhưng mà rất nhanh Cố Trường Ca đã hiểu được ý của nàng.
Đây cũng xem như nhược điểm của Tô Thanh Ca, chủ động đem nhược điểm nói với mình, cũng có thể coi là thể hiện đủ thành ý cùng áy náy.
Đây không phải là bước đầu tiên nữ chính thuần phục sao??
"Đinh, Tô Thanh Ca bắt đầu xuất hiện dấu hiệu thần phục, điểm khí vận của Diệp Trần bị hao tổn bốn mươi điểm, giá trị thiên mệnh tăng thêm hai trăm."
Mà lúc này thông báo lần thứ hai của hệ thống vang lên.
Cố Trường Ca cũng không ngờ tới.
Quá trình khiến Tô Thanh Ca thần phục lại thuận lợi như vậy.
Kể từ đó điểm khí vận của Diệp Trần đã hạ xuống hơn ba trăm điểm rồi.
Hết chương 10.