Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 575: Tội lỗi
Những lời bàn tán xung quanh như đang nhắc nhở cô ta về số tiền khổng lồ kia.
Sự hoảng loạn trên khuôn mặt của Nam Cung Thanh Nhã, cho dù đã cố kìm nén nhưng vẫn bị lộ ra: "Không thể có 10 tỷ được? Hệ thống đã sai, chắc chắn là vậy!"
Lúc này Hạ Lăng ngẩn người một lúc, cô nhớ rằng anh trai cô đã từng nói ngay cả những gia tộc lớn như Bùi gia và Lệ gia cũng không thể so sánh ngang tầm với Hạ gia nhà cô, nếu vậy thì 10 tỷ nhân dân tệ này có thể là thật. Cô bình tĩnh nhìn Nam Cung Thanh Nhã, nhẹ nhàng nở nụ cười: "Nếu Nam Cung cô không tin, cô có thể đến ngân hàng với tôi để xác minh thật giả. Tuy nhiên, chúng ta đã đánh cược, nếu thẻ là thật thì cái "gấp ba lần" này thực sự không thể nói bỏ qua là cho qua được. "
Trong tiềm thức, Nam Cung Thanh Nhã có suy nghĩ muốn đến ngân hàng với cô nhưng khi nghĩ kĩ thì xác suất xảy ra lỗi hệ thống là rất thấp. Dù có đi cũng chỉ làm xấu mặt bản thân. Cô ngồi xuống và làm ra một cử chỉ kiêu ngạo: "Không cần đi nữa, tôi đã nói gấp ba số tiền có trong thẻ? Được, cô có thể đến nhà tôi để lấy vào bất kì lúc nào."
"Nam Cung tiểu thư có chắc không đấy?" Hạ Lăng nghi ngờ nhìn cô 30 tỷ không phải là một khoản tiền nhỏ. Kiếp trước cô được Bùi Tử Hoành đưa lên làm Thiên Hậu cũng không thể có được số tiền lớn như thế. Mặc dù Nam Cung Thanh Nhã xuất thân từ một gia đình giàu có, nhưng có thể giàu hơn cô ở kiếp trước sao? Chưa cần nói cô có thể đến nhà Nam Cung lấy 30 tỷ nhân dân tệ hay không, cô sợ là dù có bán cổ phần và của hồi môn của cô ta thì cũng không đủ để trả cho cô
"Nhìn tôi giống đang nói đùa với cô sao?" Khuôn mặt của Nam Cung Thanh Nhã vẫn tái nhợt, cô đang điên tiết và để tính toán làm cách nào cô có thể kiếm được số tiền đó. Đúng là mặc dù Nam Cung gia rất giàu có, nhưng làm sao mà một tiểu thư không việc làm như cô kiếm được 30 tỷ chứ? Tiền tiêu vặt? Sợ rằng tất cả của hồi môn và cổ phần thừa kế của cô cũng không đủ.
Ngay cả khi cô sẵn sàng lấy hết tiền từ nhà riêng để trả nợ thì mọi người trong gia đình cũng sẽ không đồng ý. Đây không phải là vấn đề nhỏ chỉ mắng chửi như cơm bữa nữa. Cô sợ cha, anh trai và em gái ở nhà. Nếu làm vậy thì cô không thể ngóc đầu dậy nhìn lên trên bao giờ nữa! Hơn nữa, nếu thực sự sử dụng tất cả tài sản của cô để trả nợ rồ trở thành một người trắng tay thì làm sao cô có thể kết hôn với một gia đình giàu có?
Không nhắc đến Lệ Lôi, sợ rằng ngay cả Vương Đào, cô cũng không đủ khả năng để kết hôn!
Cô phải đưa ra giải pháp nhanh nhất trong một khoảng thời gian ngắn và giải quyết vấn đề này mà không tốn một xu nào.
Trong thâm tâm cô trở nên rối loạn, nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh cô nói với Hạ Lăng: "Một tháng sau, hãy đến nhà tôi để lấy tiền".
"Một tháng?" Hạ Lăng cười khẩy, mơ hồ đoán rằng cô ta sẽ cố gắng kéo dài tình hình, nói: "Nam Cung tiểu thư tôi nghĩ cô cần thời gian để thu thập số tiền đó. Hay vậy đi, cô kí một bản cam kết và tiền lãi sẽ được tính theo lãi suất ngân hàng. "
Ba mươi tỷ, tiền lãi cho một ngày quá cao rồi.
Nam Cung Thanh Nhã trong lòng nguyền rủa. Tại sao người phụ nữ này lại ác độc như vậy? Chỉ biết nói đến tiền? Vẫn giữ hình tượng bên ngoài, cô cứng rắn nói: "Chúng ta có thể làm mà không cần bản cam kết. Hay cô không tin tưởng vào uy tín của tôi?"
"Xin lỗi, cô nói đúng rồi đấy, tôi không tin tưởng cô." Hạ Lăng hoàn toàn không quan tâm.
Nước da của Nam Cung Thanh Nhã lại càng trở nên trắng bệch, người phụ nữ này hoàn toàn không che giấu suy nghĩ của mình? Cô cảm thấy không ổn nên đã thay chủ đề và hỏi: "Cô Diệp đã kiếm được số tiền này bằng cách nào vậy? Theo tôi biết, làm ca sĩ không thể kiếm được nhiều như vậy, phải không? Tôi tự hỏi đó là của Bùi Tử Hoành hay của Lệ nhị thiếu gia sao? "
Cô chỉ trở về Trung Quốc một thời gian trước đây cô không biết nhiều việc của Hạ Lăng, nhưng cô xem cô ta như một đối thủ phải bị đánh bại trong tình yêu. Cô đặc biệt điều tra và biết rằng cô đã ly dị Bùi Tử Hoành và quay trở về với Lệ Lôi.
Nam Cung Thanh Nhã nghĩ số tiền có lẽ là sự bồi thường sau khi ly dị của Bùi gia, và thêm khoản trợ cấp của Lệ Lôi.
Người này thực sự không đơn giản. Nam Cung Thanh Nhã cảm thấy rằng cần phải xem xét lại đối thủ này.
Tuy nhiên, Hạ Lăng nói: "Tại sao cô lại quan tâm đến tiền của tôi cơ chứ?"
"Hừ," Nam Cung Thanh Nhã cười khinh bỉ, "Không thể nói? Hay đây là số tiền cô kiếm được từ hoạt động trao đổi ngầm bất hợp pháp?"
"Tiền gì bất hợp pháp?" Không biết từ khi nào, có một giọng nam hơi nhẹ vang lên.
Mọi người quay đầu lại và thấy một người đàn ông nhẹ nhàng bước vào ngưỡng cửa anb ta toả ra khí chất bất phàm và bí ẩn. Hạ Mặc Ngôn đi chầm chậm về phía Hạ Lăng: "Tại sao em lại đến chỗ thế này?"
Mặc dù anh đang là trách mắng cô, nhưng trog ngữ điệu lại không có một tia trách móc nào.
Hạ Lăng muốn gọi lên tiếng anh trai, nhưng đột nhiên nhớ ra rằng anh đã nói với cô là phải giữ bí mật mối quan hệ của họ. Vì vậy, cô lẩm bẩm một chút không vui: "Tại sao anh bây giờ mới đến, em còn sắp bị bắt nạt đến chết rồi đây."
Hạ Mặc Ngôn nhìn cô với chút bất lực, ai bắt nạt ai? Anh nhìn cô gái giàu có ở phía đối diện, người sắp bị bắt nạt đến mức sắp khóc.
Anh nói nhẹ: "Sao em lại để người ta bắt nạt vậy chứ?"
"Cô ấy nợ em 30 tỷ nhưng không có tiền để trả lại." Hạ Lăng ấm ức.
Lần này, không chỉ Hạ Mặc Ngôn, mà tất cả nhân viên ở cửa hàng có mặt cũng thấy vô lý. Rõ ràng cô ấy đang ép cô Nam Cung trả tiền nhưng lại bóp méo câu chuyện làm như bản thân mình là nạn nhân.
Hạ Mặc Ngôn yên lặng nở nụ cười sâu thẳm trong khóe mắt. "Ai nói cô ấy không có tiền để trả lại? Cô ấy có thể dùng tài sản của gia đình thế chấp, cổ phiếu hay bất cứ gì cũng được mà. Còn khoản thừa nào cứ đem đi làm phí bồi thường tinh thần."
"Phí bồi thường tinh thần?!" Nam Cung Thanh Nhã sững người "Loại phí gì chứ?"
"Cô khiến Tiểu Lăng lo lắng cho cô rằng cô không có đủ tiền để trả, cô nghĩ xem cô có nên trả tiền cho sự mất mát tinh thần đó không?" Hạ Mặc Ngôn lạnh lùng nói. Giọng điệu cũng không mấy nhiệt tình, rất khác khi nói chuyện với Tiểu Lăng.
Sức nặng vô hình đè nén.
Nam Cung Thanh Nhã bằng cách nào đó cảm thấy lạnh sống lưng. Người đàn ông này... có vẻ rất khủng khiếp.
Nhưng bây giờ, không có khủng hoảng nào lớn hơn số tiền 30 tỷ đó. Nam Cung Thanh Nhã nghiến răng và nói với giọng lạnh lùng: "Anh rõ ràng là đang tống tiền tôi, tôi sẽ không đưa số tiền đó đâu."
Hạ Lăng nhìn cô sững sờ. "Không trả cái gì cơ?"
"Cô sẽ không trả cho những thiệt hại về tinh thần, hay sẽ không trả 30 tỷ cho tôi?" Hạ Lăng cẩn thận xác minh.
"Ban đầu, tôi có ý định trả cho cô 30 tỷ nhưng ai biết được rằng cô lại hoang đường như vậy. Cô thậm chí còn cố tình tống tiền tôi và thêm các khoản phí tổn thất tinh thần. Vì vậy, tôi sẽ không trả bất kì khoản nào cho cô cả." Cô ta hất cằm lên và nói với giọng cực kỳ kiêu ngạo.
- -------------------------
Dịch: @Vĩnh Ân
Chỉnh sửa: @Hương Vũ
- -------------------
Bù cho hôm qua nha:'(
Nhóm đặt lịch mỗi ngày 1 chap ( chủ nhật 2 chap) nhưng thường xuyên bị trễ lịch nên mọi người thông cảm:'( Nếu ngày đó không có chap thì bữa sau chắc chắn bù lại...
Sự hoảng loạn trên khuôn mặt của Nam Cung Thanh Nhã, cho dù đã cố kìm nén nhưng vẫn bị lộ ra: "Không thể có 10 tỷ được? Hệ thống đã sai, chắc chắn là vậy!"
Lúc này Hạ Lăng ngẩn người một lúc, cô nhớ rằng anh trai cô đã từng nói ngay cả những gia tộc lớn như Bùi gia và Lệ gia cũng không thể so sánh ngang tầm với Hạ gia nhà cô, nếu vậy thì 10 tỷ nhân dân tệ này có thể là thật. Cô bình tĩnh nhìn Nam Cung Thanh Nhã, nhẹ nhàng nở nụ cười: "Nếu Nam Cung cô không tin, cô có thể đến ngân hàng với tôi để xác minh thật giả. Tuy nhiên, chúng ta đã đánh cược, nếu thẻ là thật thì cái "gấp ba lần" này thực sự không thể nói bỏ qua là cho qua được. "
Trong tiềm thức, Nam Cung Thanh Nhã có suy nghĩ muốn đến ngân hàng với cô nhưng khi nghĩ kĩ thì xác suất xảy ra lỗi hệ thống là rất thấp. Dù có đi cũng chỉ làm xấu mặt bản thân. Cô ngồi xuống và làm ra một cử chỉ kiêu ngạo: "Không cần đi nữa, tôi đã nói gấp ba số tiền có trong thẻ? Được, cô có thể đến nhà tôi để lấy vào bất kì lúc nào."
"Nam Cung tiểu thư có chắc không đấy?" Hạ Lăng nghi ngờ nhìn cô 30 tỷ không phải là một khoản tiền nhỏ. Kiếp trước cô được Bùi Tử Hoành đưa lên làm Thiên Hậu cũng không thể có được số tiền lớn như thế. Mặc dù Nam Cung Thanh Nhã xuất thân từ một gia đình giàu có, nhưng có thể giàu hơn cô ở kiếp trước sao? Chưa cần nói cô có thể đến nhà Nam Cung lấy 30 tỷ nhân dân tệ hay không, cô sợ là dù có bán cổ phần và của hồi môn của cô ta thì cũng không đủ để trả cho cô
"Nhìn tôi giống đang nói đùa với cô sao?" Khuôn mặt của Nam Cung Thanh Nhã vẫn tái nhợt, cô đang điên tiết và để tính toán làm cách nào cô có thể kiếm được số tiền đó. Đúng là mặc dù Nam Cung gia rất giàu có, nhưng làm sao mà một tiểu thư không việc làm như cô kiếm được 30 tỷ chứ? Tiền tiêu vặt? Sợ rằng tất cả của hồi môn và cổ phần thừa kế của cô cũng không đủ.
Ngay cả khi cô sẵn sàng lấy hết tiền từ nhà riêng để trả nợ thì mọi người trong gia đình cũng sẽ không đồng ý. Đây không phải là vấn đề nhỏ chỉ mắng chửi như cơm bữa nữa. Cô sợ cha, anh trai và em gái ở nhà. Nếu làm vậy thì cô không thể ngóc đầu dậy nhìn lên trên bao giờ nữa! Hơn nữa, nếu thực sự sử dụng tất cả tài sản của cô để trả nợ rồ trở thành một người trắng tay thì làm sao cô có thể kết hôn với một gia đình giàu có?
Không nhắc đến Lệ Lôi, sợ rằng ngay cả Vương Đào, cô cũng không đủ khả năng để kết hôn!
Cô phải đưa ra giải pháp nhanh nhất trong một khoảng thời gian ngắn và giải quyết vấn đề này mà không tốn một xu nào.
Trong thâm tâm cô trở nên rối loạn, nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh cô nói với Hạ Lăng: "Một tháng sau, hãy đến nhà tôi để lấy tiền".
"Một tháng?" Hạ Lăng cười khẩy, mơ hồ đoán rằng cô ta sẽ cố gắng kéo dài tình hình, nói: "Nam Cung tiểu thư tôi nghĩ cô cần thời gian để thu thập số tiền đó. Hay vậy đi, cô kí một bản cam kết và tiền lãi sẽ được tính theo lãi suất ngân hàng. "
Ba mươi tỷ, tiền lãi cho một ngày quá cao rồi.
Nam Cung Thanh Nhã trong lòng nguyền rủa. Tại sao người phụ nữ này lại ác độc như vậy? Chỉ biết nói đến tiền? Vẫn giữ hình tượng bên ngoài, cô cứng rắn nói: "Chúng ta có thể làm mà không cần bản cam kết. Hay cô không tin tưởng vào uy tín của tôi?"
"Xin lỗi, cô nói đúng rồi đấy, tôi không tin tưởng cô." Hạ Lăng hoàn toàn không quan tâm.
Nước da của Nam Cung Thanh Nhã lại càng trở nên trắng bệch, người phụ nữ này hoàn toàn không che giấu suy nghĩ của mình? Cô cảm thấy không ổn nên đã thay chủ đề và hỏi: "Cô Diệp đã kiếm được số tiền này bằng cách nào vậy? Theo tôi biết, làm ca sĩ không thể kiếm được nhiều như vậy, phải không? Tôi tự hỏi đó là của Bùi Tử Hoành hay của Lệ nhị thiếu gia sao? "
Cô chỉ trở về Trung Quốc một thời gian trước đây cô không biết nhiều việc của Hạ Lăng, nhưng cô xem cô ta như một đối thủ phải bị đánh bại trong tình yêu. Cô đặc biệt điều tra và biết rằng cô đã ly dị Bùi Tử Hoành và quay trở về với Lệ Lôi.
Nam Cung Thanh Nhã nghĩ số tiền có lẽ là sự bồi thường sau khi ly dị của Bùi gia, và thêm khoản trợ cấp của Lệ Lôi.
Người này thực sự không đơn giản. Nam Cung Thanh Nhã cảm thấy rằng cần phải xem xét lại đối thủ này.
Tuy nhiên, Hạ Lăng nói: "Tại sao cô lại quan tâm đến tiền của tôi cơ chứ?"
"Hừ," Nam Cung Thanh Nhã cười khinh bỉ, "Không thể nói? Hay đây là số tiền cô kiếm được từ hoạt động trao đổi ngầm bất hợp pháp?"
"Tiền gì bất hợp pháp?" Không biết từ khi nào, có một giọng nam hơi nhẹ vang lên.
Mọi người quay đầu lại và thấy một người đàn ông nhẹ nhàng bước vào ngưỡng cửa anb ta toả ra khí chất bất phàm và bí ẩn. Hạ Mặc Ngôn đi chầm chậm về phía Hạ Lăng: "Tại sao em lại đến chỗ thế này?"
Mặc dù anh đang là trách mắng cô, nhưng trog ngữ điệu lại không có một tia trách móc nào.
Hạ Lăng muốn gọi lên tiếng anh trai, nhưng đột nhiên nhớ ra rằng anh đã nói với cô là phải giữ bí mật mối quan hệ của họ. Vì vậy, cô lẩm bẩm một chút không vui: "Tại sao anh bây giờ mới đến, em còn sắp bị bắt nạt đến chết rồi đây."
Hạ Mặc Ngôn nhìn cô với chút bất lực, ai bắt nạt ai? Anh nhìn cô gái giàu có ở phía đối diện, người sắp bị bắt nạt đến mức sắp khóc.
Anh nói nhẹ: "Sao em lại để người ta bắt nạt vậy chứ?"
"Cô ấy nợ em 30 tỷ nhưng không có tiền để trả lại." Hạ Lăng ấm ức.
Lần này, không chỉ Hạ Mặc Ngôn, mà tất cả nhân viên ở cửa hàng có mặt cũng thấy vô lý. Rõ ràng cô ấy đang ép cô Nam Cung trả tiền nhưng lại bóp méo câu chuyện làm như bản thân mình là nạn nhân.
Hạ Mặc Ngôn yên lặng nở nụ cười sâu thẳm trong khóe mắt. "Ai nói cô ấy không có tiền để trả lại? Cô ấy có thể dùng tài sản của gia đình thế chấp, cổ phiếu hay bất cứ gì cũng được mà. Còn khoản thừa nào cứ đem đi làm phí bồi thường tinh thần."
"Phí bồi thường tinh thần?!" Nam Cung Thanh Nhã sững người "Loại phí gì chứ?"
"Cô khiến Tiểu Lăng lo lắng cho cô rằng cô không có đủ tiền để trả, cô nghĩ xem cô có nên trả tiền cho sự mất mát tinh thần đó không?" Hạ Mặc Ngôn lạnh lùng nói. Giọng điệu cũng không mấy nhiệt tình, rất khác khi nói chuyện với Tiểu Lăng.
Sức nặng vô hình đè nén.
Nam Cung Thanh Nhã bằng cách nào đó cảm thấy lạnh sống lưng. Người đàn ông này... có vẻ rất khủng khiếp.
Nhưng bây giờ, không có khủng hoảng nào lớn hơn số tiền 30 tỷ đó. Nam Cung Thanh Nhã nghiến răng và nói với giọng lạnh lùng: "Anh rõ ràng là đang tống tiền tôi, tôi sẽ không đưa số tiền đó đâu."
Hạ Lăng nhìn cô sững sờ. "Không trả cái gì cơ?"
"Cô sẽ không trả cho những thiệt hại về tinh thần, hay sẽ không trả 30 tỷ cho tôi?" Hạ Lăng cẩn thận xác minh.
"Ban đầu, tôi có ý định trả cho cô 30 tỷ nhưng ai biết được rằng cô lại hoang đường như vậy. Cô thậm chí còn cố tình tống tiền tôi và thêm các khoản phí tổn thất tinh thần. Vì vậy, tôi sẽ không trả bất kì khoản nào cho cô cả." Cô ta hất cằm lên và nói với giọng cực kỳ kiêu ngạo.
- -------------------------
Dịch: @Vĩnh Ân
Chỉnh sửa: @Hương Vũ
- -------------------
Bù cho hôm qua nha:'(
Nhóm đặt lịch mỗi ngày 1 chap ( chủ nhật 2 chap) nhưng thường xuyên bị trễ lịch nên mọi người thông cảm:'( Nếu ngày đó không có chap thì bữa sau chắc chắn bù lại...