Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 634: Phượng Hoàng xây tổ
Lâm Úc Nam làm ăn rất hiệu quả, chỉ trong vòng vài ngày đã thuê được tòa nhà.
Hôm nay, Hạ Lăng sáng sớm đã thức dậy, nhìn thấy một người đàn ông cao to đang đứng ở ngoài hàng rào thấp bé, ánh nắng ban mai mỏng manh chiếu vào khuôn mặt thanh tú lạnh lùng, cùng bộ y phục màu trắng như thần tiên hạ phàm.
"Anh trai!" Cô có chút kinh hỉ vừa gọi vừa chạy ra mở cửa.
Hạ Mặc Ngôn cúi đầu nhìn em gái mình, thấy cô gầy hơn lần trước một chút, nhưng may mà tinh thần vẫn tốt, nụ cười trên khóe mắt, đuôi lông mày không phải là ngụy trang. Anh lại nhìn trong sân một lần nữa, cây thường xuân và dạ lan hương vẫn sum suê tươi tốt, mọi thứ vẫn như cũ khi anh rời đi lần trước, không có gì thay đổi.
Anh hài lòng.
Hạ Lăng tò mò hỏi: "Anh, anh đang nhìn cái gì vậy?"
Hạ Mặc Ngôn nói: "Lần trước anh đã giúp em sửa sang lại phong thủy trong sân. Hình như vẫn được bảo dưỡng tốt. Em phải tiếp tục như vậy, biết không?"
Hạ Lăng ngoan ngoãn gật đầu. Về mặt này, anh trai cô là một chuyên gia và có khiếu thẩm mỹ tuyệt vời, khoảng sân mà cô đã chăm sóc thực chất chính là một tác phẩm nghệ thuật. Sau đó cô tò mò hỏi: "Sao anh lại ở đây? Có chuyện gì vậy?" Cô biết rất rõ mình là mệnh mẹ hóa côi, người thân trong gia đình thì duyên mỏng, ngày thường anh trai cô cố ý tránh tiếp xúc với cô, nhưng bây giờ đột nhiên im lặng xuất hiện, hẳn là có chuyện.
Quả nhiên là vậy, Hạ Mặc Ngôn nói: "Tòa nhà văn phòng đã được cho thuê rồi. Anh sẽ đi xem với em!"
"Vâng!" Hạ Lăng lúc đó mới nhận ra. Lần trước, anh trai cô nói giúp cô trang trí, xem ra là sự thật. Cô cười nói: "Được rồi, em sẽ gọi cho Lâm Úc Nam. Anh ấy phụ trách phần trang trí. Lúc đó nếu có ý kiến gì thì bảo anh ấy tìm đội thi công thực hiện."
"Không cần đâu!", Hạ Mặc Ngôn nói. "Anh đã giúp em tìm đội xây dựng, cũng như nhà thiết kế và nhà cung cấp vật liệu, họ đều đã sẵn sàng. Những người này đã làm việc với Hạ gia của chúng ta trong một thời gian khá lâu và biết cách trang trí phòng hợp phong thủy. Nếu em tìm được một đội xây dựng bình thường, phải mài giũa lại phiền phức lắm. "
Hạ Lăng ngẫm nghĩ.
"Vậy thì không cần gọi cho Lâm Úc Nam?" cô hỏi.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Vẫn gọi cho anh ấy. Nếu gặp bất kỳ vấn đề gì trong việc sử dụng và sửa chửa hàng ngày, sẽ cần phải dựa vào anh ấy."
Hạ Lăng gật đầu, gọi cho Lâm Úc Nam và hẹn anh ấy gặp ở lối vào của tòa nhà.
Cô và anh trai lái xe qua và đến lối vào của tòa nhà.
Đó là một tòa nhà rất hoành tráng với 18 tầng được thiết kế bên ngoài rất trang nhã và nghệ thuật. Trước cầu thang là lối vào chính của tòa nhà, hai người xa lạ đang trò chuyện, thấy bọn họ xuống xe liền chào hỏi, đối với Hạ Mặc Ngôn cung kính nói: "Hạ tiên sinh!"
Họ là đội xây dựng thường hợp tác với Hạ gia. Họ biết rất rõ rằng Hạ Mặc Ngôn là quốc sư đại nhân, nhưng họ không biết danh tính của cô gái trông nhỏ nhắn bên cạnh anh. Trước mặt người ngoài, họ thường không gọi anh là quốc sư để tránh việc bị người khác biết danh phận.
Hạ Lăng tò mò nhìn họ, hai người đàn ông khí chất có phần đặc biệt, với sự điềm tĩnh và tự tin có chút kiềm chế. Họ hẳn là những chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó.
Hạ Mặc Ngôn giới thiệu với cô: "Đây là Trương Công và đây là Âu Dương sư. Rất nhiều tòa nhà nổi tiếng trên thế giới đều do họ thiết kế." Anh thuận miệng kể tên một vài tòa nhà, và quả nhiên đều như sấm bên tai.
Hạ Lăng luôn coi trọng những người có năng lực thực sự, tôn kính nói: "Chào Trương Công, chào Âu Dương sư."
Hạ Mộ Ngôn dùng ánh mắt nhẹ nhàng nói với cô: "Không cần khách khí như vậy, bọn họ không chịu nổi. "
Hạ Lăng hơi giật mình.
Ngay cả hai vị sư phụ kia cũng sửng sốt, cô gái trước mặt mình xuất thân như thế nào? Làm sao bọn họ còn không chịu nổi sự tôn trọng của cô ta? Biết rõ, họ cũng nổi tiếng trong ngành xây dựng, bao nhiêu người sùng bái, nằm rạp xuống kính trà mà đếm không xuể.
Hai người nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Tất cả các người ở đây để giúp Tiểu Lăng trang trí. Còn về chuyện này tôi không có gạt các người. Tiểu Lăng là Phượng hoàng của nhà họ Hạ và tổ tiên của các người đã làm việc cho nhà họ Hạ qua nhiều thế hệ. Các người nên biết ý nghĩa của Phượng Hoàng đối với nhà họ Hạ. "
Hai người đàn ông kia ngây người ra. Trời ơi!
Phượng hoàng!
Theo truyền thuyết, Phượng hoàng của Hạ gia chỉ vỏn vẹn trong truyền thuyết, bởi vì mệnh khác mẹ góa con côi, nên thường xuyên bị bỏ rơi khi sinh ra, suốt đời không liên lạc được với gia đình, phải trở về với gia đình bằng một thân phận bí ẩn.
Trương Công và Âu Dương sư là người ngoài, không biết nhân duyên bí ẩn thế nào, nhưng bọn họ biết phượng hoàng của gia tộc họ Hạ quý hiếm như thế nào, người có thể khôi phục liên lạc với gia tộc là độc nhất vô nhị của gia tộc. Nói như vậy, cho dù bọn họ có can đảm xúc phạm mười vị quốc sư đại nhân, cũng không dám xúc phạm một Phượng Hoàng nhà họ Hạ.
Hai người vội vàng đứng trang nghiêm, miệng liên tục nói không chịu được, xin đừng khách khí.
Chẳng lẽ thật sự sẽ giảm phúc?
Hạ Lăng hoài nghi, thật sự không cần cung kính với họ?
Hai bậc thầy trang trí rất hào hứng. Họ không ngờ được là sẽ gặp Phượng hoàng của Hạ gia một lần trong đời, vẫn còn sống, làm cho người ta thật sự kích động. Bọn họ còn có thể xây tổ cho Phượng hoàng.
"Vâng, đó là tổ cho Phượng hoàng!" Hạ Mặc Ngôn vừa nói vừa dẫn bọn họ đi vào." Toàn bộ đều làm bằng ngô đồng mộc, không gian phải thật tĩnh mịch, ngoằn ngoèo và yên tĩnh, tôi sẽ nói cho mọi người biết chi tiết cụ thể. "
Hai người nhanh chóng đáp lại. Thật khó để kiềm chế tâm trạng của họ, họ có linh cảm rằng món đồ trang trí này sẽ là tác phẩm đỉnh nhất trong sự nghiệp của họ.
Chẳng mấy chốc, Lâm Úc Nam cũng lao vào làm.
Nhìn thấy Hạ Mặc Ngôn, anh nghiêm nghị liếc nhìn Hạ Lăng và hỏi: "Anh ta là ai?"
Hạ Lăng thực sự không giỏi lắm trong việc giải thích thân thế của anh trai cô. Anh trai cô đã dặn cô không được để quá nhiều người biết. Sau khi suy nghĩ, cô nói: "Dù sao cũng có người có thể tin tưởng đã giúp chúng ta tìm một nhà thiết kế và đội thi công để thực hiện việc trang trí toàn bộ tòa nhà."
Lâm Úc Nam nghi ngờ: "Có đáng tin không?"
Hạ Lăng giới thiệu hai người mà anh trai cô vừa giới thiệu, tiện thể kể cho anh ấy nghe về công trình của một vài tòa nhà
Lâm Úc Nam giật mình: "Đều là kiệt tác của các đại sư, làm sao có thể mời được nhân vật kinh người như vậy?"
Nhìn Hạ Mặc Ngôn và hai sư phụ có ánh mắt rất khác nhau.
Hạ Lăng thản nhiên nói vài câu, nhìn không gian khổng lồ bên trong nói: "Toàn bộ công ty sẽ chỉ có một mình tôi làm ca sĩ. Tôi sẽ không tuyển quá nhiều người hay bố trí quá nhiều phòng. Ở một nơi rộng lớn như vậy, có phải sẽ lãng phí?"
Quy mô của tòa nhà này lớn gần bằng tòa nhà chính của Thiên Nghệ.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Anh chỉ chịu trách nhiệm về phong thủy. Việc phân chia chức năng của không gian cụ thể và cách sử dụng nó như thế nào, em phải suy nghĩ kĩ càng, đưa ra quyết định cuối cùng."
Hạ Lăng chạy xem cả tòa nhà từ trên xuống, suy nghĩ dần dần nảy ra ý tưởng: "Triển lãm a!Ngoại trừ khu vực văn phòng và khu vực hội họp, phần không gian còn lại sẽ dùng làm phòng triển lãm. Một số tác phẩm của em có thể được trưng bày, và người hâm mộ cũng có thể ghé thăm."
"Đây là một ý tưởng hay." Lâm Úc Nam nói:" Đây sẽ trở thành thánh địa cho người hâm mộ của cô. "
Hạ Mặc Ngôn cũng nói:" Được rồi, cứ làm vậy đi. "
Một nhóm người đã dành cả ngày ở đây và cuối cùng cũng đã vạch ra một kế hoạch trang trí hoàn chỉnh.
- ------------------
Dịch: @Dương Thị Nhã Bình
Chỉnh sửa: @Trần Huỳnh Linh
- -----------------
1 tiếng nữa có chap sau nha mng!!
Hôm nay, Hạ Lăng sáng sớm đã thức dậy, nhìn thấy một người đàn ông cao to đang đứng ở ngoài hàng rào thấp bé, ánh nắng ban mai mỏng manh chiếu vào khuôn mặt thanh tú lạnh lùng, cùng bộ y phục màu trắng như thần tiên hạ phàm.
"Anh trai!" Cô có chút kinh hỉ vừa gọi vừa chạy ra mở cửa.
Hạ Mặc Ngôn cúi đầu nhìn em gái mình, thấy cô gầy hơn lần trước một chút, nhưng may mà tinh thần vẫn tốt, nụ cười trên khóe mắt, đuôi lông mày không phải là ngụy trang. Anh lại nhìn trong sân một lần nữa, cây thường xuân và dạ lan hương vẫn sum suê tươi tốt, mọi thứ vẫn như cũ khi anh rời đi lần trước, không có gì thay đổi.
Anh hài lòng.
Hạ Lăng tò mò hỏi: "Anh, anh đang nhìn cái gì vậy?"
Hạ Mặc Ngôn nói: "Lần trước anh đã giúp em sửa sang lại phong thủy trong sân. Hình như vẫn được bảo dưỡng tốt. Em phải tiếp tục như vậy, biết không?"
Hạ Lăng ngoan ngoãn gật đầu. Về mặt này, anh trai cô là một chuyên gia và có khiếu thẩm mỹ tuyệt vời, khoảng sân mà cô đã chăm sóc thực chất chính là một tác phẩm nghệ thuật. Sau đó cô tò mò hỏi: "Sao anh lại ở đây? Có chuyện gì vậy?" Cô biết rất rõ mình là mệnh mẹ hóa côi, người thân trong gia đình thì duyên mỏng, ngày thường anh trai cô cố ý tránh tiếp xúc với cô, nhưng bây giờ đột nhiên im lặng xuất hiện, hẳn là có chuyện.
Quả nhiên là vậy, Hạ Mặc Ngôn nói: "Tòa nhà văn phòng đã được cho thuê rồi. Anh sẽ đi xem với em!"
"Vâng!" Hạ Lăng lúc đó mới nhận ra. Lần trước, anh trai cô nói giúp cô trang trí, xem ra là sự thật. Cô cười nói: "Được rồi, em sẽ gọi cho Lâm Úc Nam. Anh ấy phụ trách phần trang trí. Lúc đó nếu có ý kiến gì thì bảo anh ấy tìm đội thi công thực hiện."
"Không cần đâu!", Hạ Mặc Ngôn nói. "Anh đã giúp em tìm đội xây dựng, cũng như nhà thiết kế và nhà cung cấp vật liệu, họ đều đã sẵn sàng. Những người này đã làm việc với Hạ gia của chúng ta trong một thời gian khá lâu và biết cách trang trí phòng hợp phong thủy. Nếu em tìm được một đội xây dựng bình thường, phải mài giũa lại phiền phức lắm. "
Hạ Lăng ngẫm nghĩ.
"Vậy thì không cần gọi cho Lâm Úc Nam?" cô hỏi.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Vẫn gọi cho anh ấy. Nếu gặp bất kỳ vấn đề gì trong việc sử dụng và sửa chửa hàng ngày, sẽ cần phải dựa vào anh ấy."
Hạ Lăng gật đầu, gọi cho Lâm Úc Nam và hẹn anh ấy gặp ở lối vào của tòa nhà.
Cô và anh trai lái xe qua và đến lối vào của tòa nhà.
Đó là một tòa nhà rất hoành tráng với 18 tầng được thiết kế bên ngoài rất trang nhã và nghệ thuật. Trước cầu thang là lối vào chính của tòa nhà, hai người xa lạ đang trò chuyện, thấy bọn họ xuống xe liền chào hỏi, đối với Hạ Mặc Ngôn cung kính nói: "Hạ tiên sinh!"
Họ là đội xây dựng thường hợp tác với Hạ gia. Họ biết rất rõ rằng Hạ Mặc Ngôn là quốc sư đại nhân, nhưng họ không biết danh tính của cô gái trông nhỏ nhắn bên cạnh anh. Trước mặt người ngoài, họ thường không gọi anh là quốc sư để tránh việc bị người khác biết danh phận.
Hạ Lăng tò mò nhìn họ, hai người đàn ông khí chất có phần đặc biệt, với sự điềm tĩnh và tự tin có chút kiềm chế. Họ hẳn là những chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó.
Hạ Mặc Ngôn giới thiệu với cô: "Đây là Trương Công và đây là Âu Dương sư. Rất nhiều tòa nhà nổi tiếng trên thế giới đều do họ thiết kế." Anh thuận miệng kể tên một vài tòa nhà, và quả nhiên đều như sấm bên tai.
Hạ Lăng luôn coi trọng những người có năng lực thực sự, tôn kính nói: "Chào Trương Công, chào Âu Dương sư."
Hạ Mộ Ngôn dùng ánh mắt nhẹ nhàng nói với cô: "Không cần khách khí như vậy, bọn họ không chịu nổi. "
Hạ Lăng hơi giật mình.
Ngay cả hai vị sư phụ kia cũng sửng sốt, cô gái trước mặt mình xuất thân như thế nào? Làm sao bọn họ còn không chịu nổi sự tôn trọng của cô ta? Biết rõ, họ cũng nổi tiếng trong ngành xây dựng, bao nhiêu người sùng bái, nằm rạp xuống kính trà mà đếm không xuể.
Hai người nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Tất cả các người ở đây để giúp Tiểu Lăng trang trí. Còn về chuyện này tôi không có gạt các người. Tiểu Lăng là Phượng hoàng của nhà họ Hạ và tổ tiên của các người đã làm việc cho nhà họ Hạ qua nhiều thế hệ. Các người nên biết ý nghĩa của Phượng Hoàng đối với nhà họ Hạ. "
Hai người đàn ông kia ngây người ra. Trời ơi!
Phượng hoàng!
Theo truyền thuyết, Phượng hoàng của Hạ gia chỉ vỏn vẹn trong truyền thuyết, bởi vì mệnh khác mẹ góa con côi, nên thường xuyên bị bỏ rơi khi sinh ra, suốt đời không liên lạc được với gia đình, phải trở về với gia đình bằng một thân phận bí ẩn.
Trương Công và Âu Dương sư là người ngoài, không biết nhân duyên bí ẩn thế nào, nhưng bọn họ biết phượng hoàng của gia tộc họ Hạ quý hiếm như thế nào, người có thể khôi phục liên lạc với gia tộc là độc nhất vô nhị của gia tộc. Nói như vậy, cho dù bọn họ có can đảm xúc phạm mười vị quốc sư đại nhân, cũng không dám xúc phạm một Phượng Hoàng nhà họ Hạ.
Hai người vội vàng đứng trang nghiêm, miệng liên tục nói không chịu được, xin đừng khách khí.
Chẳng lẽ thật sự sẽ giảm phúc?
Hạ Lăng hoài nghi, thật sự không cần cung kính với họ?
Hai bậc thầy trang trí rất hào hứng. Họ không ngờ được là sẽ gặp Phượng hoàng của Hạ gia một lần trong đời, vẫn còn sống, làm cho người ta thật sự kích động. Bọn họ còn có thể xây tổ cho Phượng hoàng.
"Vâng, đó là tổ cho Phượng hoàng!" Hạ Mặc Ngôn vừa nói vừa dẫn bọn họ đi vào." Toàn bộ đều làm bằng ngô đồng mộc, không gian phải thật tĩnh mịch, ngoằn ngoèo và yên tĩnh, tôi sẽ nói cho mọi người biết chi tiết cụ thể. "
Hai người nhanh chóng đáp lại. Thật khó để kiềm chế tâm trạng của họ, họ có linh cảm rằng món đồ trang trí này sẽ là tác phẩm đỉnh nhất trong sự nghiệp của họ.
Chẳng mấy chốc, Lâm Úc Nam cũng lao vào làm.
Nhìn thấy Hạ Mặc Ngôn, anh nghiêm nghị liếc nhìn Hạ Lăng và hỏi: "Anh ta là ai?"
Hạ Lăng thực sự không giỏi lắm trong việc giải thích thân thế của anh trai cô. Anh trai cô đã dặn cô không được để quá nhiều người biết. Sau khi suy nghĩ, cô nói: "Dù sao cũng có người có thể tin tưởng đã giúp chúng ta tìm một nhà thiết kế và đội thi công để thực hiện việc trang trí toàn bộ tòa nhà."
Lâm Úc Nam nghi ngờ: "Có đáng tin không?"
Hạ Lăng giới thiệu hai người mà anh trai cô vừa giới thiệu, tiện thể kể cho anh ấy nghe về công trình của một vài tòa nhà
Lâm Úc Nam giật mình: "Đều là kiệt tác của các đại sư, làm sao có thể mời được nhân vật kinh người như vậy?"
Nhìn Hạ Mặc Ngôn và hai sư phụ có ánh mắt rất khác nhau.
Hạ Lăng thản nhiên nói vài câu, nhìn không gian khổng lồ bên trong nói: "Toàn bộ công ty sẽ chỉ có một mình tôi làm ca sĩ. Tôi sẽ không tuyển quá nhiều người hay bố trí quá nhiều phòng. Ở một nơi rộng lớn như vậy, có phải sẽ lãng phí?"
Quy mô của tòa nhà này lớn gần bằng tòa nhà chính của Thiên Nghệ.
Hạ Mặc Ngôn nói: "Anh chỉ chịu trách nhiệm về phong thủy. Việc phân chia chức năng của không gian cụ thể và cách sử dụng nó như thế nào, em phải suy nghĩ kĩ càng, đưa ra quyết định cuối cùng."
Hạ Lăng chạy xem cả tòa nhà từ trên xuống, suy nghĩ dần dần nảy ra ý tưởng: "Triển lãm a!Ngoại trừ khu vực văn phòng và khu vực hội họp, phần không gian còn lại sẽ dùng làm phòng triển lãm. Một số tác phẩm của em có thể được trưng bày, và người hâm mộ cũng có thể ghé thăm."
"Đây là một ý tưởng hay." Lâm Úc Nam nói:" Đây sẽ trở thành thánh địa cho người hâm mộ của cô. "
Hạ Mặc Ngôn cũng nói:" Được rồi, cứ làm vậy đi. "
Một nhóm người đã dành cả ngày ở đây và cuối cùng cũng đã vạch ra một kế hoạch trang trí hoàn chỉnh.
- ------------------
Dịch: @Dương Thị Nhã Bình
Chỉnh sửa: @Trần Huỳnh Linh
- -----------------
1 tiếng nữa có chap sau nha mng!!