Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 532: Lựa chọn một ngôi mộ
Chắc chắn, Hạ Lăng đã không nhận ra rằng hoa lan là khác nhau.
Mỗi ngày của cô đều bận rộn và trải qua một cách yên bình. Tới Thiên Nghệ, hôm nào cô sẽ cãi nhau với Vệ Thiều Âm trong phòng thu âm. Và khi Hạ Lăng trở về nhà, cô sẽ ăn những món ăn ngon do Lệ Lôi nấu, và Nhị Mao sẽ cuộn tròn bên cạnh cô. Tất cả đều rất tốt đẹp.
Tuy nhiên, đôi khi, cô sẽ gặp ác mộng.
Cô luôn mơ thấy một đứa bé bị bỏ rơi trong bãi rác, bị chôn vùi trong một đống rác vô tận, bị vùi dập như một khối thịt. Cô thậm chí còn nghe thấy tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ khi mọi chuyện xảy ra. Cô thường bật khóc khi thức dậy vào giữa đêm.
Mỗi khi điều này xảy ra, Lệ Lôi sẽ ôm cô và nhẹ nhàng vỗ lưng cô khi đó anh luôn dịu dàng, an ủi cô. “Tiểu Lăng của anh, mọi thứ đều là quá khứ rồi. Anh biết em rất đau khổ, anh sẽ luôn ở đây vì em.”
Cô bật khóc. “Vẫn chưa kết thúc, nó vẫn chưa kết thúc. Em còn chưa đưa tiễn con đi nữa...” Không giống như vẻ ngoài rạng ngời của cô dưới ánh đèn sân khấu vào ban ngày. Cứ tối đến, cô trông như sắp sụp đổ trong đau khổ vì nhớ con trai. Số phận thật tàn nhẫn làm sao! Đứa con tội nghiệp của cô đã qua đời ngay sau khi tròn 100 ngày tuổi. Nếu cô có thể giữ được đứa bé trong một tháng, Lệ Lôi sẽ đánh bại Đế Hoàng và cứu cả mẹ và con. Khi đó cả gia đình ba người sẽ được hội tụ và sống thật hạnh phúc bên nhau.
Cô cuộn tròn cơ thể và khóc một cách cay đắng khi lặp đi lặp lại tên con của mình, “Thiệu Huy của mẹ, Thiệu Huy, Thiệu Huy....”
Lệ Lôi cảm thấy bất lực và chỉ có thể ở bên cạnh cô trong im lặng suốt một thời gian dài.
Hạ Lăng hối hận vì đã phải nhập viện do vết thương ở bụng trong khi con cô qua đời và cô không thể đến hiện trường vụ án. Cũng không thể đích thân nhìn thấy con mình bị hỏa táng. Đứa con của cô còn rất nhỏ. Có phải con của mẹ đã phải rất sợ khi bị gửi đến lò thiêu? Bảo bối của mẹ, liệu rằng lúc đó con có khóc và nhớ về mẹ không?
Khi cô nghĩ về nó, nước mắt cô lại rơi.
" Hay là để anh đi cùng em thăm đứa bé, nhé?” Lệ Lôi hỏi. Anh không biết nơi mà tro cốt con của cô được đặt và dự định ra lệnh cho ai đó điều tra nhà họ Bùi.
Tiểu Lăng khẽ lắc đầu. “Đứa bé vẫn chưa được chôn cất.” Đứa trẻ này đã được hỏa táng một cách vội vàng và chẳng lâu sau đó Thiên Nghệ đã tấn công Đế Hoàng. Bùi Tử Hoành đang bận rộn với công việc kinh doanh của mình và chỉ đơn giản là bỏ qua đám tang của con cô. Đối với cô, vết thương hiện tại vẫn chưa được chữa lành, và cô không có đủ sức mạnh để đối mặt với hiện thực tàn nhẫn này.
Mọi thứ đều bị trì hoãn.
“Một vài ngày sau khi em được xuất viện, em đã chọn một ngày tốt lành cho đứa bé.” Tiểu Lăng nói. “Sau nửa tháng, cuối cùng con em cũng có thể yên nghỉ. Em phải chuẩn bị một đám tang thích hợp cho con.”
Lệ Lôi hỏi nhẹ nhàng, “Em đã chọn được ngôi mộ nào chưa?”
Hạ Lăng trả lời, “Bùi...., anh ta đã chọn.” Mặc dù đứa bé không phải là con ruột của Bùi Tử Hoành nhưng anh ta lại không cho phép cô can thiệp vào việc lựa chọn ngôi mộ. Bùi gia rất nổi tiếng, thành thạo về phong thủy. Mặc dù một em bé chết rất sớm thì không thể được chôn cất cùng ngôi mộ của tổ tiên, anh ta phải tìm một ngôi mộ phù hợp để không ảnh hưởng đến vận may của gia đình.
Bùi gia có thầy phong thủy riêng và mọi thứ đều được thầy ta giải quyết.
Lệ Lôi cũng xuất thân từ một gia đình danh tiếng, thông hiểu phong thủy và vì ông của anh tin vào siêu hình học( nghĩa là tâm linh) anh cũng biết ít nhiều về những điều cấm kị của Bùi Tử Hoành. “Thời gian đã sắp hết. Anh ta nên đã chọn một nơi chôn cất tốt. Tiểu Lăng, anh sẽ giúp em hỏi anh ta.”
Hạ Lăng ban đầu không muốn anh can thiệp nhưng trong đầu lại nghĩ:" Anh là cha đẻ của đứa bé nhưng chưa bao giờ biết về danh tính con của mình. Có lẽ can thiệp là cách duy nhất anh có thể giúp con mình." Vì vậy, cô đã đồng ý. Lệ Lôi tìm Bùi Tử Hoành để thương lượng nhưng mọi thứ không được suôn sẻ cho lắm. Bùi Tử Hoành lạnh lùng nhìn anh và nói, “Hãy nói với Tiểu Lăng! Hãy tự mình đến chỗ tôi.”
Lệ Lôi không vui. “Cô ấy rất buồn và đang có một khoảng thời gian khó khăn.”
“Thời gian khó khăn?” Giọng nói của Bùi Tử Hoành lạnh đi. “Tôi đã xem tin tức gần đây của cô ấy. Cô ấy đang thu âm bài hát mới và còn tham gia vài cuộc phỏng vấn. Làm thế nào cô ấy lại ở trong tình trạng kiệt sức cả về tinh thần lẫn thể chất?”
Sự mỉa mai tinh tế trong lời nói của anh đã khích được Lệ Lôi. “Anh không đủ tư cách để nói về Tiểu Lăng.” Tiểu Lăng của anh là một người có tôn nghiêm của bản thân. Vậy thì sao cô ấy lại phải thể hiện nỗi buồn thật sự trên khuôn mặt cho mọi người trông thấy? Cô ấy không thích bị người khác chế giễu và thương hại. Chỉ khi bị hành hạ trong những cơn ác mộng trong khi đang say giấc, Tiểu Lăng mới cảm thấy đau đớn vô cùng đến nỗi cô không thể kìm nén được nữa mà bật khóc.
——.
Truyện Bách Hợp
Người dịch: Như Ý
Chỉnh sửa: Nguyen Quynh Anh
Ngày đăng: 29-3-2020
Mỗi ngày của cô đều bận rộn và trải qua một cách yên bình. Tới Thiên Nghệ, hôm nào cô sẽ cãi nhau với Vệ Thiều Âm trong phòng thu âm. Và khi Hạ Lăng trở về nhà, cô sẽ ăn những món ăn ngon do Lệ Lôi nấu, và Nhị Mao sẽ cuộn tròn bên cạnh cô. Tất cả đều rất tốt đẹp.
Tuy nhiên, đôi khi, cô sẽ gặp ác mộng.
Cô luôn mơ thấy một đứa bé bị bỏ rơi trong bãi rác, bị chôn vùi trong một đống rác vô tận, bị vùi dập như một khối thịt. Cô thậm chí còn nghe thấy tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ khi mọi chuyện xảy ra. Cô thường bật khóc khi thức dậy vào giữa đêm.
Mỗi khi điều này xảy ra, Lệ Lôi sẽ ôm cô và nhẹ nhàng vỗ lưng cô khi đó anh luôn dịu dàng, an ủi cô. “Tiểu Lăng của anh, mọi thứ đều là quá khứ rồi. Anh biết em rất đau khổ, anh sẽ luôn ở đây vì em.”
Cô bật khóc. “Vẫn chưa kết thúc, nó vẫn chưa kết thúc. Em còn chưa đưa tiễn con đi nữa...” Không giống như vẻ ngoài rạng ngời của cô dưới ánh đèn sân khấu vào ban ngày. Cứ tối đến, cô trông như sắp sụp đổ trong đau khổ vì nhớ con trai. Số phận thật tàn nhẫn làm sao! Đứa con tội nghiệp của cô đã qua đời ngay sau khi tròn 100 ngày tuổi. Nếu cô có thể giữ được đứa bé trong một tháng, Lệ Lôi sẽ đánh bại Đế Hoàng và cứu cả mẹ và con. Khi đó cả gia đình ba người sẽ được hội tụ và sống thật hạnh phúc bên nhau.
Cô cuộn tròn cơ thể và khóc một cách cay đắng khi lặp đi lặp lại tên con của mình, “Thiệu Huy của mẹ, Thiệu Huy, Thiệu Huy....”
Lệ Lôi cảm thấy bất lực và chỉ có thể ở bên cạnh cô trong im lặng suốt một thời gian dài.
Hạ Lăng hối hận vì đã phải nhập viện do vết thương ở bụng trong khi con cô qua đời và cô không thể đến hiện trường vụ án. Cũng không thể đích thân nhìn thấy con mình bị hỏa táng. Đứa con của cô còn rất nhỏ. Có phải con của mẹ đã phải rất sợ khi bị gửi đến lò thiêu? Bảo bối của mẹ, liệu rằng lúc đó con có khóc và nhớ về mẹ không?
Khi cô nghĩ về nó, nước mắt cô lại rơi.
" Hay là để anh đi cùng em thăm đứa bé, nhé?” Lệ Lôi hỏi. Anh không biết nơi mà tro cốt con của cô được đặt và dự định ra lệnh cho ai đó điều tra nhà họ Bùi.
Tiểu Lăng khẽ lắc đầu. “Đứa bé vẫn chưa được chôn cất.” Đứa trẻ này đã được hỏa táng một cách vội vàng và chẳng lâu sau đó Thiên Nghệ đã tấn công Đế Hoàng. Bùi Tử Hoành đang bận rộn với công việc kinh doanh của mình và chỉ đơn giản là bỏ qua đám tang của con cô. Đối với cô, vết thương hiện tại vẫn chưa được chữa lành, và cô không có đủ sức mạnh để đối mặt với hiện thực tàn nhẫn này.
Mọi thứ đều bị trì hoãn.
“Một vài ngày sau khi em được xuất viện, em đã chọn một ngày tốt lành cho đứa bé.” Tiểu Lăng nói. “Sau nửa tháng, cuối cùng con em cũng có thể yên nghỉ. Em phải chuẩn bị một đám tang thích hợp cho con.”
Lệ Lôi hỏi nhẹ nhàng, “Em đã chọn được ngôi mộ nào chưa?”
Hạ Lăng trả lời, “Bùi...., anh ta đã chọn.” Mặc dù đứa bé không phải là con ruột của Bùi Tử Hoành nhưng anh ta lại không cho phép cô can thiệp vào việc lựa chọn ngôi mộ. Bùi gia rất nổi tiếng, thành thạo về phong thủy. Mặc dù một em bé chết rất sớm thì không thể được chôn cất cùng ngôi mộ của tổ tiên, anh ta phải tìm một ngôi mộ phù hợp để không ảnh hưởng đến vận may của gia đình.
Bùi gia có thầy phong thủy riêng và mọi thứ đều được thầy ta giải quyết.
Lệ Lôi cũng xuất thân từ một gia đình danh tiếng, thông hiểu phong thủy và vì ông của anh tin vào siêu hình học( nghĩa là tâm linh) anh cũng biết ít nhiều về những điều cấm kị của Bùi Tử Hoành. “Thời gian đã sắp hết. Anh ta nên đã chọn một nơi chôn cất tốt. Tiểu Lăng, anh sẽ giúp em hỏi anh ta.”
Hạ Lăng ban đầu không muốn anh can thiệp nhưng trong đầu lại nghĩ:" Anh là cha đẻ của đứa bé nhưng chưa bao giờ biết về danh tính con của mình. Có lẽ can thiệp là cách duy nhất anh có thể giúp con mình." Vì vậy, cô đã đồng ý. Lệ Lôi tìm Bùi Tử Hoành để thương lượng nhưng mọi thứ không được suôn sẻ cho lắm. Bùi Tử Hoành lạnh lùng nhìn anh và nói, “Hãy nói với Tiểu Lăng! Hãy tự mình đến chỗ tôi.”
Lệ Lôi không vui. “Cô ấy rất buồn và đang có một khoảng thời gian khó khăn.”
“Thời gian khó khăn?” Giọng nói của Bùi Tử Hoành lạnh đi. “Tôi đã xem tin tức gần đây của cô ấy. Cô ấy đang thu âm bài hát mới và còn tham gia vài cuộc phỏng vấn. Làm thế nào cô ấy lại ở trong tình trạng kiệt sức cả về tinh thần lẫn thể chất?”
Sự mỉa mai tinh tế trong lời nói của anh đã khích được Lệ Lôi. “Anh không đủ tư cách để nói về Tiểu Lăng.” Tiểu Lăng của anh là một người có tôn nghiêm của bản thân. Vậy thì sao cô ấy lại phải thể hiện nỗi buồn thật sự trên khuôn mặt cho mọi người trông thấy? Cô ấy không thích bị người khác chế giễu và thương hại. Chỉ khi bị hành hạ trong những cơn ác mộng trong khi đang say giấc, Tiểu Lăng mới cảm thấy đau đớn vô cùng đến nỗi cô không thể kìm nén được nữa mà bật khóc.
——.
Truyện Bách Hợp
Người dịch: Như Ý
Chỉnh sửa: Nguyen Quynh Anh
Ngày đăng: 29-3-2020