Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 724: Đổ thêm dầu vào lửa
Cố Lâm mỉm cười tự nghĩ rằng cô ta thực sự khôn ngoan khi rời khỏi đây.
Trợ lý cuối cùng cũng thuyết phục được người phụ nữ thiếu não này rời đi, anh ta thật sự rất vui mừng, vội hỏi những nhân viên cửa hàng: "Cửa sau ở đâu? Chúng tôi có thể tránh đám đông ngoài kia bằng lối đó."
Một nhân viên nói với anh ta: " Anh đi ra ngoài và rẽ trái sẽ thấy một thang máy."
Anh ta thậm chí còn không nói cảm ơn, vội vàng đưa Cố Lâm đến đó.
Tiên Hiệp Hay
Ngay khi bọn họ rời đi, một nhân viên khác đã trách móc nhân viên chỉ đường: "Tiểu Chu, cô chỉ đường cho họ làm gì?! Cô gái này quá kiêu ngạo, nên bị Diệp Tinh Lăng chặn đường rồi chịu khổ một chút mới được!"
"Đừng lo lắng!" nhân viên tên Tiểu Chu cười lạnh, "Cô ta dám bắt nạt người trong cửa hàng của chúng ta, tôi có thể để cho cô ta cảm thấy dễ chịu sao? Mặc dù Diệp Tinh Lăng đi lên bằng thang cuốn nhưng cũng không ít người đang xem náo nhiệt. Đó là thang máy hộp! Thang máy hộp cũng không thấm vào đâu. Bọn họ muốn trốn sao? Sao dễ dàng như vậy được!"
Người quản lý đang làm công việc của mình cũng chế nhạo: "Nếu cô ta làm tổn thương mặt của Gia Gia, làm sao chúng ta lại không trả thù cho Gia Gia được? Tiểu Chu, cậu đến bộ phận an ninh của trung tâm thương mại bảo họ tạm dừng thang máy hộp vì có khách hàng trộm đồ của cửa hàng. Họ đã lấy quần áo trong cửa hàng của chúng ta và chạy đi mà không trả tiền. Chúng ta cần bắt họ lại."
Cố Lâm rời đi quá vội vàng, trên người cô ta đang mặc bộ quần áo của cửa hàng và quên trả tiền.
"Vâng ạ!” Tiểu Chu sợ thế giới không đủ hỗn loạn, gió đã thổi tan biến hết.
Ở đằng kia, Hạ Lăng đang đi lên từ hướng thang cuốn, phía sau là một đoàn người hùng hậu của toàn bộ khu mua sắm - mọi người nghe nói rằng thiên hậu gặp khó khăn trong việc tìm người nên tất cả cũng đều đi theo để xem náo nhiệt. Ngoài ra còn có rất nhiều phóng viên đang tụ tập ở khu vực lân cận cũng được Lâm Úc Nam gọi đến, khi họ nghe được tin này đều muốn đến nhằm bắt được tin tức đầu tiên.
Điều kinh khủng nhất là các phóng viên của một số trang web trực tiếp cũng đang truyền hình trực tiếp.
Những trang web này có rất nhiều lưu lượng truy cập, vì vậy bây giờ toàn bộ cư dân mạng đều biết chuyện gì đã xảy ra trong trung tâm thương mại, và nó đã trở thành bản tin nóng hổi, thực sự bùng nổ cùng với các cuộc thảo luận sôi nổi trên kênh tin tức.
Hạ Lăng không có vẻ gì là gấp gáp, trông cô giống như một nữ hoàng cao hứng đang đi tuần tra địa phận của mình, cô nhàn nhã đi về phía cửa hàng.
Viền váy đỏ rực bay theo nhịp bước uyển chuyển của cô, tư thế thanh nhã của cô lại càng lộng lẫy và tỏa sáng giữa một đám người bình thường, cô nổi bật giữa đám đông và điều này khiến mọi người cảm thấy dễ chịu.
Cô đến cửa hàng và bước vào.
Nhân viên bán hàng biết cô sẽ đến, nên lúc này, tất cả đều mỉm cười chào hỏi cô: "Oa, đúng là Diệp tiểu thư thật! Hoan nghênh cô đã đến cửa hàng của chúng tôi, nhìn cô còn đẹp hơn trên TV!"
"Cô Diệp, cô đã là thần tượng của tôi nhiều năm rồi!"
"Cô Diệp, tôi thích nghe những bài hát của cô nhất!"
Các nhân viên của cửa hàng rất vui khi được gặp cô.
Hạ Lăng mỉm cười gật đầu, trong khi ánh mắt quét ngang qua toàn bộ cửa hàng nhỏ, cô không nhìn thấy Cố Lâm.
"Tôi nghe nói rằng Cố Lâm… À… Cố tiểu thư đang mua sắm ở cửa hàng này. Chúng tôi… cô Diệp đến đây để tìm cô ấy, Cố tiểu thư không có ở đây sao?", Lâm Úc Nam nói.
“Đây là anh Lâm phải không?” Người quản lý nhiệt tình nói, “Anh không biết sao, vừa rồi cô Cố có đi mua sắm ở đây, nghe nói cô sắp tới nên cô ấy đã dẫn trợ lý rời đi rồi.
"Cái gì? Cố Lâm đã bỏ trốn?!" Một phóng viên đi theo nhóm của Hạ Lăng nói với một giọng lớn và đầy kinh ngạc.
"Cố Lâm đã bỏ trốn?"
"Cố Lâm chạy rồi!"
Nhất thời, tin tức này đã truyền khắp toàn bộ đoàn người từ trước ra sau. Mọi người đều khó chịu. Cố đại tiểu thư này đang làm gì vậy? Họ đã phải tập trung đông như vậy ở đây chỉ để xem màn biểu diễn này! Kết quả là cô ta lại bỏ chạy? Thật không tôn trọng mọi người chút nào!
Vào lúc này, họ không quan tâm Cố Lâm là ai, và đồng loạt la ó.
“Cậu nói xem, liệu có phải là Cố Lâm đang chột dạ phải không?” Một người trong đám đông nói.
"Ừ, có lý," người kia nói, "Nếu không phải chột dạ thì chạy làm gì? Thật đúng là không giống một tiểu thư nhà giàu, chỉ biết cụp đuôi bỏ chạy khi có chuyện, thật mất mặt!".
"Ừ, loại tiểu thư này?! Không thể hứa hẹn được gì!"
Họ vốn dĩ chỉ đi theo Hạ Lăng góp vui, nhưng từ lâu họ đã vô thức nghiêng về phía Hạ Lăng, giờ cùng với việc Cố Lâm bỏ trốn khiến họ giống như bị kích động, nên họ sẽ thêm nhiều lời nói khó chịu nào dành cho Cố Lâm.
Cố Lâm tội nghiệp, chưa xuất hiện đã bị quần chúng kết tội.
Trong cửa hàng, Hạ Lăng giọng nói nhỏ nhẹ hỏi nhân viên: “Cô có thể cho tôi biết, cô Cố đã đi đâu không?” Cô ấy nói rất lịch sự, hoàn toàn trái ngược với cách nói của cô Cố lúc nãy. Chỉ với một câu, cô đã có được sự ủng hộ của tất cả các nhân viên.
Trợ lý cuối cùng cũng thuyết phục được người phụ nữ thiếu não này rời đi, anh ta thật sự rất vui mừng, vội hỏi những nhân viên cửa hàng: "Cửa sau ở đâu? Chúng tôi có thể tránh đám đông ngoài kia bằng lối đó."
Một nhân viên nói với anh ta: " Anh đi ra ngoài và rẽ trái sẽ thấy một thang máy."
Anh ta thậm chí còn không nói cảm ơn, vội vàng đưa Cố Lâm đến đó.
Tiên Hiệp Hay
Ngay khi bọn họ rời đi, một nhân viên khác đã trách móc nhân viên chỉ đường: "Tiểu Chu, cô chỉ đường cho họ làm gì?! Cô gái này quá kiêu ngạo, nên bị Diệp Tinh Lăng chặn đường rồi chịu khổ một chút mới được!"
"Đừng lo lắng!" nhân viên tên Tiểu Chu cười lạnh, "Cô ta dám bắt nạt người trong cửa hàng của chúng ta, tôi có thể để cho cô ta cảm thấy dễ chịu sao? Mặc dù Diệp Tinh Lăng đi lên bằng thang cuốn nhưng cũng không ít người đang xem náo nhiệt. Đó là thang máy hộp! Thang máy hộp cũng không thấm vào đâu. Bọn họ muốn trốn sao? Sao dễ dàng như vậy được!"
Người quản lý đang làm công việc của mình cũng chế nhạo: "Nếu cô ta làm tổn thương mặt của Gia Gia, làm sao chúng ta lại không trả thù cho Gia Gia được? Tiểu Chu, cậu đến bộ phận an ninh của trung tâm thương mại bảo họ tạm dừng thang máy hộp vì có khách hàng trộm đồ của cửa hàng. Họ đã lấy quần áo trong cửa hàng của chúng ta và chạy đi mà không trả tiền. Chúng ta cần bắt họ lại."
Cố Lâm rời đi quá vội vàng, trên người cô ta đang mặc bộ quần áo của cửa hàng và quên trả tiền.
"Vâng ạ!” Tiểu Chu sợ thế giới không đủ hỗn loạn, gió đã thổi tan biến hết.
Ở đằng kia, Hạ Lăng đang đi lên từ hướng thang cuốn, phía sau là một đoàn người hùng hậu của toàn bộ khu mua sắm - mọi người nghe nói rằng thiên hậu gặp khó khăn trong việc tìm người nên tất cả cũng đều đi theo để xem náo nhiệt. Ngoài ra còn có rất nhiều phóng viên đang tụ tập ở khu vực lân cận cũng được Lâm Úc Nam gọi đến, khi họ nghe được tin này đều muốn đến nhằm bắt được tin tức đầu tiên.
Điều kinh khủng nhất là các phóng viên của một số trang web trực tiếp cũng đang truyền hình trực tiếp.
Những trang web này có rất nhiều lưu lượng truy cập, vì vậy bây giờ toàn bộ cư dân mạng đều biết chuyện gì đã xảy ra trong trung tâm thương mại, và nó đã trở thành bản tin nóng hổi, thực sự bùng nổ cùng với các cuộc thảo luận sôi nổi trên kênh tin tức.
Hạ Lăng không có vẻ gì là gấp gáp, trông cô giống như một nữ hoàng cao hứng đang đi tuần tra địa phận của mình, cô nhàn nhã đi về phía cửa hàng.
Viền váy đỏ rực bay theo nhịp bước uyển chuyển của cô, tư thế thanh nhã của cô lại càng lộng lẫy và tỏa sáng giữa một đám người bình thường, cô nổi bật giữa đám đông và điều này khiến mọi người cảm thấy dễ chịu.
Cô đến cửa hàng và bước vào.
Nhân viên bán hàng biết cô sẽ đến, nên lúc này, tất cả đều mỉm cười chào hỏi cô: "Oa, đúng là Diệp tiểu thư thật! Hoan nghênh cô đã đến cửa hàng của chúng tôi, nhìn cô còn đẹp hơn trên TV!"
"Cô Diệp, cô đã là thần tượng của tôi nhiều năm rồi!"
"Cô Diệp, tôi thích nghe những bài hát của cô nhất!"
Các nhân viên của cửa hàng rất vui khi được gặp cô.
Hạ Lăng mỉm cười gật đầu, trong khi ánh mắt quét ngang qua toàn bộ cửa hàng nhỏ, cô không nhìn thấy Cố Lâm.
"Tôi nghe nói rằng Cố Lâm… À… Cố tiểu thư đang mua sắm ở cửa hàng này. Chúng tôi… cô Diệp đến đây để tìm cô ấy, Cố tiểu thư không có ở đây sao?", Lâm Úc Nam nói.
“Đây là anh Lâm phải không?” Người quản lý nhiệt tình nói, “Anh không biết sao, vừa rồi cô Cố có đi mua sắm ở đây, nghe nói cô sắp tới nên cô ấy đã dẫn trợ lý rời đi rồi.
"Cái gì? Cố Lâm đã bỏ trốn?!" Một phóng viên đi theo nhóm của Hạ Lăng nói với một giọng lớn và đầy kinh ngạc.
"Cố Lâm đã bỏ trốn?"
"Cố Lâm chạy rồi!"
Nhất thời, tin tức này đã truyền khắp toàn bộ đoàn người từ trước ra sau. Mọi người đều khó chịu. Cố đại tiểu thư này đang làm gì vậy? Họ đã phải tập trung đông như vậy ở đây chỉ để xem màn biểu diễn này! Kết quả là cô ta lại bỏ chạy? Thật không tôn trọng mọi người chút nào!
Vào lúc này, họ không quan tâm Cố Lâm là ai, và đồng loạt la ó.
“Cậu nói xem, liệu có phải là Cố Lâm đang chột dạ phải không?” Một người trong đám đông nói.
"Ừ, có lý," người kia nói, "Nếu không phải chột dạ thì chạy làm gì? Thật đúng là không giống một tiểu thư nhà giàu, chỉ biết cụp đuôi bỏ chạy khi có chuyện, thật mất mặt!".
"Ừ, loại tiểu thư này?! Không thể hứa hẹn được gì!"
Họ vốn dĩ chỉ đi theo Hạ Lăng góp vui, nhưng từ lâu họ đã vô thức nghiêng về phía Hạ Lăng, giờ cùng với việc Cố Lâm bỏ trốn khiến họ giống như bị kích động, nên họ sẽ thêm nhiều lời nói khó chịu nào dành cho Cố Lâm.
Cố Lâm tội nghiệp, chưa xuất hiện đã bị quần chúng kết tội.
Trong cửa hàng, Hạ Lăng giọng nói nhỏ nhẹ hỏi nhân viên: “Cô có thể cho tôi biết, cô Cố đã đi đâu không?” Cô ấy nói rất lịch sự, hoàn toàn trái ngược với cách nói của cô Cố lúc nãy. Chỉ với một câu, cô đã có được sự ủng hộ của tất cả các nhân viên.