Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 558: Bắt chuyện
Lệ Lôi dừng lại: "Ông nội tôi không cho phép cô Diệp vào sao?"
Người bảo vệ nói: "Lão gia chỉ cho phép những vị khách nổi tiếng và ở tầng lớp quý tộc mới được bước vào. Lão gia nói rằng nếu bất cứ ai không tuân theo các quy tắc thì chúng tôi cần phải mời ra ngoài." Ý họ là nếu Lệ Lôi vẫn cố gắng đưa cô Diệp vào sẽ có thể dẫn đến một cuộc xung đột gay gắt.
Đỗ Vân Phong hả hê trước rắc rối của họ: "Lệ Lôi, cậu cũng nên chết tâm đi. Làm thế nào Lệ lão gia có thể cho phép Diệp Tinh Lăng vào chứ?" Cậu ta cũng nên nghĩ về lý do mà Lệ lão gia tổ chức bữa tiệc này. Nếu ông ấy tôn trọng Diệp Tinh Lăng thì liệu có đưa ra lệnh này không?
Lệ Lôi không quan tâm, anh nói, "Vậy chỉ cần là khách danh tiếng hay ở giới quý tộc? Miễn là Tiểu Lăng xuất thân từ một gia đình thuộc tầng lớp quý tộc thì sẽ không còn vấn đề gì nữa, phải không?."
Người bảo vệ sững sờ, một lúc sau trả lời: "Đúng là như vậy thưa cậu chủ." Trong lòng anh ta thầm nghĩ làm sao có thể như vậy được? Theo các thông tin điều tra thì cha mẹ của Diệp Tinh Lăng đều là những người bình thường thuộc tầng lớp lao động cơ mà
Lệ Lôi cười thầm.
Anh quay lại nhìn Đỗ Vân Phong, Đỗ Vân Phong bị nhìn mà hoảng hốt: "Cậu muốn làm gì vậy?"
"Từ hôm nay, Tiểu Lăng sẽ là em gái* của cậu." *( 干妹妹: theo ý của Lệ Lôi thì có nghĩa là em gái kết nghĩa, nhưng dịch nôm na vẫn là em gái)
"Cái gì em gái của tôi?" Đỗ Vân Phong như muốn phát điên. "Cậu đùa tôi sao?Người phụ nữ này cô ta mà cũng xứng?..." Anh ta thấy ấm ức, nhưng sau khi nhìn biểu hiện của Lệ Lôi thì lại dừng lại. Anh biết Lệ Lôi thực sự thích người phụ nữ này. Lần trước khi anh gây rắc rối cho Diệp Tinh Lăng ở bữa tiệc trên tàu. Lệ Lôi thậm chí đã đánh nhau với anh.
Đỗ Vân Phong cảm thấy bất công. Vì người phụ nữ không liên quan này, mà anh đã bị Bùi Tử Hoành và người bạn tốt của mình đánh cho "vài cái". Anh phẫn nộ nhìn Hạ Lăng và chậm rãi nói: "Nếu cô không sẵn lòng làm em gái của tôi, tôi sẽ không ép buộc." Anh không dám từ chối Lệ Lôi. Nếu anh còn gây cho Lệ Lôi bất kỳ rắc rối nào liên quan đến người phụ nữ này thì tình bạn của họ có thể sẽ chấm dứt.
Bây giờ, anh chỉ có thể hy vọng rằng người phụ nữ này sẽ từ chối.
Hạ Lăng cũng không thích Đỗ Vân Phong, nhưng giờ không phải là lúc nổi giận. Nếu bây giờ từ chối sự sắp xếp của Lệ Lôi, cô không chỉ bị đuổi ra khỏi bữa tiệc mà còn khiến cho Lệ Lôi bối rối.
Cô khẽ gọi lên: "Anh ơi."
Đỗ Vân Phong rất muốn khóc nhưng lại không thể rơi lệ, toàn thân tức đến khó chịu.
Lệ Lôi rất vui mừng, Anh mỉm cười nói với người bảo vệ. "Tốt rồi. Vậy bây giờ, đây là cô Đỗ. Anh có thể cho cô ấy vào phải không?"
Bảo vệ: "..."
Cố Lâm nhảy ra xen vào: "Anh Lôi, anh lừa người!"
Lệ Lôi bình thản nói: "Đây là chuyện của Đỗ gia, cô Cố, cô không nên can thiệp." Khi nói đến Tiểu Lăng, anh rất nghiêm túc. Anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương Tiểu Lăng.
Cố Lâm có chút hoảng loạn vì bị gọi là "cô Cố". Trước đây, Anh Lôi thường gọi cô là Lâm Lâm nhưng giờ cách xưng hô này nghe có vẻ rất xa cách. Bữa tiệc hôm nay khác trước kia, cô không dám làm Lệ Lôi tức giận, chỉ ngậm ngùi cho người phụ nữ khác có cơ hội lợi dụng, kìm nén cảm xúc của bản thân.
Tiểu Lăng mỉm cười. Cô khoác tay Lệ Lôi và bước vào trong.
Nhiều gia đình quyền quý phía sau nhìn họ, quá trình đăng ký đi vào đã được bình ổn trở lại.
Sau khi rời khỏi đó, vẻ thanh lịch và kiêu hãnh của Hạ Lăng đều biến mất, cô hỏi Lệ Lôi: "Có chuyện gì vậy, đây là loại tiệc gì? Tại sao lại có thiệp mời giả gửi cho em?"
Lệ Lôi cũng không biết ai đã gửi thiệp mời giả cho cô. Trong đầu anh suy tính những người có khả năng liên quan, nhưng trong miệng vẫn nói: "Em có mệt không? Anh đưa em đến khu vực nghỉ ngơi và mang cho em một ít trái cây nhé. Bữa tiệc này nói ra thì rất dài. Anh sẽ giải thích cho em sau." Nói về bữa tiệc này, Lệ Lôi có một chút tội lỗi, anh nghĩ nên để Hạ Lăng ăn chút đồ trước đã. Làm vậy có thể giúp tâm trạng của cô tốt hơn và sẽ chấp nhận lời giải thích của anh một cách bình tĩnh hơn.
Hạ Lăng không biết suy nghĩ của anh. Cô ngồi xuống ghế sofa trong khu vực nghỉ ngơi và gật đầu. "Anh đi đi. Em muốn ăn bánh hazelnut và kem dâu tây."
"Tiểu nha đầu tham ăn." Lệ mỉm cười dịu dàng và quay đi lấy đồ ăn nhẹ cho cô.
Gió trong đêm hè có chút se lạnh. Cô ngồi lười biếng ở gần cửa số nhìn vào mặt nước hồ trong vắt. Mặc dù cô hơi đãng trí, nhưng do thói quen của một ngôi sao nổi tiếng nên trong cả hai kiếp, tư thế ngồi của cô trông cực kỳ đẹp. Ngay cả dáng ngồi của cô cũng tỏa ra mị lực không thể so sánh với những vị khách khác gần đó.
"Nhìn kìa, cô gái đằng kia thật đẹp." Cách đó không xa, một tiểu công tử kéo bạn đồng hành của mình.
" Đó không phải là Diệp Tinh Lăng sao?" Người bạn đồng hành nói, "Tại sao một minh tinh nữ có thể bước vào đây? Có lẽ là được mời?"
"Diệp Tinh Lăng?" Tiểu Công tử ngạc nhiên, "Đối tượng tin đồn của Nhị Lệ thiếu gia ư?"
Người bạn đồng hành liếc nhìn anh: "Thế nào, cậu có ý với người ta sao?"
Vị công tử này mỉm cười nhẹ: "Đừng nói như vậy, anh nhìn dáng ngồi cô ấy đi đẹp hơn nhiều so với những người phụ nữ không biết tốt xấu. Không có gì lạ khi Nhị Lệ thiếu gia thích cô ấy cả. Tiếc thật, cô ấy là người của anh ta rồi, không thể chạm vào được. "
Người bạn đồng hành nói: "Nếu anh thực sự có ý định đó thì thử ra nói chuyện đi. Tôi nghĩ Nhị Lệ thiếu chỉ đang chơi đùa với cô ta thôi, nếu không thì làm sao có bữa tiệc hôm nay chứ?"
Tiểu công tử suy nghĩ một lúc: "Cũng phải."
Người bạn đồng hành nói với anh ta: "Chỉ nói vài câu thì có làm sao đâu chứ, cứ thoải mái đi, tối nay Nhị Lệ thiếu gia được rất nhiều phụ nữ đẹp theo đuổi, làm gì có thời gian chăm sóc cho cô ta? Còn anh, rất hiếm khi mới tới một bữa tiệc như vậy mà. Tại sao không đi kiếm vài cô gái khác mà lại muốn bắt chuyện với cô ấy? "
Công tử nói: "Tôi không hứng thú những người phụ nữ lớn đó." Sau khi điều chỉnh toàn bộ trang phục, anh bước về phía Hạ Lăng.
Hạ Lăng nhìn xuống đất một cách nhàm chán, nghĩ về những gì vừa xảy ra ở cửa là cô cảm thấy rất buồn. Cách đây không lâu, cô và Lệ Lôi thân mật đến mức họ ăn uống và sống cùng nhau. Nhưng khi bước vào bữa tiệc này, cô cảm thấy mình hoàn toàn không xứng với anh.
Từ khi nào mà khoảng cách của họ lại cách xa như vậy?
Một bước chân đến từ phía sau.
Hạ Lăng nghĩ rằng chính Lệ Lôi đã mang đồ ăn trở lại và vui mừng nói: "Cảm ơn vì bánh hazelnut." Quay đầu lại, cô thấy một người đàn ông lạ mặt phía sau, ăn mặc bảnh bao, trẻ trung và đẹp trai, nhìn cô với nụ cười trên khuôn mặt.
"Xin chào." Cậu công tử cười chào cô. "Xin lỗi vì không mang bánh hazelnut. Tôi có thể nhờ phục vụ giúp cô."
Hạ Lăng chớp mắt, "Anh là...?"
"Giới thiệu với cô, tên tôi là Vương Đào. Là tam thiếu gia của chuỗi nhà hàng họ Vương." Phong cách của anh ta rất lịch sự. "Rất vui được gặp cô."
Hạ Lăng không vui khi gặp anh ta, người này rõ ràng muốn bắt chuyện làm quen với cô, "Xin lỗi, tôi đang đợi bạn trai của tôi."
"Đợi Lệ Lôi?" Vương Đào mỉm cười lịch sự. "Tối này anh ấy rất bận, có lẽ sẽ không có thời gian để đi cùng cô."
- ---------------------------
Dịch: @Vĩnh Ân
Chỉnh sửa: @Hương Vũ
Người bảo vệ nói: "Lão gia chỉ cho phép những vị khách nổi tiếng và ở tầng lớp quý tộc mới được bước vào. Lão gia nói rằng nếu bất cứ ai không tuân theo các quy tắc thì chúng tôi cần phải mời ra ngoài." Ý họ là nếu Lệ Lôi vẫn cố gắng đưa cô Diệp vào sẽ có thể dẫn đến một cuộc xung đột gay gắt.
Đỗ Vân Phong hả hê trước rắc rối của họ: "Lệ Lôi, cậu cũng nên chết tâm đi. Làm thế nào Lệ lão gia có thể cho phép Diệp Tinh Lăng vào chứ?" Cậu ta cũng nên nghĩ về lý do mà Lệ lão gia tổ chức bữa tiệc này. Nếu ông ấy tôn trọng Diệp Tinh Lăng thì liệu có đưa ra lệnh này không?
Lệ Lôi không quan tâm, anh nói, "Vậy chỉ cần là khách danh tiếng hay ở giới quý tộc? Miễn là Tiểu Lăng xuất thân từ một gia đình thuộc tầng lớp quý tộc thì sẽ không còn vấn đề gì nữa, phải không?."
Người bảo vệ sững sờ, một lúc sau trả lời: "Đúng là như vậy thưa cậu chủ." Trong lòng anh ta thầm nghĩ làm sao có thể như vậy được? Theo các thông tin điều tra thì cha mẹ của Diệp Tinh Lăng đều là những người bình thường thuộc tầng lớp lao động cơ mà
Lệ Lôi cười thầm.
Anh quay lại nhìn Đỗ Vân Phong, Đỗ Vân Phong bị nhìn mà hoảng hốt: "Cậu muốn làm gì vậy?"
"Từ hôm nay, Tiểu Lăng sẽ là em gái* của cậu." *( 干妹妹: theo ý của Lệ Lôi thì có nghĩa là em gái kết nghĩa, nhưng dịch nôm na vẫn là em gái)
"Cái gì em gái của tôi?" Đỗ Vân Phong như muốn phát điên. "Cậu đùa tôi sao?Người phụ nữ này cô ta mà cũng xứng?..." Anh ta thấy ấm ức, nhưng sau khi nhìn biểu hiện của Lệ Lôi thì lại dừng lại. Anh biết Lệ Lôi thực sự thích người phụ nữ này. Lần trước khi anh gây rắc rối cho Diệp Tinh Lăng ở bữa tiệc trên tàu. Lệ Lôi thậm chí đã đánh nhau với anh.
Đỗ Vân Phong cảm thấy bất công. Vì người phụ nữ không liên quan này, mà anh đã bị Bùi Tử Hoành và người bạn tốt của mình đánh cho "vài cái". Anh phẫn nộ nhìn Hạ Lăng và chậm rãi nói: "Nếu cô không sẵn lòng làm em gái của tôi, tôi sẽ không ép buộc." Anh không dám từ chối Lệ Lôi. Nếu anh còn gây cho Lệ Lôi bất kỳ rắc rối nào liên quan đến người phụ nữ này thì tình bạn của họ có thể sẽ chấm dứt.
Bây giờ, anh chỉ có thể hy vọng rằng người phụ nữ này sẽ từ chối.
Hạ Lăng cũng không thích Đỗ Vân Phong, nhưng giờ không phải là lúc nổi giận. Nếu bây giờ từ chối sự sắp xếp của Lệ Lôi, cô không chỉ bị đuổi ra khỏi bữa tiệc mà còn khiến cho Lệ Lôi bối rối.
Cô khẽ gọi lên: "Anh ơi."
Đỗ Vân Phong rất muốn khóc nhưng lại không thể rơi lệ, toàn thân tức đến khó chịu.
Lệ Lôi rất vui mừng, Anh mỉm cười nói với người bảo vệ. "Tốt rồi. Vậy bây giờ, đây là cô Đỗ. Anh có thể cho cô ấy vào phải không?"
Bảo vệ: "..."
Cố Lâm nhảy ra xen vào: "Anh Lôi, anh lừa người!"
Lệ Lôi bình thản nói: "Đây là chuyện của Đỗ gia, cô Cố, cô không nên can thiệp." Khi nói đến Tiểu Lăng, anh rất nghiêm túc. Anh sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương Tiểu Lăng.
Cố Lâm có chút hoảng loạn vì bị gọi là "cô Cố". Trước đây, Anh Lôi thường gọi cô là Lâm Lâm nhưng giờ cách xưng hô này nghe có vẻ rất xa cách. Bữa tiệc hôm nay khác trước kia, cô không dám làm Lệ Lôi tức giận, chỉ ngậm ngùi cho người phụ nữ khác có cơ hội lợi dụng, kìm nén cảm xúc của bản thân.
Tiểu Lăng mỉm cười. Cô khoác tay Lệ Lôi và bước vào trong.
Nhiều gia đình quyền quý phía sau nhìn họ, quá trình đăng ký đi vào đã được bình ổn trở lại.
Sau khi rời khỏi đó, vẻ thanh lịch và kiêu hãnh của Hạ Lăng đều biến mất, cô hỏi Lệ Lôi: "Có chuyện gì vậy, đây là loại tiệc gì? Tại sao lại có thiệp mời giả gửi cho em?"
Lệ Lôi cũng không biết ai đã gửi thiệp mời giả cho cô. Trong đầu anh suy tính những người có khả năng liên quan, nhưng trong miệng vẫn nói: "Em có mệt không? Anh đưa em đến khu vực nghỉ ngơi và mang cho em một ít trái cây nhé. Bữa tiệc này nói ra thì rất dài. Anh sẽ giải thích cho em sau." Nói về bữa tiệc này, Lệ Lôi có một chút tội lỗi, anh nghĩ nên để Hạ Lăng ăn chút đồ trước đã. Làm vậy có thể giúp tâm trạng của cô tốt hơn và sẽ chấp nhận lời giải thích của anh một cách bình tĩnh hơn.
Hạ Lăng không biết suy nghĩ của anh. Cô ngồi xuống ghế sofa trong khu vực nghỉ ngơi và gật đầu. "Anh đi đi. Em muốn ăn bánh hazelnut và kem dâu tây."
"Tiểu nha đầu tham ăn." Lệ mỉm cười dịu dàng và quay đi lấy đồ ăn nhẹ cho cô.
Gió trong đêm hè có chút se lạnh. Cô ngồi lười biếng ở gần cửa số nhìn vào mặt nước hồ trong vắt. Mặc dù cô hơi đãng trí, nhưng do thói quen của một ngôi sao nổi tiếng nên trong cả hai kiếp, tư thế ngồi của cô trông cực kỳ đẹp. Ngay cả dáng ngồi của cô cũng tỏa ra mị lực không thể so sánh với những vị khách khác gần đó.
"Nhìn kìa, cô gái đằng kia thật đẹp." Cách đó không xa, một tiểu công tử kéo bạn đồng hành của mình.
" Đó không phải là Diệp Tinh Lăng sao?" Người bạn đồng hành nói, "Tại sao một minh tinh nữ có thể bước vào đây? Có lẽ là được mời?"
"Diệp Tinh Lăng?" Tiểu Công tử ngạc nhiên, "Đối tượng tin đồn của Nhị Lệ thiếu gia ư?"
Người bạn đồng hành liếc nhìn anh: "Thế nào, cậu có ý với người ta sao?"
Vị công tử này mỉm cười nhẹ: "Đừng nói như vậy, anh nhìn dáng ngồi cô ấy đi đẹp hơn nhiều so với những người phụ nữ không biết tốt xấu. Không có gì lạ khi Nhị Lệ thiếu gia thích cô ấy cả. Tiếc thật, cô ấy là người của anh ta rồi, không thể chạm vào được. "
Người bạn đồng hành nói: "Nếu anh thực sự có ý định đó thì thử ra nói chuyện đi. Tôi nghĩ Nhị Lệ thiếu chỉ đang chơi đùa với cô ta thôi, nếu không thì làm sao có bữa tiệc hôm nay chứ?"
Tiểu công tử suy nghĩ một lúc: "Cũng phải."
Người bạn đồng hành nói với anh ta: "Chỉ nói vài câu thì có làm sao đâu chứ, cứ thoải mái đi, tối nay Nhị Lệ thiếu gia được rất nhiều phụ nữ đẹp theo đuổi, làm gì có thời gian chăm sóc cho cô ta? Còn anh, rất hiếm khi mới tới một bữa tiệc như vậy mà. Tại sao không đi kiếm vài cô gái khác mà lại muốn bắt chuyện với cô ấy? "
Công tử nói: "Tôi không hứng thú những người phụ nữ lớn đó." Sau khi điều chỉnh toàn bộ trang phục, anh bước về phía Hạ Lăng.
Hạ Lăng nhìn xuống đất một cách nhàm chán, nghĩ về những gì vừa xảy ra ở cửa là cô cảm thấy rất buồn. Cách đây không lâu, cô và Lệ Lôi thân mật đến mức họ ăn uống và sống cùng nhau. Nhưng khi bước vào bữa tiệc này, cô cảm thấy mình hoàn toàn không xứng với anh.
Từ khi nào mà khoảng cách của họ lại cách xa như vậy?
Một bước chân đến từ phía sau.
Hạ Lăng nghĩ rằng chính Lệ Lôi đã mang đồ ăn trở lại và vui mừng nói: "Cảm ơn vì bánh hazelnut." Quay đầu lại, cô thấy một người đàn ông lạ mặt phía sau, ăn mặc bảnh bao, trẻ trung và đẹp trai, nhìn cô với nụ cười trên khuôn mặt.
"Xin chào." Cậu công tử cười chào cô. "Xin lỗi vì không mang bánh hazelnut. Tôi có thể nhờ phục vụ giúp cô."
Hạ Lăng chớp mắt, "Anh là...?"
"Giới thiệu với cô, tên tôi là Vương Đào. Là tam thiếu gia của chuỗi nhà hàng họ Vương." Phong cách của anh ta rất lịch sự. "Rất vui được gặp cô."
Hạ Lăng không vui khi gặp anh ta, người này rõ ràng muốn bắt chuyện làm quen với cô, "Xin lỗi, tôi đang đợi bạn trai của tôi."
"Đợi Lệ Lôi?" Vương Đào mỉm cười lịch sự. "Tối này anh ấy rất bận, có lẽ sẽ không có thời gian để đi cùng cô."
- ---------------------------
Dịch: @Vĩnh Ân
Chỉnh sửa: @Hương Vũ