-
Chương 151-155
Chương 151 Bạch Liệt nhẫn nhịn
Chương 151. Bạch Liệt nhẫn nhịn
Bên trong Triêu Thiên Khuyết, Bạch Liệt cuối cùng cũng không giao thủ với Cố Trường Ca.
Điều này khiến trong lòng rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi vô cùng thất vọng, bọn hắn cũng rất muốn tận mắt chứng kiến thực lực bây giờ của Cố Trường Ca rốt cuộc đáng sợ như thế nào.
Bạch Liệt tránh trận chiến này, bọn hắn cảm thấy cũng là hợp tình hợp lí, nếu như không có Doãn Mi vị hôn thê của hắn thuyết phục, hắn có lẽ sẽ thực sự động thủ, nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác.
Dù sao cùng là tuổi trẻ Chí Tôn, tu vi chênh lệch một chút, thực chất là chênh lệch nghiêng trời lệch đất.
Bạch Liệt không đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ, đoán chừng sẽ không lựa chọn giao thủ .
Trong thế hệ tuổi trẻ, hiện tại ai dám đối mặt với Cố Trường Ca mà không sợ hãi chứ?
Đương nhiên, Bạch Liệt cường đại tuyệt đối không thể nghi ngờ, không cần nhiều lời, chỉ riêng Canh Kim chi lực đã khiến rất nhiều người kiêng kị.
Cuối cùng lúc yến hội sắp kết thúc.
Bạch Liệt lạnh lùng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, đứng dậy không nói một câu rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, dáng vẻ dù sao còn rất nhiều thời gian, thù mới hận cũ cùng tính một lượt đi.
Cố Trường Ca thì ung dung uống rượu, ngay cả mí mắt cũng không thèm nâng lên.
"Cố sư huynh, Doãn Mi xin lỗi không tiếp được."
Lúc này, Doãn Mi chợt đứng dậy, hướng về phía Cố Trường Ca có chút áy náy nói, sau đó cũng không đợi Cố Trường Ca đồng ý hay không, liền chạy thật nhanh đuổi theo Bạch Liệt ra bên ngoài Triêu Thiên Khuyết.
Váy đỏ biến thành một vệt sáng, nhanh chóng biến mất ở cửa ra vào Triêu Thiên Khuyết.
Một màn này, khiến rất nhiều người còn lại trong cung điện đều kinh trụ, sợ Cố Trường Ca nổi giận.
Bất quá Doãn Mi thân là vị hôn thê của Bạch Liệt, lúc này đuổi theo ra ngoài, chắc là muốn giải thích một phen.
Chuyện này cũng hợp tình hợp lý.
"Cố huynh, sau lưng Bạch Liệt chính là Thái Cổ Hoàng tộc, nghe nói đời trước Hổ Hoàng đã chạm đến cảnh giới kia "
Lúc này Diệp Lang Thiên nói, lo lắng Cố Trường Ca sẽ vì chuyện này mà nổi giận, nghĩ khuyên giải hắn một chút, dù sao nội tình Bạch Hổ nhất tộc vẫn rất mạnh.
Không cần vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà trở mặt.
"Diệp huynh quá lo lắng, đây là chuyện riêng của Doãn Mi sư muội, ta quản nhiều như vậy làm gì?" Cố Trường Ca lại không thèm để ý cười nói.
Dáng vẻ dường như cũng không vì chuyện Doãn Mi rời khỏi yến tiệc mà tức.
Điều này khiến rất nhiều người nhìn không thấu hắn suy nghĩ cái gì.
Đành phải cảm thán trong lòng, hỉ nộ không đổi sắc, dạng người như vậy thật sự đáng sợ a.
Bất quá từ hôm nay về sau, Doãn Mi cửu mệnh thiên nữ ở trong Đạo Thiên Tiên Cung chỉ sợ sẽ không dễ chịu lắm.
Sau đó, đám người bắt đầu đàm luận sự tình có liên quan đến tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế, hướng Cố Trường Ca thỉnh giáo, hi vọng đến lúc đó hắn có thể giúp đỡ một chút.
Bạch Liệt sau khi rời đi , bầu không khí ngược lại hòa hợp hơn rất nhiều.
Không ít thiên kiêu tuổi trẻ cũng không kiêng dè gì nữa.
Bắt đầu ở trước mặt Cố Trường Ca nói Bạch Liệt kia không biết sống chết, ngu xuẩn vô tri vân vân mây mây, nói xấu hắn mắng hắn hết mình, nhiệt tình.
Nghe được những thứ này, nụ cười của Cố Trường Ca có chút ý vị sâu xa, khiến Diệp Lưu Ly một mực chú ý đến hắn, bỗng nhiên nhịn không được rùng mình một cái.
Một bên khác.
Bạch Liệt nộ khí rào rạt sau khi rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, trong lòng vẫn tức giận khó mà bình tĩnh được.
Lúc này, hắn hận không thể đi tìm hảo huynh đệ của hắn Diệp Lăng uống rượu nói chuyện phiếm, để giải uất khí, không phải vậy khó giải được lửa giận cùng sát ý trong lòng.
Hành vi hôm nay của Cố Trường Ca, khiến hắn mất hết mặt mũi, nhận hết sỉ nhục, hận không thể sớm ngày đột phá tu vi, để giẫm Cố Trường Ca dưới chân mình!
Bất quá Bạch Liệt cũng hiểu rõ.
Loại chuyện này thầm nghĩ thầm tưởng tượng là được.
Với năng lực hiện tại của hắn, đừng nói là giết Cố Trường Ca, đánh có qua được hay không lại là một chuyện khác.
"Bây giờ đang trên địa bàn Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca chính là rắn đầu đàn, tất cả mọi người phải xem sắc mặt hắn mà làm, thật khốn nạn."
“ Khiến ngay cả Doãn Mi cũng như thế, bất quá nàng thân là đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, có nỗi khổ tâm, ta có thể hiểu được."
Nghĩ tới đây, Bạch Liệt cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Dù sao Doãn Mi là thân bất do kỷ, chịu sự áp bách của Cố Trường Ca.
Khoảng thời gian này hắn trước tiên chuẩn bị lưu tại Đạo Thiên Cổ Thành, dù sao cơ duyên bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, vẫn đang chờ đón bọn hắn.
Lúc này đương nhiên không thể rời đi.
Lúc này, Bạch Liệt bỗng nhiên chú ý tới tiếng bước trân truyền từ sau lưng đến, hắn quay đầu nhìn lại, không khỏi sững sờ.
Biển người đông nghịt trên đường phố, một thân ảnh mặc bộ váy đỏ đi tới.
Chín cái đuôi cáo xoã tung trắng như tuyết, lấp lóe quang trạch bị nàng ôm vào trong ngực.
Khí chất mang theo yêu dị, cũng mang theo mị hoặc.
Giờ phút này trên mặt nàng còn có mấy phần áy náy.
Chính là cửu mệnh thiên nữ Doãn Mi.
Nhìn thấy vị hôn thê của mình đuổi theo từ trong Triêu Thiên Khuyết đến đây tìm mình, Bạch Liệt lập tức vui mừng, trong lòng thậm chí có chút cảm động.
Dù sao làm như vậy sẽ làm mất lòng Cố Trường Ca a!
Nàng về sau làm sao có thể lăn lộn ở Đạo Thiên Tiên Cung nữa?
"Doãn Mi "
Bạch Liệt có chút kích động, không nhịn được muốn giữ chặt bàn tay giai nhân trước mắt.
Kể ra, đây có thể coi là lần đầu tiên hai người chính thức gặp mặt, trong Triêu Thiên Khuyết không tính.
Bởi trong Triêu Thiên Khuyết hai người thậm chí ngay cả một câu cũng chưa từng nói qua.
Nhưng mà Bạch Liệt cũng rất tâm động, dù sao vị giai nhân tuyệt sắc này, thế nhưng là vị hôn thê của hắn a!
Mà hành động vừa rồi của nàng trong Triêu Thiên Khuyết, có can đảm phản kháng áp bách của Cố Trường Ca, khiến hắn cảm thấy Doãn Mi cũng không phải là loại người mà hắn từng nghĩ .
Doãn Mi đứng cách hắn một trượng, bất động thanh sắc lui lại phía sau, không cho Bạch Liệt đụng phải nàng.
"Sự tình hôm nay, thật xin lỗi , là Doãn Mi không cân nhắc chu toàn, ta không nghĩ tới Cố sư huynh lại đột nhiên làm như thế."
Trên mặt nàng mang theo một chút xin lỗi nói.
Hết chương 151.
Chương 152 An bài
Thấy Doãn Mi không để cho mình đụng vào nàng, Bạch Liệt cũng có chút ngượng ngùng, bất quá nghĩ lại đây mới là lần thứ nhất gặp mặt, đường đột như thế, thật sự là vô lễ.
Nghe vậy, hắn lắc lắc đầu nói, " Không sao, ta có thể hiểu được nỗi khổ tâm của ngươi. Dù sao ngươi tu hành trong Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca hắn lại một tay che trời ở Đạo Thiên Tiên Cung, nghe nói đến mấy vị trưởng lão cũng không dám trêu chọc hắn. Ngươi vừa rồi có thể đứng ra vì ta, ta đã rất cảm động rồi "
Hắn hoàn toàn nói lời thật lòng.
Nhất là hiện tại Doãn Mi đuổi theo ra đến đây, càng nói rõ hết thảy.
Nghe nói như thế, Doãn Mi tựa hồ cũng có chút cảm động, gật đầu nói, "Ta còn sợ ngươi sẽ hiểu lầm cái gì, như vậy ta an tâm rồi, gần đây vì chuyện nơi sâu nhất Đạo Thiên Tiên Cung tiên bảo xuất thế, ta cũng không thể rời khỏi nơi này. Sau khi giải quyết sự tình các loại tiên bảo, ta sẽ lập tức thoát ly Đạo Thiên Tiên Cung trở về tộc, đến lúc đó Cố sư huynh cũng không thể bức bách ta nữa."
"Ừm, việc này ta biết, chuyện tiên bảo can hệ trọng đại, những chuyện còn lại đều có thể nhẫn nhịn trước một chút. Chờ ta đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ, ta tất báo Cố Trường Ca nỗi nhục ngày hôm nay "
"Cũng làm cho hắn phải hối hận việc đã ức hiếp áp bách ngươi!"
Bạch Liệt nghe vậy gật đầu, dáng vẻ trong lòng đã tính toán hết thảy nói.
Dù sao cũng ở trước mặt vị hôn thê, nói ra lời này cảm thấy có chút oai phong, thậm chí hắn cũng cảm thấy tự tin hơn rất nhiều.
Mà nữ nhân không phải đều ưa thích nam nhân có dáng vẻ tự tin sao?
Bạch Liệt đã nghĩ kỹ về sau làm sao làm nhục Cố Trường Ca, khiến hắn phải hối hận hành động ngày hôm nay.
"Ừm, ta tin tưởng ngươi."
Nghe vậy, trên mặt Doãn Mi cũng hiện lên sự tín nhiệm cùng một chút cảm động.
"Đúng rồi, ngươi bây giờ đắc tội Cố Trường Ca, sau này tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung sợ là sẽ không dễ chịu, ta có chút lo lắng." Bạch Liệt nói.
Dù sao cũng bởi vì chuyện của hắn, khiến Doãn Mi phải chịu ủy khuất ở Đạo Thiên Tiên Cung, làm trong lòng hắn bất an.
Nghĩ tới đây, hận ý của hắn với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.
Doãn Mi lắc lắc đầu nói, "Tốt xấu gì ta cũng là trân truyền đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung, Cố sư huynh sẽ không quá làm khó ta."
Sau đó, mắt nàng nhìn về phía Triêu Thiên Khuyết tiếp tục nói,
"Ta cũng ra ngoài được một lúc rồi phải trở về thôi, bỗng nhiên rời đi quá lâu, cũng có chút thất lễ với những vị thiên kiêu khác."
Vốn còn muốn giữ Doãn Mi ở lại một chút , Bạch Liệt nghe vậy có chút tiếc nuối, cuối cùng đem một ngọc phù hình một con hổ đưa ra trước mặt nàng, nói, "Đoạn thời gian này ta cũng sẽ ở Đạo Thiên Cổ Thành, nếu như ngươi muốn tìm ta thì dùng mai ngọc phù này liền có thể liên hệ với ta."
Nghe vậy, Doãn Mi tựa hồ có chút do dự, sau đó mới đem ngọc phù nhận lấy.
Sau đó, nàng quay người trở về Triêu Thiên Khuyết .
Nét áy náy cảm động trên mặt nàng, trong nháy mắt biến mất không còn gì nữa, ngược lại có chút đùa cợt cùng mỉa mai.
Đối với hôn ước gia tộc bỗng nhiên an bài cho nàng, nàng vẫn luôn rất bất mãn, muốn tìm biện pháp hủy bỏ.
Bằng không cũng sẽ không một mực tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung, không hề trở về gia tộc dù chỉ một lần.
Chưa từng nhìn thấy vị hôn phu dù chỉ một lần.
Tuy nói hắn là tuổi trẻ Chí Tôn, là thiên kiêu mà Bạch Hổ nhất tộc vạn năm khó gặp một lần.
Nhưng Doãn Mi không chút hứng thú nào.
Bây giờ Bạch Liệt đắc tội ai không đắc tội, hết lần này tới lần khác muốn chết đắc tội Cố Trường Ca, chuyện này nàng còn có thể nói gì nữa?
Tự tìm đường chết cũng không có kẻ ngu ngốc như thế này.
Một chút cảm xúc thương hại nàng cũng không có.
Hết thảy đang đúng ý nàng.
"Đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ liền có thể địch lại Cố Trường Ca?"
Khi nghe được hắn nói câu này, Doãn Mi càng là nhịn không được có chút buồn cười.
Người này thực sự quá ngây thơ rồi.
Nếu như chân chính giao thủ, nàng hoài nghi tên Bạch Liệt này có thể chống đỡ được ba chiêu của Cố Trường Ca hay không.
Chớ nói chi là Cố Trường Ca sử dụng con át chủ bài kinh khủng, bất luận tuổi trẻ Chí Tôn nào nhìn thấy đều sẽ tuyệt vọng.
Nàng suy đoán Cố Trường Ca sở dĩ không lập tức xuống tay với Bạch Liệt, đoán chừng là coi trọng thiên phú Canh Kim bản nguyên của hắn.
Dù sao nàng cũng làm cho Cố Trường Ca nhiều năm như vậy, hiểu rất rõ Cố Trường Ca cần tài nguyên gì để tu luyện.
"Nghe nói Diệp Lăng huynh đệ gần đây cũng tới Đạo Thiên Cổ Thành, trước đi tìm hắn uống rượu, đàm đạo vậy."
Tu sĩ vãng lai trên đường phố, nhìn thấy thân ảnh của Doãn Mi dần dần biến mất không thấy bóng nữa, Bạch Liệt cũng rốt cục thu hồi ánh mắt, lộ ra tiếu dung.
Sau đó dự định đi tìm hảo huynh đệ của hắn Diệp Lăng, thương nghị sự tình tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế.
Sau khi Vạn Đạo Yến kết thúc, tất cả thiên kiêu cũng lần lượt cáo từ, rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, trở về phủ đệ cung điện tu hành của riêng mình.
Chuyện phát sinh ngày hôm nay, cũng rất nhanh truyền ra ngoài, gây nên không ít thế lực chú ý, bất quá Bạch Hổ nhất tộc thiếu chủ cuối cùng không giao thủ với Cố Trường Ca, làm cho rất nhiều người tiếc nuối.
Việc này kể ra cũng chỉ là một trận tranh giành tình nhân mà thôi.
Bạch Liệt cuối cùng tránh chiến, Cố Trường Ca cũng nể mặt đồng môn sư muội không xuất thủ.
Bất quá theo một phương diện khác, cũng nhìn ra bây giờ Cố Trường Ca ở Đạo Thiên Tiên Cung có được uy thế kinh khủng như thế nào, một đám đệ tử tất cả đều thần phục, không dám không theo.
Cái gọi là một tay che trời, cũng không hơn cái này.
Bên trong một tòa cung điện nguy nga tráng lệ, rộng rãi cao lớn.
Cố Trường Ca một tay vuốt 9 đuôi cáo trắng như tuyết.
Một tay cầm hổ hình ngọc phù, thần sắc có chút hứng thú hỏi , " Đây chính là nguyên thoại ( y nguyên lời nói) của hắn?"
"Không dám giấu diếm chủ nhân, đây chính là nguyên thoại của Bạch Liệt, hắn đem mai ngọc phù này giao cho ta, nói có thể dựa vào mai ngọc phù này đi tìm hắn."
Doãn Mi cung kính hồi đáp, đã tất cả lời lúc ấy Bạch Liệt nói với nàng kể lại một lần cho Cố Trường Ca nghe.
"Rất tốt, ta còn đang suy nghĩ làm sao tìm được vị trí của tên Diệp Lăng kia, hắn ngược lại tự động giúp ta. Ngược lại là người tốt a."
Cố Trường Ca gật đầu, nụ cười có chút ý vị sâu ra.
Có thể thấy, Bạch Liệt là nhân vật duy nhất có quan hệ cùng Diệp Lăng, Cố Trường Ca còn phải dựa vào hắn tìm được chỗ của Diệp Lăng .
Đương nhiên, trừ cái đó ra, Bạch Liệt còn có những tác dụng khác, tỉ như thiên phú Canh Kim bản nguyên, Cố Trường Ca liền cảm thấy rất hứng thú.
Nghe được lời này của Cố Trường Ca , Doãn Mi mặc dù có chút không hiểu, thế nhưng cũng không dám hỏi gì.
Thậm chí cũng không dám đi tìm hiểu, có một số việc biết càng ít lại càng tốt.
Nàng hiểu rất rõ đạo lí này.
Chỉ cần mình vĩnh viễn không sinh ra ý niệm phản bội Cố Trường Ca, Cố Trường Ca sẽ không giết nàng.
Nàng còn sống so với chết có tác dụng lớn hơn rất nhiều.
"Hôm nay biểu hiện của ngươi cũng không tệ. Về sau tiếp cận Bạch Liệt cho ta, biết được hành tung của hắn, nếu như hắn tiếp xúc với nam tử tên Diệp Lăng kia, lập tức thông báo cho ta." Cố Trường Ca phân phó nói.
"Đa tạ chủ nhân khích lệ, Doãn Mi nhất định sẽ làm tốt chuyện này." Nghe vậy, Doãn Mi lập tức trả lời.
Diệp Lăng là ai, ở yến tiệc từ trong miệng Diệp Lang Thiên nàng đã biết được một ít.
Với thân phận thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc của nàng, tai mắt khắp các nơi, muốn biết động tĩnh của một người, cũng không quá khó .
Hết chương 152.
Chương 153 Nguyệt Minh Không tới
Sau khi trở lại Đạo Thiên Tiên Cung , Cố Trường Ca cũng không vội vã đến hỏi chuyện liên quan đến nơi sâu nhất tiên bảo xuất thế.
Hắn tin rằng bọn người đại trưởng lão chắc chắn sẽ chủ động nói cho hắn biết chuyện này.
Bây giờ càng ngày càng nhiều thế lực lớn đi vào Đạo Thiên Cổ Thành, tạo áp lực cho các vị trưởng lão cùng cung chủ, cho dù bọn hắn không muốn mở ra toàn bộ khu vực kia, cũng không được.
Nhiều nhất ba ngày, Đạo Thiên Tiên Cung sẽ không chịu được áp lực, sẽ công khai với ngoại giới về khu vực kia.
Mà lúc đó, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của các thế lực khác hội tụ tới nơi này, liền cần có người đến đứng ra chống đỡ cục diện.
Mặt khác dựa vào mấy vị trân truyền đệ tử? Hiển nhiên không có khả năng, trước không nói bọn hắn còn đang bế quan, coi như xuất quan cũng chưa chắc có thể trấn giữ được cục diện.
Cho nên các vị trưởng lão bọn hắn coi như không cam tâm, vẫn phải ngoan ngoãn đến cầu Cố Trường Ca ra mặt.
Về phần nói về lòng yêu mến tông môn gì đó?
Đối với Đạo Thiên Tiên Cung đệ tử mà nói, cũng không hiện thực.
Đối với Cố Trường Ca mà nói, càng là như vậy.
Các vị trưởng lão hiển nhiên cũng hiểu rõ những chuyện này, cho nên đến lúc đó chính là lúc Cố Trường Ca lấy được nhiều thứ, không đúng, nói đúng hơn đây là lúc hắn cò kè mặc cả.
Mà ngay lúc Cố Trường Ca đang cân nhắc những chuyện này.
Long long long!
Bên ngoài sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung, một cỗ hắc kim liễn xa được chín đầu Thần Hoàng hung thú kéo, đang chạy nhanh hướng đến nơi này.
Tiếng xe ầm ầm, như nghiền nát mặt đất, khiến thiên khung rung động.
Một đám Đạo Thiên Tiên Cung đệ tử phụ trách tuần tra trước sơn môn nhìn thấy liễn xa này, hơi biến sắc mặt, đang muốn cản lại.
"Nói cho Cố Trường Ca, bản cung đến rồi!"
Bên trong xe kéo, bỗng nhiên truyền ra giọng nói dễ nghe nhưng thanh lãnh như tiếng từ trời cao giáng xuống mang theo đế uy nồng đậm.
Nguyệt Minh Không một thân sa y màu trắng ngồi ngay ngắn bên trong, tiên nhan như vẽ, búi tóc thanh loa, đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Lông mày dài nhỏ như lá liễu, một đôi mắt phượng trầm tĩnh lộ ra vẻ thâm thúy cùng lạnh lùng.
Ánh mắt xuyên thấu qua thiên không.
Đế uy nghiêm nghị, phảng phất một vị Nữ Đế tuyệt thế, khiến không ít đệ tử trước sơn môn cảm thấy thần hồn run rẩy, trong lòng sinh ra sợ hãi.
"Đây là người nào? Dám gọi thẳng danh tự của Cố trân truyền?"
"Xe kéo Cửu Hoàng, bộ dạng khí phái này, ngược lại tương xứng với Cửu Long kéo xe của Cố trân truyền ."
Không ít đệ tử chấn kinh, đối với lời này có chút nghi hoặc, không rõ người trong kiệu là người phương nào.
Nhưng rất nhanh có người nhận ra , thấp giọng nói, " Kia là Nguyệt Minh Không vị hôn thê của Cố trân truyền, tứ công chúa Vô Song tiên triều, cũng là trữ đế Vô Song tiên triều! Tương lai sẽ trở thành Nữ Đế Vô Song tiên triều!"
"Tê!"
Lời này, lập tức khiến không ít người hít vào một ngụm khí lạnh, vô cùng kinh hãi.
Vị này tuyệt đối là thiên chi kiêu nữ thanh danh truyền xa nhất thượng giới, thủ đoạn cường thế mà quyết tuyệt, sớm đã danh chấn bát phương.
Trách không được có dũng khí gọi thẳng danh tự Cố trân truyền.
"Trước kia khi Nguyệt Minh Không công chúa đến Đạo Thiên Tiên Cung gặp Cố trân truyền, cũng không có dáng vẻ tức giận như thế này, đây là có chuyện gì?"
"Nghe đồn vị đế nữ này cùng Cố trân truyền gần đây dường như cũng không hòa thuận, hôm nay xem ra có lẽ là thật !"
Không ít đệ tử thầm nghĩ trong lòng, cũng không dám cản trở nữa, cho hắc kim liễn xa đi vào bên trong sơn môn.
Rất nhanh, toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung cũng bị kinh động , rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử cũng hiện thân.
Ngay cả trân truyền đệ tử cũng lộ diện.
Từng đạo thần hồng xuất hiện ở trên không, nhìn từ phía xa.
Bây giờ đang lúc phát sinh đại sự, Vô Song tiên triều trữ đế đích thân đến Đạo Thiên Tiên Cung, khiến bọn hắn không khỏi chấn kinh cùng không hiểu.
Không ít người suy đoán là có quan hệ cùng Cố Trường Ca.
Nhưng cũng nhiều người suy đoán, Nguyệt Minh Không chỉ sợ cũng là đến dự định kiếm một chén canh.
Đại trưởng lão đứng trên đỉnh núi, Cố Tiên Nhi đang tu luyện một môn bảo thuật cường đại, sau lưng có từng luồng ánh sáng mơ hồ ẩn hiện, từng chiếc phù văn chìm nổi, thần dị mà sáng chói.
Nàng đương nhiên cũng nghe được tin tức từ phía xa truyền đến, sắc mặt có chút nghi hoặc nhìn nói.
" Vị hôn thê của Cố Trường Ca?"
"Nàng tới đây làm gì?"
Mặc dù đoạn thời gian này nàng ở ẩn cảm giác sự tình năm đó có chút ẩn tình.
Nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tư báo thù của nàng với Cố Trường Ca.
Bây giờ tứ công chúa Vô Song tiên triều đến, khiến trong lòng Cố Tiên Nhi có chút bất an.
Nàng vô ý thức cho rằng Nguyệt Minh Không cùng một bọn với Cố Trường Ca.
Cứ như vậy, chuyện nàng chạy đến trước mặt Cố Trường Ca lấy lại công đạo liền trở nên càng thêm khó khăn.
Vô Thượng Phong, trong cung điện rộng rãi mà cao lớn.
Cố Trường Ca mở to mắt, ý thức vừa rời khỏi từ giao diện hệ thống ra.
Tin tức bên ngoài sơn môn sớm đã truyền tới nơi này.
Hắc kim liễn từ ngoài sơn môn một đường đi thẳng đến đây, kinh động tất cả đỉnh núi tất cả đảo, cũng không có đệ tử cùng trưởng lão nào có can đảm ngăn cản.
Cố Trường Ca đi ra bên ngoài cung điện.
Liền thấy một đạo hắc ảnh tràn đầy sát khí đi tới cung điện của hắn.
Hắn không khỏi nhíu mày .
Dáng vẻ Nguyệt Minh Không đằng đằng sát khí đi đến, có lẽ nào bởi vì bị mình phát hiện tung tích, có chút thẹn quá thành giận?
Bất quá thân là người trọng sinh, biết được nhiều chuyện trong tương lai, nhưng lại không chiếm được chút tiện nghi nào trên người mình, nàng sẽ nhịn không được thẹn quá hoá giận, kể ra cũng không có gì kỳ lạ.
Cố Trường Ca suy đoán như thế, nhìn thấy hắc kim liễn xa rất nhanh rơi xuống đất, Nguyệt Minh Không bước xuống, thần sắc lạnh lùng, nhanh chóng đi tới phía hắn.
Đồng thời, bên người Cố Trường Ca, trong hư không truyền đến một cơn chấn động.
Diễm Cơ hiện thân, nàng cũng theo Nguyệt Minh Không một đường quay trở về.
"Xảy ra chuyện gì sao?" Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, hỏi.
Diễm Cơ gật gật đầu, trả lời nói, " Công tử, lúc ta tìm tới chỗ Nguyệt Minh Không công chúa, nàng đang bày ra thiên la địa võng, giết một thanh niên có tu vi Phong Hầu cảnh "
"Bất quá cuối cùng, vẫn để tên thanh niên kia chạy thoát rồi. Ngay cả ta cũng không tìm được tung tích của hắn."
Rất nhanh, Diễm Cơ kể lại một cách ngắn gọn toàn bộ cảnh tượng lúc ấy nói cho Cố Trường Ca nghe.
"Vây đánh một tên thanh niên Phong Hầu cảnh, cuối cùng để hắn chạy thoát rồi?"
Nghe nói như thế, đôi mắt Cố Trường Ca không khỏi khẽ híp một cái.
"Đúng thế."
Diễm Cơ gật đầu nói, " Tên thanh niên kia có được ngọc phù màu đen ẩn chứa một kích toàn lực của cường giả Đại Thánh Cảnh, thủ đoạn rất nhiều. Công chúa Nguyệt Minh Không lúc ấy điều động bốn tên Thánh Nhân, vốn cho rằng thiên y vô phùng, kết quả cuối cùng cũng không đắc thủ."
"Ta đã biết." Nghe đến đó Cố Trường Ca gật đầu nói.
Trong lòng của hắn nhịn không được lắc đầu, cảm thấy sắc mặt Nguyệt Minh Không không tốt lắm có lẽ bởi vì chuyện này.
Cố Trường Ca không sai biệt lắm cũng biết, tên thanh niên kia hẳn là khí vận chi tử Diệp Lăng.
Hết chương 153.
Chương 154 Thì ra hắn cũng không phải không thèm để ý tới mình
Khí vận chi tử vốn rất khó giết, có loại khí vận hư vô mờ mịt này bảo vệ, lại còn là khí vận chi tử thượng giới.
Nàng mà thành công vậy thì có vấn đề rồi.
Chỉ bất quá Nguyệt Minh Không vậy mà nghĩ ra cách tính kế tên khí vận chi tử kia, thậm chí còn dự định giết người ta, khiến trong lòng Cố Trường Ca có chút buồn cười.
Khí vận chi nữ giết khí vận chi tử, cuối cùng còn thất bại.
Hắn cũng không biết nên nói gì với Nguyệt Minh Không , với chút năng lực ấy của nàng còn muốn báo cái gọi là mối thù kiếp trước với mình?
Cố Trường Ca nhìn biểu cảm băng lãnh của nàng, ánh mắt phảng phất như nói tất cả là lỗi của hắn, liền không nhịn được lắc đầu phát ra âm thanh cười nhạo.
Giết không được tên Diệp Lăng kia, cuối cùng lại trút giận lên đầu hắn?
Sau đó, trong hư không ba động lóe lên, thân ảnh Diễm Cơ biến mất không thấy.
Ngày thường, nàng cũng không được tuỳ tiện hiện thân bên ngoài.
"Minh Không, lâu rồi không gặp, không nhớ vi phu chút nào sao?"
Cố Trường Ca phát ra tiếng cười khẽ, nhìn chằm chằm tiên nhan tuyệt thế trước mặt.
"Cố Trường Ca, ở trước mặt ta, ngươi cũng đừng giả vờ giả vịt nữa, tìm ta đến đây là có chuyện gì?"
Nguyệt Minh Không không hề bị lay động, lạnh lùng nhìn hắn hỏi.
Vừa rồi nàng đương nhiên thấy được Diễm Cơ hiện thân, trong lòng nhịn không được có chút ghen.
Trên mặt lại ra vẻ lạnh lùng không thèm để ý chuyện đó.
Cố Trường Ca lắc đầu, rất tự nhiên kéo cái eo nhỏ của nàng qua, cũng không để ý nàng giãy dụa muốn thoát ra, "Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của vi phu đâu?"
"Ta nhớ một người có tâm địa sắt đá làm gì? Ngươi bớt nằm mơ đi."
Nguyệt Minh Không lạnh lùng nói.
Dù sao lúc ở Cố gia nàng đã cùng Cố Trường Ca vạch mặt.
Rất nhiều chuyện dứt khoát nói thẳng ra, nàng lười phải giả vờ giả vịt.
Dưới cái nhìn của nàng, mọi hành động của Cố Trường Ca đều mang theo mục đích nào đó .
Dù là lời nói hay là hành động, đều không phải thật lòng.
Ai biết hắn hiện tại lại đang mưu đồ cái gì?
"Ngươi nói như vậy khiến vi phu rất thương tâm a, tới Vô Lượng Thiên cũng không tới nhìn vi phu một chút. Ngươi cứ như vậy không muốn gặp ta sao?"
Cố Trường Ca nghe nói như thế lắc đầu, dáng vẻ tựa hồ có chút tiếc nuối khổ sở.
"Một chút đều không nhớ." Nguyệt Minh Không mặt không biểu tình, lạnh lùng nói.
"Thế nhưng ta rất nhớ ngươi , vừa biết tin ngươi đến Vô Lượng Thiên, liền không đợi được muốn chạy đến gặp ngươi." Cố Trường Ca cười nói.
Nguyệt Minh Không liếc mắt.
Động tác này nhìn có vẻ rất tự nhiên, bất quá thần sắc thật lạnh, phối hợp lại mang theo một tia trêu ghẹo.
Nếu như Cố Trường Ca nói thật lòng, nàng đương nhiên sẽ rất vui vẻ, nhưng hiển nhiên hắn chẳng qua là ngoài miệng nói một chút mà thôi.
Trong lòng Nguyệt Minh Không đương nhiên một điểm gợn sóng cũng không có.
"Cho nên đây chính là lý do ngươi cho nữ nhân kia bắt ta tới đây sao?"
Sau đó, Nguyệt Minh Không lạnh lùng hỏi.
Vừa nhắc tới nữ nhân kia, trong lòng lại dâng lên một trận ghen ghét, giống như bình dấm chua bị đổ ra vậy.
Mặc dù nàng biết Cố Trường Ca không thích nàng.
Nhưng nhìn thấy bên người Cố Trường Ca ngoài nàng ra còn có nữ nhân khác, trong lòng chính là vô cùng đau xót.
Đồng thời Nguyệt Minh Không cũng rất nghi hoặc.
Kiếp trước rõ ràng bên người Cố Trường Ca cũng không xuất hiện bất kì một nữ nhân nào, đời này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Phát sinh nhiều chuyện nàng hoàn toàn không biết như vậy.
"Cái gì gọi là bắt tới, Minh Không hiểu lầm của ngươi với vi phu thật là lớn."
"Hơn nữa vì sao trong không khí lại có vị chua thế này?"
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên cười, ngược lại giải thích với nàng một câu nói, "Diễm Cơ là cường giả ta dẫn tới từ hạ giới, có thể coi là tùy tùng của ta, chẳng lẽ ngươi cũng ăn dấm với nàng sao?"
Nghe nói như thế, sắc mặt Nguyệt Minh Không ngược lại hòa hoãn không ít, nhưng vẫn không có sắc mặt tốt nói, "Cố Trường Ca ngươi quá tự tin với bản thân mình rồi đấy."
Dù sao rất hiếm thấy , Cố Trường Ca vậy mà lại chủ động giải thích chuyện này với nàng, khiến nàng có chút ngoài ý muốn.
"Nói đi, ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?"
Sau đó nàng trực tiếp hỏi, cũng không tin Cố Trường Ca sẽ không có việc gì mà tìm nàng.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên nói, " Nói nhớ ngươi ngươi lại không tin, vậy ngươi nghĩ ta tìm ngươi để làm gì hả?"
"Ngươi có nói dễ nghe nữa, ta cũng sẽ không tin" Nguyệt Minh Không nghe lời này của hắn, chỉ muốn đánh hắn một trận.
Vì sao đời trước mình không biết Cố Trường Ca lại có một mặt vô sỉ như vậy.
Lúc này, Cố Trường Ca cũng thu lại tâm tư đùa giỡn nàng, ngược lại cười nhạt nói, "Nghe Diễm Cơ nói, ngươi muốn giết một tên nam tử Phong Hầu cảnh , còn thất bại, đây là chuyện gì?"
"Hắn làm sao đắc tội với ngươi rồi? Nói cho vi phu nghe xem, vi phu sẽ giúp ngươi giết hắn, giúp ngươi hả giận."
Đương nhiên, hắn biết rõ Nguyệt Minh Không khẳng định là chuẩn bị mưu đồ cơ duyên của khí vận chi tử người ta.
Loại chuyện này, Cố Trường Ca cũng cảm thấy rất hứng thú.
Hắn dự định nói bóng nói gió moi tin tức từ trong miệng Nguyệt Minh Không.
Nghe được lời này của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không có chút sững sờ, lúc này Cố Trường Ca hẳn là không biết sự tồn tại của Diệp Lăng.
Cho nên, hắn nói muốn giết Diệp Lăng giúp nàng hả giận, đơn thuần là vì tên Diệp Lăng kia đắc tội nàng?
Chẳng biết tại sao, trong lòng Nguyệt Minh Không có chút xúc động.
Người luôn lạnh lùng lạnh nhạt như Cố Trường Ca , vậy mà lại quan tâm chuyện của nàng?
"Ngươi liền không hỏi rõ nguyên nhân mọi chuyện? Bỏ mặc đúng sai, liền muốn giết hắn?" Nàng có chút liếc mắt nói.
Cố Trường Ca cười, "Có gì phải để ý? Ngươi muốn giết hắn, vậy ta liền giúp ngươi giết hắn."
Nghe hắn nói như thế, Nguyệt Minh Không không khỏi hô hấp trì trệ.
Không hổ là Cố Trường Ca, thản nhiên nói ra một câu sát khí ngập trời như thế.
Cũng bỏ mặc ai đúng ai sai.
Mình muốn giết ai, hắn liền giết kẻ đó?
Cái này đúng là tính cách của hắn.
Nguyệt Minh Không mắt phượng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một trận cảm động khó tả.
Nguyên lai hắn cũng không phải không thèm để ý mình.
Hết chương 154.
Chương 155 Trước kia ta không làm như vậy
Mình muốn giết ai, hắn liền giết kẻ đó?
Đây chẳng lẽ là cách quan tâm của Cố Trường Ca dành cho mình sao?
Nghe chỉ cảm thấy có khí tức giết chóc đáng sợ ập tới.
Trong lòng Nguyệt Minh Không lúc này vô cùng phức tạp, thật sự không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ nói ra câu này làm nàng xúc động.
Có lẽ trong lòng hắn cũng không phải không có nàng, bất quá đối với hắn mà nói, nàng chiếm tỉ lệ không lớn mà thôi.
Điều kiện tiên quyết là không được chạm tới bí mật cùng lợi ích của hắn.
Nếu động đến bí mật cùng lợi ích của hắn, Cố Trường Ca có lẽ sẽ trở mặt như không quen biết.
Bất kể là kiếp trước hay hiện tại, tính tình tâm ngoan thủ lạt của Cố Trường Ca chưa từng thay đổi, chẳng qua là biểu lộ có chút khác biệt mà thôi.
Kiếp trước nàng dịu dàng ngoan ngoãn, nhẫn nhục chịu đựng, cho nên thái độ của Cố Trường Ca đối với nàng vẫn luôn lạnh lùng, thờ ơ, coi nàng như một quân cờ thời khắc mấu chốt cũng tùy thời có thể giết chết.
Nhưng mà một kiếp này, nàng cường thế, quyết tuyệt, chưởng khống Vô Song tiên triều, quyền thế ngập trời, thậm chí còn ẩn giấu át chủ bài là người trọng sinh.
Thế nên Cố Trường Ca cảm thấy nàng hữu dụng, cho nên mới thay đổi thái độ, đối xử với nàng như thế.
Nghĩ tới đây, Nguyệt Minh Không cũng hiểu rõ, mặc dù biết Cố Trường Ca cũng không phải thực sự động tình với nàng, nhưng trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều so với lúc trước .
"Đinh, khí vận chi nữ Nguyệt Minh Không thái độ chuyển biến, cộng 800 điểm khí vận, giá trị thiên mệnh cộng thêm bốn ngàn."
Lúc này, trong đầu Cố Trường Ca cũng vang lên một trận âm thanh nhắc nhở của hệ thống, điều này khiến trong lòng hắn có chút hài lòng.
Xem ra những lời này cũng không phải không có tác dụng.
Nguyệt Minh Không đương nhiên vẫn có sát ý với hắn, chỉ bất quá giống như Cố Tiên Nhi, lấy nàng khả năng hiện giờ hoàn toàn không làm được thôi.
Chưa kể Nguyệt Minh Không cùng Cố Tiên Nhi không giống nhau , một kiếp này hắn cùng Nguyệt Minh Không hoàn toàn không có bất kỳ ân oán gì.
Hơn nữa những gì nàng trải qua ở kiếp này so với kiếp trước, có rất nhiều điểm không giống.
Nguyệt Minh Không coi như muốn báo thù, cũng không có khả năng để lộ ra ngoài mặt, dù sao như vậy sẽ bại lộ bí mật lớn nhất của nàng.
Cố Trường Ca lại vừa hay biết được bí mật lớn nhất này của nàng.
Nắm được bí mật này, muốn thu phục Nguyệt Minh Không cũng không quá khó khăn.
"Ngươi không nói, kỳ thật ta cũng điều tra được."
Lúc này, Cố Trường Ca còn nói thêm, sắc mặt đã khôi phục một mảnh bình thản, dáng vẻ Nguyệt Minh Không không nói hắn cũng có thủ đoạn riêng cả mình để tìm hiểu được.
Diệp Lăng là khí vận chi tử.
Bất quá Diệp Lăng rốt cuộc có thủ đoạn gì, Cố Trường Ca cũng không rõ .
Hắn muốn biết những thứ này, còn phải dựa vào chính miệng Nguyệt Minh Không nói ra.
Nghe vậy, Nguyệt Minh Không không khỏi có chút trầm mặc , đôi mắt đẹp dời đi, không dám đối mặt với Cố Trường Ca.
Thần sắc cảm thấy hứng thú này của hắn, khiến nội tâm nàng có chút hoảng.
Chuyện này nếu không xử lý tốt, nói không chừng sẽ khiến Cố Trường Ca hoài nghi.
Hắn sẽ dễ dàng điều tra ra được, nàng kỳ thật cùng Diệp Lăng không thù không oán, hai người trước đó thậm chí cũng chưa từng gặp mặt.
Cho nên phải giải thích như thế nào chuyện nàng thiết kế bẫy rập mưu sát Diệp Lăng?
Giết một nam tử không hề quen biết, cũng không có chút ân oán nào, chẳng lẽ đầu óc nàng có vấn đề sao?
Cố Trường Ca thế nhưng vô cùng thông minh, sự tình gì cũng rất khó giấu diếm được hắn.
Điều này khiến trong lòng Nguyệt Minh Không rối như tơ vò, ngọc thủ vò ống tay áo.
Quả nhiên ở trước mặt Cố Trường Ca luôn không có chuyện tốt.
"Kỳ thật cũng không phải đại sự gì, chỉ là ta trong cổ tịch tra được chỗ một vị Cổ Thiên Tôn truyền thừa, phát hiện bị tên Diệp Lăng kia nhanh chân đến trước "
Sau đó, Nguyệt Minh Không sắp xếp lời nói nói.
Không có cách nào, nàng đành phải nghĩ ra lý do nghe có vẻ hợp lý, lý do này cũng sẽ không bại lộ bí mật của nàng.
Dù sao chuyện mưu đồ cơ duyên của người khác, nghe không quang minh chính đại chút nào, nhưng ở thế giới thực lực vi tôn này thì cũng không tính là gì.
Kiếp trước nàng khẳng định làm không làm loại chuyện này, nhưng một kiếp này những chuyện tương tự nàng đã làm rất nhiều lần.
Muốn chống lại Cố Trường Ca, nàng nhất định phải mạnh lên, nhất định phải giành được các loại cơ duyên để khiến mình lớn mạnh hơn.
Bất quá không nghĩ tới Diệp Lăng sẽ khó giải quyết như vậy, bày ra thiên la địa võng, cuối cùng hắn vẫn chạy thoát khỏi bàn tay của nàng.
Dựa theo những gì trải qua kiếp trước , Diệp Lăng cũng không phải là một người đơn giản, từ một kẻ yếu kém từng bước từng bước trở thành một nhân vật vô cùng khủng bố ở thượng giới.
Bây giờ nàng và hắn đã kết cừu hận, nếu như không giải quyết hắn triệt để, tuyệt đối sẽ trở thành mầm họa lớn.
Diệp Lăng cũng không có khả năng buông tha nàng.
Cố Trường Ca nghe nàng nói như thế.
Lập tức lộ vẻ giật mình , sau đó có chút trêu tức nói, " Không nghĩ tới lại là nguyên nhân này. Thật sự khiến vi phu ngoài ý muốn a, Minh Không ngươi đúng là người tâm ngoan thủ lạt."
"Vốn cho rằng là người khác đắc tội ngươi, nhưng không nghĩ tới là ngươi mưu đồ cơ duyên của người khác , muốn giết người đoạt bảo."
"Trước kia ngươi sẽ không làm ra chuyện như vậy ."
Nói xong hắn lắc lắc đầu, vẻ mặt vô cùng thất vọng với Nguyệt Minh Không.
Cố Trường Ca nói như vậy, tự nhiên là vì phối hợp với Nguyệt Minh Không.
Bất quá cũng biết được không ít tin tức.
Hết chương 155.
Chương 151. Bạch Liệt nhẫn nhịn
Bên trong Triêu Thiên Khuyết, Bạch Liệt cuối cùng cũng không giao thủ với Cố Trường Ca.
Điều này khiến trong lòng rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi vô cùng thất vọng, bọn hắn cũng rất muốn tận mắt chứng kiến thực lực bây giờ của Cố Trường Ca rốt cuộc đáng sợ như thế nào.
Bạch Liệt tránh trận chiến này, bọn hắn cảm thấy cũng là hợp tình hợp lí, nếu như không có Doãn Mi vị hôn thê của hắn thuyết phục, hắn có lẽ sẽ thực sự động thủ, nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác.
Dù sao cùng là tuổi trẻ Chí Tôn, tu vi chênh lệch một chút, thực chất là chênh lệch nghiêng trời lệch đất.
Bạch Liệt không đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ, đoán chừng sẽ không lựa chọn giao thủ .
Trong thế hệ tuổi trẻ, hiện tại ai dám đối mặt với Cố Trường Ca mà không sợ hãi chứ?
Đương nhiên, Bạch Liệt cường đại tuyệt đối không thể nghi ngờ, không cần nhiều lời, chỉ riêng Canh Kim chi lực đã khiến rất nhiều người kiêng kị.
Cuối cùng lúc yến hội sắp kết thúc.
Bạch Liệt lạnh lùng liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, đứng dậy không nói một câu rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, dáng vẻ dù sao còn rất nhiều thời gian, thù mới hận cũ cùng tính một lượt đi.
Cố Trường Ca thì ung dung uống rượu, ngay cả mí mắt cũng không thèm nâng lên.
"Cố sư huynh, Doãn Mi xin lỗi không tiếp được."
Lúc này, Doãn Mi chợt đứng dậy, hướng về phía Cố Trường Ca có chút áy náy nói, sau đó cũng không đợi Cố Trường Ca đồng ý hay không, liền chạy thật nhanh đuổi theo Bạch Liệt ra bên ngoài Triêu Thiên Khuyết.
Váy đỏ biến thành một vệt sáng, nhanh chóng biến mất ở cửa ra vào Triêu Thiên Khuyết.
Một màn này, khiến rất nhiều người còn lại trong cung điện đều kinh trụ, sợ Cố Trường Ca nổi giận.
Bất quá Doãn Mi thân là vị hôn thê của Bạch Liệt, lúc này đuổi theo ra ngoài, chắc là muốn giải thích một phen.
Chuyện này cũng hợp tình hợp lý.
"Cố huynh, sau lưng Bạch Liệt chính là Thái Cổ Hoàng tộc, nghe nói đời trước Hổ Hoàng đã chạm đến cảnh giới kia "
Lúc này Diệp Lang Thiên nói, lo lắng Cố Trường Ca sẽ vì chuyện này mà nổi giận, nghĩ khuyên giải hắn một chút, dù sao nội tình Bạch Hổ nhất tộc vẫn rất mạnh.
Không cần vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà trở mặt.
"Diệp huynh quá lo lắng, đây là chuyện riêng của Doãn Mi sư muội, ta quản nhiều như vậy làm gì?" Cố Trường Ca lại không thèm để ý cười nói.
Dáng vẻ dường như cũng không vì chuyện Doãn Mi rời khỏi yến tiệc mà tức.
Điều này khiến rất nhiều người nhìn không thấu hắn suy nghĩ cái gì.
Đành phải cảm thán trong lòng, hỉ nộ không đổi sắc, dạng người như vậy thật sự đáng sợ a.
Bất quá từ hôm nay về sau, Doãn Mi cửu mệnh thiên nữ ở trong Đạo Thiên Tiên Cung chỉ sợ sẽ không dễ chịu lắm.
Sau đó, đám người bắt đầu đàm luận sự tình có liên quan đến tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế, hướng Cố Trường Ca thỉnh giáo, hi vọng đến lúc đó hắn có thể giúp đỡ một chút.
Bạch Liệt sau khi rời đi , bầu không khí ngược lại hòa hợp hơn rất nhiều.
Không ít thiên kiêu tuổi trẻ cũng không kiêng dè gì nữa.
Bắt đầu ở trước mặt Cố Trường Ca nói Bạch Liệt kia không biết sống chết, ngu xuẩn vô tri vân vân mây mây, nói xấu hắn mắng hắn hết mình, nhiệt tình.
Nghe được những thứ này, nụ cười của Cố Trường Ca có chút ý vị sâu xa, khiến Diệp Lưu Ly một mực chú ý đến hắn, bỗng nhiên nhịn không được rùng mình một cái.
Một bên khác.
Bạch Liệt nộ khí rào rạt sau khi rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, trong lòng vẫn tức giận khó mà bình tĩnh được.
Lúc này, hắn hận không thể đi tìm hảo huynh đệ của hắn Diệp Lăng uống rượu nói chuyện phiếm, để giải uất khí, không phải vậy khó giải được lửa giận cùng sát ý trong lòng.
Hành vi hôm nay của Cố Trường Ca, khiến hắn mất hết mặt mũi, nhận hết sỉ nhục, hận không thể sớm ngày đột phá tu vi, để giẫm Cố Trường Ca dưới chân mình!
Bất quá Bạch Liệt cũng hiểu rõ.
Loại chuyện này thầm nghĩ thầm tưởng tượng là được.
Với năng lực hiện tại của hắn, đừng nói là giết Cố Trường Ca, đánh có qua được hay không lại là một chuyện khác.
"Bây giờ đang trên địa bàn Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca chính là rắn đầu đàn, tất cả mọi người phải xem sắc mặt hắn mà làm, thật khốn nạn."
“ Khiến ngay cả Doãn Mi cũng như thế, bất quá nàng thân là đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, có nỗi khổ tâm, ta có thể hiểu được."
Nghĩ tới đây, Bạch Liệt cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Dù sao Doãn Mi là thân bất do kỷ, chịu sự áp bách của Cố Trường Ca.
Khoảng thời gian này hắn trước tiên chuẩn bị lưu tại Đạo Thiên Cổ Thành, dù sao cơ duyên bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, vẫn đang chờ đón bọn hắn.
Lúc này đương nhiên không thể rời đi.
Lúc này, Bạch Liệt bỗng nhiên chú ý tới tiếng bước trân truyền từ sau lưng đến, hắn quay đầu nhìn lại, không khỏi sững sờ.
Biển người đông nghịt trên đường phố, một thân ảnh mặc bộ váy đỏ đi tới.
Chín cái đuôi cáo xoã tung trắng như tuyết, lấp lóe quang trạch bị nàng ôm vào trong ngực.
Khí chất mang theo yêu dị, cũng mang theo mị hoặc.
Giờ phút này trên mặt nàng còn có mấy phần áy náy.
Chính là cửu mệnh thiên nữ Doãn Mi.
Nhìn thấy vị hôn thê của mình đuổi theo từ trong Triêu Thiên Khuyết đến đây tìm mình, Bạch Liệt lập tức vui mừng, trong lòng thậm chí có chút cảm động.
Dù sao làm như vậy sẽ làm mất lòng Cố Trường Ca a!
Nàng về sau làm sao có thể lăn lộn ở Đạo Thiên Tiên Cung nữa?
"Doãn Mi "
Bạch Liệt có chút kích động, không nhịn được muốn giữ chặt bàn tay giai nhân trước mắt.
Kể ra, đây có thể coi là lần đầu tiên hai người chính thức gặp mặt, trong Triêu Thiên Khuyết không tính.
Bởi trong Triêu Thiên Khuyết hai người thậm chí ngay cả một câu cũng chưa từng nói qua.
Nhưng mà Bạch Liệt cũng rất tâm động, dù sao vị giai nhân tuyệt sắc này, thế nhưng là vị hôn thê của hắn a!
Mà hành động vừa rồi của nàng trong Triêu Thiên Khuyết, có can đảm phản kháng áp bách của Cố Trường Ca, khiến hắn cảm thấy Doãn Mi cũng không phải là loại người mà hắn từng nghĩ .
Doãn Mi đứng cách hắn một trượng, bất động thanh sắc lui lại phía sau, không cho Bạch Liệt đụng phải nàng.
"Sự tình hôm nay, thật xin lỗi , là Doãn Mi không cân nhắc chu toàn, ta không nghĩ tới Cố sư huynh lại đột nhiên làm như thế."
Trên mặt nàng mang theo một chút xin lỗi nói.
Hết chương 151.
Chương 152 An bài
Thấy Doãn Mi không để cho mình đụng vào nàng, Bạch Liệt cũng có chút ngượng ngùng, bất quá nghĩ lại đây mới là lần thứ nhất gặp mặt, đường đột như thế, thật sự là vô lễ.
Nghe vậy, hắn lắc lắc đầu nói, " Không sao, ta có thể hiểu được nỗi khổ tâm của ngươi. Dù sao ngươi tu hành trong Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca hắn lại một tay che trời ở Đạo Thiên Tiên Cung, nghe nói đến mấy vị trưởng lão cũng không dám trêu chọc hắn. Ngươi vừa rồi có thể đứng ra vì ta, ta đã rất cảm động rồi "
Hắn hoàn toàn nói lời thật lòng.
Nhất là hiện tại Doãn Mi đuổi theo ra đến đây, càng nói rõ hết thảy.
Nghe nói như thế, Doãn Mi tựa hồ cũng có chút cảm động, gật đầu nói, "Ta còn sợ ngươi sẽ hiểu lầm cái gì, như vậy ta an tâm rồi, gần đây vì chuyện nơi sâu nhất Đạo Thiên Tiên Cung tiên bảo xuất thế, ta cũng không thể rời khỏi nơi này. Sau khi giải quyết sự tình các loại tiên bảo, ta sẽ lập tức thoát ly Đạo Thiên Tiên Cung trở về tộc, đến lúc đó Cố sư huynh cũng không thể bức bách ta nữa."
"Ừm, việc này ta biết, chuyện tiên bảo can hệ trọng đại, những chuyện còn lại đều có thể nhẫn nhịn trước một chút. Chờ ta đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ, ta tất báo Cố Trường Ca nỗi nhục ngày hôm nay "
"Cũng làm cho hắn phải hối hận việc đã ức hiếp áp bách ngươi!"
Bạch Liệt nghe vậy gật đầu, dáng vẻ trong lòng đã tính toán hết thảy nói.
Dù sao cũng ở trước mặt vị hôn thê, nói ra lời này cảm thấy có chút oai phong, thậm chí hắn cũng cảm thấy tự tin hơn rất nhiều.
Mà nữ nhân không phải đều ưa thích nam nhân có dáng vẻ tự tin sao?
Bạch Liệt đã nghĩ kỹ về sau làm sao làm nhục Cố Trường Ca, khiến hắn phải hối hận hành động ngày hôm nay.
"Ừm, ta tin tưởng ngươi."
Nghe vậy, trên mặt Doãn Mi cũng hiện lên sự tín nhiệm cùng một chút cảm động.
"Đúng rồi, ngươi bây giờ đắc tội Cố Trường Ca, sau này tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung sợ là sẽ không dễ chịu, ta có chút lo lắng." Bạch Liệt nói.
Dù sao cũng bởi vì chuyện của hắn, khiến Doãn Mi phải chịu ủy khuất ở Đạo Thiên Tiên Cung, làm trong lòng hắn bất an.
Nghĩ tới đây, hận ý của hắn với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.
Doãn Mi lắc lắc đầu nói, "Tốt xấu gì ta cũng là trân truyền đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung, Cố sư huynh sẽ không quá làm khó ta."
Sau đó, mắt nàng nhìn về phía Triêu Thiên Khuyết tiếp tục nói,
"Ta cũng ra ngoài được một lúc rồi phải trở về thôi, bỗng nhiên rời đi quá lâu, cũng có chút thất lễ với những vị thiên kiêu khác."
Vốn còn muốn giữ Doãn Mi ở lại một chút , Bạch Liệt nghe vậy có chút tiếc nuối, cuối cùng đem một ngọc phù hình một con hổ đưa ra trước mặt nàng, nói, "Đoạn thời gian này ta cũng sẽ ở Đạo Thiên Cổ Thành, nếu như ngươi muốn tìm ta thì dùng mai ngọc phù này liền có thể liên hệ với ta."
Nghe vậy, Doãn Mi tựa hồ có chút do dự, sau đó mới đem ngọc phù nhận lấy.
Sau đó, nàng quay người trở về Triêu Thiên Khuyết .
Nét áy náy cảm động trên mặt nàng, trong nháy mắt biến mất không còn gì nữa, ngược lại có chút đùa cợt cùng mỉa mai.
Đối với hôn ước gia tộc bỗng nhiên an bài cho nàng, nàng vẫn luôn rất bất mãn, muốn tìm biện pháp hủy bỏ.
Bằng không cũng sẽ không một mực tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung, không hề trở về gia tộc dù chỉ một lần.
Chưa từng nhìn thấy vị hôn phu dù chỉ một lần.
Tuy nói hắn là tuổi trẻ Chí Tôn, là thiên kiêu mà Bạch Hổ nhất tộc vạn năm khó gặp một lần.
Nhưng Doãn Mi không chút hứng thú nào.
Bây giờ Bạch Liệt đắc tội ai không đắc tội, hết lần này tới lần khác muốn chết đắc tội Cố Trường Ca, chuyện này nàng còn có thể nói gì nữa?
Tự tìm đường chết cũng không có kẻ ngu ngốc như thế này.
Một chút cảm xúc thương hại nàng cũng không có.
Hết thảy đang đúng ý nàng.
"Đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ liền có thể địch lại Cố Trường Ca?"
Khi nghe được hắn nói câu này, Doãn Mi càng là nhịn không được có chút buồn cười.
Người này thực sự quá ngây thơ rồi.
Nếu như chân chính giao thủ, nàng hoài nghi tên Bạch Liệt này có thể chống đỡ được ba chiêu của Cố Trường Ca hay không.
Chớ nói chi là Cố Trường Ca sử dụng con át chủ bài kinh khủng, bất luận tuổi trẻ Chí Tôn nào nhìn thấy đều sẽ tuyệt vọng.
Nàng suy đoán Cố Trường Ca sở dĩ không lập tức xuống tay với Bạch Liệt, đoán chừng là coi trọng thiên phú Canh Kim bản nguyên của hắn.
Dù sao nàng cũng làm cho Cố Trường Ca nhiều năm như vậy, hiểu rất rõ Cố Trường Ca cần tài nguyên gì để tu luyện.
"Nghe nói Diệp Lăng huynh đệ gần đây cũng tới Đạo Thiên Cổ Thành, trước đi tìm hắn uống rượu, đàm đạo vậy."
Tu sĩ vãng lai trên đường phố, nhìn thấy thân ảnh của Doãn Mi dần dần biến mất không thấy bóng nữa, Bạch Liệt cũng rốt cục thu hồi ánh mắt, lộ ra tiếu dung.
Sau đó dự định đi tìm hảo huynh đệ của hắn Diệp Lăng, thương nghị sự tình tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế.
Sau khi Vạn Đạo Yến kết thúc, tất cả thiên kiêu cũng lần lượt cáo từ, rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, trở về phủ đệ cung điện tu hành của riêng mình.
Chuyện phát sinh ngày hôm nay, cũng rất nhanh truyền ra ngoài, gây nên không ít thế lực chú ý, bất quá Bạch Hổ nhất tộc thiếu chủ cuối cùng không giao thủ với Cố Trường Ca, làm cho rất nhiều người tiếc nuối.
Việc này kể ra cũng chỉ là một trận tranh giành tình nhân mà thôi.
Bạch Liệt cuối cùng tránh chiến, Cố Trường Ca cũng nể mặt đồng môn sư muội không xuất thủ.
Bất quá theo một phương diện khác, cũng nhìn ra bây giờ Cố Trường Ca ở Đạo Thiên Tiên Cung có được uy thế kinh khủng như thế nào, một đám đệ tử tất cả đều thần phục, không dám không theo.
Cái gọi là một tay che trời, cũng không hơn cái này.
Bên trong một tòa cung điện nguy nga tráng lệ, rộng rãi cao lớn.
Cố Trường Ca một tay vuốt 9 đuôi cáo trắng như tuyết.
Một tay cầm hổ hình ngọc phù, thần sắc có chút hứng thú hỏi , " Đây chính là nguyên thoại ( y nguyên lời nói) của hắn?"
"Không dám giấu diếm chủ nhân, đây chính là nguyên thoại của Bạch Liệt, hắn đem mai ngọc phù này giao cho ta, nói có thể dựa vào mai ngọc phù này đi tìm hắn."
Doãn Mi cung kính hồi đáp, đã tất cả lời lúc ấy Bạch Liệt nói với nàng kể lại một lần cho Cố Trường Ca nghe.
"Rất tốt, ta còn đang suy nghĩ làm sao tìm được vị trí của tên Diệp Lăng kia, hắn ngược lại tự động giúp ta. Ngược lại là người tốt a."
Cố Trường Ca gật đầu, nụ cười có chút ý vị sâu ra.
Có thể thấy, Bạch Liệt là nhân vật duy nhất có quan hệ cùng Diệp Lăng, Cố Trường Ca còn phải dựa vào hắn tìm được chỗ của Diệp Lăng .
Đương nhiên, trừ cái đó ra, Bạch Liệt còn có những tác dụng khác, tỉ như thiên phú Canh Kim bản nguyên, Cố Trường Ca liền cảm thấy rất hứng thú.
Nghe được lời này của Cố Trường Ca , Doãn Mi mặc dù có chút không hiểu, thế nhưng cũng không dám hỏi gì.
Thậm chí cũng không dám đi tìm hiểu, có một số việc biết càng ít lại càng tốt.
Nàng hiểu rất rõ đạo lí này.
Chỉ cần mình vĩnh viễn không sinh ra ý niệm phản bội Cố Trường Ca, Cố Trường Ca sẽ không giết nàng.
Nàng còn sống so với chết có tác dụng lớn hơn rất nhiều.
"Hôm nay biểu hiện của ngươi cũng không tệ. Về sau tiếp cận Bạch Liệt cho ta, biết được hành tung của hắn, nếu như hắn tiếp xúc với nam tử tên Diệp Lăng kia, lập tức thông báo cho ta." Cố Trường Ca phân phó nói.
"Đa tạ chủ nhân khích lệ, Doãn Mi nhất định sẽ làm tốt chuyện này." Nghe vậy, Doãn Mi lập tức trả lời.
Diệp Lăng là ai, ở yến tiệc từ trong miệng Diệp Lang Thiên nàng đã biết được một ít.
Với thân phận thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc của nàng, tai mắt khắp các nơi, muốn biết động tĩnh của một người, cũng không quá khó .
Hết chương 152.
Chương 153 Nguyệt Minh Không tới
Sau khi trở lại Đạo Thiên Tiên Cung , Cố Trường Ca cũng không vội vã đến hỏi chuyện liên quan đến nơi sâu nhất tiên bảo xuất thế.
Hắn tin rằng bọn người đại trưởng lão chắc chắn sẽ chủ động nói cho hắn biết chuyện này.
Bây giờ càng ngày càng nhiều thế lực lớn đi vào Đạo Thiên Cổ Thành, tạo áp lực cho các vị trưởng lão cùng cung chủ, cho dù bọn hắn không muốn mở ra toàn bộ khu vực kia, cũng không được.
Nhiều nhất ba ngày, Đạo Thiên Tiên Cung sẽ không chịu được áp lực, sẽ công khai với ngoại giới về khu vực kia.
Mà lúc đó, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của các thế lực khác hội tụ tới nơi này, liền cần có người đến đứng ra chống đỡ cục diện.
Mặt khác dựa vào mấy vị trân truyền đệ tử? Hiển nhiên không có khả năng, trước không nói bọn hắn còn đang bế quan, coi như xuất quan cũng chưa chắc có thể trấn giữ được cục diện.
Cho nên các vị trưởng lão bọn hắn coi như không cam tâm, vẫn phải ngoan ngoãn đến cầu Cố Trường Ca ra mặt.
Về phần nói về lòng yêu mến tông môn gì đó?
Đối với Đạo Thiên Tiên Cung đệ tử mà nói, cũng không hiện thực.
Đối với Cố Trường Ca mà nói, càng là như vậy.
Các vị trưởng lão hiển nhiên cũng hiểu rõ những chuyện này, cho nên đến lúc đó chính là lúc Cố Trường Ca lấy được nhiều thứ, không đúng, nói đúng hơn đây là lúc hắn cò kè mặc cả.
Mà ngay lúc Cố Trường Ca đang cân nhắc những chuyện này.
Long long long!
Bên ngoài sơn môn Đạo Thiên Tiên Cung, một cỗ hắc kim liễn xa được chín đầu Thần Hoàng hung thú kéo, đang chạy nhanh hướng đến nơi này.
Tiếng xe ầm ầm, như nghiền nát mặt đất, khiến thiên khung rung động.
Một đám Đạo Thiên Tiên Cung đệ tử phụ trách tuần tra trước sơn môn nhìn thấy liễn xa này, hơi biến sắc mặt, đang muốn cản lại.
"Nói cho Cố Trường Ca, bản cung đến rồi!"
Bên trong xe kéo, bỗng nhiên truyền ra giọng nói dễ nghe nhưng thanh lãnh như tiếng từ trời cao giáng xuống mang theo đế uy nồng đậm.
Nguyệt Minh Không một thân sa y màu trắng ngồi ngay ngắn bên trong, tiên nhan như vẽ, búi tóc thanh loa, đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Lông mày dài nhỏ như lá liễu, một đôi mắt phượng trầm tĩnh lộ ra vẻ thâm thúy cùng lạnh lùng.
Ánh mắt xuyên thấu qua thiên không.
Đế uy nghiêm nghị, phảng phất một vị Nữ Đế tuyệt thế, khiến không ít đệ tử trước sơn môn cảm thấy thần hồn run rẩy, trong lòng sinh ra sợ hãi.
"Đây là người nào? Dám gọi thẳng danh tự của Cố trân truyền?"
"Xe kéo Cửu Hoàng, bộ dạng khí phái này, ngược lại tương xứng với Cửu Long kéo xe của Cố trân truyền ."
Không ít đệ tử chấn kinh, đối với lời này có chút nghi hoặc, không rõ người trong kiệu là người phương nào.
Nhưng rất nhanh có người nhận ra , thấp giọng nói, " Kia là Nguyệt Minh Không vị hôn thê của Cố trân truyền, tứ công chúa Vô Song tiên triều, cũng là trữ đế Vô Song tiên triều! Tương lai sẽ trở thành Nữ Đế Vô Song tiên triều!"
"Tê!"
Lời này, lập tức khiến không ít người hít vào một ngụm khí lạnh, vô cùng kinh hãi.
Vị này tuyệt đối là thiên chi kiêu nữ thanh danh truyền xa nhất thượng giới, thủ đoạn cường thế mà quyết tuyệt, sớm đã danh chấn bát phương.
Trách không được có dũng khí gọi thẳng danh tự Cố trân truyền.
"Trước kia khi Nguyệt Minh Không công chúa đến Đạo Thiên Tiên Cung gặp Cố trân truyền, cũng không có dáng vẻ tức giận như thế này, đây là có chuyện gì?"
"Nghe đồn vị đế nữ này cùng Cố trân truyền gần đây dường như cũng không hòa thuận, hôm nay xem ra có lẽ là thật !"
Không ít đệ tử thầm nghĩ trong lòng, cũng không dám cản trở nữa, cho hắc kim liễn xa đi vào bên trong sơn môn.
Rất nhanh, toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung cũng bị kinh động , rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử cũng hiện thân.
Ngay cả trân truyền đệ tử cũng lộ diện.
Từng đạo thần hồng xuất hiện ở trên không, nhìn từ phía xa.
Bây giờ đang lúc phát sinh đại sự, Vô Song tiên triều trữ đế đích thân đến Đạo Thiên Tiên Cung, khiến bọn hắn không khỏi chấn kinh cùng không hiểu.
Không ít người suy đoán là có quan hệ cùng Cố Trường Ca.
Nhưng cũng nhiều người suy đoán, Nguyệt Minh Không chỉ sợ cũng là đến dự định kiếm một chén canh.
Đại trưởng lão đứng trên đỉnh núi, Cố Tiên Nhi đang tu luyện một môn bảo thuật cường đại, sau lưng có từng luồng ánh sáng mơ hồ ẩn hiện, từng chiếc phù văn chìm nổi, thần dị mà sáng chói.
Nàng đương nhiên cũng nghe được tin tức từ phía xa truyền đến, sắc mặt có chút nghi hoặc nhìn nói.
" Vị hôn thê của Cố Trường Ca?"
"Nàng tới đây làm gì?"
Mặc dù đoạn thời gian này nàng ở ẩn cảm giác sự tình năm đó có chút ẩn tình.
Nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tư báo thù của nàng với Cố Trường Ca.
Bây giờ tứ công chúa Vô Song tiên triều đến, khiến trong lòng Cố Tiên Nhi có chút bất an.
Nàng vô ý thức cho rằng Nguyệt Minh Không cùng một bọn với Cố Trường Ca.
Cứ như vậy, chuyện nàng chạy đến trước mặt Cố Trường Ca lấy lại công đạo liền trở nên càng thêm khó khăn.
Vô Thượng Phong, trong cung điện rộng rãi mà cao lớn.
Cố Trường Ca mở to mắt, ý thức vừa rời khỏi từ giao diện hệ thống ra.
Tin tức bên ngoài sơn môn sớm đã truyền tới nơi này.
Hắc kim liễn từ ngoài sơn môn một đường đi thẳng đến đây, kinh động tất cả đỉnh núi tất cả đảo, cũng không có đệ tử cùng trưởng lão nào có can đảm ngăn cản.
Cố Trường Ca đi ra bên ngoài cung điện.
Liền thấy một đạo hắc ảnh tràn đầy sát khí đi tới cung điện của hắn.
Hắn không khỏi nhíu mày .
Dáng vẻ Nguyệt Minh Không đằng đằng sát khí đi đến, có lẽ nào bởi vì bị mình phát hiện tung tích, có chút thẹn quá thành giận?
Bất quá thân là người trọng sinh, biết được nhiều chuyện trong tương lai, nhưng lại không chiếm được chút tiện nghi nào trên người mình, nàng sẽ nhịn không được thẹn quá hoá giận, kể ra cũng không có gì kỳ lạ.
Cố Trường Ca suy đoán như thế, nhìn thấy hắc kim liễn xa rất nhanh rơi xuống đất, Nguyệt Minh Không bước xuống, thần sắc lạnh lùng, nhanh chóng đi tới phía hắn.
Đồng thời, bên người Cố Trường Ca, trong hư không truyền đến một cơn chấn động.
Diễm Cơ hiện thân, nàng cũng theo Nguyệt Minh Không một đường quay trở về.
"Xảy ra chuyện gì sao?" Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, hỏi.
Diễm Cơ gật gật đầu, trả lời nói, " Công tử, lúc ta tìm tới chỗ Nguyệt Minh Không công chúa, nàng đang bày ra thiên la địa võng, giết một thanh niên có tu vi Phong Hầu cảnh "
"Bất quá cuối cùng, vẫn để tên thanh niên kia chạy thoát rồi. Ngay cả ta cũng không tìm được tung tích của hắn."
Rất nhanh, Diễm Cơ kể lại một cách ngắn gọn toàn bộ cảnh tượng lúc ấy nói cho Cố Trường Ca nghe.
"Vây đánh một tên thanh niên Phong Hầu cảnh, cuối cùng để hắn chạy thoát rồi?"
Nghe nói như thế, đôi mắt Cố Trường Ca không khỏi khẽ híp một cái.
"Đúng thế."
Diễm Cơ gật đầu nói, " Tên thanh niên kia có được ngọc phù màu đen ẩn chứa một kích toàn lực của cường giả Đại Thánh Cảnh, thủ đoạn rất nhiều. Công chúa Nguyệt Minh Không lúc ấy điều động bốn tên Thánh Nhân, vốn cho rằng thiên y vô phùng, kết quả cuối cùng cũng không đắc thủ."
"Ta đã biết." Nghe đến đó Cố Trường Ca gật đầu nói.
Trong lòng của hắn nhịn không được lắc đầu, cảm thấy sắc mặt Nguyệt Minh Không không tốt lắm có lẽ bởi vì chuyện này.
Cố Trường Ca không sai biệt lắm cũng biết, tên thanh niên kia hẳn là khí vận chi tử Diệp Lăng.
Hết chương 153.
Chương 154 Thì ra hắn cũng không phải không thèm để ý tới mình
Khí vận chi tử vốn rất khó giết, có loại khí vận hư vô mờ mịt này bảo vệ, lại còn là khí vận chi tử thượng giới.
Nàng mà thành công vậy thì có vấn đề rồi.
Chỉ bất quá Nguyệt Minh Không vậy mà nghĩ ra cách tính kế tên khí vận chi tử kia, thậm chí còn dự định giết người ta, khiến trong lòng Cố Trường Ca có chút buồn cười.
Khí vận chi nữ giết khí vận chi tử, cuối cùng còn thất bại.
Hắn cũng không biết nên nói gì với Nguyệt Minh Không , với chút năng lực ấy của nàng còn muốn báo cái gọi là mối thù kiếp trước với mình?
Cố Trường Ca nhìn biểu cảm băng lãnh của nàng, ánh mắt phảng phất như nói tất cả là lỗi của hắn, liền không nhịn được lắc đầu phát ra âm thanh cười nhạo.
Giết không được tên Diệp Lăng kia, cuối cùng lại trút giận lên đầu hắn?
Sau đó, trong hư không ba động lóe lên, thân ảnh Diễm Cơ biến mất không thấy.
Ngày thường, nàng cũng không được tuỳ tiện hiện thân bên ngoài.
"Minh Không, lâu rồi không gặp, không nhớ vi phu chút nào sao?"
Cố Trường Ca phát ra tiếng cười khẽ, nhìn chằm chằm tiên nhan tuyệt thế trước mặt.
"Cố Trường Ca, ở trước mặt ta, ngươi cũng đừng giả vờ giả vịt nữa, tìm ta đến đây là có chuyện gì?"
Nguyệt Minh Không không hề bị lay động, lạnh lùng nhìn hắn hỏi.
Vừa rồi nàng đương nhiên thấy được Diễm Cơ hiện thân, trong lòng nhịn không được có chút ghen.
Trên mặt lại ra vẻ lạnh lùng không thèm để ý chuyện đó.
Cố Trường Ca lắc đầu, rất tự nhiên kéo cái eo nhỏ của nàng qua, cũng không để ý nàng giãy dụa muốn thoát ra, "Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của vi phu đâu?"
"Ta nhớ một người có tâm địa sắt đá làm gì? Ngươi bớt nằm mơ đi."
Nguyệt Minh Không lạnh lùng nói.
Dù sao lúc ở Cố gia nàng đã cùng Cố Trường Ca vạch mặt.
Rất nhiều chuyện dứt khoát nói thẳng ra, nàng lười phải giả vờ giả vịt.
Dưới cái nhìn của nàng, mọi hành động của Cố Trường Ca đều mang theo mục đích nào đó .
Dù là lời nói hay là hành động, đều không phải thật lòng.
Ai biết hắn hiện tại lại đang mưu đồ cái gì?
"Ngươi nói như vậy khiến vi phu rất thương tâm a, tới Vô Lượng Thiên cũng không tới nhìn vi phu một chút. Ngươi cứ như vậy không muốn gặp ta sao?"
Cố Trường Ca nghe nói như thế lắc đầu, dáng vẻ tựa hồ có chút tiếc nuối khổ sở.
"Một chút đều không nhớ." Nguyệt Minh Không mặt không biểu tình, lạnh lùng nói.
"Thế nhưng ta rất nhớ ngươi , vừa biết tin ngươi đến Vô Lượng Thiên, liền không đợi được muốn chạy đến gặp ngươi." Cố Trường Ca cười nói.
Nguyệt Minh Không liếc mắt.
Động tác này nhìn có vẻ rất tự nhiên, bất quá thần sắc thật lạnh, phối hợp lại mang theo một tia trêu ghẹo.
Nếu như Cố Trường Ca nói thật lòng, nàng đương nhiên sẽ rất vui vẻ, nhưng hiển nhiên hắn chẳng qua là ngoài miệng nói một chút mà thôi.
Trong lòng Nguyệt Minh Không đương nhiên một điểm gợn sóng cũng không có.
"Cho nên đây chính là lý do ngươi cho nữ nhân kia bắt ta tới đây sao?"
Sau đó, Nguyệt Minh Không lạnh lùng hỏi.
Vừa nhắc tới nữ nhân kia, trong lòng lại dâng lên một trận ghen ghét, giống như bình dấm chua bị đổ ra vậy.
Mặc dù nàng biết Cố Trường Ca không thích nàng.
Nhưng nhìn thấy bên người Cố Trường Ca ngoài nàng ra còn có nữ nhân khác, trong lòng chính là vô cùng đau xót.
Đồng thời Nguyệt Minh Không cũng rất nghi hoặc.
Kiếp trước rõ ràng bên người Cố Trường Ca cũng không xuất hiện bất kì một nữ nhân nào, đời này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Phát sinh nhiều chuyện nàng hoàn toàn không biết như vậy.
"Cái gì gọi là bắt tới, Minh Không hiểu lầm của ngươi với vi phu thật là lớn."
"Hơn nữa vì sao trong không khí lại có vị chua thế này?"
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên cười, ngược lại giải thích với nàng một câu nói, "Diễm Cơ là cường giả ta dẫn tới từ hạ giới, có thể coi là tùy tùng của ta, chẳng lẽ ngươi cũng ăn dấm với nàng sao?"
Nghe nói như thế, sắc mặt Nguyệt Minh Không ngược lại hòa hoãn không ít, nhưng vẫn không có sắc mặt tốt nói, "Cố Trường Ca ngươi quá tự tin với bản thân mình rồi đấy."
Dù sao rất hiếm thấy , Cố Trường Ca vậy mà lại chủ động giải thích chuyện này với nàng, khiến nàng có chút ngoài ý muốn.
"Nói đi, ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?"
Sau đó nàng trực tiếp hỏi, cũng không tin Cố Trường Ca sẽ không có việc gì mà tìm nàng.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên nói, " Nói nhớ ngươi ngươi lại không tin, vậy ngươi nghĩ ta tìm ngươi để làm gì hả?"
"Ngươi có nói dễ nghe nữa, ta cũng sẽ không tin" Nguyệt Minh Không nghe lời này của hắn, chỉ muốn đánh hắn một trận.
Vì sao đời trước mình không biết Cố Trường Ca lại có một mặt vô sỉ như vậy.
Lúc này, Cố Trường Ca cũng thu lại tâm tư đùa giỡn nàng, ngược lại cười nhạt nói, "Nghe Diễm Cơ nói, ngươi muốn giết một tên nam tử Phong Hầu cảnh , còn thất bại, đây là chuyện gì?"
"Hắn làm sao đắc tội với ngươi rồi? Nói cho vi phu nghe xem, vi phu sẽ giúp ngươi giết hắn, giúp ngươi hả giận."
Đương nhiên, hắn biết rõ Nguyệt Minh Không khẳng định là chuẩn bị mưu đồ cơ duyên của khí vận chi tử người ta.
Loại chuyện này, Cố Trường Ca cũng cảm thấy rất hứng thú.
Hắn dự định nói bóng nói gió moi tin tức từ trong miệng Nguyệt Minh Không.
Nghe được lời này của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không có chút sững sờ, lúc này Cố Trường Ca hẳn là không biết sự tồn tại của Diệp Lăng.
Cho nên, hắn nói muốn giết Diệp Lăng giúp nàng hả giận, đơn thuần là vì tên Diệp Lăng kia đắc tội nàng?
Chẳng biết tại sao, trong lòng Nguyệt Minh Không có chút xúc động.
Người luôn lạnh lùng lạnh nhạt như Cố Trường Ca , vậy mà lại quan tâm chuyện của nàng?
"Ngươi liền không hỏi rõ nguyên nhân mọi chuyện? Bỏ mặc đúng sai, liền muốn giết hắn?" Nàng có chút liếc mắt nói.
Cố Trường Ca cười, "Có gì phải để ý? Ngươi muốn giết hắn, vậy ta liền giúp ngươi giết hắn."
Nghe hắn nói như thế, Nguyệt Minh Không không khỏi hô hấp trì trệ.
Không hổ là Cố Trường Ca, thản nhiên nói ra một câu sát khí ngập trời như thế.
Cũng bỏ mặc ai đúng ai sai.
Mình muốn giết ai, hắn liền giết kẻ đó?
Cái này đúng là tính cách của hắn.
Nguyệt Minh Không mắt phượng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một trận cảm động khó tả.
Nguyên lai hắn cũng không phải không thèm để ý mình.
Hết chương 154.
Chương 155 Trước kia ta không làm như vậy
Mình muốn giết ai, hắn liền giết kẻ đó?
Đây chẳng lẽ là cách quan tâm của Cố Trường Ca dành cho mình sao?
Nghe chỉ cảm thấy có khí tức giết chóc đáng sợ ập tới.
Trong lòng Nguyệt Minh Không lúc này vô cùng phức tạp, thật sự không nghĩ tới Cố Trường Ca sẽ nói ra câu này làm nàng xúc động.
Có lẽ trong lòng hắn cũng không phải không có nàng, bất quá đối với hắn mà nói, nàng chiếm tỉ lệ không lớn mà thôi.
Điều kiện tiên quyết là không được chạm tới bí mật cùng lợi ích của hắn.
Nếu động đến bí mật cùng lợi ích của hắn, Cố Trường Ca có lẽ sẽ trở mặt như không quen biết.
Bất kể là kiếp trước hay hiện tại, tính tình tâm ngoan thủ lạt của Cố Trường Ca chưa từng thay đổi, chẳng qua là biểu lộ có chút khác biệt mà thôi.
Kiếp trước nàng dịu dàng ngoan ngoãn, nhẫn nhục chịu đựng, cho nên thái độ của Cố Trường Ca đối với nàng vẫn luôn lạnh lùng, thờ ơ, coi nàng như một quân cờ thời khắc mấu chốt cũng tùy thời có thể giết chết.
Nhưng mà một kiếp này, nàng cường thế, quyết tuyệt, chưởng khống Vô Song tiên triều, quyền thế ngập trời, thậm chí còn ẩn giấu át chủ bài là người trọng sinh.
Thế nên Cố Trường Ca cảm thấy nàng hữu dụng, cho nên mới thay đổi thái độ, đối xử với nàng như thế.
Nghĩ tới đây, Nguyệt Minh Không cũng hiểu rõ, mặc dù biết Cố Trường Ca cũng không phải thực sự động tình với nàng, nhưng trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều so với lúc trước .
"Đinh, khí vận chi nữ Nguyệt Minh Không thái độ chuyển biến, cộng 800 điểm khí vận, giá trị thiên mệnh cộng thêm bốn ngàn."
Lúc này, trong đầu Cố Trường Ca cũng vang lên một trận âm thanh nhắc nhở của hệ thống, điều này khiến trong lòng hắn có chút hài lòng.
Xem ra những lời này cũng không phải không có tác dụng.
Nguyệt Minh Không đương nhiên vẫn có sát ý với hắn, chỉ bất quá giống như Cố Tiên Nhi, lấy nàng khả năng hiện giờ hoàn toàn không làm được thôi.
Chưa kể Nguyệt Minh Không cùng Cố Tiên Nhi không giống nhau , một kiếp này hắn cùng Nguyệt Minh Không hoàn toàn không có bất kỳ ân oán gì.
Hơn nữa những gì nàng trải qua ở kiếp này so với kiếp trước, có rất nhiều điểm không giống.
Nguyệt Minh Không coi như muốn báo thù, cũng không có khả năng để lộ ra ngoài mặt, dù sao như vậy sẽ bại lộ bí mật lớn nhất của nàng.
Cố Trường Ca lại vừa hay biết được bí mật lớn nhất này của nàng.
Nắm được bí mật này, muốn thu phục Nguyệt Minh Không cũng không quá khó khăn.
"Ngươi không nói, kỳ thật ta cũng điều tra được."
Lúc này, Cố Trường Ca còn nói thêm, sắc mặt đã khôi phục một mảnh bình thản, dáng vẻ Nguyệt Minh Không không nói hắn cũng có thủ đoạn riêng cả mình để tìm hiểu được.
Diệp Lăng là khí vận chi tử.
Bất quá Diệp Lăng rốt cuộc có thủ đoạn gì, Cố Trường Ca cũng không rõ .
Hắn muốn biết những thứ này, còn phải dựa vào chính miệng Nguyệt Minh Không nói ra.
Nghe vậy, Nguyệt Minh Không không khỏi có chút trầm mặc , đôi mắt đẹp dời đi, không dám đối mặt với Cố Trường Ca.
Thần sắc cảm thấy hứng thú này của hắn, khiến nội tâm nàng có chút hoảng.
Chuyện này nếu không xử lý tốt, nói không chừng sẽ khiến Cố Trường Ca hoài nghi.
Hắn sẽ dễ dàng điều tra ra được, nàng kỳ thật cùng Diệp Lăng không thù không oán, hai người trước đó thậm chí cũng chưa từng gặp mặt.
Cho nên phải giải thích như thế nào chuyện nàng thiết kế bẫy rập mưu sát Diệp Lăng?
Giết một nam tử không hề quen biết, cũng không có chút ân oán nào, chẳng lẽ đầu óc nàng có vấn đề sao?
Cố Trường Ca thế nhưng vô cùng thông minh, sự tình gì cũng rất khó giấu diếm được hắn.
Điều này khiến trong lòng Nguyệt Minh Không rối như tơ vò, ngọc thủ vò ống tay áo.
Quả nhiên ở trước mặt Cố Trường Ca luôn không có chuyện tốt.
"Kỳ thật cũng không phải đại sự gì, chỉ là ta trong cổ tịch tra được chỗ một vị Cổ Thiên Tôn truyền thừa, phát hiện bị tên Diệp Lăng kia nhanh chân đến trước "
Sau đó, Nguyệt Minh Không sắp xếp lời nói nói.
Không có cách nào, nàng đành phải nghĩ ra lý do nghe có vẻ hợp lý, lý do này cũng sẽ không bại lộ bí mật của nàng.
Dù sao chuyện mưu đồ cơ duyên của người khác, nghe không quang minh chính đại chút nào, nhưng ở thế giới thực lực vi tôn này thì cũng không tính là gì.
Kiếp trước nàng khẳng định làm không làm loại chuyện này, nhưng một kiếp này những chuyện tương tự nàng đã làm rất nhiều lần.
Muốn chống lại Cố Trường Ca, nàng nhất định phải mạnh lên, nhất định phải giành được các loại cơ duyên để khiến mình lớn mạnh hơn.
Bất quá không nghĩ tới Diệp Lăng sẽ khó giải quyết như vậy, bày ra thiên la địa võng, cuối cùng hắn vẫn chạy thoát khỏi bàn tay của nàng.
Dựa theo những gì trải qua kiếp trước , Diệp Lăng cũng không phải là một người đơn giản, từ một kẻ yếu kém từng bước từng bước trở thành một nhân vật vô cùng khủng bố ở thượng giới.
Bây giờ nàng và hắn đã kết cừu hận, nếu như không giải quyết hắn triệt để, tuyệt đối sẽ trở thành mầm họa lớn.
Diệp Lăng cũng không có khả năng buông tha nàng.
Cố Trường Ca nghe nàng nói như thế.
Lập tức lộ vẻ giật mình , sau đó có chút trêu tức nói, " Không nghĩ tới lại là nguyên nhân này. Thật sự khiến vi phu ngoài ý muốn a, Minh Không ngươi đúng là người tâm ngoan thủ lạt."
"Vốn cho rằng là người khác đắc tội ngươi, nhưng không nghĩ tới là ngươi mưu đồ cơ duyên của người khác , muốn giết người đoạt bảo."
"Trước kia ngươi sẽ không làm ra chuyện như vậy ."
Nói xong hắn lắc lắc đầu, vẻ mặt vô cùng thất vọng với Nguyệt Minh Không.
Cố Trường Ca nói như vậy, tự nhiên là vì phối hợp với Nguyệt Minh Không.
Bất quá cũng biết được không ít tin tức.
Hết chương 155.