Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 588: Nguồn gốc của mười tỷ nhân dân tệ
Hạ Lăng cảm thấy tâm trạng hơi tệ. “Có một số chuyện đã xảy ra, nên em phải rời đi trước.”
"Có chuyện gì đã xảy ra?" Lệ Lôi hỏi.
Cô dừng lại một lúc bởi vì cô thực sự không biết làm thế nào để giải thích những việc đã xảy ra. Cô cẩn thận trả lời với Lệ Lôi “Anh có còn nhớ người đàn ông đã mua đồ lót gợi cảm cho em không?”
Cô sợ rằng Lệ Lôi sẽ tức giận.
Và đúng thật sắc mặt Lệ Lôi không được dễ chịu cho lắm. “Chính xác thì anh ta là ai? Hắn lại tới tìm em à?”
Cô gật đầu yếu ớt.
"Và sau đó hắn đã làm gì?" Lệ Lôi muốn giết cô nhưng chống lại sự thúc đẩy.
“An-Anh ấy đã đi vào hậu trường để gặp em, sau đó em và anh ấy đã gặp ông nội của anh.”
“Ông nội cũng đi vào hậu trường sao?” Lệ Lôi hơi nhíu mày. Không ai nói với anh về điều này. “Ông nội có làm khó gì em không? Em ổn chứ?"
Sau khi thấy người cô yêu đang lo lắng cho mình, cô mỉm cười. "Em ổn mà."
Anh biết rằng ông nội anh rất bướng bỉnh và không thích cô. Anh sợ rằng ông ấy sẽ đối xử với Tiểu Lăng một cách thô lỗ. Anh đã rất lo lắng, anh vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại của cô và nhẹ nhàng nói, “Em chịu khổ rồi. Em hãy nói rõ sự việc đã xảy ra cho anh đi.”
Hạ Lăng nói, “Ông nội của anh hỏi em đã nhìn thấy anh chưa. Em nói là em vẫn chưa gặp, và sau đó Tô Đường châm chọc em một chút. Người đàn ông mà em nói đã hơi tức giận nên đã đứng dậy đưa em trở về nhà.”
Tô Đường cũng ở đó?
Lệ Lôi rất hiểu ý của ông nội mình. Ông dẫn theo Tô Đường đến là đã có ý định riêng. Có lẽ ông ở đó để nói với Tiểu Lăng rằng Tô Đường chính là hình mẫu cháu dâu của ông ấy, lấy cô ta làm cái cớ để làm khó Tiểu Lăng. Anh nói, “Nếu Tô Đường làm gì em, cứ đáp trả lại. Em đừng lo gì hết. Em là người anh yêu, còn cô ấy chỉ là một trợ lý thôi.”
Hạ Lăng lưỡng lự và nói “Nhưng ông nội của anh...” Lệ lão gia rất ghét cô, và nếu cô ấy cãi nhau với Tô Đường, cô lo rằng ông ấy sẽ càng ghét cô hơn.
“Ông nội muốn cháu dâu của mình có tính cách mạnh mẽ.” Lệ Lôi nói. “Nếu ông ấy thích em, em càng mạnh mẽ mà vượt qua khó khăn, ông ấy sẽ càng hài lòng. Nhưng nếu ông nội không thích em, thì dù em làm gì ông ấy cũng sẽ không thích. Nên Tiểu Lăng à, em không cần phải bận tâm đến ông nội, cứ làm theo ý em muốn là được. Còn về ông, anh sẽ tự giải quyết.”
Anh là người thân của ông, vì vậy anh nên giải quyết mọi thứ với ông ấy. Gánh nặng này không nên đặt nặng trên vai cô.
Tiểu Lăng ngập ngừng lần nữa trước khi gật đầu. Cô thì thầm, “Ừm..”
Lệ Lôi hôn lên trán cô, tầm nhìn của anh rơi xuốngtách trà gừng ấm trên một chiếc bàn nhỏ và một chai nước đầy một nửa. Có phải những thứ này đã bị bỏ lại bởi người đàn ông bí ẩn đã đưa cô về nhà?
“Người đàn ông đó rốt cuộc là ai?” Anh hỏi.
“Hôm nay em đã hỏi anh ấy rằng em có thể nói cho anh biết danh tính của anh ấy không, nhưng anh ấy nói rằng em có thể....” Hạ Lăng lẩm bẩm.
Lệ Lôi nói, “Thế rốt cuộc anh ta là ai?”
“Em có thể nói nhưng với một điều kiện.”
"Điều kiện gì?" Thấy cô ấy có vẻ lo lắng, Lệ Lôi cảm thấy rằng đó không phải là điều tốt.
“Ngày hôm đó trong cửa hàng đồ lót, Nam Cung Thanh Nhã thua cược và nợ em 30 tỷ nhân dân tệ. Cô ta phải bồi thường cho em tất cả thiệt hại. Anh ấy đã nói rằng: Nếu anh có thể giúp em lấy lại 30 tỷ nhân dân tệ đó, thì anh ấy sẽ cho phép em nói cho anh biết danh tính của anh ấy” Hạ Lăng, không thể tiếp tục nói. Đó là 30 tỷ chứ không phải ba trăm nhân dân tệ!
"30 tỷ?!" Lệ Lôi cũng bị sốc. “Em có chắc chắn rằng đó là 30 tỷ chứ không phải 3 triệu không?”
Tiểu Lăng gật đầu yếu ớt và hồn nhiên.
“Em... cướp ngân hàng à?” Lệ Lôi không biết nên cười hay khóc bây giờ nữa. “Làm thế nào trên đời này lại có thể đặt cược một số tiền lớn như vậy? Nam Cung Thanh Nhã cô ta điên rồi sao? Cô ấy thực sự đánh bạc với em?!”
“Không phải cô ta từ trước giờ đều điên à?” Hạ Lăng lầm bầm. Cô giấu danh tính Hạ Mặc Ngôn và nói với anh những gì đã xảy ra ngày hôm đó.
“Em đang nói rằng người đàn ông bí ẩn đó đã đưa cho em một chiếc thẻ có 10 tỷ trong đó, và Nam Cung Thanh Nhã vì không biết bên trong có bao nhiêu tiền, nên cô ta đã ngu ngốc cược với em số tiền bồi thường gấp ba lần trong thẻ?”
Hạ Lăng lại ngây thơ gật đầu.
Cô ấy thực sự vô tội. Cô muốn khuyên cô ta một vài lần nhưng Nam Cung Thanh Nhã lại chỉ biết đánh cược với cô.
Lệ Lôi cũng sắp phát điên. “Tại sao một người bình thường lại để 10 tỷ vào thẻ em được?!” Mặc dù tài sản của Lệ gia lên tới hàng trăm tỷ, nhưng tổng giá trị của bất động sản và công ty dưới tên anh thậm chí không vượt quá 1 tỷ! Người đàn ông đó là bạo chúa à, tại sao lại đặt 10 tỷ vào thẻ của cô ấy?!
Không đời nào, anh ta bị điên rồi à?!
Anh ta không biết rằng đồng Nhân dân tệ đang mất giá sao? Không phải sẽ tốt hơn nếu mang 10 tỷ đó ra đầu tư sao?!
Không có gì đáng ngạc nhiên khi Nam Cung Thanh Nhã lại không nghĩ rằng một người trên thế giới này có nhiều tiền trong thẻ đến vậy! Không! vấn đề này không quan trọng. Vấn đề quan trọng nhất là tại sao người đàn ông đó lại cho Tiểu Lăng nhiều tiền như vậy?! 10 tỷ! Họ không có quan hệ gì với nhau, ngay cả khi anh ta đang theo đuổi cô thì điều đó cũng quá nực cười. Làm sao mà một người đàn ông có thể dùng tận 10 tỷ để theo đuổi phụ nữ? Chính xác thì động cơ của anh ta là gì?!
Lệ Lôi đã hoảng hốt và hỏi Hạ Lăng, “Tại sao anh ta lại cho em nhiều tiền như vậy?”
Tiểu Lăng chớp mắt. Đó là vì anh ấy là anh trai cô. “Em không thể tiết lộ với anh về điều này được. Trong tương lai anh tìm hiểu về anh ấy, anh sẽ hiểu thôi. Lệ Lôi, đừng lo lắng mà. Anh ấy sẽ không làm hại em.”
“Làm thế nào em có thể nói với anh rằng một người đàn ông lạ mặt cho em 10 tỷ mà không có lý do gì được?!” Lệ Lôi thực sự sắp phát điên. “Tiểu Lăng, em không biết điều này có nghĩa là gì sao? Một người có thể cung cấp cho em số tiền này khả năng cao là xuất thân từ một gia tộc lớn mà ít ai có thể vượt qua. Nếu anh ta muốn làm tổn thương em, anh ta có thể làm điều đó cực kì dễ dàng!”
“Anh ấy thực sự sẽ không làm như thế đâu.” Hạ Lăng nói một cách khô khan.
Lệ Lôi thực sự đau đầu. Nếu Tiểu Lăng thông minh và mưu mô giống như Tô Đường, anh thực sự có thể tin cô, nhưng cô lại rất ngây thơ, nên anh thực sự rất không yên tâm.
"Được. Em không cần phải nói chuyện này cho anh. Anh sẽ tự điều tra việc này.” Anh cố nói chậm nhất có thể. “Nếu anh tự điều tra ra mối quan hệ của em với anh ta, thì sẽ không vi phạm lời hứa của em với hắn, phải không?”
Tiểu Lăng gật đầu.
“Nhưng anh tính sẽ điều tra như thế nào?”
Lệ Lôi nở một nụ cười man rợ, khoe hàm răng trắng. “Hai người đã đi mua sắm cùng nhau, anh chắc chắn có thể nhận dạng được anh ta từ các camera giám sát. Tiểu Lăng, anh đã không kiểm tra các camera giám sát trước đó vì anh tôn trọng quyền riêng tư của em. Tuy nhiên, bây giờ mọi thứ đã khác. Người đàn ông đó quyền cao chức trọng và có thể đe dọa sự an toàn của em, vì vậy anh nhất định phải điều tra.”
Tiểu Lăng sững sờ. Làm thế nào cô lại có thể quên điều này nhỉ?
Cô ngập ngừng một lúc trước khi nói, “Được.”
Không để ý thêm, Lệ Lôi ngay lập tức gọi cho Đàm Anh và yêu cầu anh ta lưu lại và gửi cho anh đoạn phim camera giám sát trong trung tâm thương mại. Bây giờ, đoạn ghi hình trong camera giám sát đang sắp được gởi qua cho anh. Nếu có được chúng thì anh sẽ dễ dàng để đoán ra ai là người đứng sau giựt dây khiến Lệ lão gia đột nhiên quay trở lại Trung Quốc. Do đó, bất cứ khi nào đến bên Hạ Lăng, anh đã gọi cho Đàm Anh thay vì Tô Đường để có thể bảo vệ Tiểu Lăng của anh một cách tốt nhất.
Ngay sau đó, Đàm Anh đã gửi cho anh video giám sát ngày hôm đó.
Lệ Lôi mở nó ra và thấy một người đàn ông với dáng người mảnh khảnh. Anh ta có khuôn mặt điềm tĩnh và trông có vẻ đang đứng rất gần Tiểu Lăng. Người đàn ông đó trông có vẻ hơi quen quen...
“H-Ha..Hạ quốc sư?!” Sau một lúc, Lệ Lôi nhìn Hạ Lăng sửng sốt.
Hạ Lăng gật đầu và có phần hạnh phúc. Anh ơi, em gái anh không hề vi phạm thỏa thuận nhé. Lệ Lôi của em chỉ là quá thông minh và nhanh chóng tìm ra anh là ai! "Đúng rồi. Anh có thể yên tâm rồi nhé. Hạ Quốc sư là một người có quyền thế cực kì lớn. Vậy cần gì anh ấy lại làm hại một nhân vật nhỏ bé như em chứ?”
Lệ Lôi không thể nghĩ ra được lý do nào để Hạ quốc sư làm hại Tiểu Lăng.
Tuy nhiên anh cũng không thể nghĩ ra được lý do tại sao anh ta lại đưa cho Tiểu Lăng tận 10 tỷ!
————————
Dịch: Như Ý Võ
Chỉnh sửa: Trần Huỳnh Linh
————————
Vì mọi người hay hỏi về ảnh bìa sao lại là Bùi Tử Hoành mà không phải là Lệ Lôi nên team đã đổi sang tấm này
"Có chuyện gì đã xảy ra?" Lệ Lôi hỏi.
Cô dừng lại một lúc bởi vì cô thực sự không biết làm thế nào để giải thích những việc đã xảy ra. Cô cẩn thận trả lời với Lệ Lôi “Anh có còn nhớ người đàn ông đã mua đồ lót gợi cảm cho em không?”
Cô sợ rằng Lệ Lôi sẽ tức giận.
Và đúng thật sắc mặt Lệ Lôi không được dễ chịu cho lắm. “Chính xác thì anh ta là ai? Hắn lại tới tìm em à?”
Cô gật đầu yếu ớt.
"Và sau đó hắn đã làm gì?" Lệ Lôi muốn giết cô nhưng chống lại sự thúc đẩy.
“An-Anh ấy đã đi vào hậu trường để gặp em, sau đó em và anh ấy đã gặp ông nội của anh.”
“Ông nội cũng đi vào hậu trường sao?” Lệ Lôi hơi nhíu mày. Không ai nói với anh về điều này. “Ông nội có làm khó gì em không? Em ổn chứ?"
Sau khi thấy người cô yêu đang lo lắng cho mình, cô mỉm cười. "Em ổn mà."
Anh biết rằng ông nội anh rất bướng bỉnh và không thích cô. Anh sợ rằng ông ấy sẽ đối xử với Tiểu Lăng một cách thô lỗ. Anh đã rất lo lắng, anh vuốt nhẹ lên mái tóc mềm mại của cô và nhẹ nhàng nói, “Em chịu khổ rồi. Em hãy nói rõ sự việc đã xảy ra cho anh đi.”
Hạ Lăng nói, “Ông nội của anh hỏi em đã nhìn thấy anh chưa. Em nói là em vẫn chưa gặp, và sau đó Tô Đường châm chọc em một chút. Người đàn ông mà em nói đã hơi tức giận nên đã đứng dậy đưa em trở về nhà.”
Tô Đường cũng ở đó?
Lệ Lôi rất hiểu ý của ông nội mình. Ông dẫn theo Tô Đường đến là đã có ý định riêng. Có lẽ ông ở đó để nói với Tiểu Lăng rằng Tô Đường chính là hình mẫu cháu dâu của ông ấy, lấy cô ta làm cái cớ để làm khó Tiểu Lăng. Anh nói, “Nếu Tô Đường làm gì em, cứ đáp trả lại. Em đừng lo gì hết. Em là người anh yêu, còn cô ấy chỉ là một trợ lý thôi.”
Hạ Lăng lưỡng lự và nói “Nhưng ông nội của anh...” Lệ lão gia rất ghét cô, và nếu cô ấy cãi nhau với Tô Đường, cô lo rằng ông ấy sẽ càng ghét cô hơn.
“Ông nội muốn cháu dâu của mình có tính cách mạnh mẽ.” Lệ Lôi nói. “Nếu ông ấy thích em, em càng mạnh mẽ mà vượt qua khó khăn, ông ấy sẽ càng hài lòng. Nhưng nếu ông nội không thích em, thì dù em làm gì ông ấy cũng sẽ không thích. Nên Tiểu Lăng à, em không cần phải bận tâm đến ông nội, cứ làm theo ý em muốn là được. Còn về ông, anh sẽ tự giải quyết.”
Anh là người thân của ông, vì vậy anh nên giải quyết mọi thứ với ông ấy. Gánh nặng này không nên đặt nặng trên vai cô.
Tiểu Lăng ngập ngừng lần nữa trước khi gật đầu. Cô thì thầm, “Ừm..”
Lệ Lôi hôn lên trán cô, tầm nhìn của anh rơi xuốngtách trà gừng ấm trên một chiếc bàn nhỏ và một chai nước đầy một nửa. Có phải những thứ này đã bị bỏ lại bởi người đàn ông bí ẩn đã đưa cô về nhà?
“Người đàn ông đó rốt cuộc là ai?” Anh hỏi.
“Hôm nay em đã hỏi anh ấy rằng em có thể nói cho anh biết danh tính của anh ấy không, nhưng anh ấy nói rằng em có thể....” Hạ Lăng lẩm bẩm.
Lệ Lôi nói, “Thế rốt cuộc anh ta là ai?”
“Em có thể nói nhưng với một điều kiện.”
"Điều kiện gì?" Thấy cô ấy có vẻ lo lắng, Lệ Lôi cảm thấy rằng đó không phải là điều tốt.
“Ngày hôm đó trong cửa hàng đồ lót, Nam Cung Thanh Nhã thua cược và nợ em 30 tỷ nhân dân tệ. Cô ta phải bồi thường cho em tất cả thiệt hại. Anh ấy đã nói rằng: Nếu anh có thể giúp em lấy lại 30 tỷ nhân dân tệ đó, thì anh ấy sẽ cho phép em nói cho anh biết danh tính của anh ấy” Hạ Lăng, không thể tiếp tục nói. Đó là 30 tỷ chứ không phải ba trăm nhân dân tệ!
"30 tỷ?!" Lệ Lôi cũng bị sốc. “Em có chắc chắn rằng đó là 30 tỷ chứ không phải 3 triệu không?”
Tiểu Lăng gật đầu yếu ớt và hồn nhiên.
“Em... cướp ngân hàng à?” Lệ Lôi không biết nên cười hay khóc bây giờ nữa. “Làm thế nào trên đời này lại có thể đặt cược một số tiền lớn như vậy? Nam Cung Thanh Nhã cô ta điên rồi sao? Cô ấy thực sự đánh bạc với em?!”
“Không phải cô ta từ trước giờ đều điên à?” Hạ Lăng lầm bầm. Cô giấu danh tính Hạ Mặc Ngôn và nói với anh những gì đã xảy ra ngày hôm đó.
“Em đang nói rằng người đàn ông bí ẩn đó đã đưa cho em một chiếc thẻ có 10 tỷ trong đó, và Nam Cung Thanh Nhã vì không biết bên trong có bao nhiêu tiền, nên cô ta đã ngu ngốc cược với em số tiền bồi thường gấp ba lần trong thẻ?”
Hạ Lăng lại ngây thơ gật đầu.
Cô ấy thực sự vô tội. Cô muốn khuyên cô ta một vài lần nhưng Nam Cung Thanh Nhã lại chỉ biết đánh cược với cô.
Lệ Lôi cũng sắp phát điên. “Tại sao một người bình thường lại để 10 tỷ vào thẻ em được?!” Mặc dù tài sản của Lệ gia lên tới hàng trăm tỷ, nhưng tổng giá trị của bất động sản và công ty dưới tên anh thậm chí không vượt quá 1 tỷ! Người đàn ông đó là bạo chúa à, tại sao lại đặt 10 tỷ vào thẻ của cô ấy?!
Không đời nào, anh ta bị điên rồi à?!
Anh ta không biết rằng đồng Nhân dân tệ đang mất giá sao? Không phải sẽ tốt hơn nếu mang 10 tỷ đó ra đầu tư sao?!
Không có gì đáng ngạc nhiên khi Nam Cung Thanh Nhã lại không nghĩ rằng một người trên thế giới này có nhiều tiền trong thẻ đến vậy! Không! vấn đề này không quan trọng. Vấn đề quan trọng nhất là tại sao người đàn ông đó lại cho Tiểu Lăng nhiều tiền như vậy?! 10 tỷ! Họ không có quan hệ gì với nhau, ngay cả khi anh ta đang theo đuổi cô thì điều đó cũng quá nực cười. Làm sao mà một người đàn ông có thể dùng tận 10 tỷ để theo đuổi phụ nữ? Chính xác thì động cơ của anh ta là gì?!
Lệ Lôi đã hoảng hốt và hỏi Hạ Lăng, “Tại sao anh ta lại cho em nhiều tiền như vậy?”
Tiểu Lăng chớp mắt. Đó là vì anh ấy là anh trai cô. “Em không thể tiết lộ với anh về điều này được. Trong tương lai anh tìm hiểu về anh ấy, anh sẽ hiểu thôi. Lệ Lôi, đừng lo lắng mà. Anh ấy sẽ không làm hại em.”
“Làm thế nào em có thể nói với anh rằng một người đàn ông lạ mặt cho em 10 tỷ mà không có lý do gì được?!” Lệ Lôi thực sự sắp phát điên. “Tiểu Lăng, em không biết điều này có nghĩa là gì sao? Một người có thể cung cấp cho em số tiền này khả năng cao là xuất thân từ một gia tộc lớn mà ít ai có thể vượt qua. Nếu anh ta muốn làm tổn thương em, anh ta có thể làm điều đó cực kì dễ dàng!”
“Anh ấy thực sự sẽ không làm như thế đâu.” Hạ Lăng nói một cách khô khan.
Lệ Lôi thực sự đau đầu. Nếu Tiểu Lăng thông minh và mưu mô giống như Tô Đường, anh thực sự có thể tin cô, nhưng cô lại rất ngây thơ, nên anh thực sự rất không yên tâm.
"Được. Em không cần phải nói chuyện này cho anh. Anh sẽ tự điều tra việc này.” Anh cố nói chậm nhất có thể. “Nếu anh tự điều tra ra mối quan hệ của em với anh ta, thì sẽ không vi phạm lời hứa của em với hắn, phải không?”
Tiểu Lăng gật đầu.
“Nhưng anh tính sẽ điều tra như thế nào?”
Lệ Lôi nở một nụ cười man rợ, khoe hàm răng trắng. “Hai người đã đi mua sắm cùng nhau, anh chắc chắn có thể nhận dạng được anh ta từ các camera giám sát. Tiểu Lăng, anh đã không kiểm tra các camera giám sát trước đó vì anh tôn trọng quyền riêng tư của em. Tuy nhiên, bây giờ mọi thứ đã khác. Người đàn ông đó quyền cao chức trọng và có thể đe dọa sự an toàn của em, vì vậy anh nhất định phải điều tra.”
Tiểu Lăng sững sờ. Làm thế nào cô lại có thể quên điều này nhỉ?
Cô ngập ngừng một lúc trước khi nói, “Được.”
Không để ý thêm, Lệ Lôi ngay lập tức gọi cho Đàm Anh và yêu cầu anh ta lưu lại và gửi cho anh đoạn phim camera giám sát trong trung tâm thương mại. Bây giờ, đoạn ghi hình trong camera giám sát đang sắp được gởi qua cho anh. Nếu có được chúng thì anh sẽ dễ dàng để đoán ra ai là người đứng sau giựt dây khiến Lệ lão gia đột nhiên quay trở lại Trung Quốc. Do đó, bất cứ khi nào đến bên Hạ Lăng, anh đã gọi cho Đàm Anh thay vì Tô Đường để có thể bảo vệ Tiểu Lăng của anh một cách tốt nhất.
Ngay sau đó, Đàm Anh đã gửi cho anh video giám sát ngày hôm đó.
Lệ Lôi mở nó ra và thấy một người đàn ông với dáng người mảnh khảnh. Anh ta có khuôn mặt điềm tĩnh và trông có vẻ đang đứng rất gần Tiểu Lăng. Người đàn ông đó trông có vẻ hơi quen quen...
“H-Ha..Hạ quốc sư?!” Sau một lúc, Lệ Lôi nhìn Hạ Lăng sửng sốt.
Hạ Lăng gật đầu và có phần hạnh phúc. Anh ơi, em gái anh không hề vi phạm thỏa thuận nhé. Lệ Lôi của em chỉ là quá thông minh và nhanh chóng tìm ra anh là ai! "Đúng rồi. Anh có thể yên tâm rồi nhé. Hạ Quốc sư là một người có quyền thế cực kì lớn. Vậy cần gì anh ấy lại làm hại một nhân vật nhỏ bé như em chứ?”
Lệ Lôi không thể nghĩ ra được lý do nào để Hạ quốc sư làm hại Tiểu Lăng.
Tuy nhiên anh cũng không thể nghĩ ra được lý do tại sao anh ta lại đưa cho Tiểu Lăng tận 10 tỷ!
————————
Dịch: Như Ý Võ
Chỉnh sửa: Trần Huỳnh Linh
————————
Vì mọi người hay hỏi về ảnh bìa sao lại là Bùi Tử Hoành mà không phải là Lệ Lôi nên team đã đổi sang tấm này