Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 548: Váy lụa Satin
Khi báo chí đưa tin, Hạ Lăng được họ gọi là "Tiểu Thiên Hậu".
Cụm từ "Tiểu Thiên Hậu" lan truyền nhanh chóng, sớm nhận được sự ủng hộ của nhiều người hâm mộ. Thật sai khi nói rằng nghìn lần hát hay sẽ có trăm lần hát dở, sự song ca tuyệt vời giữa cô và Bạch Mộ Dung là bằng chứng. Làm lay chuyển toàn bộ giới âm nhạc, có nữ minh tinh nào có thể có sức hút mạnh mẽ như vậy. Đã có thể ở trên sân khấu thắng liên tiếp mười mấy trận, bị gây sức ép bởi siêu sao Tần Tử Phong nhưng từng chút một thuận lợi vượt qua. Chưa chắc đó đã là tất cả kỹ năng ca hát thực sự của cô.
"Tiểu Thiên Hậu"- Cô thật sự xứng đáng với danh hiệu đó.
Bạch Mộ Dung gọi điện, chúc mừng cô: "Không tệ nha, rất nhanh có thể bắt kịp tôi."
Hạ Lăng nghiêng đầu trả lời, tay kia lướt tin tức trên máy tính và cười: "Vẫn còn nhiều người không muốn tôi bắt kịp anh đâu. Nhìn xem những ngày này, tôi mang danh Tiểu Thiên Hậu vượt xa người khác mà phát huy thật sự có thể nói là tạo sự diệu kì trong giới âm nhạc. 'Không thể chờ đợi để có thể giết Diệp Tinh Lăng'- Những bình luận này thực sự là khiêu khích ah...."
Đầu dây bên kia, Bạch Mộ Dung cũng cười: "Em có biết bao nhiêu ngôi sao nữ ghen tị với em không?" Lạc Lạc nói với anh rằng Đế Hoàng bên kia hệt như là cái chợ vậy. Miễn là chỗ nào có các nữ diễn viên, ca sĩ tụ tập với nhau, họ đều thảo luận về sự nổi tiếng của cô sau khi cô trở về Thiên Nghệ, về những gì đã xảy ra với cô, nói cô không khác gì ngoài đôi giày hỏng bị Bùi Tử Hoành vứt bỏ. Tâm lý của những nữ diễn viên này đều không tốt, vô cùng bất bình nhao nhao nói. Họ nói rằng dựa vào cái gì Diệp Tinh Lăng có thể sống tốt như vậy? Bất quá chỉ là tiểu minh tinh xuất thân bình thường, may mắn kết hôn với Bùi Tử Hoành, một bứơc lên làm phu nhân hào phú. Sau khi ly hôn, hết lần này đến lần khác được Boss của Thiên Nghệ che chở. Sau khi tham gia cuộc thi liền lấy Bạch Mộ Dung và Tần Tử Phong làm đệm đỡ để trèo lên. Nếu không có bốn người đàn ông này thì ah....Còn Vệ Thiều Âm! Là năm người. Diệp Tinh Lăng bị bàn tán như vậy Lạc Lạc rất tức giận. Cô không thích người khác nói về bạn của mình như thế. Cô tranh cãi với người khác nhưng bị chế giễu, cãi nhau. Quá bực tức đến nỗi khi nói chuyện với Bạch Mộ Dung, cô liền nôn ra hết mọi chuyện trong đúng một hơi.
Mấy chuyện này, Bạch Mộ Dung không nói với Hạ Lăng.
Anh nói: "Bây giờ em đang nổi lên như cồn. Ít xuất hiện một chút, cẩn thận coi chừng thu hút ánh mắt của mọi người."
"Huh, tôi hiểu." Hạ Lăng trả lời, không quá quan tâm.
Thế giới của các ngôi sao nữ không giống với thế giới của các nam ngôi sao. Ngoài mặt thì chị em thắm thiết, bên trong lại ganh đua cạnh tranh. Tất cả các loại đố kị, ghen ghét cũng đều khó tránh khỏi. Bất quá, cô nên ít xuất hiện một chút,cố gắng giảm sự thù hận từ 100% xuống còn 60% đã làm tốt lắm rồi.
Cô lật lại lịch trình và nói, Bạch Mộ Dung: "Đúng rồi, chị Mạch Na và quản lí của anh đang thảo luận để tổ chức một bữa tiệc mừng. Trong thời gian này, mọi người đã làm việc cực khổ, nên thư giản một chút. Anh có biết không? "
"À, tôi biết rồi. " Bạch Mộ Dung nói:"Tổ chức bí mật. Không có phương tiện truyền thông, có thể mang một vài người bạn của chúng ta. Tôi dự định sẽ mang Lạc Lạc đến. "
" Lạc Lạc? " Hạ Lăng trong đầu liền hiện lên nụ cười rạng rỡ và thuần khiết của Lạc Lạc. Cô gái nhỏ này, từ lúc nào mà thân thiết với Bạch Mộ Dung như vậy. Cô không thể không hỏi: "Anh cùng cô ấy có quan hệ rất tốt sao? "
"Kể từ chương trình gameshow kia, chúng tôi vẫn giữ liên lạc thường xuyên. " Bạch Mộ Dung mỉm cười." Cô bé này rất dễ thương. " Lạc Lạc trông như một cô gái nhỏ mới bứơc vào đời trong cái giới nghệ sĩ này vậy. Vốn rất chăm chỉ nhưng tài năng hạn chế, cả cuộc đời cũng không thể trở thành Hạ Lăng đời sau. Nhưng có điều cô ấy rất đáng yêu. Bạch Mộ Dung cảm thấy tâm trạng rất tốt khi nhìn thấy cô ấy.
Hạ Lăng có chút cảnh giác: "Anh như vậy, đừng động tay tới bạn của tôi....."
Bạch Mộ Dung lại mỉm cười: "Yên tâm, tôi sẽ không bắt nạt cô ấy."
Anh tắt máy.
Hạ Lăng nhìn chằm chằm vào điện thoại, những gì cô đang nghĩ trong đầu là: "Có phải tên khốn đó đang yêu Lạc Lạc?"
Cùng Lạc Lạc kết giao?
Cô gọi Lạc Lạc. Trong điện thoại truyền đến giọng của Lạc Lạc mơ mơ màng màng đang ngủ: "Tiểu Lăng ah! Không có chuyện gì ah! Anh Bạch Dung, anh Bạch Dung rất tốt, đã đưa mình đi câu cá vàng.... "
Hạ Lăng im lặng cúp điện thoại. Dường như có biến...
Chỉ cần để ý trong bữa tiệc mừng này, cô phải xem họ đã tiến xa đến đâu?
Biết rằng bữa tiệc mừng này là riêng tư, Lệ Lôi cũng rất cao hứng như một con cún lớn cuốn lấy cô: "Anh muốn đi! Anh muốn đi! Anh cũng muốn đi!"
Hạ Lăng không thể ngăn cản anh: "Công ty anh điều hành, muốn đến thì đến, người nào dám ngăn cản anh!"
"Anh không muốn dùng thân phận Boss mà đến! Anh muốn đến với thân phận người nhà của em ah." Tiểu Lệ Lôi chớp chớp mắt nhìn cô.
Hạ Lăng sờ đầu anh: "Được rồi, người nhà. Anh có thể đi, anh phải ngoan, biết không?"
"Anh biết Tiểu Lăng là người tốt nhất mà!" Boss đại nhân cười hì hì, vụng trộm mà hôn cô.
Trên môi Hạ Lăng cũng nở một nụ cười.
Đến ngày, Lệ Lôi gửi cho cô một chiếc váy màu xanh nhạt, tầng tầng lớp lớp lụa satin điểm xuyết trên đó là những ngôi sao kim cương, rung rinh như những đêm đầu hè.
Còn có cả bộ bông tai, dây chuyền và vòng đeo tay ánh sao theo cùng.
Ngay cả đôi giày cao gót pha lê cũng là phiên bản giới hạn mới ra.
Khi người đàn ông này chăm sóc ai, anh ấy thực sự rất ân cần.
Hạ Lăng thường chi tiêu tương đối không ít cũng không nhiều với tiền của anh, muốn mua một cái gì đó cũng không cần liên lạc với anh thông báo. Nhưng thỉnh thoảng, anh luôn tặng quà cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau. Từ kem bôi tay, phấn trang điểm đến túi, quần áo,...... Đến nỗi không ngờ đồ trên khắp cơ thể cô dùng toàn là đồ của anh mua tặng.
Lệ Lôi nhìn cô mặc váy, mỉm cười hài lòng.
Anh từng nói rằng muốn cô niêm phong chiếc hộp chứa các vật có giá trị do Bùi Tử Hoành gửi trước đó, cô thực sự niêm phong. Chỉ để lại một vài bộ quần áo bình thường, trang sức mà cô đã mua để mặc, dùng qua ngày.
Lệ Lôi biết rõ cô là đang túng quẫn. Mặc dù người nổi tiếng kiếm được nhiều tiền hơn người thường nhưng để duy trì hình ảnh tuyệt đẹp, hào nhoáng thì các chi phí thông thường, tiền lương của trợ lý, sự chuẩn bị kĩ lưỡng cho mỗi lần buổi diễn, tham gia các sự kiện là không thể sơ sài. Đặc biệt hơn là cô vẫn đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp. Thực sự khó có thể tiết kiệm được khoản tiền nào.
Do đó, anh luôn tìm cách giúp đỡ cô và vô tình khôi phục đống đồ trang sức, đồ dùng của cô như cái mức khi cô còn làm phu nhân nhà họ Bùi. Thậm chí còn hơn cả vậy.
Làm thế nào anh có thể để cho người phụ nữ của mình phải sống khổ sở hơn khi cô ở với tên tình địch kia chứ.
Hạ Lăng cũng biết rõ tâm tư của anh nên cô không từ chối. Cô xoay nhẹ quanh anh, hỏi: "Trông nó có đẹp không?"
"Em mặc cái gì cũng đẹp." Anh mỉm cười.
Đúng vậy, mặc dù dáng người cô vốn nhỏ nhắn nhưng tỷ lệ lại vô cùng tuyệt vời. Mà ngay cả cô đã sinh một đứa bé cũng không làm thay đổi một chút nào. Cơ thể cô rất cân đối với làn da trắng nõn. Đúng như thân hình của một manơcanh, rất hoàn hảo. Chiếc váy màu xanh nhạt được mặc trên người cô nhìn cô trông như một nàng tiên nhỏ. Khí chất đủ để quyến rũ chết khán giả.
Hạ Lăng cũng cười: "Câu nói này em nghe anh nói nhiều rồi. Có phải anh chỉ thuận miệng nói ra không?"
"Tuyệt đối không phải! Anh cam đoan là không phải." Lệ Lôi thề: "Anh thực sự nghĩ rằng em bất kể mặc thứ gì trông em cũng đẹp hết. Em xem, anh còn cố tình chuẩn bị đôi khuy măng sét và nơ cài đồng bộ với váy của em. "
- ------------------
Người dịch: @Dương Thị Nhã Bình
Chỉnh sửa: @nguyễn Quynh Anh
Cụm từ "Tiểu Thiên Hậu" lan truyền nhanh chóng, sớm nhận được sự ủng hộ của nhiều người hâm mộ. Thật sai khi nói rằng nghìn lần hát hay sẽ có trăm lần hát dở, sự song ca tuyệt vời giữa cô và Bạch Mộ Dung là bằng chứng. Làm lay chuyển toàn bộ giới âm nhạc, có nữ minh tinh nào có thể có sức hút mạnh mẽ như vậy. Đã có thể ở trên sân khấu thắng liên tiếp mười mấy trận, bị gây sức ép bởi siêu sao Tần Tử Phong nhưng từng chút một thuận lợi vượt qua. Chưa chắc đó đã là tất cả kỹ năng ca hát thực sự của cô.
"Tiểu Thiên Hậu"- Cô thật sự xứng đáng với danh hiệu đó.
Bạch Mộ Dung gọi điện, chúc mừng cô: "Không tệ nha, rất nhanh có thể bắt kịp tôi."
Hạ Lăng nghiêng đầu trả lời, tay kia lướt tin tức trên máy tính và cười: "Vẫn còn nhiều người không muốn tôi bắt kịp anh đâu. Nhìn xem những ngày này, tôi mang danh Tiểu Thiên Hậu vượt xa người khác mà phát huy thật sự có thể nói là tạo sự diệu kì trong giới âm nhạc. 'Không thể chờ đợi để có thể giết Diệp Tinh Lăng'- Những bình luận này thực sự là khiêu khích ah...."
Đầu dây bên kia, Bạch Mộ Dung cũng cười: "Em có biết bao nhiêu ngôi sao nữ ghen tị với em không?" Lạc Lạc nói với anh rằng Đế Hoàng bên kia hệt như là cái chợ vậy. Miễn là chỗ nào có các nữ diễn viên, ca sĩ tụ tập với nhau, họ đều thảo luận về sự nổi tiếng của cô sau khi cô trở về Thiên Nghệ, về những gì đã xảy ra với cô, nói cô không khác gì ngoài đôi giày hỏng bị Bùi Tử Hoành vứt bỏ. Tâm lý của những nữ diễn viên này đều không tốt, vô cùng bất bình nhao nhao nói. Họ nói rằng dựa vào cái gì Diệp Tinh Lăng có thể sống tốt như vậy? Bất quá chỉ là tiểu minh tinh xuất thân bình thường, may mắn kết hôn với Bùi Tử Hoành, một bứơc lên làm phu nhân hào phú. Sau khi ly hôn, hết lần này đến lần khác được Boss của Thiên Nghệ che chở. Sau khi tham gia cuộc thi liền lấy Bạch Mộ Dung và Tần Tử Phong làm đệm đỡ để trèo lên. Nếu không có bốn người đàn ông này thì ah....Còn Vệ Thiều Âm! Là năm người. Diệp Tinh Lăng bị bàn tán như vậy Lạc Lạc rất tức giận. Cô không thích người khác nói về bạn của mình như thế. Cô tranh cãi với người khác nhưng bị chế giễu, cãi nhau. Quá bực tức đến nỗi khi nói chuyện với Bạch Mộ Dung, cô liền nôn ra hết mọi chuyện trong đúng một hơi.
Mấy chuyện này, Bạch Mộ Dung không nói với Hạ Lăng.
Anh nói: "Bây giờ em đang nổi lên như cồn. Ít xuất hiện một chút, cẩn thận coi chừng thu hút ánh mắt của mọi người."
"Huh, tôi hiểu." Hạ Lăng trả lời, không quá quan tâm.
Thế giới của các ngôi sao nữ không giống với thế giới của các nam ngôi sao. Ngoài mặt thì chị em thắm thiết, bên trong lại ganh đua cạnh tranh. Tất cả các loại đố kị, ghen ghét cũng đều khó tránh khỏi. Bất quá, cô nên ít xuất hiện một chút,cố gắng giảm sự thù hận từ 100% xuống còn 60% đã làm tốt lắm rồi.
Cô lật lại lịch trình và nói, Bạch Mộ Dung: "Đúng rồi, chị Mạch Na và quản lí của anh đang thảo luận để tổ chức một bữa tiệc mừng. Trong thời gian này, mọi người đã làm việc cực khổ, nên thư giản một chút. Anh có biết không? "
"À, tôi biết rồi. " Bạch Mộ Dung nói:"Tổ chức bí mật. Không có phương tiện truyền thông, có thể mang một vài người bạn của chúng ta. Tôi dự định sẽ mang Lạc Lạc đến. "
" Lạc Lạc? " Hạ Lăng trong đầu liền hiện lên nụ cười rạng rỡ và thuần khiết của Lạc Lạc. Cô gái nhỏ này, từ lúc nào mà thân thiết với Bạch Mộ Dung như vậy. Cô không thể không hỏi: "Anh cùng cô ấy có quan hệ rất tốt sao? "
"Kể từ chương trình gameshow kia, chúng tôi vẫn giữ liên lạc thường xuyên. " Bạch Mộ Dung mỉm cười." Cô bé này rất dễ thương. " Lạc Lạc trông như một cô gái nhỏ mới bứơc vào đời trong cái giới nghệ sĩ này vậy. Vốn rất chăm chỉ nhưng tài năng hạn chế, cả cuộc đời cũng không thể trở thành Hạ Lăng đời sau. Nhưng có điều cô ấy rất đáng yêu. Bạch Mộ Dung cảm thấy tâm trạng rất tốt khi nhìn thấy cô ấy.
Hạ Lăng có chút cảnh giác: "Anh như vậy, đừng động tay tới bạn của tôi....."
Bạch Mộ Dung lại mỉm cười: "Yên tâm, tôi sẽ không bắt nạt cô ấy."
Anh tắt máy.
Hạ Lăng nhìn chằm chằm vào điện thoại, những gì cô đang nghĩ trong đầu là: "Có phải tên khốn đó đang yêu Lạc Lạc?"
Cùng Lạc Lạc kết giao?
Cô gọi Lạc Lạc. Trong điện thoại truyền đến giọng của Lạc Lạc mơ mơ màng màng đang ngủ: "Tiểu Lăng ah! Không có chuyện gì ah! Anh Bạch Dung, anh Bạch Dung rất tốt, đã đưa mình đi câu cá vàng.... "
Hạ Lăng im lặng cúp điện thoại. Dường như có biến...
Chỉ cần để ý trong bữa tiệc mừng này, cô phải xem họ đã tiến xa đến đâu?
Biết rằng bữa tiệc mừng này là riêng tư, Lệ Lôi cũng rất cao hứng như một con cún lớn cuốn lấy cô: "Anh muốn đi! Anh muốn đi! Anh cũng muốn đi!"
Hạ Lăng không thể ngăn cản anh: "Công ty anh điều hành, muốn đến thì đến, người nào dám ngăn cản anh!"
"Anh không muốn dùng thân phận Boss mà đến! Anh muốn đến với thân phận người nhà của em ah." Tiểu Lệ Lôi chớp chớp mắt nhìn cô.
Hạ Lăng sờ đầu anh: "Được rồi, người nhà. Anh có thể đi, anh phải ngoan, biết không?"
"Anh biết Tiểu Lăng là người tốt nhất mà!" Boss đại nhân cười hì hì, vụng trộm mà hôn cô.
Trên môi Hạ Lăng cũng nở một nụ cười.
Đến ngày, Lệ Lôi gửi cho cô một chiếc váy màu xanh nhạt, tầng tầng lớp lớp lụa satin điểm xuyết trên đó là những ngôi sao kim cương, rung rinh như những đêm đầu hè.
Còn có cả bộ bông tai, dây chuyền và vòng đeo tay ánh sao theo cùng.
Ngay cả đôi giày cao gót pha lê cũng là phiên bản giới hạn mới ra.
Khi người đàn ông này chăm sóc ai, anh ấy thực sự rất ân cần.
Hạ Lăng thường chi tiêu tương đối không ít cũng không nhiều với tiền của anh, muốn mua một cái gì đó cũng không cần liên lạc với anh thông báo. Nhưng thỉnh thoảng, anh luôn tặng quà cho cô bằng nhiều hình thức khác nhau. Từ kem bôi tay, phấn trang điểm đến túi, quần áo,...... Đến nỗi không ngờ đồ trên khắp cơ thể cô dùng toàn là đồ của anh mua tặng.
Lệ Lôi nhìn cô mặc váy, mỉm cười hài lòng.
Anh từng nói rằng muốn cô niêm phong chiếc hộp chứa các vật có giá trị do Bùi Tử Hoành gửi trước đó, cô thực sự niêm phong. Chỉ để lại một vài bộ quần áo bình thường, trang sức mà cô đã mua để mặc, dùng qua ngày.
Lệ Lôi biết rõ cô là đang túng quẫn. Mặc dù người nổi tiếng kiếm được nhiều tiền hơn người thường nhưng để duy trì hình ảnh tuyệt đẹp, hào nhoáng thì các chi phí thông thường, tiền lương của trợ lý, sự chuẩn bị kĩ lưỡng cho mỗi lần buổi diễn, tham gia các sự kiện là không thể sơ sài. Đặc biệt hơn là cô vẫn đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp. Thực sự khó có thể tiết kiệm được khoản tiền nào.
Do đó, anh luôn tìm cách giúp đỡ cô và vô tình khôi phục đống đồ trang sức, đồ dùng của cô như cái mức khi cô còn làm phu nhân nhà họ Bùi. Thậm chí còn hơn cả vậy.
Làm thế nào anh có thể để cho người phụ nữ của mình phải sống khổ sở hơn khi cô ở với tên tình địch kia chứ.
Hạ Lăng cũng biết rõ tâm tư của anh nên cô không từ chối. Cô xoay nhẹ quanh anh, hỏi: "Trông nó có đẹp không?"
"Em mặc cái gì cũng đẹp." Anh mỉm cười.
Đúng vậy, mặc dù dáng người cô vốn nhỏ nhắn nhưng tỷ lệ lại vô cùng tuyệt vời. Mà ngay cả cô đã sinh một đứa bé cũng không làm thay đổi một chút nào. Cơ thể cô rất cân đối với làn da trắng nõn. Đúng như thân hình của một manơcanh, rất hoàn hảo. Chiếc váy màu xanh nhạt được mặc trên người cô nhìn cô trông như một nàng tiên nhỏ. Khí chất đủ để quyến rũ chết khán giả.
Hạ Lăng cũng cười: "Câu nói này em nghe anh nói nhiều rồi. Có phải anh chỉ thuận miệng nói ra không?"
"Tuyệt đối không phải! Anh cam đoan là không phải." Lệ Lôi thề: "Anh thực sự nghĩ rằng em bất kể mặc thứ gì trông em cũng đẹp hết. Em xem, anh còn cố tình chuẩn bị đôi khuy măng sét và nơ cài đồng bộ với váy của em. "
- ------------------
Người dịch: @Dương Thị Nhã Bình
Chỉnh sửa: @nguyễn Quynh Anh